Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ

12 Tháng Mười 201312:00 SA(Xem: 43566)
Nguyễn Thị Thêm - NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ


NHỮNG QUYỂN SÁCH CŨ



blankTôi đang dọn dẹp và thu gọn mọi thứ trong nhà. Thằng con tôi dặn dò:
-Má đừng tiếc gì hết. Những thứ mà 3 tháng sau má không xài tới, má cứ mạnh dạn quăng bỏ.
Tôi lục lại tủ sách. Tủ sách cũ này tôi đã bỏ rơi nó từ ngày tôi có cái computer. Tôi có cảm giác nó buồn bã, nhăn nhúm giống như tai nấm đã bị phơi khô.
Tôi mân mê những quyễn sách cưng một thời - Thì ra mình cũng là người bội bạc - Bụi đã vô tình ôm nó thế chỗ tôi. Có phải chăng khi mình bước vào một cái gì mới mẻ, thì cái cũ bị hất hủi. Tôi đã mê man trên cái bàn tính trắng đen, những quyễn sách online đầy trong những web của thư viện toàn cầu, của VN thư quán. Tôi say sưa trên cái màn hình, bỏ những trang sách âm thầm, lẻ loi, khóc cho số phận của mình. 


Thế nhưng dù sao tôi vẫn còn có tình nghĩa giữ nó ở nơi này. Nhưng hôm nay, tôi tìm lại nó không phải để xin lỗi, không phải để lau nó sạch sẽ, cất vào một nơi khang trang hơn. Tôi tìm nó chỉ để... chỉ để quăng nó vào sọt rác. Như một người chồng phản bội, gặp lại vợ nhà, trước đôi mắt mừng rỡ sum họp chỉ để buông mấy câu:
- Anh xin lỗi! Mình phải chia tay. Chúng ta ly dị.
Tôi cũng vậy, đem quăng tất cả vào thùng recycle. Ngày mai là ngày đổ rác.
-Má đừng tiếc. Sách quá cũ rồi. Không còn ai đọc nữa đâu. Má có cất đi cũng không có chỗ để.
Tôi cầm trên hai tay quyễn tự điển Pháp Việt.

blank
Quyễn tự điển tôi đã nhận giải thưởng học sinh ưu tú năm 1961. Kết quả học tập năm lớp Đệ Thất B1 trường Trung học Long Thành
blank
Chữ viết của tôi, cô học trò lớp đệ thất ngày nào. Nhìn nó tôi nhớ lại những ngày cặm cụi bên cây đèn dầu lửa lù mù. Có khi không có dầu lửa, má phải thắp bằng dầu cặn. Khói đen bay mù mịt. Học xong đi ngủ, sáng dậy moi trong lỗ mũi từng cục bồ hóng đen thùi. Tôi đã phải tranh từng nửa điểm hơn thua với nhóm bạn giỏi giang để giành được phần thưởng này. Từ đó nó theo tôi trên mọi lúc mọi nơi khi còn là học trò lẫn khi đã là cô giáo.

Quyễn sách đã tróc lớp keo dán, trần trụi thảm thương 
blank

Lại có đóng dấu của nhà sách Huỳnh Hiệp.
blank
Tôi mân mê, lau sạch bụi rồi bỏ vào thùng rác. Xong lại lôi ra, ôm nó vào lòng. Bỏ nó ư! Không nỡ. Cất nó ư! Lỗi thời quá rồi. Lâu nay có dùng gì ở chữ Pháp đâu mà giữ lại.

Đây thêm một quyễn sách nhỏ. Một tạp chí thì đúng hơn. Sở dĩ tôi còn lưu giữ nó vì nó được thành hình trong trại tị nạn Bataan Phi Luật Tân
blank
Quyễn sách có đóng dấu 
blank
Quyễn sách của linh mục Gildo Dominici S.J.Đỗ Minh Trí. Ngài làm việc cho trại tị nạn Pulau Galang từ năm 1979. Vì yêu quê hương, đất nước, muốn bảo tồn văn hóa dân tộc. Ngài thấy ngoài ăn, uống, ngủ, nghỉ, văn hóa không thể thiếu ở những trại tị nạn nên ngài viết và ấn hành. Giấy bản xấu xí, mực đen đậm nét in thô sơ . Một quyễn sách cũ chẳng có một bài thơ, chẵng có gì nổi bật mà tôi giữ mãi đến bây giờ. Vì trong "Việt Nam Quê Hương tôi" tôi tìm gặp một trái tim nhân ái, một tấm lòng người Việt gắn bó quê hương của một vị linh mục.

Tôi là vậy, một bà già ngớ ngẫn, không lập trường. Tôi lại cất hai quyễn sách này vào tủ. Chả biết để làm gì. Biết đâu tuần sau lại phải đem quăng bỏ.
Đời có những ràng buộc vô hình như vậy, nên con người lúc nào cũng vấn vương, quyến luyến.
Tôi lại nghĩ. Chỉ có mấy quyễn sách long bìa, rách gáy, tôi còn không nỡ vứt đi, thì làm sao tôi có thể yên tâm mĩm cười bỏ cái thân nhục dục này xuôi tay nhắm mắt. 

Thì ra, nói một chuyện mà thực hành không phải dễ dàng.

Bỏ hết, bỏ hết cho rồi,
Bỏ luôn mắt, môi nụ cười,
Bỏ xong... còn gì cho tôi

Thêm
09/10/13



20 Tháng Tám 2013(Xem: 51276)
Vì mẹ là ai con nào có thể biết, mẹ là ai hay có thể là bất cứ bà mẹ nào? Mẹ sẽ như nào nhỉ? Mẹ có giống người mẹ đã sinh ra con không? Giống, con cam đoan là giống.
17 Tháng Tám 2013(Xem: 60838)
Thầy ốm, ốm theo cả hai nghĩa. Thầy đang bị bệnh, cơn bệnh kéo dài hơn hai tháng. Thầy nhạt miệng không ăn uống được nhưng nên trọng lượng xuống như vật rơi tự do bị lực hút của trái đất hút xuống.
15 Tháng Tám 2013(Xem: 51734)
Chỉ một ngày vắng mẹ căn nhà đã quạnh quẽ buồn. Bàn tay mẹ là đôi đũa diệu kỳ biến ra cơm ngon canh ngọt, là ngọn gió mát lành ru giấc ngủ cho con… Vậy mà… Vũ Hạ mới ngần ấy tuổi đầu đã mất mẹ.
15 Tháng Tám 2013(Xem: 35949)
Trong gian nhà chúng chùa núi quá trưa, có mâm cơm chay dành cho bọn trẻ. Tôi nhẩm đếm, có hơn một chục thiếu niên. Đứa nào cũng đèo đẹt đen đúa, làn da khô héo quắt queo,…
14 Tháng Tám 2013(Xem: 79570)
Khi bố về thì mẹ vẫn nhìn bố, ánh mắt yên tâm hơn. Mẹ thầm lặng hơn bao giờ hết. Dưới mắt bố con chúng tôi, sự thầm lặng ấy càng ngày càng tỏa sáng.
13 Tháng Tám 2013(Xem: 60828)
Với những phương tiện tân tiến nhất của thế kỷ thứ 21, một người con như ông Scott đã nói lời từ biệt người mẹ trong những giây phút cuối cùng trước khi hơi thở của bà tắt hẳn
13 Tháng Tám 2013(Xem: 86818)
Đôi khi bất chợt gặp lại, mùi hương nồng ấm của thứ dầu gió này có thể giúp ta dăm ba giây phút sống lại những kỷ niệm xa xưa, để tâm hồn dịu đi đôi chút giữa cuộc sống xô bồ.
09 Tháng Tám 2013(Xem: 56248)
Kể từ hôm ấy, hạnh phúc do sự lắng nghe đem lại, đối với tôi, đã là một kinh nghiệm có thật trong đời rồi đó bạn ơi.
07 Tháng Tám 2013(Xem: 78993)
Quý Thầy Cô, quý anh chị cũng chính là người trực tiếp góp bàn tay thiết thực nhất cho hội Ngô Quyền thêm vững mạnh. Xin hãy thực lòng với trường xưa...
03 Tháng Tám 2013(Xem: 68244)
Tựa Đề : HÌNH NHƯ LÀ TÌNH YÊU Nhạc & Lời : Phạm Chinh Đông Hòa Âm : Đỗ Hải. Ca Sĩ: Duy Thiên
02 Tháng Tám 2013(Xem: 85682)
Từ tình cảm nầy tôi tự nguyện vững lòng tiến bước tiếp tục mang niềm vui cho mọi người suốt hơn 12 năm qua. Xin được cám ơn lòng bao dung tha thứ của Thầy Cô và đồng môn.
02 Tháng Tám 2013(Xem: 45605)
Có một lúc nào đó bạn nghĩ về các loại hoa và tự hỏi mình giống như loại hoa nào chưa? Mỗi người phụ nữ theo tôi có thể ví mình như hoa dù mình chỉ là một người bình thường.
02 Tháng Tám 2013(Xem: 64451)
hi vọng sẽ có ngày bạn bè mình có dịp uống chung dòng nước mát quê hương, uống tràn đầy ly rượu tương phùng. Thời gian ơi! bạn bè lớp thất 3 của tôi ơi!
31 Tháng Bảy 2013(Xem: 58364)
Theo triết lý của bài thơ thì sinh và tử chỉ là một trò chơi đuổi bắt. Chia tay hôm nay nhưng sẽ gặp lại ngày mai. Gặp lại trong những dạng khác nhau của cuộc sống
22 Tháng Bảy 2013(Xem: 87372)
Đó là cái đẹp của tình thương yêu. Luật tự nhiên của cái đẹp là sự truyền bá. Truyền bá tình thương yêu là ảnh đích của tinh thần Hướng Đạo.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 63965)
BẦU TRỜI TRÊN KIA - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Hòa Âm: Cao Ngọc Dung - Ca Sĩ: Tâm Thư.
20 Tháng Bảy 2013(Xem: 62300)
Đêm bây giờ dài vô tận, anh bảo thế. Đêm mùa đông ở đây còn dài nhiều hơn nữa. Khi nào trống trải hãy cố nhớ đến lời em nói
18 Tháng Bảy 2013(Xem: 86591)
Qua bao gian nan Ngô Quyền bền vững mãi Mãi mãi một thời để nhớ để thương...
12 Tháng Bảy 2013(Xem: 61056)
Tôi xin gửi đến thầy cô, bạn bè tâm tư của mình để nhắc nhau còn hai tháng nữa là đúng 50 năm khóa 8 NQ bắt đầu nhập học.