Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - THƯA CÔ LẦN CUỐI

08 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 43566)
Nguyễn Trần Diệu Hương - THƯA CÔ LẦN CUỐI


THƯA CÔ LẦN CUỐI

co_hanh-large-content

 

Tết Giáp Ngọ 2014 với em không phải là một cái Tết vui, chẳng phải vì như Huỳnh Phước Minh (8/8) đã viết trong E mail gởi bạn đầu năm :

“…Hình như khi bắt đầu (hoặc đã) già, ngày Tết không còn vui như thời còn trẻ...”

Mà vì ngày mùng hai Tết, sáng thứ bảy ở Mỹ, em dậy sớm sau khi gọi điện thoại về thăm Mẹ ở Việt Nam, ngồi vào bàn đọc E mail, em nhận được tin Cô vĩnh viễn ra đi sáng sớm ngày mùng một Tết.

Đầu óc em chợt trắng xóa, chỉ còn hình ảnh của cô trên bục giảng Ngô Quyền xưa với tà áo dài màu xanh rêu hay tím nhạt. Có lần vui miệng, Cô nói với tụi em:

- Mặc áo dài một màu, tôi thấy mình gần với thời đi học hơn. Thời bằng tuổi các em, tôi chỉ mong làm người lớn để được mặc áo dài màu. Đến lúc lớn rồi, mới thấy thời còn được mặc áo dài trắng là thời đẹp nhất của đời người.

Học trò con gái ngây thơ, không những chỉ học được từ Cô những bài học Anh văn vở lòng trong "English for Today" quyển I mà còn học được từ Cô nhiều điều quý giá mà em nhớ nhất là :

"Làm việc gì nếu đặt cả đầu óc và tâm hồn vào thì kết quả sẽ tốt đẹp như mong ước" .

Khi khuyên điều đó, Cô nhìn vào mắt một vài bạn trong lớp bị điểm kém môn Anh Văn, nhưng cả lớp đều nghe thấy. Riêng em, từ đó em đặt cả tâm hồn và đầu óc mình vào bất cứ việc gì từ nhỏ đến lớn. Và Cô ơi, mỗi kết quả của công việc trong đời, khi nhận được lời khen của ai, em cũng thầm cảm ơn Cô về những lời khuyên năm xưa.

Niên học 74-75 chấm dứt tức tưởi cùng vận nước, tụi em chưa kịp thi đệ nhị lục cá nguyệt, và Cô chưa kịp thấy kết quả thi Anh văn tốt đẹp hơn, vì học trò đã theo lời khuyên của Cô, đặt hết đầu óc và tâm hồn vào việc học. Lúc đó, tụi em không hề biết Cô là chs NQ , và là con gái đầu lòng của Thầy Hiệu trưởng Phạm Đức Bảo. Mình mất liên lạc với nhau từ đó, lúc Cô vừa bước vào tuổi 26, và tụi em chưa kịp bước vào tuổi 16 đẹp nhất đời người, chưa kịp nếm mùi mơ mộng của học trò con gái.

Lần cuối mình gặp nhau, trong khung cửa lớp Ngô Quyền, cả cô và trò đều còn quá trẻ, chưa bao giờ em nghĩ là thầy trò mình sẽ chẳng còn có dịp gặp lại nhau.

Hơn một phần tư thế kỷ sau, sống đời lưu lạc ở quê người, sinh hoạt với Hội chs NQ hàng năm, thân quen với các anh chị lớp lớn, nhất là các anh chị khóa 6 ở San Jose, em mới biết Cô cũng là học trò khóa 6 Ngô Quyền, như các chs NQ khóa 5 và khóa 7 đã dạy em (Thầy Phận, Cô Nhung, Cô Tài, và Thầy Thu)

 

Đầu thế kỷ 21, Cô qua du lịch ở Mỹ, có ghé San Jose, gần nơi em ở. Cô được bạn học NQ xưa (chị Lynh, anh Phẩm, anh Minh...) đưa đi chơi nhiều nơi. Khi em liên lạc được với Cô qua phone thì Cô đã về nhà chị Phú Xuân ở Sacramento . Thầy trò mình không có duyên hạnh ngộ phải không thưa Cô?

Hè năm 2013, em về VN, được bạn bè đưa đến thăm Thầy Hiệu trưởng Phạm Đức Bảo cùng với Thầy Diệp Cẩm Thu. Em có hỏi thăm địa chỉ Cô để đến thăm Cô, vì không muốn lỡ dịp như đã hẹn lần sau và rồi không bao giờ còn có thể gặp Cô Khang. Thầy Bảo có cho biết Cô đã không còn nhận ra ai vì hậu quả từ một lần té xe ở Saigon từ vài năm trước.

Nếu em cương quyết hơn một chút thì đã thuyết phục được TL chở đến thăm Cô. Tụi em xin lỗi Cô đã bỏ lỡ dịp nhìn Cô lần cuối khi Cô vẫn còn hiện diện trên đời. Và vì không có duyên hạnh ngộ với Cô nên trong đầu em còn mãi hình ảnh một cô giáo trẻ duyên dáng, nhiệt tình với những tà áo dài màu nhạt còn phảng phất hình ảnh nữ sinh NQ.

Ở đời sống này, em xin được thay mặt cả lớp kính chào vĩnh biệt Cô. Cô ơi, ở cõi vĩnh hằng ít nhất cũng có BC, YN, KN, và Châu thay mặt cả lớp đón Cô. Ở hai phía sinh tử của đời sống, chỗ nào Cô cũng có học trò bên cạnh Cô.

 Xin kính chào Cô lần cuối. Em sẽ cầu nguyện cho Cô mỗi ngày đến giỗ đầu của Cô. Xin gởi đến Cô một cành lan màu tím như màu áo tím Cô hay mặc thủa xưa khi Cô đứng trên bục giảng NQ. Trong ký ức của em, luôn có một chỗ trân trọng cho Cô vì em không bao giờ quên Cô là người đã dạy cho em những mẫu tự đầu tiên của môn Anh văn.


Nguyễn Trần Diệu Hương

(Như một nén huơng lòng thành kính tưởng nhớ Cô Phạm Thị Hạnh 1949-2014)

 

 

04 Tháng Chín 2013(Xem: 69126)
Đã thành thông lệ, sau lần họp mặt với bạn bè phương xa, bạn bè quê nhà sẽ cùng nhau đóng góp tổ chức tiệc chiêu đãi chia tay để người đi nhớ mãi ân tình nơi cố hương.
30 Tháng Tám 2013(Xem: 52880)
Lúc bà mất, cậu Út ôm bà khóc như mưa, nghe cậu nhắn nhủ: "bà ngoại, ông ngoại, ba con ơi! nhớ về thăm cây mít nha!" cả nhà không ai cầm được nước mắt.
23 Tháng Tám 2013(Xem: 77711)
Phần tôi, kể từ khi bắt đầu va chạm cuộc sống, tôi khám phá ra rằng con người ta không thể nào sống mà thiếu người khác được.
23 Tháng Tám 2013(Xem: 52215)
Bọn học trò chúng tôi thuở ấy ngưỡng mộ anh lắm. Anh có dáng dấp một trí thức… Tây. Anh đã là nhà văn nổi tiếng trong văn giới và quần chúng, lại là một giáo sư Triết,
21 Tháng Tám 2013(Xem: 89870)
Công của những người đưa đò thầm lặng khoan dung, đã đào tạo bao lớp chúng tôi thành danh, thành nhân. Thời gian với bao biến đổi, nhìn lại cuộc đời chúng tôi luôn dặn lòng ”Nhớ Ơn Thầy, Nhớ Ơn Cô” để có một cuộc đời đáng sống.
20 Tháng Tám 2013(Xem: 51272)
Vì mẹ là ai con nào có thể biết, mẹ là ai hay có thể là bất cứ bà mẹ nào? Mẹ sẽ như nào nhỉ? Mẹ có giống người mẹ đã sinh ra con không? Giống, con cam đoan là giống.
16 Tháng Tám 2013(Xem: 32987)
Đường dù xa nhưng không ngại, vốn quý có được là bạn cũ trường xưa, dù ở nơi nầy hay nơi khác. Ước mong sau những người em những bạn đồng môn luôn gìn giữ cho Ngô Quyền luôn được mùi hương
16 Tháng Tám 2013(Xem: 25336)
Cám ơn các anh các chị người của Biên Hoà, Long Thành, Phú Hội, Phú Mỹ, Phước Thiền, Phước Kiểng…của Ngô Quyền, Tam C… cám ơn Cù Lao Phố, Cầu Mát, Đồng Nai, Tân Vạn, Bửu Long, Châu Thới...
13 Tháng Tám 2013(Xem: 60825)
Với những phương tiện tân tiến nhất của thế kỷ thứ 21, một người con như ông Scott đã nói lời từ biệt người mẹ trong những giây phút cuối cùng trước khi hơi thở của bà tắt hẳn
13 Tháng Tám 2013(Xem: 86811)
Đôi khi bất chợt gặp lại, mùi hương nồng ấm của thứ dầu gió này có thể giúp ta dăm ba giây phút sống lại những kỷ niệm xa xưa, để tâm hồn dịu đi đôi chút giữa cuộc sống xô bồ.
09 Tháng Tám 2013(Xem: 29772)
Trước 57,920 khán giả ở sân Soldier Field (Chicago, Illinois) chiều ngày chủ nhật 28 tháng 7 năm 2013, đội tuyển quốc gia Mỹ đã đá bại đội tuyển Panama 1-0 đoạt cúp vàng của giải CONCACAF
02 Tháng Tám 2013(Xem: 85672)
Từ tình cảm nầy tôi tự nguyện vững lòng tiến bước tiếp tục mang niềm vui cho mọi người suốt hơn 12 năm qua. Xin được cám ơn lòng bao dung tha thứ của Thầy Cô và đồng môn.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 29108)
Chiều ngày 3 tháng 7, khoảng 60 chs NQ từ nhiều tiểu bang của Mỹ cùng nhau dự họp mặt ở "ngôi nhà bồ tát" của chs NQ K8 Cao Thị Chung (và anh Huỳnh Kiệt)
17 Tháng Bảy 2013(Xem: 23346)
Xin nhắc Thầy Cô cùng các anh chị em Ngô Quyền, các trường lân cận và thân hữu Biên Hòa là hảy cố gắng giữ gìn sức khỏe để sống lâu, sống khỏe cho ngày họp mặt kỷ niệm 60 năm trung học Ngô Quyền sẽ được tổ chức tại San Jose, July 2016.
12 Tháng Bảy 2013(Xem: 61054)
Tôi xin gửi đến thầy cô, bạn bè tâm tư của mình để nhắc nhau còn hai tháng nữa là đúng 50 năm khóa 8 NQ bắt đầu nhập học.