Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Diệp Hoàng Mai - VÔ THƯỜNG LẶNG LẼ

08 Tháng Hai 201412:00 SA(Xem: 40479)
Diệp Hoàng Mai - VÔ THƯỜNG LẶNG LẼ

VÔ THƯỜNG LẶNG LẼ

 

tang_chi_hanh_-2-large


Ngày 30 Tết, Nguyễn Thị Hồng – em gái của bạn tôi – từ nước Đức gọi điện vấn an cha. Hai cha con chuyện trò vui vẻ, chúc tụng nhau trước giờ giao thừa như thông lệ hằng năm. Sáng mùng một Tết, em nhận tin cha mình đã lặng lẽ ra đi về cõi vô thường. Em tức tưởi đặt chuyến bay sớm nhất trong ngày, trở lại quê nhà đưa tiễn cha già đoàn tụ tổ tiên.

Hơn mười năm trước, mấy chị em của bạn tôi đã xây đôi kim tĩnh cho mẹ và cha. Thỉnh thoảng cha của bạn tôi về thăm “ngôi nhà tương lai” của cuộc đời mình, nhưng tuyệt nhiên chưa lần nào ông cụ chụp hình. Ấy vậy mà – trước ngày thất lộc hai tuần lễ – cha của bạn tôi lặng lẽ hàng giờ bên kim tĩnh của ông, yêu cầu các con chụp cho ông thật nhiều kiểu ảnh… “ Em không muốn tin đâu chị, nhưng dường như đó là điềm báo trước sự ra đi của ba em …”

Sáng mùng một Tết, chị Phạm Thị Hạnh cũng giã từ cõi tạm về chốn vô thường. Bất đắc dĩ rời bỏ nghề giáo – ở chính ngôi trường chị từng là học sinh trung học – chị Hạnh về Sài Gòn xoay trở đủ nghề nuôi nấng hai con. Thường xuyên ghé thăm gia đình thầy hiệu trưởng, nghe kể về chị Hạnh khá nhiều, nhưng tôi chỉ mới diện kiến chị Hạnh lần đầu qua làn khói nhang hư ảo…

Vượt qua bao cơn bão đời, chị Hạnh theo chồng sang Bắc Hàn làm việc cho tổ chức Unicef. Đời sống gia đình chị, trong thời gian này tương đối ổn định. Đến năm 2009, chị Hạnh bị tai biến rồi mất dần trí nhớ. Chồng của chị bỏ việc, đưa vợ trở lại quê nhà điều trị. Anh phải mời gia sư, mỗi ngày ba mươi phút dạy kèm “cô sinh viên Văn khoa ngày xưa của anh” học tiếng …. Việt. Chứng rối loạn thần kinh ngôn ngữ, khiến chị Hạnh vật vã điều khiển những con chữ, vốn là sở trường của chị từ những năm đầu của bậc trung học phổ thông.

Cũng có thể do sớm dứt nợ hồng trần, nên chị Hạnh rời cõi tạm trước người cha già yếu của mình. Biết chắc chắn, thầy hiệu trưởng không đủ sức chịu đựng nổi cú sốc “lá vàng khóc lá xanh rơi …”, nên các con của thầy đồng lòng che chắn thông tin, nhằm bảo vệ sức khỏe của thầy. Dường như có tính linh mách bảo, nên ngày nào thầy hiệu trưởng cũng ngóng trông con gái: “Tết năm nay, sao bố chưa thấy cái Hạnh về thăm?...”

 Ngày Tết, gia đình nào có người thân qua đời cũng ngại ngần chia sẻ thông tin. Vì vậy, phần lớn người thân của những người tôi thân quen về cõi vô thường trong lặng lẽ. Đành rằng, giữ gìn điều lành cho nhau là điều đáng trân trọng. Nhưng phỏng tình người có còn ý nghĩa gì không, chỉ vì kiêng ngày tốt – xấu mà đành “niềm vui sẻ nửa, nỗi buồn nhân đôi”?... 

Đã biết qui luật sinh tử là lẽ thường tình trong cõi nhân gian, thì yếu tố rủi may – xấu tốt đời người, không hề phụ thuộc vào tin tức … không vui của người thân. Trang nhà Ngô Quyền Biên Hòa, sẵn sàng chia sẻ thông tin vui – buồn cùng thân hữu. Hãy đến với “Ngôi nhà chung” của chúng ta, vào bất cứ ngày giờ nào trong tháng của năm...


Tháng 02/2014

Diệp Hoàng Mai



Một số Hình ảnh Tang Lễ chị Phạm Thị Hạnh


tang_chi_hanh_-1-large-contenttang_chi_hanh_-7jpg-large-content
tang_chi_hanh_-3-large-contenttang_chi_hanh_-4jpg-large-content
tang_chi_hanh_-5jpg-large-contenttang_chi_hanh_-6jpg-large-content
tang_chi_hanh_-8pg-large-contenttang_chi_hanh_-9pg-large-content
tang_chi_hanh_-10pg-large-contenttang_chi_hanh_-11pg-large-content
tang_chi_hanh_-12pg-large-contenttang_chi_hanh_-13pg-large-content




31 Tháng Bảy 2014(Xem: 18068)
Hoàng ngồi trên xe lăn, tóc bạc trắng, áo pull đen, gầy yếu, thăm thẳm, tôi nghe thấy hơi ấm mỏng len qua những ngón tay của hai đứa tôi xiết nhẹ.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 17445)
Ngồi trong tòa soạn báo Việt Tribune, chúng tôi vẫn hồn nhiên “mày tao”. Như những ngày Văn Học năm xưa. Có chi thay đổi đâu! Tôi muốn mượn câu thơ của Phạm Nhuận để tặng Nguyễn Xuân Hoàng.
27 Tháng Bảy 2014(Xem: 15380)
Hai người phụ nữ ôm chầm lấy nhau. “Cô có khỏe không? Em bé tên gì vậy cô? Em dễ thương quá!” Tám ẵm bé lên, áp má mình vào má bé.
23 Tháng Bảy 2014(Xem: 18441)
Với nữ lực của Vy, chắc chắn tác giả Người Đi Trên Mây sẽ luôn bước trên những đám mây mịn màng, bồng bềnh, thư thái nhất giữa nụ cười e lệ ...
23 Tháng Bảy 2014(Xem: 22769)
Quỳnh nhắc lại chuyện tối qua, khi cả xóm bị khích động bởi tiếng kêu la giữa khuya của căn nhà đâu lưng bên kia hẻm.
22 Tháng Bảy 2014(Xem: 23323)
Nguyễn Xuân Hoàng là người nghệ sĩ đích thực, nhưng tư chất nhà giáo đặt ra những giới hạn không thể vượt qua cả trong cuộc đời lẫn trong nghệ thuật. Hình như A. Camus bảo nghề giáo là chỗ sa lầy ...
19 Tháng Bảy 2014(Xem: 20544)
Ông lại nghĩ đến người nghèo ở VN và những ngôi nhà bạc tỉ, dát vàng lộng lẫy. Ông nghĩ đến dàn khoan đang chễm chệ ngoài khơi và lời nói trịnh thượng của đại diện Trung Cộng.
18 Tháng Bảy 2014(Xem: 23446)
Xin được một lời cám ơn Thầy, cám ơn Cô. Cám ơn quý anh chị và các bạn đã thực lòng với trường xưa, cùng góp bàn tay mang bao nụ cười, niềm vui nhiều kỷ niệm trên hai chuyến đi về.
17 Tháng Bảy 2014(Xem: 30298)
Mừng anh thêm một tuổi, anh thương yêu, bây giờ tháng bảy, Hồn em, quà mừng sinh nhật, tay anh giữ đã từ lâu.
12 Tháng Bảy 2014(Xem: 26223)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: THỨC GIẤC - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Tác giả trình tấu
07 Tháng Bảy 2014(Xem: 15788)
Chép lại bài thơ để bày tỏ lòng qúi mến đối với tác giả, một người anh, người bạn đã nhiều dịp chia sẻ với tôi buồn vui dạy học, làm báo và văn học trước khi chuyến xe luân hồi ghé bến để anh lên đường.
05 Tháng Bảy 2014(Xem: 37098)
Đọc sách báo ngày nay viết về cái chết của Hai Bà Trưng tôi hay bị "tẩu hỏa nhập ma" và phân vân tự hỏi: Hai Bà Trưng chết kiểu nào?
28 Tháng Sáu 2014(Xem: 31098)
• Việt Nam trong thế kỷ 20 vừa qua có ba điều bất hạnh xảy ra trùng hợp:... Trong ba cái bất hạnh ấy, cái thứ ba là nguy hiểm và tồi tệ nhất.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 30153)
Giữa văn chương và dạy học Hoàng thấy thế nào. Nguyễn Xuân Hoàng cho biết Văn là ý nghĩa chính của cuộc đời. Đi dậy chỉ là phụ. Cô Vy nói thêm. Nhưng cái phụ nuôi cái chính.
21 Tháng Sáu 2014(Xem: 19245)
Mùa trôi. Mùa vẫn trôi. Chớp mắt đã vụt qua, ta giơ tay nhanh mấy cũng không níu kịp. Ký ức xưa sao ta thấy ngày như càng dầy lên theo tuổi tác, cho thương nhớ vin theo mùa mà tìm về, ta biết làm sao từ chối?
20 Tháng Sáu 2014(Xem: 29685)
Hoàng thì đã và đang sống một cuộc sống tràn đầy, nên tôi cũng hiểu rằng bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, bạn tôi cũng đã sẵn sàng chuẩn bị cho dặm cuối của một chặng đường cheo leo trên con dốc tử sinh.
18 Tháng Sáu 2014(Xem: 18938)
Không, tôi ước gì năm nào cũng có bóng đá World Cup thì vợ chồng mình sẽ thôi khắc khẩu, sẽ hạnh phúc triền miên… Chị Bông cũng mỉm cười nhìn chồng. Anh nói đúng như trong lòng chị đang nghĩ.
14 Tháng Sáu 2014(Xem: 18349)
Một ngày bạn bè gặp gỡ trong tình thân. Bạn bè thân mến tôi ơi, còn cơ hội, còn sức khỏe, thì hãy đến với nhau. Một ngày vui rồi cũng qua mau....
13 Tháng Sáu 2014(Xem: 30009)
Ở Mỹ, ngày “Từ Phụ” “Father’s Day” thường tổ chức vào ngày Chủ Nhật của tuần Lễ thứ ba trong tháng Sáu. ...Mục đích của ngày lễ là để con cái tỏ lòng biết ơn và vinh danh cha mình.
13 Tháng Sáu 2014(Xem: 24209)
Mỗi khi nghĩ đến cha thì hình ảnh hiện ra trong đầu tôi là một người cha đạo mạo và nghiêm khắc. Tôi không muốn như vậy. Tôi muốn ông cười, nụ cười thật từ ái và hiền lành.