Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - MỘT GÓC BIÊN HÒA XƯA: TIỆM CHO THUÊ SÁCH NAM TẠO

19 Tháng Hai 202312:39 SA(Xem: 5140)
Phan Phú Hiệp - MỘT GÓC BIÊN HÒA XƯA: TIỆM CHO THUÊ SÁCH NAM TẠO

Một góc Biên Hòa xưa: Tiệm cho thuê sách Nam Tạo

NamTao 1

 

Trước 1975, bên cạnh việc giải trí và nâng cao kiến thức qua các phương tiện truyền thông phổ biến như TV, Radio, báo chí… người dân Biên Hòa (BH) quê tôi còn có thú tiêu khiển rất thanh tao là tìm sách và đọc sách.

Thời ấy, ta dễ dàng nhìn thấy hình ảnh người dân từ nhiều thành phần khác nhau trong xã hội thường có thói quen đến các nhà sách Huỳnh Hiệp, Thiên Tứ, Minh Trí... để tìm và mua sách. Khi gặp một quyển sách hay, họ tự nhiên giở trang đầu để đọc thử mà không gặp bất kỳ sự phàn nàn nào tự chủ tiệm. Lúc ấy, các nhà sách ngập tràn đủ mọi thể loại sách với nhiều nhà xuất bản (XB) khác nhau để đáp ứng nhu cầu đa dạng của độc giả.

Nhưng không phải người dân nào cũng đủ tiền để mua sách mới về đọc, nên họ tìm đến những tiệm cho thuê sách với giá cả phải chăng phù hợp với túi tiền.

Tôi không nhớ rõ BH thời ấy có bao nhiêu tiệm cho thuê sách, nhưng tôi chỉ biết hai tiệm chính: một tiệm đối diện cổng trường trung học Ngô Quyền mang tên Dư Ậm và một tiệm rất nổi tiếng Nam Tạo, tọa lạc nơi góc đường Trịnh Hoài Đức và Hưng Đạo Vương.

Tiệm Dư Âm có lượng đầu sách cho thuê không nhiều, chủ yếu là sách tiểu thuyết tình cảm của Quỳnh Dao, Lệ Hằng, Nghiêm Lệ Quân, Nhã Ca… và các loại sách tuổi hoa (loại hoa xanh, hoa tím) giành cho phần lớn độc giả là các nữ sinh.

Tôi thích đến tiệm Nam Tạo để thuê sách hơn, vì nơi đây có rất nhiều sách đủ mọi thể loại, lại gần nhà. Tiệm Nam Tạo là một căn nhà trệt, có diện tích không lớn lắm, nhưng lúc nào cũng đông khách, nhất là vào buổi chiều sau giờ làm việc. Chủ nhân tiệm là một người đàn đông trung niên, rất lịch thiệp và vui vẻ với khách. Giúp việc cho ông là 1-2 thiếu niên khoảng 14-15 tuổi. Điều đặc biệt tạo cho khách nhiều ấn tượng thú vị là ông chủ có trí nhớ siêu phàm. Dù quản trị một số lượng sách đồ sộ trong tiệm, nhưng chỉ cần khách nói tên tựa quyển sách, là ông biết ngay sách đã cho thuê hay vẫn còn trong tiệm, sau đó ông bảo người phụ việc đến các ngăn kệ X, Y, Z tìm và giao sách cho khách trong một thời gian rất ngắn. Thỉnh thoảng khi vui chuyện, ông cũng có thể tóm tắt sơ lược nội dung của một số quyển sách đang thịnh hành khi khách hỏi.

Khách đến thuê sách chỉ trả một số tiền thế chân bằng nửa giá trị quyển sách, tiền thuê sách được tính theo ngày. Khi khách trả sách, chủ tiệm hoàn trả lại tiền thế chân hoặc giữ lại làm tiền gối đầu cho đợt thuê sách mới. Thời ấy, chưa có máy tính hoặc công cụ hỗ trợ nào, việc ghi chép sổ sách theo dõi hoàn toàn thực hiện bằng tay, nhưng ông chủ và các cộng sự phối hợp nhịp nhàng, ghi chép nhanh gọn chính xác, không xảy ra bất kỳ sai sót nào.

NamTao 2


Đến với tiệm Nam Tạo, dân ghiền đọc sách có thể tìm được bất kỳ thể loại sách nào, thậm chí khan hiếm ở các nhà sách lớn. Sách cho thuê đắt hàng nhất vào thời ấy là các bộ sách kiếm hiệp (Truyện Chưởng) của Kim Dung như: Anh hùng Xạ Điêu, Thần Điêu đại hiệp, Tiếu ngạo giang hồ, Lục mạch thần kiếm, Lộc Đỉnh Ký, Ỷ thiên Đồ Long Ký…ngoài ra, còn có các loại sách tiểu thuyết tình cảm gia đình-xã hội của các tác giả trong nhóm Tự lực văn đoàn, các tác giả Quỳnh Dao, Lệ Hằng, Bà Tùng Long, Hồ Biểu Chánh, Lê văn Trương, Võ Hồng, Hoàng Hải Thủy, Nhật Tiến…; Có các loại truyện Tàu của nhà XB Xuân Thu ; Các loại sách học làm người ; Các loại sách loại khoa học viễn tưởng; Các truyện trinh thám Z-28; Các loại sách dành cho tuổi mới lớn của nhà văn Duyên Anh như Thằng Vũ, Chương Còm, Thằng Côn,Con Thuý… cùng các loại sách về giang hồ, nghĩa khí của ông; Các loại sách tuổi hoa ( hoa xanh , đỏ, tím); Các loại truyện bằng tranh của nhà XB “Sách Vàng”; Các loại sách về võ thuật, thể dục thể thao, và rất nhiều thể loại khác.

Khách đến tiệm Nam Tạo, ít khi thuê một quyển sách mà họ thuê rất nhiều sách, đặc biệt là các bộ truyện chưởng Kim Dung, nhiều người đã thuê trọn bộ về xem. Nhiều người mê đọc sách đến độ sau khi thuê sách tại đây, chưa kịp đem về nhà, mà họ ngồi trên xe gắn máy hoặc xe đạp giở sách đọc ngay trước cửa tiệm.

Ở tuổi thiếu niên thời ấy, tôi thường đến tiệm thuê các loại truyện phù hợp với lứa tuổi như: tuổi hoa (Loại hoa xanh, đỏ), truyện trinh thám, khoa học viễn tưởng, truyện kinh dị, truyện lịch sử, đôi khi là vài bộ truyện chưởng trong các dịp nghỉ hè và đặc biệt là các bộ truyện Tàu như Tam Quốc Chí, Thủy Hử, Phong Thần, Tây Du Ký…

Lúc còn sinh tiền, Ba tôi thích đọc nhiều truyện Tàu của nhà xuất bản Tín Đức Thư xã. Ông cũng cho tôi đọc thử vài quyển truyện Tàu như Đông Châu Liệt Quốc, Tiết Đinh San, Hán Sở Tranh Hùng… Tôi nhận xét hầu như tất cả truyện Tàu luôn đề cao những tấm gương trung hiếu tiết nghĩa, về thuật dùng binh, dùng người với nhiều tình tiết gay cấn , diễn tả những âm mưu và các trận đấu quyết liệt giữa các phe phái, giữa các nước lân bang với nhau. Từ những trận thư hùng đó, luôn xuất hiện những người trung trực, kẻ gian xảo, nịnh thần, hôn quân và minh Chúa rất ấn tượng.

Từ sở thích mê đọc truyện Tàu, tôi chuyển sang mê truyện chưởng của Kim Dung lúc nào không hay. Phải công nhận Kim Dung Tiên Sinh có biệt tài viết truyện rất hay.Các câu chuyện của ông đều dựa trên những nghiên cứu về sự kiện lịch sử, văn hóa, y thuật, võ thuật kỳ bí của các thời đại xa xưa, qua đó, diễn đạt tình tiết có lớp lang rất ly kỳ, hấp dẫn và khó dự đoán trước chuyện gì sẽ xảy ra, khiến truyện của ông như có ma lực quyến rũ độc giả phải tìm đọc hết chương này đến chương khác, hết quyển này đến quyển khác.

Một kỷ niệm vui là vào năm 1972, trong dịp nghỉ hè, tôi được gia đình cho đi thăm Ông tôi ở Vũng Tàu (VT) một tuần. Trước khi đi, tôi đến Nam Tạo thuê 7 quyển Anh Hùng Xạ Điêu (Trọn bộ 16 quyển) với ý định mỗi ngày đọc 1 quyển để giải trí.

Nhưng ngay từ những trang đầu tiên của quyển 1, có nhiều tình tiết ly kỳ hấp dẫn đã cuốn hút tôi phải đọc tiếp. Kết quả là chưa đến 2 ngày, tôi đã đọc hết vèo cả 7 quyển. Các ngày còn lại ở VT, tôi cứ luôn nôn nóng mong sao cho sớm hết kỳ nghỉ để về Nam Tạo thuê tiếp số tiếp theo của bộ sách.


Tiệm Nam Tạo tọa lạc, trên đường tôi đi học hàng ngày, nên thỉnh thoảng trong các buổi chiều nhàn rỗi đi học về, tôi thường ghé nơi đây, không phải để thuê sách mà chỉ để xem danh mục sách mới về và để được hòa mình vào một không khí sinh hoạt văn hóa dễ thương là tìm sách và đọc sách của người dân quê tôi lúc bấy giờ. Thật vậy, sự kết hợp hài hòa giữa một thế giới sách muôn màu muôn vẻ tại tiệm này và sự khao khát kiến thức của những người thích đọc, đã tạo nên một nét sinh hoạt văn hoá độc đáo của người dân tại một góc phố nằm trên con đường trung tâm sầm uất bậc nhất của Biên Hòa.

Cuối tháng tư năm 1975 miền Nam VN bước sang một Chapter mới. Cùng chung số phận với các nhà sách và cho thuê sách khác, tiệm Nam Tạo đã đóng cửa và toàn bộ sách bị thu gom để tiêu huỷ hoặc trôi dat nơi nào không ai biết. 
  

Trong những năm đầu thập niên 1980s, lúc còn học ở Sài Gòn, tôi có thói quen cuối tuần thường đi dạo tại chợ bán sách cũ ở đường Đặng Thị Nhu (Quận 1). Nơi đây có rất nhiều sách cũ phong phú với nhiều thể loại khác nhau.Tôi đến đây, chủ yếu là ngắm nhìn những sách ngày xưa mình đã đọc cho đỡ nhớ chứ không đủ tiền để mua lại tất cả. Đôi khi tình cờ, tôi cũng xem được một vài quyển sách xưa, bên trong trang bìa có ghi chú nhiều dòng ngày tháng và đã gạch đi. Tôi đoán đây là sách đã cho thuê và biết đâu, nơi xuất xứ của nó có thể từ tiệm sách Nam Tạo ở quê tôi năm xưa đã trôi dạt đến đây?

Ngày nay, những chiếc Smart phone, Laptop, iPad… đã dần thay thế các quyển sách cũ và làm thay đổi thói quen đọc sách của nhiều người. Nhưng riêng tôi, vẫn thích được cầm một quyển sách xưa trên tay, để cảm nhận lại mùi mực trên giấy ố vàng, được sờ chạm vào bìa sách và chầm chậm giở từng trang để khám phá những nội dung thú vị bên trong, và cũng để hoài niệm lại một thời niên thiếu háo hức đi tìm sách đọc tại Nam Tạo- Tiệm cho thuê sách một thời vang bóng- của BH xưa.

 

(Ảnh sưu tầm)

 

Hiep Phan—02/2023

 

07 Tháng Năm 2010(Xem: 140028)
Mẹ là đề tài xưa cũ nhưng không bao giờ lỗi thời trong Thơ Văn; nhờ thế mà hôm nay, nhân Ngày Lễ Mẹ 9/5/2010, chúng ta có dịp giới thiệu trên Trang Web Nhà những bài viết ngắn qua lời văn chân thật, những vần thơ giản dị mà tràn ngập hình ảnh, hồi ức, kỷ niệm thân thương về Mẹ . Xin bấm các tựa bài bên dưới để thưởng thức:
07 Tháng Năm 2010(Xem: 91131)
Ngày nay, má tựa như ngọn đèn dầu trước gió, nếu một mai ngọn đèn tắt đi, e rằng cuộc đời còn lại của tôi sẽ mang nhiều ân hận và tiếc nuối. Ân hận vì không có những giây phút kề cận bên má lúc tuổi già, tiếc nuối vì không còn được một lần ăn lại món thịt nọng kho, cá trê chiên dầm nước mắm mỡ hành và nghe giọng nói của má với “ Hương vị ngọt ngào”.
06 Tháng Năm 2010(Xem: 80319)
Chúng ta hãy cài một hoa hồng cho những ai còn Mẹ! và một đóa bạch hồng cho những ai mất mẹ. Dù Mẹ còn hay mất, chúng ta cũng phải nên nhớ cho rằng, tất cả ai sống trên đời nầy, thân thể nầy cũng chỉ là một phần tách rời từ thân thể Mẹ mà ra.
25 Tháng Tư 2010(Xem: 93683)
Đầu thập niên tám mươi, trước những bế tắc không lối thoát, Mẹ thu xếp gởi anh chị em chúng tôi, từng đứa, vượt đại dương để đến một vùng đất tự do, ở đó không có khủng bố tinh thần, ở đó không có trại cải tạo giam giữ những người hoàn toàn lương thiện, và ở đó chúng tôi sẽ được học hành thành người.
11 Tháng Tư 2010(Xem: 72913)
Bài viết như một nén nhang tưởng niệm người đã khuất. Ở môt nơi bình an nào đó, tôi tin rằng anh đang mĩm cười. Không phải nụ cười khinh bạc, ngạo mạn mà là nụ cười hồn nhiên, vô tư của tuổi học trò...
06 Tháng Tư 2010(Xem: 83780)
Ngày đầu bước vào ngưỡng cửa Trung học của tôi không được đẹp và dễ thương như các nhà văn đã miêu tả. Tuy nhiên nó vẫn cho tôi nhiều kỷ niệm khó quên.
31 Tháng Ba 2010(Xem: 94462)
Đêm qua thức giấc một mình, nhìn trăng sáng tôi chợt nhớ đến ánh trăng ở VN, nhất là trăng miền biển, trông rất hiền hòa và trong sáng, nơi tôi đã sống 2 năm với nghề “gõ đầu trẻ” sau năm 1975, khi tôi vừa tốt nghiệp trường Sư phạm Sài Gòn, thời gian này đã để lại trong tôi một dấu ấn khó quên.
30 Tháng Ba 2010(Xem: 84390)
Thế rồi hoàn cảnh đẩy đưa, vận người đưa đẩy, tôi xa luôn quê nhà, xa luôn cái bàn học con con cạnh cửa sổ đêm đêm được dỗ dành bởi một loài hoa quen thuộc, không vương giả, không quê muà, chỉ đủ làm xao xuyến lòng tôi khi nhớ đến.
02 Tháng Ba 2010(Xem: 65268)
Cái kinh nghiệm khổ đau của kiếp người có phải là một ấn chứng để tâm hồn vượt lên trên bão dông, để ngôn ngữ yêu nhau vẫn còn dù đã nhiều nghịch cảnh. Và, theo tôi, Nguyễn Tất Nhiên là một thi sĩ thực sự mang đời sống mình làm ví dụ cho một trường hợp của khoan dung và từ ái?
18 Tháng Hai 2010(Xem: 87375)
Xuân Con Cọp lại sắp đến rồi. Mà ở cái nơi "phong trần luân lạc" nầy, Tết nhất cũng chả có gì vui. Thôi thì xin mời bạn cùng tôi nhâm nhi dăm ba câu thơ cũ, để gọi là tạm "mua vui" trong khoảnh khắc chờ đợi đón giao thừa nơi xứ lạ.
16 Tháng Hai 2010(Xem: 79936)
Trước hết, bước qua năm mới, Thủy xin kính chúc mọi người được một năm an khang, hạnh phúc và thịnh vượng. Nhân đây, với tư cách là mẹ của hai đứa con của anh Nguyễn Tất Nhiên, Thủy xin trân trọng gửi đến quý Thầy, quý Bạn lời tri ơn chân thành sâu đậm nhất.
06 Tháng Hai 2010(Xem: 89801)
Xin tạm biệt Xuân xưa, ngày tháng cũ. Hy vọng những chồi non, lộc mới… mang hết những ưu phiền của tôi đi thật xa, đi vĩnh viễn. Tình yêu của tôi ơi, xin ngủ yên!
06 Tháng Hai 2010(Xem: 84365)
Tôi chỉ nhớ mong manh rằng buổi trưa hôm ấy đứng ở sân thượng với gói quầ n áo trong tay nhìn ra phía xa, ngọn đồi huyền bí của tôi nay chỉ còn là một bóng mờ, chập chờn sau những đám khói đen mù mịt.
30 Tháng Giêng 2010(Xem: 91355)
Vậy khi một nhà thơ, nhà văn nào đã qua đời, thì, làm ơn, nếu không vì nhu cầu nghiên cứu tiểu sử để tìm hiểu cặn kẽ về bối cảnh và điều kiện sáng tác của họ, xin đừng khai thác đời tư của họ để phục vụ cho bất kỳ một mục đích nào khác hơn là góp phần cống hiến cho đời ba điều thật đơn giản, nghe rất nhàm tai, nhưng vô cùng cao quý, đó là: Chân, Thiện và Mỹ.
25 Tháng Giêng 2010(Xem: 97569)
Tôi nhớ câu nói của một ông anh trong vùng tôi đang sống, rằng sau khi hoàn tất một công việc, bao giờ người ta cũng thấy hai túi áo chứa đầy những lời cảm tạ và những lời xin lỗi.
11 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 95521)
Nhớ về quê hương, nhớ thời thơ ấu, dưới mái trường xưa, con đường ngập lá vàng rơi, nhớ chúng mình một thời rong chơi. Cuộc đời đổi thay, chúng ta mỗi người mỗi ngả, đối với tôi, đời sống thế nào? Ngày tháng phôi pha, xứ người xa lạ, lòng luôn ngóng về quê hương, nhớ từng nơi ngày đó chúng tôi đã đi qua, nhưng bây giờ cảnh cũ không còn và các bạn xưa cũng không còn, biết lưu lạc nơi nao?
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 100207)
Chỉ còn vài ngày nữa là thành phố Adelaide, nơi tôi đang cư  ngụ sẽ vẫy tay chào mùa đông để chính thức bước vào mùa xuân. Ngày đã trở nên dài ra và trời đã bắt đầu ấm áp trở lại.
18 Tháng Mười Một 2009(Xem: 93887)
Cầm tờ thư của cô tôi ấp nhẹ vào ngực. Ơi! cô giáo nhân ái còn hơn bà tiên trong thần thoại đã dang tay cứu tôi trong nhiều lần khốn khó. Thời gian đi qua thật lâu rồi nhưng tất cả những gì về cô tôi đều nhớ. Bảy năm trời lớn lên từ một mái trường nên mãi mãi ngôi trường Ngô Quyền thân yêu ấy là một ngăn nhớ êm đềm trong quả tim tôi.
12 Tháng Mười Một 2009(Xem: 97223)
Vậy là con bé út của tôi đã đi học được hai hôm. Mọi học khu đều đã khai giảng niên khóa mới từ đầu tháng 9 mà mãi tới giờ, đầu tháng mười một, con gái tôi mới “cắp sách” đến trường cũng bởi nó bị “lọt sổ”.
02 Tháng Mười Một 2009(Xem: 210289)
Mùa Thu, mùa của tình yêu, của nhớ nhung, lãng mạn và là… của em.