Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Sáo lý Luận Diệp Hoàng Mai - GẤU HĂNG DẪN LỐI ĐƯA ĐƯỜNG

13 Tháng Mười Hai 20199:59 CH(Xem: 16117)
Sáo lý Luận Diệp Hoàng Mai - GẤU HĂNG DẪN LỐI ĐƯA ĐƯỜNG

GẤU HĂNG DẪN LỐI ĐƯA ĐƯỜNG

 
1_Thay Dinh Huu Quyen_2014



Hơn ba năm không “đua” xe máy, Sáo gần như mất định hướng đường đi lối lại ở Sài Gòn. Ghi địa chỉ nhà Gấu hăng Đinh Hữu Quyến cho người bạn học, Sáo phó mặc bạn miệt mài nhờ Google map dẫn đường. Chỉ hơn 10 cây số từ quận trung tâm đến quận Tân Bình, mà thời gian buổi trưa ngày 06/12/2019 dài như bất tận – Nắng nóng, bụi bặm, ồn ào, chật chội, chen chúc, chậm chạp… do ách tắc giao thông, khiến hai học trò trung học Ngô Quyền – Biên Hòa xưa choáng ngộp.

Bạn của Sáo phải cắt đường, vòng vèo qua những lối tắt quanh co để tìm lối thoát. Mất cả giờ đồng hồ, bạn mới đến được con hẽm rẽ vào nhà thầy Đinh Hữu Quyến. Thiệt hú hồn:

- Tới đây yên chí lớn, tui nhớ đường rồi…


4_Thay Dinh Huu Quyen_20153_Thay Dinh Huu Quyen_20132_Thay Dinh Huu Quyen_2012

Nhưng mà, khi đến đúng vị trí căn nhà của thầy rồi thì… người xưa đâu thấy – tất nhiên rồi – mà nhà xưa cũng chẳng thấy đâu? Hai đứa học trò già  “… tít mù quanh lại vòng quanh ơ…” năm hồi bảy hiệp, nhưng vẫn không tìm thấy bảng số nhà quen thuộc của thầy Đinh Hữu Quyến mới kỳ. Bên cạnh vuông đất trống trơn, một ngôi trường mẫu giáo mới toanh mới mọc. Đang giờ học của các cháu, Sáo không tiện gõ cửa hỏi han.

Hai đứa học trò loay hoay như gà mắc tóc, bàn bạc một hồi rồi Sáo bang đại qua đường hỏi thăm hú họa:

- Cháu ơi, cho cô hỏi thăm nhà bác Quyến?...

- Dạ, nhà của bác Quyến bán cho chủ mới rồi…

- Oh, lâu chưa cháu?

- Hơn cả năm rồi cô…

Cảm ơn cậu thanh niên, Sáo quay trở lại cho bạn biết tin hỏng vui:

- Tiêu táng đường rồi bạn, ngoài số phone cố định của anh Gấu hăng, tui không giữ số liên lạc nào khác với người thân của thầy Quyến.

- Thôi thì thua, lên xe tui chở bạn ra trạm buýt…

Ngần ngừ thêm một lúc, Sáo cũng đành trang bị khăn áo mũ, khẩu trang… cho lượt quay về. Bất chợt, có tiếng gọi với bên kia đường:

- Cô ơi cô, người nhà của bác Quyến ở căn thứ hai dãy phố bên kia kìa. Cô đến đó hỏi thăm…

 

Úi chu cha ơi, có manh mối rồi. Rối rít cảm ơn cậu thanh niên tốt bụng, Sáo cùng người bạn chạy ngay đến căn nhà theo hướng dẫn:

-  Ah, bác sĩ Đinh Hữu Vân Quỳnh, con gái của thầy Quyến đây mà!...

Hai cánh cổng nhà của bs.Vân Quỳnh đóng im ỉm, Sáo nhanh nhẹn bước đến bấm chuông, đợi một lúc Sáo bấm chuông thêm lần nữa… Hồi lâu vẫn không có người, Sáo vừa nhìn qua cánh cổng vừa trao đổi với bạn:

- Cửa bên trong mở, có chiếc xe máy dựng trước nhà kìa, nhưng không có người...

Hai đứa học trò từ thất vọng chuyển sang hy vọng, và bây giờ bắt đầu tuyệt vọng vì chủ gia đi vắng. Không còn ý kiến ý cò gì được nữa, người bạn nổ máy và Sáo đã yên vị trên xe. Bất ngờ một giọng nói trong trẻo vang vang, từ góc công viên khu phố bên kia đường:

- Cô ơi, cô cần gửi gì cho bs. Quỳnh thì gửi cho chú Minh ở nhà bên đây nè! Giờ này vợ chồng bs. Quỳnh đi làm hết rồi, không có ai ở nhà đâu…

Sáo lại xuống xe, băng qua đường gặp người phụ nữ bán café vĩa hè:

- Nhà cô ở tận Biên Hòa, cô đến đây chỉ muốn thắp nhang cho bác Quyến nhân ngày nhà giáo. Nhưng tiếc quá cô Quỳnh vắng nhà, nhờ em nhắn lại với cô Quỳnh lần sau cô đến…        

- Chú Minh có giữ chìa khóa nhà bs. Quỳnh đó cô, cô cứ đến hỏi chú ấy đi…

- Vậy hả? Để cô hỏi Minh, cô cảm ơn em nha…

Bước qua nhà Minh, Sáo nói lý do muốn vào nhà bs. Vân Quỳnh. Cậu Minh đọc số phone của Quỳnh, Sáo alo cho Quỳnh và bật loa để Minh cùng nghe:

- Quỳnh hả? Chị là Hoàng Mai ở Biên Hòa, cũng là dân hướng đạo với Gấu hăng đây. Chị Mai muốn vào nhà thắp nhang “thăm” bố Quyến của em...

Sáo chuyển phone cho Minh nói chuyện với bs. Vân Quỳnh. Quỳnh dặn dò Minh mở cửa nhà, đưa Sáo lên lầu là nơi đặt bàn thờ của anh Gấu hăng – thầy Đinh Hữu Quyến.

Thấy mọi việc đã ổn, Sáo thở phào nhẹ nhỏm. Bất thình lình, Sáo giật mình bởi tiếng kêu thảng thốt của Minh:

- Chết rồi cô ơi, chìa khóa nhà cô Quỳnh vợ em nó giữ, mà nó đi chợ chưa về…

- Không sao đâu Minh, cô đợi được.

Vợ của Minh về, em dùng phone của mình gọi điện cho bs. Vân Quỳnh để xác nhận thêm lần nữa. Sau đó em mới mở cửa nhà, đưa chúng tôi lên lầu thắp nhang cho Gấu hăng Đinh Hữu Quyến. Bài vị và ảnh thờ của anh Gấu sau ngày mãn khó, đã được chuyển đến bàn thờ chung của họ tộc.

6_Thay Dinh Huu Quyen_20176_Thay Dinh Huu Quyen_20165_Thay Dinh Huu Quyen_2019

 

Suốt quãng đường về, người bạn của Sáo lặng lẽ một cách bất thường:

- Có chuyện gì vậy bạn già?..

- Mai có cảm nhận điều gì hơi khác thường không?

- Ông đang nghĩ, thầy Quyến đưa lối dẫn đường cho mình gặp ổng chứ gì?

- Y chang, tui linh cảm vậy. Thú thiệt, lúc nãy tui thất vọng cùng cực. Đinh ninh, chuyến đi chắc chắn về không. Đâu ngờ, mọi việc xoay vần y như chong chóng. Tui nổi da gà, dợn tóc gáy từ nãy đến giờ…

- Thầy đùa với học trò chút vậy mà, có chi đâu nà?

Nhưng xâu chuổi mọi việc, Sáo thầm công nhận linh cảm của bạn mình dường như là thật. Ở một nơi xa lạ của đất Sài thành vàng thau lẫn lộn, tự dưng hai học trò già liên tục gặp người tốt bụng không biết không quen hướng dẫn rất tận tình – hơi mệt nhưng cũng vui nha anh Gấu hăng thân mến, cho dù anh chuyển “nơi cư trú” không thèm thông báo – nhưng không bõ công hai cựu hđs.Bh cứ đi “theo lối này” của một trò chơi Hướng Đạo, để cuối cùng cũng gặp được và thắp nhang viếng thăm Gấu hăng – thầy giáo Đinh Hữu Quyến.

Tabtt cả nhà,

Sáo lý luận Diệp Hoàng Mai

Tháng 12/2019

 

Nguồn: DHM Site

22 Tháng Mười 2014(Xem: 78114)
...Thầy ít khi cười. Nhìn vào đôi mắt sáng rực của thầy, tôi mong manh cảm nhận được những ưu tư, những giấc mơ, những hoài bão mà thầy ấp ủ.
06 Tháng Sáu 2014(Xem: 19417)
Bàn tay nắm lấy bàn tay như truyền hơi ấm trong ngày gặp lại Thầy. Bao kỷ niệm trường xưa chợt hiện về với nỗi nhớ, nhìn lại Thầy và trò tóc đều bạc như nhau. Những ánh mắt ân cần nhìn nhau như có điều nhắn nhủ:
29 Tháng Năm 2014(Xem: 23385)
Bao nhiêu năm qua, chị Kim Kết vẫn nhớ như in lời chúc của thầy Nguyễn Xuân Hoàng ghi trong quyển Giai phẩm Xuân Tứ 2 của chị : “ Chúc cô bé có bím tóc dài nhất và lâu nhất luôn học giỏi…”
14 Tháng Năm 2014(Xem: 18929)
... nhưng vào thời điểm thầy xưa – trò xưa đã vào độ tuổi “ngã bóng hoàng hôn”, thì thầy hiệu trưởng mãi là hình tượng rất đỗi thân thương trong tâm hồn những cựu học sinh Ngô Quyền thời xa vắng …
02 Tháng Năm 2014(Xem: 70855)
Nhắc nhở đừng quên để còn viết và còn nhớ về trường cũ Ngô Quyền, mặc dù bây giờ “trường xưa cảnh cũ còn đâu nữa”. Mà thực sự đâu cần, bởi lẽ vẫn còn sự hiện hữu mãi mãi của kỷ niệm, tình cảm và hai chữ Ngô Quyền.
27 Tháng Tư 2014(Xem: 19277)
Cô Huỳnh Thị Tâm cho tôi biết, cô tốt nghiệp ngành Sư Phạm sau cô Đào Thị Nga một khóa. Năm 1965 cô Tâm nhận nhiệm sở đầu tiên, là trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa.
27 Tháng Tư 2014(Xem: 10138)
Đôi mắt của cô Lê Vân Giáp đỏ hoe, khi chúng tôi nói lời tạm biệt. Một chút ân tình dù muộn, chúng tôi xin thay lời cầu nguyện cho linh hồn thầy Stephano Lê Vân Giáp, luôn được hưởng nhan Thánh Chúa trên nước Thiên Đàng …
26 Tháng Tư 2014(Xem: 27798)
Hội lớn mạnh không chỉ với tình bạn của các cựu Học sinh NGÔ QUYỀN bên đó còn có các Thân Hữu. Đó là chồng là vợ của các CHS. Đó là dâu là rể của Hội. Đó là là nhửng người bạn theo đúng nghĩa của 2 chữ Thân Hữu.
15 Tháng Tư 2014(Xem: 20019)
Bức hình đã quá tuổi năm mươi, chụp trước lớp học “mượn” của trường Nữ Công Gia Chánh tỉnh Biên Hòa. Ngày xưa đi dạy, nữ giáo sư đều mặc áo dài, nam giáo sư mặc chemise “ đóng thùng” và thắt cravate.
12 Tháng Tư 2014(Xem: 76578)
Các thầy cô, các vị thân hữu Ngô Quyền, các bằng hữu sẽ hết lòng ủng hộ và giúp đỡ các em trong nhiệm vụ và công việc mà các em đã, đang và sẽ thực hiện cho hội CHSNQ
12 Tháng Tư 2014(Xem: 65157)
Mỗi năm thầy cô và học sinh của Ngô Quyền xưa họp nhau lại, nhắc nhở kỷ niệm xưa cũ với tất cả lòng thương nhớ, ăn uống vui vẻ, xong rồi ai về nhà nấy. Vậy chưa đủ nghĩa. Tôi hy vọng các em trong HAHCHSNQ tại hải ngoại hay tại quê nhà, nên tiếp tục công việc...
04 Tháng Tư 2014(Xem: 68786)
Học trò tôi đôi khi ngoan ngoãn, dễ thương như thiên thần, đôi khi phá phách, tinh nghịch còn hơn quỉ. Nhưng tôi phục học trò tôi. Tôi không biết cơ quan CIA tinh nhuệ như thế nào, nhưng theo tôi còn thua xa học trò tôi.
04 Tháng Tư 2014(Xem: 76086)
  Năm mươi năm sau, chúng tôi tụ họp về đây, không phải ở trong nước mà ở hải ngoại để tìm lại những kỷ niệm, thật bồi hồi, xúc động, dù ở cương vị Thầy hay trò ở một trường Ngô Quyền ngày nào.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 16927)
hy sinh và chịu đựng người phụ nữ Việt Nam, từ tâm tình của cô Trí tôi cũng tìm thấy hình bóng của cô ở trong đó, qua tình cảm của các con đã dành cho cô.
28 Tháng Ba 2014(Xem: 7681)
Cám ơn các em đã đến với cô trong những lúc vui, buồn trong cuôc sống. Ngoài những niềm vui từ gia đình (đôi khi cũng mệt mỏi lắm vì đã hơn thất thập rồi còn gì), tôi còn được chia vui xẻ buồn cùng các hs của tôi.