Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Duy Liệu - NHÂN QUYỀN KHỞI SỰ TỪ ĐÂU

28 Tháng Năm 20161:35 SA(Xem: 25113)
Hoàng Duy Liệu - NHÂN QUYỀN KHỞI SỰ TỪ ĐÂU

Nhân quyền khởi sự từ đâu

thac mac

 

Theo định nghĩa của Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền do Liên Hiệp Quốc ban ra vào ngày 10 tháng 12 năm 1948 tại Paris Pháp Quốc thì nhân quyền được diễn giải rõ ràng minh bạch trong 30 điều khoản đã được hầu hết các quốc gia trên thế giới đồng ý công nhận.

Tóm gọn lại thì đó là những quyền căn bản mà con người cần phải có như quyền sinh sống, quyền tự do về ngôn luận, tín ngưỡng, di chuyển hay lập hội v. v… cùng với quyền được đối xử bình đẳng trước pháp luật.

Trong phạm vi bài này người viết xin nêu lên vấn nạn xử dụng nhân quyền không đúng hay ngược lại đến độ xâm phạm nhân quyền ở một xứ xa mà không lạ kia.

Đến nơi đó suốt ngày từ sáng sớm mở cửa ra cho tới cả sau khi đóng cửa đi ngủ thì chúng ta sẽ thấy đại đa số dân cư đang xử dụng nhân quyền một cách tự do vô tư hồ hỡi.

Những người hàng xóm đã dùng cái quyền được sinh sống vệ sinh sạch sẽ mà quăng rác rưới dơ bẩn qua sân nhà người bên cạnh hay ra ngoài đường lộ và rồi thì người bị quăng rác trước nhà cũng sẽ dùng quyền tự do ngôn luận mà phát biểu ầm vang cả xóm về cái ước muốn làm gì đó với cha mẹ của ai kia một cách không có gì là vui sướng chi mấy. 

Họ cũng áp dụng cái quyền có một không gian rộng rãi để sống bằng cách xây nhà cửa quán tiệm công sở lấn ra từ vài phân cho tới vài chục thước làm cho dòng đời cứ ngoằn ngoèo đi vào ngõ hẹp trong khi người thợ xây dùng quyền tự do phát huy sáng kiến đang tìm cách pha trộn hồ sao cho đỡ tốn gạch đá cement cốt sắt...

Men theo các bức tường trong thành phố thì rất dễ tìm thấy quyền tự do truyền bá tư tưởng được nói lên hùng hồn qua những câu như … Khoan cắt bê ton hay nhà bán có sổ đủ thứ màu…

Cạnh đó cũng có người tự do lo việc mưu sinh phát triển du lịch bằng những dòng chữ giới thiệu đi tour ở Cam Dai Bay rất được nhiều người ủng hộ vào lúc sáng sớm mờ sương hay chiều hôm tối về.

 

Khi tham gia lưu thông chúng ta sẽ có dịp nhìn thấy họ hí hởn dùng quyền tự do đi lại ờ các ngã Tư ngã Năm hay đường ngược chiều. Những người này thường hay quên cái quyền được chăm sóc sức khoẻ về mắt hay thần kinh mà lại rất thích tự khám Tay Chân hay Họng của mình. Không khó để nhận ra nhiều người cần mẫn dùng quyền bình đẳng ở các ghế ngồi trong các phương tiện giao thông công cộng. Già trẻ, bịnh tật hay bà chửa gì thì kệ họ mình không nên để ý đến chuyện riêng tư của người xung quanh mần chi.

Rồi nếu có vấn đề chi đến pháp lý thì hầu như họ đều thích nhăn nhó đau khổ tự do hành xử quyền tự do tín ngưỡng cúng cô hồn bất chấp  đến đạo giáo của những người thi hành pháp luật bằng cách móc tiền ra thủ sẳn trong tay cho nó lẹ.

Vào nơi chợ búa thì hầu như mọi người đều có quyền tự do pha chế đủ loại đủ chất độc hại vào thực phẩm hay hàng hóa để bán buôn với những giá cả theo sát quyền tự do di chuyển xuống lên hàng phút hàng giây cũng như những bà nội trợ thì đều ngó nhau mà dùng cái quyền than van hay khấn vái hoặc năn nỉ kì kèo.

Còn nhiều nhiều quyền khác mà họ đang áp dụng từ mọi nơi mọi lúc mọi giai cấp hay tầng lớp trong nhân dân nhưng người viết không dám dành cái quyền suy diễn của độc giả nên chỉ nêu lên vài chuyện nhỏ mắt thấy tai nghe hàng ngày trên huyện.

Đã và đang có biết bao người về hay đến từ phương xa thường hay tự hỏi … Cái xứ này có nhiều quyền tự do như thế mà sao dân chúng lại cứ phải tranh đấu cho nhân quyền?

Nghĩ mãi rồi cũng ra thôi. Có thể những người dân xứ đó nghĩ rằng nhân quyền là một thứ quyền lợi được ban phát từ ai đó chứ không biết rằng nhân quyền phải được nuôi dưỡng và phát triễn tự trong ta. Muốn có nhân quyền thì hãy bắt đầu bằng cách đừng xâm phạm hay chà đạp quyền làm người của kẻ khác cũng như phải nhớ cái quyền tự do học hỏi và  áp dụng nhân quyền đối với tất cả mọi người xung quanh từ trong nhà cho đến ngoài xã hội.

Hay là họ đọc và hiểu theo lối chữ Hán là… ”Quyền Nhân“ hổng chừng. Dám lắm nha.

Hoàng Duy Liệu

2016 

 

30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53537)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46634)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38867)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41260)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 50783)
Nguyễn Chí Thiện và Nguyễn Đắc Kiên. Hai nhà thơ. Hai thế hệ- Hai hoàn cảnh một từ trong cảnh tù đầy 27 năm cộng lại tại miền Bắc- một trong hoàn cảnh đất nước đã độc lập với tư cách nhà báo-.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 41635)
Nếu tôi phải làm một tuyển tập những truyện ngắn hay nhất ở hải ngoại sau năm 1975, trong số các tác phẩm được chọn, nhất định phải có truyện ngắn “Tự truyện một người vô tích sự” của Nguyễn Xuân Hoàng.
15 Tháng Mười Một 2013(Xem: 54087)
Nghe Hoàng đau, nhóm anh em báo Người Việt nóng lòng muốn đi thăm. Chuyến đi đã được thực hiện ngày thứ Bảy, 10 tháng 8, 2013, chúng tôi sáu người từ quận Cam đi San Jose lúc 6 giờ sáng, phải đi sớm vì còn phải lái xe về trong ngày.
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 55957)
Hàng chữ nhảy nhảy, bay bay, múa múa, nhợt nhạt rồi nhòe nhòe dần dần. Tôi lẩm bà lẩm bẩm "Trí sún ơi! Tao ngàn lần xin lỗi, xin lỗi và cám ơn mày".
14 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40046)
Riêng Nguyễn Thế Hùng, đây là lần gặp lại sau 43 năm, khi bè bạn rời ghế học của trường trung học Ngô Quyền, để bước chân vào giảng đường đại học.
09 Tháng Mười Một 2013(Xem: 42036)
Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ nhỏ quá, mỏng quá, nhanh quá, nhanh còn hơn một cái chớp mắt. “Mà xuân hết, nghĩa là tôi cũng mất.”
08 Tháng Mười Một 2013(Xem: 43917)
Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi…sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.
01 Tháng Mười Một 2013(Xem: 52704)
Biết cùng ai chia sẻ sự suy nghĩ riêng mình, chỉ biết nhìn lên bầu trời âm u bên kia đồi, để rồi ước mong, mong một ngày nắng lên...
25 Tháng Mười 2013(Xem: 66953)
Cảm ơn tình bạn anh cho tôi, như cánh diều bay êm ả trên những tầng mây khi tụ khi tan, khi gần khi xa, như có như không, một tình bạn chân thật, giản dị,...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 49457)
Mỗi lần tan học, ở các lớp cuối Trung học, chắc là cũng có các em học sinh mới lớn ngâm nga "em tan trường về anh theo Ngọ về" như chúng tôi...
17 Tháng Mười 2013(Xem: 36488)
Dường như đã thành người nhà dù màu da có khác, tiếng nói có khác, phong tục có khác mà sao thật quyến luyến vô cùng.
14 Tháng Mười 2013(Xem: 56189)
Nhớ điều này nha anh Hoàng, như anh đã viết năm nào. “Sau cái chết là gì? Là không gì hết. Có chăng là những ngọn gió. Ngọn gió thổi những lời bay đi. Ngọn gió thổi trả những lời trở lại.”
14 Tháng Mười 2013(Xem: 55419)
Xem lịch mới biết hôm nay là ngày đầu thu. Từng mùa thu đến, từng mùa thu đi. Đến rồi đi, đi rồi lại đến như bao kiếp người luân lạc trên dòng đời chảy miên man.
12 Tháng Mười 2013(Xem: 43519)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52181)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 64024)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.