Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn thị Thêm - BÓNG NGÀY VUI-

03 Tháng Bảy 201812:08 SA(Xem: 20125)
Nguyễn thị Thêm - BÓNG NGÀY VUI-
Bóng ngày vui


Thế là những ngày vui đã chấm hết.

Tôi về nhà sau 12 ngày rong chơi và hội họp.

Thật mệt nhưng cũng thật vui.

Tôi muốn viết những gì mình đã được chia sẻ, chứng kiến và đón nhận trong mấy ngày qua mà không biết phải bắt đầu ra sao.

Nhớ hôm qua, thầy Nguyễn văn Lục đã dặn dò:

"Hãy viết ra ngay với cảm xúc của mình. Nếu không viết kịp, thì hãy ghi lại để sau này có cơ hội thì những điều ghi nhận đó là tài liệu sáng tác cho mình".

Cám ơn thầy đã cho học trò, những kẻ hậu bối tập tểnh viết văn những lời khuyên vàng ngọc.

Nhưng thật tình, bây giờ ngồi trước bàn máy, bao nhiêu ý tưởng lại đến thật nhiều, thật tràn trề nhưng không biết phải chọn đề tài nào và phải viết thế nào cho kịp lúc. Học trò thầy vụng về như vậy đó. Tham lam như đứng trước một tiệm với vô số quần áo đẹp và chóa mắt không biết phải chọn chiếc áo nào.

 

Tôi xin được ghi lại những gì tôi cảm nghĩ về ngày đại hội Ngô Quyền 2018.  Đây không phải là một bài tổng kết mà tôi vẫn thường hay viết. Mà là những ghi nhận thật lòng của một người được nằm trong Ban Báo Chí và những xúc cảm của mình.

Có lẽ bây giờ các thầy, các anh chị và các bạn đã cầm trên tay quyển Ngô Quyền Toàn Tập rồi. Nó nặng lắm phải không? Nặng như tình nghĩa thầy trò chúng ta trao cho nhau. Nặng như ơn nghĩa của thầy cô đã cho chúng em. Nặng như tình quê hương đất nước, trường cũ thân yêu, tình nghĩa bạn bè.

Chúng em hy vọng các thầy cô hài lòng về quyển NQTT và nở một nụ cười thật vui. Các tài liệu thầy cô còn giữ lại, gửi cho chúng em để đăng trong NQTT này thật quý hiếm và có giá trị lịch sử. Những bài viết của thầy cô là những tâm tình rất có giá trị đối với chúng em. Chúng em vô cùng trân trọng.

Ngo Quyen Toan Tap

Riêng các anh chị và các bạn chs NQ, chúng tôi hy vọng các bạn cùng cảm nhận với chúng tôi về giá trị của quyển sách này. Đó không phải là một đặc san, cũng không phải là một quyển truyện mà là tâm huyết của biết bao tấm lòng và công sức của thầy trò chúng ta.

Thú thật vì giá trị tinh thần vô giá của nó mà Ban Báo Chí bị thật nhiều áp lực. Phải làm sao để không phạm sai lầm. Phải chăm chút làm sao để không bị sai sót về hình ảnh, bố cục và danh sách. Mỗi một bài viết phải trình bày thế nào cho xứng đáng với tấm vóc của nó. Bởi vì mỗi bài viết trong quyển NQTT là tác phẩm chọn lọc hay nhất trong số thật nhiều bài viết của tác giả.

 Cám ơn những lời khuyến khích của thầy cô, các anh chị đã tiếp sức cho Ban Báo Chí đủ dũng cảm hoàn thành quyển sách này. Ba năm chắt chiu gom góp, ba năm thai nghén nâng niu.  NQTT đã thành hình và ra mắt trong ngày đại hội năm nay với tất cả sự vui mừng, trang trọng và trách nhiệm.

Sự đón tiếp nồng nhiệt của những mạnh thường quân, những người anh, người chị, những khóa đàn em đưa tay ra gánh vác và chung sức làm việc là món quà tinh thần quý giá nhất trong ngày ra mắt.

Dù biết rằng mình đã tận lực nhưng chắc chắn không thể tránh được những thiếu sót ngoài ý muốn về nội dung, hình thức và phân phối.

Vì quyển sách rất dày và nặng, số trang lại nhiều nên trong khâu đóng bìa có thể sẽ không chắc chắn như ý muốn. Điều này Ban Báo Chí đã có đặt vấn đề với nhà in. Họ hứa sẽ làm rất chắc chắn và giữ lâu dài. Nhưng sự thật không biết sẽ như thế nào. 

Thực lòng, nhà in cũng vất vả với những yêu cầu khắt khe của Ban Báo Chí.  Bởi vì đây là quyển sách tâm huyết nên phải thật đẹp và có giá trị. Số tiền in ấn vì thế rất cao. Nếu không có những mạnh thường quân ra tay giúp đỡ thì không thể đủ tiền đem báo về. Để tri ân, ban báo chí đã cho in thêm một ấn bản đặc biệt ngay trang đầu tiên để gửi riêng đến những mạnh thường quân và thầy cô.

NQTT được đem về sát ngay ngày đại hội. Quyển sách còn nóng hổi mới ra lò chưa ai được đọc. Ngay buổi tối tiền đại hội, các thành viên có trách nhiệm phải rời bỏ buổi tiệc sớm để đi kiểm sách và ký tên để ngày mai phân phối.

Điều sơ sót trong ngày đại hội là khi trao sách lại không ghi tên mạnh thường quân được kính biếu, mặc dù trong tờ ấn bản có dành chỗ để viết tên. Đây là một thiếu sót rất lớn, nhưng vì quá nhiều việc phải làm trong ngày đại hội và phân phối báo nên ban phát hành sai sót. Xin các Thầy, Cô, các mạnh thường quân thông cảm và xí xóa cho.

Ngày ra mắt sách còn nhiều sơ sót khi giao sách đến các mạnh thường quân và các thầy cô. Lý do một phần khi bao thơ gửi đến từng bàn có ghi số. Lúc kiểm sách và đem đến từng bàn thì nhân viên phục vụ nhà hàng đã dẹp mất tấm bảng ghi số để phục vụ thức ăn. Do đó các anh chị giao sách phải đi hỏi thăm từng bàn. Kéo dài thời gian giao sách và chậm trễ.

Đây là lần đầu tiên sách được bán trong ngày Đại hội, lại phân biệt hai loại sách. Sách bán và sách biếu mạnh thường quân. Sách vừa to lại vừa nặng phải giao từng bàn cho đúng tên người, cho nên ban phân phối sách rất vất vả và nhiều việc. Những thiếu sót khó có thể tránh khỏi. Xin được thông cảm và tha thứ.

 

Ngày đại hội kết thúc, ngoài niềm vui họp mặt thầy trò. Mỗi người trong chúng ta hành lý mang về nặng thêm một hay nhiều quyển NQTT. Cám ơn sự ủng hộ, tiếp tay và giúp đỡ của tất cả mọi người. Sách in chỉ có 1.000 quyển. Khi phân phối hết thì kể như không thể có thêm. Nếu các bạn sau khi nhận sách, thấy giá trị có một không hai của quyển NQTT muốn tặng cho bạn bạn bè thì hãy nhanh tay. Hãy phổ biến cho mọi thành viên Ngô Quyền về quyển sách lịch sử này để mọi người có thể được sở hữu nó và để lại cho thế hệ mai sau.

 

Kính thưa thầy cô, các anh chị và các bạn.

Đại hội trường ta năm nào cũng để lại nhiều kỷ niệm đáng nhớ. Năm nay ngày đại hội được các thầy cô về rất đông vui cùng học trò. Những tà áo dài trắng làm đẹp thêm sân trường và gợi nhớ biết bao kỷ niệm. Cổng trường ngày xưa không còn chỉ còn chiếc cổng trường được vẽ lại để tượng trưng. Thầy trò chúng ta chụp hình trong yêu thương và gắn bó. Những bông hoa trao tặng như tấm lòng của những người học trò tri ân đến người có công dạy dỗ trao dồi kiến thức ngày xưa.

 DSC03894


Thầy cũng già, trò cũng không còn trẻ, quỷ thời gian càng ngày càng cạn. Nhìn tóc thầy bạc, tóc trò cũng trắng màu vôi mới thấy cuộc đời thật vô thường.


Năm nay tôi được phân công là chào đón và gài bảng tên cho các thầy cô. Tôi đứng đó và dõi mắt để chờ. Bảng  tên vơi dần mà người thầy tôi mong chờ vẫn không thấy tới. Tôi sợ và hồi hộp. Từ xa thấy đang từng bước chậm chạp đẩy xe đi tới. Tôi mừng ứa nước mắt. 
- Thầy Phan Thanh Hoài tới kìa Ngọc Huệ ơi!

Tôi reo lên mừng rỡ. Thầy đi với cô con gái xinh đẹp của thầy. Thầy gầy yếu, chỉ cười không nói gì nhưng sao tôi thấy thầy như điểm sáng trong ngày đại hội. Đời như vậy đó. Thầy tôi như đang từng bước đi vào chiều sâu hun hút của cuộc đời. Vẫn biết con đường đó ai cũng đi qua, mà sao tôi muốn thầy tôi mỗi năm đều khỏe mạnh, bình an và đến với học trò. Thầy như người cha. Những người cha nghiêm khắc nhưng đã hy sinh biết bao nhiêu cho đàn con dại. Bảo bọc, che chở, yêu thương. Là những tấm gương sáng cho đàn con noi theo.

Ngày tiền đại hội lại được tin thầy Kiều Vĩnh Phúc ra đi. Tôi bàng hoàng xúc động và nhớ đến thầy trong một video tôi đã làm để Tạ Ơn Thầy Cô. Thầy có một bộ râu thật lạ, một gương mặt rất có uy. Thầy là giáo sư dạy Anh Văn của trường Ngô Quyền và có một giọng Bắc thật hay. Thầy từng là nhà văn với tác phẩm "Bóng Ngày Vui", "Ngộ Nhận" và là từng làm cựu chủ biên Ban Việt Ngữ đài BBC Luân Đôn. Thầy ra đi ngày 26/6/2018 thọ 78 tuổi.

Một số thầy, cô và các bạn kịp đến viếng tang. Có những người học trò ở xa không về kịp nên không được đến chào thầy lần cuối. Trong đó có tôi.

Thầy ơi!
"Bóng ngày vui" đã khuất rồi.
Thầy rong chơi giữa mây trôi nghìn trùng.
Học trò nước mắt rưng rưng.
Không hương đưa tiễn, bâng khuâng lạy thầy
Phút giây lắng đọng hôm nay
Cúi đầu tưởng niệm công dày bảo ban
Bảng đen, phấn trắng ngỡ ngàng.
Thầy Kiều Vĩnh Phúc sang trang cuộc đời
Tâm thành em nguyện. Thầy ơi!
Hương linh thanh thản, về nơi non bồng.
 
Nguyện đức Phật A Di Đà tiếp dẫn hương linh thầy Kiều vĩnh Phúc về nơi an lạc nhất.

Nguyễn thị Thêm.

 

 

12 Tháng Mười 2013(Xem: 43581)
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nở vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.
11 Tháng Mười 2013(Xem: 52231)
VÌ EM LÀ NỖI NHỚ - Nhạc và Lời: Ngô Càn Chiếu - Hòa âm: Ngô Càn Chiếu - Ca sĩ trình bày: Ngô Càn Chiếu Vì em là nỗi nhớ Là Sài gòn nắng ấm bình minh Bên phố phường rôn rã thanh âm Là ngựa xe trong ngày đang đến
10 Tháng Mười 2013(Xem: 64278)
Xin cầu chúc mọi điều tốt đẹp cho nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng, cho một người bạn văn chương của tôi. Anh là một homo literatus với ý nghĩa đáng trân trọng của nó.
08 Tháng Mười 2013(Xem: 42960)
Tôi được biết nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng khi anh là giáo sư dạy môn triết tại trường Pétrus Ký. Lúc ấy, anh Hoàng tuổi ngoài hai mươi, còn trẻ lắm.
03 Tháng Mười 2013(Xem: 60393)
Nhớ anh, tôi thèm đọc một cuốn sách. Tôi tìm chữ, tìm tôi cũ trong những ngày tháng miệt mài viết bài gửi cho anh. Những ngày thân thiết vô cùng. Những ngày của chữ, của Văn …
03 Tháng Mười 2013(Xem: 46369)
Có làm cha làm mẹ, tôi càng biết quý trọng, mang ơn và thông cảm những nỗi khó khăn của những người đã ra công dạy dỗ mình và giờ đây là con cái mình từ truyền trao kiến thức cho tới uốn nắn tính tình.
02 Tháng Mười 2013(Xem: 62659)
Biết được tin tức thầy, em mừng rỡ lắm. Gặp được thầy lại càng vinh hạnh hơn. Bàn chân "trần" của thầy chắc có lẽ cũng dừng chân nơi bến đỗ "trung học Ngô Quyền" để cùng đồng liêu theo dõi nhịp thở của học trò.
28 Tháng Chín 2013(Xem: 49790)
Thì ra tôi đã già rồi. Già thật rồi nên cứ loay hoay nhìn về quá khứ. Hãy cho tôi một nụ cười. Nụ cười hồn nhiên của trẻ thơ
21 Tháng Chín 2013(Xem: 59828)
Tựa Đề: HÌNH NHƯ NẮNG VỪA PHAI Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Tuấn Ngọc Ca Sĩ: Hương Giang
21 Tháng Chín 2013(Xem: 63309)
ChsNQ khóa 1 đến thăm thầy Nguyễn Xuân Hoàng và Thầy Phan Thông Hảo
20 Tháng Chín 2013(Xem: 53821)
Phùng Quán vịn vào câu thơ mà đứng vững. Mình dựa vào tình thương của mọi người, nghiến răng, đứng lên mĩm cười với số phận. Cám ơn tình bạn, cám ơn thương yêu và thông cảm.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 58015)
Phải chăng nhà văn không có tuổi. Nhà văn chỉ có già đi và chết. Nhà văn không đếm cái khoảng thời gian sống. Thời gian của một nhà văn là ý nghĩa những dòng chữ họ viết ra.
14 Tháng Chín 2013(Xem: 55115)
(Viết hôm các bạn của nhật Báo Người-Viêt và Diễn Đàn Thế Kỷ đi thăm Nguyễn Xuân Hoàng) Nhiều khi chúng ta sống mà quên bẵng đi là mình có thể chết bất cứ lúc nào.
13 Tháng Chín 2013(Xem: 47106)
Mùa Thu sắp về đây. Thu về với lá vàng, với gió heo may và cây trái bắt đầu chín. Mùa Thu cũng là mùa thu hoạch. Mùa Thu đẹp lắm, rừng Thu bát ngát lá vàng rơi
06 Tháng Chín 2013(Xem: 78583)
Cái sung sướng lúc tốt nghiệp không phải là được đi dạy, làm giáo sư cho bằng thoát khỏi sách vở mà chúng như những kinh kệ vô nghĩa nhàm chán..
05 Tháng Chín 2013(Xem: 60484)
Việc bán thơ của Suskin xem ra phù hợp với văn hóa sống nhanh, sống vội, muốn gì được nấy, nhanh như người ta bấm máy truyền hình hoặc vào mạng internet.
05 Tháng Chín 2013(Xem: 45190)
Có cơ hội thì bạn bè gặp nhau vì quỹ thời gian chúng ta chẳng còn nhiều. Xin cám ơn những người bạn trên net của tôi, đã cho tôi niềm vui trong cuộc sống.
04 Tháng Chín 2013(Xem: 69132)
Đã thành thông lệ, sau lần họp mặt với bạn bè phương xa, bạn bè quê nhà sẽ cùng nhau đóng góp tổ chức tiệc chiêu đãi chia tay để người đi nhớ mãi ân tình nơi cố hương.
31 Tháng Tám 2013(Xem: 73561)
Ông trở thành một “ông già quét chợ” một cách tự nhiên như vậy đó, tự nhiên như khi ông từ đâu không biết đã đến cái chợ làng này…
30 Tháng Tám 2013(Xem: 52885)
Lúc bà mất, cậu Út ôm bà khóc như mưa, nghe cậu nhắn nhủ: "bà ngoại, ông ngoại, ba con ơi! nhớ về thăm cây mít nha!" cả nhà không ai cầm được nước mắt.