Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - GIÃ TỪ ĐẤT PHẬT-

13 Tháng Bảy 20186:31 CH(Xem: 23756)
Thơ Lâm Văn Bảnh - GIÃ TỪ ĐẤT PHẬT-
giã Từ Đất Phật 2
HÀNH TRÌNH VÀO ĐẤT PHẬT-10 - ĐOẠN KẾT
 
GIÃ TỪ ĐẤT PHẬT
 
Ra đến sân bay, giã từ Đất PHẬT rồi,
Ta về nhớ quá, Ấn Độ ơi.
Những nơi đã đến bao kỷ niệm,
Nhớ mãi trong đời chẳng hề vơi.
 
Nhớ những lâu đài: nguy nga kia,
Nỗi khổ nhân gian: nước mắt đầm đìa!
Nhớ công viên chiều: mây giăng lộng gió,
Lễ hội đông vui: chiêng trống dập dồn.
 
Nhớ con tàu: xuôi ngược lăn đi!
Những còi buồn, rả rích bi ai,
Những người khuân vác, kiếm ăn từng bữa,
Đêm lạnh ôm chăn, co rúm vỉa hè.
 
Nhớ khu chợ, bày ra đủ thứ,
Kẻ đón người mời được mấy ai mua!
Nhớ những trưa, nắng hè oi ả,
Cảnh khổ giống nhau, thương mấy cho vừa.
 
Những căn nhà nghèo: mái che tơi tả,
Đêm mưa về, lẩn trốn góc nào đây?!
Những em bé, cụ già, từng giây Ta nhớ,
Chỉ được 10 Ru bi, vui đến không ngờ.
 
Nhớ mắt tròn xoe, vô tư hớn hở,
Những thiên thần nhỏ bé đáng yêu.
Phương xa Ta nhớ, nhớ thật nhiều,
Những hình ảnh nhiều nơi từng gặp.
 
Nhớ những cánh đồng khô trơ góc rạ,
Những “di tích” từng chỗ đi qua.
Nơi nương náu, nhà, không phải là nhà!
Không chịu nổi gió mưa về xiêu ngã.
 
Ta vẫn nhớ biết bao chuyện kể...
Thấy tận nơi dấu vết còn lưu,
Từ PHẬT ĐẢN SANH đến NHẬP DIỆT xa đời,
Bao gian khó 45 năm dài HOẰNG PHÁP.
 
Ta về, trả hết Ấn Độ ơi,
Chỉ giữ niềm vui lẫn tiếng cười.
Giữ mãi những nơi thành kỷ niệm ,
Dẫu rằng thời gian: nước chảy hoa trôi.
 
Ta về, xa lắm Ấn Độ ơi!
Dẫu Ta với Ấn chung một bầu trời,
Không hẹn, biết ngày nào gặp lại?
“Tình nầy”, xin giữ mãi đừng phai.
 
Lâm v Bảnh. M N
 
 

 

02 Tháng Ba 2009(Xem: 51529)
    Kính gửi thầy Nguyễn Thế Văn mà học trò của nhóm tứ Hai 1964 thường gọi thầy là Má Văn, ngẫu hứng từ lời nói của thầy trong đêm họp mặt 31/12/2003. Vào đêm ấy, thầy có bảo chúng con là không nên làm văn sĩ vì có nhiều lý do. Lời thầy dạy rất đúng vì “Đời không như mộng mơ, nên đời thường giết chết mộng mơ”. Nhưng chúng con cũng phải mơ để thấy cái đẹp, cái trong sáng, nên thơ, để tâm hồn chúng con trong một khoảnh khắc nào đó sẽ mềm mại hơn, tươi mát hơn, nhẹ nhàng và bay bổng.
25 Tháng Hai 2009(Xem: 56417)
Xin em sợi tóc thật dài Để anh cột giữ tháng ngày yêu đương
25 Tháng Hai 2009(Xem: 51942)
  Thơ vẽ như tranh, âm nghe như nhạc             . Thy Ân làm thơ hay như anh ca, anh hát trong những buổi họp mặt tiếng thơ với bút hiệu "Sư Thân Nguyên" làm mê mẩn hồn người.
24 Tháng Hai 2009(Xem: 54405)
  Tiến về nội, thối về ngoại. Quê ngoại lúc nào cũng gợi nhớ hình ảnh êm đềm, bao bọc của mẹ hiền. Tôi xin ghi lại bài thơ "Nắng quê ngoại" để tặng các bạn gốc gác Biên Hòa hay có dây nhợ với Tân Uyên
24 Tháng Hai 2009(Xem: 54456)
Lưu bút ngày xưa mỗi độ hè, Chuyền tay từng đứa, lòng sắt se.  
24 Tháng Hai 2009(Xem: 80539)
  ( Kính tặng Thầy Toán Nguyễn Văn Phố)
24 Tháng Hai 2009(Xem: 73286)
  Nay đất khách quê ngưòi: Thân biệt xứ. Áo công khanh rách nát giữ trong tim. Chút hương xưa là chút lửa êm đềm, Dùng sưởi ấm niềm riêng, chờ Hội lớn.
20 Tháng Hai 2009(Xem: 81694)
Ba mươi năm chờ đợi Hoa tàn, trăng tận, sông quằn mình trăn trở Ba mươi năm nhớ mong Lá héo, sao mờ, biển cồn cào dậy sóng
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76910)
  Đứng trước biển mùa Đông thêm cô quạnh Cánh hải âu đơn lẻ chập chờn bay Hải đăng xa nhạt nhòa trong sương lạnh Đá chập chùng, mong mỏi đợi chờ ai  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76839)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76372)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
16 Tháng Hai 2009(Xem: 76871)
Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.
12 Tháng Hai 2009(Xem: 55595)
Anh sẽ về thăm lại trường xưa, Một thời nghiên bút viết mòn tay. Ngô Quyền dấu tích nơi đầu cổng, Một thuở ai chờ? Ai đón đưa?
09 Tháng Hai 2009(Xem: 58812)
Đạp xe qua khỏi Cầu Ghềnh, Đồng Nai nước chảy bồng bềnh bèo trôi.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 61524)
Ngô Quyền một thủa nhớ không em? Áo trắng, ngày xanh, mộng sách đèn...
04 Tháng Hai 2009(Xem: 75751)
  Này em còn nhớ hay quên ? Lời Thầy Cô dạy chớ nên lơ là. Vì đâu mà có thân ta, Công Cha, Nghĩa Mẹ bài ca dao này;  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 84021)
Nhìn em dáng nhỏ hao gầy Cho tôi nghe tiếng thở dài buồn tênh
04 Tháng Hai 2009(Xem: 82321)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 74123)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77738)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!