Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - ĐÓN XUÂN QUA NÉT NHẠC - TƯỞNG NIỆM NỮ DANH CA HÀ THANH

25 Tháng Giêng 201412:00 SA(Xem: 34622)
Kiều Oanh Trịnh - ĐÓN XUÂN QUA NÉT NHẠC - TƯỞNG NIỆM NỮ DANH CA HÀ THANH


hoa_dao-large-content

 

Đón Xuân qua Nét Nhạc


Tưởng niệm Nữ Danh Ca Hà Thanh

 

Chỉ còn 1 tuần nữa là bước sang năm mới: Xuân Giáp Ngọ. Ba mươi chín năm rồi đó. Chúng ta lại cùng nhau đón thêm một mùa Xuân nữa nơi đất khách, quê người. Thời gian trôi nhanh như một giấc chiêm bao, mới đó mà đã mấy chục năm xa quê hương. Mấy chục năm với biết bao nhiêu thay đổi.


Ngồi ôn lại kỷ niệm của những mùa Xuân xa xưa, tất cả như hiện dần về trong trí nhớ. Nhớ nồi bánh chưng bập bùng lửa đỏ, tiếng củi lửa reo vui tí tách. Đêm trừ tịch tĩnh lặng, vẳng nghe tiếng nhạc chào đón Xuân sang, lòng xao xuyến bâng khuâng, ngắm nụ mai vàng trong làn gió Xuân phơi phới. Xuân đến, nhà nhà nôn nao, háo hức, người giàu có, khá giả thì vui mừng đón Tết, người nghèo lòng buồn tủi, lo âu, chạy vay mượn để sắm sửa Tết cho đầy đủ theo phong tục cổ truyền. Cảm giác vui buồn lẫn lộn của những ngày cuối tháng Chạp như chập chờn, ẩn hiện giữa sự rộn ràng hân hoan đón chào Xuân mới, xen lẫn những nỗi băn khoăn không biết sang năm sẽ ra sao?

 

Tuy nhiên, dù ít nhiều thì trong lòng mọi người vẫn có những nô nức, hân hoan, trẻ con reo vui, nôn nóng chờ Mẹ may áo mới, các cô thôn nữ xuân thì, lòng bâng khuâng rạo rực, tim rộn ràng, vì sắp sửa trưởng thành, đang chập chững vào đời và bắt đầu biết làm dáng, biết yêu:

 

Em như cô gái hãy còn Xuân

Trong trắng thân chưa lấm bụi trần

Xuân đến hoa mơ, hoa mận nở

Gái Xuân giũ lụa trên sông Vân

 

Hàng năm, vào khoảng 1 tuần trước Tết, Cộng đồng người Việt hải ngoại ở Virginia và khắp nơi, cũng thường tổ chức những buổi chợ Tết tại các hội trường rộng rãi. Đây là dịp cho bà con đồng hương rủ nhau đi sắm Tết, để gặp mặt bạn bè hay mua sắm…. kẻ bán, người mua vài hộp bánh mứt, hoa quả, xôn xao, những cánh hoa mai, đào được hun gốc, bum búp nụ hoa ngâm trong những thùng nước bên cạnh những bó hoa lay-ơn màu đỏ tươi, chen lẫn những cây kiểng, cây tách rộn rã một gian hàng. Hàng bánh chưng, giò chả, hàng kẹo, hàng quần áo, v.v. hàng nào cũng chật người mua, kẻ ngắm, lăng xăng. Phía cuối chợ là hàng bán băng nhạc, những bài hát Xuân vang rền cả hội trường. Đâu đây vang lên giọng hát Thái Thanh:

 

Nụ tầm Xuân nở ra xanh biếc

Em đi lấy chồng, anh tiếc làm thay

 

Thái Thanh: “Tiếng hát vượt thời gian”, bây giờ còn đâu nữa? Bà đang cô đơn tại một “Nursing Home” nào đó ở California, nhưng vẫn để lại giọng ca vàng với những bài hát bất hủ, muôn đời khó quên. Rồi từ chiếc máy hát của gian hàng phía bên trái, gần cửa ra vào, chợt cất lên tiếng hát của Nữ Ca sĩ quá cố Hà Thanh, khiến tôi bùi ngùi. Hà Thanh−Người Nữ danh ca đất Thần Kinh với một giọng hát ngọt ngào, trong như pha lê, tiếng hát họa mi thánh thót, ngọt mềm. Hà Thanh không còn nữa. Bà đã ra đi đúng vào ngày đầu năm Dương Lịch 2014 để lại bao tiếc nuối, nhớ thương cho gia đình, người thân, và nhất là khán, thính giả, tất cả những người ái mộ giọng hát mượt mà của Bà. Hà Thanh, diễn tả nhạc của Nhạc Sĩ Nguyễn Văn Đông thật xuất sắc ít ai sánh bằng. Chính Bà đã mang cả mùa Xuân đến cho mọi người, khi đưa tiếng hát ngọt ngào của Bà vào những bài hát ru hồn người trong những ngày Xuân mới...

 

Chiều nay thấy hoa cười chợt nhớ một người,

chạnh lòng tôi khơi bao niềm nhớ.

Người nơi xa xăm phương trời ấy,

người còn buồn còn thương còn nhớ,

nắng phai rồi em ơi!

 

Rồi: “Mùa Xuân Trên Đỉnh Bình Yên” của Từ Công Phụng cũng được Hà Thanh ru êm, ngọt lịm…giong hát nhẹ nhàng tả đến một mùa Xuân yêu đương trên một đình yên bình, hiền dịu:

 

Rồi mai, có một lần tôi đưa em, về trên đỉnh yên bình, hiền hòa

Một mùa xuân lên cao, hôn lên làn tóc xõa, theo mây trôi, bềnh bồng.

Rồi mai, có một lần tôi đưa em, đưa em về miền nắng ấm.

Những con chim thôi ngủ sau mùa đông lạnh căm.

Hát lên gọi mùa xuân rạng rỡ, Đem mặt trời tô mắt dại tuổi mơ …

 

Và bài hát gắn liền Hà Thanh và mùa Xuân nhất, mà hàng năm, mỗi độ Xuân về đều được các đài phát thanh phát sóng khắp nơi, nghe hoài, nghe mãi như một thông lệ, ngày Xuân mà không có Hà Thanh với “Hoa Xuân” thì hình như Mùa Xuân chưa đến. Hà Thanh đưa ta về những màu hoa tươi thắm của ngày Tết. Kính mời quý vị thưởng thức giọng hát của Nữ danh ca quá cố Hà Thanh qua clip “Hoa Xuân” của Phạm Duy để tưởng nhớ đến nữ danh ca Hà Thanh do Kiều Oanh thực hiện.

 

Nhân mùa Xuân Giáp Ngọ. Gia đình Kiều Oanh thân kính chúc quý vị một mùa Xuân An Khang, Thịnh Vượng. Một năm mới vạn niềm vui, thâm tâm an lạc, Chúc sức khỏe hạnh thông.

 

Kiều Oanh, Virginia

Xuân Giáp Ngọ (2014)

 

 

*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:

"Hoa Xuân" Nhạc Phạm Duy - Hà Thanh trình bày

Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube

 


 


09 Tháng Hai 2009(Xem: 74664)
Bài sưu tầm này được viết vào tháng 4 năm 2004, tức là 48 năm sau ngày trường Ngô Quyền được thành lập vào năm 1956, và chỉ được căn cứ vào trí nhớ của các ông Phan Thanh Hoài, Kiều Vĩnh Phúc, Lê Hồng Sanh, và cựu học sinh Đào Văn Công (khóa đầu tiên). Do đó, không khỏi thiếu sót về thành phần nhân sự giảng dạy, văn phòng v.v…
05 Tháng Hai 2009(Xem: 91022)
Năm mươi ngọn nến hồng đang rực sáng, hân hoan mừng phút giây hạnh ngộ, trùng phùng. Hãy cùng nhau sớt chia, gìn giữ vì ngọt bùi nào rồi cũng sẽ chóng qua…
04 Tháng Hai 2009(Xem: 88197)
  Con xin phép được viết đôi dòng kỷ niệm trong lứa tuổi học trò của con vớI những câu nói của Thầy mà gần 50 năm qua vẫn còn in đậm trong trí con.
03 Tháng Hai 2009(Xem: 80794)
  Trong những giây phút thiêng liêng ấy, tôi sực nhớ lại hình bóng người Ông khả kính: ông ngoại PHAN VĂN NGA, nguyên Trưởng Ty Tiểu Học tỉnh Đồng Nai (trong chế độ cũ).
03 Tháng Hai 2009(Xem: 74262)
  Tôi bắt đầu lên tỉnh học từ 1960. Ba mất sớm, nhà quá nghèo, anh chị em lại đông. Trong suốt thời gian đi học, tôi đã làm rất nhiều nghề để có tiền sinh sống, nổi bật nhất là nghề dạy kèm.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 65819)
  Tôi chỉ viết về những năm đầu tiên mà ký ức của tôi còn lưu giữ. Sau này, khi tập hợp được các anh em ở những niên khóa sau, lần lượt chúng ta sẽ đúc kết thành một bản danh sách hoàn chỉnh.
02 Tháng Hai 2009(Xem: 78681)
  "Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi, rơi trên bục gỗ, rơi trên tóc thầy...” Tiếng nhạc từ phòng con gái của tôi vọng sang, làm tôi hồi tưởng lại những bàn ghế cũ, phấn trắng, bảng đen...
30 Tháng Giêng 2009(Xem: 68885)
Cũng nhờ vậy rất nhiều cánh chim NQ lạc loài ở phương trời xa tìm về liên lạc được quý Thầy Cô và bạn học năm xưa. Điển hình chúng tôi ở Âu Châu mừng quá khi nhận và đọc được 2 quyển báo học trò đó, tưởng chừng như thấy lại thời NQ xa xưa.   Đặc biệt tìm thấy trong đó có cả một vườn thơ Tao Đàn đủ sắc hoa rực rở.
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76299)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76934)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 74008)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 74106)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72834)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72197)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75624)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74423)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80572)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74262)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 76051)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69394)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.