Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

ĐNH - TÂM SỰ VỚI CHA

17 Tháng Sáu 201112:00 SA(Xem: 106985)
ĐNH - TÂM SỰ VỚI CHA


TÂM SỰ VỚI CHA

cha-v_-con1-content


Bài này, con muốn nhớ lại những giây phút cuối đời của Ba và vài điều tâm sự với Ba.

Mấy năm trước, ngày Father's Day lúc Ba còn trên cõi đời này, hít thở bình thường, ngày Father's Day, vợ chồng con và con trai mua vài món quà nhỏ tượng trưng đến thăm, Ba ở riêng một mình, Ba ngày thường cũng đã trông chờ con cháu, gặp lại con cháu dù chỉ ở cách xa khoảng dăm mười phút, đó là niềm vui lớn và hạnh phúc lớn nhất của Ba. Ai biết niềm hạnh phúc của mình còn được bao lâu?

Có thể ai đó không để ý, nhưng trước hay sau thôi.

Vâng đời Ba là một sự cô đơn triền miên, những năm chiến tranh thì phải xa nhà, ở mỗi tỉnh một ít ngày tháng, rồi 30.4 đi tù cải tạo, sau cải tạo là kinh tế mới, ba một nơi, mẹ một nẻo, con cái 12 đứa là đúng 12 phương trời xa cách. Rồi qua Mỹ, con cái đi làm, Ba lại một mình ở riêng.

Số Ba là số chung thân cô đơn, Bác sĩ cho biết chỉ còn 10 ngày cuối bên giường bệnh, ba thoi thóp theo thời gian ngược dần ngược dần, chỉ duy nhất có 3 đứa con ruột, 1 con dâu và 1 cháu nội đích tôn kề cận thay nhau, theo dõi, đi làm về là vào ngay để canh chừng giờ Ba ra đi, mệt mỏi về thể xác là dĩ nhiên nhưng về tinh thần thì khủng khiếp vô cùng vì sắp sửa vĩnh viễn mất Ba

Năm giờ chiều đúng ngày 25 tháng 12 , sau khi ở chỗ Ba về nhà ăn cơm, chưa xong bữa, đầu giây bên kia, tiếng chú Quốc khóc lớn: Ba đi rồi !! Trời đất như có một luồng điện chạy xé dọc suốt theo sống lưng, dù biết chuyện Ba ra đi không là bất ngờ.

Tới nơi, Ba chưa nhắm mắt, chắc còn chờ con tới, con trưởng mà, chú Quốc cho biết, lúc 5 giờ, chú gởi y tá trực, xin xuống dưới nhà ăn ăn cơm, chỉ 15 phút sau, vừa lên Y tá cho biết Ba đã "đi" cách đó khoảng 10 phút, ròng rã thay nhau túc trực, ba không đi, ba canh đúng lúc không có đứa con nào mới ra đi.

Theo quy định 2 tiếng sau, họ đuổi hết con cháu ra ngoài, thay quần
áo cho Ông Cụ, rồi bỏ vào cái bao kéo đặt trên băng ca, cho người nhà 5-10 phút chào vĩnh biệt, thế là xong, không bao giờ gặp lại. Không có điếu văn, không có cáo phó... chỉ có 5 người con và dâu và cháu đưa tiễn mà thôi! (nhưng nếu có hàng ngàn người cũng vậy thôi !!) bản chất việc ra đi không tùy vào số người đưa tiễn.

Không có đem vào nhà quàng như bao người, mà họ đem thẳng đi thiêu ngay sau khi để 24 giờ nữa, vì lúc đó 3 anh em làm gì có tiền khoảng 5.000 chi phí cho nhà quàng lưu giữ 36 tiếng! tất cả chỉ tốn 900$ tiền thiêu mà thôi! Thê thảm quá!!

Không 1 ngưòi thân, không kèn không trống lúc hoả thiêu, chỉ có vài nhân viên la hoắc của dịch vụ . Đó đó là số phận dành cho một sỹ quan ngày xưa có thời nắm trong tay hàng trăm chiến binh.

Vẫn biết chết là hết, mà sao con nghe xót xa, nghẹn uất, không thể cầm lòng - quá đơn giản cho kiếp người khi ra đi.

Nhưng Ba ơi! Con tin rằng người chết vẫn còn sống mãi khi mà người sống vẫn còn nhớ đến họ. Tụi con thì vẫn đang nhớ Ba đây!

Chiều nay khóc dâng hương cho Bố
Cũng là con khóc để cho con


Về lục lại mấy quyển nhật ký Ba viết, không thấy ba trách móc con cháu, dù 1 lời làm cho con càng thấy bức rức, thà Ba cứ nói những gì sai lỗi, thì tụi con cảm thấy vơi đi niềm ân hận. Nhưng dù có hay không lỗi, con biết Ba lúc này đang mỉm cười ...

Cuối cùng thì con cũng tìm đưọc niềm an ủi nhỏ.

Một ông ở Australia, ông là người duy nhất trên thế giới,khi chết viết di chúc, dặn khi ông tắt thở, là giao ngay cho nhà xác, họ thiêu hay chôn cũng được, là xong, không cần ai đưa tiễn, và đặc biệt là nếu chôn thì không chôn nằm, tốn đất, mà chôn đứng, sẽ tiết kiệm rất nhiếu đất đai cho người sau. Ông là người vô thần nhất trong số ít những ngưòi vô thần.

Khoan bàn về việc đúng hay sai, nhưng người vô thần như ông sung sướng thật vì không có gì phải sợ hãi lúc trực diện với cái chết, như một cành cây khô héo rơi rụng, làm củi cũng được, mà không thì một thời gian sau cũng biến mất vì mục nát do những con vi khuẩn.

Luật sinh diệt- vâng sinh là để chiến thắng cái hủy diệt và hủy diệt là để còn mãi sự sinh tồn - triết lý đơn giản .


Có thể còn dài, rất dài để viết, không có tình tiết hấp dẫn người đọc, nhưng những tư tưởng mới chính là con đường của nhân loại, không tự nhiên có con đường mà chẳng qua do người ta đi mãi mà thành,chỉ những kẻ gan góc mới dám thử con đường mới!

Ba thì không vô thần, nhưng với con, Ba là người anh hùng! Anh hùng trong chung thân bất mãn và cô đơn.

Có những đám ma hàng trăm ngàn người đưa tiễn, như Dianna, Michael Jackson, các Tổng thống... xét về mặt nào đó cũng là vô nghĩa, chỉ làm hãnh diện cho bà con của họ, chứ chả lẽ Thượng Đế ở bên kia cũng căn cứ đám ma lớn nhỏ sao để tính điểm cho họ sao?? 

Khi vở kịch kéo màn chấm dứt, cả khán giả lẫn diễn viên đều phải dứng dậy phủi ghế ra về - Thế thôi!

Bài này là một trong rất ít bài con viết cho Ba nếu có 1 thế giới nào khác thế giới này, mà Ba có thể nghe đư
c thì xin ba hãy mỉm cười, ngày con còn nhỏ, trong nhà Ba dồn hết hy vọng vào mình con, ngày nay con không thành là... thủ tướng, nhưng làm một người lương thiện và có trái tim biết yêu, và theo nghiã khiêm tốn nhất, cũng có thể nói là đã trưởng thành, và Ba đã hoàn thành nhiệm vụ ! Là tạo cho con làm một con người chứ không phải là một con người!!

Còn nếu chỉ có thế giới này, thì bài này con viết cho... con. Xác suất có hay không vẫn là 50/50.

Kính Ba,

Bài này con viết trong trạng thái... vô thức và vô hồn, chả có chữ nào trong đầu, nhưng không còn bài nào khác cho Ba trong ngày Father's Day này.

Nếu mai có thể con sẽ viết bài khác.

Con. 
ĐNH

CHS NQ KHoá 11

02 Tháng Mười Một 2011(Xem: 106670)
Chỉ là rây rắc lá me bay. Chỉ là ngan ngát hương tình say. Chỉ là hoa mộng ngày xanh cũ. Chỉ là bóng mát quyện hình ai?
28 Tháng Mười 2011(Xem: 113263)
Mùa Thu là mùa lá rụng, nhìn lá rụng để nghĩ đến cuộc hành trình của Lá, và nhớ đến những tình cảm ắp đầy yêu thương của đời người.
19 Tháng Mười 2011(Xem: 140082)
TRÁI THÔNG KHÔ- Thơ Đào Duy Bình - Nhạc Đắc Thọ – Phạm Tấn Phước trình bày
14 Tháng Mười 2011(Xem: 131475)
Hoạt cảnh "Ngày xưa Hoàng thị" là một công trình của các chs NQ khóa 14 đóng góp
09 Tháng Mười 2011(Xem: 132093)
Rồi tôi sẽ phải sống cho quen dần với những ngày, những tháng đầy nỗi ngậm ngùi, trống vắng như thế này cho đến bao giờ?
07 Tháng Mười 2011(Xem: 123468)
Ôi nhớ sao là nhớ. Nhớ những mùa Thu ở Biên Hòa, tuy không nai vàng ngơ ngác nhưng rất vui và khó quên.
07 Tháng Mười 2011(Xem: 131574)
Khi những chiếc lá xanh bắt đầu đổi màu và những cơn gió lạ buổi chiều xô đi cái nóng hâm hấp của mùa Hè là chúng ta cảm nhận mùa Thu đã về.
01 Tháng Mười 2011(Xem: 107431)
Từ khoảng cách rất xa của nửa vòng trái đất, tất cả chúng em, những học trò của Cô xin gửi lời cầu nguyện cho Cô được bình yên ở cõi vĩnh hằng .
20 Tháng Chín 2011(Xem: 125067)
... mừng hôn nhân với hạnh phúc tuyệt vời luôn bền vững đến với hai cháu Đông Phương và Quang Vinh.
17 Tháng Chín 2011(Xem: 121121)
Màu tím man mác buồn của một loài hoa mộc mạc ngày nào không biết có còn vương vấn trong lòng ai một hoài niệm đã xa rồi hay không!?
10 Tháng Chín 2011(Xem: 103073)
Sau lễ cưới tổ chức ở nam Cali vào ngày 10/9/2011 xong, gia đình bạn sẽ tổ chức lễ ra mắt hai cháu với bà con, họ hàng, thân hữu ở quê hương Biên Hòa một tuần lễ sau.
31 Tháng Tám 2011(Xem: 104268)
Tôi viết mấy dòng này như là lời cảm ơn gửi đến Ban Chấp Hành hội Ái-Hữu cựu học sinh Ngô Quyền, ban Tổ-chức, và những khuôn mặt đầy nhiệt tình, thiện chí ...
26 Tháng Tám 2011(Xem: 104681)
Bài hát “Về lại trường xưa thân ái” của Trần Kiêu Bạc đã làm tôi mất ngủ. Đêm tiễn đưa đứng lên cầm bài hát, hát với các em, tôi được đọc từng câu ca thấm thía làm sao.
24 Tháng Tám 2011(Xem: 113874)
khi viết lại những dòng này, dư âm ngày hội ngộ vẫn ẩn hiện đâu đây , hình ảnh của bản nhạc "một thời áo trắng" vẫn còn đây...
21 Tháng Tám 2011(Xem: 101991)
giọng cười của anh Nguyễn Hữu Hạnh, dáng nghệ sĩ điêu luyện cũa anh Võ Đình đang bắt giọng cho thầy cô và các bạn cùng hát bản nhạc "Về lại trường xưa thân ái“
15 Tháng Tám 2011(Xem: 109369)
Mang “kỷ niệm trường xưa” chất chứa trong hơn hai trăm trang TTNQ 2011, chúng tôi đã tròn “nhiệm vụ” trao tặng quí thầy.
12 Tháng Tám 2011(Xem: 113291)
Mỗi thành viên của Đại gia đình Ngô Quyền là một cánh én mang lại mùa xuân hạnh ngộ khi đến với nhau...
12 Tháng Tám 2011(Xem: 121835)
Những ngày sinh hoạt với HAIHCHSNQBH cho tôi cảm giác đầm ấm trong tình đồng nghiệp và tình thầy trò. Cám ơn Hội đã cho tôi cơ hội hưởng được thời gian tuyệt vời đó.
06 Tháng Tám 2011(Xem: 118859)
Ý Thơ: Hà Thu Thủy Nhạc: Phạm Chinh Đông Hòa Âm: Đỗ Hải Ca Sĩ: Thanh Duyên
06 Tháng Tám 2011(Xem: 108209)
Từ quê nhà, cách nửa vòng trái đất xa xăm, tôi xin kính lời chúc đại hội thành công viên mãn... Rồi kỷ niệm 60 năm, ai còn ai mất? Xin hãy trọn cuộc vui. Thời gian ơi! xin chậm lại.