Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Hà Thu Thủy - TIỄN CÔ VÀO CÕI VĨNH HẰNG

30 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 91929)
Thơ Hà Thu Thủy - TIỄN CÔ VÀO CÕI VĨNH HẰNG

 

TIỄN CÔ VÀO CÕI VĨNH HẰNG

hoa_vo_uu-_nhhanh

 

Nếu thời gian không về đập cửa 

Thì cô không phải ra khỏi ngõ 

Khỏi ngôi nhà bình yên cây lá hiền hòa 

Để rồi trở về trong hao gầy thinh lặng 

Tàng mận buồn ủ rũ lá khô cong 

Hàng chậu hoa cúi mặt âu sầu 

Nắng rớt bên hè nhà tần ngần lặng lẽ 

Ngày cô đi mùa thu rưng rưng nhớ 

Người đưa đò ân cần thầm lặng 

Bằng cả trăm năm trên mảnh đất này 

Qua bao nhớ thương, tan hợp, vơi đầy 

Bao thế hệ học trò Ngô Quyền 

Lần lượt về đầy đủ 

Đau đớn tiễn cô vào cõi vĩnh hằng 

Trong nhang khói nhạt nhòa qua di ảnh 

Mắt cô nhìn vẫn ánh nét bao dung 

Như thưở nào cô đến Biên Hòa 

Cùng mái trường Ngô Quyền đầy kỷ niệm 

Ruộng lục bình bên căn gác trọ 

Trong gió thu về quyện sông nước Đồng Nai 

Giờ thì Sông Xanh ngừng chảy 

Nhưng giọng giảng thơ Kiều thì mãi mãi thiên thu 

Nguyện cầu linh hồn cô chan hòa vào đất trời quê hương yên ả 

Theo gió theo mây thanh thản an bình

  
HÀ THU THỦY 

23 Tháng Chín 2011(Xem: 107864)
Ở phương nầy em vẫn mong vẫn đợi Thư tình xưa nét mực tím phôi pha Dòng sông nhớ phương trời xa vời vợi Con đò anh giờ đậu bến ngưòi ta...
23 Tháng Chín 2011(Xem: 103234)
Em sẽ lớn khôn hơn Sau cơn u mê dài Rồi em sẽ nguôi ngoai... Rồi em sẽ nguôi ngoai...
18 Tháng Chín 2011(Xem: 98193)
Tưởng đá cứng không bao giờ đá khóc Nghĩ núi cao không ướt mắt bao giờ Nhưng Mẹ đi không bao giờ được gặp Đá núi buồn nước mắt chảy thành mưa.
16 Tháng Chín 2011(Xem: 101429)
Như Bắc Đẩu soi đường con đi tới. Là biển bao la, con vững tay chèo. Ơn phụ mẫu suốt đời xin ghi nhớ. Công biển trời ngày chết vẫn mang theo.
15 Tháng Chín 2011(Xem: 125293)
Này em hỡi có khi nào thấy lạ Khi chiếc lá - tôi - rụng xuống chân người?
09 Tháng Chín 2011(Xem: 99267)
Hôm nay trống điểm khai trường. Tung tăng áo mới ngát hương học trò. Vai mang cặp nặng buồn lo. Ông đưa cháu ngoại vượt đò nhân sinh.
08 Tháng Chín 2011(Xem: 98564)
Mùa thu sang em áo dài nón lá Đi trong mưa náo nức buổi tựu trường Thôi tạm biệt những ngày hè thư thả Để trở về cùng sách vở thân thương.
02 Tháng Chín 2011(Xem: 90585)
Khi em đi ta chỉ còn vô thức Lại lang thang, lang thang… lại lang thang Biết về đâu cơn sóng biển ngang tàng Sao vết phỏng siêu hình đau hết mức
01 Tháng Chín 2011(Xem: 99692)
Dòng đời trôi miên man Dốc xưa trong miền nhớ Vì tình yêu muôn thuở Vượt không gian, thời gian.
30 Tháng Tám 2011(Xem: 93098)
Đã có một thời... chìm trong quá khứ... Chuyện chúng mình theo năm tháng phôi pha Em không khóc mặc dù mang tiếc nuối... Cánh buồm tình... một thoáng... đã rời xa...
27 Tháng Tám 2011(Xem: 102630)
vời vợi chiều nay trời xanh biếc gió lộng phi trường, nắng mới phai xa nhau chưa nói lời giã biệt đã nghe lòng lên tiếng chia tay
25 Tháng Tám 2011(Xem: 94940)
Khăn choàng tím bay tràn vai thiếu phụ Dáng xiêu gầy trĩu nặng nỗi niềm riêng Mây mùa thu đưa gió về phủ dụ Lay tàng cây xào xạc khúc ưu phiền.
24 Tháng Tám 2011(Xem: 93872)
Trăng thu bây giờ thôi vằng vặc sáng Mà ủ ê giữa lớp lớp mây ngàn Các vì sao trên đỉnh trời thinh lặng Chắc nhớ nhiều mùa thu cũ bình an
24 Tháng Tám 2011(Xem: 90297)
Đêm qua giấc ngủ muộn màng Sáng nay thức dậy chập choàng cơn mê Tám giờ làm việc dài ghê Phải chi có bạn cận kề cho vui
24 Tháng Tám 2011(Xem: 101362)
Mùa Xuân cũ đã xa Dấu Xuân còn ở lại Ngắm một chồi lộc biếc Và... nổi buồn đi qua…
20 Tháng Tám 2011(Xem: 84151)
Bơi trong ký ức tìm dư ảnh. Nắng ấm Ngô Quyền bao ước mơ. Rủ bóng thời gian vàng trang sách. Nét chữ rêu xanh phủ bụi mờ.
19 Tháng Tám 2011(Xem: 95368)
Bỗng gặp lại mình trước gương con Tóc vẫn ung dung nhuộm sắc buồn Nếp nhăn chạy trốn vào đuôi mắt Thấy mình như chấm nhỏ cô đơn
17 Tháng Tám 2011(Xem: 103612)
Vu Lan Hội, áo em cài hoa trắng Áng mây buồn khép lại một vầng trăng
13 Tháng Tám 2011(Xem: 100585)
Ngày xưa 13 tuổi Bây giờ em mấy mươi? Tình yêu anh vẫn giữ... Hiểu gì không em ơi?
12 Tháng Tám 2011(Xem: 90994)
Chiều nay về không chút mưa rơi Mà lạnh lắm lòng con nhớ Mẹ Đèn xanh không lên không ngại trễ Sợ chờ hoài không thấy Mẹ đâu!