Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

TĐ - BÀI LUẬN VĂN CHO NHỮNG LẦN GẶP LẠI

09 Tháng Chín 201911:02 CH(Xem: 18049)
  • Tác giả :
TĐ - BÀI LUẬN VĂN CHO NHỮNG LẦN GẶP LẠI


BÀI LUẬN VĂN CHO NHỮNG LẦN GẶP LẠI

(Kính tặng thầy Phạm Ngọc Quýnh)   

sach vở 

 

Cũng đã đến lúc tôi phải nói ra sự tạ ơn, đã đến lúc tôi phải viết một bài, một bài luận văn về những lần gặp lại. Chia tay xa trường cũng dài hơn nửa thế kỷ để khó có thể viết được tất cả và cũng chẳng dễ dàng để phải bắt đầu từ thời điểm nào, nhưng viết lại tâm tư của những khoảnh khắc gặp lại chắc không khó lắm, có điều lại thật khó để phải nắn nót ngòi bút đừng chạm vào những trang giấy học trò của những truyền thông tổ chức. 

  Tôi có tới năm người thầy hướng dẫn tôi viết những bài luận văn vào những lớp của bậc trung học, và cũng vì lý do này mà điểm luận văn của tôi lúc nào cũng trên trung bình. Tôi đã may mắn  được gặp  lại người thầy Việt Văn của niên học cuối cùng thời học sinh, đã gặp lại nhiều lần trong nhiều buổi họp mặt, nhưng mỗi lần cũng như mọi lần, chỉ đủ cho tôi được vỏn vẹn với một cái cúi đầu, một cái bắt  tay kèm theo một lời thăm hỏi thật ngắn gọn, vội vã mà đôi khi chưa kịp nghe được câu trả lời vì thầy đã phải bận bịu với những lời hỏi han khác, tôi muốn có hơn thế nữa để được tâm sự với những cái cúi đầu lâu hơn để nói lời tạ ơn, vì vậy tôi phải viết, viết  để thay cho lời tâm sự, cho những lời tạ ơn, tôi biết nếu không đặt  bút xuống để bắt đầu thì dù có bao nhiêu lần hợp mặt đi nữa cũng chỉ để lại trong  tôi những dư âm thiếu sót đầy phân vân nuối tiếc, vì “truyền thống” để khó có cơ hội, thời gian hàn huyên thăm hỏi.    

Cảm ơn thầy đã tạo niềm phấn khởi để tôi mạo muội chia sẻ bài viết này đến Thầy cùng các Thầy cô và bạn bè, cảm ơn đến hai ban tổ chức của hai miền nam bắc đã nhiều  lần bỏ thật nhiều công sức, nhiệt huyết để tạo được cơ hội cho bạn bè, Thầy Cô gặp lại nhau, gặp lại đầy đủ, nhưng gặp trong thiếu sót cũng không ít.

Riêng tôi, với những lần tham dự lặng lẽ, tôi đã quen biết và đón nhận được thật nhiều mẩu chuyện vui buồn để rồi hôm nay tôi xin phép được bộc lộ những gì của riêng tôi. Tôi viết nhiều, viết  nhiều hơn nói,  nhưng chỉ viết cho tôi đọc, ngoại trừ một bài viết trên bích báo của trường Ngô Quyền trong một dịp cắm trại liên trường ở tại rừng cao su gần khu vực nhà thương điên Biên Hòa. Viết dưới ánh đèn cầy lung linh, Viết mê mẩn đến nỗi tờ Bích báo bị cháy xém một góc để rồi nó đã trở thành một tờ Bích báo độc đáo nhất. Tôi biết được là đã có thật nhiều anh chị em cùng trường và những trường khác tham dự trong buổi cắm trại đó, đã vấn vương một thoáng ưu tư và cảm thông khi đọc bài của tôi viết. Xin cảm ơn Thầy đã uốn nắn ngòi bút của tôi để tạo được những vấn vương đó.

Tôi viết nhiều cho cả một trại Tị Nạn được nghe đọc hàng đêm những truyện kể trong tưởng tượng thú vị lắm để nghĩ đến thầy khi những tưởng tượng giải trí ấy đã làm mủi lòng được nhiều người. Nhờ Thầy, tôi đã tạo được tư tưởng linh động cho những bài viết của tôi. Cảm ơn Thầy.

Tôi, một thằng  học sinh với những mặc cảm khi đến trường vào mỗi buổi sáng để nhiều lần phải vội  vã kiểm soát lại những thiếu sót cho những bài làm chuẩn bị nộp, thiếu thốn thời giờ và ưu tư  khi ngồi trong lớp học với  lo xa cho nhiều thứ, lo âu và cô đơn trong những giờ ra chơi vì thèm  ăn và thiếu  bạn, vội vã ra về khi tan trường để chuẩn bị cho những công việc chồng chất tại nhà.Tôi đấy, Tôi của một hình hài ở  tuổi thanh xuân có mái tóc bạc trước tuổi vì không đủ dinh dưỡng, Khẳng khiu vì thiếu ăn, ngại ngùng vì thiếu mặc  Tôi của vô vàn thiếu thốn, và gian nan  của những năm trung học.  

 

 Thưa Thầy! Thời thế đã tạo thành số phận.

Vâng, Tôi đã mất đi thật nhiều thứ của tuổi thơ, nhưng mất mát đau buồn và làm tôi hụt hẫng nhất là mất Bố, Bố đã ra đi vĩnh viễn khi ba anh em chúng tôi đang ở vào cái tuổi biết đi thật vững vàng nhưng lại chập chững bước vào đời, Bố mất đi trong lúc anh em chúng tôi đang trong cái tuổi thật  hồn nhiên và thơ ngây, thời thế đã cướp mất Bố để rồi tạo thành số phận cho con người tôi.Sinh ra trong thời chiến là điều bất hạnh dĩ nhiên, Chiến tranh đã tạo ra quá nhiều những mất  mát, chiến tranh để để lại bao tang  thương, hụt  hẫng cho bao nhiêu gia đình, tuổi thơ trong đó có chúng tôi.   

Tuổi học trò tuyệt vời nhất bậc trung học của tôi  khi bước vào ngưỡng cửa của một trường trung học ở một nơi thật xa lạ, (Đệ Thất niên khóa 1962-1963)một trường trung học thật nghèo nàn nhỏ bé nằm ở ngoại ô thành phố Sóc Trăng vì Bố tôi phải thuyên chuyển đến đó, ngôi trường thiếu thốn thật nhiều thứ nhưng tôi thì lại có tất cả, Bố Mẹ, anh em với đầy ắp những yêu đương hàng ngày để tới được tung tăng đến trường, Tôi có được những người bạn trai người Miên ở đây, tôi quen với  những người bạn gái miền nam thật  hồn nhiên, một năm được tung tăng  chạy nhảy với các bạn trai trong những cảnh đồng chung quanh trường, một niên học đùa vui với các bạn chung  lớp.     

Một khung cảnh hoàn toàn xa lạ với tôi, nhưng sự học hành của tôi thì không thay đổi, vẫn chạm chập trong môn toán vẫn có được những đáp số đúng, thật giỏi vạn vật để vẽ thật đẹp và luôn luôn sáng tạo trong môn văn chương. Với tôi đây là năm học tốt đẹp nhất trong những niên khóa của bậc trung học để  tiếc nuối không có được những may  mắn để hợp mặt lại vì  mà nếu được gặp lại những người bạn học ở ngôi trường này chắc chắn sẽ là những líu lo hòa chung những nụ cười tươi tắn khi ôn lại kỷ niệm.   

Ở đây chỉ được vài tháng thì Bố  tôi lại phải thuyên chuyển đến một đơn vị ở một vùng thật hẻo lánh nằm trong rừng U Minh, vì vậy Mẹ  tôi đã cho tất cả anh em chúng tôi xuống thăm Bố vào đầu tháng 4 của mùa hè năm 1963.Thật yên lành trong hai tuần lễ đầu tiên ở chiếc đồn hẻo lánh, và chỉ đợi thêm một tuần nữa thì Bố tôi  sẽ được nghỉ phép thường niên để cùng đưa gia đình về lại Sóc Trăng, nhưng ngày chờ đợi đó không bao giờ đến vì vào đêm 21 của tháng 4, đêm của định mệnh.Bố tôi chết trong trận chiến đó nhưng lại không tìm thấy xác, Bố  mất không để lại mộ phần, mà chỉ để lại cho Mẹ và chúng tôi một tờ Khai Tử. 
   

Qua bao nhiêu những thăng trầm và thay đổi của thời thế, số phận đã đặt cả cuộc đời còn lại của tôi tại đây “Mỹ”, từ những chập chững ở Kansas đến ổn định tại California và từ ổn định để tôi chững  chạc gom góp cho mình được hơn cả những ước mơ.   

Tôi đã may mắn được gặp lại những người cùng chung trường, ngôi trường cuối cùng của thời học sinh, tôi gặp lại thật nhiều thầy cô, có điều gần như không ai biết tôi đã như thế nào để được có tên trong danh sách học sinh và  trở thành cựu học sinh của những lần hội ngộ. Tôi không quên những thầy cô đã hướng dẫn tôi nhất là trong những năm cuối cùng, nhưng chỉ may  mắn gặp lại thầy dạy việt văn, tôi thì nhớ nhưng Thầy thì quên, đó cũng là điều thật bình thường vì tôi thật tầm thường còn thầy thì lại được quá nhiều học sinh yêu quý.  

Thưa Thầy,    
 

Cảm ơn thầy đã cho tôi những tự tin uyển chuyển để tôi đã có  được một gia đình thật tốt đẹp nhờ những bức thư tình thật ướt át trong mộng mơ, Trừu tượng nhưng trung thực, viết đầy ắp  nghĩa đen vào cuộc đời, viết đủ các nghĩa bóng cho tình yêu, và đã viết như thầy đã chỉ dạy để mở đề thật lôi cuốn, để bộc lộ trọn vẹn trong thân bài, và rồi kết luận thật vững vàng chững chạc để tôi đã làm rung động được trái tim với một tình yêu trọn vẹn cho đến bây giờ, để tôi luôn được làm bờ vai cho người ấy tựa đầu, định nghĩa văn chương tình yêu thầy dạy viết là sự chuyên chính  trong những lá thư tình, Thầy  bảo phân tích những đoạn văn của cuộc đời không lủng củng để trung  thực trong vòng tay ôm ấp, thầy nhắc nhở kết luận của hạnh phúc vẫn luôn là tay trong tay để cùng bước, và thầy dặn dò cuộc đời của bài văn vĩnh cửu để  có nhau là  nụ hôn cho mỗi  ngày. Văn chương của thầy truyền đạt đến cho tôi là những gì đi qua của cuộc đời để rồi nhìn lại, gặp lại vẫn là những thân thương, kính trọng tuyệt đối.     

Vâng! Cảm ơn thầy.   

Không biết có bao nhiêu học sinh của thầy đã trở thành những nhà văn. Nhưng chắc chắn một điều là tôi đã viết được nhiều đoạn văn dễ đọc, dễ đi vào lòng người, nhiều  bài viết để tạo thành dư âm cho người đọc, và những bức thư tình để rung động hành trình cuộc đời ta với ta, tất cả là nhờ vào  sự hướng dẫn trực khởi từ thầy, tôi nghĩ thế và chắc là thế.  
 

Mỗi năm gặp lại nhau tôi thấy hầu như mọi người tay  bắt mặt mừng để kể lại cho nhau nghe những kỷ niệm hồn nhiên vui tươi của tuổi học trò,hàn huyên về những tháng ngày xa xưa qua đi thật êm đẹp,mặc dù lúc đó ngoài cổng trường vẫn là những bom đạn, lửa màu chiến tranh đầy tang thương thống khổ.     

 Mỗi năm lại có dịp ngồi lại với nhau vài tiếng thật vội vã để phải có đủ mọi thủ  tục và chương trình dài với  mọi tiết mục cho  bữa tiệc, có những tri ân, đầy đủ  âm thanh, và không thiếu ánh sáng, để luôn tạo được những truyền thống với hy vọng là không mất đi bất cứ tiết mục nào, mỗi năm đến để phải được ngồi chung với nhau trong những chiếc bàn thật tốt để mày tao vui vẻ, mỗi năm lại  vội vã thật để có đủ và rồi cũng mỗi  năm luôn luôn để thiếu đi những lời thăm hỏi.     

Qua những tháng ngày đau buồn với những  biến cố kinh hoàng, mẹ đưa chúng tôi về lại Biên  Hòa, việc học của tôi yếu đi  và đang mất dần căn bản nhưng tôi vẫn phải tiếp tục, tôi vào học  năm Đệ Lục (1963-1964) tại trường trung học của  xứ Hà Nội Hố Nai nhưng chỉ được vài tháng thì mẹ tôi mua được một căn nhà cũ  tại Tam Hiệp  và vì dọn về đây, tôi lại phải chuyển trường một lần nữa cho năm học Đệ Lục như vậy là năm đệ lục tôi đã  phải học đến hai trường.        


Học hết năm đệ lục thì trường này đóng của để trở thành một quán bar, vì vậy  lại một lần nữa tôi phải thay đổi trường để tiếp tục cho năm học đệ ngũ tại trường Khiết Tâm.      
Năm 1966, tôi lên đệ Tứ, năm đó tôi có tên để được vào  trường Quốc Gia Nghĩa Tử, một trường công mở ra để đón nhận những học sinh của cô nhi tử sĩ, nhưng lúc trường mới thành lập thì  chỉ có nội  trú cho Nữ sinh còn Nam thì phải về nhà, và đây là lý do tại sao tôi có mặt tại trường Ngô Quyền Biên Hòa.      

 
Niên khóa lớp Tứ bốn (1966-1967) vì mất nhiều căn bản nên khi  vào trường công Ngô Quyền nên tôi đã không đủ điểm để lên lớp, tôi được thầy giám thị gọi xuống văn phòng để báo cho tôi biết sẽ phải ở lại lớp vì không đủ điểm. Tôi cúi đầu đón nhận tờ phiếu điểm, mắt  tôi cay cay cho những giọt nước buồn tủi rưng rưng, tôi vội vã chào thầy quay ra, tủi  thân tràn ngập để tôi muốn từ bỏ  tất cả, bước xuống bậc thềm của văn phòng giám thị, tôi nhìn lên cột cờ ở giữa sân trường để không biết được tôi có còn  đứng vững như vậy để  chịu đựng thêm cho những ngày kế tiếp nữa không, hình ảnh trìu mến của Mẹ tôi ập  vào tư tưởng tôi, Mẹ  đã là niềm sống và nuôi dưỡng sự cố gắng của tôi, tôi sẽ không để Mẹ  phải buồn mà mất đi niềm trông đợi.

    Phải chi thầy giám thị ân cần tìm hiểu lý do tại sao tôi không đủ điểm để lên lớp chắc có lẽ thầy sẽ một thoáng suy tư rung động để biết được rằng tôi đang là tôi của những đoạ đày với thân phận được tạo ra bởi thời thế.     

Từ lớp tứ bốn tôi phải chuyển sang lớp tứ năm để học lại (Niên khóa 1967 - 1968), từ phòng học cuối hành lang trên lầu của dãy nhà phía trước tôi được chuyển đến phòng học trên lầu cuối hành lang của dãy ở phía sau. Ở đâu thì cũng là lớp học, ở đâu thì mọi môn học cũng sẽ như nhau, nhưng tôi vẫn thích căn phòng của lớp Tứ bốn vì đứng từ hành lang tôi  có thể nhìn thẳng ra cổng trường để có được một cảnh tượng thật đẹp vào  những buổi  tan trường với những tà áo dài trắng thướt tha.   

Tôi không dám để tư tưởng xa hơn cho những gì được cọ sát, va chạm sau làn vải học trò, nhưng tâm hồn tôi thật sự đã giao động để tôi biết được rằng tôi đã tương tư những tà áo học trò từ ngày tháng đó.    

Với tôi, sự mơ ước yêu đương là điều khó nảy nở được trong lúc mà thân phận luôn làm tôi không còn là tôi, nhưng tôi đã không có quyền để hạn chế tư tưởng để đặt những tà áo trắng phất phơ vào tâm tư rồi mãi mang theo những thơ mộng ấy theo cuộc đời.    Bây giờ đến tham dự những lần họp mặt, tôi được chiêm ngưỡng lại những tà áo đó để tôi biết rằng dư âm vẫn hiện hữu, và hơn thế nữa, tôi đã có được tà  áo dài trắng của riêng tôi để luôn cảm ơn sự ôm ấp hình hài yêu đương của tôi thật gọn ghẽ, mảnh khảnh để không nhăn góc thướt tha lắm để tôi luôn yên tâm. Cảm ơn thầy đã tạo thành số phận tuyệt tác này cho tôi.   
 

Vào “Tứ năm” tôi cảm thấy lớp học thân thiện hơn, tôi đã có một số bạn bè ở đây và những người bạn vẫn luôn nằm trong trí nhớ của tôi như là  Huyên ở cạnh Quân Đoàn 3, Hòa  ở cổng nhà thờ Tân Mai, Sơn ở đối diện nhà Thương Điên và Hà thì  ở tận trong một ngõ hẻm thật sâu ở  Phúc Hải,  tôi được biết thêm những thầy cô mới. Tôi thích môn việt văn và vì vậy tôi có cảm tình với thầy dạy môn này rất nhiều. Có lần giảng dạy về đề tài “Những Mái Đầu Xanh” Thầy đã dí dỏm đưa mái đầu bạc trước tuổi của tôi vào bài giảng cho những mái đầu xanh, thú vị lẫn trong sự mắc cỡ để tôi không bao giờ quên và rồi  rất thích thú khi có được cái biệt danh “ Đại Đầu Bạc” sau khi rời ghế nhà trường.    
 

Tôi đã gặp lại thầy ở đây, ở vào cái thời điểm mà chỉ cần sau hai tuần lễ của những buổi họp mặt là mọi người đã bạc trắng đầu (tóc vẫn còn mọc nhanh quá). Ở vào lúc tất cả mái đầu xanh của thầy đã xanh tuyệt nhờ vào nhưng loại thuốc nhuộm tốt nhất.

     Gặp lại thầy trong lần chúc thọ sinh nhật, tôi nhớ lại ngày tết được đi theo cả lớp, rẽ vào ngõ hẻm cạnh trường Ngô Quyền để vào nhà Thầy chúc tết, Thầy vui vẻ  đón tiếp, cả lớp chen  lấn vào nhà để được chúc tết thầy cô và để nhận lì xì may mắn. Riêng tôi, tôi  không bước vào nhà, tôi đứng lại ở ngoài hiên vì tôi thấy trong nhà đã chật cứng và hôm đó quần áo của tôi mới giặt vào chiều hôm qua, chưa đủ nắng để khô vì vậy tôi  thấy phảng phất mùi chua chua nên ngại ngùng khi gần gũi trong đám đông, Thầy bước ra cửa vỗ vai tôi thân mật với nụ cười thân thiện, cũng như khi gặp lại thầy cho cái bắt tay thân tình, ai cũng già và thầy thì cũng như mọi người nhưng nụ cười thân thiện thì không thay đổi, tôi mỉm cười thú vị vì những lời chúc mừng tuổi ngày hôm đó của cả lớp, của tôi đã còn  mãi đến ngày hôm nay khi gặp lại, khi bắt tay.
     

Tôi bỏ trường, từ giã bạn bè vào giữa năm học Đệ Tam của niên khóa 1967- 1968, cái lớp toàn nữ sinh, chỉ có ba dãy bàn cuối cùng là con trai bị chuyển qua vì không đủ chỗ ngồi của ban B trong những lớp nam sinh. Cái lớp học bất đắc dĩ có tôi, và rồi tôi đã cố tình để không có tôi trong bảng điểm danh sau vài tháng, vì vậy tôi cũng chẳng nhớ đã học chung với ai và chắc là cũng chẳng có ai nhớ và biết tôi. Một tháng học sinh chỉ có lớp mạ không có khóa.   
  

Nhập ngũ sớm hơn tuổi phải thi hành nghĩa vụ với thân hình gầy guộc, thiếu ký khi đặt thân hình lên bàn cân tại căn cứ Hải Quân Saigon cho lần khám tổng quát đầu tiên, để biết được rằng tôi vừa đi qua những ngày tháng của tuổi học trò đẹp nhưng lại thiếu thốn khổ đau nhất. Xin cho tôi được giữ lại trong tim óc để làm hành trang cho đời, xin cho tôi được chia xẻ để cảm thông, và xin cho tôi được một lần viết lại để cảm ơn sự dạy dỗ của các thầy cô.   
   

Một lần nữa xin được cảm ơn các Thầy Cô, cảm ơn ban tổ chức nam bắc đã tạo cơ hội cho tôi sự gặp gỡ, cảm ơn thầy việt văn Phạm Quýnh đã chỉ dẫn và hướng dẫn để tôi mở đề một bài luận thật thân thương này, với một thân bài đủ mà không luộm thuộm, và kết luận để có những ước mơ thật tầm thường trong an lành.    
 

Ước mơ nhiều lắm với những lần họp mặt tiếp theo để có được nhiều hơn những ân cần thăm hỏi, ước mơ nhiều lắm để được ngồi với nhau trong những lời tâm sự hỏi han nhiều hơn của những ngày giờ còn thấy nhau.     

Ngày xa xưa, lớp 12 là lớp cuối cùng và cũng là điểm chót để phải giã từ chia tay. Ngày xưa ra trường để mỗi người một nẻo, mỗi người một hành trình riêng biệt, mỗi người một cuộc sống không giống nhau. Và thầy cô thì bùi ngùi chia tay và lai hân hoan đón nhận.   
 

Hôm nay, đến từ mọi phương với cùng một cái tên Cựu học sinh và nếu chia tay ở cái điểm chót này chắc chắn sẽ có cùng một nẻo đến giống nhau. Vì vậy, đến để mong rằng được hỏi thăm đủ hơn để không “PHẢI CHI“ ngậm ngùi, đến để mong là không nghe thiếu để khỏi ngỡ ngàng khi ai đó bỏ lại trường đời bất đắc dĩ để chép miệng “NHANH THẬT” luyến thương.   

Thưa thầy, mong những lần gặp lại sẽ đầy ắp những hàn huyên sâu đậm, trong trong sự thăm hỏi mà không phải chờ thật lâu để kết thúc mọi thủ tục khai mạc. Tâm sự mà không quá ràng buộc của truyền thống.  
  

Phải chi đến để được bốc thăm một chỗ ngồi để được đón nhận hân hoan với những người đã quen lắm nhưng chưa là bạn, đã gặp nhau nhiều lắm nhưng chưa có cơ hội hàn huyên để có thêm trong lưu bút ngày hôm nay những mẩu chia sẻ mới, những tâm sự lạ, để có thêm cho cuộc đời nhưng thi vị của thân thương.  Thưa thầy, mong lắm! mong nhiều lắm để được nghe trọn những lời tâm sự trầm ấm nhỏ nhẹ không bị lấn át bởi âm thanh tuyệt hảo của văn nghệ.  
 

Thưa thầy, ước mơ! ước mơ nhiều lắm với những cái bắt tay từ giã luôn thật chặt không vội vã cho một lần ra về để biết rằng sẽ còn nhiều lắm nhưng hẹn hò gặp lại không run rẩy đôi tay.   

Vâng! Thưa thầy, dù sao tất cả cũng chỉ là những ước mơ nhỏ để  không trở thành một ý kiến, dù vẫn biết khó có thể trở thành sự thật  bởi những điều bất thành văn phải theo, phải làm, và phải có khi tổ chức, ước mơ nhỏ bé này được thành hình vì những gì đã bất đắc dĩ xảy ra không cần tổ chức đang một ngày một dày đặc ở cùng một trang  Xin bấm vào để cùng ngậm ngùi suy tư.

     TĐ - 8/22/2019

 

 

22 Tháng Năm 201511:26 CH(Xem: 32336)
Giọt nước mắt vẫn chảy xuống mỗi lần đến ngày Memorial Day,... 40 năm đã trôi qua, giấc mơ hay là hiện thực? " Bức tường đen" vẫn hiện diện trước mặt tôi.
22 Tháng Năm 201511:19 CH(Xem: 23729)
Được nghe những tiếng chim vui ríu rít trên cành, hòa trong niềm vui tôi chợt nhận ra trong một khoảnh khắc của cuộc đời, tôi có thể buông bỏ mọi thứ nhưng không thể buông bỏ tình bạn Ngô Quyền.
22 Tháng Năm 201511:00 CH(Xem: 24872)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: BẮC ĐẨU - Nhạc Trần Thiện Thanh, Ca sĩ Anh Khoa Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
22 Tháng Năm 20155:53 CH(Xem: 27769)
Còn nhau ánh mắt trông theo Nhớ xưa nhạc ngựa lá reo bên đường Xa người để nhớ để thương Sài gòn muôn thuở tình vương vấn tình .
22 Tháng Năm 20155:27 CH(Xem: 27016)
xa xa bướm trắng Ngô-Quyền, đến giờ rời tổ huyên thuyên chuyện trò. từng đôi tung cánh nhấp nhô, lượn lờ trên thảm nên thơ, hữu tình.
22 Tháng Năm 201512:24 SA(Xem: 20000)
Một năm lo việc học hành Hạ về chim hót trên nhành líu lo Thương sao tuổi ngọc học trò Dòng sông dĩ vãng con đò bé thơ. Tháng năm, mùa hạ mong chờ...
21 Tháng Năm 20152:49 CH(Xem: 28158)
Tác giả: Phạm Duy Trình bày: Thanh Lam Âm nhạc: Vương Hương, Luân Vũ
16 Tháng Năm 20151:05 SA(Xem: 24605)
Tháng Năm là tháng của hoa Muguet. Trong ngôn ngữ của loài hoa, Hoa Muguet mang thông điệp "Sự trở lại của hạnh phúc" ...Hôm nay cũng tháng năm. Tôi xin gửi đến các bạn những đóa hoa Muguet trắng tinh lóng lánh.
15 Tháng Năm 20152:47 SA(Xem: 25792)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức Nhạc: CON YÊU - FREDDIE ANGUILAR - Lời Việt: CẨM VÂN - Trình bày: Tấn Phước
15 Tháng Năm 201512:10 SA(Xem: 35473)
Nguyện cầu Mẹ sống mãi trăm năm Đại thọ Mẹ tròn tuổi chín lăm Sáng suốt tinh anh vầng nguyệt rạng Tâm hồn minh mẫn tựa trăng rằm
14 Tháng Năm 201512:29 SA(Xem: 31520)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh MÙI CỦA MẸ - Thơ Nguyễn Văn Anh - Tác giả diễn ngâm
13 Tháng Năm 20151:58 CH(Xem: 28002)
Chẳng lẽ đến cuối đời Cũng chưa lần gặp lại Để gọi khẽ người ơi! Như ngày xưa thân ái??
13 Tháng Năm 20151:26 CH(Xem: 25226)
Tôi ước muốn có được một giấc mơ, trong đó tôi sẽ thấy được Mẹ tôi, người đàn bà lam lũ, thương con vô cùng tận, có lẽ cũng đang khóc, khổ sở vì đứa con ...
13 Tháng Năm 20152:42 SA(Xem: 25623)
Kể bạn nghe Câu chuyện về ngày lễ Mẹ Người đàn bà ko6ng còn trẻ Tôi đoán chừng... vì màu tóc bạc phơ
12 Tháng Năm 20152:06 CH(Xem: 26970)
Vắng bóng em tôi, Xa tít mù khơi. Tí tách mưa rơi, Gieo sầu vạn cổ, Cho đến bao giờ, Phai hết tình tôi.
11 Tháng Năm 20152:10 CH(Xem: 29342)
Với tay sợi tóc muộn phiền Tình yêu gảy cánh đảo điên cuộc đời Lỡ sinh ra kiếp con người Yêu đương hờn giận cuộc chơi rồi tàn Chờ em, một chuyến đò sang....
09 Tháng Năm 20151:14 SA(Xem: 22180)
"Tiễn con" ra phi trường để trở về đơn vị là những điều nhỏ nhặt trong đời thường. Nhưng với trái tim một người mẹ thì điều gì của con, của cháu cũng đáng nhớ và yêu thương.
09 Tháng Năm 201512:30 SA(Xem: 25789)
Biên Hùng đó! Cố nhân đâu?! Hẻm hun hút nhớ, cúi đầu bóng cây Ngô Quyền ơi! Tôi về đây Bâng khuâng nghe lạnh trăng gầy bên hiên
09 Tháng Năm 201512:22 SA(Xem: 30259)
Má là... cả cái gì thân thiết nhất. Không thể hình dung, không thể trình bày. Má nằm trong tim nhịp đập mỗi ngày. Trong hơi thở vẫn thơm mùi của má.
08 Tháng Năm 20155:34 CH(Xem: 28484)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh AI TRỔ VỀ XỨ VIỆT - Nhạc Võ Tá Hân - Bảo Yến trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
08 Tháng Năm 20152:35 CH(Xem: 28847)
Mời thưởng thức BAY ĐI CÁNH CHIM BIỂN - Nhạc của Đức Huy - Tiếng hát ChsNQ khóa 14 Thanh Lan - Trình bày The Friend Vương Hương & Luân Vũ
08 Tháng Năm 201511:27 SA(Xem: 16518)
Hồng bưng cà phê ra. Một gói ba số năm vàng rực. Khói cà phê thơm phức làm ruột tôi cồn cào. Cà phê thứ thiệt. Trời ơi, cà phê thứ thiệt. Tôi cúi xuống cái phin, giở cái nắp ra.
08 Tháng Năm 20152:46 SA(Xem: 28357)
Hôm nay là ngày Hiền Mẫu, tội nhớ lại giọt nước mắt cuối cùng của Mẹ tôi, giọt nước mắt vô giá mà tôi không sao tìm lại được … cho dù trong cả suốt cuộc đời tôi,
08 Tháng Năm 20152:19 SA(Xem: 27975)
Thu đi chưa trọn một năm Vĩnh Minh giờ cũng xa tầm nhân gian Nghe tin sao quá ngỡ ngàng Sáu hai tuổi cũng đa đoan phận người
07 Tháng Năm 20155:50 CH(Xem: 27686)
*Xin bấm vào phần youtube bên dưới để thưởng thức Còn Hoài Một Câu Hỏi - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâmKiều Oanh thực hiện youtube
07 Tháng Năm 20152:04 SA(Xem: 26620)
Xuân đến, là xuân của đất trời Trần gian chưa thấy được yên vui Vẫn còn khắc khoải tâm vô định Vẫn thấy gian tham ngợp cõi người
02 Tháng Năm 20154:23 SA(Xem: 27510)
Cứ mỗi lần đi ngang qua trường cũ Nước mắt lại đầy lấp lánh bờ mi Kỷ niệm ngày xưa tưởng là yên ngủ Bỗng trào dâng nghìn con sóng đổ về.
02 Tháng Năm 20154:00 SA(Xem: 24868)
Tôi cũng khóc cho những ước mơ của tôi vừa chớm nở ̣đã tàn lụi... Tôi bỏ lên sân thượng ngước mắt nhìn lân bầu trời cao thẳm... bầu trời hôm đó tối như bầu trời của đêm ba mươi...
02 Tháng Năm 20153:50 SA(Xem: 27009)
Bốn mươi năm đã bao thay đổi Tóc bạc da nhăn cỗi lẫn cằn Thương người dân mãi nhọc nhằn Sống đời kềm kẹp giữa lằn quê hương
02 Tháng Năm 20152:15 SA(Xem: 29399)
Thương tặng 2Q., 4Đ. và Nhóm 12C-HT. thuở nào - với Đình Cẩm Long yêu dấu. Nhớ T., Nhớ Chị L. “Con cãi Cha Mẹ trăm đường con hư” (Ca Dao)
02 Tháng Năm 20151:54 SA(Xem: 30055)
Phượng hồng lấp ló đầu cành Ngập ngừng nắng úa vàng hanh sân trường Em ngồi ôm lấy hạ thương Chín mươi ngày đủ nỗi buồn chia xa.
02 Tháng Năm 20151:21 SA(Xem: 27692)
Mời thưởng thức Nhạc phẩm AI TRỞ VỀ XỨ VIỆT - Thơ Minh Đức Hoài TrinhNhạc Phan Văn Hưng - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
02 Tháng Năm 201512:11 SA(Xem: 26144)
Trong đời tôi có ba người đàn bà tôi luôn luôn nghĩ đến với tất cả thương yêu. Đó là Má tôi, má chồng tôi và chị Tư tôi. Ba người phụ nữ tượng trưng cho sự chung thủy, hết mực hy sinh cho chồng cho con.
02 Tháng Năm 201512:05 SA(Xem: 28216)
Sài Gòn sáng nắng chiều mưa. Không ai xóa được tên xưa Sài Gòn. Em hát to nhạc Sài Gòn. Em vinh danh thuở Sài Gòn 70. Em giơ biểu ngữ rợp trời. Sài Gòn vẫn sống muôn đời trong em.
01 Tháng Năm 201511:34 CH(Xem: 29589)
Con viết cho Ba bài thơ của Đêm Vắng bóng trăng hiền soi hàng hiên lặng Bên cạnh con, sách triết Marx-Lénine Nhưng trước mặt, sau lưng là tối tăm vây hãm Bữa cơm chiều ăn sắn khoai no tạm
01 Tháng Năm 201512:06 CH(Xem: 18143)
Sài Gòn mưa. Mưa tầm tã. Mưa bong bóng phập phồng. Mưa mù mịt. Mưa thối trời, thối đất. Mưa quất rát mặt, rát da. Mưa như một triệu cây roi đập tứ phía. Mưa từ Hồng Thập Tự,
25 Tháng Tư 20152:59 SA(Xem: 25389)
Tôi sẽ về để nghe Chích Choè trên cây khế trước nhà tung tăng réo gọi .Nước mắt nào rơi-giấc mơ vừa tỉnh thức ...tháng Tư buồn thổn thức giữa đêm thâu...thương quá Việt Nam ơi !
25 Tháng Tư 20152:45 SA(Xem: 30091)
Ngày 30 tháng 4 là ngày đầu tiên tôi đã thấy Bố rơi lê, cho thân phận GĐ ,cho Tổ Quốc và cho một chuyến lưu vong đã không thành. ..Giờ nầy Bố Mẹ tôi đã ra người thiên cổ, nắm tro tàn cũng đã nằm trong lòng đất lạnh.
24 Tháng Tư 201511:28 CH(Xem: 30046)
Những hình ảnh những khuôn mặt phụ nữ Việt Nam trong ngày hội ngô văn hóa toàn cầu 40 năm tị nạn, đáng vinh danh và trân trọng
24 Tháng Tư 20155:23 CH(Xem: 28828)
Anh ở đây. Đành thôi em ạ! Nước mất nhà tan làm kẻ bại binh Đêm trăng lạnh gối đầu bên núi Nhớ thuở hiên ngang, áo trận nhà binh.
24 Tháng Tư 20154:49 CH(Xem: 20254)
Tháng tư đen tháng tư buồn hận tủi. Của bao người của nước Việt lầm than Mời xem youtube do Kiều Oanh thực hiện - Nhạc phẩm "HẬN LY HƯƠNG"
24 Tháng Tư 20151:22 SA(Xem: 27797)
Bây giờ đã là 40 lần 30/4 lại về. Biết bao oan khiên đã xảy ra cho dân tộc VN. Bao nhiêu xác người bỏ thây trên biển đông vì hai chữ tự do, bao nhiêu mạng tù nhân CS chết ức oan trên núi rừng Việt Bắc,
24 Tháng Tư 201512:50 SA(Xem: 30762)
Em viết tịnh khúc sao buồn Mùa đông vừa hết mưa nguồn đã tan Em đi trên đống tro tàn Khói hương tình mộ vẫn râm ran buồn
24 Tháng Tư 201512:47 SA(Xem: 27803)
Tháng tư có nhớ gì không... Máu xương đủ kết nên vòng hoa tang Lập lòe nến tỏa đôi hàng Áo sô khăn trắng vỏ vàng mộ sâu Buồn ơi, rút ván qua cầu...
24 Tháng Tư 201512:27 SA(Xem: 26166)
Cho những bạn bè thân thương của tôi mong một ngày về - TRẢ NỢ CHO NHAU! - Ta còn nợ nhau Như lời thề ước Mai về Cố Quốc TRẢ NỢ CHO NHAU!!!...
23 Tháng Tư 20152:12 SA(Xem: 26684)
Ta còn nợ nhau, Miền Nam nhuộm đỏ, Ba mươi tháng tư, Toàn dân đói khổ, Bao giờ.... phục lại quê hương????
19 Tháng Tư 20151:55 SA(Xem: 29600)
Người là ai và Người ở đâu Tuyên ngôn xuất trận thuở ban đầu “ Nam Quốc Sơn Hà”… Vua Nam ở Vách đá chưa nhòa ngàn năm sau
19 Tháng Tư 20151:30 SA(Xem: 36161)
Tháng tư về, tháng tư lần nữa Bốn mươi năm ta hiểu đời đau Trong vòng tay con cháu thương trao Tim người lính thôi buồn hóa đá...
19 Tháng Tư 20151:23 SA(Xem: 28224)
Ai ra đi một chiều xưa biền biệt, Có mơ về con đường cũ xa xăm. Ta ở lại, nỗi nhớ mong bất diệt, Chút tình xưa vương vấn đến bao giờ.
18 Tháng Tư 201511:42 CH(Xem: 29548)
… 30 tháng 4, một ngày của mỗi năm, một ác mộng đã khởi dậy trong cuộc đời tôi, … 40 năm trôi qua, 40 lần của một cơn ác mộng. Giá của sự tự do mà tôi phải trả quá đắt.
18 Tháng Tư 20156:06 CH(Xem: 28246)
Nhân dịp lên xem Lễ Hội Hoa, vào đúng lúc hoa nở. May mắn chụp được một số ảnh của ngày “Cherry Blossom Festival”--April 11, 2015, xin chia sẻ cùng quý vị những hình ảnh đẹp
18 Tháng Tư 201512:14 SA(Xem: 27032)
Tiếng rao mỗi ngày 'Bờ Lút" tới lui. Bánh mì nóng dân Phi đem bán Cám ơn Phi Luật Tân rời Bataan một sáng. Để nhớ hoài thời tị nạn buồn vui.
17 Tháng Tư 201511:18 SA(Xem: 18220)
Buổi chiều đang xuống. Trời còn sáng nhưng mưa lất phất. Tôi nghe Quỳnh nói tên. “Xin anh chị chờ.” Tiếng sỏi khua dưới chân lạo xạo. ..
17 Tháng Tư 201512:21 SA(Xem: 27722)
Gửi nồng nàn vào chập chùng đá núi Nhé Sơn Trà cánh lá chở yêu thương Để đá bớt thiên thu sầu vạn cổ Cùng núi miệt mài ôm giữ trà hương.
16 Tháng Tư 20154:26 CH(Xem: 49718)
Trôi vào hư ảo trăng vàng Con thuyền không bến vơi đầy hoàng hôn Chênh chếch nửa bóng trăng suông Cô liêu... một chiếc vô thường nhẹ tênh
13 Tháng Tư 201512:17 SA(Xem: 28454)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh SÀI GÒN NGÀY TRỞ LẠI - Nhạc Lê Tín Hương - Ca sĩ Anh Dũng Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
13 Tháng Tư 201512:03 SA(Xem: 26302)
Mỗi tháng Ba về, tôi nhớ anh… Mặt trời bên ấy, phải rạng rỡ hơn bên này? Có chắc gì “bên này” vui hơn “bên ấy”? Có chắc gì, tôi hạnh phúc hơn anh?
12 Tháng Tư 20159:05 SA(Xem: 23585)
Tụi anh bi giờ vậy đó cô Mai, hễ muốn “rụng” giờ nào là rụng, đâu ai biết trước được? Nên mỗi khi có dịp gặp gỡ “mầy tao, mầy tớ” với nhau như hồi đi học, tụi anh cảm thấy hạnh phúc gì đâu…
12 Tháng Tư 20151:23 SA(Xem: 26091)
Tháng Tư Mẹ buồn lặng lẽ. Nhìn ba con như chiếc lá khô vàng. Những chiếc lá tháng tư bay tứ tán hoang mang Trên biển, trên rừng, trên đường di tản. Bài lịch sử con học trên trường cùng bạn. Đã không thật thà, chính xác , rõ ràng.
12 Tháng Tư 20151:16 SA(Xem: 30652)
Bao nhiêu năm nữa biển vẫn màu xanh, Đẹp cho đời thường cho người thơ mộng, Bao nhiêu năm nữa biển còn dậy sóng, Trong lòng những người vượt biển năm xưa.
12 Tháng Tư 20151:05 SA(Xem: 30668)
Xin chân thành gởi nén hương lòng “Tưởng Niệm” đến những Anh Hùng QLVNCH. Những người nằm xuống trong cuộc chiến, những người tuẫn tiết vì quốc nạn 30/04/1975 và những người ngã gục trong lao tù cộng sản.
12 Tháng Tư 201512:56 SA(Xem: 28357)
Nghe nói nhóm người phương Bắc đến San bằng Dốc Nhỏ, đắp sân Gôn Mây chiều lãng đãng vương đầu ngõ Tiếng cú đêm đêm khản giọng buồn
12 Tháng Tư 201512:24 SA(Xem: 28193)
Cây xanh nhờ máu dân mầy Nước ngàn sông ngọt nhờ thây chết nhiều Việt Nam mầy khát khao yêu Nhưng đau xót những thân yêu không về !
11 Tháng Tư 201511:13 SA(Xem: 19762)
Sau đó hai mẹ con ôm nhau cười.” Chị cũng kể một câu chuyện thương tâm mà chị nghe được trên đường từ Bắc trở về. Nó còn địa ngục hơn là địa ngục chị đang sống.
11 Tháng Tư 20156:25 SA(Xem: 27739)
Bốn mươi năm về thăm trường cũ Nhìn cổng NGÔ QUYỀN mắt chợt cay Hàng cây nghiêng bóng che đầu bạc Gió chuyển mùa buông tiếng thở dài...
07 Tháng Tư 201511:59 CH(Xem: 25735)
... cùng chia sẻ với gia đình người bạn, người em những mất mát, bệnh tật và những lo toan khi đối diện những bài toán nan giải của cuộc đời. Trong chốn thinh lặng nào đó, tự hỏi riêng mình… Đời có vui?
07 Tháng Tư 20154:19 SA(Xem: 29014)
Bốn mươi năm đủ dạ thưa Nhìn nhau tóc trắng theo mùa nhớ thương Tháng tư chớp bể mưa nguồn Rừng xưa đâu dễ vùi chôn phận người Ngồi buồn giọt lệ tuôn rơi...
07 Tháng Tư 20151:18 SA(Xem: 27253)
Có những tình cờ trong cuộc sống để lại một dấu ấn suốt đời mang theo. Xin được ghi lại vài nét của một trong những chuyện không bao giờ quên trong lịch sử thuyền nhân.
06 Tháng Tư 201511:40 SA(Xem: 20761)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Bài " Ma Femme" Ca sĩ Claude Bazotti - Hạnh Phạm thực hiện youtube Video clip - Hạnh Phạm
06 Tháng Tư 201511:40 SA(Xem: 27225)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh Nhạc phẩm "Cỏ Vẫn Xanh" trình bày Sĩ Phú
06 Tháng Tư 20157:36 SA(Xem: 24988)
Anh về quê cũ, dù Xuân muộn Xin giữ cho nhau giọt nắng tàn Giọt nắng một thời vương áo trận Theo mình chiến đấu giữ giang sang!
06 Tháng Tư 20157:31 SA(Xem: 28292)
Mong lắm nhé, ngày bên sông đầy gió, Để tóc bay, chờ ai đến bâng khuâng. Trời tháng tư, nắng sao vẫn miệt mài, Tôi vẫn đợi, bên dòng sông trôi mãi.
06 Tháng Tư 20157:28 SA(Xem: 29269)
Anh mang uất ức nén trong câm nín. Để ngậm ngùi kéo xác bạn đi chôn.
03 Tháng Tư 201511:42 SA(Xem: 17768)
Tôi không yêu nổi chính con người tôi, tôi còn có thể yêu nổi được ai. Và như vậy nếu không ai yêu tôi, không yêu nổi tôi, điều đó cũng chẳng có chi là lạ.
03 Tháng Tư 20157:12 SA(Xem: 39157)
Rất cảm ơn gió đã trả chị về Tiếng nói Dạ Lan một thời yêu dấu Dẫu xuân thì đã úa tàn trên tóc Giọng nói ngày xưa vẫn thế ngọt ngào.
29 Tháng Ba 20151:09 SA(Xem: 36556)
Em về đâu cô bé tóc cột nơ Đứng ngắm cụm hoa vàng bên cửa sổ Mai sau khóc những roi đòn định mệnh Có người về lau nước mắt bơ vơ (Trích “Tuyển Tập Thơ” NGÔ TỊNH YÊN - sắp phát hành)
29 Tháng Ba 20151:06 SA(Xem: 26048)
Xin cám ơn Khánh Minh đã cho tôi một cảm nhận rất cụ thể rõ rệt về “cái-đang-là” của một “Mái Ấm”. Cám ơn ngôn ngữ trong veo của Khánh Minh đã giúp tôi tái hiện lại một vùng “Ký Ức của Bóng”
29 Tháng Ba 201512:32 SA(Xem: 30121)
Tôi tự trách tôi. Nếu ngày đó tôi đừng chú ý gì nhiều đến em (dù đồng hương), tôi không để những tình cảm, xúc động lan tràn quá nhiều đến em, ... Hôm nay chắc có lẽ tôi cũng chẳng phải cảm thấy gì hơn.
28 Tháng Ba 201511:00 CH(Xem: 27908)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh "Gửi Người Em Gái Miền Nam" - Nhạc Đoàn Chuẩn - Anh Dũng trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
28 Tháng Ba 20154:37 SA(Xem: 17310)
Tôi tên là Giang Đồng Nai, tên cũ là Giang Phước Long, tên thân mật là Sông Đồng Nai. Thưa bà con cô bác mấy tháng này tôi đau đớn quá, vì hàng vạn tấn đất đá đã trút lên thân thể của tôi
28 Tháng Ba 20154:26 SA(Xem: 31717)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: HUẾ MỘT LỜI HẸN CHƯA THÀNH- Thơ Trần Kiêu Bạc - Nhạc Nguyễn Hữu Tân - Hồng Vân diễn ngâm
28 Tháng Ba 20152:40 SA(Xem: 30848)
Sao nở chặt đi những hàng cây. Những hàng cây xanh chứng nhân lịch sử. Là yêu thương là ấm mát thân yêu. Kỷ niệm anh dìu em vào những buổi chiều.
28 Tháng Ba 20152:17 SA(Xem: 29851)
Ngồi buồn nghĩ lại mà thương. Đời trôi muôn nẽo vô thường phút giây. Còn trong máu nóng tim nầy. Cho xin sống lại tuổi hai mươi buồn. Chợt nghe nắng xế chiều buông...
28 Tháng Ba 20152:07 SA(Xem: 29742)
Đại dương xa cách đôi bờ, Vượt ngàn vạn dặm đâu ngờ gặp đây? Thơi gian trôi tựa như mây, Mong ngày "gặp lai"ngất ngây Xuân Hồng.
27 Tháng Ba 20159:01 CH(Xem: 28608)
Mẹ đi chấm thi xa Gửi bé về nhà bà Vào ra bà nhắc mãi "Cháu đừng đi đâu xa"
22 Tháng Ba 20155:44 SA(Xem: 30734)
rồi năm tháng sẽ qua như mùa Đông đã hết, em vẫn cứ hoang mang về một nỗi buồn không biết vì sao? bắt đầu từ lúc nào? bởi không ai giải thích.
21 Tháng Ba 20152:11 SA(Xem: 28865)
Ở cuối con đường mưa rất nhẹ. Nghiệng vai thầm gôi tiếng ai về Có buổi đứng chờ theo hạnh phúc Chở đầy vào mắt biếc thơ ngây
20 Tháng Ba 20154:49 CH(Xem: 31359)
Tháng ba, núi khóc sông buồn Chia tay Đại Lộ Hoàng Hôn đỏ màu Hẹn ngày về lại Chu-Pao Plei-Ku, phố núi cao cao đứng chờ...
20 Tháng Ba 20154:29 CH(Xem: 26879)
Đầu Xuân vang dậy tiếng cười, Mừng nhau cạn chén cho đời nên hương. Dù cho xa cách muôn phương, Hãy luôn liên lạc, tình thương chan hòa.
20 Tháng Ba 20153:55 CH(Xem: 28360)
Tôi hằng tin ba trăm năm sau và thêm nhiều lần ba trăm năm nữa, thi phẩm Kiều của cụ Nguyễn Du vẫn tìm thấy tiếng lòng đồng điệu với nhân gian…
20 Tháng Ba 20152:34 CH(Xem: 26404)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh "MƠ HOA"- Nhạc Hoàng Giác - Ca sĩ Ngọc Bảo Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
20 Tháng Ba 201511:21 SA(Xem: 17427)
.....Máu của cả một dân tộc đổ xuống, xương của nhiều thế hệ xếp lại để cho cả bọn mua bán quyền lực đưa đẩy đến ngày Ba Mươi Tháng Tư Bảy Lăm.
15 Tháng Ba 20151:07 SA(Xem: 28386)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức : CHÀO EM MÙA ĐÔNG - CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG - TIỄN NHAU MÙA ĐÔNG - MÙA ĐÔNG VÀ MÂY XƯA - GỌI NHAU MÙA ĐÔNG - ĐÔI TAY MÙA ĐÔNG - DẤU CHÂN MÙA ĐÔNG - Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông
15 Tháng Ba 201512:03 SA(Xem: 30959)
“Người Biên Hòa dù sống nơi đâu cũng là đồng hương Biên Hòa”. Cảm nghĩ chân thật của giới trẻ Lưu Tuyết Hương như đã nói lên được sự mong ước sự đoàn kết thương yêu và quý mến của người Biên Hòa.
14 Tháng Ba 20158:17 CH(Xem: 27375)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh XUÂN THÌ - Nhạc Pham Duy - Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
14 Tháng Ba 20154:19 CH(Xem: 21007)
Cho nên bạn hãy yên tâm khi kết bạn với người nẫu. Họ thiệt thà, chơn chất nhưng tốt bụng. Họ sẽ là những người bạn đáng tin cậy. Hãy tin tui đi. Vì tui cũng là "người nẫu"
14 Tháng Ba 201511:04 SA(Xem: 21703)
Nhiều đêm tôi nghe có tiếng gõ cửa nhưng tôi không buồn ngồi dậy. Kệ nó. Chẳng phải là công an đâu. Nếu công an nó đâu để mình yên. Có lẽ một ông quen nào đó. Chờ lâu không thấy trả lời rồi họ cũng đi thôi.
14 Tháng Ba 20153:12 SA(Xem: 29705)
(Tặng Phẩm & Lynh) Anh như mây trắng trên trời, Nay đây mai đó cuộc đời thênh thang. Nỗi buồn riêng để Em mang, Những ngày "Xa vắng" Em sang "bên nhà"
14 Tháng Ba 20152:01 SA(Xem: 29955)
Mùa Xuân chị về thăm quê. Dù cho năm tháng bộn bề áo cơm. Mây mùa đuổi bóng hoàng hôn. Nghe chừng nước mắt thôi dồn bờ vai.
13 Tháng Ba 20158:44 CH(Xem: 27356)
Một nỗi đau nào ai có hay ! Phượng Hoàng đã khuất cuối đường bay Ta tìm mộng cũ trong đêm vắng Hồn chuốc cơn sầu giữa rượu cay