Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương - CON GÁI BẮC

22 Tháng Mười 20221:20 SA(Xem: 16611)
Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương - CON GÁI BẮC


CON GÁI BẮC.

co em bac ky

Dù sống ở đâu trên thế gian này,

Dù thế hệ nào em vẫn là gái Bắc,

Còn giữ lại từ mẹ cha phong cách,

Từ cội nguồn quê quán của cha ông.

Không thật thà chân tình người miền Nam,

Con gái Bắc e dè từng lời nói

Đong đưa đấy nhưng vẫn còn khách sáo,

Em nắng về em cũng biết gió mưa.

Con gái Bắc đỏng đảnh thật khó ưa,

Tính kiêu kiêu dù chắc gì đã đẹp,

Nhưng có lúc cô dịu dàng khép nép,

Như men say anh nếm sẽ nhớ đời.

Em kiểu cách để giữ kẽ mà thôi,

Lòng đã trao mà tay chưa cho nắm,

Lúc có lúc không như trò đuổi bắt,

Cứ làm như chưa hề biết yêu anh

.

Không thể lầm em với người miền Trung,

Dù cô Huế cũng chẳng vừa, khó tính,

Em lịch sự ngay cả điều không muốn,

Khó trả lời dứt khoát một tiếng “không”

.

Xã giao như em chẳng phải dối lòng,

Em thế đấy, như mơ và như thật,

Em đanh đá nhưng chắc gì đanh ác,

Em chua ngoa nhưng chưa chắc điêu ngoa

 

Em đãi bôi một chút. Bắc Kỳ mà…

Tuy mắt liếc nhưng lòng em ngay thẳng,

Giả vờ ngây thơ cho anh lận đận,

Anh mệt mỏi đời, mệt mỏi tình em.

Nếu mình mất nhau anh sẽ khó quên,

Cô gái Bắc một thời anh xao xuyến,

Quen bao nhiêu người mà anh vẫn tiếc

Bóng hình em một cô bé Bắc kỳ.


Nguyễn Thị Thanh Dương.

( Dec.14-2011)

16 Tháng Sáu 2011(Xem: 103567)
Em đã sắm thêm quần áo mới Cùng anh về lại với Ngô Quyền Thầy Cô, bè bạn đang ngóng đợi Em nói rồi, anh phải tin em!
16 Tháng Sáu 2011(Xem: 108685)
Sang sông lâu rồi sao vẫn nhớ Con đường xưa, trường cũ, người thương Dáng cô đi bồi hồi nắng lụa Mây nghiêng nghiêng ngó xuống sân trường.
15 Tháng Sáu 2011(Xem: 96859)
Tình Cha, cao xa hơn núi thẳm Nghĩa Mẹ hiền, từa tựa biển xanh Núi trên cao, xa tít ngút ngàn Biển bát ngát, Hoàng Hà sóng vỗ
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 111288)
Đường về khuya hạt nhớ cứ vuông tròn Bay không ngớt qua lòng người cô phụ Thôi để buồn em làm viên sỏi nhỏ Đau dưới chân ai nhìn mưa cuộn quanh đời
10 Tháng Sáu 2011(Xem: 112521)
Nửa vòng trái đất quá xa xôi Áo trắng trường xưa của một thời
31 Tháng Năm 2011(Xem: 112800)
Bóng trăng gầy còn đó Dõi mắt nhìn mây bay... Tưởng chừng chòm râu trắng Ghé về thăm đêm nay!
30 Tháng Năm 2011(Xem: 111899)
Vầng trán Ba làm con xao động nhất Nhạc đã im mà nghe chừng không tắt Đường nhăn dài còn vọng những âm thanh.
25 Tháng Năm 2011(Xem: 97872)
Tóc đã bạc theo thời gian xa cách Còn mong gì mộng ước đã không thành...
13 Tháng Năm 2011(Xem: 127970)
Em cũng muốn chào anh Mà trùng khơi dịu vợi Nên đành thôi khép mắt Chờ giọt nước mắt rơi.
07 Tháng Năm 2011(Xem: 123721)
Ngày con tròn tuổi nằm nôi. Mẹ gánh con đi khắp chợ đời. Nắng gió phong trần nuôi con lớn. Thay lời ru mẹ, tiếng à ơi!
06 Tháng Năm 2011(Xem: 143455)
Vĩnh Biệt Nghìn Thu, Mẹ thiêng liêng Chúng con cô quạnh, nỗi niềm riêng Ngoài hiên chiếc lá vàng rơi rụng Một ánh sao rơi, mất Mẹ hiền.
06 Tháng Năm 2011(Xem: 130190)
Tháng Năm Lễ Mẹ Con thắp nén hương Với nỗi nhớ thương Ngày con mất mẹ Con không về được Thăm mẹ lần cuối Con xin tạ lỗi Mẹ hãy thứ tha
06 Tháng Năm 2011(Xem: 122211)
Con ơi để Mẹ lau giòng lệ Chia xẻ cùng con những khó khăn Vất vả vì chồng, vì con trẻ Như Mẹ ngày xưa ...đã khóc thầm.
05 Tháng Năm 2011(Xem: 127238)
Khói trắng làn hương như tóc trắng Nấm mồ chưa kịp phủ màu xanh Con đốt hưong bay trong đêm vắng Nửa gởi quê xa, nửa cho mình!
05 Tháng Năm 2011(Xem: 141622)
Cảm ơn người đã ghé thăm Mẹ tôi Tiếc đã trễ rồi, Mẹ tôi vừa mất Trễ một chút thôi mà vườn cau thôi xanh ngắt Lá trầu trải vàng một sắc nhớ Mẹ xưa!
29 Tháng Tư 2011(Xem: 144463)
Chưa một lần gặp lại Đã vĩnh biệt muôn đời Lời tạ từ chưa nói Đã vội vàng chia phôi.
28 Tháng Tư 2011(Xem: 105848)
Bao nhiêu năm dù trùng khơi đằng đẵng Giờ xa xôi nghe vạn nỗi bồi hồi Bâng khuâng buồn nhớ một thời áo trắng Gửi Ngô Quyền trăm hoài niệm tinh khôi.
25 Tháng Tư 2011(Xem: 178905)
"Khép một vầng trăng" hẹn kiếp sau Người về tan tác cuộc bể dâu Ngọc lan hương vẫn nồng trong gió Hiên vắng, tìm em biết chốn nào?
20 Tháng Tư 2011(Xem: 142224)
Nhớ không mày, trường Ngô Quyền xưa mình học, Thầy Bảo uy nghi, Hiệu trưởng cũ của mình, Giờ Thầy yếu rồi, bệnh nhiều, thương... thương lắm,
16 Tháng Tư 2011(Xem: 152399)
Nuôi nuôi nấng nấng Từ đất mọc lên Không dễ gì quên Hoa bâng khuâng tím