Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - CHUYẾN XE CUỐI CÙNG CỦA ĐỜI NGƯỜI

16 Tháng Chín 20141:36 CH(Xem: 24831)
Nguyễn Trần Diệu Hương - CHUYẾN XE CUỐI CÙNG CỦA ĐỜI NGƯỜI

Chuyến xe cuối cùng của đời người

 
NXH-3

 

Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.

 

Tôi đến Mission De La Casa vào lúc 11:00 giờ, giờ cho visitors vào thăm.

Hình như tôi là người khách đầu tiên sign up ngày 13 tháng 9, vậy mà vẫn không kịp chào Thầy lần cuối.

 

Cũng  phòng số 115  ở Mission De La Casa, anh chị em chúng tôi đã đến thăm Thầy và từng người đã cúi xuống chào Thầy lần cuối chủ nhật tuần rồi. Hôm nay (13 tháng 9) chỉ có Cô Vy (người bạn đời của Thầy) và 3 cô con gái của Thầy Cô ngồi quanh giừong , Thầy nằm đó mền đắp đến cằm, mắt nhắm nghiền, bình thản như đang ngủ.

 

Tôi chạm tay vào trán Thầy, vầng trán hãy còn ấm, thì thầm trong đầu , "Thầy ơi em biết Thầy vẫn còn ở quanh đây, em đến thăm Thầy lần cuối".

Ngoài Cô Vy, các con và các cháu ngoại của Thầy còn có vài học trò của Thầy ở Ngô Quyền, ở Petrus Ký, vài người bạn trong giới viết văn làm báo của Thầy.

 

Chúng tôi dưới sự hướng dẫn của Thầy Pháp Chân, trụ trì Chùa Liễu Quán đọc kinh tiếp dẫn cho Thầy, Nhà Văn Nhà giáo Nguyễn Xuân Hoàng, Phật tử Nguyên Tâm.

Đầu óc tôi lùng bùng chỉ nhớ loáng thoáng "đạo hữu Nguyễn Xuân Hoàng, Phật tử  Nguyên Tâm yên lòng về bờ bến mới , không còn khổ đau bệnh tât..." để an ủi tang quyến, và tự an ủi mình là Thầy đã được giải thoát.

 

Ai đó đã kịp đưa cho Cô hai cái hoa hồng tươi màu đỏ để cài theo Thầy về OakHill. Chúng tôi (TH và DH) , hai CHS Ngô Quyền đi theo sau "chiếc giừong dài có bánh xe đẩy" được hai ngưoi Mỹ cao lớn đẩy , đi sau Thầy Pháp Chân cùng Cô Vy, và vài người thân tiễn Thầy  ra chuyến xe cuối cùng của đời người do một người Mỹ cầm lái, Thầy nằm phía sau trong túi nylon có cài hai hoa hồng đỏ (quà tặng tình yêu cuối đời Cô tặng cho Thầy).

Hai người Mỹ đến đưa Thầy về đồi OakHill, rất lịch sự, chắp tay chào cô Vỵ và chúng tôi. Cô khóc nghẹn ngào, tụi em xin thay Thầy Cô chắp tay cúi đầu trả lễ "thank you for your kindness"

 

Xin vĩnh biệt Thầy, mãi mãi em  không còn có thêm một lần nào được ngồi bên ly cà phê Peets  với Thầy, được  nghe Thầy truyền dạy kinh nghiệm viết văn .

Cuối tuần tới cùng với các đàn anh đàn chị Ngô Quyền, em sẽ đến viếng Thầy lần cuối không phải bên giừong bệnh mà ở nơi Thầy an ngủ bình yên .

Thầy đi bình yên, tụi em (đặc biệt là các chị HH, ND) hứa giữ gìn gia sản văn chương của Thầy ở Thư quán Nguyễn Xuân Hoàng trên www.ngo-quyen.org. Thầy yên lòng ra đi phải không thưa Thầy?

Nguyễn Trần Diệu Hương

Thung lũng Hoa vàng, 09/13/14

 

 

 

 

 

 

12 Tháng Mười 2012(Xem: 127424)
Mỗi lần nhìn em gái đứng tần ngần nhìn theo mấy đứa bạn đội nón hồng xanh đi ngang nhà thằng anh hai buồn hiu hắt.
11 Tháng Mười 2012(Xem: 148403)
Những năm gần đây, các bạn CHS lớp thất 4 Anh văn của K.8 trung học NQ thường tổ chức họp lớp 2 lần trong năm
11 Tháng Mười 2012(Xem: 133275)
Tôi chìm vào giấc mơ đẹp nhất đời mình. Giấc mơ có bảng đen phấn trắng và những kỷ niệm đẹp như mầu hồng thời con gái.
08 Tháng Mười 2012(Xem: 164313)
Âm nhạc đưa tôi đến thế giới huyền hoặc của tình yêu ngày tôi mới lớn, đưa tôi bay bổng, vượt qua ngàn trùng dương trở về quê hương nơi có thành phố Biên Hòa tôi yêu dấu.
06 Tháng Mười 2012(Xem: 152160)
Nợ chữ nghĩa vẫn còn mang nặng, nhưng từ đó cho đến mãi về sau này con người ấy không sao quên câu chuyện “nhánh cây liêm sỉ” của Dì Hai.
05 Tháng Mười 2012(Xem: 167435)
Ước chi Thu đừng đi qua, Thu ở lại dài lâu trong đời sống để mỗi người trong chúng ta quên đi những bộn bề phức tạp mà đắm mình trong sắc Thu muôn đời...
03 Tháng Mười 2012(Xem: 161600)
Giờ này anh đang làm gì bên kia nhỉ? có nhắm mắt thấy những giấc mơ của tụi mình không? Sao cả hai nơi cách nhau nửa vòng trái đất đều mưa như thế?
29 Tháng Chín 2012(Xem: 168772)
... có lẽ khi càng lớn tuổi người ta thường nhớ và nhắc đến những chuyện xa lắc xa lơ như nuối tiếc một thời đã mất!
28 Tháng Chín 2012(Xem: 162788)
Ngày rời Biên Hòa tôi chỉ là một con bé ngây thơ, lứa tuổi đẹp nhất đời người. Ngày trở về tôi đã là người đàn bà đứng tuổi đầu hai màu tóc, ...
25 Tháng Chín 2012(Xem: 171957)
Thời gian khắc nghiệt đủ cho hai mái tóc xanh đã muối tiêu cả rồi... Ôi mối tình đầu của ta...!
21 Tháng Chín 2012(Xem: 134728)
Vui lên, những bạn bè thân. Ngày mai, còn biết có lần gặp nhau....
18 Tháng Chín 2012(Xem: 402813)
Xin được chia sẻ với bạn hữu món “quà tặng” đặc biệt của anh Nguyễn Ngọc Xuân, trân trọng cảm ơn anh Xuân đã dành tình cảm ưu ái cho các cựu HĐS Ngô Quyền Biên Hòa.
16 Tháng Chín 2012(Xem: 488301)
Vậy là chiếc huy hiệu Đạo Bửu Long đã hội ngộ với anh chị em chúng tôi, sau chuỗi ngày dài phiêu linh lưu lạc.
15 Tháng Chín 2012(Xem: 169676)
Nhạc và lời: Phạm Chinh Đông – Hòa âm: Cao Ngọc Dung – Ca sĩ Quốc An
12 Tháng Chín 2012(Xem: 144466)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 163187)
Tôi bất chợt nhớ lại ngôi trường xưa ở quê nhà, nơi tôi theo học lớp vỡ lòng, tôi nhớ và cảm thấy hạnh phúc đến nghẹn ngào cái lớp học tôi, với vài ba chục đứa học trò, mắt vằng vặc thơ ngây,
07 Tháng Chín 2012(Xem: 161028)
Vậy đó, ông nội và cháu có nhiều điểm giống nhau. Cháu sẽ lớn, sẽ trưởng thành. Ông một ngày nào đó sẽ ra đi.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 171374)
Sáng tác và trình bày : NGÔ CÀN CHIẾU.... Nằm bên bờ biển vắng Đong đưa nhịp sóng vỗ về Dáng ai như rất nhẹ Về theo một bóng trăng thề
03 Tháng Chín 2012(Xem: 145404)
Nhân dịp giỗ đầu của Hà Bích Loan, tôi xin thắp nén tâm hương gửi đến bạn hiền, cũng là một người thầy tận tâm, người bạn thâm giao học rộng hiểu nhiều, hết lòng với bạn bè...
31 Tháng Tám 2012(Xem: 186254)
Xin giới thiệu một cách trang trọng những áng thơ văn viết về Cha Mẹ qua tình cảm biết ơn, nhớ thương và cả những cảm nghĩ ân hận khi không làm đúng bổn phận mình cho Đấng sinh thành.