Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoàng Ánh Nguyệt - SỰ CHUNG THỦY TRONG THƠ DƯƠNG QUÂN

08 Tháng Mười Một 201412:53 SA(Xem: 24011)
Hoàng Ánh Nguyệt - SỰ CHUNG THỦY TRONG THƠ DƯƠNG QUÂN
blank
 

Sự Chung Thủy Trong Thơ Dương Quân
Hoàng Ánh Nguyệt 

 
Trước hết nói đến thơ là phải nói đến những niềm vui, nỗi đam mê, là thành tựu cao của phong cách nghệ thuật, của người yêu thơ “Thơ là âm nhạc của tâm hồn, nhất là những tâm hồn cao cả, đa cảm” (Voltaire). Cảm nhận cái đẹp, cái đẹp trong văn chương thi phú bao đời nay luôn luôn là cái đẹp hấp dẫn, phải có nhân cách mới biểu hiện được một nhân cách con người. Tâm hồn con người là cả một thế giới phong phú. Mà thơ là sản phẩm của tâm hồn, nên mang nhiều những điều kỳ diệu.
 
Trong cuộc sống, không phải ai cũng làm được thơ, mặc dù trong mỗi con người mà tạo hoá sinh ra đều ít nhiều có chất thi sĩ. Làm thơ đã khó, làm thơ hay lại càng khó hơn. Ngay ở những nhà thơ lớn, không phải bài nào cũng hay. Bởi thơ ca là một sáng tác “đặc biệt”, rất “cá thể” là địa hạt của ước mơ, nhưng nó phải gắn liền với thực tại, nhất là trong cuộc sống có nhiều những muộn phiền này.
       
Trên chặng đường ngót nửa thế kỷ làm thơ của anh Dương Quân với lòng mộc mạc, thiết tha đã xuất hiện những bài thơ về tình yêu, yêu nhiều và thất bại không ít, có lúc thất tình nhưng chỉ trong thơ thôi.
       
Tình trong thơ anh Dương Quân thì trăm hình vạn trạng: Tình say đắm, tình thoáng qua, tình gần gủi, tình xa xôi, tình thế gian, tình tiên giới lẫn tình đã khuất… Vì người trong mộng, trong thơ, đến cả người ngoài đời, đôi khi có những khoảng cách khó khăn. Do đó tình yêu của Dương Quân có nhiều bài đượm buồn đến chua chát, lẫn đắng cay và nuối tiếc. Thơ anh luôn nói nhiều đến cái hữu hình và vô hình. Ở đó vừa là mộng vừa là thực.
       
Trong thơ anh Dương Quân cho thấy cái đáng nói ở đây là luôn thể hiện lòng chung thuỷ, chung thuỷ với gia đình, chung thuỷ với tình yêu đôi lứa, với hoàn cảnh, với bạn bè, quê hương, chờ người ra đi và hứa hẹn đợi người còn ở quê nhà, chung thuỷ vì thân phận, tất cả những nhân vật trong thơ anh đều có chung sự chung thuỷ rất trọn vẹn, thật tuyệt vời.
 
Tôi đã đọc hầu hết những bài thơ trong bốn tập thơ của anh Dương Quân đã để lại trong tôi cái cảm khái. Những bài thơ với hồn thơ đẹp, ý thơ đằm thắm, tình thơ chân thành, trong mỗi bài thơ tôi đọc đều thấy một tấm lòng, một nỗi niềm, một ước vọng, một khao khát riêng. Tôi không phải là người bình thơ, nhưng cũng tìm thấy nét rất riêng cũng như tiếp nhận được có một sự gần gũi cho mình. Tôi chỉ xin nêu vài nhận xét tiêu biểu một số bài thơ trong bốn tập thơ về Sự Chung Thuỷ Trong Thơ Dương Quân.
 
Tình gia đình.
Anh có những nỗi niềm. Ấy là sự ray rứt, xót xa lẫn ân hận, bài thơ viết từ những rung cảm sâu xa về cuộc chia ly da diết, điều mà mỗi người không thể tránh khỏi trong cuộc đời, thường là chứa đựng tâm trạng đau buồn và mất mát. Bi kịch của cuộc đời thăng trầm, anh đã thể hiện thật đầy đủ trong bài thơ “Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh”:
Từ buổi xa nhà đi cải tạo
Xuân nầy thắm thoát đã ba xuân
Vì chưng mất nước nên tù tội
Giam hãm đời trai giữa núi rừng
Vì mất nước nên đành chấp nhận thân tù tội, giam hãm đời trai khi công danh chưa toại, với nỗi đau luôn dằn xé cõi lòng. Từ suy tư ngậm ngùi, tác giả kẻ tha phương, nghĩ tới số phận mình càng ngậm ngùi hơn, đáng thương hơn với nỗi trăn trở nhớ quê mang nặng tình nghĩa với người vợ hiền, một mối tình đẹp và sâu sắc, và anh luôn tự hỏi có phải:

Có phải đêm nay dưới mái nhà
Vợ hiền đang nhớ đến người xa
Lật từng kỷ niệm trang thơ cũ
Ôn lại tâm tình xưa thiết tha

Bao nhiêu câu hỏi, bao nhiêu thắc mắc, sống ở cõi đời đầy chông gai, con người không nguôi nuối tiếc, lật từng trang thơ cũ để nhớ lại tình xưa, đau buồn từ những mất mát:

Hay nhà đã bị tịch thu rồi?
Hay là thất thểu tự ngàn phương?
Hay là mẹ đã bước sang ngang?
….

Cuộc sống là sự liên tục, từ trạng thái này sang trạng thái khác, là bấy nhiêu nỗi dằn vặt tâm hồn, da diết đến dường nào! Thật oái oăm. Còn bao nhiêu tưởng tượng “hay là”, là nguồn gốc đau xót trong anh, giữa cuộc đời tù tội, tương lai mờ mịt này liệu tình em có còn đậm như xưa, thương xót biết bao, thêm vào đó trái tim khao khát yêu gia đình mà không được trọn vẹn, càng nghĩ lại luôn trĩu nặng nỗi buồn :

Hay là đất ẩm phủ khăn sô?
Lạnh lẽo tàn đông mấy nấm mồ
Con trẻ cùng chôn vùi với mẹ
Cỏ gà héo úa mọc lơ thơ

Cảm giác thật đau buồn chất chứa gởi trong vần điệu hoài nghi “Hay là đất ẩm phủ khăn sô?” trong các từ gợi hình ấy, biết rằng cảnh tù đày xa xứ không hẹn ngày trở về, nhưng vẫn hy vọng  và  mơ ước:

Rồi mai, xuân cũng đến mười phương
Ta chúc gì nhau lúc đoạn trường
Có phải điều ta mơ ước nhất:
“Gia đình sum họp vẹn yêu thương”
(Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh –
Trang 30 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Tâm trạng hầu hết đều có chung hoàn cảnh khởi đi từ cuộc chiến, trải qua biết bao bi thương nhọc nhằn, của những người cùng thân phận tù tội, hoang mang nhưng vẫn thiết tha gia đình sum họp.
       
Bài thơ “Đêm Giao Thừa Trong Trại Cải Tạo Quảng Ninh”, được anh Dương Quân viết bằng lối thơ bảy chữ, niêm luật chặt chẽ. Bài thơ đã làm rung động người đọc, nhưng cũng đã gieo vào tâm hồn những bạn tù đồng cảnh ngộ một niềm tin “Có phải điều ta mơ ước nhất. Gia đình sum họp vẹn yêu thương”. Mỗi lời, mỗi ý thơ biểu hiện một cách thấm thía khiến cho người đọc xót xa, ý nghĩa bài thơ đằm thắm tình đời, tình người, người đọc thấy ở đó hiện ra những tâm tư khác nhau, nhưng cũng cùng gặp nhau ở chỗ trân trọng cuộc sống, với những nét tinh tế, với những yêu thương, mơ ước và với bằng tất cả nước mắt …Cho nên bài thơ bao giờ cũng có tính chất ngậm ngùi, bâng khuâng, vì thế cho thấy bài thơ càng hay…
       
Hình ảnh cuộc đời cũng như cho đến tình chị em trong thơ anh Dương Quân có một sự tha thiết đến dường nào:

Mai em sẽ trở về thăm chị
Đón chuyến xe chiều chắc khách thưa
Vẫn trắng tay em, không hành lý
Vườn nhà, giếng cũ…có như xưa?
(Về Thăm Chị - Trang 47 Chập Chờn Cơn Mê)

Đối với anh Dương Quân sự cách trở bao giờ cũng cho thấy tín hiệu của lòng yêu thương nhớ nhung về những kỷ niệm, với người chị ở quê nhà, Về thăm chị nhưng có một nỗi băng khoăng  “Vẫn trắng tay em, không hành lý”  Vì những suy nghĩ  buồn vui, nhớ nhung của chính mình, của cuộc đời, luôn luôn làm anh trăn trở, nhiều câu tiêu biểu cho lối xúc cảm thời tác giả còn cắp sách  đến trường, đó chính là cảnh ngộ thực :

Chị hiểu rằng em thiếu bạc tiền
Mấy lần mua sắm gởi cho em
Nhận quà, sách vở, em thương chị
Mỗi tối chong đèn học trắng đêm
(Chị Học Trò - Trang 51 Chập Chờn Cơn Mê)

Qua thơ anh Dương Quân. Đặc điểm đáng được đề cao đó là tinh thần trách nhiệm với gia đình luôn có sức rung động riêng:

Nay về thăm nữa chị Tâm ơi!
Nhà lạnh vườn hoang cũng lạnh rồi
Trông trước, nhìn sau, buồn bã quá
Ngậm ngùi thương chị, biết sao vơi.
(Thăm Chị - Trang 55 Chập Chờn Cơn Mê)

 Cho thấy một nỗi đau mất mát người thân,với nỗi lòng thảng thốt, lâng lâng. Gây xúc động cho người đọc. Đọc thơ anh, ta gặp những cung bậc đa thanh về nỗi đau tâm hồn. Một đặc điểm đáng được nhắc đến trong bài thơ “Thư Cuối Cùng”:

Quê người em vẫn thương về Chị
Dành dụm gởi tiền cho chị tiêu
Chị lại goá chồng - buồn héo hắt
Bàn thờ, bóng Chị đổ xiêu xiêu

 Nỗi hiu hắt thương cảm, khi hay tin chị đã qua đời, tác giả đã bôc lộ một tình cảm thiết tha với người chị mến thương, cùng với bao kỷ niêm thời thơ ấu, những lời thơ làm người đọc nghẹn ngào:

Thế nào em cũng về thăm Chị
Nấm mộ vườn sau - Chỗ Chị nằm
Thắp nén trầm hương – Em khấn nguyện
Ngậm ngùi: Vĩnh biệt Chị! Ngàn năm!
(Thư Cuối Cùng - Trang 46 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Ý nghĩa bài thơ không vơi cạn ở đó, người đọc thấy ở đó hiện ra những tâm tư khác nhau, nhưng cùng gặp nhau ở chỗ trân trọng.
       
Tâm hồn anh Dương Quân luôn khát khao, niềm thiết tha về cuộc sống. Yêu gia đình, yêu cuộc sống. Trong bài thơ “Cọp Lấy Chồng”, một bài thơ với nhiều nỗi nhớ, liên tưởng tất cả những gì đã xảy ra trong quá khứ, anh đã nhắc lại thời tuổi trẻ, bâng khuâng nuối tiếc tháng ngày qua với những nỗi buồn ngày cọp đi lấy chồng, cho ta cái cảm giác những hình ảnh đẹp của một gia đình hạnh phúc nay không còn:

Thế rồi ba phải bỏ quê hương
Cuộc sống lưu vong vạn dặm trường
Nơm nớp lo về con gái rượu
Lại nhằm tuổi Cọp khó ai thương.

 Trải qua những nhọc nhằn trong nỗi buồn tha phương, đọc thơ anh Dương Quân một hồn thơ ý thức diễn tả tinh tế và thấm thía, khi nghe tin cô con gái rượu Vu Qui:

Mẹ hiền tổ chức Lễ Vu Qui
Ba ở phương trời nên vắng mặt
Rượu mừng Ba chẳng được nâng ly…
… Thương con Cọp nhỏ buổi Vu Qui
Ba viết bài thơ vội nhắn về
Thay của hồi môn, thay kỷ vật
Thay màu pháo đỏ tiễn con đi

 Anh ở phương trời xa tít nên vắng mặt, tuy nhiên khi nghe con gái Vu Qui anh thấy trong lòng tràn hạnh phúc, trộn lẫn niềm đau. Nhưng anh không quên có mấy lời dặn dò con gái:

… Mấy lời Ba muốn dặn dò con
Vun quén tình yêu thật vẹn toàn
Chung Thuỷ là nền xây Hạnh Phúc
Thăng trầm vẫn giữ tấm lòng son.
(Cọp Lấy Chồng - Trang 83 Như Thật Như Mơ)

Tác giả minh thị tất cả đều Chung Thuỷ, và thơ anh luôn ca ngợi lòng “Chung Thuỷ là nền xây Hạnh Phúc”. Nền có vững thì Hạnh Phúc mới bền, mới chắc chắn được.
Quỳnh Hương không khỏi cảm động trong cả bài thơ anh Dương Quân dựng chân dung khá độc đáo, nhất là những câu làm Quỳnh Hương nghẹn ngào, lời thơ bình dị nhưng, rất điển hình và nhiều xúc cảm.
 
Tình Yêu.
Những hình ảnh xưa cũ, mỗi nỗi nhớ đều mang âm hưởng tình nghĩa, thuỷ chung, nhớ thương đến day dứt lòng. Trong tình yêu của anh có cái gì lung linh anh hồi tưởng:

Thuở ấy một lần xa phố cũ
Tôi rời đô thị đến An Xuyên
Chân trời cuối Việt xa thăm thẳm
Không có người thân, chẳng bạn hiền

Vì công vụ nên anh phải rời đô thị đến tận chân trời cuối Việt xa thăm thẳm. Bởi trong người trai trẻ tuổi này, lòng khát khao giao cảm với cuộc đời rất mãnh liệt:

Tôi đến An Xuyên lòng khắc khoải
Những trưa gà gáy gọi hoàng hôn
Những chiều gió biển đùn mây xám
Gợi tiếng sầu dâng tận đáy hồn

Anh suy nghĩ đến những tháng ngày đã qua, những ngày đã sống, đã gian lao và yêu thương, bức tranh quê hương được anh vẻ lại bằng thơ rất gợi cảm, trong sáng:

Gặp em vào buổi ban sơ ấy
Chung chuyến đò qua ghé bến quê
Tôi chép câu hò đem đến tặng:
“Cà Mau đi dễ, khó quay về”

Không chỉ nhà thơ yêu thương cô gái quê với sức sống mơn mởn, chung chuyến đò lần đầu gặp gỡ, mà bất cứ một ai khác ở vào hoàn cảnh của anh cũng thấy lòng tha thiết mà nó thấm tình người "Cà Mau đi dễ, khó quay về”.

Em hẹn chèo ghe ra họp chợ
Tôi chờ, trưa nắng, bóng sông trôi
Cắm sào, che nón, em cười nụ
Lòng ngỡ rằng em nói vạn lời

Bức tranh “Em hẹn chèo ghe ra họp chợ, Tôi chờ, trưa nắng, bóng sông trôi” Thật thơ mộng, chính cái thơ mộng này đã làm đắm say lòng một Đốc Sự trẻ, anh rất tinh tế trong cách miêu tả:

Nhà em có mảnh vườn rau nhỏ
Uống nước trời mưa, gạo giã tay
Tuổi mẹ như vừng xôi nếp mọt
Cha già như trái chín trên cây
Hái rau đem bán lo tiền chợ
Mót củi rừng thưa, nhúm bếp cơm
Cha mẹ tuổi già, con gái muộn
Tảo tần ngày tháng đáp công ơn.

Những lời thơ thắm tình người trong cảnh vật, đã làm cho thiên nhiên và con người hài hoà trong tình gia đình, anh đã thổi vào đó một ngọn gió nồng nàn, một gia cảnh nghèo, cha mẹ già con gái muộn, nên cô gái quê phải “Tảo tần ngày tháng đáp công ơn.”Tấm lòng của anh luôn mang những mơ ước cao đẹp về cuộc sống, không chỉ thuần tuý mà gắn bó sâu sắc, như một lẽ yêu đời, một niềm khao khát không ngừng:

Từ đó tôi yêu miền cuối Việt
Yêu đôi mắt đẹp, cổ tay tròn
Áo bà ba trắng, môi cười nụ
Yêu gái Cà Mau vẹn sắt son”
(Hương Tình Cà Mau - Trang 91 Chập Chờn Cơn Mê)

Tác giả miêu tả tình yêu bằng những biểu hiện cụ thể, rất tự nhiên mà gây nên ấn tượng sâu đậm cảnh vật trong thơ hiền dịu, mộc mạc, đậm chất Nam Bộ, tình người được anh miêu tả ngọt ngào. Bài Hương Tình Cà Mau của anh Dương Quân đã được chọn vào “Bộ Sưu Tập Thơ Miền Nam Thời Chiến”
 
Đọc bài thơ “Em Bên Ấy” cho tôi cái cảm giác như nhìn ngắm lại chân dung của người tình mà anh đã lỗi hẹn, đành rằng không thể sống mãi với quá khứ nhưng ở đây tác giả không bao giờ quên, bởi đó là những nấc thang của cuộc đời:

…Ba mươi năm, anh bước đời lận đận
Em võ vàng, cõi nhớ chẳng mờ phai

“Ôi nhớ lắm! Những ngày hoa gấm cũ. ..Ôi nhớ lắm! Nõn nà tà áo lụa” Điệp khúc Ôi nhớ lắm anh lập lại như một lời ân hận vì “Ba mươi năm, anh bước đời lận đận” …Thề non hẹn biển đành vỡ tan, em ngây thơ tin lời anh ích kỷ:

Để lỡ làng nhuộm tím cả xuân xanh”

Nhưng em vẫn trọn đời chung thuỷ như đã hứa, trong khi anh vẫn biền biệt dấu quan hoài:

Xin cho anh tạ lỗi buổi quay về.

Lời thơ chân thành mà thật cảm động, đường trần ai tuy bước chân đã rời rã, nhưng tâm hồn anh luôn khát khao mơ tìm lại phút tương phùng:

Đường trần ai, đây bước chân rời rã
Anh vẫn mơ tìm lại phúc tương phùng
Chỉ thấy bao la khung trời băng giá
Và hồn thơ mòn mỏi kiếp lưu vong.
(Em Bên Ấy - Trang 50 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Lời thơ như phác hoạ một thực tế của dòng đời trôi cuồn cuộn những đau buồn, thâu canh trằn trọc không ngủ, luôn nhớ về em, trong thời loạn mà anh đã trải qua, với cuộc sống mòn mỏi kiếp lưu vong:

Nhiều đêm trằn trọc anh không ngủ
Sao nhớ về em - nhớ lạ lùng
Hai kẻ hai phương trời cách biệt
Sá gì hai kẻ cuối, đầu sông

Biệt ly là định luật, với bao nhiêu những đổi thay của cuộc đời, những kỷ niệm buồn vui trong cuộc sống, nhưng định mệnh, lương duyên âu cũng là xếp đặt của tạo hoá…nhưng xa rồi hai kẻ hai phương trời:

Em ở quê nhà – em có biết
Mỗi lần ngắm lại tấm hình em
Ngỡ em, gần gũi trong gang tấc
Chia sớt cùng anh những nỗi niềm

 Theo bước thời gian cho dù xa cách mà năm tháng dài không trở thành phai nhạt, một tình yêu không thành tựu, trái ngang, nghiệt ngã nhưng lúc nào cũng nhớ về nhau “Khấn nguyện được gần nhau mãi mãi. Cho đời thôi lạnh những đêm đông”. Nhưng xúc động nhất vẫn là nỗi nhớ thương da diết của tác giả đối với người yêu, mỗi lần ngắm lại tấm hình em, cứ ngỡ gần gũi trong gang tấc. Nếu tình yêu không lắm chuyện bẽ bàng, thì làm gì người đời hay chính tác giả có được những câu thơ chan chứa ngàn lời, muôn đời vẫn giữ chữ thuỷ chung:

….Hôm nay anh ghép vần thơ nhớ
Gởi vội về em nhắn mấy dòng…
…Dẫu có xa em, đời có khổ
Lòng anh như một gốc cây tùng
Vẫn xanh màu lá, dù sương tuyết
Vẫn giữ muôn đời chữ thuỷ chung.
(Lời Trần Tình Cho Em - Trang 21 Trên Đỉnh Nhớ)

 Tác giả bày tỏ nỗi nhớ nhung sự trân trọng của mình. Cuộc đời dù có khổ đau, mất mát,
“Lòng anh như một gốc cây tùng”. Gốc cây tùng thì bền chắc, dù cho sương giăng tuyết phủ vẫn xanh màu lá “Vẫn giữ muôn đời chữ Thuỷ Chung”.
       
Những cuộc tình trong mỗi người chúng ta ở tuổi thiếu thời có lẽ ai cũng trải qua một vài cuộc tình đáng ghi nhớ! Bây giờ nó đã trở thành những kỷ niệm không thể nào quên, những cuộc tình êm ả, lãng mạn, thơ mộng, đôi khi thoáng qua nhưng hầu hết đều dang dở. Bài thơ diễn tả cảnh chia tay của đôi trai gái miền quê, không thành, âm hưởng của nó lại bị vò xé tâm tư tình cảm một cách nghiệt ngã, khi chàng trót yêu thương bông hoa đã có chủ:

Bậu về khuất rặng trâm bầu
Qua còn đứng ngắm bên cầu ô rô
Rạch bần nước chảy nhấp nhô
Chiều hôm đã mỏi cánh cò. Bậu ơi!

Cầu ô rô đầy gai góc, không thể bước qua chướng ngại, ngăn cách. Cầu ô rô ý tác giả muốn nói không thể gặp lại được. Cánh cò đã mỏi thì đuối sức khiến tác giả cảm thấy u uất một sự chia ly:

Qua về khép lại mái hiên
Giăng màn nhựt nguyệt, đắp mền tương tư
Kiếp sau qua sẽ hẹn chờ
Để xin cùng bậu một giờ bên nhau
(Phút Chia Tay - Trang 50 Như Thật Như Mơ)

Tác giả đành trở về khép lại mái hiên màn sương chiếu đất “Giăng màn nhựt nguyệt, đắp mền tương tư” tác giả mơ tưởng, nhưng không có đắp gì, kiếp này tuyệt vọng, để xin kiếp sau rất khiêm nhường, chỉ xin một giờ bên nhau thôi. Qua bài thơ, tác giả có ý ca ngợi tình yêu dù đắm say nhưng thuần khiết, cũng phải hẹn chờ một tương lai không hiện thực vì yêu trong hoàn cảnh éo le ngang trái để rồi nó có thể là dấu ấn tuyệt vời cũng có thể là suy tư trăn trở trong suốt chiều dài cuộc sống.
       
Có những giây phút để đợi, để chờ, những kỷ niệm đã qua mang nỗi buồn bâng khuâng, tâm trạng “Chờ hết trăm năm, đợi hết đời” của người đang mong mỏi, chờ đợi cuộc đoàn tụ:

Sao em không về đây em ơi
Chờ hết trăm năm, đợi hết đời
Vẫn mịt mù tăm, không bóng dáng
Sức tàn lực kiệt mỏi mòn hơi.

Là tâm trạng cháy bỏng trường kỳ với ước vọng của kẻ yêu nhau chưa lần hội ngộ, khắc khoải, tha thiết, ngậm ngùi, chờ hết trăm năm sức tàn lực kiệt:

Em hãy về đây, ta có nhau
Thời gian như nước chảy qua cầu

Nội dung bài thơ tràn dâng khi tuổi thanh xuân lùi nhanh về dĩ vãng, có thể mầm tuyệt vọng đã đến gần:

Phút chốc thanh xuân đã bạc đầu.
Tiếng gọi em về vọng thiết tha…


Dòng đời như bóng câu qua cửa . Một hồn thơ chờ đợi, lắng xuống xót xa. Nhưng cái lưu luyến bùi ngùi là ở chỗ. Sao em không về?:
Có lẽ từ đây rồi mãi mãi
Chẳng còn có dịp gặp nhau thôi.
(Sao Em Không Về - Trang 136 Như Thật Như Mơ)
 
Bàng bạc, nuối tiếc, đủ làm đau lòng người viễn xứ, cuộc đời sao lắm bẽ bàng, từ dĩ vãng anh trở về hiện tại, biết rằng vẫn chưa quên cũng đành “Nhắn Lại Người Thương” vì: “Qua đành mãn kiếp lưu vong xứ người” Tâm tình của tác giả trong hoàn cảnh nhiểu nhương của đất nước:
… Có ai thương bậu, ngỏ lời
Bậu ưng đi! - kẻo cuộc đời tàn phai
Chừng nào mây trắng còn bay
Qua còn nhớ bậu những ngày…xa xưa.
(Nhắn Lại Người Thương - Trang 29 Trên Đỉnh Nhớ)

Lời thơ thật dễ thương làm sao, có bao giờ mây trắng thôi bay? Có ai lại không muốn tình yêu muôn đời vẫn mãi mãi gắn bó. Nhưng sự trái ngang tình đời thường hay làm lỡ dỡ. Tình rất nên thơ nhưng cũng là món nợ mà người đời phải đeo mang có khi trọn đời suốt kiếp vẫn chưa trả hết.
       
Có lẽ là thu đang đến đây. lời thơ trong sáng, êm như ru, ý thơ nhẹ nhàng, man mác, toả ra như mây khói, mà dễ thương, huyền diệu biết bao. Cả bài thơ Quỳnh Hương có cảm tưởng như một bức tranh sống động:

Có lẽ là thu đang đến đây
Cho sương khói ủ mộng thêm đầy
Có con én muộn chao ngoài ngõ
Mang hết hạ tàn theo cánh bay

Hình ảnh chớm thu vốn vô tri nhưng đã trở thành đối tượng tâm tình để miêu tả, hiện lên trong những câu thơ hay đẹp xiết bao! Nhà thơ Dương Quân tâm sự:

Có chi nhung nhớ rất đìu hiu
Nhè nhẹ vương trong sắc nắng chiều
Hồn của muôn loài hoa cỏ mục
Đợi hoàng hôn tắt, bóng trăng treo

Câu thơ của anh đã nói lên cái mong ước, cái khát vọng tình cảm chân thành chất chứa ở bên trong rất khiêm nhường và ý nhị. Cho thấy thơ của anh thật gắn bó với cuộc đời. Thời gian là bước đi tàn nhẫn thêm vào đó nếu không là sự xoay chuyển của vũ trụ. Mà vũ trụ thì có bao giờ ngừng quay, nên không cản được dòng chảy của thời gian. Một ngọn bút tài hoa diễn đạt nên những câu thơ đẹp, có linh hồn và lung linh như thế:

Ai có vui gì nghênh đón Thu
Thời gian không hẹn bước giang hồ
Thu tàn, đợi tiết xuân xanh lại
Riêng mảnh tình phai vẫn xác xơ.
(Thu Cảm - Trang 77 Như Thật Như Mơ)

 Bài thơ Thu Cảm, Quỳnh Hương đọc rất cảm xúc, cho thấy tác giả diễn đạt rất tinh tế, trong tình cảm và trong cảm nhận, vào lúc trời đất giao mùa thơ thường đượm buồn. Có lẽ do sức gợi cảm của gió đầu mùa se se lạnh của sương Thu. Vượt lên trên những cảm nhận tinh tế, trước cảnh đất trời vào thu, bài thơ còn đau đáu khôn nguôi.
Có những cuộc tình lãng mạn, cuồng nhiệt lẫn tha thiết . Tình yêu muôn đời vẫn là tất cả, tình yêu và đam mê
 
Hình ảnh nhân vật của anh Dương Quân mang tính chất thuỷ chung tuyệt vời, bài thơ cho ta thấy dẫu ngang trái, nhưng không hề nửa lời than trách, hình ảnh người tình muôn đời vẫn nhớ,  vẫn hứa khi tình yêu kia luôn ở nguyên trong hồn, môt trạng thái cam chịu:

Ta đã bao lần hứa với em
Từ khi nguyệt bạch rớt bên thềm
Chia nhau nhặt nửa vầng trăng vỡ
Để giữ làm tin mãi chẳng quên.
Ta đã vì em phát nguyện cầu
Một mình chấp nhận hết thương đau…

Chia nhau nhặt nửa vần trăng để làm tin vì yêu mà tác giả đã chấp nhận hết thương đau “Cho em phơi phới mùa xuân sắc. Ta sẽ chung thân chịu dãi dầu”…  Tác giả thể hiện lòng chung thuỷ, qua bao thăng trầm của cuộc sống, mặc cho đời trải gió sương vẫn giữ lời hẹn ước :

Ta ghép vần thơ thế kỷ dài
Nối liền dĩ vãng đến tương lai
…Cho câu hò hẹn chừng vô tận
Ôm nửa vầng trăng nhớ miệt mài.
(Muôn Thuở Tình Chung trang 118 Như Thật Như Mơ)

Và “tình chung” sẽ được giải thích bằng cả bài “Muôn Thuở Tình Chung”, lời thơ dường như đắm hơn, rạo rực hơn, cái rạo rực của thiết tha da diết, âm thầm giữ lấy cuộc tình để rồi “Ôm nửa vầng trăng nhớ miệt mài”.
       
Biệt ly là định luật, với bao nhiêu đổi thay của cuộc đời. Cuộc sống là những bài toán khó mà ta không tìm ra đáp số. Trong cuộc đời có nhiều thứ để quên, nhưng tình yêu khó mà phai nhạt tác giả đã chân thành bày tỏ qua thi phẩm Gánh Trầu Mỹ Hội:
…Gặp nhau rồi lại xa nhau nữa
Căn dặn đừng quên sớm trở về
Em đứng bên bờ sông Cát Lái
Nhìn theo như níu bóng người đi.

Dòng sông, bến đò được sử dụng như là biểu tượng của sự chia ly, em đứng bên bờ sông Cát Lái nhìn theo như níu bóng người đi, người đi đã đi mà lòng ngổn ngang tâm sự:

…Như mảng lục bình trong nước xoáy
Không về trở lại bến sông xưa

Trong bài “Gánh Trầu Mỹ Hội” của anh Dương Quân, anh đã sớm vương nỗi buồn, hình ảnh lục bình trôi trong nước xoáy. Anh liên tưởng đến thân phận, của kiếp người chìm nổi long đong? Phiêu bạc giữa cuộc đời như mảng luc bình trôi vô định:
…Dòng đời xô dạt anh xa mãi
Mà bóng người thương chẳng nhạt mờ

Thật cảm động lời thơ nào cũng khiến cho Quỳnh Hương đọc phải xao xuyến, tình yêu thật dễ thương và cũng ngang trái như thế, nên trần gian đầy rẫy những ưu phiền.
       
Chờ đợi, hò hẹn không gặp vì hoàn cảnh vì thân phận, từ thời thiếu niên cho đến kiếp sau dù qua bao thăng trầm của cuộc đời mà bóng người thương chẳng nhạt mờ trong tâm khảm của anh.
Đời như dòng nước, hình ảnh cuộc đời buồn lắm. Như dòng sông cứ chảy, như thác ngàn quanh co. Vẫn chờ vẫn đợi, vẫn nhớ lời hẹn ước mà vì hoàn cảnh không về. Thật vô vàn thương cảm, mỗi từ ngữ của tác giả như là một giọt đắng:

Anh đốt trầm hương xin khấn Mẹ
Sau này được kết nghĩa trăm năm
Em làm nội trợ nuôi con nhỏ
Thôi gánh trầu, thôi những nhọc nhằn

Rất đời thường, “Em làm nội trợ nuôi con nhỏ” nhưng cũng không thành với người con gái ngây thơ trong trắng. Hình ảnh người ra đi xa dần xa dần nhưng vẫn hy vọng một ngày có ai về quê nhắn giùm “Xin hiểu lòng nhau  - tạ lỗi lầm”:

…Biết có ai về quê Mỹ Hội
Nhắn dùm người cũ mấy lời thăm
Giờ thân viễn xứ còn trôi nổi
Xin hiểu lòng nhau - tạ lỗi lầm.
(Gánh Trầu Mỹ Hội - Trang 111 Điểm Hẹn Sau Cùng)

        Những vần điệu mộc mạc đơn giản nhưng đã để lại trong tôi nỗi xúc cảm.
       
Theo thuyết nhà Phật luân hồi, hẹn gặp nhau dù chờ “Một Ngàn Năm” vẫn không thay đổi, giữ nguyên lời thề:

…Ngàn năm đã đủ hay chưa
Trầm luân mấy cõi cho vừa giấc say?
Ngàn năm bể nhớ vơi đầy
Đường trần đã lỡ kiếp nầy mất nhau.
Ơi! Người say đắm ta yêu
Ngàn năm miễn được một chiều có em.
(Một Ngàn Năm - Trang 99 Trên Đỉnh Nhớ)

Thật đáng khâm phục sự thuỷ chung, dù đợi ngàn năm, dù thời gian trôi qua, cái hữu hạn của cuộc đời con người. Cuộc đời sẽ mất đi, tuổi xuân sẽ qua đi, nhưng thời gian sẽ mãi là thời gian. Chờ đợi vẫn mãi chờ đợi chỉ mơ cùng người say đắm ta yêu “Ngàn năm miễn được một chiều có em” đã gây cho tôi một ấn tượng tuyệt vời.
       
Mỗi nỗi buồn của anh Dương Quân đều mang âm hưởng tình nghĩa, những vần thơ êm đềm, sâu lắng, anh tả cảnh thiên nhiên của biển vì nó đẹp, với những nét độc đáo, đầy màu sắc, gợi hình, đó là thái độ của nhà thơ lãng mạn:

Mời em một chuyến rong chơi
Thăm miền biển vắng thăm người cô đơn
Quanh hiu những lá hoa cồn
Bình minh sương phủ, hoàng hôn sóng gào
Em về đây ta có nhau
Trà chuyên đối ẩm dạt dào ý thơ…

Lời mời của biển, hy vọng, chờ đợi “Em về đây ta có nhau”…Không bao giờ tác giả nguôi nỗi chờ mong, như biển kia không bao giờ ngưng vỗ sóng vào bờ:

…Vườn xuân đã héo lại ươm”
Gối chăn đã nguội hãy còn hồi sinh…

Vẫn nhớ vẫn mời gọi “Em về đây chắp lỡ làng” “Kề vai sao rụng, mây quàng tóc thơm” Hãy về đây gối đầu kề vai cùng anh, trên bải biển thiên nhiên, kho báu trời cho ta có sẵn, em về đây bên nhau đời vô tư không phiền muộn. Đọc bài thơ anh Duơng Quân hơn một chút hay nhiều lần, hẳn cũng nhận thấy tình ý trong thơ rất nồng nàn, một cội rễ nguyên nhân xa hay gần mới có thể có những câu:

…Sá gì sơm nắng chiều mưa
Trà chuyên đối ẩm cũng thừa giấc say

Tình yêu lặng thầm như thế, tha thiết như thế, mời gọi như thế đối với tình yêu dù là vô vọng nhưng vẫn ngọt ngào:

,,,Mời em thu xếp về đây
Hành trang xin nhớ chất đầy túi thơ.
(Lời Mời Của Biển - Trang 135 Như Thật Như Mơ)

Để rồi kết luận cũng thắm thiết, thuỷ chung dù chỉ là hư ảo, không suồng sã, không màng vật chất, chỉ mong lời mời được chấp nhận, thu xếp về với biển  “Hành trang xin nhớ chất đầy túi thơ” .Những lời rất ý nhị, nhẹ nhàng.
       
Tình yêu mang đến cho ta hạnh phúc, nhưng vẫn thường đi kèm với đau khổ. Chúng ta ai nấy đều tìm kiếm tình yêu trong suốt hành trình cuộc sống, đây là một trong những bài thơ thể hiện phong cách, bằng hình tượng chứ không dùng khái niệm. Nhờ thế thơ anh giàu ý nghĩa cũng như tình yêu trong thơ anh hàm súc của ẩn dụ, tình yêu luôn có nhiều điều kỳ diệu, lãng mạn:
Tối nay có thể em về
Chiều rơi đã lạnh bốn bề rưng rưng
Nai tơ chắc đã quên rừng
Núi cao cũng khuất mấy từng mây che

Chàng hy vọng, chờ đợi, gợi ý, gợi tình mong mỏi, trong thơ bao giờ tác giả cũng thể hiện một chất sống mãnh liệt, dạt dào từ cảm xúc đến suy tưởng :

Em về tâm sự lâm ly
Tóc bay bát ngát hương thề trăm năm

Trong cuộc đời của anh Dương Quân, thơ văn gắn liền với tình yêu, như bóng với hình. Gần như hễ có thơ là có tình. Thế nhưng tình của anh không biểu lộ giao tiếp song phương để cụ thể hoá mối tình đó mà anh chỉ cảm ứng và khi khái quát hoá, thơ anh trở nên thú vị, có sức hấp dẩn:

…Trải thơ làm chiếu em nằm
Giũ mây em đắp khơi trầm em xông

Tưởng tượng của anh phong phú kỳ lạ, ước mơ của anh thiết tha chân thành, có thể xem anh là một nhà thơ đào hoa, lãng mạn, tác giả đả nâng cảm xúc lên thành suy nghĩ, trải thơ làm chiếu và giũ mây em đắp. Hãy đọc những lời thơ thành thật:

…Ru em giấc ngủ bềnh bồng
Nai tơ quên cả núi rừng hoang vu
(Hy Vọng - Trang 125 Như Thật Như Mơ)

Anh vẫn cứ hy vọng, cứ ước mơ “Từng đêm hy vọng mong chờ. Tối nay có thể nghe thơ em về”. Ước mơ trong bao nhiêu ngày tháng, bao nhiêu giấy mực, lời thơ, bao nhiêu hy vọng cứ chơi vơi, không đi đến đâu cả.
       
Nghĩ chờ đợi lâu, chàng mơ viễn vong thả hổn tưởng tượng, mơ Công Chúa Tiên Triều, mơ người thật, người tiên, hẹn với tiên, mơ một ngày kia làm rễ trên trời…Đó không chỉ là cách cảm thụ bình thường mà tìm ở một thế giới cao và xa, nửa mộng nửa thực, nửa là cuộc sống trần gian, nửa là cuộc sống tiên cảnh:

Ta trải dài ước mơ trên bãi cát
Dấu chân ta vô tận, bước khôn cùng
Duyên tiền định, nên xui ta đã gặp
Người đẹp khuynh thành: Công Chúa Tiên Dung.

Những lời ước mơ tội nghiệp ấy, thất vọng tự lừa dối mình thật trớ trêu và hết sức nhún nhường:

Nhưng Công Chúa ơi!
Ta chẳng ham Phò Mã
Những buộc ràng, áo mão với cân đai
Ta chẳng muốn lễ nghi thêm phiền toái
Nơi cung son, điện ngọc chốn vương đài.

Cuộc đời quá phũ phàng, âu đó cũng là quy luật của tình cảm, nỗi dằn xé ấy cùng với tiếng lòng thổn thức nhà thơ cảm thấy tình cảm phát ra lời thơ và trong trí tưởng tượng những cái vô hình  cũng có thể hoá ra hữu hình:

Em yêu dấu! hãy cùng ta ở lại
Với trời xanh, mây trắng, biển hoang vu…
Ngai vàng đó: Trong tim ta mãi mãi
Và tình yêu là biển cả vô bờ.
(Bức Thư Tình Vương Giả - Trang 63 Như Thật Như Mơ)

Những lời thơ nồng nàn, chan chứa làm cho người đọc mường tượng đến một tình yêu vô bờ.
       
Trên dòng chảy của thời gian, tác giả muốn nhắc lại vẻ đẹp, một sự việc đã tạo nên những kỷ niệm, những tình cảm ngày xưa còn bé ham chơi:
Ngày xưa còn bé hay đùa giỡn
Ham chạy rong chơi biếng học hành

Những kỷ niệm thuở ấu thơ đẹp như mơ, tình yêu ơi, đẹp quá tuổi thơ ngây, là kho tàng của tuổi mộng mơ “Anh thích làm Vua, em Hoàng Hậu. Xưng mình là Trẫm, gọi em: Khanh” tác giả diễn đạt tình ý tự nhiên:

Em bảo, sau này khi lớn khôn
Em làm heo nái (!) đẻ mười con
Năm chàng Hoàng Tử, năm Công Chúa
Hết tiền, ăn cám để thay cơm…

Nhà thơ sống bằng cảm giác rất tế nhị nhưng cũng rất lãng mạn, rồi do cảm xúc và tưởng tượng khi lớn khôn nàng làm heo nái đẻ cho chàng mười con, không tiền ăn cám thay cơm. Anh đã phát hoạ nhiều nét thật đáng yêu và từ đó hình ảnh: “Thời gian thấm thoát trôi mau. Mấy chục năm qua bạc mái đầu. Sống gởi thân tàn nương đất khách. Vẫn hằng canh cánh ngóng tin nhau”. Những câu thơ thật tha thiết, tình yêu trong thơ Dương Quân không phải là chuyện huyền bí, nhưng lại rất thiêng liêng, lúc nào anh cũng nhớ và luôn ngóng tin nhau:

Nhắc chuyện ngày thơ luống ngậm ngùi
Nhớ em, hình bóng chẳng hề nguôi
Nếu sang kiếp khác còn tao ngộ
‘Em đẻ mười con”. Hãy nhớ lời.
(Trẫm và Khanh – Trang 126 Như Thật Như Mơ)

Những suy nghĩ nhắc chuyện ngày thơ nhiều khi quá tự nhiên, anh luôn tỏ ra nồng nhiệt dầu sang kiếp khác anh vẫn nhớ lời  “Em đẻ mười con” cho anh như đã hứa. Trong bản chất tốt đẹp của tình yêu rất trong sáng.
       
Những người yêu nhau thường diễn tả tình yêu là cái cao khiết của tâm hồn  là một phần của sự sống, để rồi từ đó làm cho người đọc thấy rằng nếu không có những lời thơ mang hình thái lãng mạn mà cũng thật huyền diệu này. Chính anh đã tạo dựng hình thái thơ ca đó xuất phát từ hồn thơ đầy xúc cảm.
 
TÌNH BẠN:
Với anh Dương Quân, ngoài tình cảm gia đình, tình cảm với quê hương đất nước, anh rất quý mến bạn bè anh trân trọng với bằng cả tấm lòng:
Xin hãy đến với nhau
Khi con người còn sống
Khi chết nằm một đống
Chớ thắp hương nguyện cầu
(Hồi Âm Thư Bạn-Trang 138 Chập chờn cơn Mê)

Thơ anh bâng khuâng, day dứt, nhất là sau cuộc đổi đời năm 1975 bạn bè kẻ còn người mất, nhục nhằn cùng chung cảnh tù đày, buồn vui của cuộc đời luôn tiếp diễn, từ dĩ vãng anh trở về hiện tại, từ mộng ảo anh trở về hiện thực. Vốn rất nhiều tâm tình, những hình ảnh ngày xưa và nhọc nhằn hôm nay, những cảm giác đó đã bộc lộ trong những lời thơ:

Ai có ngờ đâu, ra vận nước
Bỗng nhiên-trời đất nổi cuồng phong
Bỗng nhiên-chính nghĩa thành tro bụi
Tang tóc bao trùm khắp núi sông.
(Gặp Bạn Tâm Tình-Trang 17 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Rồi cuộc đời lại có thêm  những khổ đau, có thêm những mất mát, nhất là những bạn bè đã khuất , đau yếu bởi gian khổ không ngờ của cuộc sống,  của tù đày những câu thơ thương tiếc Khóc Bạn:
 
Khương lên Đồi Sả, Khương nằm
Bạn bè còn lại âm thầm khóc anh
Đời trai thôi hết tung hoành
Nấm xương giữa núi rừng xanh mịt mờ
(Khóc Bạn -Trang 107 Chập Chờn Cơn Mê)

Và thêm một nén hương tiễn biệt anh khóc và thương tiếc bạn thân Trần Quang Trí nghe áo não quá:

Anh về thiên cổ rồi sao?
Nào hay, anh chán cõi trần
Thong dong, lặng lẽ âm thầm ra đi
Tiếc thương thắp nén hương nầy
Tiễn anh về chốn Bồng Lai Vĩnh Hằng
(Nén Hương Tiễn Biệt-Trang 55 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Trong nhiều bài thơ, những lời thơ của tác giả thường nhớ lại những quãng đời, những câu thơ không đẫm lệ mà thật xót xa, thấm vị chua cay của đời, của thế thái nhân tình, anh viết trong bài thơ Thư Thăm Bạn:

Ngày tháng qua nhanh, giờ hóa lão
Tang bồng trót gởi áng mây bay

Nhiều khi anh nhớ lại thời niên thiếu để rồi thầm tiếc cho đời trong hoàn cảnh tha hương khi vận nước đổi thay, luôn canh cánh trong lòng mà nhớ rằng mình có một quê hương đang bị gót độc tài dẫm nát, thật não nùng:

Nhiều khi nhớ lại thời niên thiếu
Thầm tiếc cho đời, lỡ chí trai.
Ai ngờ đất nước trùm tang tóc
Dẫm nát quê hương gót độc tài

Với tám năm tù đày khổ ải anh Dương Quân tâm sự:

Giờ ta đi đứng không còn vững
Bệnh hoạn theo nhau tiếp đoạ đày

Mặc dù vậy, anh vẫn không quên tình bằng hữu, nghĩa bạn bè với thái độ thành thực:

Muốn đến thăm người, nhưng thật khó
Nhớ nhau viết vội lá thư nầy.

Đó là chuyện tất nhiên, là quy luật của tình cảm và trong suy nghĩ của anh, tuổi đời chồng chất, nhưng cuộc đời là vậy, thật đáng yêu, đáng quý, dù đi đâu, ở đâu vẫn nhớ về quê hương về bạn bè, anh ngậm ngùi:

Thư bất tận ngôn!
Xin chúc bạn:
Rán mà gầy dựng chút tương lai.

Nghĩ đến thân phận mình chấm dứt những ngày tháng vui tươi.Nó dằn níu anh trong một vùng suy tư để rồi ray rứt, bâng khuâng, nuối tiếc những tháng ngày đã qua, anh cảm nhận được điều đó, thấu hiểu được điều đó, cả một trời tâm sự thật buồn :
Phần ta, còn quãng đời hiu hắt
Như khói hoàng hôn muộn cuối ngày.
(Thư Thăm Bạn-Trang 106 Điểm Hẹn Sau Cùng)

Ngày tháng qua nhanh, trong thế hệ của anh Dương Quân đi làm công chức, đi lính, đi tù, đi Mỹ, hầu hết đều có chung bởi hoàn cảnh khởi đi từ cuộc chiến tranh tương tàn thảm khốc, cho nên những lời thơ của anh là những lời tâm tình của người hiện đang sống xa quê hương, với cái mong manh, cái tuổi đang dần tàn héo, là những tiếng thở dài cảm thương, nuối tiếc khôn nguôi.
       
Tiếng thơ của anh đã đến với ta như những lời nhắn gởi gẩn gũi và ngậm ngùi, gợi lên trong người đọc những rung động sâu kín, cảm xúc từ lời thơ lắng đọng lại sâu trong lòng người, nhiều tâm sự riêng của mình cái hoàn cảnh luôn phải trăn trở mọi khó khăn. Có cái gì đó như chất chứa nghẹn ngào, lời thơ xúc tích, giản dị. Đôi khi tác giả cố vui mà vẫn như cuốn theo nổi đau khổ, nó như dấy lên từ tiềm thức tâm hồn, một sự độc đáo với phong cách lãng mạn của nhà thơ. Anh luôn tạo ra trong thơ anh một thế giới đầy hình thái những nghịch lý tột cùng của khát vọng về vẻ đẹp, về tình yêu, về cuộc sống con người. Với anh con người thường là vậy, vẫn chỉ yêu, chỉ quý, và cảm thấy hối tiếc hơn khi những cái quý giá ấy đã không còn.
       
Trong tất cả bốn tập thơ của anh Dương Quân như những bản nhạc giao hưởng lôi cuốn người đọc về những kỷ niệm, về quá khứ, và về với tình người, anh Dương Quân luôn nghĩ về quá khứ, yêu quá khứ và nhất là chung thủy với những kỷ niệm mà tác giả đã từng yêu người, yêu đời.       
       
Thời gian vẫn trôi đi và bốn mùa luôn luân chuyển. Con người chỉ xuất hiện một lần trong đời và cũng chỉ một lần ra đi vào cõi vĩnh hằng. Nhưng những gì là thơ, là văn là nghệ thuật đích thực thì vẫn còn mãi mãi với thời gian. Thơ của anh Dương Quân sẽ mỗi ngày mỗi thêm rạng ngời như ánh trăng.
 
Hoàng Ánh Nguyêt 
Lập Thu 2013
 
 
 
blank
 
27 Tháng Mười Hai 20142:32 SA(Xem: 30915)
Xa nhau một đời ta vẫn chờ nhau Nhớ đêm Sài Gòn Cali chiêm bao Nhớ ngày Cali Sài Gòn trông ngóng Chờ nhau một đời, hẹn đến ngàn sau
27 Tháng Mười Hai 20142:24 SA(Xem: 32818)
Hòa bình đến, chiến tranh đi. Ai mang bom đạn phủ đầy trời trong. Dù cho giá lạnh mùa Đông. Vẫn nghe nồng ấm ân hồng niềm tin. Chào mừng Thiên Chúa giáng sinh...
27 Tháng Mười Hai 20141:19 SA(Xem: 31516)
Lá vẫn hoài màu chung thủy đam mê. Lá nhớ gì mà tím buồn đến vậy Hoa thương ai mà trắng đến nao lòng Nhắm mắt lại trong mịt mù vẫn thấy Lá và hoa tím trắng quá mênh mông.
27 Tháng Mười Hai 201412:57 SA(Xem: 28255)
Ngủ vùi một giấc quên cơn mộng Vỗ nhẹ đôi tay xóa chuyện đời Man mác thềm xưa làn gió thổi Êm đềm bến cũ áng mây trôi Phù hoa, phú qúy là hư ảo Thì tiếc làm gì chút nét môi
27 Tháng Mười Hai 201412:40 SA(Xem: 33617)
Nắng tây thổi cái hanh vàng xuống phố Gió đông xuân xoáy khao khát lên trời Nơi nào đó cầu xin em còn nhớ Quán Thềm Xưa em đã rớt nụ cười
26 Tháng Mười Hai 201410:58 SA(Xem: 31035)
Rồi, thời gian qua mau, tuổi ấu thơ không còn nữa. Những đêm Noel đi lãnh quà bây giờ chỉ còn là những kỷ niệm đáng yêu trong ký ức.
26 Tháng Mười Hai 20147:59 SA(Xem: 18218)
Giữa những tiếng kêu của bà lão là tiếng la mừng rỡ của một người tù khác nghe xướng đúng tên mình có người nhà thăm nuôi. Tiếng cười của người tù, tiếng khóc của người bên ngoài cửa sắt.
19 Tháng Mười Hai 20147:11 CH(Xem: 26328)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: BÊN LỀ - Nhạc và Lời : Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Tuấn Ngọc- Ca sĩ Hương Giang
19 Tháng Mười Hai 20146:58 CH(Xem: 31314)
Thấm thoát hai mùa Noel Năm nay trở lại thì nhạt nhòa Tà áo năm xưa không còn nữa Thuyền đã xa bờ về bến mơ…
19 Tháng Mười Hai 20146:23 CH(Xem: 33334)
Cảm tạ Chúa tuôn tràn huyết báu, Cứu chuộc con ra khỏi vong nô. Trần đời không đẹp như mơ, Đời con nhờ Chúa nên thơ, ngọt ngào.
19 Tháng Mười Hai 20146:13 CH(Xem: 27374)
Xin cám ơn đất nước Mỹ đã cho chúng tôi một cuộc sống an bình hạnh phúc như hôm nay. Cho chúng tôi hưởng được ngày lễ Giáng Sinh đầy ý nghĩa.
19 Tháng Mười Hai 20142:39 CH(Xem: 29398)
Nhớ hồi một chín chín hai, Đồng môn khóa 7 chọn ngày cuối năm, Họp mặt nam Pháp, Anh Văn, Nghĩa tình hai lớp sát gần cạnh nhau, Sáu hai đến bảy năm sau, Một chín sáu chín cùng nhau ra trường,
19 Tháng Mười Hai 20142:20 SA(Xem: 30351)
Trần gian náo nức đón No-el Chúa trải buồn trên những ngọn đèn Đạo lý- thế nhân luôn tráo trở Lợi danh-thiên hạ mãi đua chen
19 Tháng Mười Hai 20142:03 SA(Xem: 29740)
Đời ông nội tôi nhờ có vật thiêng cứu mạng, đến đời tôi cũng có phần có phước lớn như vậy. Năm đó tôi mua được một khối... đá, trên đó có một con cá hóa thạch lộ rất rõ, chỉ phần đầu bị che khuất chút xíu.
19 Tháng Mười Hai 20141:05 SA(Xem: 33082)
Ví dụ như mình đừng trót đánh rơi Chắc thương không đau một hình một bóng Để nhớ đêm đêm vào ra trông ngóng Chờ gặp nhau đau đáu đợi ngày về
18 Tháng Mười Hai 201412:58 CH(Xem: 24624)
Anh ơi, em nghĩ chỉ có tình cảm mới giúp người ta thấy con đường người ta đi đúng là tươi đẹp, là đáng đi. Vượng đã thay đổi vì em. Thủy, rồi tới anh, nói với em như thế. Phải chi chính Vượng nói với em như thế ?
13 Tháng Mười Hai 20143:20 SA(Xem: 30287)
Hôm nay bão rớt về nơi này , sụt sùi mứ khóc mấy ngày nay. Bão rớt ngày xưa có mẹ già Cơm canh nóng hổi Mẹ đem ra . Bão rớt hôm nay kho nồi thịt Cháu về vui quá: cám ơn Bà
13 Tháng Mười Hai 20143:16 SA(Xem: 35793)
Một góc trời quê hương bụi bặm ơi! Dấu chân xưa chắc soi còn chưa rõ Mỗi dấu chân một bước đời gian khó Mong ngày về nhìn lại bóng chân quen
12 Tháng Mười Hai 20146:18 CH(Xem: 36748)
Tôi lại nghĩ tôi thua xa những em bé ấy. Chúng coi trâu như bạn, chúng chơi đùa và coi giữ trâu như một niềm vui. Còn tôi, chỉ một năm giữ trâu thôi mà tôi coi là một móc ngoặc đời mình thì quả tôi còn thua một đứa con nít.
12 Tháng Mười Hai 201410:41 SA(Xem: 27680)
cảm tác theo bài viết "Nước Mắt" của Nguyễn Thị Thêm đăng trên Web Site Ngô Quyền ngày: 6 tháng 12, 2014 và thưởng thức tiếng hát Ngọc Lan qua "Giọt Nước Mắt Ngà", sáng tác của Nhạc sĩ Ngô Thụy Miên.
12 Tháng Mười Hai 201410:35 SA(Xem: 34432)
Đông về bên Giáng Sinh buồn. Trên cao Chúa cũng xót thương tội đồ. Quàng vai nổi nhớ bơ vơ. Kiếp sau xin chớ dại khờ yêu đương.
10 Tháng Mười Hai 201411:10 CH(Xem: 24076)
Trân mong ước chuyện tình cảm giữa Thủy và anh An Trân có thật, và sẽ thành tựu vào một ngày không xa. Nhìn hạnh phúc của người khác để cảm thấy mình hạnh phúc. Đó là trường hợp của Trân chăng?
10 Tháng Mười Hai 201410:58 CH(Xem: 14485)
Suốt một tuần lễ trời mưa tầm tã. Chỗ nằm của cha Minh và tôi bị nước tạt ướt, phải di chuyển ép sát vào bên trong. Ban đêm nghe tiếng nước chảy liên tiếp từ cái rãnh bên hè xà lim xuống ống cống ở cuối nhà giam.
10 Tháng Mười Hai 20144:56 CH(Xem: 43148)
Mồng tơi tím giậu rào Xanh xanh bờ rau đắng Đồng quê thật ngọt ngào Nồng nàn hương lúa mới Êm ả khúc đồng dao Tiếng võng đưa vời vợi.
10 Tháng Mười Hai 20142:36 CH(Xem: 33608)
Ừ, thì bỗng dưng mà nhớ một mình ... chiếc phong bì hồi xưa con tem im lìm nằm ngoan bên góc phải có con dấu đóng lên ngày tháng nó làm chứng cho ... nhưng giờ có ai cần!
06 Tháng Mười Hai 20141:28 SA(Xem: 35467)
Gửi Chặng, buổi sáng thứ Bảy, 29 tháng 11, 2014 Ngày bạn về với đất trời, bao dung. Nói với em, người bạn nhỏ Hãy bay đi, về phương trời miên viễn nơi những từng mây, có cánh thiên thần
06 Tháng Mười Hai 201412:56 SA(Xem: 30623)
Người thấy và cảm nhận được giọt nước mắt long lanh như những viên kim cương hay giọt sương lấp lánh là người mới thật sự đẹp, một người đáng trân trọng.
05 Tháng Mười Hai 201411:50 CH(Xem: 38551)
Có một ngày trời không áng mây trôi, mưa dầm dề. Tôi nghe tiếng thời gian thở dài. Không dưng nỗi nhớ tròng trành, nên lòng trĩu nặng. Mưa dầm... Ngõ nhớ. Có bóng ai thấp thoáng trong màn mưa.
05 Tháng Mười Hai 20145:01 CH(Xem: 32605)
Từ có em, là ta có thơ Dáng em huyền ảo rất mơ hồ Lúc buồn ngơ ngẩn bên song cửa Khi nhớ ngậm ngùi giữa giấc mơ
05 Tháng Mười Hai 201412:27 SA(Xem: 37155)
May mắn học chung Thầy Cùng chuyển hướng Tâm linh Tập trụ trong Tánh Biết Vượt khỏi đường tử sinh
05 Tháng Mười Hai 201412:13 SA(Xem: 33352)
Kỷ niệm bốn mươi năm Hai đóa hoa vô ưu Tặng nhau ngày kỷ niệm Anh và em có nhau Chúc nhau luôn tinh tấn Giữ niệm biết không lời An lạc là ở đây!
04 Tháng Mười Hai 201412:40 SA(Xem: 27878)
Mênh mang nước chảy xuôi dòng, Xòe tay đếm lấy bao vòng đời xoay. Đời sao cứ mãi loay hoay, Đưa ai bước vội , gió bay qua cầu. Ước sao có phép nhiệm mầu, Đưa tay nắm lấy,nỗi sầu phôi pha.
03 Tháng Mười Hai 20142:39 CH(Xem: 23376)
Nhỏ bạn của Trân ơi ! Nhỏ có nhớ lời thầy Bằng tâm sự với mình hôm nào không ? Đời giả trá, lừa đảo khôn lường. Mình non tay, kém kinh nghiệm, trước sau gì mà chẳng có lần vấp ngã.
03 Tháng Mười Hai 20142:01 CH(Xem: 14864)
Tôi nhìn Nhị Hà. Tôi không đọc được tình cảm trong mắt cô khi cô nói đến việc một người bạn cùng lớp bị bắt. Kiệt đã bị đưa đi cải tạo. Còn tôi tại sao tôi còn ở đây?
03 Tháng Mười Hai 20145:51 SA(Xem: 30926)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MƯA HUẾ, HUẾ MƯA... - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh thực hiện Youtube
29 Tháng Mười Một 201412:08 SA(Xem: 31776)
Trời chiều Cali đã bắt đầu đi ngủ sớm, màn đêm với khí trời lành lạnh như báo trước sự chuẩn bị cho những ngày lễ cuối năm. Dù trời lạnh nhưng chúng tôi lại cảm thấy luôn ấm lòng với những tiếng cười ròn rã những tiếng nói rất thật và thân tình.
28 Tháng Mười Một 201411:13 CH(Xem: 22333)
Sức mạnh của chúng ta là phải biết họ là ai và cho họ biết chúng ta là ai? Sau đó phải biết cất lên tiếng nói. Nói thì sống, không nói thì chết.
28 Tháng Mười Một 20141:29 CH(Xem: 22476)
Khi cơn mưa chiều đổ ập xuống, trời tối sầm lại. Nhà đèn lại cúp điện khiến nơi bàn thờ gia tiên gia đình con, ánh sáng ngọn đèn dầu nhỏ thật lung linh, mờ ảo. Nhưng cũng tốt. Càng tăng thêm vẻ trang nghiêm cho buổi lễ.
28 Tháng Mười Một 20142:15 SA(Xem: 29850)
Cuộc đời cũng thế, như một giòng sông, là một biến chuyển không ngừng. Có những chỗ, giòng sông trôi êm đềm nhưng cũng có những nơi, giòng sông trôi ào ạt làm ta chới với. Rồi cũng có những đoạn giòng sông rẽ nhánh thình lình, quanh co uốn khúc.
28 Tháng Mười Một 20141:56 SA(Xem: 30596)
Chiều hôm nay, hôm mai Bảng đen nhìn tiếc rẻ Viến phấn rơi phân nửa Theo hồn Thầy xa bay Con ngã nón chào Thầy Như lần đầu vào lớp Thầy ơi! Thầy đi mất Mà dấu giày còn đây!
28 Tháng Mười Một 20141:53 SA(Xem: 31985)
Xin tôn vinh, xin kính cẩn nghiêng mình: -Sự tận tình, lòng nhân ái, đức hy sinh. -Vì đàn trẻ luôn quên mình tận hiến. Xin khắc ghi sâu vào lòng bất biến Quý lương sư đã tận hiến, hy sinh.
27 Tháng Mười Một 20142:51 SA(Xem: 42423)
Thẫm đôi mắt héo, vương mùi khói nhang, Không ngờ cô bé xóm làng, Làm thơ, hành gã ngang tàng...lệ rơi, Khóc tại cô đó, Duyên ơi!
27 Tháng Mười Một 201412:21 SA(Xem: 32877)
Nhân dịp Thanksgiving. Gia đình chúng tôi, xin gửi lời chúc đến quý vị và các bạn một mùa lễ Tạ Ơn an lành, hạnh phúc, quây quần bên người thân, thâm tâm an lạc để đón mừng Mùa Lễ lớn.... Xin tạ ơn… Tạ ơn tất cả. Happy Thanksgiving…
26 Tháng Mười Một 20141:22 CH(Xem: 24228)
Cách nói của Mười Tân cho người nghe hiểu rằng tất cả cái gì thuộc chế độ cũ đều xấu xa và đáng phải bị tiêu diệt, đặc biệt là nền văn học nghệ thuật miền Nam.
22 Tháng Mười Một 20149:55 CH(Xem: 45454)
Sáng nay dậy muộn, mặt trời cũng lười biếng, trốn trong mây... Nghe tin Chặng đã lìa đời, chiều qua... Bên cửa sổ, một chiếc lá nhỏ, mầu thật đỏ, đang rơi... rớt xuống bên thềm, tuyết trắng. Nhủ thầm, có phải Chặng đó không?
22 Tháng Mười Một 20141:47 SA(Xem: 21958)
Hãy cám ơn cho đúng nghĩa của nó. Hãy cùng nhau coi ngày này là ngày sum họp, vui vẻ với gia đình. Mỗi người mang thức ăn đến hay cùng đến sớm để phụ mẹ nấu nướng để tạo một không khí yêu thương và sinh hoạt đầm ấm.
22 Tháng Mười Một 20141:23 SA(Xem: 21285)
Măng non thay cội tre già. Ngàn năm sông chữ sáng lòa trời trong. Nhọc nhằn cõng chữ qua sông. Buồn vui theo nước lớn ròng nhấp nhô. Tri ân tâm huyết Thầy Cô...
21 Tháng Mười Một 20141:59 CH(Xem: 22790)
Chúng ta hãy thể hiện tinh thần Lễ Tạ ơn một cách chân thành. Bằng hành động mỗi ngày, góp cho cuộc sống trên trái đất này mỗi ngày một thêm tốt đẹp hơn. Có như vậy, mà lễ Tạ Ơn trở thành có ý nghĩa thiêng liêng, cao quý….
21 Tháng Mười Một 20142:15 SA(Xem: 23187)
Nghĩ lại một thời vượt qua dốc cũ Là biết nhọc nhằn công sức Thầy Cô Thấy bảng đen vắt ngang thời thơ ấu blank Nghe phấn rơi xao động tuổi học trò Nhắm mắt lại, lời giảng bài vẫn rõ Mở mắt ra, nhìn trắng lớp sương mù
20 Tháng Mười Một 20146:03 CH(Xem: 21111)
Trên cành cây ngọn cỏ ,vạn vật đang chờ đón mùa về ... và một ngày đẹp nhất:.. ngày 20-11- để em , dù chẳng còn thơ bé,vẫn muốn đến vô cùng gọi lên tha thiết: Thầy, Cô kính mến của ngày xưa Ngô Quyền thân ái ơi!.....
20 Tháng Mười Một 20142:03 CH(Xem: 26361)
Chiếc xe lam tấp bên lề, không ra hiệu làm một người chạy Honda phía sau suýt đâm sầm vào. Ông ta vòng xe ngang người tài xế càu nhàu. Người tài xế xe lam vừa nhận tiền nơi con vừa cười giả lả với ông kia.
20 Tháng Mười Một 20141:44 CH(Xem: 15317)
Bục giảng đã không còn là của tôi. Những học sinh Saigon của tôi không làm sao có thể chấp nhận được thứ ngôn ngữ hay lập luận của một người thầy mà mới vừa hôm qua còn là xanh mà hôm nay đã là đỏ.
20 Tháng Mười Một 20142:02 SA(Xem: 29409)
Bất chợt nhìn dã quỳ rộ nở Ta ngậm ngùi thương nhớ dã quỳ xưa Ôi dã quỳ! Loài hoa chung thủy Đã hẹn thề muôn thuở với mùa đông Dã quỳ ơi một thời lưu luyến Dáng nhỏ xinh cùng hoa dại bên đường
20 Tháng Mười Một 20141:15 SA(Xem: 29566)
THÂN PHẬN* ngậm ngùi theo tháng năm Trăng tà hiu hắt NGÕ PHÙ VÂN* CHẬP CHỜN, ĐỈNH NHỚ** hồn điên đảo NHƯ THẬT NHƯ MƠ** khúc lặng thầm
19 Tháng Mười Một 20142:19 SA(Xem: 35640)
Anh Cọp, em tuổi con Trâu, Nghĩ rằng hai đứa thân lâu, tỏ tình, Chờ hoài em mãi lặng thinh, Gặng hỏi, em nói chúng mình... chị em.
14 Tháng Mười Một 201411:30 CH(Xem: 38033)
đêm tàn lạnh giấc mơ hoa tiếng mưa ngày cũ xót xa nỗi niềm buồn, cây trút lá ưu phiền tiễn thu lặng lẽ, đầy thềm gió mưa.... *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: GIỌT MƯA THU - Nhạc Đặng Thế Phong - Thái Thanh trình bày
14 Tháng Mười Một 20146:03 CH(Xem: 27437)
Con muốn oà lên khóc mà đôi mắt chợt ráo hoảnh. Chừng như lệ nóng đã đóng băng, chừng như hồn con tê cứng lại. Bản danh sách thí sinh trúng tuyển chờn vờn trước mắt con. Đám đông xô đẩy, lấn dần con ra.
14 Tháng Mười Một 20144:53 CH(Xem: 29928)
Vào ngày chủ nhựt qua mùng 9 tháng 11 , nước Đức và Âu Châu đã ăn mừng kỷ niệm 25 năm Bức Tường Bá Linh Sụp Đỗ (1989 - 2014) .
14 Tháng Mười Một 20141:30 SA(Xem: 27004)
Dòng sông nào cũng về biển cả. Cuộc đời của mỗi con người rồi cũng kết thúc. Chị chỉ mong được nhìn thấy nụ cười thương yêu của người thân,con cái, bạn bè khi nghĩ tới chị ....
14 Tháng Mười Một 201412:51 SA(Xem: 29518)
Hôm nay ngọn gió Thu sang Trở về trường cũ rộn ràng trong tim Người xưa giờ biết đâu tìm !? Hàng me, ghế đá im lìm trong mơ
14 Tháng Mười Một 201412:44 SA(Xem: 30795)
Bay về đâu thì đường xưa vẫn nhớ Dốc Ngô Quyền yêu dấu vẫn đầy tim Không lạc lòng áo trắng hiền muôn thuở Nắng gió Biên Hòa vẫn mãi yêu thương.
13 Tháng Mười Một 201412:31 CH(Xem: 14054)
Bất thình lình hắn đẩy chúi tôi về phía trước. Tôi tưởng mình bị ngã sấp xuống. Cái chân đau của tôi bị nhói thấu xương.
13 Tháng Mười Một 201410:21 SA(Xem: 33058)
từng giọt mưa thu tí tách rơi. ướt đẩm bờ vai tóc rối bời Nhặt cánh lá vàng bên bờ suối Theo dấu chân nai bước cuối đời
13 Tháng Mười Một 201410:12 SA(Xem: 24174)
Ta đã bao lần hứa với em Từ khi nguyệt bạch rớt bên thềm Chia nhau nhặt nửa vầng trăng vỡ Để giữ làm tin mãi chẳng quên
08 Tháng Mười Một 20141:22 SA(Xem: 20968)
Lang thang Thu buớc đến Sàigòn Ngập ngừng Thu ghé cổng Trưng Vương Những lá Thu bay vờn áo trắng Như thả ngàn thơ xuống cuối đường Thu dừng chân sau Chùa lặng yên Hậu liêu vàng sắc Đạo tôn nghiêm
07 Tháng Mười Một 201410:06 CH(Xem: 31852)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Em Ra Đi Mùa Thu tác giả Phạm Trọng Cầu, Thái Thanh trình bày Fall in Virginia.... Autumn Leaves, VA Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
07 Tháng Mười Một 20141:24 CH(Xem: 18863)
tôi đứng giữa rừng lạnh bầy ngỗng trời kêu vang trở về ngồi cô quạnh bấm cell phone. còn đâu còn đâu cậu Hoàng ơi…
07 Tháng Mười Một 20141:16 CH(Xem: 15682)
Nhà tù Kiên Giang buổi tối. Những cánh cửa sắt mở ra đóng lại vội vàng. Cả đám người bơ phờ, bụng đói, tay không đồng hồ, chân không giày dép, đầu óc hoang mang lo lắng sợ hãi ngồi chồm hổm giữa sân nhà giam.
07 Tháng Mười Một 20141:11 SA(Xem: 24845)
Chị đi tìm em. Núp mình bên lá úa. Chim rừng hoảng loạn, Cây cỏ xôn xao Chị hỏi: Em ở nơi nào? Nai vàng ngơ ngác.Lá khô xào xạc Mây bay lang thang.
06 Tháng Mười Một 201410:18 CH(Xem: 24339)
Giang tay ôm chặt nỗi buồn. Tìm quên kỷ niệm đau thương tình sầu. Áo xưa ngày nọ qua cầu. Đợi nhau tháng bảy mưa ngâu theo cùng.
04 Tháng Mười Một 20141:37 CH(Xem: 19272)
tôi còn nhìn mây bay chiều nay mây đang bay trên đồi Evergreen mùa thu mây đang trôi trong ký ức nhạt nhòa người bạn không còn nhìn mây 49 ngày qua
01 Tháng Mười Một 201412:17 SA(Xem: 36002)
Đông về rét lắm, nhớ mênh mông! Vỡ phím, buồn ngơ ngẩn rối lòng Phòng lạnh- xót xa tình Nữ Tố Nắng tàn- xơ xác bến giang Đồng
31 Tháng Mười 20141:20 SA(Xem: 28072)
...nhưng ngày lễ Halloween cũng là một ngày rất đặc biệt của trẻ con. Hãy vui cùng với các cháu và hãy bảo vệ các cháu để tuổi thơ chúng có những kỷ niệm đẹp trong tuổi ấu thơ.
31 Tháng Mười 20141:01 SA(Xem: 22131)
Phong trần tỉnh giấc chiêm bao Biển khơi từng đợt sóng trào bờ xa Trăng ru điệu nhớ đêm qua Lệ nào chảy xuống lòng ta ngậm ngùi !
31 Tháng Mười 201412:53 SA(Xem: 29695)
Sợ mưa, ướt sũng hẹn hò, Sợ mưa, gợi chuyện học trò ngủ yên, Gặp em, hôm đó nắng lên, Anh đâu nhớ dốc Ngô-Quyền, mưa bay.
30 Tháng Mười 20143:01 CH(Xem: 28321)
Nghe thi nhân khóc đêm trường Vớt trăng, sao để miên trường lạc trăng Ngàn sau đời khóc thi nhân Trăng Hàn Mặc Tử nẩy mầm trong thơ.
30 Tháng Mười 20141:20 CH(Xem: 32843)
Suốt hai năm sống cùng bệnh tật, chị Khánh gần như trốn tránh sự quan tâm thăm hỏi của bạn bè. Cũng có thể do quá đớn đau vì hóa chất, chị Khánh chỉ muốn tự ru mình trong chiếc kén bình yên.
29 Tháng Mười 20141:11 CH(Xem: 15488)
Tôi thấy mình như già hẳn đi. Tôi bối rối, mơ hồ. Tôi muốn đi nhưng không biết mình sẽ đi về đâu. Tôi sợ ở, nhưng lòng lo âu trong sự tù túng nên lúc nào cũng thấp thỏm muốn đi.
25 Tháng Mười 201412:03 SA(Xem: 36669)
Mỗi lần Thu đến buâng khuâng, Nhìn Thu quyến rũ vui dâng đỉnh trời. Nắng Thu sưởi ấm lòng người, Gió Thu reo rắc những lời yêu thương
24 Tháng Mười 201412:44 CH(Xem: 31131)
Hãy mở lòng ra nhé người ơi! Trời xanh lồng lộng tháng ngày trôi. Một mai đi mãi không trở dậy. Để lại nhân gian một nụ cười.
24 Tháng Mười 20142:59 SA(Xem: 35367)
Đàn kêu tích tịch tình tang . Ai đưa chim sáo sang ngang cuối mùa Chiều đông thương nhớ người xưa Cho xin ...giọt nước mắt thừa... nhé em.
23 Tháng Mười 201412:26 CH(Xem: 17429)
Chiếc xe đò đi Rạch Giá chật ních người. Kiệt đã lấy cho tôi một chỗ khá tốt: ghế đầu ngồi cạnh bác tài. Trong túi tôi đang có một tấm giấy công tác giả do ông Công cấp, ghi là tôi đi công trường An Biên nghiên cứu đào giếng.
17 Tháng Mười 20143:48 SA(Xem: 37028)
Mùa thu ơi bước về chầm chậm nhé Bởi qua mau nắng sẽ bớt vàng mơ Giàn hoa rạng đông rũ cành úa héo Và heo may xoải đôi cánh tạ từ.
17 Tháng Mười 20142:56 SA(Xem: 29197)
Chấp nhận và vui với những gì hiện hữu. Yêu thương sẽ làm mầm xanh trổi dậy sức sống mới. Tôi yêu thu và yêu luôn những gì đang có trong tầm tay mình.
10 Tháng Mười 20143:18 SA(Xem: 29063)
Tại sao mình không tạ ơn đất trời và tận hưởng vẻ đẹp của mùa thu, vì mình đã biết rõ tiếp sau nó sẽ là một mùa âm u ảm đạm lạnh lùng. Hãy sống bằng hơi thở nồng nàn cho cái hiện tại đang có.
09 Tháng Mười 20141:32 SA(Xem: 30546)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THU TÍM LÁ VÀNG - Nhạc Vân Tùng - Hoàng Oanh trình bày
08 Tháng Mười 20145:42 CH(Xem: 23412)
Như thế đấy, đã từ lâu rồi, người dân quê mùa, thiếu học và hãy còn nghèo nhưng vẫn biết không bán nước một cách nhân văn, thấm đẫm cái tình với người và tình với... nước!.
08 Tháng Mười 20144:47 CH(Xem: 31597)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Lá Thu Ngày Ấy - Thơ: Duy Quang - Ngâm thơ: Hiếu Hạnh
03 Tháng Mười 20149:13 SA(Xem: 18900)
ước vọng của thầy gởi lại thế nhân, thầy nói thầy ra đi với tư cách một nhà văn, vì suốt cuộc đời thầy luôn luôn theo đuổi, gìn giữ như pháp danh TÂM NGUYÊN của thầy.
03 Tháng Mười 20142:17 SA(Xem: 31113)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Màu Nắng Có Bao Giờ Phai Đâu- Nhạc Đoàn Chuẩn--Lê Dung trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
02 Tháng Mười 201412:53 CH(Xem: 30395)
Mưa Thu rơi nhẹ bờ vai. Là trăm năm vẫn hát bài thương nhau. Lỡ đi cho hết đường tàu. Xin thôi giấc ngủ chiêm bao dậm dài. Mưa Thu hôn nhẹ tóc ai...
02 Tháng Mười 20144:02 SA(Xem: 39412)
Lang thang... đồi vắng... một mình Mưa Thu hay tiếng thì thầm gọi nhau Lá vàng theo gió về đâu??? Cho ta gửi chút nỗi sầu về ai...
27 Tháng Chín 20142:47 SA(Xem: 30588)
tưởng nhớ NXH riêng tặng DC ngừng cọ vẽ, khi nghe tin NXH không còn nữa… bạn đã đi rồi, ngày qua, mất hút.. bụi về với mây căn nhà ngói đỏ [2] quạnh hiu trống vắng, buồn…
27 Tháng Chín 20142:20 SA(Xem: 32166)
Nén nhang đưa tiễn Thầy ơi! Bỏ buông sự nghiệp khắp nơi văn đàn Gió thu lay động rèm tang Ngô Quyền vĩnh biệt Thầy Nguyễn Xuân Hoàng thiên thu
24 Tháng Chín 201410:42 CH(Xem: 19745)
Duyên văn nghệ giữa tôi và ông chỉ một lần gặp gỡ tại café PALOMA , và bài viết Tô Canh Thơm Của Mạ trên Việt Tribune, nhưng lần gặp đầu tiên đó đã để lại trong tôi một mối hào cảm rất đẹp với một nhà văn, nhà giáo tên tuổi, nhưng rất bình dị này.
19 Tháng Chín 20143:04 SA(Xem: 31172)
''Sinh ký tử quy'' là định luật của đất trời. Nơi ''cõi tạm'' Thầy đã sống xứng đáng với vai trò là một Nhà Văn, Nhà Giáo bằng nhân cách và những cống hiến của mình cho văn học Việt Nam thì hôm nay, trên đường đến ''cõi về'' ....
18 Tháng Chín 201412:38 CH(Xem: 26356)
Hóa ra, anh và Nguyễn Xuân Hoàng dù rất khác nhau về nhiều điểm nhưng quả đã chung một điều - Cả hai chưa hề nói với nhau về văn chương, chữ nghĩa,
16 Tháng Chín 20141:36 CH(Xem: 24900)
Sáng nay một lần nữa tôi lại cảm nghiệm được lẽ vô thường của đời sống khi vào thăm Thầy Nguyễn Xuân Hoàng, Thầy dạy Triết của các đàn anh đàn chị Ngô Quyền , Thầy dạy văn chương của tôi.
15 Tháng Chín 20149:25 SA(Xem: 30056)
Buồn thương trời đổ cơn mưa, Sáng nay thứ bảy Mây đưa Hoàng về.* Hết rồi giây phút hôn mê, Bạn giờ thanh thản sơn khê mây trời. Đạo Hữu pháp danh: Thanh Tâm Phạm Gia Hưng xin chia buồn cùng tang quyến.
13 Tháng Chín 20141:06 SA(Xem: 31126)
Bốn mươi bốn năm đời sống hôn nhân, bao nhiêu lần em nuốt nước mắt vào lòng câm nín. Niềm riêng canh cánh bên lòng em không thể nói với ai.