Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Bùi Thị Lợi - NGÀY SAU SỎI ĐÁ

11 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 124551)
Bùi Thị Lợi - NGÀY SAU SỎI ĐÁ

N G ÀY S A U S Ỏ I Đ Á…


btloi_-1

 

Tôi nhớ và tâm đắc câu hát trong bản nhạc Diễm Xưa của Trịnh Công Sơn: “Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau…”. Hôm nay tôi muốn giới thiệu với các bạn về một loại đá nhưng không phải đá sỏi mà là đá cuội. Cụ thể hơn là quán Café Đá Cuội ở số 181 Ấp Nhị Hòa, Xã Hiệp Hòa, TP Biên Hòa. Nằm trên đất Cù Lao giửa 2 cây cầu Gành, địa danh đó còn được gọi là Khu Đá Hàn gần Chùa Ông. Nơi đó bây giờ không còn khung cảnh ruộng vườn nhà cửa liêu xiêu của mấy chục năm về trước nữa. Sau khi rẽ vào con đường nhỏ ngang qua đền thờ Nguyễn Hu Cảnh và Chùa Ông Quan Công, chúng ta chạy thẳng vào con đường đổ bê tông rộng thoáng, hai bên đường những ngôi nhà khang trang dạng biệt thự vườn đan xen những cổng rào trồng các loại hoa đủ màu khoe sắc thắm. Thật không còn một chút gì khung cảnh của làng quê xưa. Tôi thật sự choáng ngợp trước sự đổi mới của Cù Lao Hiệp Hòa. Càng ngạc nhiên hơn khi dừng lại trước quán Café Đá Cuội, điểm hẹn họp mặt của nhóm bạn lớp tôi. Khi nghe các bạn nhắn tin ngày 31 tháng 12 sẽ họp mặt ở quán của Cô Khương Thị Bàng để nhân tiện thăm và chúc Tết Cô. Tôi hình dung cô ngày xưa dạy môn Nữ Công, dáng người nhỏ gầy, cô ít nói chỉ hay mĩm cười… Gần nửa thế kỹ trôi qua, bây giờ nghe tin cô mở quán café tôi tưởng tượng một quán lá đơn sơ cạnh bờ sông, khung cảnh chắc cũng hửu tình…Thế nhưng, nhờ ơn Trời. Gia đình cô giáo tôi đã theo kịp đà phát triển kinh tế xã hội “Nông thôn hóa Thành thị” Trước mắt chúng tôi là một quán café khang trang nếu không nói là hiện đại. Mai Hửu Huệ còn chưa tin nên hỏi lại Ngô Ngọc Hương:” có đúng quán của cô không mậy? Hương khẳng định: ”Đúng mà, tuy tao chưa vào lần nào nhưng tao biết chắc đây là nhà của cô”

btloi_-3-contentbtloi_4-content

 Quán mới khai trương không lâu nên chưa đông khách, dù đã 10 giờ sáng nhưng chỉ mới có nhóm chúng tôi đến, nghe tiếng lao xao cô bước ra. Tôi nhận ra cô ngay, cô có già đi nhiều nhưng vẫn dáng người nhỏ gầy, vẫn nụ cười mĩm hiền hòa… Chúng tôi ríu rít chào cô, cô thật không nhớ đứa nào trong bọn tôi, tôi liếng thoắng giới thiệu ngày xưa thi môn Nử Công tôi may chiếc quần yếm trẻ con được cô chấm điểm hạng nhất, Nguyễn thị Chẳn cũng giành nói từng được cô cho hạng nhất khi may cái áo bà ba…Cô nhỏ nhẹ kể cho chúng tôi nghe về đời sống hiện tại của cô, quán café là do con trai của cô kinh doanh, cô chỉ ra phụ cho vui. Cô đem khoe cuốn Đặc San Ngô Quyền năm 2011 mà Hội Ái Hửu Ngô Quyền tặng cô, cuốn sách thật dầy có nhiều hình ảnh và bài vở chúng tôi chuyền tay nhau xem sơ qua. Tôi ngõ ý muốn mượn cô đem về đọc kỹ hơn và hứa chắc chắn sẽ đem trả, cô đồng ý ngay. Trần thị Lưu nói:”khi nào mầy đem trã sách , mầy nhớ kêu tao đi theo uống café nửa nha”. Tôi nói cần gì đợi đến khi trã sách, nay mai nầy bất cứ lúc nào rảnh các bạn có thể đến quán Đá Cuôi ủng hộ cho Cô mình mà. Nghe tôi nói như vậy cô cười rất vui. Vì quán mới hoạt động nên chỉ bán thức uống, nghe nói sau nầy mở rộng sẽ bán thêm thức ăn. Vì vậy bọn tôi phải chạy qua chợ Biên Hòa mua bánh mì thịt nguội và trái cây để liên hoan. Cô vui vẻ nhận lời mời tham dự với nhóm chúng tôi. Có lẽ không khí vui nhộn của buổi họp mặt gây sự chú ý cho mọi người trong quán nên một lúc sau phu quân của cô bước ra chào chúng tôi. Thầy rất vui vẻ, hoạt bát và thân thiện. Thầy giới thiệu công trình xây dựng quán, lối kiến trúc mang khung cảnh Đà Lạt có đồi, có suối, có những mái lều nhấp nhô từ thấp lên cao liền kề nhau. Thầy nói ngày xưa từng làm Hiệu Trưởng trường Trung Học Lê Lợi ở trên Bảo Lộc Lâm Đồng. Thảo nào mà Thầy đã mang hơi thở núi đồi Cao Nguyên về lại quê hương vẽ lại một khung cảnh thơ mộng cho Café Đá Cuội. Tôi cũng từng được học nội trú 3 năm trên trường NLS Bảo Lộc nên bước chân vào đây tôi cảm nhận được tiếng nói của những viên đá cuội trắng ngà ẩn mình dưới dòng suối nhân tạo lượn quanh vườn, nấp sau các khóm hoa được sắp xếp một cách hài hòa. Cả nhóm bạn chúng tôi trầm trồ thưởng thức cảnh đẹp của quán, chụp mấy pô ảnh lưu niệm với nhau và xin được phép chụp chung với Thầy Cô. Lần họp mặt nầy chúng tôi có thêm 2 bạn mới gặp lại là Nguyễn thị Kim Tuyết và Trần Thị Cẩm Vân, và một bạn cũng lớp Tứ 3 nhưng sau khóa chúng tôi là Nguyễn thị Tâm. Còn lại vẫn là những khuôn mặt thân quen : Mai Hửu Huệ, Châu Thị Huệ, Nguyễn thị Chẳn, Trần Thị Lưu,Phan Thị Thanh Thu, Đặng Thanh Nhàn,Phan Thị Chu, Ngô Ngọc Hương, Trần Bích Liên, Ngô Kim Ngọc, Lê Kim Loan, Huỳnh thị Lương Viên và tôi. Thoạt đầu chúng tôi hẹn nhau ngày 31 tháng 12 cả nhóm sẽ cùng đi họp mặt với Ái Hửu Ngô Quyền ở nhà hàng Vị trong ga xe lửa lúc 5 giờ chiều. Nhưng giờ chót một số bạn có việc bận buổi tối nên hẹn lại họp mặt riêng nhóm buổi sáng. Có bạn có thiệp mời ăn cưới cũng đến tiệc cưới gởi bao thư mừng rồi đi họp mặt bạn bè vui hơn. Phải công nhận những U6o nầy còn sung sức ghê. Nhất là Ngô Kim Ngọc đã hát cho cả nhóm nghe một lúc 3, 4 bài tình ca mà giọng bạn vẫn còn trong veo cao vút. Bui thị Lợi cũng góp vui 1 bài hát tếu tựa là Huyền Thoại Vợ và 1 câu vọng cổ trong bài Gánh Bưởi Biên Hòa được cô và các bạn khen nức nở…Món bánh mì thịt nguội đơn giản sao hôm nay ăn ngon lạ lung, Hửu Huệ cũng khéo chọn mua dưa hấu thật ngọt. Chúng tôi đã có hội ý từ trước nên các bạn giã vờ rủ Bích Liên ra xa xa để BuiLoi với vai trò Trưởng Nhóm trình bày hoàn cảnh hiện tại của Bích Liên, bạn đang nhuốm bệnh gan siêu vi, sức khỏe kém mà kinh tế gia đình khó khăn, kêu gọi các bạn mỗi người góp một tay tặng bạn món quà Tết. Được sự hưởng ứng nhiệt tình của cả nhóm chúng tôi góp được một số tiền không nhiều nhưng đong đầy tình thân ái, Bích Liên bất ngờ đón nhận với sự xúc động chỉ nói được lời cám ơn bạn bè…

btloi_2-contentbtloi_5-content

 Lẽ ra chúng tôi còn muốn ngồi bên nhau lâu hơn nữa vì còn biết bao điều muốn nói cho nhau nghe… nhưng nhiều bạn còn bận việc riêng buổi chiều, một số bạn cũng muốn tham dự buổi họp mặt Ái Hữu Ngô Quyền nên đành phải chia tay, mọi người quyến luyến hẹn nhau qua Tết Nhâm Thìn sẽ gặp lại.

 Các bạn của tôi ơi, đã 3 lần gặp nhau rồi, mỗi lần gặp chúng ta lại nối rộng thêm vòng tay thân ái, liên lạc được thêm nhiều bạn hơn. Hy vọng sẽ sớm kết nối đông đủ bạn cũ, để tình bạn, tình đồng hương được mãi thắm đượm. Nào chúng ta cùng hát bài Diễm Xưa với câu cuối cùng: Ngày Sau Sỏi Đá Cũng Cần Có Nhau…

 

Tháng 12 năm 2011

Bùi Thị Lợi


13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4807)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5040)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5149)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4955)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4926)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.
05 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4888)
Ta cầu nguyện cho em Hồn thiêng được giải thoát Được sống đời an lạc. Không vướng khổ ưu phiền Không uất hận triền miên. Tái sinh nhiều phước báo.
30 Tháng Mười 2022(Xem: 4860)
Bạn bè nửa thế kỷ gặp mặt. Cô đọng trong những lần gặp gỡ. Rồi lại chia tay phương trời. Kỹ niệm theo nhau suốt cuộc đời. Hy vọng sẽ có lần gặp gỡ nữa.
29 Tháng Mười 2022(Xem: 5042)
Thầy chính là người truyền lửa ham học cho học trò, và luôn khơi gợi lên trong họ những hoài bão, những ước mơ để vươn tới những khát vọng cao đẹp trong tương lai
29 Tháng Mười 2022(Xem: 4922)
Sau này khi nhắc tới giai đoạn này, Nguyễn Văn Trung vẫn cho là những năm tháng tốt đẹp nhất trong cuộc đời cầm bút của ông.
28 Tháng Mười 2022(Xem: 7364)
Chịu khó đọc giáo sư Nguyễn Văn Trung, ta sẽ gặp một nhà trí thức dấn thân với các giá trị cốt lõi rõ rệt: khoa học, khai phóng
22 Tháng Mười 2022(Xem: 4831)
Cứ để Hải lãng mạn nuối tiếc tiếp tục đi tìm cố nhân, cứ để anh suốt đời còn nợ tôi một đóa hoa Phù Dung và giữ mãi hình ảnh tình cảm thuở ban đầu.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5205)
Trong quang cảnh rộng rãi khoáng đạt nơi miền quê, có một chút nắng nhàn nhạt và gió hiu hiu mát rượi của buổi chiều cận Tết, cánh diều tuổi thơ của tôi no gió vi vu bay cao vút trên bầu trời.
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5879)
Trong 21 năm tồn tại, miền Nam tự do đã để lại cho nền âm nhạc nước ta một gia tài đồ sộ gồm hàng ngàn tác phẩm của nhiều nhạc sĩ mà tên tuổi của họ không bao giờ quên
16 Tháng Mười 2022(Xem: 5170)
Chiều chủ nhật 9 tháng 10 năm 2022, tại tiểu bang Minnesota, Hoa Kỳ, thi sĩ Cung Trầm Tưởng vẫy tay giã từ giới yêu thơ ông sau 90 năm rong chơi cõi đời
15 Tháng Mười 2022(Xem: 5287)
Nó đâu phải là con cọp... thật. Trên đầu nó vẫn còn mang cặp sừng của giống loài nó mà ?! Đồng loại của nó phần đông thì oán ghét và khinh miệt,
15 Tháng Mười 2022(Xem: 4636)
Hai người là hai sự khác biệt, chị lãng mạn, mộng mơ bao nhiêu thì anh thực tế đời thường bấy nhiêu, nên hai vợ chồng đã nhiều phen bất đồng ý kiến, cãi nhau như ngày hôm nay.
13 Tháng Mười 2022(Xem: 4704)
Rồi thì lá sẽ vàng, sẽ khô và sẽ rụng. Đó là sự tuần hoàn của sự sống, là vô thường. Chấp nhận vô thường, chấp nhận cái chết sẽ đến với tất cả mọi người mọi vật thì ta sẽ bớt phiền muộn...
10 Tháng Mười 2022(Xem: 5306)
Tôi và ông Sung bỗng trở thành hai bạn già tâm sự kể lể chuyện thời tiết trở trời, chuyện ốm đau và dặn dò nhau kinh nghiệm thuốc men cho đến khi không còn gì để than thở thêm
10 Tháng Mười 2022(Xem: 4559)
Có lẽ Canada (và các nước Mỹ, Úc, Châu Âu) mắc nợ người Việt tỵ nạn từ… kiếp trước, nên kiếp này họ phải rước chúng ta qua, đón tiếp nồng hậu đám người chân ướt chân ráo mới đến
03 Tháng Mười 2022(Xem: 5476)
Khuê ơi, cho dù bây giờ tóc đã thôi bay như trong những ngày đứng gió, nhưng chẳng bao giờ tôi quên được cảm giác những sợi tóc dài của Khuê nương theo gió, đùa giỡn mơn man trên mặt tôi.