Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Hữu Hạnh - MONG NGÀY NẮNG LÊN - PHẦN KẾT

08 Tháng Mười Một 201312:00 SA(Xem: 43858)
Nguyễn Hữu Hạnh - MONG NGÀY NẮNG LÊN - PHẦN KẾT


MONG NGÀY NẮNG LÊN - PHẦN KẾT


 Trước khi rời nhà thầy Nguyễn Xuân Hoàng, dù đã một lần cáo từ tôi cũng bước vội vào phòng chào thầy một lần nữa, được nhìn đôi mắt của Thầy lay động theo cơn đau. Nam Bắc Cali cách ngăn nửa ngày đường qua những cánh đồng, những dãy núi cao, những đoàn xe vẫn nối đuôi liên tục theo hai ngã đi về, một tia nắng chợt hiện lên tận cuối chân trời…

 Hình như đã đến lúc càng gặp lại người thân quen trong một thời điểm tuổi già réo gọi. Một người bạn học, người bạn tù của một thời khốn khó. Tôi dự định cùng người bạn Ngô Quyền đến từ một nơi xa sẽ lấy chuyến đi vài ngày qua Texas thăm Thầy Trần Phiên. Thầy Phiên tuy rằng vẫn còn mạnh giỏi, yêu đời nữa là khác, nhưng chúng tôi muốn nhân dịp đến thăm Thầy vì giữa Thầy Phiên và chúng tôi có nhiều kỷ niệm, thầy và trò gặp nhau trong những ngày khốn khó. Nhưng cuối cùng không thực hiện được, khi hay tin người anh, người bạn đầy nghĩa tình cùng nhóm với chúng tôi, sức khỏe không tốt rồi và cũng phải đối diện với “xạ trị”, anh xuống tinh thần quá đổi, nên bạn tôi cần ở cạnh bên anh để ủi an như đã từng đến với nhau trên con đường tre nứa ngút ngàn, Bù Loi một địa danh không dấu chân người đến. Đến thăm anh tôi kể về Thầy Hoàng với niềm hy vọng được bác sĩ tiếp tục xạ trị, cũng như trường hợp Võ Đình đã vượt qua cơn hiểm nguy còn ôm đàn cùng hợp ca “Hành Khúc Người Việt Nam Xa Xứ'', mọi việc đều có sự an bài, chỉ cầu nguyện ơn trên. Chúng tôi tìm lại nụ cười gượng của anh, khi nhìn chúng tôi trút cạn cay nồng.

Tình bạn Ngô Quyển là ở đây…

Ôi năm tháng trong trại tù Phú Lợi

Gặp Bạn hiền ta vẫn rượu nồng say

Cùng uống rượu mà lòng cay hơn rượu

Vùng tương lai mờ mịt cả đêm ngày

 Một buổi sáng sớm chủ nhật hình như mọi người San Jose vẫn còn đang say ngủ, tôi cùng đàn anh và đàn em Ngô Quyền anh Lê văn Tới và Nguyễn Trần Diệu Hương gặp gỡ trong quán Phở thuộc thành phố Milpitas êm đềm. Tình cảm đồng môn như chứa sẵn trong tim, chuyện Thầy Cô, chuyện bạn bè, luôn cả kỷ niệm thời ấu thơ. Chắc có lẽ thiếu anh Trương Kiến Xương và anh Phan Kim Phẩm nên anh Lê văn Tới có dịp thao thao bất tuyệt.

toi-large-contentdhuong-large-content

 Cũng giọng cười, cũng tiếng nói đó anh đã trải lòng và trút bầu tâm sự với chúng tôi. Một học sinh nhà nghèo để được tiếp tục đến trường cũng đánh đổi bằng nước mắt. Những mối tình học trò thời thơ dại với cô em hàng xóm, người em Tân Triều với những cánh thư vượt đại dương, hỏi rằng người phi công có ước mơ gì trong chuyến bay. Để rồi không đến được chỉ vì em không dám dấn thân và phiêu lưu, chung cuộc chỉ một lời cám ơn em, cám ơn với kỷ niệm tình rất đẹp…

 “Hai vì sao lạc” Nguyễn Thành Long người bạn cùng khóa 8 và cùng lớp, tươi cười nói với tôi và Nguyễn Thành Út. Cuộc gặp gỡ bất ngờ và tôi đành bỏ lỡ chuyến xe đò Hoàng chiều nay. Làm sao bỏ được với những chiến hữu Nhảy Dù, Thủy Quân Lục Chiến và Sư Đoàn 18 cùng với tôi có một thời trai trẻ, một thời “Cư An Tư Nguy” với những tháng ngày đỏ lửa để cùng ”Anh bỏ trường xưa, bỏ áo thư sinh theo tiếng gọi lên đường”. Nhìn lại chúng tôi đã qua 60 rồi, còn hiện hữu trên đời đã là một diễm phúc, biết bao bạn bè cùng thời đã bỏ mình trên khắp 4 vùng chiến thuật và còn nữa với những đồng đội những tấm thân không còn lành lặn. Chiến tranh hay chúng tôi đã sinh lầm thế kỷ. Từ ngoài sân sau của ngôi nhà trên đồi cao, không khí lạnh vẫn vây quanh trầm lắng và êm dịu cách lạ thường với tiếng đàn guitar của Út, tiếng hát của người em Lưu Bích.

img_4487-large-contentimg_4486-large-content

Bích sinh ra vào Tết Mậu Thân qua Mỹ tiếng mẹ đẻ không rành, nhưng em lại thích hát những bài ca của lính một thoáng phôi pha, cho người nắm xuống và một mai giả từ vũ khí. Những kỷ niệm tưởng đã vùi chôn chợt hiện về, Thạch Hãn, Thuận Đức và trận chiến cuối cùng Xuân Lộc. Út, Kiệt, Đức đã là những nhân chứng sống. Long khui chai bia để nhẹ trên bàn, mời người bạn Cao Xuân Huy về cùng uống, vì nơi đây Cao Xuân Huy đã từng say, từng gục ngã. Tiếng đàn của Út, tiếng hát của Bích như quyện vào sương trắng. Và hình như chúng tôi đã say…

 Sống chết của một thời đã qua, bệnh tật chờ đến trong tương lai cho một kiếp người. Hình ảnh của một người Thầy, một người anh và những người bạn không còn cơ may gặp mặt, đã vẫn đục theo giòng suy nghĩ. Nhìn lại cuộc đời ngắn ngủi, để biết cảm nhận nỗi đau của tha nhân. Dù biết rằng vui mừng có giới hạn nhưng đau khổ vô bờ bến. Ước chi… ước chi… sương đã tan và nắng đã lên ở cuối đường.

Nguyễn Hữu Hạnh

img_4473-large-contentimg_4474-large-content

img_4477-large-contentimg_4479-large-content

 

 

03 Tháng Giêng 2014(Xem: 38385)
Là một người khách không mời trong đêm từ giã năm 2013, tôi đã cùng thầy Phạm Gia Hưng từ Virgina, và hai đàn anh Lữ Công Tâm, Ma Thành Tâm cùng count down đón mừng năm 2104 tại nhà thầy Mai Kiến Phúc.
03 Tháng Giêng 2014(Xem: 40980)
Tất cả anh chị em tôi đã sẵn sàng, một buổi sáng Chủ nhật tươi hồng đang mời gọi… Bên dòng sông Đồng Nai thơ mộng, anh chị em tôi sẽ hát vang vang “Nào về đây ta họp mặt cùng nhau.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 35567)
Niềm vui mãi dâng trào hòa chung niềm vui của người tuổi thọ bác Ma Phiếu với người thầy kính mến Phạm Gia Hưng và từng người anh, người bạn, người em luôn hân hoan với mùa “Giáng Sinh Bên Đời”
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 41387)
Năm mươi lăm năm trên cuộc đời của anh không dài lắm nhưng anh đã để lại nhiều ảnh hưởng và đã gián tiếp đặt tên cho rất nhiều em thuộc thế hệ Việt Nam lưu vong thứ hai.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 36726)
Tựa đề: Giòng Sông Tôi Và Em Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa âm: Cao Ngọc Dung Ca Sĩ: Quỳnh Dao.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 40085)
thiếu mặt Mai Trọng Ngãi nên ai cũng ngần ngại và từ chối xin dành lại năm sau. “Rượu ngon không có bạn hiền” cũng như sinh hoạt Ngô Quyền không có tiếng cười vui.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 45257)
Mùa Xuân 2014 Giáp Ngọ lại sắp trở về cùng với nàng tiên áo trắng. Xin mời quí anh chị em cùng thân hữu hãy thưởng thức những mùa hoa cũ để đón chào ngày mới.
14 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38444)
Này các bạn, quý vị vừa học được một bài học… Bất kể những gì tôi vừa làm với tờ giấy bạc này, quý vị vẫn muốn nó như thường, bởi vì giá trị của nó không thay đổi, nó vẫn là 20 đô la.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 52849)
Hứa thì hứa với lòng mình nhưng rồi viết vẫn viết khác và lời hứa bay đi, café, mưa và căn nhà ngói đỏ lúc nào tôi cũng thấy như ẩn như hiện trong các truyện ngắn và truyện dài của Nguyễn-Xuân Hoàng.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38645)
Đi vào “Căn nhà ngói đỏ” là đi vào một Việt Nam đầy binh đao, ly tán, ngậm ngùi, hấp hối. Ở lại “Căn nhà ngói đỏ” là đối mặt với một quá khứ...
09 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38663)
(*Cảm tác từ bài thơ TẠ TÌNH của Tưởng Dung... em tặng chị...! )... xin hãy chỉ nốt cho em, bài học cách nào để uống viên thuốc thời gian, cho em buông lơi được, cho em quên được, cho em chết mất được một nửa trái tim mình đã thuộc về anh...
07 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 46247)
Tình của Cu Bưởi lại khác, vẫn treo lưng lửng giữa chừng, kết thúc cũng được, gọi tồn tại cũng chẳng sai. Cái di chứng của mối tình đầu còn ảnh hưởng anh ta đến tận bây giờ.
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43044)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức: GIÒNG SÔNG TÔI VÀ EM - Nhạc và Lời Phạm Chinh Đông - Tác giả trình bày
06 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 49086)
(lan man theo “Không Còn…” của Tưởng Dung ... Nghi ôm đầu gục xuống bàn. Hai vai nàng rung lên. Âm thanh của những tiếng nấc như tiếng thì thầm, tắc nghẹn:” bóng em tìm bóng anh đến cuối đời, có gặp?”
05 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 43475)
Tôi hay tin trễ, Thầy Trần Văn Tài qua đời không lâu, sau ngày tôi tình cờ gặp lại Thầy ở Trảng Bom. Những dòng chữ muộn màng này, thay nén nhang thơm tôi và các bạn lớp 10B4 năm xưa kính nhớ Thầy.
01 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 48828)
* Xin đính chính đây không phải là bài viết của Giáo sư, Nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng hiện cư ngụ tại Hoa Kỳ mà là của một tác giả khác cùng tên. Xin thành thật cáo lỗi cùng tác giả và Thầy Nguyễn Xuân Hoàng. (Ban Điều Hành WebNQ)
30 Tháng Mười Một 2013(Xem: 53479)
Viết về anh cũng như tôi đang nhớ tới những kỷ niệm đầu tiên của tôi với cây bút. Bài viết ngắn này cũng ngắn ngủi như mối giao tình (chưa hề gặp mặt nhau) của hai anh em mình...
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 46568)
Con gái Ba đây chỉ muốn nói với Ba lòng biết ơn Ba đã nuôi dạy con khôn lớn, đã yêu con bằng tình yêu không điều kiện, đã để lại cho con một di sản tinh thần vô cùng quí báu.
29 Tháng Mười Một 2013(Xem: 38807)
Lễ Tạ Ơn là một dịp để gia đình họp mặt, những người đi làm xa nhà đều trông đợi vào ngày này để cùng về nhà xum họp, quây quần bên bữa cơm gia đình.
21 Tháng Mười Một 2013(Xem: 40970)
Tôi lặng lẽ dọn dẹp nhà cửa từng ngõ ngách... tôi sắp xếp lại đời tôi từng góc cạnh... và bắt gặp mình vẫn miên man mong nhớ, mân mê từng mảnh kỷ niệm… thật chẳng muốn buông tay... thật không nỡ rời xa.