Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Công Luận - THƯ CHO BẠN TỪ NỬA VÒNG TRÁI ĐẤT.

06 Tháng Bảy 201312:00 SA(Xem: 69608)
Đỗ Công Luận - THƯ CHO BẠN TỪ NỬA VÒNG TRÁI ĐẤT.

 

  THƯ CHO BẠN TỪ NỬA VÒNG TRÁI ĐẤT.


hmttnqbh_-_ky_12_-_04-7-2013_001-large

 

 Mỹ thân mến,

 Hôm qua là ngày Độc Lập của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ. Đó cũng là ngày họp mặt truyền thống lần thứ 12 của thầy trò trường trung học Ngô Quyền Biên Hòa của chúng mình. Đó cũng là ngày của 41 năm về trước, tao từ giã bạn bè vào trường Bộ Binh. Mốc thời gian sao đáng nhớ. Thời gian trôi qua cũng nhanh quá. Đúng 50 năm về trước, bọn mình trúng tuyển qua kỳ thi tuyển gian nan để được nhập học vào lớp đệ thất công lập của ngôi trường mơ ước. Trước đó một năm, tao đã sẩy chân vì không có phương pháp học tập hiệu quả, đành học tạm một năm đệ thất ở Minh Tân. Lúc đó tao cũng đã có suy nghĩ, nếu học 7 năm ở trung học công lập sẽ đỡ gánh nặng học phí cho gia đình. Cứ tính, học phí một tháng của đệ thất trường tư lúc đó là 100 đồng bạc. Mỗi sáng đi học, ba má cho tao 2 đồng bạc để ăn sáng. Vì vậy, năm sau tao quyết ôn tập để giành thứ hạng cao. Kết quả như mong đợi của gia đình, tao đậu thứ hạng 6, chỉ sau Phạm thị Ngọc Quỳnh, Đào duy Kỳ, Giang Hưng... Và từ đó, bạn bè mình gặp nhau ở lớp đệ thất ba.

 

 Bảy năm gắn bó ở trung học Ngô Quyền đã cho tao nhiều kỷ niệm, nếu viết thành sách cũng mấy trăm trang. Viết thơ cũng mấy chục bài. Những kỷ niệm tuổi hoa niên của bọn mình nhiều lắm. Đối với tao, chỉ mang theo khi xuôi tay nhắm mắt. Còn sống, vẫn còn nhớ mãi. Rồi lần lượt, bạn bè mình kết nối lại được với nhau nhờ sự hổ trợ của khoa học kỷ thuật. Tao biết được Dũng cục xương với cái tên Hoàng Duy Liệu. Rồi tin tức của thầy cô, bạn bè đồng môn qua trang nhà. Nửa vòng trái đất xa xôi, tao không thể gặp gỡ bạn bè, nhưng vẫn còn cơ hội. Qua thông báo của trang nhà, sẽ có trực tiếp truyền hình. Háo hức, và mong đợi.

 Hơn 21 giờ tối qua, tức 7 giờ sáng ở Cali, tao có điện thoại cho mầy, nhưng không nối được máy. Có lẽ ngày nghĩ lễ mầy ngủ nướng chăng? Đêm giao thừa vừa qua, tao gọi cho mầy, mầy bắt máy trả lời, đang đi siêu thị và gửi nhau những lời chúc tốt đẹp đầu năm. Lên mạng một hồi, tao ngủ sớm. Đến 23 giờ 30, tao thức giấc, chưa đến giờ họp mặt. Lại đi ngủ tiếp. Mà nào có chợp mắt được đâu. Dĩ vãng lại quay về theo dòng đời nghiệt ngã. 35 năm rồi, tao, mầy và Tâm nhủi chỉ duy nhất gặp gỡ nhau một lần ở Sài Gòn. Nơi đó, ngày tháng bôn ba, chỉ có thứ bảy, hoặc chủ nhật, tao gặp bọn mầy. Hôm trước, ngồi uống cà-phê, Tâm nhủi có nói với tao:

- Tao còn giữ cái phiếu lảnh cours ở đại học Vạn Hạnh của mầy.

 Ừ, đúng rồi, năm đó tao về ngành, ghi danh học năm thứ ba để cố gắng lấy cái bằng Cử Nhân. Rồi thời cuộc đưa đẩy...

 1 giờ 30 sáng của ngày 5/7, tao thức dậy, bật máy, đã có truyền hình trực tiếp trên trang nhà. Tao thấy MC Hạnh trong bộ veston đen rất là phong độ. Anh lớn của Dũng cục xương, mà Hoàng Duy Liệu là... anh hai của Ngọc Dung. Hội trường rộng lớn, bàn thầy cô ngồi riêng. Học trò ngồi theo từng khóa. Năm nay nghe nói khóa 8 của bọn mình đông nhất. Tao cố gắng tìm hình ảnh thầy cô và bạn bè. Cô Đặng Thị Trí , dạy việt văn lớp mình năm đệ lục, vận trang phục ký giả màu vàng nhạt. Hôm đám tang ba tao, cô Trí, thầy Hoàng Phùng Võ, và một số bạn bè có gửi mail chia buồn. Mầy thì khỏi kể rồi. Tình nghĩa thầy trò trường trung học Ngô Quyền BH là như thế đó. Thầy Mai Kiến Phúc dạy môn vật lý bọn mình năm đệ nhất, khi đó tụi mình đã chuyển qua ban A. Thầy Kiều Vĩnh Phúc, dạy môn Anh Văn, sinh ngữ hai bọn mình, mập mạp hơn và có bộ râu quai kẽm rất phong độ...

Tao cố tìm kiếm bạn bè quen thân qua màn ảnh nhỏ. Anh Tô Anh Tuấn đang nói chuyện với đồng môn ở Đức, có lẽ là Trần Hữu Phúc chăng? Anh đang nói nét mới của họp mặt năm nay là có trực tiếp truyền hình và giới thiệu anh ký giả thực hiện chương trình cho đại hội. Khoa học tiến bộ thì mình cũng tiến bộ theo. Phúc thì bọn mình nhớ mãi, năm đệ nhất nó đậu tú tài phần hai hạng tối ưu và được du học ở Đức. Tao nhận ra anh Lê Văn Thành, con bác Sáu Nhơn, với chai rượu mạnh trong tay, đến từng bàn chúc mừng bạn bè. Miệng móm, nhưng vui tánh, kể chuyện hoạt bác, mà tao có gặp trong lần viếng tang Bác Sáu ở Biên Hòa. Tâm nhủi nói, bạn vong niên của nó, tiếc rằng lần đó nó không gặp gỡ. Không thấy bạn bè mình, tao nối máy với Thọ Huỳnh Hiệp. Nó nói đang trên đường lái xe đến, nên vợ nó, Trần Thanh Mai, cầm máy. Một trong tứ cô nương của thất 5. Bài nhạc VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA THÂN ÁI của anh Trần Ngọc Danh vẫn vang vang trong máy, dù chỉ mấy câu ngắn gọn nhưng vẫn nhắc nhở bọn mình để nhớ để thương. Trước họp mặt một hôm, tao cũng đã có bài thơ mới.

 

NGÔ QUYỀN ƠI, TRƯỜNG XƯA TÌNH CŨ.


Hội ngộ trùng hoan, cùng về đây.

Kỷ niệm ngày xưa vẫn đong đầy.

Bạn bè ơi, tình xanh sống mãi.

Dẩu thời gian năm tháng tàn phai.

 

Ngồi lại bên nhau, hãy cùng vui.

Hát âm vang đêm tối ngủ vùi.

Tìm trong ký ức hình bóng cũ.

Thưở giao mùa, có bạn có tôi.

 

Bó hồng đỏ, cung kính dâng cô.

Đời nắng mưa chăm lo học trò.

Giờ vẫn vui xanh tình cơm áo.

Ngẫn ngơ sầu bao nổi phiền lo.


Mừng thầy tôi, chùm hoa vạn thọ.

Như mùi thơm sắc thắm hoa vàng.

Giữa cuộc đời sóng mưa bão gió.

Gieo hạt mầm chữ nghĩa cưu mang.


Nắm tay nhau, bài ca hội ngộ.

Hạnh phúc về, gặp gỡ hôm nay.

Những đêm đen, gió giông bão tố.

Đã qua rồi, tình bạn đắm say.


Rượu sum họp đắng cay đầu lưỡi.

Nhớ bạn bè nằm ngủ hôm qua.

Nén hương thơm cùng nhau tưởng niệm.

Tiên sư tôi bóng ngã chiều tà.


Ngô Quyền ơi, trường xưa tình cũ.

Bụi phấn hồng níu gót chân ai.

Vẫn muôn đời là thân đại thụ.

Che đời nhau bóng đỗ đường dài.


Ta ngồi đây để thương để nhớ.

Bạn phương xa lũ lượt nhau về.

Mơ có ngày cùng nhau tương ngộ.

Giữa vùng trời sáng ánh trăng quê.

Biên Hòa, ngày 3/7/2013.
 Đỗ Công Luận.



Tao nhận ra Đinh Hoàng Vân với đôi kính cận. Tháng tư vừa qua, bạn bè có gặp gỡ.
- A-lô, tao Luận đây, mày đang ngồi với ai?
- Tao đang ngồi với bạn bè khóa 8, có Long, có Nữ, Thọ mới đến, chưa thấy Cục Xương. Huyên chắc chưa qua kịp.
- Chúc bạn bè thầy cô họp mặt vui vẻ. Tao nối máy với Hạnh để gửi lời chúc đại hội nhưng không được.
- Cho tao gửi lời thăm bạn bè ở Biên Hòa.
Đúng rồi. "Quê hương, đi xa cũng nhớ, về nhà cũng mong"
Tình bạn bè là như thế đó. Tao nhận ra Võ Ngọc Nữ, em gái kế mầy, mập mạp và trẻ ra. Năm 2006, hay 2007 gì đó, Nữ có về thăm gia đình và cùng con trai gặp gia đình tao để trao quà của mầy gửi tặng. Hôm họp mặt bạn bè đầu năm, nghe tin tháng ba, Nữ sẽ về BH, nhưng tao không có cơ hội họp mặt. Có lẽ Cali đang vào ngày hè nắng nóng, nên các áo veston đã được cởi bỏ, chỉ có BTC và quý thầy vẫn còn mặc cho trang trọng. Ban nhạc hợp ca của học trò "già" Ngô Quyền đang tập dợt dưới sự điều khiển của cô Hoàng Ánh Nguyệt.

Đến khoảng hơn 2 giờ 30 sáng, lối xóm đã ngủ yên, chỉ còn tao với ánh đèn và màn hình vi tính, buổi họp mặt được chính thức khai mạc qua lời nói ngắn gọn của Mai Trọng Ngãi, bạn cùng lớp đệ nhất A của mình, với MC Hạnh và chị MC...Mỹ, điều khiển chương trình. Quý thầy cô tham dự hôm nay lần lượt được giới thiệu và mời lên sân khấu để nhận những bó hoa từ tay học trò mến yêu, và sau đó là chụp ảnh lưu niệm. Thầy Phan Thanh Hoài, cô Đặng Thị Trí... Điều làm tao băn khoăn là thầy Lê Quí Thể, dù có đăng ký, nhưng không đến dự được. Thầy ơi! Tao hơi hụt hẫng, dự định là nối máy với bạn bè để nói chuyện với thầy. Bạn bè trong đội bóng đá của trường chắc mầy cũng không quên. Võ Hà Mỹ cũng là cầu thủ tiền đạo. Đỗ Công Luận là ông bầu. Và thầy Lê Quí Thể, là giáo sư cố vấn thể thao, dẫn dắt đội bóng tả xung hữu đột ở Đông Nam Phần. Nghiêm Thái Bình đã có bài về hồi ức "đội bóng và thầy". Sau cùng là hai giáo sư của trường Minh Tân, thầy Huỳnh Bá Hạnh và thầy Nguyễn Tường Triệu, được giới thiệu. Dường như thầy Triệu cũng là rể của trường Ngô Quyền. Ngày 7/7 cận kề, là ngày giỗ lần thứ 50 của nhà văn Nhất Linh, thân sinh thầy Triệu. Những người thầy ở trung học Minh Tân tao còn nhớ mãi. Thầy Triệu, thầy Lưu, thầy Hạnh, thầy Hưng, thầy Xuân, và chú thư ký... vui tánh. Thầy Hạnh tao đã có dịp hàn huyên cùng thầy và các đàn anh những ngày Tết năm trước. Cái ly gốm sứ với hàng chữ, TRƯỜNG TRUNG HỌC MINH TÂN 1959-1975 THÂN TẶNG, do thầy Hạnh trao, tao vẫn còn giữ. Những chiếc ghế được sắp xếp để các thầy cô ngồi, đứng chụp ảnh lưu niệm. Hy vọng lần họp mặt thứ 13 năm sau ở Bắc Cali sẽ không có sự trống vắng, như chúng ta cùng vừa tưởng niệm thầy Thân Trọng Hưng, vừa tạ thế cách đây ít ngày ở Sài Gòn. Cũng như cô Phan thị Lệ Hoa, cô giáo lớp nhất của một số bạn bè chúng ta vừa từ giã cuộc chơi. Xin thầy cô yên nghĩ nơi cõi vĩnh hằng, với hoa thơm cỏ lạ, suối nguồn rốc rách... Cũng như phần tổng kết hoạt động một năm của hội do Võ Thị Ngọc Dung, đàn em khóa 11 trình bày trước hội họp. Hy vọng sẽ có những lớp đàn em kế thừa đàn anh, đàn chị dấn thân. Rồi một chị của trường Gia Long áo tím, thân hữu trường Ngô Quyền, qua thông tin trên trang nhà, đã tìm ra tung tích người thân. Cám ơn bạn bè, cám ơn mọi người. Có bạn bè cách xa Cali ngàn dậm, không ngại đường xa, mệt mỏi đã đến với buổi tiệc cho thỏa lòng mong nhớ. Tao nối máy mấy lần với bà chị Võ Thị Tuyết, bạn học ở trường Trần Thượng Xuyên với bà chị thứ năm của tao, để hỏi tin tức Dũng cục xương nhưng không được. Chắc phải xin số phôn Liệu ơi! Đến phần văn nghệ giúp vui, tao xem hai tiết mục đầu, rồi tắt máy đi ngủ. 3 giờ 30 phút sáng thứ sáu 5/7 ở BH. 6 giờ 15 sáng, đứa cháu ngoại lớn sang nhà, ông ngoại đưa con đi học.

Sáng qua, ngồi uống cà-phê với Đạo lùn, Chiếu, tụi tao điện thoại cho Tâm nhủi. Nó nói, mới bị tai nạn ở cầu Gành, trầy tay, mẻ trán, không đi dự đám cưới con gái của Đạo trưa ngày chủ nhật tới đây. Sáng nay, tao ghé nhà nó để vấn an. Nó nói, chạy bên song ly cầu Gành cùng con gái, bị gió giông, té ngã, phải đi bệnh viện khâu mấy mũi. Tao kể nó nghe về buổi họp mặt, rồi nối máy với mầy, không được. Gọi cho Thọ Huỳnh Hiệp, vợ nó bắt máy, rồi tắt. Chắc xỉn. Ngày vui của bạn bè, mình ở bên nầy cũng vui lây. Tụi tao cũng cố gắng sẽ có ngày gặp gỡ một lần với bạn bè để mở rộng tầm mắt. Còn gì nửa đâu. Còn chăng là kỷ niệm đeo đuổi ta như hình với bóng. Và còn chăng, BÓNG NGÀY VUI, là ở mãi bên ta.

Biên Hòa, ngày 5/7/2013.
Bạn thân mến của mầy.
Đỗ Công Luận.

25 Tháng Giêng 2014(Xem: 34628)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: "Hoa Xuân" Nhạc Phạm Duy - Hà Thanh trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
24 Tháng Giêng 2014(Xem: 36447)
Khi những tờ lịch trên tường mỏng dần đi, cảnh gia đình sum vầy tròn vẹn, cảnh những phiên chợ tết đông vui lại dày lên trong ký ức, cho tôi lại thèm trở về để được tận mắt nhìn những lề đường quê nhà trở thành chợ rộn rịp,
22 Tháng Giêng 2014(Xem: 35855)
Mùa xuân sẽ trở về với cỏ cây. Những gì giúp cho cây sung trước nhà nẩy lộc cũng sẽ mang đến niềm sống cho tôi. Tôi biết vậy, mà sao lòng vẫn bùi ngùi trong đêm Giao Thừa, thương cho một kiếp người phải nương tựa vào lời kinh,
21 Tháng Giêng 2014(Xem: 33598)
....nhất là với các bạn trẻ rằng mặc cho những sự bộn bề về các giá trị đạo đức trong nền giáo dục VN hiện tại, nơi đây vẫn còn tồn tại một tình cảm đẹp đẽ và cao quý trong mối quan hệ Cô và Trò...
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 38541)
Bài tạp ghi sau đây, ký dưới bút hiệu Hạnh Viên, đã được bạn Nguyễn Thị Minh Thủy viết và đăng làm ba kỳ trong thời gian tác giả phụ trách mục “Cảm Niệm” trên một nhật báo ở Nam California.
16 Tháng Giêng 2014(Xem: 31938)
Khi bạn bè chúng tôi họp mặt tân niên, nhóm Anh Văn khóa 9 CHS NQ cũng có cuộc họp tân niên ở Bửu Long. Hi vọng rằng sẽ có sự kết nối yêu thương thêm nữa cho những lần sau, vì chúng tôi cũng đã đã có lần gặp gỡ.
15 Tháng Giêng 2014(Xem: 35296)
Ở trên đời có những mối tình như cơn lốc, khi qua rồi thì để lại những tàn phá đau thương. Cũng có những mối tình đơn phương, nhẹ nhàng, thâm trầm và sâu sắc...
09 Tháng Giêng 2014(Xem: 39618)
Tựa đề: Gọi Nhau Mùa Đông. Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông. Trình bày: Tác giả và Quỳnh Dao.
03 Tháng Giêng 2014(Xem: 38516)
Là một người khách không mời trong đêm từ giã năm 2013, tôi đã cùng thầy Phạm Gia Hưng từ Virgina, và hai đàn anh Lữ Công Tâm, Ma Thành Tâm cùng count down đón mừng năm 2104 tại nhà thầy Mai Kiến Phúc.
03 Tháng Giêng 2014(Xem: 41129)
Tất cả anh chị em tôi đã sẵn sàng, một buổi sáng Chủ nhật tươi hồng đang mời gọi… Bên dòng sông Đồng Nai thơ mộng, anh chị em tôi sẽ hát vang vang “Nào về đây ta họp mặt cùng nhau.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 35667)
Niềm vui mãi dâng trào hòa chung niềm vui của người tuổi thọ bác Ma Phiếu với người thầy kính mến Phạm Gia Hưng và từng người anh, người bạn, người em luôn hân hoan với mùa “Giáng Sinh Bên Đời”
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 41523)
Năm mươi lăm năm trên cuộc đời của anh không dài lắm nhưng anh đã để lại nhiều ảnh hưởng và đã gián tiếp đặt tên cho rất nhiều em thuộc thế hệ Việt Nam lưu vong thứ hai.
27 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 37028)
Tựa đề: Giòng Sông Tôi Và Em Nhạc & Lời: Phạm Chinh Đông Hòa âm: Cao Ngọc Dung Ca Sĩ: Quỳnh Dao.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 40207)
thiếu mặt Mai Trọng Ngãi nên ai cũng ngần ngại và từ chối xin dành lại năm sau. “Rượu ngon không có bạn hiền” cũng như sinh hoạt Ngô Quyền không có tiếng cười vui.
20 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 45400)
Mùa Xuân 2014 Giáp Ngọ lại sắp trở về cùng với nàng tiên áo trắng. Xin mời quí anh chị em cùng thân hữu hãy thưởng thức những mùa hoa cũ để đón chào ngày mới.
14 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38531)
Này các bạn, quý vị vừa học được một bài học… Bất kể những gì tôi vừa làm với tờ giấy bạc này, quý vị vẫn muốn nó như thường, bởi vì giá trị của nó không thay đổi, nó vẫn là 20 đô la.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 52992)
Hứa thì hứa với lòng mình nhưng rồi viết vẫn viết khác và lời hứa bay đi, café, mưa và căn nhà ngói đỏ lúc nào tôi cũng thấy như ẩn như hiện trong các truyện ngắn và truyện dài của Nguyễn-Xuân Hoàng.
13 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38755)
Đi vào “Căn nhà ngói đỏ” là đi vào một Việt Nam đầy binh đao, ly tán, ngậm ngùi, hấp hối. Ở lại “Căn nhà ngói đỏ” là đối mặt với một quá khứ...
09 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 38742)
(*Cảm tác từ bài thơ TẠ TÌNH của Tưởng Dung... em tặng chị...! )... xin hãy chỉ nốt cho em, bài học cách nào để uống viên thuốc thời gian, cho em buông lơi được, cho em quên được, cho em chết mất được một nửa trái tim mình đã thuộc về anh...
07 Tháng Mười Hai 2013(Xem: 46725)
Tình của Cu Bưởi lại khác, vẫn treo lưng lửng giữa chừng, kết thúc cũng được, gọi tồn tại cũng chẳng sai. Cái di chứng của mối tình đầu còn ảnh hưởng anh ta đến tận bây giờ.