Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn thị Thêm - BÓNG NGÀY VUI-

03 Tháng Bảy 201812:08 SA(Xem: 20003)
Nguyễn thị Thêm - BÓNG NGÀY VUI-
Bóng ngày vui


Thế là những ngày vui đã chấm hết.

Tôi về nhà sau 12 ngày rong chơi và hội họp.

Thật mệt nhưng cũng thật vui.

Tôi muốn viết những gì mình đã được chia sẻ, chứng kiến và đón nhận trong mấy ngày qua mà không biết phải bắt đầu ra sao.

Nhớ hôm qua, thầy Nguyễn văn Lục đã dặn dò:

"Hãy viết ra ngay với cảm xúc của mình. Nếu không viết kịp, thì hãy ghi lại để sau này có cơ hội thì những điều ghi nhận đó là tài liệu sáng tác cho mình".

Cám ơn thầy đã cho học trò, những kẻ hậu bối tập tểnh viết văn những lời khuyên vàng ngọc.

Nhưng thật tình, bây giờ ngồi trước bàn máy, bao nhiêu ý tưởng lại đến thật nhiều, thật tràn trề nhưng không biết phải chọn đề tài nào và phải viết thế nào cho kịp lúc. Học trò thầy vụng về như vậy đó. Tham lam như đứng trước một tiệm với vô số quần áo đẹp và chóa mắt không biết phải chọn chiếc áo nào.

 

Tôi xin được ghi lại những gì tôi cảm nghĩ về ngày đại hội Ngô Quyền 2018.  Đây không phải là một bài tổng kết mà tôi vẫn thường hay viết. Mà là những ghi nhận thật lòng của một người được nằm trong Ban Báo Chí và những xúc cảm của mình.

Có lẽ bây giờ các thầy, các anh chị và các bạn đã cầm trên tay quyển Ngô Quyền Toàn Tập rồi. Nó nặng lắm phải không? Nặng như tình nghĩa thầy trò chúng ta trao cho nhau. Nặng như ơn nghĩa của thầy cô đã cho chúng em. Nặng như tình quê hương đất nước, trường cũ thân yêu, tình nghĩa bạn bè.

Chúng em hy vọng các thầy cô hài lòng về quyển NQTT và nở một nụ cười thật vui. Các tài liệu thầy cô còn giữ lại, gửi cho chúng em để đăng trong NQTT này thật quý hiếm và có giá trị lịch sử. Những bài viết của thầy cô là những tâm tình rất có giá trị đối với chúng em. Chúng em vô cùng trân trọng.

Ngo Quyen Toan Tap

Riêng các anh chị và các bạn chs NQ, chúng tôi hy vọng các bạn cùng cảm nhận với chúng tôi về giá trị của quyển sách này. Đó không phải là một đặc san, cũng không phải là một quyển truyện mà là tâm huyết của biết bao tấm lòng và công sức của thầy trò chúng ta.

Thú thật vì giá trị tinh thần vô giá của nó mà Ban Báo Chí bị thật nhiều áp lực. Phải làm sao để không phạm sai lầm. Phải chăm chút làm sao để không bị sai sót về hình ảnh, bố cục và danh sách. Mỗi một bài viết phải trình bày thế nào cho xứng đáng với tấm vóc của nó. Bởi vì mỗi bài viết trong quyển NQTT là tác phẩm chọn lọc hay nhất trong số thật nhiều bài viết của tác giả.

 Cám ơn những lời khuyến khích của thầy cô, các anh chị đã tiếp sức cho Ban Báo Chí đủ dũng cảm hoàn thành quyển sách này. Ba năm chắt chiu gom góp, ba năm thai nghén nâng niu.  NQTT đã thành hình và ra mắt trong ngày đại hội năm nay với tất cả sự vui mừng, trang trọng và trách nhiệm.

Sự đón tiếp nồng nhiệt của những mạnh thường quân, những người anh, người chị, những khóa đàn em đưa tay ra gánh vác và chung sức làm việc là món quà tinh thần quý giá nhất trong ngày ra mắt.

Dù biết rằng mình đã tận lực nhưng chắc chắn không thể tránh được những thiếu sót ngoài ý muốn về nội dung, hình thức và phân phối.

Vì quyển sách rất dày và nặng, số trang lại nhiều nên trong khâu đóng bìa có thể sẽ không chắc chắn như ý muốn. Điều này Ban Báo Chí đã có đặt vấn đề với nhà in. Họ hứa sẽ làm rất chắc chắn và giữ lâu dài. Nhưng sự thật không biết sẽ như thế nào. 

Thực lòng, nhà in cũng vất vả với những yêu cầu khắt khe của Ban Báo Chí.  Bởi vì đây là quyển sách tâm huyết nên phải thật đẹp và có giá trị. Số tiền in ấn vì thế rất cao. Nếu không có những mạnh thường quân ra tay giúp đỡ thì không thể đủ tiền đem báo về. Để tri ân, ban báo chí đã cho in thêm một ấn bản đặc biệt ngay trang đầu tiên để gửi riêng đến những mạnh thường quân và thầy cô.

NQTT được đem về sát ngay ngày đại hội. Quyển sách còn nóng hổi mới ra lò chưa ai được đọc. Ngay buổi tối tiền đại hội, các thành viên có trách nhiệm phải rời bỏ buổi tiệc sớm để đi kiểm sách và ký tên để ngày mai phân phối.

Điều sơ sót trong ngày đại hội là khi trao sách lại không ghi tên mạnh thường quân được kính biếu, mặc dù trong tờ ấn bản có dành chỗ để viết tên. Đây là một thiếu sót rất lớn, nhưng vì quá nhiều việc phải làm trong ngày đại hội và phân phối báo nên ban phát hành sai sót. Xin các Thầy, Cô, các mạnh thường quân thông cảm và xí xóa cho.

Ngày ra mắt sách còn nhiều sơ sót khi giao sách đến các mạnh thường quân và các thầy cô. Lý do một phần khi bao thơ gửi đến từng bàn có ghi số. Lúc kiểm sách và đem đến từng bàn thì nhân viên phục vụ nhà hàng đã dẹp mất tấm bảng ghi số để phục vụ thức ăn. Do đó các anh chị giao sách phải đi hỏi thăm từng bàn. Kéo dài thời gian giao sách và chậm trễ.

Đây là lần đầu tiên sách được bán trong ngày Đại hội, lại phân biệt hai loại sách. Sách bán và sách biếu mạnh thường quân. Sách vừa to lại vừa nặng phải giao từng bàn cho đúng tên người, cho nên ban phân phối sách rất vất vả và nhiều việc. Những thiếu sót khó có thể tránh khỏi. Xin được thông cảm và tha thứ.

 

Ngày đại hội kết thúc, ngoài niềm vui họp mặt thầy trò. Mỗi người trong chúng ta hành lý mang về nặng thêm một hay nhiều quyển NQTT. Cám ơn sự ủng hộ, tiếp tay và giúp đỡ của tất cả mọi người. Sách in chỉ có 1.000 quyển. Khi phân phối hết thì kể như không thể có thêm. Nếu các bạn sau khi nhận sách, thấy giá trị có một không hai của quyển NQTT muốn tặng cho bạn bạn bè thì hãy nhanh tay. Hãy phổ biến cho mọi thành viên Ngô Quyền về quyển sách lịch sử này để mọi người có thể được sở hữu nó và để lại cho thế hệ mai sau.

 

Kính thưa thầy cô, các anh chị và các bạn.

Đại hội trường ta năm nào cũng để lại nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Năm nay ngày đại hội được các thầy cô về rất đông vui cùng học trò. Những tà áo dài trắng làm đẹp thêm sân trường và gợi nhớ biết bao kỷ niệm. Cổng trường ngày xưa không còn chỉ còn chiếc cổng trường được vẽ lại để tượng trưng. Thầy trò chúng ta chụp hình trong yêu thương và gắn bó. Những bông hoa trao tặng như tấm lòng của những người học trò tri ân đến người có công dạy dỗ trao dồi kiến thức ngày xưa.

 DSC03894


Thầy cũng già, trò cũng không còn trẻ, quỷ thời gian càng ngày càng cạn. Nhìn tóc thầy bạc, tóc trò cũng trắng màu vôi mới thấy cuộc đời thật vô thường.


Năm nay tôi được phân công là chào đón và gài bảng tên cho các thầy cô. Tôi đứng đó và dõi mắt để chờ. Bảng  tên vơi dần mà người thầy tôi mong chờ vẫn không thấy tới. Tôi sợ và hồi hộp. Từ xa thấy đang từng bước chậm chạp đẩy xe đi tới. Tôi mừng ứa nước mắt. 
- Thầy Phan Thanh Hoài tới kìa Ngọc Huệ ơi!

Tôi reo lên mừng rỡ. Thầy đi với cô con gái xinh đẹp của thầy. Thầy gầy yếu, chỉ cười không nói gì nhưng sao tôi thấy thầy như điểm sáng trong ngày đại hội. Đời như vậy đó. Thầy tôi như đang từng bước đi vào chiều sâu hun hút của cuộc đời. Vẫn biết con đường đó ai cũng đi qua, mà sao tôi muốn thầy tôi mỗi năm đều khỏe mạnh, bình an và đến với học trò. Thầy như người cha. Những người cha nghiêm khắc nhưng đã hy sinh biết bao nhiêu cho đàn con dại. Bảo bọc, che chở, yêu thương. Là những tấm gương sáng cho đàn con noi theo.

Ngày tiền đại hội lại được tin thầy Kiều Vĩnh Phúc ra đi. Tôi bàng hoàng xúc động và nhớ đến thầy trong một video tôi đã làm để Tạ Ơn Thầy Cô. Thầy có một bộ râu thật lạ, một gương mặt rất có uy. Thầy là giáo sư dạy Anh Văn của trường Ngô Quyền và có một giọng Bắc thật hay. Thầy từng là nhà văn với tác phẩm "Bóng Ngày Vui", "Ngộ Nhận" và là từng làm cựu chủ biên Ban Việt Ngữ đài BBC Luân Đôn. Thầy ra đi ngày 26/6/2018 thọ 78 tuổi.

Một số thầy, cô và các bạn kịp đến viếng tang. Có những người học trò ở xa không về kịp nên không được đến chào thầy lần cuối. Trong đó có tôi.

Thầy ơi!
"Bóng ngày vui" đã khuất rồi.
Thầy rong chơi giữa mây trôi nghìn trùng.
Học trò nước mắt rưng rưng.
Không hương đưa tiễn, bâng khuâng lạy thầy
Phút giây lắng đọng hôm nay
Cúi đầu tưởng niệm công dày bảo ban
Bảng đen, phấn trắng ngỡ ngàng.
Thầy Kiều Vĩnh Phúc sang trang cuộc đời
Tâm thành em nguyện. Thầy ơi!
Hương linh thanh thản, về nơi non bồng.
 
Nguyện đức Phật A Di Đà tiếp dẫn hương linh thầy Kiều vĩnh Phúc về nơi an lạc nhất.

Nguyễn thị Thêm.

 

 

07 Tháng Giêng 2010(Xem: 71372)
Cho tôi nhìn thấy nụ cười, Ở trên môi những cuộc đời tối tăm. Cho mây về phố trưa nằm, Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
27 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75984)
Cúi xuống bờ dậu nghe nao nao Mẹ ngày hè cũng như tháng giá Ngẩng lên thấy mồ hôi ướt áo Vai mẹ gầy như cánh hạc xa
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74157)
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75180)
Mùa xuân nghiêng bờ vai Ngắ m đào mai rực rỡ Trắng tinh chùm hoa đại Tỏa ngan ngát mùi thơm
19 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 32578)
Có những cá tính, những sở thích hôm nay bắt nguồn từ thời còn ngồi ở ghế Trung học được các Thầy Cô truyền dạy nhiều kiến thức. Như lớp Tứ 1 (9/1) nk 69-70 của chị Võ Thị Ngọc Dung chẳng hạn cả lớp mê thơ và đã tập tành làm thơ từ một giờ Quốc Văn sôi nổi, lý thú của Thầy Nguyễn Văn Phú.
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76890)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74454)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 59808)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74250)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 77280)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83421)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84511)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82734)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...
29 Tháng Mười Một 2009(Xem: 86387)
Em nghĩ cô như dòng sông rộng Ôm nước về chở nặng phù sa Đắp vào em chỗ bờ nông cạn Kiệt sức mình sông vẫn thiết tha
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 92275)
Có một người gõ cánh cửa thời gian* Thấy tháng ngày qua bỗng nhiên dừng lại Thấy nắng hè không còn trên đường cũ Một chút mùa vàng đã bước vào thu.
28 Tháng Mười Một 2009(Xem: 88601)
Tôi trở về đây vào cuối Thu Phi Trường còn đó, gió vi vu Rừng cao su nắng xuyên cành lá Đất đỏ hôm nào thấm giọt mưa
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82588)
Mùa thu nắng hao gầy trên tán lá Hong chưa khô tóc cỏ ướt sương mù Mây bay về chập chùng không vội vã Gió heo may qua đường vắng vi vu
27 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82624)
buổi sáng mùa thu bất ngờ về phố chở buồn ren rén quá giang chở ký ức xa chở mất mát chìm
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63180)
Em về, bỏ lại vầng trăng Cho tôi ngồi ngắm mỗi lần thu sang Bến tình lững chiếc đò ngang Bến đời tôi ngập lá vàng... chờ em!
23 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63770)
Ta vẫn trải sầu theo tiếng thơ Em đi mắt lạnh mấy thu chờ Đường tình em bước thênh thang quá Nhớ giữ dùm ta ánh mắt xưa!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 81092)
Mùa thu về hai phương trời cách biệt Lá bên nào cũng vàng úa như nhau!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 82383)
Nghiêng câu lục bát cho đầy Cho Thu thêm ấm cho dài nhớ thương Đêm nầy nghiêng sợi mưa tuôn Nghiêng qua cho đổ lá buồn Thu ơi!
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 83634)
Mùa thu ơi! khoan đi chờ ta với Xin ít mây, xin ít nắng hanh vàng Xin một tí hương thầm nơi hoa cúc Xin nửa vầng trăng rất đổi dịu dàng
22 Tháng Mười Một 2009(Xem: 84718)
nợ tình mỏng, mà nặng đeo mỗi thu như mỗi dày theo tuổi đời hơi may gợn, nhắc bồi hồi một bờ mây, đã, cuối trời quan san...
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100207)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93887)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
16 Tháng Mười Một 2009(Xem: 63613)
                       Đông về lá rụng sương rơi Nhớ anh em thấy bồi hồi ngày qua......
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 79822)
Về bên dòng Đồng Nai Thăm người em xứ bưởi