Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Quang Trần - ĐẦU NĂM TÂM SỰ

10 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 103010)
Quang Trần - ĐẦU NĂM TÂM SỰ


ĐẦU NĂM TÂM SỰ.

 

(Viết tặng cho buổi họp mặt thường niên CHS TH NGÔ QUYỀN – NK 1969-1976,

vào ngày 08/01/2012 tại VN)

 

xuan

 Những ngày đón chào một năm mới đang đi qua, mà người dân Việt mình lại càng vui hơn khi trong tháng ngày này đang chuẩn bị đón xuân Nhâm Thìn 2012. Trong không khí rộn ràng và ấm áp nắng xuân, ai ai cũng cảm nhận có cái gì đó thật nhẹ nhàng, có cái cảm xúc nao nao khó tả khi tết sắp đến. Người thì rộn ràng mua sắm chuẩn bị cho gia đình mình những gì mới nhất, đẹp nhất, khác biệt nhất… với hy vọng để sang một năm mới tốt đẹp hơn. Còn người ở xa quê cũng thấy nao nao trong lòng ni khắc khoải chờ mong được hưởng cái không khí nồng ấm ngày tết bên người thân, bạn bè, tha nỗi nhung nhớ về những hình ảnh tươi sắc xuân ở quê nhà, trên bến dưới thuyền đậm sắc tươi của muôn ngàn màu hoa thắm.

 Cứ đầu một năm mới, ai ai trong chúng ta cũng đón chào nhau với những câu chúc tốt nhất, đẹp nhất để mong muốn bên mình, người thân, bạn hữu của mình sẽ đón nhận những gì như kỳ vọng cho nhau. Và trong cái không khí rộn ràng ấy, các bạn hữu CHS NGÔ QUYỀN – NK 1969-1976, vẫn để dành chút thời gian gặp gỡ lại nhau ngay trong những ngày tháng đầu của một năm, ôn lại những kỷ niệm ngày xưa một thời cắp sách, hỏi han - thăm hỏi nhau bằng những chân tình nồng ấm và chúc cho nhau những gì tốt đẹp nhất.

 Bên này, ở cách xa các bạn những nửa vòng trái đất, không về được bên ấy xum vầy nhưng cũng muốn gửi đến cho nhau bằng tình thân ái bằng hữu với những dòng chữ này.

 Không ai có thể phủ nhận được, kỷ niệm sâu sắc nhất và có nhiều dấu ấn đẹp nhất của quảng đời một con người, chính là thời kỳ còn đi học, nhất là khoảng thời gian mài đủng quần những năm trung học, vì lúc ấy cũng tạm đủ có những nhận thức nhất định để khắc ghi lại những gì mà bây giờ phải nhắc lại cho nhau nghe. Có lẽ, các bạn cũng công nhận điều này, về thời cắp sách, mặc màu áo trắng gắn phù hiệu TH NGÔ QUYỀN trên ngực… Ôi! sao nó đẹp quá, dễ thương- hiền hòa quá và thánh thiện quá… Bây giờ, khi mái đầu đã bắt đầu vương tuyết trắng mà đươc trở lại cái thời xa xưa ấy, chắc sung sướng và nghe nhẹ hẳn trong lòng biết chừng nào.

 Chắc hẳn trong ai cũng phải nghĩ như vậy, dù bây giờ đã trải qua bao thăng trầm, bao buồn vui của một kiếp con người, trên vị trí mà mình đang đứng hôm nay và mãi về sau chắc hẳn trong chúng ta cũng không thể quên được thời niên thiếu ấy. Những người cha, người mẹ vất vả lo toan cho những đứa con của mình được cắp sách đến trường, với bao kỳ vọng chỉ có con đường học hành mới mang đến ánh sáng, mang đến ấm no, hạnh phúc, cho tương lai rực rỡ của con mình. Họ ấp ủ, họ hy vọng cho sự trưởng thành và lớn lên thật thành công cho chúng ta… không thể diễn tả được hết những công lao trời biển mà những bậc sinh thành đã và luôn dành cho con cái trong suốt cuộc đời của họ. Ngay cả, có bạn thiếu may mắn nhưng những người thân như chú bác, cô dì, anh chị… của các bạn ấy, cũng hy sinh tất cả để dành trọn những điều mà cha mẹ mình đả gửi thác cho họ để lo cho chúng ta được những gì mà ít nhất trong mổi chúng ta đã có hôm nay.

 Nhân buổi gặp mặt này, chúng ta phải dành cho họ sự tri ân cao cả nhất mà cha mẹ và những người thân yêu nhất quanh chúng ta đã dành cho chúng ta có đươc như ngày hôm nay. Xin cám ơn và cám ơn thật nhiều đi các bạn ạ, để mãi mãi sau này, chúng ta không tiếc nuối vì đã và đang làm chưa trọn vẹn đền đáp công ơn to lớn ấy.

 Những kỷ niệm đẹp thuở học trò thời cắp sách cũng không thể có được đẹp đẽ và trọn vẹn, nếu chúng ta không có những người thầy, người cô đã đặt những nền tảng ban đầu cho chúng ta. Mi căn nhà đẹp hay như thế nào chăng nữa, thì sự bền vững là do kết cấu hạ tầng. Con người cũng vậy, đạo đức cơ bản của con người, sự nhân ái, bao dung và vị tha trong cuộc sống đời thường, sự nhiệt tâm giúp đở mọi người, sự chia sẻ cho nhau bằng một tấm lòng… tất cả đều có được là do quý thầy cô dạy dỗ về đạo đức từ bài học vở lòng. Những tri thức, những kiến thức cơ bản, những kỷ năng sống, những kinh nghiệm sống, đến những tính toán… được chúng ta vận dụng trong đời sống hàng ngày, cũng do các thầy cô dạy dỗ mới có được. Ai dám nói môn toán, môn vật lý, môn hóa học hay môn vạn vật (môn học sau này gọi là môn sinh vật )… là không được ứng dụng trong đời sống thường ngày trong mỗi chúng ta. Mà nói cho vui, ngay môn văn cũng đã dạy cho ta những lời nói đẹp hơn, văn chương hơn, đúng cú pháp và chính tả hơn, mỹ miều -nhã nhặn, bay bướm hơn … mà có khi tỏ tình với bạn gái ngày xưa ấy cũng đã được chúng ta áp dụng hơi bị nhiều đấy. Hay ngày xưa ghét nhất cái môn nhạc đồ -rê-my- pha-son... gì đó, mà nếu không có nó thì nào có biết hát karaoke với bài hát “Trái tim không ngủ yên..”. Các bạn chắc hẳn phải đồng ý chứ?

 Vậy, trong buổi họp mặt này, chúng ta cũng không quên tri ân những người thầy, người cô với tất cả tình thương – tình yêu học trò, đã dạy d và dành hết nhiệt tâm của mình cho những người học trò như chúng ta. Chúng em là những cây non mà cha mẹ đã gửi tất cả lòng tin vào quý thầy cô chăm sóc, vun trồng để chúng em thành người như ngày hôm nay. Xin cám ơn thầy cô bằng tất cả sự suy nghĩ và một tấm lòng trong mỗi chúng ta . XIN CẢM ƠN THẦY-CÔ một lần, nhiều lần và mãi mãi về sau.

 Trong chúng ta, sau khi rời mái trường, do điều kiện và hoàn cảnh của mỗi người. Nên điểm xuất phát và hành trình trong mỗi bước đi của mổi người đều có khác biệt. Sự định hướng, xây dựng mục đích sống bản thân và tạo dựng cuộc sống trong mỗi chúng ta có khác nhau… Có người thành công, cũng có người cảm nhận thất bại (nhấn mạnh là cảm nhận của chính mình chưa có sự phán xét của người khác), có người tự hài lòng thế là tốt rồi. Và trong đời sống vật chất đời thường, cái gọi là công danh sự nghiệp hay đến cuộc sống tâm linh-tinh thần, cho đến cái gọi là hạnh phúc riêng tư… của mỗi người, mỗi gia đình… thì cái kết quả đó trong tự mỗi chúng ta phải vui vẻ đón nhận nó là một phần tất yếu không thể thay đổi, nếu ngay trong mỗi chúng ta cứ ôm lấy sự tự ti-mặc cảm để không tự hài lòng những gì mình đang có được.

 Tại sao, không nghĩ rằng chung quanh ta đã có biết bao lần đã đón nhận được sự chia sẻ, sự giúp đỡ, sự động viên và nhiều thứ nữa… mà ngay bên cạnh chúng là những bạn hữu thời học trò đã chìa tay cho ta nắm lấy một lần và nhiều lần. Các bạn cứ suy nghĩ và hồi tâm lại, xem đã có như vậy với mình lần nào chưa ?... theo mình, là có và đã có, dù một lời động viên, một sự giúp đỡ tuy nhỏ nhặt, hay có lúc khó khăn – hữu sự đều có mặt lo lắng… tất cả là những gì và mọi người trong buổi họp mặt chắc đã hình dung ra rồi đó, chính là bạn hữu CHS NQ đã dành cho nhau trong suốt bước đi trong cuộc đời mình đó chứ. Và bản thân mình cũng đã thụ hưởng được những đặc ân và sự giúp đỡ của bạn hữu CHS NQ rồi đó. Vậy, tại sao chúng ta không dành cho nhau những gì đẹp nhất của mình, để cám ơn các bạn ấy, những CHS NQ dễ thương và đáng yêu làm sao, đã không vì mình mà sẵn sàng dang tay giúp đỡ cho nhau khi cần thiết. Và chính mình cũng cảm ơn chính mình khi đã làm việc ấy lại cho bạn bè mình, những người bạn CHS NQ.

 Một mùa xuân lại đến, một cái tết an vui lại về với mọi nhà. Nhưng cũng là cánh cửa đón nhận từ từ bọn mình về với cái gọi là bắt đầu già rồi, mái tóc đen giờ đã vương vấn một vài đốm tuyết trắng lãng đãng, có bạn thì toàn tuyết mới ghê chứ… (Cái này nơi xứ lạnh này mình gửi về đó- thông cảm nhé). Và thời gian cứ qua đi, ghi đậm nét trong mỗi chúng ta để khiến mình căm ghét nó. Mới ngày nào còn ngây thơ, trong trắng và thánh thiện… làm sao tuổi học trò, mà bây giờ, đã có bạn được làm sui, được thăng hàm ông-bà… Ôi, sao mà nhanh quá!

 Vậy sao, trong mỗi chúng ta không ân cần trao cho nhau những gì tốt đẹp nhất, thân ái-bằng hữu nhất và nguyện cầu cho nhau sự bình an đến cho tất cả chúng ta trong tinh thần và trong đời sống hàng ngày.

 Xin cám ơn tất cả! bắt tay chúc nhau một năm mới bình an và hạnh phúc cho mọi người.

 Canada, Jan 07/01/2012.

 Quang Trần (Email : QUANGTR2003@YAHOO.CA)

24 Tháng Bảy 2015(Xem: 26797)
bằng một sự trân trọng không quên tri ơn quý Thầy Cô nhất là thầy Hiệu Trưởng Lê Hoàng Yến đã hun đúc nên những con người nhân ái
24 Tháng Bảy 2015(Xem: 23597)
Dù tuổi già nhưng hãy làm một bà già vui vẻ, hoạt bát và yêu đời. Nếu được chọn, bà sẽ chọn làm một ánh nắng chiều thật đẹp có ích cho mọi người được an vui trong một ngày hạnh phúc.
17 Tháng Bảy 2015(Xem: 26755)
Biết đâu một ngày nào đó sẽ lại có một dự án san bằng ngọn núi Bửu Long hay núi Châu Thới để xây dựng một công trình thế kỷ, thì Đồng Nai ơi xin hãy nén cơn đau mà xuôi dòng như vẫn tự bao giờ...
17 Tháng Bảy 2015(Xem: 38544)
...Đêm về không gian yên ắng, nỗi buồn nhè nhẹ, miên man hay hoài niệm, yêu dấu, nhớ về quê mẹ một Biên Hoà hiền hòa nơi mình lớn lên chỉ có hai mùa mưa-nắng.
11 Tháng Bảy 2015(Xem: 27721)
Đội bóng đá nữ Hoa kỳ đoạt chức vô địch thế giới hôm Chủ Nhật 5-7-2015. Sau đây là các hướng nhìn từ các nhà bình luận bóng đá.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 28070)
Vây quanh chúng tôi là những chàng trai NGÔ QUYỀN, bây giờ là những đức lang quân, vỗ tay chúc tụng tình bạn Ngô-Quyền/Khiết-Tâm, hòa nhịp cảm thông với niềm vui bất tận của ngày hội ngộ.
10 Tháng Bảy 2015(Xem: 25400)
Xin cám ơn anh Đỗ Hữu Phương, bạn Hoàng Duy Liệu, bạn Nguyễn Thị Hồng, bạn Nguyệt Ánh, bạn Bùi Thị Lợi, và thân hữu Khiết Tâm đã cung cấp hình ảnh nhanh nhất cho bài viết thêm sinh động.
04 Tháng Bảy 2015(Xem: 23309)
Đưọc cả 3 yếu tố thiên thời địa lợi và nhân hoà mà nếu kỳ này Hội Tuyển Mỹ không đoạt cúp vàng thì kể như " hết chổ nói " .
03 Tháng Bảy 2015(Xem: 28066)
Một trận đấu đẹp không chỉ là đá hay mà còn phải có kỹ thuật và tình người. Tôi đã thấy tình người trên sân cỏ hôm nay khi những cô gái vội vàng dìu đở hay săn sóc đối thủ của mình.
03 Tháng Bảy 2015(Xem: 27878)
Thắng Đức, một đội được đánh giá mạnh hơn, Mỹ vào chung kết giải World Women Soccer với cup vô đich bóng tròn nữ lần thứ 3 trong tầm tay với.
27 Tháng Sáu 2015(Xem: 27498)
Chiến thắng 1-0 trước đội Tàu đủ để "dạy quân áo đỏ" một bài học về tham vọng đặt không đúng chỗ, và đưa đội Mỹ vào bán kết, gặp đội Đức ở Montreal vào thứ ba tới.
27 Tháng Sáu 2015(Xem: 27185)
Hôm nay chỉ còn hơn một tuần là ngày họp mặt Ngô Quyền hàng năm. Tôi ngồi bên bàn máy, bên cạnh ông chồng già nằm ngáy pho pho. Tôi lại nhớ đến bạn bè xưa một thời áo trắng.
27 Tháng Sáu 2015(Xem: 25893)
Mong sao quý Thầy Cô và quý anh chị luôn sức khỏe và luôn có nụ cười. “ Đường còn dài, nhưng chân cứng đá mềm”
27 Tháng Sáu 2015(Xem: 21208)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thứcMột Thoáng Thầy Trò tại Falls Church, Virginia (May 9, 2015) Kiều Oanh thân tặng Ngô Quyền mừng ngày Hội Ngộ (July 4) Virginia, June 26, 2015
19 Tháng Sáu 2015(Xem: 18715)
"Em ước mơ những gì tuổi 12 tuổi 13". Tôi nhớ âm điệu bài hát này và thấy rất đúng với lứa tuổi của cháu tôi. Mời thưởng thức: Nhạc Phẩm "Tuổi Mộng Mơ" Phạm Duy - Trình bày Thái Hiền
18 Tháng Sáu 2015(Xem: 28941)
tôi cảm thấy vui thích với những gì Ba tôi đã giáo huấn và trui rèn tôi trong suốt cả cuộc đời, tôi đã lần lượt được áp dụng và tôi luôn rất lấy làm hãnh diện vì ''tôi là tôi của Ba tôi''
16 Tháng Sáu 2015(Xem: 24972)
Bây giờ có con, con mới biết ngày xưa Daddy cực nhọc với con biết là chừng nào! Cực nhọc gấp đôi con bây giờ vì Daddy đơn thân nuôi con mọn, vừa làm Cha vừa làm Mẹ.
15 Tháng Sáu 2015(Xem: 25379)
Nhân ngày Father's Day, tôi viết bài này để vinh danh cha tôi, người cha trọn đời sống vì đất nước, dân tộc, và gia đình, cũng để nói lên tình yêu thương vô vàn, lòng tôn kính không cùng của anh em chúng tôi đối với Cha Tôi.
13 Tháng Sáu 2015(Xem: 20013)
Đấy là lý do các anh chị khóa 1,2,3... đăng ký nhanh chóng để dự ngày họp mặt. Thời gian không chờ đợi một ai. Buồn trông ghế trống vắng ai ngồi.