Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

25 Tháng Mười 20201:31 SA(Xem: 9068)
Phan Phú Hiệp - CHUYỆN TỬ TẾ

 

 

CHUYỆN TỬ TẾ

image001

Đại học Đà Lạt vào một buổi chiều cuối tháng 6/1980, có hai học sinh nghèo ở tỉnh xa về dự thi ĐH, với dáng điệu mệt mỏi thẫn thờ đứng trước cổng trường. Nét mặt hai bạn lo lắng và bồn chồn vì không tìm được chỗ ở trong thời gian dự thi. Đã cận ngày thi chính thức, các nhà trọ đã kín chỗ, mà khách sạn thì họ không đủ khả năng để thuê. Cuối cùng hai bạn ấy quyết định trở về trường, đứng trước cổng để hy vọng có cơ may gặp các bạn sinh viên của trường để hỏi thăm và nhờ hướng dẫn. (Lúc ấy, chưa có chương trình Tiếp Sức Mùa Thi như ngày nay).

Trời cao nguyên sụp tối rất nhanh và trở lạnh, thành phố đã chuẩn bị lên đèn. Một anh sinh viên từ trong trường bước ra cổng để về nhà. Hai bạn tiến đến hỏi thăm. Anh sinh viên nhìn bộ dạng bi thảm của hai đứa và mỉm cười hiền lành nói: "Các em sẽ không thể nào tìm được nhà trọ vào lúc này, vì anh biết năm nay có nhiều thí sinh về dự thi, các phòng trọ đã không còn chỗ. Thôi thì hai đứa về nhà anh ở tạm để thi, nhà anh cũng gần đây thôi. Chứ đứng đây rồi bị cảm lạnh, bỏ thi thì khổ lắm".

Hai bạn ấy theo anh về. Đó là một căn nhà xinh xắn ở cuối một đoạn dốc dài. Sau khi anh trình bày sự việc với gia đình, Ba Mẹ và các em của anh vui vẻ niềm nở tiếp đón hai bạn.

Anh nhường phòng của anh cho hai bạn và mang đến cho họ một mâm cơm gia đình nóng sốt. Gia đình anh thương và xem hai bạn như thành viên trong nhà, luôn động viên họ cố gắng làm bài thi cho tốt. Sự niềm nở của gia đình anh đã làm cho hai bạn thêm ấm lòng nơi xứ lạnh, nhưng cũng chính điều này khiến cho họ cảm thấy ngần ngại, cứ tìm cách ra ngoài ăn uống qua loa để không làm phiền gia đình, vì hai bạn ấy biết rằng trong giai đoạn 1979-1980, gia đình nào cũng gặp khó khăn. Những gì mà họ có được trong những ngày tạm trú tại nhà anh là những gì tốt nhất mà gia đình anh đã sẻ chia nhường hết cho họ.

Những ngày thi cũng nhanh chóng trôi qua. Hai bạn chào gia đình anh đề về quê. Trước khi đi , họ gửi lại cho gia đình anh hai bịch gạo quê mà hai đứa mang theo để làm hành trang đi thi. Gia đình anh nhất mực từ chối và chúc hai bạn thành công trong thi cử. Hai bạn về quê mang theo tình cảm nồng nàn ấm áp của Người Đà Lạt.

Dòng đời trôi nhanh, hai bạn ấy không có duyên trở lại Đà Lạt để học tại trường đã dự thi, mà đi học nơi khác, rồi phiêu bạt khắp nơi. Có lúc, họ tự nhủ trong lòng là sẽ có dịp về Đà Lạt thăm lại anh sinh viên và gia đình. Nhưng dự định vẫn chỉ là dự định, cuộc sống tất bật khiến cho họ chưa có cơ hội thực hiện. Thời gian tiếp tục qua nhanh, rồi ngọn gió vô thường đến, anh chàng sinh viên hiền lành có trái tim nhân hậu và một trong hai bạn thí sinh ấy đã giã từ cõi tạm để đi về cõi vĩnh hằng, người còn lại thì biền biệt xa quê hương.

Người bạn xa quê ấy, mỗi khi nhớ về quê hương, nhớ về Đà Lạt , anh không những chỉ liên tưởng đến thành phố hoa tuyệt đẹp, một nơi du lịch lý tưởng, mà còn cảm thấy ấm lòng về sự tử tế hào sảng, không toan tính của người Đà Lạt, đã giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn mà chính anh đã từng trải nghiệm cách đây hơn 40 năm.

 Giờ đây mỗi khi anh tình cờ nghe bài hát  "Để gió cuốn đi " của Ns Trịnh Công Sơn, với những lời nhắn nhủ:

"Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng.

 Để làm gì, em biết không?

 Để gió... cuốn... đi, Để gió... cuốn..đi..♪ "

image004

Giai điệu nhẹ nhàng và ca từ mượt mà, sâu lắng của bài hát đã mang lại cho anh một cảm xúc dâng trào về những hoài niệm đẹp của ngày xưa, anh thầm ước mong rằng tấm lòng tử tế, nhân hậu của anh sinh viên Đà Lạt và gia đình, cùng với những người dân Đà Lạt thân thiện, tốt bụng sẽ nhờ ngọn gió cuốn đi thật cao, thật xa để sự hiền lương, tử tế luôn hiện diện rộng khắp mọi lúc, mọi nơi và lan tỏa mãi không ngừng.

Tấm lòng nhân hậu của một gia đình Đà Lạt xưa kia cũng đã lan tỏa đến anh, và giúp anh tự biết cần phải làm gì trong quãng đời còn lại của mình, để lòng tử tế không bị dừng lại và mai một đi.

San Jose - October - 2020

Phan Phú Hiệp

24 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 135062)
Riêng tôi , tôi đã thuộc lòng từ 38 năm qua. Mỗi ngày qua là một kỷ niệm. Kỷ niệm ơi! Mi mãi theo ta đến hết cuộc đời. Em bây giờ có còn ngồi tựa cửa ru con ?
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 137021)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
23 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 139419)
Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Châu Thùy Dương
16 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 194393)
Họp mặt chs NQ Khóa 15 (1970-1977) tại Biên Hòa ngày 11/12/2011
13 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 130524)
Không hề có trong dự tính của tôi lần đầu đến Úc, nhưng cái duyên hội ngộ người xưa cho tôi cơ hội gặp lại khá đông anh chị em cựu học sinh trường Ngô năm cũ.
10 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 129924)
* Artist: Ngô Càn Chiếu * Composer: Ngô Càn Chiếu * Harmonist: Ngô Càn Chiếu * Lyricist: Ngô Càn Chiếu
08 Tháng Mười Hai 2011(Xem: 135518)
Không biết từ bao giờ ngày Giáng Sinh đã trở thành ngày lễ hội chung cho toàn thể mọi người, không hề có chuyện phân biệt tôn giáo nào… .
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 128077)
Thầy Trò Ngô Quyền lại có dịp họp mặt đầy ắp tình cảm ấm nồng trong một ngày vào Đông, với bao niềm vui và những nụ cười không dứt…
30 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127902)
Tiếng hát ngọt ngào như hòa quyện trong tiếng sóng, tiếng vỗ cánh của một loài chim biển, được vọng đến từ một nơi xa vào đêm trăng sáng...
27 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122039)
CHIỀU BOLSA - Nhạc Ngô Càn Chiếu – Tác giả trình bày.
22 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122512)
Những lời cảm ơn chân tình của những người Việt Nam lưu lạc quê người gời đến nhau trong mùa Lễ Tạ ơn của Mỹ có mang theo cả tấm lòng...
19 Tháng Mười Một 2011(Xem: 128247)
Tôi muốn dùng bài viết này để tri ân các thầy cô trong ngày lễ Tạ Ơn 2011.
18 Tháng Mười Một 2011(Xem: 200214)
Để cùng giữ lại cho nhau tình cảm thầy trò Ngô Quyền của những ngày xưa thân ái. Đêm nay thầy trò chúng tôi đều cùng say, nhưng chắc chắn không say vì men rượu…
15 Tháng Mười Một 2011(Xem: 134335)
“Một Thời Để Nhớ” là tác phẩm thứ ba của Thầy được phát hành tại CA sau quyển đầu tiên là “Lịch Sử Vẫn Còn Đó” và quyển “Hai Mươi Năm Miền Nam VN" (1955-1975).
12 Tháng Mười Một 2011(Xem: 127859)
Cô giáo đưa tay lên sửa lại gọng kiếng. Tay cô bỗng chạm vào giọt nước mắt lành lạnh trên má. Chưa có một bài luận văn nào làm cô chạnh lòng đến vậy.
10 Tháng Mười Một 2011(Xem: 124159)
... người viết thì mãi tận phương nào, không biết giờ này ra sao, còn lá thư đã được viết từ mấy mươi năm rồi! ... .
09 Tháng Mười Một 2011(Xem: 125442)
buổi ra mắt tác phẩm “Ngộ Nhận” của Thầy Kiều Vĩnh Phúc vẫn được đa số học giả, độc giả cũng như người hâm mộ đến tham dự
04 Tháng Mười Một 2011(Xem: 122082)
Hôm nay con ngồi đây viết những lời nầy thì cha con ta đã thực sự xa nhau hơn nửa tháng. 60 năm con sống với ba, cũng như 95 năm cuộc đời ba là chuỗi ngày bất tận.
03 Tháng Mười Một 2011(Xem: 99280)
Từ miền đất “Paris có gì lạ không em”, Ngô Càn Chiếu cựu học sinh khóa 13 Ngô Quyền đã sống định cư nhiều năm ở Pháp đã quyết định sang thăm Hoa kỳ,
02 Tháng Mười Một 2011(Xem: 106672)
Chỉ là rây rắc lá me bay. Chỉ là ngan ngát hương tình say. Chỉ là hoa mộng ngày xanh cũ. Chỉ là bóng mát quyện hình ai?