Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh - KHI MÙA ĐÔNG ĐẾN

15 Tháng Giêng 20155:18 CH(Xem: 27966)
Kiều Oanh - KHI MÙA ĐÔNG ĐẾN


 
Khi Mùa Đông Đến

khi mua dong den 
 
 


Mùa Thu đã tàn. Thu ra đi để lại nhiều cảm xúc, tiếc nuối vì vừa mất đi một mùa đẹp nhất trong năm. Chỉ mới hôm qua, đóa cúc cuối mùa lả lơi những sắc hoa vàng óng ả còn vương bên song cửa, mà hôm nay hoa đã tàn, mùa Thu khép lại, giữ mãi trong tim niềm hoài niệm xa vắng, gió heo may lững lờ bay về khoảng trời xa, nhường cho những ngọn gió Bấc đổ về, bầu trời xám ngắt, phố xá, hàng chợ sau mùa Lễ trở nên vắng lặng buồn tênh, dòng xe cộ lại nườm nượp nối đuôi nhau trên đường. Vừa hết một năm (2014) cũng không còn những náo nức rộn ràng của mùa Lễ: Thanksgiving, Noel, Tết Tây, v.v... nữa, tất cả đều trở lại sinh hoạt bình thường. Mọi người bắt đầu quay về nhiệm sở trong mùa Đông giá buốt. Đông đang về rồi đấy! Và ta bắt đầu giờ quyển lịch mới 2015.


Mùa Đông từ từ chuyển đến bằng những cơn gió buốt lạnh thấm vào da thịt. Áo đơn, áo kép vẫn không đủ ấm thân thể. Nhất là những vùng Đông Bắc Hoa Kỳ vào những hôm bão tuyết, trường học, phải đóng cửa, các tiệm ăn, shopping chợ búa cũng bị đình trệ. Buổi sáng đi làm là cả một cực hình, trên đường xe cộ ứ đọng, kẹt cứng vì ai cũng phải lái xe thật chậm. Những hôm như thế này phải tranh thủ đi làm sớm hơn cả tiếng đồng hồ. Ở xứ lạnh cực nhất là mùa Đông, hàng năm vào mùa băng tuyết có rất nhiều tai nạn xảy ra.


Mấy hôm nay, tiết trời hanh hao gió thổi mạnh, nắng tuy vẫn vàng nhưng buốt giá. Trận tuyết đầu mùa phủ đầy phố im lìm. Mới chỉ là chớm đông thôi mà trời đã lạnh đến cắt da thịt như thế này, nếu vào giữa Đông thì chịu sao thấu? Năm nay chắc sẽ lạnh hơn năm ngoái. Co ro, áo đơn, áo kép, giầy, vớ, găng tay, khăn quàng, mũ nón, v.v... dày cộm người mà vẫn xuýt xoa. Những hạt tuyết đóng thành băng trên đường, làm gián đoạn dòng lưu chuyển xe cộ. Giá như không phải đi làm, hay ra ngoài, thì chắc chẳng ai muốn bước ra đường, nằm cuộn tròn trong chăn xem TV, nghe tin tức. Mới đầu năm Dương Lịch mà nhận toàn những tin không vui, một vài người quen vừa qua đời, rồi tin khủng bố ở Paris, không khỏi bùi ngùi thương xót cho những người xấu số. Năm mới mà nước Pháp đã bị một trận tai ương dữ dội làm xôn xao cả thế giới. Đời thật là phù du, mới đó, mất đó.


Nếu mùa Thu là mùa lãng mạn, trữ tình, cho những tình khúc Mùa Thu và những vần thơ tuyệt diệu thì mùa Đông cũng không kém phần quyến rũ. Trong cơn giá lạnh vào Đông, trên những nhánh cây trơ cành, những hạt tuyết không tan đọng lại chiếu long lanh như những hạt thuỷ tinh. Và nhất là ngồi trong nhà, nhìn xuyên khung cửa qua làn tuyết phủ dầy trên cây cỏ, lá hoa, nóc nhà, đường xá một mầu trắng toát, trinh nguyên, rất đẹp.


Riêng ở miền nhiệt đới thì mùa Đông không buốt giá và cũng chẳng cần phải quấn quýt quần áo dầy cộm. Nhưng tôi vẫn còn nhớ những mùa Đông xứ Bắc cũng có những năm lạnh không kém. Mùa Đông Hà Nội, cũng lạnh lắm, tuy không có tuyết đá như những vùng Bắc Cực hay Âu Châu, nhưng cũng có những cơn gió Bấc thôi về khi Trời vào Đông cũng đủ đem những cơn lạnh buốt xoáy vào da thịt. 


Nhớ những mùa Đông năm xưa, khi bé ở Hà Nội, mỗi mùa Đông đến tôi hay theo ba tôi xách một ít quần áo cũ, vài gói cơm và ruốc (thịt chà bông Mẹ làm) ra góc đường, gần phố Gia Ngư, nơi đó đang có những người không nhà, nằm co ro, lạnh lẽo trên đường mà phân phát. Ba tôi thương người lắm, nhưng cũng chẳng giúp gì hơn ngoài manh áo, tấm chăn đơn và vài chén cơm nho nhỏ. Chứ không đủ khả năng cung phụng cho họ được 1 mái nhà, che mưa, chống rét. Ba bảo:


 -         Mình có cơm, nhường tí cháo cho người bần hàn, nhìn họ tội quá.


 Tuy còn bé lắm, nhưng tôi cũng hiểu được lòng nhân hậu của Ba tôi. Ba mẹ tôi giàu lòng từ thiện, nhưng lại không giàu tiền, giàu của để có thể đùm bọc cho những người nghèo khổ. Một mình ba còn phải lo cho gia đình 7 miệng ăn. Rồi khi di chuyển xuống Hải Phòng để chờ máy bay di cư vào Nam. Trời vừa mới lập Đông, Ba tôi cũng gop góp một ít quần áo và cơm, thịt rồi hai cha con đi đến một căn nhà to lắm, tôi không biết nhà gì mà chỉ nghe ba gọi là “Nhà Pha”, nơi đây đang có mấy chục người nằm la liệt dưới đất. Ba cũng chia cơm, quần áo, chăn mền cho họ. Thật buồn, vì chỉ có một mình ba tôi phân phát thì làm sao có đủ vật dụng mà chia? Gia đình tôi? Chỉ có hạn, không làm sao cung cấp được hết cho mấy chục người, nên có người vui vẻ khi nhận, lại có kẻ buồn xo vì thiếu thốn. Tôi còn hình dung được những thân thể, gầy còm, đen đúa nằm rên xiết, co quắp dưới sàn đất không một manh chiếu đắp cho ấm. Trong khi những cơn gió Bấc cứ thi nhau thổi phà qua căn nhà trống trước, trống sau đem thêm những cơn lạnh thấu da. Thật thương cho một đất nước nghèo nàn, không đủ phương tiện để tạo nên những căn nhà phước thí cho những người bần hàn, cùng cực.


Mùa đông, thương nhất là những người không có nhà phải nằm ngủ ở vỉa hè hay các gầm cầu, hoặc nhà bị dột nát, xiêu vẹo, vách tường thủng nhiều chỗ. Chịu làm sao thấu những cơn gió lùa lạnh thấu xương, những giọt mưa rớt xuống nền nhà, đồ đạc và thấm ướt cả người?


Trong ký ức ngổn ngang, nỗi nhớ nhung, dĩ vãng được khơi lại. Nhớ hai bàn tay xoa vào nhau để ủ ấm lúc gió chuyển mùa. Nhớ chiếc lá cuối cùng ước mong được ở lại với cây. Nhớ những dòng nước êm ả của thời ấu thơ, chạy dọc theo hai bên bờ Hồ lộng gió mùa Đông Bắc, lạnh đến tái tê lòng. Nhớ ánh mắt trìu mến, nụ cười hiền hòa của Ba tôi khi trao những mảnh chăn, tấm áo cũ và bát cơm ngưội cho những kẻ không nhà, hòa trong giọng nói ấm áp an ủi của Ba với những người kém may mắn nghe nao nao tấc lòng. Tuy còn bé, nhưng tôi cũng đủ trí khôn để nhận thức được rằng Ba tôi thật cao cả, Ba đã chia sẽ phần cơm áo cho những người đói rét lầm than, dù lúc bấy giờ nhà tôi cũng chẳng dư giả gì. Tôi chỉ biết tâm nguyện mong sao Trời bớt thổi những cơn gió rét để mọi người không phải co ro, lạnh giá. Ước mong một mùa đông ấm áp cho người nghèo được giấc ngủ bình yên.


Hôm nay mùa Đông đã về trên khắp vùng Đông Bắc, nhiệt độ xuống thấp dưới cả độ đông đá. Mùa Đông là mùa cuối cùng trong năm. Có lẽ vì sanh sau, đẻ muộn hay sao mà mùa Đông luôn chịu thiệt thòi nhất. Đông không được thiên hạ hân hoan, đón mừng như mùa Xuân với muôn hoa đua nở rực rỡ khắp nơi. Người ta còn mở hội mừng đón Xuân về, Hè đến tuy trời oi bức, nắng chiếu chói chang nhưng đem đến nhiều niềm vui, học trò được nghỉ Hè, cha mẹ cũng nhân dịp này cùng con cái đi nghỉ mát chung hưởng những tuần lễ vui vẻ bên nhau ở các bãi biển, tắm mát và hứng gió biển. Đến Thu, là mùa của lá vàng, mùa gặt hái, đàn nai thong thả dìu nhau trong đường chiều nắng nhạt, bước chậm ngập ngừng trong rừng lá thu mơ, tạo nên những khung cảnh nên thơ khiến lòng người lao chao, xao xuyến, ghép thành những điệp khúc, những vẫn thơ trữ tình lãng mạn. Rồi Đông đến, mang theo những buốt lạnh thấm vào da thịt và thấm cả vào tim những tình khúc Đông buồn.
 
Mùa Đông càng khắc nghiệt cho người nghèo thiếu thốn cơm áo. Tuy nhiên, mùa Đông cũng có vẻ đẹp của một mùa sương mù thật thấp, gió lạnh dập dìu mang theo sự buốt giá vào lòng người thi nhân và nhạc sĩ. Cũng không thiếu những tình khúc lãng mạn viết cho mùa Đông. Mùa Đông cũng có hợp, có tan. Cũng có những cuộc tình đẹp được kết hợp vào Đông và cũng có những cuộc tình tan khi mùa Đông tới. Mới quý vị thưởng thức nhạc phẩm “Một Chiều Đông” của nhạc Sĩ Tuấn Khanh qua tiếng hát Sĩ Phú. Một bài hát trữ tình cho một chuyện tình buồn…

Dù mai.... em đưa anh về nơi không mái tranh xa xôi lạnh lùng
Một đêm… có ánh sao trời cao tim nao nao đường về xôn xao
Rồi đây anh đưa em về nơi vui ấm êm trăng soi đầy thềm
Nhìn nhau khẽ nói câu thời gian trôi qua mau không phải lạc đâu….

 

Kiều Oanh
Mùa Đông 2014


*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:
Một Chiều Đông - sáng tác Tuấn Khanh - Sĩ Phú trình bày
Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube




04 Tháng Tám 2020(Xem: 11164)
Nhà báo Hà Tường Cát, cựu tổng thư ký nhật báo Người Việt, qua đời lúc 7 giờ 30 phút sáng Thứ Hai, 3 Tháng Tám, tại bệnh viện Fountain Valley, California, thọ 80 tuổi, vì bệnh già.
02 Tháng Tám 2020(Xem: 13148)
Cũng như hết mùa hè mùa Thu sẽ đến. Cháu tôi không được đến trường nhưng vẫn được học online. Những đóa hoa của vườn hồng Portland cũng sẽ héo tàn, nhưng những nụ hoa mới sẽ mọc lên, thay thế và rực rỡ vào mùa Xuân tới.
02 Tháng Tám 2020(Xem: 12179)
Anh ghé lại chiều thu vàng vọt Nho cuối mùa, anh lỡ cuộc tình Chẳng thể nào hò hẹn ba sinh Thôi cứ thế, em mãi là 18.
27 Tháng Bảy 2020(Xem: 8795)
Mục đích là hướng dẫn về tai biến mạch máu não, cung cấp những tin tức về nghiên cứu và điều trị,và những chương trình sẽ làm trong cộng đồng.
27 Tháng Bảy 2020(Xem: 12767)
Ngày sinh nhật này có ý nghĩa lớn lao đối với em. Em sẽ dành cho chồng em những gì lãng mạn nhất để chuộc lỗi lầm..Đương nhiên em sẽ giấu kín như bưng chuyện ngày hôm qua, một ngày vô vị nhất trong cuộc đời em. Tất cả điều tồi tệ xảy ra vì em đã quá GHEN.
25 Tháng Bảy 2020(Xem: 14649)
Sáng nay nhìn bạn mừng sum họp Tôi bỗng thấy đời như giấc mơ Những gương mặt ấy thời con gái. Rưng rưng xúc động thuở dại khờ.
25 Tháng Bảy 2020(Xem: 14394)
Tình Ta chân chất đậm đà Dù cho xa cách lòng già nhớ thương. Mặc dù Đại dịch nhiễu nhương. Ngày xưa thân ái như đương trở về.
18 Tháng Bảy 2020(Xem: 13161)
Lucy đã từ giã chúng tôi để trở về nơi nó bắt đầu. Mạng sống của sanh linh đều đến rồi đi. Tôi rồi cũng sẽ ra đi như nó.Tôi không biết nó từ đâu đến, nhưng nó đã chấm dứt cuộc đời ở tại nơi này, trong tình thương của đại gia đình chúng tôi.
17 Tháng Sáu 2020(Xem: 15685)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: LỜI TÂM SỰ CÙNG CHA – Thơ Ngọc Quý- Phổ nhạc: Đăng Phương Hòa âm: Quang Đạt - Kim Ngân trình bày
07 Tháng Sáu 2020(Xem: 14522)
Con sẽ bay theo gió Và rơi xuống gốc cây Ủ mục theo ngày tháng Thêm đất màu nơi này Một mầm non lại nhú Những chiếc lá tái sinh Cây cội nguồn Đất Mẹ Bao thế hệ giữ gìn.
07 Tháng Sáu 2020(Xem: 13184)
Xin đừng đập phá. Xin đừng mang theo gạch đá, búa và gậy gộc để đập phá cửa kiếng. Khi một tiếng bụp vang lên. Những tấm kiếng rả ra và gục xuống rệu rạo. Có khác gì một thây người bị thương quỵ xuống.
30 Tháng Năm 2020(Xem: 15131)
Chúc mừng cháu hôm nay thành tựu Tốt nghiệp học sinh giỏi của trường Hết hè này cháu phải lên đường Sống tự lập đời sinh viên Đại học.
30 Tháng Năm 2020(Xem: 13404)
Ngày Memorial Day, tôi treo lá cờ Hoa Kỳ trước nhà để tưởng niệm và tri ân. Trong nhà, tôi mua hoa và trái cây đặt lên bàn thờ ba tôi. Tôi đốt hương khấn nguyện cho hai người cha, hai người lính.
23 Tháng Năm 2020(Xem: 13073)
Khi không thể bắt tay nhau vì sợ lây nhiễm, hãy cúi đầu trước nhau hay những ngón tay khép lại xá nhau trước khi bước vào cuộc họp. Sự khiêm cung cũng giảm đi những căng thẳng và ý nghĩ đen tối hại nhau.
22 Tháng Năm 2020(Xem: 14796)
Nếu một ngày điều này có thật Thì con ơi! chuyện đó cũng thường Hãy tin đi ở cõi vô thường. Mẹ an lạc bình yên, siêu thoát.
15 Tháng Năm 2020(Xem: 15362)
Để Mẹ ra đi lòng thanh thản. Vui cùng cây cỏ với trăng sao. Tự hào phủi sạch bao nghiệp chướng. Nhẹ nhàng hồn phách bay lên cao.
10 Tháng Năm 2020(Xem: 9308)
Chúng ta đã bước vào tháng Năm. Tháng của an vui và hạnh phúc. Hãy chúc lành cho nhau và mong rằng nắng ấm tháng năm sẽ đem đến nhiều tin tốt hơn về dịch bệnh, kinh tế và chính trị. Chào mừng tháng Năm, tháng của những hy vọng.
09 Tháng Năm 2020(Xem: 15109)
Năm nay Phật Đản chẳng đi chùa Dịch cúm hoành hành phải chịu thua Trong bếp rộn ràng nồi cháo nấm Ngoài sân tíu tít cháu chơi đùa
03 Tháng Năm 2020(Xem: 13359)
Hôm nay thứ năm ngày 30/4/2020. Tôi thức dậy sau một đêm không ngon giấc. Tối qua trên iphone một mình cô độc, tôi nằm xem những bài viết, những video nói về ngày 30/4 mà thao thức.
02 Tháng Năm 2020(Xem: 15428)
Tháng tư đói rạc nơi nơi Bo bo cho ngựa, nay người phải ăn Từ nay xuống kiếp lầm than Đọa đày dân Việt hàm oan tội gì?
02 Tháng Năm 2020(Xem: 15263)
Thư bất tận ngôn! Xin chúc bạn: Ráng mà gầy dựng chút tương lai Phần ta, còn quãng đời hiu hắt Như khói hoàng hôn muộn cuối ngày.
02 Tháng Năm 2020(Xem: 18026)
Nguyện Mẹ siêu sanh cõi vĩnh hằng Hương linh của mẹ được vinh thăng Theo chân Phật Tổ về Tịnh Độ Thoát vòng sinh tử dứt nghiệp căn.
26 Tháng Tư 2020(Xem: 13279)
Nguyện Đức Phật A Di Đà tiếp dẫn hương linh Phật Tử Lê Văn Tới Pháp danh Nhật Minh tạ thế vào 20/4/2020 nhằm ngày 28/3 năm Canh Tý tại San Jose về cõi niết bàn.
24 Tháng Tư 2020(Xem: 14191)
Thoát xa cõi tạm xô bồ Sát na hơi thở bên bờ tử sinh Con đường riêng chỉ một mình Giữa mùa dịch bệnh hành trình lẻ loi
18 Tháng Tư 2020(Xem: 15295)
Không ai muốn mình có một vết sẹo trên người cũng không ai muốn mình sống với những nỗi đau. Những ai gây ác nghiệp chắc chắn sẽ nhận hậu quả, mọi sự việc trên đời vẫn còn đang tiếp diễn. Chúng ta hãy chờ xem mọi việc sẽ phơi bày dưới ánh sáng mặt trời.
17 Tháng Tư 2020(Xem: 16248)
Đám tang chị tôi đầy nước mắt Vỏn vẹn 10 người. Chồng, con, cháu chỉ được 8 người Nhà quàn hai người Đúng như luật lệ. Tôi đứng xa xa như người viếng mộ Tham dự chui tang lễ chị mình.
14 Tháng Tư 2020(Xem: 12394)
Có lẽ hai ông Tổng thống và Thống đốc chỉ huy chiến tuyến chống dịch, trước những con số kinh khủng cũng đã tìm thấy mối đồng cảm trong cõi đời phù du này chăng?
13 Tháng Tư 2020(Xem: 9403)
Có nhiều nơi ở miền Nam mình đã đi qua, đã ở đó, đã nghe nói tới hoặc đã đọc được ở đâu đó... riết rồi những địa danh đó trở thành quen thuộc; nhưng chắc ít khi mình có dịp tìm hiểu tại sao nó có tên như vậy?