Cho tôi nhìn thấy nụ cười,
Ở trên môi những cuộc đời tối tăm.
Cho mây về phố trưa nằm,
Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
Cho người những có cùng không,
Những vui bàng bạc, những buồn chưa nguôi.
Trăm năm dẫu có ngậm ngùi,
Đâu bằng em...một nụ cười trên môi.
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.