Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - NHẬT KÝ "CẤM TÚC" TUẦN 26

19 Tháng Chín 202012:29 SA(Xem: 8594)
Nguyễn Trần Diệu Hương - NHẬT KÝ "CẤM TÚC" TUẦN 26
 
NHẬT KÝ "CẤM TÚC" TUẦN 26  



Thứ hai 7 tháng 9


Theo American Academy of Pediatrics, và Children’s Hospital Association, đến đầu tháng 9 năm 2020, chỉ ở Mỹ, đã có hơn nửa triệu người dưới 17 tuổi bị nhiễm Coronavirus.

Nhân mùa tựu trường, hãy cùng nghe một "cựu bệnh nhân" COVID-19 mới chín tuổi kể về những kinh nghiệm sống của em khi phải chịu đựng cúm Tàu.


Cả Eli Lipman và ba của em (Jonathan Lipman) đều là một trong những bệnh nhân COVID-19 đầu tiên ở Mỹ. Họ nhiễm cúm Vũ Hán từ tháng 3, Coronavirus không thể cướp được sinh mạng của hai cha con, nhưng đã để lại di chứng kéo dài cho đến tận bây giờ.  


Eli cho biết mặc dù đã khỏi bệnh, có COVID-19 âm tính, nhưng nhiều lần trong ngày cơ thể em vẫn bị đau các bắp thịt, em cảm thấy rất mệt mỏi. Có những đêm em bị mất ngủ.

Em đã nói với các bạn qua một chương trình phỏng vấn của CNN: 


- "Các bạn trạc tuổi tôi, rất tiếc báo cho các bạn rằng COVID-19 là một bệnh nguy hiểm, và di chứng của nó thật sự khủng khiếp! Các bạn phải đối diện với di chứng của COVID: đau nhức bắp thịt, và mệt mỏi. Đôi khi, tôi tưởng chừng như Coronavirus vẫn ở lại trong cơ thể tôi. Tôi có cảm tưởng như cơ thể mình bị đập vào một bức tường. Nhiều lúc tôi bị mất ngủ"


Khó có thể tin là một em bé mới 9 tuổi lại không thể ngủ được vì đau nhức, nhưng đó là một di chứng mà cúm Tàu đã để lại cho Eli Lipman. Và không ai có thể cho em biết khi nào di chứng này mới chấm dứt.


Ba của Eli, Jonathan Lipman cũng chịu đựng di chứng của COVID-19. Sau khi đã khỏi bệnh, hầu hết mỗi buổi sáng, Jonathan thức dậy với đau nhức như vai của ông bị gãy. Không những thế, Jonathan không thể lên cầu thang mà không thở hổn hển, ông rất mệt dù chỉ lên một tầng lầu. Ông cũng không thể nấu bữa ăn tối cho cả gia đình như ông vẫn làm  mỗi ngày trước kia khi chưa nhiễm cúm Vũ Hán.


Ở mỗi lứa tuổi, Coronavirus để lại một "dấu ấn sâu đậm" ở những bệnh nhân mà nó không thể quật ngã được vì sức trẻ của họ.

Xin đừng bao giờ coi thường đại dịch, và tưởng là mình có thể được đặc quyền "bất khả xâm phạm" từ Coronavirus. 


***

 

Thứ ba 8 tháng 9


Đã hai tháng trôi qua, từ khi làn sóng tấn công COVID-19 đến Úc đợt hai, Thủ tướng Scott Morrison ra chỉ thị "hàng tuần nhiều nhất là bốn ngàn người được nhập cảnh Úc".

Lệnh này làm cho hàng trăm chuyến bay quốc tế đến Úc bị hủy bỏ, những người may mắn lên được chuyến bay về Úc phải trả một số tiền rất cao cho vé máy bay. Ít nhất 25 ngàn người Úc bị chận đường về nhà. Họ ngồi trên laptop hàng giờ mỗi ngày, cố tìm cho mình một chỗ ngồi trên máy bay hồi hương kể từ tháng 7 năm 2020.  


Đến đầu tháng 9, vẫn còn hơn 100 ngàn người Úc -đang sinh sống, làm việc ở khắp nơi trên thế giới- chưa tìm được đường về nhà. Họ "sống vất vưởng" ở khắp nơi trên thế giới, tiền bạc cạn kiệt, không có bảo hiểm sức khỏe, không thể đi làm kiếm tiền. Họ cảm thấy bị bỏ rơi bởi chính đất nước họ, một đất nước tự do có passport được xếp vào hàng thứ 9 về sức mạnh di trú trên thế giới.


Khi đại dịch khởi đầu vào cuối năm 2019 từ Vũ Hán bên Tàu. Không một ai biết gì về Coronavirus. Cũng không một ai có thể tiên liệu chỉ chín tháng sau, tình hình chưa thật sự khả quan, trên toàn thế giới, số bệnh nhân đã gần 30 triệu, và số người thiệt mạng đã mấp mé con số một triệu.

Cho nên vào tháng 3, khi đại dịch cúm Tàu đã lây lan khắp thế giới, các Tòa Lãnh sự Úc ở khắp thế giới đã khuyên công dân họ nếu có việc làm ổn định, với thu nhập  ở bất cứ quốc gia nào thì "người ơi người ở đừng về".


Không ai -trong tháng 3- có thể dự đoán được quỹ đạo mà đại dịch sẽ di chuyển, cũng như tác động của nó đối với cuộc sống của nhân loại. Sáu tháng sau, một số ít người vẫn có thu nhập và nhà ở ổn định, trong khi cuộc sống của đa số mọi người đã bị đại dịch tàn phá. Họ bị mất việc, không có bảo hiểm sức khỏe, visa làm việc bị hết hạn,và đau đớn nhất là đường về quê hương Australia là một lối nhỏ rất hạn chế, gần 100  ngàn người đang xếp hàng online, đợi tới phiên mình.


Gia đình của Stephen Spencer là một trong những công dân Úc đang mỏi mòn chờ đợi ngày về. Stephen từ Úc qua United Arab Emirates (UAE) làm việc dài hạn. Công việc ở một quốc gia Tây Á sống bằng nguồn lợi thiên nhiên ban tặng (những giếng dầu không đáy), Stephen đưa cả gia đình từ Úc qua UAE, mua nhà sống dài hạn ở đó. Khi đại dịch bùng nổ, vừa không muốn các con bỏ dở niên học, vừa không muốn bỏ nhà của mình ở thành phố Abu Dhabi, và phải bỏ công việc với thu nhập rất cao.

Vài tháng sau đó, vì đại dịch, nhu cầu di chuyển gần như không có, không ai mua xăng dầu, ngay cả các công ty khai thác dầu hỏa cũng phải sa thải nhân viên, Stephen bị mất việc. Visa lưu trú của cả gia đình không còn được gia hạn, họ có 30 ngày để về lại cố hương Australia.

blankblank

                                                        Courtesy of the Spencers 

Stephen mô tả tình hình của gia đình anh trong những ngày chờ đợi chuyến bay từ UAE về lại Úc :


"Nếu chúng tôi không thể có chỗ trên một chuyến bay về lại Úc, chúng tôi đang phải sống như những người tỵ nạn, không có quyền (visa) ở lại UAE, và một quê nhà Australia không cho phép chúng tôi trở về. Tôi không thể nào ngờ chính quyền Úc bỏ rơi công dân của họ đang sống ở nước ngoài nhanh chóng như vậy !"


Đó là một trong cả trăm ngàn câu chuyện của những người Úc “tiến thoái lưỡng nan”, không được ở lại nơi đang sống, và cũng không được phép về lại quê nhà vì đại dịch.


***


Thứ tư 9 tháng 9


Đến hôm nay đã có hơn 700 người bị cấm bay với các hãng hàng không dân sự ở Mỹ vì đã từ chối mang khẩu trang trên chuyến bay. Trong số đó Delta Airlines thi hành chỉ thị "no face mask, no flying" nghiêm ngặt nhất, với tổng số 270 hành khách sẽ bị cấm bay với Delta cho đến khi nào đại dịch chấm dứt .


Jodi Degyansky đã đi máy bay 5 lần kể từ khi các hãng hàng không dân sự ở Mỹ bắt buộc hành khách mang khẩu trang trong suốt chuyến bay. Cô không thể tưởng tượng có một ngày, cô và  con trai mới hai tuổi bị "mời xuống" khỏi chuyến bay của Southwest từ Fort Myers, Florida về Chicago, Illinois khi chuyến bay chưa kịp cất cánh vì cậu bé mở khẩu trang xuống ăn kẹo gummy bears. Lập tức một cô tiếp viên hàng không đến yêu cầu Jodi mang khẩu trang lại cho con. Cậu bé không chịu mang vì đang còn mãi ăn kẹo. Thế là cả hai mẹ con Jodi bị mời ra khỏi chuyến bay. 


Tháng trước, Southwest cũng đã mời hai mẹ con của một hành khách khác ra khỏi chuyến bay vì cậu con trai của người này, 3 tuổi, bị bệnh tự kỷ, không chịu mang face mask.

Nên biết Southwest chỉ miễn trừ việc bắt buộc đeo khẩu trang cho các em bé dưới hai tuổi.

Xin nhớ mang theo khai sinh của con nếu con của bạn chưa đến 24 tháng vào ngày đi máy bay để khỏi bị lâm vào cảnh khó xử cho cả hai bên.


Cũng trong tuần này, WestJet của Canada cũng đã hủy cả chuyến bay từ Calgary đến Toronto sau khi hành khách đã yên vị, máy bay đang chuẩn bị cất cánh.

Một gia đình gồm hai vợ chồng và hai con nhỏ 3 tuổi và 19 tháng là nguyên nhân làm cả chuyến bay bị hủy, ảnh hưởng đến tất cả hành khách trên chuyến bay. Cô bé 3 tuổi thì ngoan ngoãn đeo face mask, nhưng cậu bé 19 tháng thì khóc thét lên, nhất định không chịu mang khẩu trang. Cuối cùng cả chuyến bay bị hủy.


Từ chuyện này, cha mẹ có con nhỏ phải mang đi cùng, nên tìm hiểu chính sách của hãng máy bay đối với việc miễn trừ đeo khẩu trang cho con nít để khỏi phiền lòng, và làm mất thời gian của người khác.

Tất cả mọi người cùng biết chịu đựng trong lúc "thuở trời đất nổi cơn... đại dịch" thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn.


***


Thứ năm 10 tháng 9


Một thống kê vừa cho biết khi Coronavirus đặt chân lên Mỹ, lệnh lockdown ban hành ở khắp nước Mỹ, hãng xưởng đóng cửa, 30 triệu người Mỹ bị mất việc, rất nhiều người Mỹ ở độ tuổi 18 đến 29 đành quay về "mái nhà xưa" với cha mẹ. Đó vẫn là nơi trú ẩn an toàn nhất trong mọi giông bão của cuộc đời.

Con số này lên đến 52% người trẻ trở về sống với cha mẹ , cao hơn con số 48% của thời đại suy thoái nặng nề, dai dẳng nhất ở Mỹ (và cả thế giới) trong thập niên 1929-1939.

"Về nhà" sống với các đấng sinh thành như thời dưới 18 tuổi không phải là một lựa chọn  hạnh phúc, mà đó là "giải pháp cuối cùng" khi người ta không còn thu nhập thường lệ, không còn lựa chọn khác.


Jack Fitzpatrick, 26 tuổi, chuyên viên về truyền thông xã hội quay về nhà cha mẹ ở Maryland từ Minnesota -nơi anh sống trong một chung cư có ba phòng với hai người bạn khác- từ cuối tháng 8 khi hợp đồng thuê nhà của anh kết thúc. Anh không cảm thấy khó chịu khi thay đổi môi trường sống vì "Tôi đã sống cùng nhà với hai người bạn trước kia. Bây giờ tôi cũng có hai người sống dưới một mái nhà, cái khác duy nhất là hai "roommates" bây giờ là ba mẹ của tôi, nên chúng tôi không hề có trở ngại" 


Không may như Jack Fitzpatrick, Garrett Collins, 27 tuổi, trở về mái nhà xưa với mặc cảm tiếp tục ăn bám cha mẹ. Là một người pha chế rượu giỏi, Garrett sống thong dong ở Chicago, Illinois. Đại dịch bùng phát, quán xá đóng cửa, không còn thu nhập, trợ cấp thất nghiệp không đủ để sống còn, giải pháp duy nhất là quay về sống với cha mẹ ở Edmond, Oklahoma.

Dưới mái nhà bây giờ có đến ba thế hệ, bà ngoại, cha mẹ, và Garrett. Anh ân hận mình đã không tìm việc làm đúng ngành nghề sau khi tốt nghiệp cử nhân về Sinh Hóa từ trường Đại học Oklahoma  để khỏi phải ăn bám cha mẹ. 

Với cha mẹ của Garrett, vấn đề không ở chỗ tiền bạc, mà là ở chỗ quan điểm chính trị, cách những người có trách nhiệm trong chính quyền đối phó với khủng hoảng kinh tế từ đại dịch.

Ba thế hệ của gia đình , bà ngoại 77 tuổi, cha mẹ ở độ tuổi 57, và con luôn tranh luận đến cãi nhau về quan điểm của mỗi người. Đến độ mẹ của Garrett phải than phiền đôi khi bà có cảm giác về không khí trong nhà như đang bước trên một bãi mìn, không biết nổ tung lúc nào. Là người "đứng mũi chịu sào" về tài chính trong gia đình, cha mẹ Garrett quyết định những bữa ăn trong gia đình sẽ tuyệt đối im lặng cho đến lúc...có kết quả cuộc bầu cử vào tháng 11 sắp tới, hoặc có thuốc chủng ngừa COVID-19.

Không dưng mà gia đình Collins đã học được cách im lặng "ăn trong chánh niệm" của đạo Phật. Phải chăng đêm tối nào cũng có ánh sáng của trăng sao, hay ánh sáng của một tia chớp trong đêm đen giông bão?


Là phái nữ, Leah Gay, 28 tuổi, không gặp trở ngại khi "trở về mái nhà xưa". Vào trung tuần tháng 3, khi New York là tâm dịch của Mỹ, bị mất công việc ở một tổ chức không kinh doanh vì lợi nhuận, Leah trả lại căn apartment một  phòng trong khu vực nhà giàu Manhattan để trở về nhà cha mẹ ở Blacksburg, Virginia. Đây là lần đầu tiên Leah về sống lại trong căn phòng xưa của mình sau 10 năm rời khỏi tổ ấm từ khi tốt nghiệp Trung học. Cô trân trọng những ngày được sống với cha mẹ lâu hơn một tuần về nhà vào dịp lễ Tạ Ơn, và hai tuần vào dịp Lễ Giáng sinh và đầu năm dương lịch.


Cả ba người bạn trẻ kể trên đều có may mắn vẫn còn cha mẹ, vẫn còn “mái nhà xưa” để quay về trú ẩn cho qua cơn đại dịch. Chỉ thương cho những người trẻ không còn nơi chốn để quay về, hoặc không còn cả cha lẫn mẹ để cung cấp cho họ nơi trú ẩn an toàn nhất.


Rõ ràng, bằng một cách nào đó, Coronavirus đã giúp họ hiểu ra tấm lòng của cha mẹ, và đâu là "hậu phương" an toàn nhất khi dòng đời không còn phẳng lặng bình yên.


***


Thứ sáu 11 tháng 9


Hôm nay, khắp nơi trên đất nước Hoa kỳ, lễ tưởng nhớ gần ba ngàn nạn nhân đã thiệt mạng khi nước Mỹ bị không tặc tấn công vào ngày 11 tháng 9 năm 2001. Lễ tưởng niệm vẫn trang nghiêm như như từ 19 năm qua, chỉ có khác là tất cả những người tham dự đều phải đeo khẩu trang màu đen.


Tất cả thân nhân của gần ba ngàn người vô tội (có quốc tịch từ 93 quốc gia khác nhau) thiệt mạng vì không tặc khủng bố September 11th  đều được mời đến tham dự. Có khác là dân chúng không được khuyến khích có mặt ở các nơi tưởng niệm: World Trade Center (New York), Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ (Arlington, Virginia), và trên một cánh đồng lúa mì ở Pennsylvania (do các hành khách trên chuyến bay này khi biết tin về ba chuyến bay bị không tặc ở NY, và VA; đã đồng lòng chống lại không tặc để chuyến bay số 93 định mệnh của United Airlines rớt ở một cánh đồng phía Tây của Pennsylvania, giảm thiểu thương vong).

Và khác hơn những năm khác là tên của các nạn nhân được phát thanh từ một máy thu âm thanh của năm ngoái, không đọc live.


blankblank

NY Memorial 2020 - Courtesy of Carlos Allegri / Reuters    Twin Tower Memorial made of  blue light - SEP 11 2020


Lần tưởng niệm thứ 19 cũng khác thường như tất cả mọi thứ không bình thường khác trong thời kỳ... mắc dịch.

Nhưng nỗi bùi ngùi, và tâm thành tưởng nhớ những cuộc đời rất trẻ bị khủng bố Al-Qaeda cướp đi thì vẫn còn nguyên, không hề suy giảm dù đại dịch vẫn đang hoành hành, dù đã gần 20 năm trôi qua. 


Về phần những người dân có mặt ở thành phố New York vào lúc đó, vì hít phải khói bụi khi hai tòa nhà Twin Building sụp đổ, rất nhiều người trong số họ đã phải mang bệnh mãn tính về đường hô hấp.


Thời đại dịch, những người này thuộc nhóm người bị thương tổn nặng nề, và nếu nhiễm phải Coronavirus, cơ hội bình phục của họ khá thấp. Nếu may mắn bình phục, di chứng họ phải chịu đựng từ cả hai biến cố (SEP 11th và COVID-19) sẽ kéo dài suốt phần đời còn lại.

Do vậy, ngân quỹ VCF (The 9/11 Victim Compensation Fund)  cho các nạn nhân sống sót từ World Trade Center ở New York, tuần rồi vừa thêm vào phụ lục, nếu những người sống sót này qua đời vì COVID-19, gia đình họ vẫn có thể xin bồi hoàn thiệt hại từ VCF.


Tưởng cũng nên ghi nhận hơn một ngàn bốn trăm người sống sót từ biến cố rất đáng buồn SEP 11th đã nhiễm Coronavirus. Vào cuối tháng 8, 191 người trong số này vẫn còn phải nằm trong bệnh viện, và 44 người đã vĩnh viễn từ bỏ cuộc đời.

 

***


Thứ bảy 12 tháng 9


Bác Sĩ Robert Redfield, Giám đốc CDC, Trung tâm Phòng Ngừa Dịch Bệnh Hoa Kỳ cho biết thuốc chủng ngừa COVID-19 có thể sẽ có trong tháng 11 hoặc tháng 12 năm nay, nhưng rất hạn chế.

Đợt thuốc chủng ngừa đầu tiên sẽ chỉ dành cho nhân viên ngành Y tế, và những người tiếp xúc trực tiếp với bệnh nhân trong công việc hàng ngày của họ. Ưu tiên thứ hai là những người có bệnh mãn tính, nếu nhiễm COVID-19, cơ hội hồi phục gần như không có.

Và thứ tự này sẽ đi xuống dần đến những người trẻ, khỏe mạnh.

Dự kiến là mãi đến giữa năm 2021, tất cả mọi người ở Mỹ mới được chủng ngừa Coronavirus


Cũng theo BS Redfield, vũ khí hữu hiệu nhất để phòng ngừa COVID-19 vẫn là chiếc khẩu trang mà tất cả mọi người đều đã quen thuộc từ tháng 5 đến nay. Ông còn tuyên bố rất thận trọng:


"Nếu các bạn hỏi tôi khi nào thuốc chủng ngừa sẽ đủ để cung cấp cho tất cả mọi người, để chúng ta có thể trở lại với đời sống bình thường, tôi nghĩ là chúng ta phải chờ đến cuối quý 2. hoặc đầu quý 3 của năm 2021"


Ông cho là khẩu trang là vũ khí quan trọng nhất để chống COVID-19 trong lúc đợi đủ vaccine chủng ngừa cho tất cả mọi người. Bác sĩ Redfield cũng nhấn mạnh:


"Nếu tất cả chúng ta đều đeo khẩu trang ở nơi công cộng trong vòng 10, hoặc 12 tuần nữa thôi, người Mỹ sẽ kiểm soát được đại dịch" 


blank


Nếu bạn nghĩ là Bác sĩ Giám đốc CDC hơi bi quan, xin hãy nghe tiếp ý kiến của một chuyên gia Y tế khác, Tiến sĩ Soumya Swaminathan, Giám đốc Khoa học của WHO (World Health Organization): 


"Nhân loại chỉ có thể trở về với đời sống bình thường trước đại dịch vào đầu năm 2022.

60% đến 70% dân số thế giới phải được chủng ngừa mới có thể chận được sự phát tán của Coronavirus"


Như thế thì khẩu trang sẽ là bạn đồng hành của tất cả mọi người ít nhất là một năm nữa.


Rất riêng, chân thành cảm ơn bạn bè, các đàn anh, đàn chị thời Trung học, đã gởi cho chúng tôi những cái khẩu trang tự may (hay tự... mua) đủ màu qua đường bưu điện hay đích thân mang đến nhà. Những chiếc khẩu trang đầy ân tình nhắc nhớ tình bạn trải dài từ thủa thiếu thời, từ quê nhà đến quê người. Và màu sắc tươi thắm của những chiếc khẩu trang sẽ giúp cả người cho lẫn người nhận thấy lạc quan hơn ngay cả trong lúc "thuở trời đất nổi cơn.... đại dịch", không phải chỉ có "khách má hồng" mà tất cả mọi người đều phải chịu "nhiều nỗi truân chuyên".

   

Chủ Nhật 13 tháng 9


Elias Aviles trở về nhà sau một ngày dài mệt mỏi trên cái xe truck bán Tacos (một món ăn phổ biến của người Mễ Tây Cơ, tương tự bánh mì thịt của người Việt). Mệt mỏi xen lẫn với thất vọng, lo âu vì ông chỉ thu được vỏn vẹn có sáu dollars cả ngày. Biết là buôn bán trong thời đại dịch trăm ngàn khó khăn, không dễ dàng như trước. Nhưng chỉ bán được mỗi một cái bánh tacos và hai ly soda trong một ngày thì đây là lần đầu tiên ông buôn bán ế ẩm như vậy!


Từ khi đại dịch bùng phát, mặc dù người ta vẫn phải sống, phải ăn nhưng có những ngày ông chỉ bán được $60, $40 hay tệ nhất là $20;  con số $6 thì có nằm mơ Elias cũng không tưởng tượng nỗi.

Ông san sẻ lo âu với con gái, cô Giselle Aviles, 21 tuổi. Không thể tưởng tượng nỗi doanh số sáu đồng cho suốt một ngày thứ bảy, cuối tuần, Giselle dùng mạng xã hội tweeter.com để chia xẻ ảnh hưởng của đại dịch với chiếc xe truck bán Tacos trên đường phố ở Humble, cách Houston khoảng 32 km.

Giselle kết thúc câu chuyện bằng yêu cầu: "Nếu bạn tweet trả lời rằng bạn đã đọc câu chuyện này, tôi sẽ vô cùng cảm ơn"


Chỉ một ngày sau, Giselle nhận được hai ngàn retweets phúc đáp. Cô rất vui, báo cho cha mình sửa soạn cho một ngày thứ hai rất đắt hàng.


Ông Aviles không biết gì về các trang mạng xã hội, nên cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng chuẩn bị mọi thứ, lái xe đi bán lại sau ngày Chủ nhật, ngày duy nhất ông nghỉ bán.

Vào lúc 8 giờ sáng thứ hai, khi Elias đến góc đường ông vẫn đậu chiếc xe truck bán bánh tacos có tên là Taqueria El Torito, từ xa ông rất vừa kinh ngạc, vừa vui mừng khi thấy đã có một hàng người xếp hàng chờ mua tacos của ông, chuyện chưa từng có trong những năm Elias mưu sinh bằng nghề bán bánh Tacos.


blankblank

         Taqueria El Torito / Saturday            Taqueria El Torito / Monday



Elias có một ngày đắt hàng nhất trong suốt sáu năm bán hàng ở góc đường này. Đông khách đến nỗi, ông phải gọi con gái ra bán phụ, và phải tạm ngưng bán đến hai lần trong ngày để chuẩn bị thêm vật liệu vì tất cả mọi thứ đã bán sạch.


Giselle rất vui mừng, vì chỉ trong vài tiếng giúp cha bán hàng, cô đã bán cho hơn 100 khách hàng. Hai cha con có một ngày thứ hai mệt mỏi nhưng rất hạnh phúc.

Sang ngày thứ ba, khách hàng không đông như thứ hai, nhưng vẫn giúp Taqueria El Torito hết nhẵn hàng vào cuối ngày.


Các trang mạng xã hội nếu được sử dụng một cách khôn ngoan, đúng mục đích, đúng lúc thì sẽ mang về niềm vui bất tận, và cứu được việc buôn bán của một chiếc xe truck bán thức ăn trong thời đại dịch. Đó là  ánh sáng cuối đường hầm của gia đình Aviles, hy vọng cũng là giải pháp khả thi cho các nơi buôn bán nhỏ giúp họ vượt qua thời buổi đại dịch gây khó khăn cho tất cả mọi người.


Nguyễn Trần Diệu Hương

Mừng sinh nhật 14 tháng 9 của H5



27 Tháng Mười 201712:32 CH(Xem: 26741)
Nghe Thu mưa đổ tiếng buồn, Niềm thương, nỗi nhớ cội nguồn biết bao? Muốn về chẳng được, làm sao? Nhớ Thu Hà Nội ngày nào tuổi xanh.
27 Tháng Mười 201712:24 CH(Xem: 10404)
Miền Nam sẽ được sống những ngày an bình khỏi bị họ quấy rối. Tiếc thay chúng ta đã không làm.
21 Tháng Mười 201712:09 CH(Xem: 20613)
Hãy yên lòng nghe anh. Hãy trở về nơi mình sẽ đến với một tâm hồn tự tại, thanh thản. Em chấp tay cầu nguyện. Em nhắm mắt lại và gọi tên anh. Lạy đức A Di Đà hãy tiếp dẫn hương linh anh về nơi an bình nhất.
21 Tháng Mười 201711:48 SA(Xem: 22757)
Trong chiều thu lạnh và mưa. Buồn vui chia sẻ với "người trò xưa". Lời naò diễn tả cho vừa. Đôi dòng lệ nhỏ tiễn đưa Trai về.
20 Tháng Mười 201710:42 CH(Xem: 16207)
Nhân 49 ngày cùa NQK14 Phạm Kim Phi Hùng (OCT 24 2017), và NQK7 Nguyễn Ngọc Xuân (OCT 29 2017) xin mượn bài này kèm theo lời thành tâm cầu nguyện đưa hai ông anh NQ về hư không)
20 Tháng Mười 201710:24 CH(Xem: 20130)
Từ em bỏ xứ ra đi Phố buồn ngả ánh trăng khuya rã rời Em đi bỏ lại nụ cười Đỏ lòng hoa phượng nắng rơi bên đường
20 Tháng Mười 20176:54 CH(Xem: 42412)
Ta sẽ theo mây về với gió ngàn. Chút tro thân xác gửi thế gian. Biển rộng, trời xanh bay khắp chốn Hồn ta theo Phật. Ánh đạo vàng.
20 Tháng Mười 201712:34 CH(Xem: 19773)
Hôm nay đón mùa Thu hoan hỉ Trời tháng Mười, hoa cúc đầy sân Thu nơi đây, xinh đẹp lạ thường Rừng xanh ngát, ngả màu vàng thắm
20 Tháng Mười 201712:29 CH(Xem: 18652)
Làm sao gom hết lá vàng Đem về sưởi ấm cho Nàng được vui Đêm thâu Nàng mãi bùi ngùi Mai cây trụi lá cành xui hững hờ Còn gì đâu để mộng mơ?!
20 Tháng Mười 201712:15 CH(Xem: 20284)
Mùa Thu trở lại rộn ràng, Một năm xa cách vắng Nàng đã lâu. Đợi Nàng thức suốt canh thâu, Chim bay cá lặn, Thu đâu hỡi Trời?
20 Tháng Mười 201712:01 CH(Xem: 8758)
Tôi tự hỏi bao giờ thì họ hết ảo tưởng và giấc mơ về một chủ nghĩa xã hội cộng sản?
19 Tháng Mười 201712:28 SA(Xem: 17349)
Mùa về gió bão mưa tuôn Nổi đau chồng chất nỗi buồn bám đeo Thương thay họa kiếp dân nghèo Mỗi Mùa Mưa Bão gieo neo phận người...
14 Tháng Mười 201711:50 CH(Xem: 10407)
Dù thành đạt, danh vọng hay bình thường yên ả, dù ở trong nước hay nước ngoài đều nhớ về mái ấm Ngô Quyền với bao hoài niệm đẹp -
14 Tháng Mười 201712:01 SA(Xem: 17446)
Chẳng duyên sao vẫn nợ nhau! Để em nhớ mãi những câu giao tình Dệt vần thơ mộng hương trinh Đắm say trong giấc mơ tình ái ân
13 Tháng Mười 201711:33 CH(Xem: 13080)
Vì vậy tôi tin dù Nai Bạch Mã đã lìa rừng trước, nhưng Sói Trầm Lặng còn ở lại chắc chắn không cô đơn…
13 Tháng Mười 20171:54 CH(Xem: 20833)
Đôi khi ta thoáng gặp nhau Mà như đã gặp ở đâu xa rồi Như là sóng vỗ trùng khơi Cát vàng đã ngấm những lời yêu thương
13 Tháng Mười 20171:45 CH(Xem: 30443)
Em qua phố vắng ngùi trông Mưa Chiều Thứ Bảy lạnh nồng gió reo Buồn ơi, lá chết bay theo Hôn tình mưa đổ vòng vèo lá rơi.
13 Tháng Mười 20171:35 CH(Xem: 21450)
Không thấy Nàng Thu nở nụ cười, Mắt buồn rười rượi nét đăm chiêu. Có phải sầu tình muôn thuở trước? Hay nặng lòng ai? Mãi ưu tư!
13 Tháng Mười 20171:26 CH(Xem: 8296)
Ai được gọi là nằm trong Lực lượng thứ ba? Nhóm nào được gọi là lực lượng thứ ba? Tổ chức của nó là gì? Ai là người lãnh đạo? Bấy nhiêu câu hỏi, nhưng không có câu trả lời trọn vẹn!!
10 Tháng Mười 20176:45 CH(Xem: 22116)
Hạnh phúc biết bao nhiêu, khi lớp đàn em của tôi tiếp tục nối dài truyền thống “Uống nước nhớ nguồn” của gia đình trung học Ngô Quyền Biên Hòa xưa,
10 Tháng Mười 20176:38 CH(Xem: 18100)
Dặn lòng đừng nghĩ chi chi!!! Cô đơn cũng mặc, mắc gì nhớ em...Lang thang ngược chuyến tàu đêm, Ôm hai tai chặt, chẳng thèm lắng nghe.
09 Tháng Mười 201711:23 SA(Xem: 23228)
Chiều Thu hiu hắt mưa mù, Giỗ đầu tưởng nhớ mặc dù ở đâu! Tình yêu sẽ chẳng chìm sâu, Bạn xưa, trò cũ bạc đầu nhớ nhau…
08 Tháng Mười 20173:12 CH(Xem: 19478)
Nhân ngày giỗ đầu_Viết tưởng niệm Thầy Phạm Đức Bảo: Một vị hiệu trưởng VN "hiếm có" !
07 Tháng Mười 201711:46 CH(Xem: 9730)
Người sống với Thiền là người an trú trong chân tâm thường trụ của mình, tức luôn sống với chánh niệm một cách tự nhiên.
06 Tháng Mười 201711:38 CH(Xem: 17544)
Nhưng những người bạn cũ, bạn cùng khóa, cùng lớp của chúng tôi tình bạn sẽ không thay đổi và luôn nhớ đến nhau.
06 Tháng Mười 201710:39 CH(Xem: 22057)
Trung Thu Trăng Sáng Rạng Ngời Đèn đêm dạ hội lã lơi Cung Hằng Chú Cuội ngủ giấc mơ trăng Trăng thu tháng tám mỗi năm lần về...
06 Tháng Mười 20175:59 CH(Xem: 16039)
Nhát chém hư vô trong bài thơ này không nhận chìm con thuyền mà đó là vết chém của Trí Tuệ. Đó chính là sự cắt bỏ sự, từ bỏ của tất cả...
06 Tháng Mười 20175:41 CH(Xem: 15173)
ánh trăng Thu năm nay đẹp quá. Trời trong xanh, trăng trên cao vằng vặc tỏa sáng góc vườn sau, chiếu lung linh trên những chậu cúc nở hoa vàng rực rỡ.
06 Tháng Mười 201712:54 CH(Xem: 22157)
Hôm nay Thu, lành lạnh heo may về, Chạnh lòng, thương nhớ những tình quê. Những người năm ấy, còn hay mất?! Cảm xúc nào dâng? Buồn lê thê...!
06 Tháng Mười 201712:49 CH(Xem: 24834)
Người lính của tôi đã nằm xuống Bỏ lại trần gian xác thân này Không đớn đau, không u uất mỗi ngày Và lặng lẽ trở về cát bụi.
06 Tháng Mười 201712:43 CH(Xem: 24752)
Buồn nào hơn được buồn này? Bài thơ Ta viết đêm nay u tình. Đời người ai cũng tử sinh, Nghe tin Em mất sao mình lệ rơi.
05 Tháng Mười 201711:06 CH(Xem: 11342)
Trung thu ngồi nhớ ngày xưa Chiếc lồng đèn cũ cũng vừa lướt qua Ngẩn ngơ ngồi ước giá mà Ta đừng khôn lớn chỉ là trẻ con...
01 Tháng Mười 20173:48 SA(Xem: 20120)
Thôi, em không chờ anh nữa Vì sợ nắng thắp chưa đầy Những sợi nắng thu vàng thiếu phụ vội vàng qua Ai sẽ ru em níu kéo xuân thì...
01 Tháng Mười 20173:27 SA(Xem: 15256)
Để ba mươi sáu năm sau gặp lại – trong hai hoàn cảnh cũng xa lắc xa lơ – nhưng tình bạn tôi và Thanh Châu vẫn không có khoảng cách.
01 Tháng Mười 20173:07 SA(Xem: 16796)
Cuộc đời như một sân khấu rộng lớn, mà ai cũng đều có một vai tham dự, và vào vai nào thì có ai được chọn? Như người đàn ông gục chết chẳng ngờ kia, sao chọn vai chi cho ông mà buồn đến vậy?
01 Tháng Mười 20172:56 SA(Xem: 17754)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU KHÓC TRÊN NGÀN - Ngô Thụy Miên & CHIỀU VÀNG --Nguyễn Văn Khánh Lê Dung & Sĩ Phú trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
01 Tháng Mười 20172:30 SA(Xem: 15399)
Hãy gắng lên ông xã. Mọi việc rồi sẽ qua. Như cháu mình đã viết. "Người lính" không dễ dàng bị khuất phục. Hãy yên lòng điều trị. Gia đình sẽ ở bên ông xã.
29 Tháng Chín 20172:26 CH(Xem: 21570)
Thùng thình trống hội múa lân Thùng thùng trống nhịp gõ lần hội vui Con lân say trống thậm thùi Đưa tay phá cổ ngọt bùi trung thu...
29 Tháng Chín 20171:57 CH(Xem: 24214)
Hè đi Hè đến cũng mau, Hết mưa trời nắng trước sau hai mùa. Cười lên, ca hát vui đùa, Đón Thu vàng tới, tiễn mùa Hè qua.
29 Tháng Chín 201710:35 SA(Xem: 19656)
Hai bên nội ngoại gia phả nhà chúng tôi chỉ cách nhau hai bờ sông. Bên kia bờ sông là quê Nội: BÌNH LONG. Bên nầy sông là quê Ngoại: TÂN UYÊN.
29 Tháng Chín 201710:00 SA(Xem: 22523)
Ngày về, cứ ngỡ rồi sẽ sang, Lời hứa, ngờ đâu đã lỡ làng! Thu về lạnh lẽo, đông càng buốt! Lẻo đẻo một mình... mãi lang thang!
28 Tháng Chín 201710:06 SA(Xem: 37613)
Trong lòng tôi đẹp nhất những đêm trăng. Ánh sáng lung linh tuyệt vời tạo hóa Những huyền thoại bị lột tàn phá, Chỉ làm cuộc đời thêm trần trụi, xấu xa.
23 Tháng Chín 20177:20 CH(Xem: 24013)
Thấy không anh mùa thu nên thơ quá Mau trở về kịp ngắm lá trở vàng Kịp đi giữa đường trăng lai láng đổ Kẻo suốt cuộc đời cứ mãi hoang mang.
23 Tháng Chín 201712:45 SA(Xem: 19455)
Trái đất này tròn (?!) và thế giới này thật nhỏ bé – Nếu hữu “duyên” sẽ có một ngày, gia đình tôi được trùng phùng cùng anh Dũng…
22 Tháng Chín 201711:47 CH(Xem: 18702)
Lòng rộn ràng hôm nay đón Thu sang Nhìn bầy trẻ hân hoan vào lớp học Hồi tưởng lại thời vàng son thơ mộng Mà giờ đây đã vời vợi xa bay
22 Tháng Chín 201710:37 CH(Xem: 21988)
Nếu, nếu thực sự có kiếp nầy và kiếp sau, tôi cầu nguyện cho anh tôi mãn nguyện tất cả hoài bão anh có từ kiếp anh mới vừa buông tay sang kiếp mới nhẹ nhàng sáng sủa.
22 Tháng Chín 20173:11 CH(Xem: 18698)
Cuộc bầu cử quan trọng nhứt của nước Đức sẽ xảy ra vào chúa nhựt 24 tháng 9 tới này. Đó là cuộc bầu cử quốc hội liên bang và qua đó sẽ quyết định ai được tín nhiệm làm Thủ Tướng trong nhiệm kỳ tới
22 Tháng Chín 20172:51 CH(Xem: 38349)
Sinh ra trong cỏi người ta May nhờ rủi chịu cũng là phước căn Ai ai cũng có duyên phần Do thiên tạo định lượt lần nghiệp duyên.
22 Tháng Chín 20172:30 CH(Xem: 23422)
Nhớ thương khóc để vơi sầu, Đôi mình xa cách theo màu thời gian. Bạn vàng vĩnh biệt thế gian, Tiếc thương khôn tả, ly tan đâu ngờ.
22 Tháng Chín 20171:46 CH(Xem: 24367)
Con đường nào? dừng lại bước đi! Bịn rịn chia tay, chẳng nói gì! Nàng đã khuất dần...trong tuyết mỏng... Thức giấc, mãi còn luống bận suy...!
22 Tháng Chín 20171:40 CH(Xem: 24156)
Con đường dài tấp nập. Sao mình lại trống không. Thương một người ở lại. Đêm chắc dài mênh mông.
17 Tháng Chín 20177:48 SA(Xem: 18371)
tất cả rồi sẽ qua, rồi sẽ quên chỉ còn chút hình ảnh và chử viết được thu góp về 1 nơi dành cho những ai muốn tìm https://sites.google.com/site/nguyengocxuan/
17 Tháng Chín 20177:43 SA(Xem: 18018)
đây là bài viết trên FB Mai Chu về NNX trước ngày bạn qua đời https://www.facebook.com/1948MaichU/posts/1463654173727773
16 Tháng Chín 20177:31 SA(Xem: 17084)
Chỉ vài năm ngắn ngủi quen biết anh qua những cánh điện thư. Dù sống cách nhau nửa vòng trái đất nhưng anh đã để lại trong lòng tôi tình anh em đồng môn thật gắn bó.
16 Tháng Chín 20173:56 SA(Xem: 11525)
Tưởng Nhớ NGUYỄN NGỌC XUÂN 1 tấm lòng, 1 cây viết tích cực trên trang nhà NGÔ QUYỀN
16 Tháng Chín 20173:36 SA(Xem: 19331)
Anh Xuân ơi, Không ai chọn được nơi ta sinh và chọn nơi ta ở, cũng không ai đếm được ta sống được bao năm và ta cười khóc bao lần?
15 Tháng Chín 201710:51 CH(Xem: 18043)
Tưởng niệm tám lần Thu vắng anh Tám năm Ngày Giỗ thoáng qua nhanh Âm, dương cách biệt lòng đau thắt Anh đã đơn thân bước độc hành
15 Tháng Chín 20178:01 CH(Xem: 14883)
Như một lời từ giã, vĩnh biệt bạn bè như giòng sông Đồng Nai cứ trôi trôi mãi... như những người bạn đã ra đi ...bỏ lại con đò...
15 Tháng Chín 20173:41 CH(Xem: 16125)
Từ California, xin chân thành thắp nén hương lòng hướng về Toronto và Đà Nẵng, cầu mong hai anh được thanh thản ở thế giới bên kia.
15 Tháng Chín 20171:01 CH(Xem: 22566)
Vi vu tiếng sáo đêm trường, Trăng Thu sáng tỏ phố phường lặng im. Kỷ niệm xưa mãi trong tim, Bốn mươi năm lẻ im lìm qua mau.
15 Tháng Chín 20176:58 SA(Xem: 21179)
Em cười đôi má hây hây Gót sen nhí nhảnh, cỏ cây giật mình Người về bến vắng buồn tênh Tre buồn rũ xuống cho mềm nhớ nhung.
14 Tháng Chín 20171:12 CH(Xem: 20334)
Nhớ thương lại gọi 'Mình ơi' Xin gió hãy chuyển đến người tôi yêu Tháng chín đến nhớ thương nhiều Một trời kỷ niệm nghìn điều bâng khuâng...
14 Tháng Chín 20171:09 CH(Xem: 27623)
Gối đầu tường đá xanh rêu Mơ trăng cổ độ phập phều hồn đau Xa em từ độ Thu nào Gác tay đỉnh nhớ gió trao tình buồn.
09 Tháng Chín 201710:59 CH(Xem: 16430)
Thu lại sắp về! Tôi nghe lòng mình lăng lắng rơi theo con nắng ngoài kia đang nhạt dần, lòng chợt im như một nốt lặng trầm,
09 Tháng Chín 20178:29 SA(Xem: 22235)
Vu Lan hoa trắng muốt lòng Trắng như lòng mẹ sáng trong một đời Dãi dầm mưa nắng sương rơi Gian nan vất vả dưỡng nuôi con mình
09 Tháng Chín 201712:08 SA(Xem: 19528)
Để rồi Phạm Kim Phi Hùng cũng chọn một ngày đầu thu ngủ giấc thiên thu, đặt dấu chấm hết cho hành trình xuôi ngược đời người…
08 Tháng Chín 201711:38 CH(Xem: 15122)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Cánh Hoa Duyên Kiếp" - Nhạc Đoàn Chuẩn-Từ Linh - Ca sĩ: Lan Ngọc Kiều Oanh thực hiện youtube
08 Tháng Chín 201710:42 CH(Xem: 25501)
Hai hàng hoa ngọt ngào lời mẹ gọi Xanh xanh màu cây lá ấm tình cha Thiên đường ấy rất gần không xa lạ Thuở nồng nàn chan chứa những niềm yêu.
08 Tháng Chín 201710:38 CH(Xem: 21538)
Mỗi năm tháng bảy mùa chay Báo ân hiếu đạo ơn dày Mẹ Cha Phổ hiền Phật tự di đà Vắng Cha mất Mẹ bông hoa trắng cài...
08 Tháng Chín 20179:27 CH(Xem: 22745)
Hoa đỏ , mang về tặng Mẹ yêu , Hạnh phúc bên nhau, thật mỹ miều Hoa trắng, mang đi ...buồn lặng lẽ.! Mộ chí Mẹ nằm, quá quạnh hiu !
08 Tháng Chín 20178:43 CH(Xem: 19269)
Vĩnh biệt má yêu kính nhân từ của con. Con không khóc được dù con thương và yêu kính má vô cùng.
08 Tháng Chín 20178:37 CH(Xem: 19608)
... Con sẽ về bên cạnh má và sẽ có cây phương vĩ, nơi hai mẹ con mình sẽ gặp lại. Màu hoa phượng vĩ sẽ đỏ như máu của hai mẹ con mình hòa lại với nhau.
08 Tháng Chín 20171:17 CH(Xem: 19829)
Em là đốm lửa đêm đông, Đem yêu thương để tô hồng ước ao. Chiều đang dần tối buồn sao? Từng giờ ngóng đợi khát khao gặp người.
08 Tháng Chín 20171:00 CH(Xem: 9561)
Trong cuốn Hồi ký viết chung với Dương Đình Lôi, “Hai ngàn ngày đêm trấn thủ Củ Chi” (gồm 7 quyển, 2250 trang)
03 Tháng Chín 20179:01 SA(Xem: 36667)
Nhìn đóa hoa hồng trắng ngậm ngùi Con nhớ Ngoại đã lâu rồi khuất bóng Tháng bảy về với nỗi niềm lắng đọng Vần thơ buồn nhớ Ngoại khóc rưng rưng
03 Tháng Chín 20178:32 SA(Xem: 17649)
Đây chính là người cư sĩ của Đức Phật. Từ Pháp hoá sanh, là người thừa tự Pháp, không thừa tự vật chất.
03 Tháng Chín 201712:21 SA(Xem: 18930)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Đại Lễ Vu Lan (2017) Bên Thềm Trăng Sáng & Lá Thư Gửi Mẹ (Hà Thanh & Lệ Thanh) Kiều Oanh thực hiện youtube
02 Tháng Chín 20174:34 CH(Xem: 25583)
Vu Lan năm nay, hoa trắng cài lên áo. Mẹ mất rồi. Tôi thành kẻ mồ côi. Lần đầu tiên đi chùa, chỉ một mình thôi Con cầu nguyện. Mẹ vãng sinh Cực Lạc Quốc.
01 Tháng Chín 201710:28 CH(Xem: 16307)
Người viết bài này có nhiều kỷ niệm với “người đi trên mây:” lúc làm bài thơ năm 20 tuổi, năm 1960, ký tên Hoang Vu, một cách tình cờ
01 Tháng Chín 201710:23 CH(Xem: 20313)
Em xưa xinh đẹp như hoa Buông làn tóc xõa mượt mà dễ thương Bước chân tha thướt con đường Gió bay ngan ngát mùi hương dịu dàng
01 Tháng Chín 201710:18 CH(Xem: 23996)
Chuyện xưa kể lại rằng: Một đêm buồn... không gió trăng. Hai mẹ con trong căn lều nhỏ, Con tuổi còn thơ, mẹ già đang bịnh trầm kha.
01 Tháng Chín 20171:51 CH(Xem: 21888)
Ngày rằm tháng Bảy lễ Vu Lan Báo hiếu tứ ân đến đạo tràng Nghĩa Mẹ ơn Cha còn tại thế Nguyện cầu chư Phật độ bình an
01 Tháng Chín 20171:45 CH(Xem: 17433)
Làm con đạo hiếu trầm tư Mục Liên cứu Mẹ ngục tù cỏi xa Vô vi giữa chốn ta bà Nam Mô cứu khổ hằng sa vong hồn...
01 Tháng Chín 20171:38 CH(Xem: 22939)
Bà ru Ta ngủ ngày thơ, Mẹ Ta mất sớm bơ vơ một mình. Trẻ mồ côi thật tội tình, Đầu đường xó chợ, sân đình lang thang.
01 Tháng Chín 20171:31 CH(Xem: 8314)
Hoàn cảnh tại Quảng Ngãi cũng có thể suy rộng ra địa bàn cả nước. Hóa ra kẻ tội phạm chính vẫn là gian thương, tham nhũng.
26 Tháng Tám 201710:38 CH(Xem: 17317)
Cám ơn tác giả Dương Quân đã cho tôi và những đồng hương khắp nơi trên thế giới cùng đọc qua, cùng thưởng thức bài thơ hay, chứa chan tình cảm.
26 Tháng Tám 201711:04 SA(Xem: 26609)
Vì sao Ta ở nơi đây? Lạ người lạ cảnh sao khuây nhớ nhà. Nhớ về Quê Mẹ thiết tha, Xóm làng, phố cũ giờ Ta xa vời.
25 Tháng Tám 201711:20 CH(Xem: 22534)
Con đường em đi nhiều gai góc quanh co. Nhưng đứng vững nhờ các con hiếu thảo. Em chấp tay. Xin trời ngừng giông bão. Vì tuổi đã già không chịu nỗi nữa anh ơi!
25 Tháng Tám 201710:58 CH(Xem: 20966)
Sinh mạng và cuộc sống mỗi người đã được ơn trên sắp đặt. Mong tất cả khó khăn sẽ được giải quyết và đi đến những điều tốt đẹp nhất. Hy vọng vẫn là điểm tựa cho con người, để mình còn có chút niềm vui.
25 Tháng Tám 201712:25 CH(Xem: 14042)
Đời người ngắn ngủi vô thường Nói năng cẩn trọng, nhúng nhường mọi khi Đường trần khúc khuỷu, thịnh suy Không ganh đua chớ so bì thiệt hơn
25 Tháng Tám 201712:22 CH(Xem: 26416)
Hoa nào nở cũng héo tàn thôi Rực rỡ hoa xuân ngát đất trời Xuân đi hạ đến mai đào rụng Phượng đỏ hạ đi cũng úa rơi
25 Tháng Tám 201712:17 CH(Xem: 18693)
Mưa... Có lạ gì đâu! Cớ sao ru mãi điệu cung sầu! Đánh thức bao lòng thêm tê tái, Lạnh lùng, rét mướt những đêm thâu.
25 Tháng Tám 201712:15 SA(Xem: 9813)
Sáng nay mặt trời dậy muộn Hơi sương đồi núi mơ màng Heo may vờn qua kẽ lá Mi cong, dường như thu sang Ngọn núi Châu Thới, Bửu Long Lơi lơi…một khúc chuông đồng
24 Tháng Tám 201711:03 CH(Xem: 20967)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Liên Khúc Tình Mẹ (Mùa Vu Lan, 2017) MẸ TÔI - Nhị Hà - Hoàng Oanh Trình bày, TÌNH MẸ - Lam Phương - Thanh Thúy trình bày
24 Tháng Tám 201710:49 CH(Xem: 19662)
Ba mươi năm, có lần sau!! Tám năm nắng hạn mưa rào đủ không? Nhìn lên tóc trắng phiêu bồng Cuộc đời dâu bể, tình không đổi dời.
19 Tháng Tám 201710:31 CH(Xem: 22753)
Năm mươi năm trước, chừng như cũ Chuyện những ngày đầu mới gặp nhau Đọc lại bài thơ, thương quá đỗi Bậu ơi! Giờ bậu ở phương nào?
19 Tháng Tám 201710:20 CH(Xem: 25299)
Câu thơ thắp nến lung linh Soi ngôi trường cũ nghĩa tình sáng trong Qua sông nhớ nhịp cầu sông Qua trường là ngọn gió lồng lộng thương
19 Tháng Tám 201710:15 CH(Xem: 19397)
Hoa lá cười trên đường ta gặp gỡ Câu chuyện vui theo đến cả mọi người Nắng vàng chan trên ngọn chuối xanh tươi Tự hỏi Bạn là người từ đâu đến?
19 Tháng Tám 20178:25 CH(Xem: 16760)
Ngôn ngữ thi ca của Nguyễn Lương Vỵ sẽ đưa chúng ta chạm trán điều gì qua ba đoản khúc trong sự liên hoàn hoài niệm của bài thơ Niệm Khúc?
19 Tháng Tám 20172:12 SA(Xem: 22663)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức. Liên khúc nhạc Trần Thiện Thanh: "Chuyện Tình TT Kh. - Hai Sắc Hoa Ti Gôn. Ca sĩ: Như Mai-Ngọc Lan & Trung Chỉnh.... Kiều Oanh thực hiện youtube