Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phạm Văn Duyệt - CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC Website NGÔ QUYỀN

18 Tháng Ba 20242:42 SA(Xem: 7708)
Phạm Văn Duyệt - CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC Website NGÔ QUYỀN


CẢM NGHĨ SAU KHI ĐỌC Website NGÔ QUYỀN

 
Kính Chào BBT Trang Mạng Hội Ái Hữu CHS NQ,

Tôi đọc Trang Mạng NQ suốt thời gian dài cả hơn mười năm. Từ bất ngờ này đến ngạc nhiên khác, tôi hết lòng cảm kích BBT đã xây dựng được một diễn đàn với nhiều bài viết vô cùng phong phú, giá trị, hữu ích, đa dạng đủ mọi thể loại.

Hôm nay tôi xin mạo muội ghi lại vài bài học quý giá thu thập từ website NQ, như là dịp bày tỏ niềm biết ơn của một người đọc đến tất cả Tác Giả, Ban Điều Hành và toàn thể Cựu Học Sinh.

1. Tình đoàn kết:
Tắt cả Thầy Cô Giáo và Cựu Học Sinh đều rất đoàn kết. Sẵn sàng hổ trợ giúp đỡ nhau trong mọi tình huống. Những ngày họp mặt truyền thống hàng năm, hàn huyên chia vui sẻ buồn. Những lần kính viếng Thầy Cô ở trong cũng như ngoài nước. Một đời tôn sư trọng đạo. Những món quà nhỏ, những lời thăm hỏi nồng nàn làm thắt chặt tình Thầy Trò bè bạn sau bao năm xa cách. An ủi Ân Sư lúc tuổi già bóng xế... Xem lại hằng trăm tấm ảnh mới hiểu thấu nỗi lòng Sư Đệ của thuở nào đong đầy kỷ niệm dưới mái trường thân yêu. Đó là những ngày vui hiếm hoi của một đời người.

Tôi nhớ có dạo đọc được rất nhiều bài của Quý Giáo Sư, bằng hữu và hằng chục bạn học bênh vực cho Nhà Thơ vắn số nổi tiếng của Biên Hòa nói chung và NQ nói riêng khi họ đồng thanh bày tỏ nỗi bất bình với một Thi Sĩ tài danh tự nhận đã đặt ra bút danh Nguyễn Tất Nhiên cho Nguyễn Hoàng Hải. Cuối cùng rồi câu chuyện cũng trôi đi theo thời gian, để lại sự yên bình cho cả hai Thi Nhân lẫn mọi người còn lại. Nhưng vẫn phảng phất đâu đây tình đoàn kết của cựu học sinh NQ, muốn đem lại công đạo và lẽ phải cho người bạn đồng môn khuất bóng. Cảm ơn Quý Giáo Sư đã dày công dạy dỗ học sinh hun đúc đức tính cần thiết này để chuẩn bị cho hành trang vào đời, lăn lộn đua chen trên mọi nẻo đường thiên lý.

2. Ra đi nhưng vẫn nhớ Trường:
Hằng trăm bài nói về những kỷ niệm suốt bao năm tháng dưới mái trường. Các bạn dù ở bất cứ nơi đâu, trôi dạt ở phương trời nào, quê hương hay hải ngoại, đều dành thì giờ viết bài tô điểm cho vườn hoa NQ. Đủ cả chuyện vui buồn mấy chục năm về trước, mới ngày nào là thiếu niên vừa lên 11, 12, còn đệ thất đệ lục mà nay đã tóc bạc hoa râm hay tuổi già bóng xế cũng chưa chịu mỏi gối chồn chân. Vẫn thích tâm sự cùng bạn bè lưu lạc muôn phương, trải lòng qua trang giấy. Nhờ vậy mà đem lại món ăn tinh thần quý giá cho người đọc trang mạng NQ.

3. Sự dấn thân của Cựu Giáo Sư:
Thỉnh thoảng tôi có đọc báo online tiếng Việt của một số trường đại học và trung học khắp nơi trên thế giới. Trong đó đặc biệt nhất là trang NQ được các Cựu Giáo Sư đóng góp nhiều bài viết giá trị, nâng cao tầm cỡ và uy tín của trang nhà. Chắc là Quý Thầy Cô còn dạt dào tình thương yêu ngôi trường ngày trước. Tuy hết thời cầm phấn truyền đạt kiến thức uyên thâm, nhưng vẫn còn muốn gởi gắm tâm sự dòng đời cho đám học trò vì vận nước nổi trôi mà phải bôn đào tứ tán khắp nơi, từ Đông sang Tây, từ Á sang Âu...Thật may mắn diễm phúc cho NQ có đội ngũ Giáo Sư một đời hết lòng tận tâm tận lực cho học sinh thân thương của mình.

4. Thống kê số người đọc:
Hiện nay uớc tính có hằng chục website đăng tới cả mấy trăm bài mỗi ngày, trong đó rất ít trang báo điện tử ghi số lượng người đọc cho từng bài. Có báo chỉ ghi chừng một vài tuần rồi thôi. Riêng trang NQ thì thời gian này lâu hơn nhiều, vượt quá con số 10 năm. Vì vậy mà lắm bài đạt hơn chục ngàn người đọc.  Điều này là ưu điểm lớn của Ban Biên Tập. Kết quả đó đem lại cho mọi người biết tác giả nào được đọc nhiều hoặc bài nào được ưa thích.

5. Mở rộng người viết bài:
Có nhiều trang mạng chủ trương giới hạn trong nội bộ, chỉ nhận bài từ những tác giả thuộc ngành nghề của tổ chức mình, không đăng bài do những thân hữu bên ngoài gởi tới. Điều này làm giảm số lượng bài hằng kỳ và tất nhiên cũng mất đi một số bạn đọc.

Riêng trang NQ thì mở rộng vòng tay, hoàn toàn cởi mở để đón nhận mọi người mọi nơi. Đây là chốn tâm tình của tất cả thập khách bốn phương, bất kể trình độ hay thuộc thành phần nào. Nhờ thế mà thể loại đa dạng hơn. Thu hút nhiều người đọc. Hãy vào xem thì rõ. Lắm sáng tác về văn học, thể thao, thơ, nhạc, Phật Giáo, Công giáo, chính trị, triết học, khoa học, chiến tranh, du lịch, sử kỷ, địa lý, giáo dục, y tế...

Trên đây là những điểm son của trang Web NQ. Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước. Chỉ thử đọc qua trang mạng này là đủ thấy Quý Thầy Cô xứng đáng thụ hưởng niềm vui khi đã vun trồng nên những hạt giống tốt cho Xứ Bưởi Biên Hòa. Thật cao quý và hạnh phúc lắm thay !


Phạm văn Duyệt 
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 107333)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 100639)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 110166)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 101402)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 107211)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 222253)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.
30 Tháng Mười 2009(Xem: 109870)
Đã vài năm qua, kể từ ngày lễ Halloween năm 2005, lúc nào bà Jenna cũng nhớ hình ảnh người giao pizza rất trẻ, chắc chưa đến tuổi hai mươi lúc đó, nhưng có thái độ chững chạc của một người đã đi hơn nửa cuộc đời, và có tấm lòng của một ông tiên trong những truyện cổ tích.
17 Tháng Mười 2009(Xem: 106668)
“Mẹ già như chuối ba hương, Như xôi nếp một, như đường mía lau"
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 103933)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 84038)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 95027)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 86182)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 101006)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
27 Tháng Năm 2009(Xem: 94489)
  Trong dịp kỷ niệm 50 năm thành lập trường, chúng ta quả thực rỏ ràng thấy được: Gốc cây trường trung học Ngô Quyền đã có nhiều cành ngọn và Nguồn trường xưa đã tỏa rộng khắp nơi.
16 Tháng Năm 2009(Xem: 63568)
“Một góc Thầy Trò” hôm nay mời bạn quay về quá khứ của Lớp Đệ Thất B1 (1956-1957), thế hệ học sinh đầu tiên của Trung học Ngô Quyền – với “chị cả ” Lương Thị Khá đ ang định cư ở Boston, Massachusetts.
15 Tháng Năm 2009(Xem: 86817)
Ở Việt Nam, mùa hè bắt đầu với những cành phượng đỏ nở rực cả góc trời, với tiếng ve kêu ra rả buồn xót xa, thì ở đây chỉ có hoa “jacaranda” và nắng ấm. Không biết từ bao giờ tôi đã yêu thích màu hoa “jacaranda”, thích ngang qua những con đường có trồng hoa rợp bóng, nhìn những cánh tím nhỏ li ti trải đầy trên đất, thêu từng mảng trên không, tôi cảm thấy dường như mình đang đi trong một giấc mơ.
14 Tháng Năm 2009(Xem: 84798)
Cha tôi cũng thường nói nhiều người trên đời này ưa làm anh hùng đến nỗi quên rằng mình có một bà mẹ. “Úi trời, làm anh hùng mà không có mẹ thì làm anh hùng mà chi!”
07 Tháng Năm 2009(Xem: 90673)
Kính mời Thầy Cô, mời anh chị, mời bạn cùng đọc thư của anh Trương Đức Hoàng để thấy tình nghĩa Thầy Trò (chắc đã trở thành “đồ cổ” ở Việt Nam hiện nay), và để tìm lại hinh ảnh “con dốc Ngô Quyền trần ai khoai củ” mà hầu hết chúng ta đã gò lưng đạp xe mỗi ngày để đến ngôi trường Trung học Ngô Quyền thân yêu, bây giờ chỉ còn trong trí tưởng…
24 Tháng Tư 2009(Xem: 73994)
 Khi bạn nhận được tờ lịch này, rồi treo đâu đó trong nhà, thỉnh thoảng nhìn thấy nó thì hãy nhớ rằng bạn bè ở khắp nơi xa cũng đang nhớ về bạn, đang gửi về bạn lời chúc luôn an lành & hạnh phúc…  
14 Tháng Tư 2009(Xem: 98090)
Cám ơn trận mưa đêm nay, đã đưa tôi trở về thăm lại những nhánh sông đời đã từ lâu rẽ nguồn, khuất lối. Mưa ở quê người chắc không sao bằng mưa ở quê nhà, nhưng dù là kẻ lạ, cũng xin được tri ân những giọt mưa đã làm tươi mát, rực rỡ thêm phần đất mà biết bao người Việt tha hương đã chọn làm nơi trú ẩn và làm một cõi để đi về.