Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Tô Đăng Khoa - Những "Giọt Sương" và "Giọt Nắng” trong dòng nhạc “Rêu Phong” của Nhạc Sĩ Thanh Tùng

18 Tháng Ba 201611:29 CH(Xem: 22539)
Tô Đăng Khoa - Những "Giọt Sương" và "Giọt Nắng” trong dòng nhạc “Rêu Phong” của Nhạc Sĩ Thanh Tùng
Những "Giọt Sương" và "Giọt Nắng”
trong dòng nhạc “Rêu Phong” của Nhạc Sĩ Thanh Tùng

Thay Lời Tạm Biệt Nhạc Sĩ Thanh Tùng
Tô Đăng Khoa
 
-giotnang2

Nhạc Sĩ Thanh Tùng đã theo những “giọt nắng bên thềm” trở về lại với hư vô trong một buổi hoàng hôn đời người vào ngày 15 tháng 3, 2016. Điều này để lại nhiều “giọt sương trên mí mắt” cho những người hâm mộ dòng nhạc Thanh Tùng.

“Sanh ký, tử quy”, “Sống gửi, thác về” đó là quy luật tự nhiên.  Như “giọt nắng” trở về hư không trong một chiều cuối đông, nhạc sĩ Thanh Tùng trở về cõi tịnh trong sự hoài niệm và tri ân của nhiều người.  Di sản để lại cho đời là những “bài hát rêu phong” nhưng phơi bày sự sống đầy sung mãn của ông.

Rêu là một loại thực vật sống trên môi trường khắc nghiệt nhất: Chúng sống trên đá chứ không phải trên đất.  Rêu sống chủ yếu nhờ những giọt sương, giọt nắng.  Thực phẩm chính chỉ có vậy, rể của nó bám trên đá cứng. Thân rêu rất mong manh, chúng tụ hợp nhau thành một lớp mỏng màu xanh bám chặt trên đá. Rêu còn mang biểu tượng dấu tích của thời gian, vì không phải đá nào cũng có rêu phủ. Đá có rêu là đá đã đứng yên trong môi trường một nắng hai sương một thời gian rất lâu. 

Vì thế “Rêu Phong”- là hình ảnh phơi bày của sự sống mãnh liệt trước thử thách tàn bạo của thời gian và môi trường sống.  Sư hiện hữu của nó là bài ca, là minh chứng của sự sống bất diệt. Đó là bài ca mà Thi Sĩ viết mãi không nên lời trong khi người thưởng ngoạn thì dường như cứ vội lãng quên, hay chỉ lướt qua một cách hời hợt:

Lâu lắm rồi anh không đến chơi
Cây xen đá lá bạc như vôi
Sỏi đá rêu phong
Sỏi đá chưa quên chân người
Bài hát rêu phong
bài hát viết không nên lời
đã vội ... lãng quên

Nhưng không, tôi không nghĩ vậy, những bài hát “rêu phong” của Nhạc Sĩ Thanh Tùng sẽ còn ở lại rất lâu với nền Âm Nhạc Việt.  Chúng sẽ không dễ gì bị vội lãng quên. Vì sao? Vì nó có giá trị thực của chính nó. Vì nó đã được bảo chứng bởi một đời sống cống hiến rất  tận tụy cho Âm Nhạc của Nhạc Sĩ Thanh Tùng.
Đôi khi ta cần tìm lại nhìn rõ, quan sát kỹ đời sống của “rêu phong” để cảm nhận dòng chảy êm đềm của sự sống, của từng ngày bình yên, và đồng thời để ý thức rất rõ ràng rằng, một ngày nào đó, khi giọt nắng trong ta về lại với hư không, hơi ấm không còn trụ lại trong thân này nữa, là ngày ta cũng sẽ từ giã trần gian này:

... Bài hát tìm trong khói thuốc từng giờ bình yên
Bài hát tìm trong lá biếc từng chiều hoàng hôn
Còn lại trong tôi, còn lại trong anh
Chỉ là lung linh giọt nắng bên thềm
Trả lại cho tôi, trả lại cho anh
Trả về hư không giọt nắng bên thềm

Sự sống tìm trong mong manh khói thuốc của từng giờ bình yên, trong từng lá biếc từng chiều hoàng hôn.  Chúng chuyển dịch, và lung linh như những giọt nắng bên thềm.  Đẹp long lanh, lung linh, nhưng dễ tan vỡ như một bong bóng xà phòng.
Để rồi một này nào, thật bất chợt, không có hẹn trước, vào một bữa sớm mai như sớm mai hôm nay:

Một sớm mai kia
Chợt thấy hư vô trong đời
Người vẫn đâu đây, người cũng đã như xa rồi
Chỉ là ... thế thôi ...
Thi sĩ đã đi xa rồi.  Ồ cái chết!
Thì ra vào buổi sớm mai hôm nay:  “ở đâu đây”, hay  “đã xa rồi”  thì cũng như nhau thôi.  
Vì sao? Vì “ở đây” hay “ở đâu” thì cũng:  Chỉ , thế thôi! 
Ồ Thế thôi, là như thế đấy!  Cho dẫu sống hay chết, thì:  Chỉ LÀ.
Sự sống chỉ LÀ mà thôi.  Nó không bao giờ không LÀ. 
Sự sống đã LÀ, đang LÀ, và một triệu năm nữa củng sẽ LÀ.
Sự sống Là, cho nên Thanh Tùng hát bài ca Như Thật.  Hãy sống Như Thật với chính mình.  Với từng cảm xúc và suy nghĩ của chính mình.  Đừng bao giờ cười thật buồn:

Có những lúc em cười thật buồn
Sao em không khóc cho lòng
lòng nhẹ nhàng hơn...
Vì có những lúc ta nhìn cuộc đời
Niềm vui trong ánh mắt
còn lệ buồn, lệ buồn trên môi...
Xin em hãy khóc nồng nàn từ con tim
Xôn xao giòng nước mắt hết buồn phiền trong em
Khi ta đã có nụ cười ở trong tim
Giọt sương trên mí mắt
là mặt trời, mặt trời dịu êm...
 
Khi ta biết khóc một cách thật nồng nàn từ con tim, khi ta cảm thông được sâu sắc đời sống khổ lụy của kiếp nhân gian, khi từ tâm từ lực phát huy hết diệu dụng của nó, tất cả buồn phiền của ta tan biến. Ta dấn thân hết lòng hết sức vì đời. Điều này mang lại niềm vui đích thực  cho chúng ta.
Khi ta đã có nụ cười ở trong tim, thì giọt sương trên mí mắt là mặt trời dịu êm.  Giọt sương trên mí mắt giờ đây là sự bùng vỡ, lan tỏa, của từ bi, của cảm thông. Chính lòng từ bi đó, cũng là mặt trời chói sáng của Trí Tuệ. 

Xin trân trọng tạm biệt nhạc sĩ tài hoa Thanh Tùng.

Hoa vẫn hồng trước sân nhà tôi
Chim vẫn hót sau vườn nhà tôi
Người vẫn đâu đây, người cũng đã như xa rồi
Chỉ là ... thế thôi …



*Xin bấm vào phần youtube bên dưới để thưởng thức:

GIỌT NẮNG BÊN THỀM - Nhạc: Thanh Tùng - Ca sĩ: Thanh Lam


*Xin bấm vào phần youtube bên dưới để thưởng thức:

GIỌT SƯƠNG TRÊN MÍ MẮT- Nhạc: Thanh Tùng - Ca sĩ: Hồng Nhung





28 Tháng Bảy 2009(Xem: 70952)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa
27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75756)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92136)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
20 Tháng Bảy 2009(Xem: 34591)
Trong số những "nhà thơ học trò" này, có hai anh Hồ Văn Tân và Hà Xuân Son mà sáng tác từ tâm tình của hai anh thời mới lớn đã bày tỏ được lòng biết ơn Thầy Hoàng Phùng Võ, thầy giáo Việt văn lớp Đệ Ngũ B2 (nk 1958-1959 )
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65535)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65343)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75463)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 70024)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 68852)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
12 Tháng Bảy 2009(Xem: 162046)
Năm nay, tiệc mừng họp mặt Truyền Thống kỳ thứ 8 được tổ chức tại nhà hàng Seafood Kingdom: 9802 Katella Ave, Anaheim, CA trưa ngày chủ nhật 05 tháng 7, 2009.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84397)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64427)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 68705)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76133)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68258)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67212)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta
28 Tháng Sáu 2009(Xem: 41904)
Ân sâu nghĩa nặng tình dài Khóc Thầy khóc mãi biết đời nào nguôi
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93376)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
23 Tháng Sáu 2009(Xem: 70418)
Các bạn ơi! Hơn bốn mươi năm gặp lại Biết bao nhiêu nước chảy qua cầu.
19 Tháng Sáu 2009(Xem: 70979)
Em, áo trắng bay bên hàng sao im bóng Ơi bông sao buồn như trốt xoáy hồn anh
15 Tháng Sáu 2009(Xem: 69056)
Mùa hè bên ấy có vui không? Ngày xưa em nhớ mãi trong lòng
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 68821)
Khi anh đến không còn chi nghi ngại, Bởi thiên đàng, địa ngục… cũng gần nhau!
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 70055)
Làm sao dám quay về - Dù rất nhớ Căn nhà xưa dàn hoa tím hiền hòa
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 71610)
Sóng gió đệm đàn cho biển hát Khúc hạ ca ấm áp nắng vàng
11 Tháng Sáu 2009(Xem: 73109)
Con đường ấy em qua ngày hai bận Rất bình thường như sáng nắng chiều mưa
10 Tháng Sáu 2009(Xem: 146885)
Ngày họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền năm nay đã được dời lại vào ngày lễ Labor Day 31 tháng 8 tại nhà hàng Hong Kong Seafood Buffet,
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 71365)
Đi về phía anh là về phía biển Có thùy dương bãi cát sóng xô bờ
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 70289)
Buồn vui là những đóm lửa. Những đóm lửa nhen nhóm hồn tôi. Tro tàn là những bài thơ này. Làm sao khơi dậy những đóm lửa rực rỡ bằng chút tro tàn đong đầy niềm đam mê, chung thủy của một thời đã xa xôi không thể tìm lại được.