Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

TuyếtMai Bùi - DẤU LẶNG BÊN ĐỜI

05 Tháng Mười Một 202112:47 SA(Xem: 6146)
TuyếtMai Bùi - DẤU LẶNG BÊN ĐỜI




                             
 Dấu lặng bên đời

dau lang bendoi

Nó và tôi vừa mới nói chuyện với nhau, nó như thì thầm, “mày viết gì đi, về tình bạn của tụi mình, về yêu thương tao mày còn mãi đến hôm nay...”  Nó vẫn như thì thầm, “mày không thấy sao, thời gian vời vợi hư không, lẫn khuất đâu đó mà đuổi miết theo tụi mình, ngoãnh lại tuổi già đã ở trên lưng… mày ơi, tình bạn tụi mình sẽ còn mãi dài theo năm tháng…”

 
Nó cứ, “mày ơi! mày ơi!”, đã vậy lại còn trêu ghẹo hoài ức tôi khi dăm bữa nửa tháng, lúc thì gửi hình ảnh của sân trường năm cũ, khi thì ảnh của lớp học năm nảo năm nao, có khi nó tìm được đâu đó ảnh chụp dãy hành lang lớp học kéo dài với hàng lan can mờ nhòe hoen ố, cánh cổng trường xưa sừng sững cao im lìm khép kín, lớp sơn hàng chữ “Trung Học Khiết Tâm” đôi chỗ đã bong tróc rĩ màu... và có lần tôi đã muốn rơi nước mắt khi nó gửi tôi hình cha hiệu trưởng Lê Hoàng Yến, trong cơn xúc động ùa về, tôi nhớ cả giọng nói của cha...
 
Và đâu phải chỉ có vậy, nó còn gửi này là bùng binh rạp hát Biên Hùng có năm ngã rẽ và có một con đường với con dốc thoai thoải kéo dài, chở từng vòng xe của nó và tôi ngày hai buổi đến trường, kia là ảnh những con đường ngắn dọc ngang với kẻ mua người bán ngược xuôi trong chợ Biên Hòa... Ôi! Ngôi chợ suốt thời thơ ấu có tôi ngồi xổm trên chiếc ghế thấp tè ngang mặt đất ăn nhin nhín chén chè đậu thơm ngon của chị Tươi bán hàng từ thời chị còn phụ với má mình, đến những buổi trốn giấc ngủ trưa chạy ù ra sạp báo của chị Giàu mãi mê đọc cọp từng trang cổ tích, sạp báo chị bày đủ thể loại truyện tranh nhiều màu sắc bắt mắt, gian hàng chị Giàu ở ngay bồn bông trước cửa chợ Biên Hòa đối diện nhà in Hiệp Thành, cũng gần ngôi nhà cũ tôi ngày ấy, gần xịt hà, ngày trước tôi chạy vèo cái là đứng trước gian hàng sách của chị rồi.


Và nữa, cả hình ảnh của nó, là nhỏ bạn tôi của năm tháng bây giờ đang cười tươi bên cây lộc vừng đơm bông đầy dây trước sân nhà, là bạn tôi với ánh mắt vợi xa xăm ai biết nó đang nhớ nghĩ đến điều gì? Nhớ thật nhớ quá, nhớ rưng rức lòng, nhớ những khi về thăm quê nhà buổi trưa nắng chang chang trên đầu vẫn cứ thích đạp xe thong dong đến nhà nó, hai đứa nằm bên nhau nhắc chuyện ngày xưa rồi thãng qua nói quanh nói quẫn chuyện đời, cứ thế nó và tôi dắt tay nhau nhàn du trong vùng ký ức triền miên cũ, và bây giờ chỉ bằng những lời vọng xa thì thầm, “mày viết gì đi, về tình bạn của tụi mình, về yêu thương tao mày còn mãi đến hôm nay... mày không thấy sao, thời gian vời vợi hư không, lẫn khuất đâu đó mà đuổi miết theo tụi mình, ngoãnh lại tuổi già đã ở trên lưng… mày ơi, tình bạn tụi mình sẽ còn mãi dài theo năm tháng…”  nó đã xô ngược tôi trở về ngày đó, của những tháng năm nào đó in dấu trong đời. 
 
Tôi nhớ cái dáng nhỏ nhắn của nó ngày xưa, nhớ từng nét chữ đẹp ơi là đẹp trải đều trên trang giấy học trò trong “Lưu Bút Ngày Xanh” của nó viết cho tôi mỗi khi hàng bông phượng bắt đầu rực đỏ góc sân trường, nhớ cái miệng nó hay cười và cười rất duyên (giờ nụ cười nó vẫn y nguyên như ngày cũ) nhớ mái tóc dài ngang lưng chừng, ngọn gió đùa vui thổi qua tinh nghịch, mái tóc dạt bay như thèm như muốn mà chưa phủ được hết bờ vai thơm của nó... 


Ngày tháng vẫn lặng trôi, tôi với tay gỡ trước tờ lịch mõng trên cuốn lịch đã dần cạn,  bỗng dưng tôi có cảm giác hối hả trong những ngày tháng còn lại của năm, tôi đang giống như nó, tôi cũng muốn trải lòng mình bằng những cung bậc cảm xúc… nhưng thật! tôi không biết bắt đầu từ đâu, tôi loay hoay với ngỗn ngang niềm nhớ trong lòng, tôi không biết diễn tả sao cho đủ cho đầy... Ôi, lũ tụi tôi của tháng ngày xa xưa ấy! Ôi, thương biết mấy cái thuở lần đầu khoác lên chiếc áo dài trắng tinh khôi để cũng lần đầu biết dịu dàng như tà áo bay mỗi lúc chiều tan học, để biết mơ mộng biết đợi chờ... Ôi! Suốt một thuở xuân xanh cùng nhau cho tới lúc từng đứa “theo chồng bỏ cuộc chơi...”  


Một chiếc lá vừa rơi lẽ loi lao chao vướng ngang bậu cửa, bên ngoài kia chiều đang xuống đậm dần, trời sắp tàn thu chớm đông mang về những cơn gió se lạnh, gió cũng trở nên hiu quạnh khi lướt qua lỡ mang theo đám lá rụng phủ vàng trên sân vắng, gió cũng mơn man niềm nhớ trong tôi, ăm ắp trong tôi là nỗi dạt dào… tôi muốn nói với nó rằng, có những chân tình như một dấu lặng trong dòng nhạc và khi được khảy lên vẫn ngân vang trong tĩnh lặng, nó không phải là một khoảng trống để lấp đầy, nó được nuôi dưỡng bằng tên gọi là “tình bạn”. 

Đâu cứ phải nói xa rồi thì sẽ mất, xa rồi thì sẽ quên, như nó và tôi, miệt mài xa, yêu thương nhau tưởng đã quên rồi, nhưng khoan, khoảng không gian vời vợi ấy bỗng trở nên diệu kỳ, nó lắng nghe và tôi cũng đang lắng nghe. Vâng! Chỉ cần lắng nghe, trong âm thanh im lặng của chân tình, nó và tôi nhận ra tình bạn này vẫn ấm áp êm vui.


Đừng nói dâu bể thời gian, có những điều thời gian phải nghiêng mình nương dựa. Nếu thiệt như ký ức phôi pha quên lãng chối từ, thì cái khoảng thời gian ấy cái không gian ấy, những khoảnh khoắc của năm tháng ấy của nó của tôi, của tất cả chúng ta… thì hỏi thời gian kia ơi, rồi sẽ biết neo giữ vào đâu?  
 
Thương quá ai ơi tôi không đủ chữ
Giảng nghĩa dùm tôi cái chữ ân tình!
 
TuyếtMai Bùi
 
                         
daulangbendoi

10 Tháng Mười Một 2011(Xem: 124172)
... người viết thì mãi tận phương nào, không biết giờ này ra sao, còn lá thư đã được viết từ mấy mươi năm rồi! ... .
09 Tháng Mười Một 2011(Xem: 125472)
buổi ra mắt tác phẩm “Ngộ Nhận” của Thầy Kiều Vĩnh Phúc vẫn được đa số học giả, độc giả cũng như người hâm mộ đến tham dự
04 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122125)
Hôm nay con ngồi đây viết những lời nầy thì cha con ta đã thực sự xa nhau hơn nửa tháng. 60 năm con sống với ba, cũng như 95 năm cuộc đời ba là chuỗi ngày bất tận.
03 Tháng Mười Một 2011(Xem: 99571)
Từ miền đất “Paris có gì lạ không em”, Ngô Càn Chiếu cựu học sinh khóa 13 Ngô Quyền đã sống định cư nhiều năm ở Pháp đã quyết định sang thăm Hoa kỳ,
02 Tháng Mười Một 2011(Xem: 106703)
Chỉ là rây rắc lá me bay. Chỉ là ngan ngát hương tình say. Chỉ là hoa mộng ngày xanh cũ. Chỉ là bóng mát quyện hình ai?
28 Tháng Mười 2011(Xem: 113273)
Mùa Thu là mùa lá rụng, nhìn lá rụng để nghĩ đến cuộc hành trình của Lá, và nhớ đến những tình cảm ắp đầy yêu thương của đời người.
19 Tháng Mười 2011(Xem: 140107)
TRÁI THÔNG KHÔ- Thơ Đào Duy Bình - Nhạc Đắc Thọ – Phạm Tấn Phước trình bày
14 Tháng Mười 2011(Xem: 131498)
Hoạt cảnh "Ngày xưa Hoàng thị" là một công trình của các chs NQ khóa 14 đóng góp
09 Tháng Mười 2011(Xem: 132113)
Rồi tôi sẽ phải sống cho quen dần với những ngày, những tháng đầy nỗi ngậm ngùi, trống vắng như thế này cho đến bao giờ?
07 Tháng Mười 2011(Xem: 123592)
Ôi nhớ sao là nhớ. Nhớ những mùa Thu ở Biên Hòa, tuy không nai vàng ngơ ngác nhưng rất vui và khó quên.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 131598)
Khi những chiếc lá xanh bắt đầu đổi màu và những cơn gió lạ buổi chiều xô đi cái nóng hâm hấp của mùa Hè là chúng ta cảm nhận mùa Thu đã về.
01 Tháng Mười 2011(Xem: 107484)
Từ khoảng cách rất xa của nửa vòng trái đất, tất cả chúng em, những học trò của Cô xin gửi lời cầu nguyện cho Cô được bình yên ở cõi vĩnh hằng .
20 Tháng Chín 2011(Xem: 125094)
... mừng hôn nhân với hạnh phúc tuyệt vời luôn bền vững đến với hai cháu Đông Phương và Quang Vinh.
17 Tháng Chín 2011(Xem: 121150)
Màu tím man mác buồn của một loài hoa mộc mạc ngày nào không biết có còn vương vấn trong lòng ai một hoài niệm đã xa rồi hay không!?
10 Tháng Chín 2011(Xem: 103085)
Sau lễ cưới tổ chức ở nam Cali vào ngày 10/9/2011 xong, gia đình bạn sẽ tổ chức lễ ra mắt hai cháu với bà con, họ hàng, thân hữu ở quê hương Biên Hòa một tuần lễ sau.
31 Tháng Tám 2011(Xem: 104278)
Tôi viết mấy dòng này như là lời cảm ơn gửi đến Ban Chấp Hành hội Ái-Hữu cựu học sinh Ngô Quyền, ban Tổ-chức, và những khuôn mặt đầy nhiệt tình, thiện chí ...
26 Tháng Tám 2011(Xem: 104707)
Bài hát “Về lại trường xưa thân ái” của Trần Kiêu Bạc đã làm tôi mất ngủ. Đêm tiễn đưa đứng lên cầm bài hát, hát với các em, tôi được đọc từng câu ca thấm thía làm sao.
24 Tháng Tám 2011(Xem: 113892)
khi viết lại những dòng này, dư âm ngày hội ngộ vẫn ẩn hiện đâu đây , hình ảnh của bản nhạc "một thời áo trắng" vẫn còn đây...
21 Tháng Tám 2011(Xem: 102004)
giọng cười của anh Nguyễn Hữu Hạnh, dáng nghệ sĩ điêu luyện cũa anh Võ Đình đang bắt giọng cho thầy cô và các bạn cùng hát bản nhạc "Về lại trường xưa thân ái“
15 Tháng Tám 2011(Xem: 109382)
Mang “kỷ niệm trường xưa” chất chứa trong hơn hai trăm trang TTNQ 2011, chúng tôi đã tròn “nhiệm vụ” trao tặng quí thầy.