Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

TuyếtMai Bùi - DẤU LẶNG BÊN ĐỜI

05 Tháng Mười Một 202112:47 SA(Xem: 6123)
TuyếtMai Bùi - DẤU LẶNG BÊN ĐỜI




                             
 Dấu lặng bên đời

dau lang bendoi

Nó và tôi vừa mới nói chuyện với nhau, nó như thì thầm, “mày viết gì đi, về tình bạn của tụi mình, về yêu thương tao mày còn mãi đến hôm nay...”  Nó vẫn như thì thầm, “mày không thấy sao, thời gian vời vợi hư không, lẫn khuất đâu đó mà đuổi miết theo tụi mình, ngoãnh lại tuổi già đã ở trên lưng… mày ơi, tình bạn tụi mình sẽ còn mãi dài theo năm tháng…”

 
Nó cứ, “mày ơi! mày ơi!”, đã vậy lại còn trêu ghẹo hoài ức tôi khi dăm bữa nửa tháng, lúc thì gửi hình ảnh của sân trường năm cũ, khi thì ảnh của lớp học năm nảo năm nao, có khi nó tìm được đâu đó ảnh chụp dãy hành lang lớp học kéo dài với hàng lan can mờ nhòe hoen ố, cánh cổng trường xưa sừng sững cao im lìm khép kín, lớp sơn hàng chữ “Trung Học Khiết Tâm” đôi chỗ đã bong tróc rĩ màu... và có lần tôi đã muốn rơi nước mắt khi nó gửi tôi hình cha hiệu trưởng Lê Hoàng Yến, trong cơn xúc động ùa về, tôi nhớ cả giọng nói của cha...
 
Và đâu phải chỉ có vậy, nó còn gửi này là bùng binh rạp hát Biên Hùng có năm ngã rẽ và có một con đường với con dốc thoai thoải kéo dài, chở từng vòng xe của nó và tôi ngày hai buổi đến trường, kia là ảnh những con đường ngắn dọc ngang với kẻ mua người bán ngược xuôi trong chợ Biên Hòa... Ôi! Ngôi chợ suốt thời thơ ấu có tôi ngồi xổm trên chiếc ghế thấp tè ngang mặt đất ăn nhin nhín chén chè đậu thơm ngon của chị Tươi bán hàng từ thời chị còn phụ với má mình, đến những buổi trốn giấc ngủ trưa chạy ù ra sạp báo của chị Giàu mãi mê đọc cọp từng trang cổ tích, sạp báo chị bày đủ thể loại truyện tranh nhiều màu sắc bắt mắt, gian hàng chị Giàu ở ngay bồn bông trước cửa chợ Biên Hòa đối diện nhà in Hiệp Thành, cũng gần ngôi nhà cũ tôi ngày ấy, gần xịt hà, ngày trước tôi chạy vèo cái là đứng trước gian hàng sách của chị rồi.


Và nữa, cả hình ảnh của nó, là nhỏ bạn tôi của năm tháng bây giờ đang cười tươi bên cây lộc vừng đơm bông đầy dây trước sân nhà, là bạn tôi với ánh mắt vợi xa xăm ai biết nó đang nhớ nghĩ đến điều gì? Nhớ thật nhớ quá, nhớ rưng rức lòng, nhớ những khi về thăm quê nhà buổi trưa nắng chang chang trên đầu vẫn cứ thích đạp xe thong dong đến nhà nó, hai đứa nằm bên nhau nhắc chuyện ngày xưa rồi thãng qua nói quanh nói quẫn chuyện đời, cứ thế nó và tôi dắt tay nhau nhàn du trong vùng ký ức triền miên cũ, và bây giờ chỉ bằng những lời vọng xa thì thầm, “mày viết gì đi, về tình bạn của tụi mình, về yêu thương tao mày còn mãi đến hôm nay... mày không thấy sao, thời gian vời vợi hư không, lẫn khuất đâu đó mà đuổi miết theo tụi mình, ngoãnh lại tuổi già đã ở trên lưng… mày ơi, tình bạn tụi mình sẽ còn mãi dài theo năm tháng…”  nó đã xô ngược tôi trở về ngày đó, của những tháng năm nào đó in dấu trong đời. 
 
Tôi nhớ cái dáng nhỏ nhắn của nó ngày xưa, nhớ từng nét chữ đẹp ơi là đẹp trải đều trên trang giấy học trò trong “Lưu Bút Ngày Xanh” của nó viết cho tôi mỗi khi hàng bông phượng bắt đầu rực đỏ góc sân trường, nhớ cái miệng nó hay cười và cười rất duyên (giờ nụ cười nó vẫn y nguyên như ngày cũ) nhớ mái tóc dài ngang lưng chừng, ngọn gió đùa vui thổi qua tinh nghịch, mái tóc dạt bay như thèm như muốn mà chưa phủ được hết bờ vai thơm của nó... 


Ngày tháng vẫn lặng trôi, tôi với tay gỡ trước tờ lịch mõng trên cuốn lịch đã dần cạn,  bỗng dưng tôi có cảm giác hối hả trong những ngày tháng còn lại của năm, tôi đang giống như nó, tôi cũng muốn trải lòng mình bằng những cung bậc cảm xúc… nhưng thật! tôi không biết bắt đầu từ đâu, tôi loay hoay với ngỗn ngang niềm nhớ trong lòng, tôi không biết diễn tả sao cho đủ cho đầy... Ôi, lũ tụi tôi của tháng ngày xa xưa ấy! Ôi, thương biết mấy cái thuở lần đầu khoác lên chiếc áo dài trắng tinh khôi để cũng lần đầu biết dịu dàng như tà áo bay mỗi lúc chiều tan học, để biết mơ mộng biết đợi chờ... Ôi! Suốt một thuở xuân xanh cùng nhau cho tới lúc từng đứa “theo chồng bỏ cuộc chơi...”  


Một chiếc lá vừa rơi lẽ loi lao chao vướng ngang bậu cửa, bên ngoài kia chiều đang xuống đậm dần, trời sắp tàn thu chớm đông mang về những cơn gió se lạnh, gió cũng trở nên hiu quạnh khi lướt qua lỡ mang theo đám lá rụng phủ vàng trên sân vắng, gió cũng mơn man niềm nhớ trong tôi, ăm ắp trong tôi là nỗi dạt dào… tôi muốn nói với nó rằng, có những chân tình như một dấu lặng trong dòng nhạc và khi được khảy lên vẫn ngân vang trong tĩnh lặng, nó không phải là một khoảng trống để lấp đầy, nó được nuôi dưỡng bằng tên gọi là “tình bạn”. 

Đâu cứ phải nói xa rồi thì sẽ mất, xa rồi thì sẽ quên, như nó và tôi, miệt mài xa, yêu thương nhau tưởng đã quên rồi, nhưng khoan, khoảng không gian vời vợi ấy bỗng trở nên diệu kỳ, nó lắng nghe và tôi cũng đang lắng nghe. Vâng! Chỉ cần lắng nghe, trong âm thanh im lặng của chân tình, nó và tôi nhận ra tình bạn này vẫn ấm áp êm vui.


Đừng nói dâu bể thời gian, có những điều thời gian phải nghiêng mình nương dựa. Nếu thiệt như ký ức phôi pha quên lãng chối từ, thì cái khoảng thời gian ấy cái không gian ấy, những khoảnh khoắc của năm tháng ấy của nó của tôi, của tất cả chúng ta… thì hỏi thời gian kia ơi, rồi sẽ biết neo giữ vào đâu?  
 
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ
Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
 
TuyếtMai Bùi
 
                         
daulangbendoi

20 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4704)
Khi trái banh lăn trên sân cỏ, người cầu thủ đem hết nhiệt huyết và tài năng để giành chiến thắng cho màu cờ sắc áo, cho đơn vị mà họ đại diện. Chúc Mừng Argentina. Chúc Mừng World Cup 2022 đã thành công rực rỡ.
18 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4737)
Xin cảm ơn Canada, ..đã cho chúng tôi cơ hội tạo dựng lại cuộc sống đúng nghĩa của con người với đầy đủ quyền lợi và nghĩa vụ và đã cho chúng tôi hưởng những mùa Giáng Sinh an bình.
16 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4330)
Xin chia sẻ đến Thầy Cô và đồng môn bài viết và hình ảnh được tải lên, do bạn Nguyễn Mỹ Dung, CHS khóa 15 NQ, em gái của bạn Nguyễn Mỹ Lộc, CHS khóa 8 NQ.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4705)
World Cup 2022 sắp đến hồi kết thúc. Hàng tỷ người trên thế giới đang háo hức theo dõi và trông chờ. Nhân dịp này, tôi xin được ‘’bàn ngang” về World Cup trong quá khứ gọi là giúp vui, hay chia sẻ cũng được.
14 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5745)
Dần dà, người Bắc di cư tự coi mình là người miền Nam nhứt là sau khi miền Nam sụp đổ. Họ không muốn người ta đánh đồng mình với người miền Bắc vào Nam sau 1975.
04 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5242)
Nhiều bình luận gia danh tiếng trên thế giới tiên đoán đội vô địch kỳ nầy sẽ là một trong bốn đội Ba Tây, Argentina, Anh hay Pháp nhưng cũng không thể bỏ qua những kết cuộc bất ngờ
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4829)
(Xin phép “lấn sân” anh Lê Quý Thể, người từng dìu dắt hai đội banh Châu Văn Tiếp và Ngô Quyền)
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 5861)
Nhưng tôi luôn nhớ mãi hình ảnh Thầy Cô khi đứng trên bục giảng, dùng bảng đen phấn trắng để truyền bá kiến thức, khơi gợi và thắp sáng cho chúng tôi những ước mơ, những hoài bão,
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4879)
Bao mùa World Cup đã qua, bao chàng trai trên sân có thuở nào đã là “người tình” của Bông. “Người đi qua đời tôi, không nhớ gì sao người?”
03 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4140)
Chẳng bao lâu nữa World Cup sẽ khép lại, còn nhiều bất ngờ thú vị. Ai buồn ai vui, ai thất vọng nhảy cầu tự tử, ai hớn hở thắng cá độ là chuyện của họ.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 7271)
Một cuốn sách, đọc, sẽ làm phấn khởi một số rất lớn người trong chúng ta, vì qua những gì đọc được. Cuối cùng cái chiến thắng trông chờ lâu nay, sẽ chắc chắn hiện hình.
01 Tháng Mười Hai 2022(Xem: 4398)
Còn nhớ đến nhau, còn thương tưởng là trân quý. Tan rồi hợp. Hợp rồi tan. Người đi sau đốt nén hương cho người đi trước.
23 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5363)
Em thành thật tri ân các Thầy Cô đã cho chúng em được là học sinh của một nền giáo dục nhân bản VNCH.. Chúng em kính chúc các thầy cô một lễ Tạ Ơn vui vẻ, sức khỏe, hạnh phúc an lạc bên gia đình, con cháu.
21 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5963)
chúc mừng anh Hoàng duy Liệu nhận lãnh trách nhiệm thành lập ban điều hành mới của hội AHCHS trung học Ngô Quyền Bắc California.
20 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4535)
Cái giá phải trả cho sự hội nhập. Không thể lấy thước nào mà đo đếm được. Đành chịu và bất lực trước những khuynh hướng bảo thủ như một tiếng thở dài.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4742)
Nhớ lại "Hồi Đó" nhiều khi muốn khóc Mới hồi nào... giờ già chát nhăn nheo Cha mẹ mất các anh cũng đi theo Trai cũng chết viết thư tình ai đọc.
13 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4967)
Trong chuyến đi vòng quanh trái đất lần nầy tôi đã ghé qua hai quốc gia cũng “xưa” như trái đất, đó là Ai Cập ở phía bắc của Phi Châu và Ấn Độ ở phía nam của Á Châu.
11 Tháng Mười Một 2022(Xem: 5075)
Phần công trình biên khảo của ông Nguyễn Văn Trung, tôi nghĩ, ông đã làm trọn vẹn công việc của một nhà biên khảo đã dành lại một địa vị xứng đáng cho miền Nam trong văn học.
10 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4882)
Trong bài này tôi chỉ xin giới thiệu điểm dừng đầu tiên của tour du lịch qua Vân Nam: Thăm khu rừng đá Thạch Lâm , một nơi đặc biệt có một không hai của Vân Nam
09 Tháng Mười Một 2022(Xem: 4836)
Người ta nói: làm thầy thuốc sai lầm thì giết chết một người, làm chính trị sai lầm thì giết một thế hệ nhưng làm văn hoá sai lầm thì giết cả muôn đời.