Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - CHUYỆN TÌNH HOA TÍM BẰNG LĂNG

12 Tháng Mười 20188:49 CH(Xem: 26496)
Thơ Lâm Văn Bảnh - CHUYỆN TÌNH HOA TÍM BẰNG LĂNG
Tím Bằng Lăng

CHUYỆN TÌNH
HOA TÍM BẰNG LĂNG
 
Bến nước nhà ai, có hoa bằng lăng tím rộ,
Nhìn hoa nầy, tôi bỗng nhớ chuyện tình.
Khi mùa hè sang, nắng đổ buồn thinh,
Có một thư sinh, về thăm thôn dã.
 
Cô gái nhà bên, có cây bằng lăng tím lạ,
Và hoa kia, là duyên cớ hẹn hò.
Hằng buổi ghé vào, nàng nhặt cánh hoa trao,
Chàng trai nọ, bỗng thấy mình yêu thương quá.
 
Chàng bắt đầu yêu, những cánh hoa tơi tả,
Theo gió chiều, rụng tím cả bến sông.
Trong gió chiều, hoa tím phủ ngập lòng,
Hai đứa thẹn, nhìn vầng trăng chung bóng.
 
Cài mái tóc, cho đời thêm mơ mộng,
E thẹn rồi, cho tình dậy mênh mang.
Bình minh lên, hoa tươi rực ánh dương hồng,
Nàng e ấp, cho hoa đời phong nhuỵ.
 
Nàng cảm nhận, những chuyện tình hữu ý,
Mỗi đêm về, thầm dệt bài thơ.
Từ đó, ngày qua, không còn chuyện tình cờ,
Nàng đón nhận, nhiều ước mơ thật đẹp.
 
Trang sách cũ, bao bằng lăng nàng ép,
Trong cuộc đời, trang tình đẹp chàng ghi.
Nhưng thế rồi, tháng ngày vui lần lượt qua nhanh,
Chàng trai ấy, trở về thành thị.
 
Chinh chiến bùng lên... Quê hương nầy không nghỉ,
Xếp áo thư sinh, rời trường cũ ra đi.
Quyết giữ Quê hương, chiến đấu trường kỳ,
Trang tình cũ, nay thành trang sử mới.
 
Thôn xóm đó, tháng ngày trông đợi,
Khi hạ về, hoa tím rụng đầy sông.
Nắng hạ trôi qua, nàng vẫn đợi vẫn mong,
Văng vẳng bên lòng: thề xưa hẹn cũ.
 
Thế rồi... binh biến đi qua, non sông tràn mưa lũ!
Cây bằng lăng ngã rồi, chủ nó cũng ra đi.
Ngày nàng trở về, buồn thảm thâm u!
Cành lá chết, lòng càng tê tái.
 
Gởi những cánh thư đi, nhưng chưa nhận lại,
Nhắc chàng đừng quên, kỷ niệm xa vời.
Nay hạ lại về, dòng sông cũ vẫn trôi,
Ai đã giết, hoa đời nàng tím lại.
 
Rồi... thật nhiều thư đi... đi mãi,
Gởi khắp non sông, hẹn buổi chàng về.
Một sáng cơ hồ, tin người cũ hồi quê?
Nàng vội tìm áo tím hoa bằng lăng, mặc.
 
Người trở lại, trầm buồn gom nhặt,
Những mảnh hoa tình, rải khắp chiến trường xa,
Những hoa tím tả tơi, khi chạm trán quân thù,
Và chủ nó ra đi, không trở lại!
 
Những hàng chữ nhạt nhoà, theo hai dòng lệ chảy!
Nàng khóc thật rồi, hoa tím rụng bằng lăng.
Nàng khóc thật rồi, hỡi mây, nước, gió, trăng... !
Có ai thấu, nỗi lòng nàng ấp ủ?!
 
Nét chữ ghi: nhạt nhoà rám cháy, 
Trang sau cùng: nhắn lại người thương.
Lời sau cùng: bao kỷ niệm vấn vương,
Những kỷ niệm... trên đường khi bằng lăng tím rộ.
 
Nay, hoa bằng lăng tím rợp trời, giữa mùa nắng hạ,
Đường làng quê, ong bướm lượn lao xao.
Vẫn nhớ ngày xưa, khi mùa hè sang nắng đỗ,
Có ai về thăm người cũ, Quê hương?!
 
Lâm v Bảnh MN
 

 

17 Tháng Giêng 2011(Xem: 138594)
Mãi cho đến bây giờ, mỗi tuần chị đều ăn khoai lang, không phải vì thích loại củ ngọt bùi mầu vàng cam, không vì phải ăn độn...
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 212414)
biển về trãi cát em nằm giao thừa sóng hát thì thầm ca dao ru em giấc mộng xuân đầu một nhành hoa biển lộc vào tay em
14 Tháng Giêng 2011(Xem: 156220)
Xuân áo bay trên triền sông bát ngát Rợp hoa vàng nắng đổ hát say mê Chiếc đò ngang rẽ nước sông xanh mát Chở yêu thương, chở trọn vẹn câu thề.
12 Tháng Giêng 2011(Xem: 169399)
Tựa Đề: Đôi Tay Mùa Đông. Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải Ca Sĩ : Quang Sáng
08 Tháng Giêng 2011(Xem: 130691)
Em vẫn yên lặng chờ anh đến Cho em thêm ánh nắng mùa XUÂN Vườn nhà mình hoa vàng có nở... Trước sân thềm cỏ có còn xanh???
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128569)
Đối với tôi, môn học nào với thầy – cô nào lại không để lại những kỷ niệm khó phai trong lòng của một người học trò.
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 125818)
Như mây trắng ngang trời Biết có về chốn cũ? Hương xưa cơn sóng gợn Nhạt nhòa bước thời gian
07 Tháng Giêng 2011(Xem: 128820)
Hôm nay lại dự tiệc nhà anh chi Kiệt Chung, ngoài Thầy Cô và bè bạn lại có sự tham dự số đông đồng hương Biên Hòa và thân hữu.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 59263)
Anh lại đi trời đông mưa lay lắt Giot nhớ thương giăng mờ mịt sông chiều Ba nhịp cầu đìu hiu hoàng hôn vắng Một mình em trở lại đếm sầu rơi.
06 Tháng Giêng 2011(Xem: 140815)
Yêu dã quỳ em lao đao ngơ ngẩn Chờ mãi trên đồi lãng đãng hoàng hôn Quên mùa nào thì hoa vàng bừng nở Rợp đường xưa yêu dấu phủ đầy hồn.
31 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 54164)
Nầy anh người của xa xăm Nhớ tìm sông nhé âm thầm gió lay Đông về lá chết còn bay Ngày mai xa lắc vẫn say dáng người
30 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 172399)
Cảm ơn người đã vui gieo hạt Trên đất phì nhiêu tuổi thơ nầy Thương từng đôi mắt tròn trong vắt Giữ được hồn quê trong tuyết bay.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 57569)
Có người đã nhắc nhở đến nhà thơ Nguyễn Tất Nhiên và các bài thơ về Giáng sinh của ông. Trong không khí của ngày Noël năm nay, có lẽ chúng ta cũng nên nhắc lại những bài thơ ấy.
23 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 141278)
Miền đông tuyết trắng ngoài sân Ca-Li mưa gió hoa tàn lá rơi Đông về buồn lắm anh ơi! Xứ người lạc lõng cuối đời tha hương...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 110349)
Cảm giác mỗi mùa Giáng Sinh tuyệt vời đến nỗi tôi tưởng như mỗi năm một lần, mình lại là đứa trẻ thơ mới lên tám tuổi, hình ảnh con búp bê tật nguyền lại chập chờn trở lại trong trí nhớ, y như năm nào tôi còn bế nó trên tay.
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 137139)
Hôm nay đó, ta trở về Phố cũ Sài gòn xưa, đã đổi mặt thay tên Nghe đắng cay và mặn chát môi mềm Còn đâu nữa Sài gòn đầy kỷ niệm...
22 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 58183)
Mây nhớ mùa đông bay lang thang Buồn ủ ê theo lá úa vàng Giăng hờ hững chờ đông phong lạnh Thả sương chiều rơi xuống mênh mang.
18 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136977)
Ngày xưa ấy tôi và các bạn còn rất trẻ, hầu hết các Thầy Cô cũng rất trẻ. Ngày xưa ấy cách nay hơn năm mươi năm. Tuổi học trò, thời thơ mộng, thời gian đẹp nhất của con người nay còn đâu.
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 49776)
có phải em vừa say rượu thánh? vì anh, đôi mắt tỏ nghìn câu có phải tiên thiên đang chớp cánh? tháng chạp huy hoàng rợp ánh sao
17 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 71716)
Cùng cất tiếng hát với tôi người ơi, cho mưa thôi rơi trên đường đời, về nơi có quê hương nắng ấm tươi đẹp mãi
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 173527)
Xin em giữ giùm một tiếng chuông ngân Rúc vào chăn êm còn vang chuông đổ Cất cho anh chút chuông lùa qua khe cửa Chuông của Nhà Thờ, chuông của tim anh!
16 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 142877)
Em viềt cho anh bài thơ cuối Tình lắm xót xa lẩn ngọt ngào Con tim có muôn điều thầm kín Biết bao giờ anh hiểu vì sao ?
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 139750)
Cám ơn anh và mối tình đầu Chan chứa cả tấm lòng nhân hậu Cho em sống một đời êm ả Giáng Sinh về, thêm yêu người thiết tha!
15 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 136287)
Nếu có thể - Em xin làm cơn gió thoảng Mang đến bên Anh một chút lãng mạn tình Nếu có thể - Em hóa hạt cát mịn màng Làm Anh cay mắt trong muôn vàn nỗi nhớ…
14 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 134404)
Tình ơi, đá nát vàng tan. Sao em còn mãi đa đoan nỗi niềm?
11 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 49867)
Những bông hoa cuối mùa, dường như vẫn giữ lại trong lòng Ngọc biết bao kỷ niệm một thời tuổi trẻ dễ thương nhất của cuộc đời, mà những kỷ niệm ấy như những tiếng chuông mùa Giáng Sinh, vẫn ngân nga trong lòng nàng mỗi mùa Giáng Sinh trở lại.
09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 128035)
Thư tình anh gửi lần đầu Em còn cất giữ những câu tình nồng Bây giờ em đã sang sông Còn mong chi nữa để lòng đớn đau
09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 55590)
Mình chia tay nhau chắc lần sau cùng Đã biết được gió đi không trở lại Cớ sao đêm đêm nhớ em anh vẫn thấy Em trở về trong mây xám mùa Đông!