Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Kim Phẩm - Họp Mặt Nhóm Tứ Hai Tại Du Long 2006.

22 Tháng Giêng 200912:00 SA(Xem: 66598)
Phan Kim Phẩm - Họp Mặt Nhóm Tứ Hai Tại Du Long 2006.

 

 

     Họp mặt nhóm Tứ 2 tại Du Long 2006

                            PP Phan Kim Phẩm

                                Phan kim Phẩm

 

Rời Việt Nam đã lâu và đã đón bao nhiêu Tết tha hương nhưng đây là lần đầu tiên tôi và Lynh quyết định về quê ăn Tết Bính Tuất với hy vọng tìm lại hương vị Tết của ngày xưa. Về quê ăn Tết mà không gặp lại Thầy Cô cùng bạn bè cũ của lớp Tứ 2 là một điều thiếu sót rất lớn lao nên chúng tôi đã lên chương trình trước khi đi và hẹn với các bạn bên nhà về một buổi họp mặt Tứ 2 trong thời gian chúng tôi ở Biên Hoà.

Tứ 2 là lớp gì mà lại có nhiều liên hệ, nhiều kỷ niệm với chúng tôi như thế, các bạn hỏi?  Ngô Quyền có bao nhiêu lớp Tứ 2 và có bao nhiêu bạn bè thành công cũng từ nhiều lớp Tứ 2 khác nhau thì cái gì đặc biệt cho lớp Tứ 2 của tôi? Các bạn có thể nghĩ là tôi đây quá lẩm cẩm khi cứ nhắc đi, nhắc lại cái lớp Tứ 2 nầy. Hay là vì bà xả cũng từ lớp Tứ 2 với tôi nên tôi thường đề cập đến lớp nầy chăng? Thật ra thì lớp Tứ 2 của tôi có một cái đặc biệt mà có lẽ không một lớp Tứ 2 nào của trường Ngô Quyền có được. Đó là ở lớp nầy, con trai và con gái học chung với nhau và oái ăm thay, con trai lại là “dân tộc” thiểu số!

 

Vào thời ấy, Anh Văn hình như rất là hiếm hoi nên những học trò ghi danh học Anh ngữ rất ít. Vì lý do ấy, số lượng học sinh ban Anh Văn không đủ để có thể chia ra lớp nam và nữ như những lớp Pháp Văn khác. Thế là chúng tôi đành an phận chấp nhận quyết định của trường mà học chung với nhau dù rằng trong lúc ấy, có lẽ chả có đứa nào thích học chung với các bạn khác phái. Tuy nhiên, với thời gian, với tâm tình vô tư của tuổi học trò, với sinh hoạt học đường, văn nghệ, báo chí, luyện thi cử và những buổi đi chơi dã ngoại với nhau đã mang chúng tôi đến gần với nhau hơn. Sau khi thi Trung Học Đệ Nhất Cấp xong thì bạn bè của Tứ 2 tản lạc, người thì học ban Toán, kẻ học Vạn Vật, người thì về quê lấy chồng, kẻ thì gia nhập quân đội. Dù hoàn cảnh như thế nào nhưng lớp Tứ 2 nầy vẫn còn trong tiềm thức của từng chúng tôi dù là có xa cách nhau vì hoàn cảnh sinh sống hay bối cảnh chính trị. Dù cách xa nhau nghìn trùng, dù không gặp nhau hơn 30 hay 40 năm đi nữa, chúng tôi vẫn là bạn bè Tứ 2 1964-1965 của ngày xưa. Chính vì tình bạn thắm thiết ấy mà chúng tôi vẫn thường xuyên liên lạc thăm hỏi nhau, tìm đến với nhau mỗi khi có cơ hội. 

 

Khi đuợc biết là chúng tôi có mặt ở Việt Nam, các bạn Tứ 2 đã quyết định tổ chức cuộc hội ngộ không những dành cho bạn bè mà còn Thầy Cô của lớp Tứ 2 nữa. Anh Việt, anh Lùng cùng chị Hiệp đã sốt sắng tổ chức tiệc hội ngộ tại quán ăn Du Long, gần núi Bửu Long còn phần anh  Hội thì tổ chức xe đưa rước Thầy Cô từ Sài Gòn về Biên Hòa.

Khi chúng tôi vừa tới bến xe đò Biên Hòa thì anh Lùng, anh Việt, chị Hiệp cùng chị Đặng thị Bạch Tuyết đã có mặt để cùng đưa chúng tôi đến quán ăn. Chị Tuyết cũng là một Tứ 2, từ Canada, về Việt Nam nhân dịp Tết và cũng đến tham dự buổi họp mặt nầy. Ngày họp mặt được tổ chức vào ngày 14 tháng 2, trùng với ngày lễ Tình Yêu mà theo tôi nghĩ cũng là ngày rất thích hợp để gặp gở Thầy và trò, để trao nhau những tình cảm của thời Trung Học.

Khi đến nơi tôi xúc động khi một bảng đón chào Thầy Trò Tứ 2 rất trang trọng được dựng trước cửa tiệm. Một điểm son tặng cho Ban Tổ Chức vì các bạn ấy đã không quên một chi tiết nào, dù rất là nhỏ nhặt.

 

Bạn bè tuần tự đến tiệm mà tôi nhận thấy có chị Kim Quang, chị Đầm, chi Kim Huê, chị Lượm, chị Bé, chị Tường Thậm, chị Hiền rồi đến anh An, anh Bổn. Như đã nói trên, lớp Tứ 2 nầy trai thiếu, gái thừa mà! Sau bao năm xa cách, dung nhan và hình hài các bạn đều thay đổi rất nhiều tuy nhiên có một cái không thay đổi là tình cảm bạn bè với nhau.  Thấp thoáng từ đằng xa, cô Đào Thị Nga kiêu hùng cỡi xe gắn máy chở cô Khương thị Bàn đến cùng một lượt thì ô tô của phái đoàn từ Sài Gòn đến. Trong xe, mà tôi nhận thấy có thầy Nguyễn Thế Văn, cô Hà Bích Loan, cô Hòa cùng thầy Tân. Ngoài ra, còn có chị Hạnh và anh Hội.

 

Thầy trò gặp nhau, chuyện trò không dứt, bạn bè níu kéo với nhau dù là giờ ăn đã đến và đầu bếp đã sẵn sàng trổ tài ẩm thực từ lâu rồi! Cuối cùng thì tất cả ngồi bàn và tiệc bắt đầu với lời chào mừng ngày họp mặt Tứ 2 của chi Hiệp. Sau đó thì các bạn tuần tự giới thiệu chính mình cũng như chia xẻ những kỷ niệm lúc còn đi học hay những “vấn đề ấm ức” từ lâu với Thầy hoặc Cô mà chưa có dịp giải bày.

 

 Các bạn bắt đầu chia sẻ kỷ niệm mình có với Thầy Cô mà nhiều khi những câu chuyện ấy quá xúc tích đến nỗi Cô Hòa đã buột miệng nói “chúng nó tố khổ mình rồi!”. Trong lúc bạn bè thao thao bất tuyệt thì những món ngon vật lạ cũng đã được đem ra để chiêu đãi quan khách. Thức ăn tôi nhận thấy có cua lột chiên, chả đùm, lẩu cá và nhiều món ăn khác nữa rất là hấp dẩn. Thức ăn ngon hoà lẩn với  men rượu và tình cảm với nhau đã làm buổi tiệc kéo dài không muốn dứt. Chị Kim Quang thì đề nghị là “nếu một ngày nào đó mà lớp Tứ 2 toàn thế giới họp mặt tại Biên Hoà thì không gì vui hơn nữa!”. Đề nghị của chị Kim Quang một lần nữa biểu lộ tình bạn thắm thiết giữa bạn bè Tứ 2 mà tôi hy vọng ước nguyện ấy sẽ thực hiện được trong tương lai.

Sau phần tâm sự của học trò thì đến lượt Thầy Cô phát biểu ý kiến. Tuy Thầy Cô đã từ bỏ trường từ lâu nhưng phong độ của các giáo sư trung học Ngô Quyền vẫn còn biểu hiện rõ ràng như trong thập niên 1960, 1970 qua các phát biểu hay tâm sự của Thầy Cô đến học trò. Một điểm đặc biệt vừa khám phá được là thầy Tân có biệt tài vừa đặt nhạc và hát nữa. Những bài hát của Thầy mang tính cách rất là thời sự như bài “em là cô gái Oshin” diển tả tâm trạng của Oshin của thời đại “thị trường mở cửa” khi cô có nhiều “job offer” tại Oshin “job fair” mà chả biết phải chọn chủ nào! Thầy Văn thì có biệt tài thuyết trình rất văn chương và rất là có duyên. Thầy cũng có tài ngâm thơ rất là chuyên nghiệp. Cô Hòa có nói một câu mà tôi nhớ mãi. Cô cám ơn Ban Tổ Chức và học trò đã tạo dịp để Thầy Cô đến với nhau và “khi nào các em có những cuộc vui như vậy thì cho Cô đi với vì vui quá và mang Cô đến những kỷ niệm của ngày xưa!”. Cô Loan thì bảo là “bây giờ Thầy trò đều đầu bạc trắng, mà nhiều khi trò còn nhiều tóc bạc hơn là Thầy, nhưng hãy nghĩ đến thời còn ở trường để chúng ta có thể trẻ mãi với thời gian”.

 

Tiệc vui rồi đến lúc tàn. Thầy trò chụp hình lưu niệm và cùng nhau hứa hẹn là sẽ cùng đến với nhau khi có dịp vì “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa”. 

           

                                                            Ghi nhận 02/14/06 tại Du Long.

 

 

 

12 Tháng Mười 2012(Xem: 166649)
Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Cao Ngọc Dung Ca Sĩ : Quốc An
12 Tháng Mười 2012(Xem: 127466)
Mỗi lần nhìn em gái đứng tần ngần nhìn theo mấy đứa bạn đội nón hồng xanh đi ngang nhà thằng anh hai buồn hiu hắt.
11 Tháng Mười 2012(Xem: 148451)
Những năm gần đây, các bạn CHS lớp thất 4 Anh văn của K.8 trung học NQ thường tổ chức họp lớp 2 lần trong năm
11 Tháng Mười 2012(Xem: 133304)
Tôi chìm vào giấc mơ đẹp nhất đời mình. Giấc mơ có bảng đen phấn trắng và những kỷ niệm đẹp như mầu hồng thời con gái.
08 Tháng Mười 2012(Xem: 164375)
Âm nhạc đưa tôi đến thế giới huyền hoặc của tình yêu ngày tôi mới lớn, đưa tôi bay bổng, vượt qua ngàn trùng dương trở về quê hương nơi có thành phố Biên Hòa tôi yêu dấu.
06 Tháng Mười 2012(Xem: 152215)
Nợ chữ nghĩa vẫn còn mang nặng, nhưng từ đó cho đến mãi về sau này con người ấy không sao quên câu chuyện “nhánh cây liêm sỉ” của Dì Hai.
05 Tháng Mười 2012(Xem: 167518)
Ước chi Thu đừng đi qua, Thu ở lại dài lâu trong đời sống để mỗi người trong chúng ta quên đi những bộn bề phức tạp mà đắm mình trong sắc Thu muôn đời...
03 Tháng Mười 2012(Xem: 161652)
Giờ này anh đang làm gì bên kia nhỉ? có nhắm mắt thấy những giấc mơ của tụi mình không? Sao cả hai nơi cách nhau nửa vòng trái đất đều mưa như thế?
29 Tháng Chín 2012(Xem: 168823)
... có lẽ khi càng lớn tuổi người ta thường nhớ và nhắc đến những chuyện xa lắc xa lơ như nuối tiếc một thời đã mất!
28 Tháng Chín 2012(Xem: 162832)
Ngày rời Biên Hòa tôi chỉ là một con bé ngây thơ, lứa tuổi đẹp nhất đời người. Ngày trở về tôi đã là người đàn bà đứng tuổi đầu hai màu tóc, ...
25 Tháng Chín 2012(Xem: 171999)
Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
21 Tháng Chín 2012(Xem: 134790)
Vui lên, những bạn bè thân. Ngày mai, còn biết có lần gặp nhau....
18 Tháng Chín 2012(Xem: 402863)
Xin được chia sẻ với bạn hữu món “quà tặng” đặc biệt của anh Nguyễn Ngọc Xuân, trân trọng cảm ơn anh Xuân đã dành tình cảm ưu ái cho các cựu HĐS Ngô Quyền Biên Hòa.
16 Tháng Chín 2012(Xem: 488495)
Vậy là chiếc huy hiệu Đạo Bửu Long đã hội ngộ với anh chị em chúng tôi, sau chuỗi ngày dài phiêu linh lưu lạc.
15 Tháng Chín 2012(Xem: 169742)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ Quốc An
12 Tháng Chín 2012(Xem: 144490)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 163210)
Tôi bất chợt nhớ lại ngôi trường xưa ở quê nhà, nơi tôi theo học lớp vỡ lòng, tôi nhớ và cảm thấy hạnh phúc đến nghẹn ngào cái lớp học tôi, với vài ba chục đứa học trò, mắt vằng vặc thơ ngây,
07 Tháng Chín 2012(Xem: 161063)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 171425)
Sáng tác và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU.... Nằm bên bờ biển vắng Đong đưa nhịp sóng vỗ về Dáng ai như rất nhẹ Về theo một bóng trăng thề
03 Tháng Chín 2012(Xem: 145458)
Nhân dịp giỗ đầu của Hà Bích Loan, tôi xin thắp nén tâm hương gửi đến bạn hiền, cũng là một người thầy tận tâm, người bạn thâm giao học rộng hiểu nhiều, hết lòng với bạn bè...