Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thanh Dương - TÌM MÃI ĐÓA PHÙ DUNG.

22 Tháng Mười 20221:39 SA(Xem: 4737)
Nguyễn Thị Thanh Dương - TÌM MÃI ĐÓA PHÙ DUNG.


TÌM MÃI ĐÓA PHÙ DUNG.

1415930210_hoa-phu-dung


Tôi ngồi trước computer lòng lâng lâng bao nhiêu cảm xúc khó tả. Tôi vừa phát hiện ra face book của Hải khi tình cờ đọc một bài viết ngắn đầy cảm xúc của anh. Hải nhắc đến tên tôi, đến một kỷ niệm đáng nhớ nhất thời chúng tôi yêu nhau, anh đã đi tìm cho tôi đóa hoa Phù Dung trong rừng thu Đà Lạt và anh còn nợ tôi đóa hoa Phù Dung ấy cho đến tận bây giờ, hơn 40 năm qua.

Ngày xưa khi vừa học xong tú tài tôi vào làm kế toán trong một hãng xe hơi của Pháp tại Sài Gòn và quen Hải. Chàng là kỹ sư mới ra trường loại giỏi và được chủ hãng rất tín nhiệm.

Hai chúng tôi yêu nhau, tuổi còn rất trẻ, mới đi làm, chưa kịp nghĩ đến chuyện cưới xin thì Hải được hãng cho học bổng sang Pháp du học 3 năm để nâng cao trình độ kỹ sư. Thật là một giấc mơ lớn, một cơ hội hiếm có để được đến nước Pháp và học hỏi. Chàng hứa hẹn và an ủi tôi:

- Ba năm nhanh chóng lắm anh sẽ trở về làm việc cho hãng và chúng ta sẽ kết hôn.

Tuy buồn vì phải xa người yêu, tôi vẫn vui mừng khích lệ Hải:

- Chắc chắn là anh phải đi Pháp chứ. Miễn là đừng ở lại vì cô đầm “Người em mắt nâu. Tóc vàng sợi nhỏ” như thơ Cung Trầm Tưởng nhé..

Chàng xa, nhưng tình yêu chúng tôi vẫn gần qua những lá thư. Khi chỉ còn một năm nữa Hải về nước thì biến cố 1975 đã làm tan tành tất cả, những mộng ước chỉ là bọt bèo tan vào bể dâu. Hải kẹt lại ở Pháp. Sau đó tôi lập gia đình để theo gia đình chồng vượt biên theo diện bán chính thức.

…..

Qua face book tôi được biết Hải đã lấy vợ Tây, câu nói đùa của tôi năm xưa đã vận vào đời chàng, hai người ở với nhau có một con và bà vợ Tây đã li dị chàng mấy năm nay. Con của Hải sang Mỹ làm việc và chàng đã theo con sang Mỹ định cư. Thật tình cờ chàng ở cùng tiểu bang với tôi, cách nhau 6 giờ lái xe.

Không biết có phải trời già sắp xếp cho chúng tôi cùng lẻ bóng lúc về chiều để sau này tái ngộ nhau không mà hoàn cảnh tôi cũng chẳng tốt lành hơn chàng là bao, góa chồng không con cái.

Tôi nôn nao vui mừng muốn lên lạc ngay với Hải, tôi muốn reo lên cho cả thế giới và Hải biết rằng em đây, người xưa của anh đây, chỉ 6 tiếng lái xe thôi là anh sẽ gặp lại em sau trùng trùng xa cách. Chắc Hải sẽ bất ngờ và sung sướng, chúng tôi sẽ có một ngày tái ngộ hơn cả trong mơ...

Tôi rộn ràng dự tính sẽ ra mắt Hải trong bộ dạng tốt đẹp nhất, tôi lục tung closet tìm đủ kiểu quần áo, đủ sắc màu để làm điệu sao cho trẻ trung, xong tôi ngồi vào bàn trang điểm thử chải kiểu tóc sao cho lãng mạn nên thơ. Nhưng khi nhìn mái tóc nhiều sợi bạc và thưa mỏng, sợi rơi xuống đất sợi còn cài trong lược tôi bỗng chạnh lòng. Trong gương kia không phải là cô gái thuở hai mươi tuổi yêu anh nữa, mà là một bà già tuổi xấp xỉ 65 với những nếp nhăn khóe mắt khóe môi.

Những hình ảnh năm xưa của tôi và Hải hiện về. Cũng như Hải, không bao giờ tôi quên một buổi chiều chúng tôi trên đồi thông trong chuyến du ngoạn Đà Lạt do hãng tổ chức cho nhân viên mùa Thu năm ấy. Chúng tôi cùng lãng mạn đi trong rừng thu, Hải muốn tìm đóa hoa Phù Dung trắng xóa của bài hát “Hoài Thu” xem đẹp thế nào để tặng cho tôi vì anh biết tôi thích nhất câu này trong bài hát. Trên con đồi dốc bạt ngàn thông reo tôi và Hải chạy đuổi nhau từ gốc thông này đến gốc thông kia, khi bắt kịp tôi anh tự thưởng công chiến thắng bằng một nụ hôn dài. Chúng tôi hôn nhau trong nắng trong gió giữa trời xanh mây trắng thênh thang. Đi xuống đồi chúng tôi đã băng qua những bụi hoa Dã Quỳ vàng rực rỡ mọc bên sườn đồi và lang thang đến tận một con suối hai đứa mới chịu dừng chân. Hải đã hái mấy hoa Dã Quỳ từ lúc nào và tặng cho tôi để chụp hình kỷ niệm. Anh bảo không tìm ra hoa Phù Dung chỉ có hoa Dã Quỳ vàng đền cho em yêu.

Dĩ vãng đẹp và đáng yêu thế đấy.

Tôi thẫn thờ cụt hứng buông lược, giấc mơ gặp Hải cũng nguội lạnh tan biến. Tôi trở về thực tế, đôi chân thường xuyên đau yếu vì khớp gối này không còn là những bước chân ngày xưa cùng anh chạy đuổi nhau trên đồi thông vắng nữa, mái tóc bạc sợi mỏng này không là suối tóc trên vai rối bời theo gió và anh đã bảo tóc tôi đẹp hơn mây trời Đà Lạt nữa, nụ cười tôi bây giờ không còn tươi xinh như ngàn hoa Đà Lạt nữa. Tôi đã biết phận mình, đã lo xa cho mình, tìm hỏi để biết rằng muốn vào ở nursing home giá trung bình hiện nay phải hơn 5,000 đô la Mỹ cho một tháng, vài trăm ngàn tiết kiệm cả đời của tôi sẽ để chi trả cho lúc tuổi già vô dụng như thế. Một ngày buồn nào đó tôi sẽ vào nursing home vì đôi chân này và vì bất cứ lý do gì của tuổi già sức yếu. Đường đời không còn đủ dài để cho tôi đi tìm lại người xưa.

Đương nhiên Hải cũng già đi, héo tàn đi. Hai người tuổi về già gặp lại nhau có còn cảm xúc, còn rung động và yêu nhau như ngày rất trẻ không? Mỗi thời gian, mỗi tuổi tác và mỗi hoàn cảnh đều cho người ta những cảm xúc khác nhau. Gặp lại cố nhân biết đâu chỉ thêm bẽ bàng, biết đâu sẽ làm mất đi những hình ảnh thơ mộng cũ? Thà rằng không! Không bao giờ gặp lại.

Tôi quyết định im lặng coi như hồi nào đến giờ Hải vẫn biệt tăm biệt tích trong cuộc đời tôi, coi như tôi chưa bao giờ đọc được Face book của Hải và tôi sẽ chấm dứt không vào đọc nữa. Tôi sợ sẽ nhìn thấy hình ảnh Hải của hiện tại. Trong tôi Hải vẫn mãi là chàng trai của tuổi đôi mươi.

Cứ để Hải lãng mạn nuối tiếc tiếp tục đi tìm cố nhân, cứ để anh suốt đời còn nợ tôi một đóa hoa Phù Dung và giữ mãi hình ảnh tình cảm thuở ban đầu.

Tôi mỉm cười, cảm thấy tâm hồn nhẹ nhàng thanh thản. Tôi mơ màng nhắm mắt lại, thấy có hai người tuổi trẻ, tuổi đang yêu, vui vẻ đùa giỡn chạy tìm nhau trên đồi thông Đà Lạt, nụ hôn trong gió mà chẳng gió nào làm bay mất nụ hôn ấy. Đà Lạt ngàn hoa, nhưng anh và em đi lạc trong rừng hoa nên cứ mãi hẹn hò nhau, cứ mãi đi tìm cho nhau một đóa Phù Dung.


Nguyễn Thị Thanh Dương.

( Agust,28, 2022)

20 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4702)
Khi trái banh lăn trên sân cỏ, người cầu thủ đem hết nhiệt huyết và tài năng để giành chiến thắng cho màu cờ sắc áo, cho đơn vị mà họ đại diện. Chúc Mừng Argentina. Chúc Mừng World Cup 2022 đã thành công rực rỡ.
18 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4736)
Xin cảm ơn Canada, ..đã cho chúng tôi cơ hội tạo dựng lại cuộc sống đúng nghĩa của con người với đầy đủ quyền lợi và nghĩa vụ và đã cho chúng tôi hưởng những mùa Giáng Sinh an bình.
16 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4328)
Xin chia sẻ đến Thầy Cô và đồng môn bài viết và hình ảnh được tải lên, do bạn Nguyễn Mỹ Dung, CHS khóa 15 NQ, em gái của bạn Nguyễn Mỹ Lộc, CHS khóa 8 NQ.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4703)
World Cup 2022 sắp đến hồi kết thúc. Hàng tỷ người trên thế giới đang háo hức theo dõi và trông chờ. Nhân dịp này, tôi xin được ‘’bàn ngang” về World Cup trong quá khứ gọi là giúp vui, hay chia sẻ cũng được.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5744)
Dần dà, người Bắc di cư tự coi mình là người miền Nam nhứt là sau khi miền Nam sụp đổ. Họ không muốn người ta đánh đồng mình với người miền Bắc vào Nam sau 1975.
04 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5241)
Nhiều bình luận gia danh tiếng trên thế giới tiên đoán đội vô địch kỳ nầy sẽ là một trong bốn đội Ba Tây, Argentina, Anh hay Pháp nhưng cũng không thể bỏ qua những kết cuộc bất ngờ
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4828)
(Xin phép “lấn sân” anh Lê Quý Thể, người từng dìu dắt hai đội banh Châu Văn Tiếp và Ngô Quyền)
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5859)
Nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh Thầy Cô khi đứng trên bục giảng, dùng bảng đen phấn trắng để truyền bá kiến thức, khơi gợi và thắp sáng cho chúng tôi những ước mơ, những hoài bão,
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4878)
Bao mùa World Cup đã qua, bao chàng trai trên sân có thuở nào đã là “người tình” của Bông. “Người đi qua đời tôi, không nhớ gì sao người?”
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4138)
Chẳng bao lâu nữa World Cup sẽ khép lại, còn nhiều bất ngờ thú vị. Ai buồn ai vui, ai thất vọng nhảy cầu tự tử, ai hớn hở thắng cá độ là chuyện của họ.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 7268)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4397)
Còn nhớ đến nhau, còn thương tưởng là trân quý. Tan rồi hợp. Hợp rồi tan. Người đi sau đốt nén hương cho người đi trước.
23 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5363)
Em thành thật tri ân các Thầy Cô đã cho chúng em được là học sinh của một nền giáo dục nhân bản VNCH.. Chúng em kính chúc các thầy cô một lễ Tạ Ơn vui vẻ, sức khỏe, hạnh phúc an lạc bên gia đình, con cháu.
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5963)
chúc mừng anh Hoàng duy Liệu nhận lãnh trách nhiệm thành lập ban điều hành mới của hội AHCHS trung học Ngô Quyền Bắc California.
20 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4534)
Cái giá phải trả cho sự hội nhập. Không thể lấy thước nào mà đo đếm được. Đành chịu và bất lực trước những khuynh hướng bảo thủ như một tiếng thở dài.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4742)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4966)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5074)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4881)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4834)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.