Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - K3

28 Tháng Tư 201811:31 CH(Xem: 23557)
Thơ Lâm Văn Bảnh - K3
K3 LAM VAN BANH

K3
 
Tôi đến K3,
Vào ngày ngập nắng,
Trời K3 buồn, xanh thẳm,
Đường K3, lắm nẻo quanh co,
Đồi K3, san sát hẹn hò,
Những dãy nhà tole vừa mới cất.
 
Đất K3, màu đỏ,
Đỏ màu “Phượng Vĩ” nắng hạ rưng, *
Quanh K3, bát ngát những khu rừng,
Hiu hắt nhà ai? Đưa buồn lau lách.
 
Suối K3, vơi đầy tuôn nước mạch ,
Nước quý hơn vàng, tắm mát đồng xanh.
K3 hoang vu, không trái ngọt cây lành,
Nhưng đất không phụ công người vun sới nó.
 
Phượng vĩ mùa nầy trơ cành, thay lá,
Người xa về đông, không nở nụ cười.
Cải tạo nhọc nhằn, dầu dãi nắng phơi,
Đủ lứa tuổi, cùng chung số phận!
 
Họ về đây, nhiều mảnh đời lận đận!
Cộng khổ, đồng cam, cùng cảnh sớt chia,
Ách nước, nạn trời, lòng mãi đầm đìa!
Đêm thức trắng, cõi buồn, đã thấm!
 
Người có đến K3?
Xin một lần thăm ghé,
Đồi K3, mây vươn, gió nhẹ,
Cổng K3, ngã rẽ những tâm tình,
Trời K3, vần vũ buồn thinh ,
Gió đang giận, đang buồn, gió rít!
 
Trưa mây nhẹ, nắng chiều rơi lỗ chỗ,
Khách vào đây, uống ngụm nước đun sôi.
Gió bốn phương... lồng lộng nhịp từng hồi,
Khách rảo bước, buông lời theo bốn cõi:
 
Trông phương Bắc, khách thầm như tự hỏi: 
Trường Sơn ư? Nghe đạn réo, bom gầm!
Núi đồi xa... mờ ảo rải dưới chân,
Khách bỗng thấy lòng buâng khuâng lạ!
 
Trông hướng Nam, núi rừng mờ, như đã...
Ngỡ nhà ai thấp thoáng dưới chân mây.
Bao nỗi trập trùng, ẩn hiện đâu đây,
Khách nhẩm tính... tháng năm dài qua lẹ!
 
Trông phía Đông, nghe rạc rào sóng vỗ,
Đại dương gầm... át tiếng kêu la!
Bao kẻ ly hương... bèo dạt phương xa!
Chua xót quá, bao giờ gặp lại?
 
Trông về Tây, đêm tràn về, tê tái,
Còn mong gì nhìn lại ánh Bình minh.
Chỉ thấy mờ xa... cát bụi phủ quanh mình,
Khách rướm lệ, ngỡ sương thầm rơi rụng.
 
Tàu rít xa... đêm buồn trăn trở,
Nghe côn trùng... rời rã tâm can!
Đêm K3, đẫm ướt lệ từng hàng!
Ngàn giấc mộng, đang mơ về một hướng .
 
Tháng tư buồn, nhớ về K3 càng buồn hơn!
 
Lâm v Bảnh. MN
 
*K3: tên trại tù cải tạo, nằm trên đồi Phượng Vĩ gần núi Gia Ray Long Khánh
 
24 Tháng Hai 2009(Xem: 72901)
  Nay đất khách quê ngưòi: Thân biệt xứ. Áo công khanh rách nát giữ trong tim. Chút hương xưa là chút lửa êm đềm, Dùng sưởi ấm niềm riêng, chờ Hội lớn.
20 Tháng Hai 2009(Xem: 81567)
Ba mươi năm chờ đợi Hoa tàn, trăng tận, sông quằn mình trăn trở Ba mươi năm nhớ mong Lá héo, sao mờ, biển cồn cào dậy sóng
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76770)
  Đứng trước biển mùa Đông thêm cô quạnh Cánh hải âu đơn lẻ chập chờn bay Hải đăng xa nhạt nhòa trong sương lạnh Đá chập chùng, mong mỏi đợi chờ ai  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76733)
  Nhớ sao cứ nhớ quắt quay Ngô Quyền bạn cũ giờ đây ai còn?                  
20 Tháng Hai 2009(Xem: 76235)
Một chút mây trời, để nhớ thương, Bay qua thật nhẹ, trước cổng trường.  
16 Tháng Hai 2009(Xem: 76549)
Tặng Mai Trọng Ngãi, Đinh Hoàng Vân, Tiêu Hồng Phước, Tô Anh Tuấn và Phan Kim Phẩm.
12 Tháng Hai 2009(Xem: 55421)
Anh sẽ về thăm lại trường xưa, Một thời nghiên bút viết mòn tay. Ngô Quyền dấu tích nơi đầu cổng, Một thuở ai chờ? Ai đón đưa?
09 Tháng Hai 2009(Xem: 58509)
Đạp xe qua khỏi Cầu Ghềnh, Đồng Nai nước chảy bồng bềnh bèo trôi.
09 Tháng Hai 2009(Xem: 61415)
Ngô Quyền một thủa nhớ không em? Áo trắng, ngày xanh, mộng sách đèn...
04 Tháng Hai 2009(Xem: 75340)
  Này em còn nhớ hay quên ? Lời Thầy Cô dạy chớ nên lơ là. Vì đâu mà có thân ta, Công Cha, Nghĩa Mẹ bài ca dao này;  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 83605)
Nhìn em dáng nhỏ hao gầy Cho tôi nghe tiếng thở dài buồn tênh
04 Tháng Hai 2009(Xem: 82034)
  Như mây xuống phố chiều nay , Nhớ về trường cũ những ngày xa xưa. Môt mình lê bước trong mưa, Mang theo kỷ niêm trường xưa Ngô Quyền .  
04 Tháng Hai 2009(Xem: 73717)
  Bốn mươi năm lẻ: nửa bóng câu. Em biết đến ta bạc mái đầu. Lầu chiều Hoàng Hạc còn đứng đợi. Mang hết niềm riêng tới muôn sao.    
04 Tháng Hai 2009(Xem: 77527)
Mưa rơi trên phố vắng, Mưa rơi trên đường xưa Ta, nỗi buồn sâu lắng, Ngồi quạnh hiu, nghe mưa!
03 Tháng Hai 2009(Xem: 75514)
  Gặp nhau truyện cũ vui như tết, Nhắc lại ngày xưa, đẹp tựa hoa.  
03 Tháng Hai 2009(Xem: 69152)
  Ta vẫn là ta tự thủa nào Môi hồng, mắt sáng, mộng trăng sao… Trùng Phùng mở hội, mười phương nhạc , Xuân ngát một trời, tình vời cao !                                
02 Tháng Hai 2009(Xem: 71736)
Ngày nay con đã là cô giáo, "Mộng" đã thành rồi!...Mẹ thấy đâu? Đầu xanh bao mái nhòa trong mắt, Vẳng nghe tiếng mẹ ở nơi nao?...
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 66854)
*   Viết kính tặng thầy Nguyễn Xuân Hoàng với lòng Yêu Thương, Kính Trọng và Cảm Thông sâu xa nhất .  
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 81433)
(Thân tặng các em cựu học sinh Ngô Quyền, đặc biệt các em Ban Văn Nghệ Hiệu Đoàn thời 69-71 )
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 73104)
Khi nắng đổ trên cành hoa phượng đỏ Là lúc mặt trời đòi đùa cợt mái tóc em Tuổi ngây thơ mắt môi xinh bỏ ngỏ Cuộc vui đùa chẳng phân biệt gái hay trai!