Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Quang Trần - ĐẦU NĂM TÂM SỰ

10 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 103018)
Quang Trần - ĐẦU NĂM TÂM SỰ


ĐẦU NĂM TÂM SỰ.

 

(Viết tặng cho buổi họp mặt thường niên CHS TH NGÔ QUYỀN – NK 1969-1976,

vào ngày 08/01/2012 tại VN)

 

xuan

 Những ngày đón chào một năm mới đang đi qua, mà người dân Việt mình lại càng vui hơn khi trong tháng ngày này đang chuẩn bị đón xuân Nhâm Thìn 2012. Trong không khí rộn ràng và ấm áp nắng xuân, ai ai cũng cảm nhận có cái gì đó thật nhẹ nhàng, có cái cảm xúc nao nao khó tả khi tết sắp đến. Người thì rộn ràng mua sắm chuẩn bị cho gia đình mình những gì mới nhất, đẹp nhất, khác biệt nhất… với hy vọng để sang một năm mới tốt đẹp hơn. Còn người ở xa quê cũng thấy nao nao trong lòng ni khắc khoải chờ mong được hưởng cái không khí nồng ấm ngày tết bên người thân, bạn bè, tha nỗi nhung nhớ về những hình ảnh tươi sắc xuân ở quê nhà, trên bến dưới thuyền đậm sắc tươi của muôn ngàn màu hoa thắm.

 Cứ đầu một năm mới, ai ai trong chúng ta cũng đón chào nhau với những câu chúc tốt nhất, đẹp nhất để mong muốn bên mình, người thân, bạn hữu của mình sẽ đón nhận những gì như kỳ vọng cho nhau. Và trong cái không khí rộn ràng ấy, các bạn hữu CHS NGÔ QUYỀN – NK 1969-1976, vẫn để dành chút thời gian gặp gỡ lại nhau ngay trong những ngày tháng đầu của một năm, ôn lại những kỷ niệm ngày xưa một thời cắp sách, hỏi han - thăm hỏi nhau bằng những chân tình nồng ấm và chúc cho nhau những gì tốt đẹp nhất.

 Bên này, ở cách xa các bạn những nửa vòng trái đất, không về được bên ấy xum vầy nhưng cũng muốn gửi đến cho nhau bằng tình thân ái bằng hữu với những dòng chữ này.

 Không ai có thể phủ nhận được, kỷ niệm sâu sắc nhất và có nhiều dấu ấn đẹp nhất của quảng đời một con người, chính là thời kỳ còn đi học, nhất là khoảng thời gian mài đủng quần những năm trung học, vì lúc ấy cũng tạm đủ có những nhận thức nhất định để khắc ghi lại những gì mà bây giờ phải nhắc lại cho nhau nghe. Có lẽ, các bạn cũng công nhận điều này, về thời cắp sách, mặc màu áo trắng gắn phù hiệu TH NGÔ QUYỀN trên ngực… Ôi! sao nó đẹp quá, dễ thương- hiền hòa quá và thánh thiện quá… Bây giờ, khi mái đầu đã bắt đầu vương tuyết trắng mà đươc trở lại cái thời xa xưa ấy, chắc sung sướng và nghe nhẹ hẳn trong lòng biết chừng nào.

 Chắc hẳn trong ai cũng phải nghĩ như vậy, dù bây giờ đã trải qua bao thăng trầm, bao buồn vui của một kiếp con người, trên vị trí mà mình đang đứng hôm nay và mãi về sau chắc hẳn trong chúng ta cũng không thể quên được thời niên thiếu ấy. Những người cha, người mẹ vất vả lo toan cho những đứa con của mình được cắp sách đến trường, với bao kỳ vọng chỉ có con đường học hành mới mang đến ánh sáng, mang đến ấm no, hạnh phúc, cho tương lai rực rỡ của con mình. Họ ấp ủ, họ hy vọng cho sự trưởng thành và lớn lên thật thành công cho chúng ta… không thể diễn tả được hết những công lao trời biển mà những bậc sinh thành đã và luôn dành cho con cái trong suốt cuộc đời của họ. Ngay cả, có bạn thiếu may mắn nhưng những người thân như chú bác, cô dì, anh chị… của các bạn ấy, cũng hy sinh tất cả để dành trọn những điều mà cha mẹ mình đả gửi thác cho họ để lo cho chúng ta được những gì mà ít nhất trong mổi chúng ta đã có hôm nay.

 Nhân buổi gặp mặt này, chúng ta phải dành cho họ sự tri ân cao cả nhất mà cha mẹ và những người thân yêu nhất quanh chúng ta đã dành cho chúng ta có đươc như ngày hôm nay. Xin cám ơn và cám ơn thật nhiều đi các bạn ạ, để mãi mãi sau này, chúng ta không tiếc nuối vì đã và đang làm chưa trọn vẹn đền đáp công ơn to lớn ấy.

 Những kỷ niệm đẹp thuở học trò thời cắp sách cũng không thể có được đẹp đẽ và trọn vẹn, nếu chúng ta không có những người thầy, người cô đã đặt những nền tảng ban đầu cho chúng ta. Mi căn nhà đẹp hay như thế nào chăng nữa, thì sự bền vững là do kết cấu hạ tầng. Con người cũng vậy, đạo đức cơ bản của con người, sự nhân ái, bao dung và vị tha trong cuộc sống đời thường, sự nhiệt tâm giúp đở mọi người, sự chia sẻ cho nhau bằng một tấm lòng… tất cả đều có được là do quý thầy cô dạy dỗ về đạo đức từ bài học vở lòng. Những tri thức, những kiến thức cơ bản, những kỷ năng sống, những kinh nghiệm sống, đến những tính toán… được chúng ta vận dụng trong đời sống hàng ngày, cũng do các thầy cô dạy dỗ mới có được. Ai dám nói môn toán, môn vật lý, môn hóa học hay môn vạn vật (môn học sau này gọi là môn sinh vật )… là không được ứng dụng trong đời sống thường ngày trong mỗi chúng ta. Mà nói cho vui, ngay môn văn cũng đã dạy cho ta những lời nói đẹp hơn, văn chương hơn, đúng cú pháp và chính tả hơn, mỹ miều -nhã nhặn, bay bướm hơn … mà có khi tỏ tình với bạn gái ngày xưa ấy cũng đã được chúng ta áp dụng hơi bị nhiều đấy. Hay ngày xưa ghét nhất cái môn nhạc đồ -rê-my- pha-son... gì đó, mà nếu không có nó thì nào có biết hát karaoke với bài hát “Trái tim không ngủ yên..”. Các bạn chắc hẳn phải đồng ý chứ?

 Vậy, trong buổi họp mặt này, chúng ta cũng không quên tri ân những người thầy, người cô với tất cả tình thương – tình yêu học trò, đã dạy d và dành hết nhiệt tâm của mình cho những người học trò như chúng ta. Chúng em là những cây non mà cha mẹ đã gửi tất cả lòng tin vào quý thầy cô chăm sóc, vun trồng để chúng em thành người như ngày hôm nay. Xin cám ơn thầy cô bằng tất cả sự suy nghĩ và một tấm lòng trong mỗi chúng ta . XIN CẢM ƠN THẦY-CÔ một lần, nhiều lần và mãi mãi về sau.

 Trong chúng ta, sau khi rời mái trường, do điều kiện và hoàn cảnh của mỗi người. Nên điểm xuất phát và hành trình trong mỗi bước đi của mổi người đều có khác biệt. Sự định hướng, xây dựng mục đích sống bản thân và tạo dựng cuộc sống trong mỗi chúng ta có khác nhau… Có người thành công, cũng có người cảm nhận thất bại (nhấn mạnh là cảm nhận của chính mình chưa có sự phán xét của người khác), có người tự hài lòng thế là tốt rồi. Và trong đời sống vật chất đời thường, cái gọi là công danh sự nghiệp hay đến cuộc sống tâm linh-tinh thần, cho đến cái gọi là hạnh phúc riêng tư… của mỗi người, mỗi gia đình… thì cái kết quả đó trong tự mỗi chúng ta phải vui vẻ đón nhận nó là một phần tất yếu không thể thay đổi, nếu ngay trong mỗi chúng ta cứ ôm lấy sự tự ti-mặc cảm để không tự hài lòng những gì mình đang có được.

 Tại sao, không nghĩ rằng chung quanh ta đã có biết bao lần đã đón nhận được sự chia sẻ, sự giúp đỡ, sự động viên và nhiều thứ nữa… mà ngay bên cạnh chúng là những bạn hữu thời học trò đã chìa tay cho ta nắm lấy một lần và nhiều lần. Các bạn cứ suy nghĩ và hồi tâm lại, xem đã có như vậy với mình lần nào chưa ?... theo mình, là có và đã có, dù một lời động viên, một sự giúp đỡ tuy nhỏ nhặt, hay có lúc khó khăn – hữu sự đều có mặt lo lắng… tất cả là những gì và mọi người trong buổi họp mặt chắc đã hình dung ra rồi đó, chính là bạn hữu CHS NQ đã dành cho nhau trong suốt bước đi trong cuộc đời mình đó chứ. Và bản thân mình cũng đã thụ hưởng được những đặc ân và sự giúp đỡ của bạn hữu CHS NQ rồi đó. Vậy, tại sao chúng ta không dành cho nhau những gì đẹp nhất của mình, để cám ơn các bạn ấy, những CHS NQ dễ thương và đáng yêu làm sao, đã không vì mình mà sẵn sàng dang tay giúp đỡ cho nhau khi cần thiết. Và chính mình cũng cảm ơn chính mình khi đã làm việc ấy lại cho bạn bè mình, những người bạn CHS NQ.

 Một mùa xuân lại đến, một cái tết an vui lại về với mọi nhà. Nhưng cũng là cánh cửa đón nhận từ từ bọn mình về với cái gọi là bắt đầu già rồi, mái tóc đen giờ đã vương vấn một vài đốm tuyết trắng lãng đãng, có bạn thì toàn tuyết mới ghê chứ… (Cái này nơi xứ lạnh này mình gửi về đó- thông cảm nhé). Và thời gian cứ qua đi, ghi đậm nét trong mỗi chúng ta để khiến mình căm ghét nó. Mới ngày nào còn ngây thơ, trong trắng và thánh thiện… làm sao tuổi học trò, mà bây giờ, đã có bạn được làm sui, được thăng hàm ông-bà… Ôi, sao mà nhanh quá!

 Vậy sao, trong mỗi chúng ta không ân cần trao cho nhau những gì tốt đẹp nhất, thân ái-bằng hữu nhất và nguyện cầu cho nhau sự bình an đến cho tất cả chúng ta trong tinh thần và trong đời sống hàng ngày.

 Xin cám ơn tất cả! bắt tay chúc nhau một năm mới bình an và hạnh phúc cho mọi người.

 Canada, Jan 07/01/2012.

 Quang Trần (Email : QUANGTR2003@YAHOO.CA)

06 Tháng Sáu 2014(Xem: 26338)
Không niềm vui nào tả hết, sau hơn 40 năm, học trò gặp lại người thầy kính yêu. Học trò nhìn đôi chân thầy, vẫn đôi dép lê, chiếc áo pull giản dị. Tôi vui quá, thật sự một ngày vui, khi gặp lại các anh chị. Thầy ơi, bởi vì trái đất tròn. Thương sao trái đất vẫn tròn.
31 Tháng Năm 2014(Xem: 28438)
Còn 2 ngày nữa là hết tháng năm. Mùa hè đã về. Các cháu được hưởng những ngày hè vui vẽ bên gia đình.... Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
29 Tháng Năm 2014(Xem: 17585)
Riêng tôi trong mọi sinh hoạt giới trẻ vẫn mong muốn các cháu dù thành đạt nhưng vẫn luôn ghi nhớ biết mình từ đâu để quay về và hơn lúc nào hết phải nhận được nguyên do tại sao mình hiện diện trên đất nước này.
20 Tháng Năm 2014(Xem: 19963)
. Ông nói, ví dụ như khi có tiền lệ như thế rồi, nếu tương lai có một nước lớn tham tàn hung bạo nào đó thừa gió bẻ măng hoặc với lý do tương tự như vậy tiến chiếm đất đai, lãnh thổ nước Việt mình (3)
20 Tháng Năm 2014(Xem: 22722)
Xin hãy viết, hãy ghi những tâm tình, những dòng nhạc ca ngợi và biết ơn Tình Mẹ không chỉ trong Ngày Lễ Mẹ hay trong Tháng 5 nầy mà mãi mãi về sau dù thời gian đã làm ''mẹ con giờ tóc bạc như nhau''.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 21046)
Ngày nào còn con người với những buồn vui mất mát, đau khổ lẫn ước mơ, ngày đó tiếng thơ Trần Kiêu Bạc còn mãi ngân vang.
10 Tháng Năm 2014(Xem: 15694)
Lúc trước nó thường hay chọc ghẹo là má nó hà tiện cứ ưa cất giữ đủ thứ mốc meo cũ xì nhưng giờ thì nó đã hiểu. Má không giữ đồ cũ, má cố giữ niềm vui ngày cũ. Ngày có Má có Con.
09 Tháng Năm 2014(Xem: 21756)
Những kinh nghiệm sống, những gian lao cực khổ của Mẹ đã chấp cánh cho anh em tôi bước vào đời. Mẹ truyền đạt cho tôi bằng những kinh nghiệm mà Mẹ từng trải.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 17181)
Vâng. Tôi đã kể câu chuyện của tôi trong ngày 30 tháng 4 năm 1975. Còn anh, còn chị, còn các bạn. Ngày 30 tháng 4 năm đó đã làm gì? Ở đâu?
05 Tháng Năm 2014(Xem: 24649)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức HÌNH NHƯ LÀ TÌNH YÊU - Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Tuấn Ngọc - Ca Sĩ: Quỳnh Dao.
05 Tháng Năm 2014(Xem: 31825)
Cám ơn anh, TY ơi, vì dù đến với nhau muộn màng, em đã vô cùng hạnh phúc với tình yêu anh bóng ngời như hạt ngọc, mà anh đã mài dũa mấy mươi năm trong chén ngọc Trương Chi đó…
27 Tháng Tư 2014(Xem: 23301)
Lão từng làm phó lý, tậu được một ít ruộng vườn và trong đợt cải cách ruộng đất, lão bị qui là phú nông cường hào. Lão là người trọng nho học và những lời dạy của thánh hiền...”
25 Tháng Tư 2014(Xem: 35168)
Đến bây giờ mà vẫn chưa có một bài hát nào sáng tác cho cái thành phố Hội An nhỏ bé và êm đềm của tôi. Em Hội An buổi chiều đông về cũng má đỏ môi hồng, mắt ướt long lanh.
19 Tháng Tư 2014(Xem: 21812)
Hắn làm tôi nhớ một truyện ngắn của nhà văn Tchekov có tựa đề là Con Kỳ Nhông, con vật có khả năng đổi màu da tùy thuộc vào nơi nó ẩn nấp. Tuấn giống con kỳ nhông cách gì.
11 Tháng Tư 2014(Xem: 33755)
nhưng nhìn qua mái tóc của thầy Hà Tường Cát, tôi liên tưởng đến mái tóc bạc trắng của thầy Nguyễn Xuân Hoàng và của thầy Phan Thanh Hoài, và chợt nhận ra hoàng hôn đã ngã bóng…
05 Tháng Tư 2014(Xem: 29005)
Có những điều dù chưa bao giờ được nói ra thành lời, nhưng không có nghĩa là đã chìm vào quên lãng, đó là một trong những nỗi niềm mang theo mà chỉ có những người cùng cảnh ngộ mới đọc được từ "cửa sổ của tâm hồn".
03 Tháng Tư 2014(Xem: 29003)
''Đây là tác phẩm viết về Những Ngày Sài Gòn sau 30 tháng Tư 1975. Sách viết xong năm 1986 sau ngày tác giả đến Mỹ. Nhà xuất bản Thanh Văn, California, in năm 1992...
03 Tháng Tư 2014(Xem: 33198)
Chỉ hai năm thôi, hai năm trôi qua cho tôi thấy một lực hút cuốn mọi người xoay chóng mặt. Đứa cháu ngày nào mới biết lật giờ đã là một cậu bé dễ thương tinh nghịch, ngây thơ...Còn ông thì mòn hết mọi thứ để đi vào con số không của cuộc đời.
29 Tháng Ba 2014(Xem: 32544)
Đang tính đi đến quán cà phê Cội Nguồn để gặp hai cô em Mỹ Chơn và Sương Trầm thì có tin nhắn trong điện thoại báo là đã hết tiền tui bèn bảo ông xe ôm quen chở tui đi nạp thêm tiền.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 24726)
Nhân kỷ niệm bốn mươi năm ngày cưới của anh chị Nguyễn Xuân Hoàng Trương Gia Vy, xin tặng anh chị những tấm hình như là “phóng sự ảnh“, ghi lại một ngày trong đời thường...