Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hoang TNP - NHƯ NGỌC LONG LANH

15 Tháng Mười 201212:00 SA(Xem: 146550)
Hoang TNP - NHƯ NGỌC LONG LANH


NHƯ NGỌC LONG LANH



nhu_ngoc_long_lanh-large-content

 

 Con trai yêu quí của Mẹ!

 Chỉ mới như ngày hôm qua thôi, con được đặt trong lòng Mẹ, thịt da còn thơm mùi sữa, mềm mại ấm áp làm sao! Mẹ tưởng mình đang mơ một giấc mơ đẹp nhất đời người, dù vừa trải qua ba ngày vất vả đau đớn như chưa có ngôn từ nào diễn tả nổi! Nhưng khi Mẹ cất tiếng gọi: “Con ơi!”, con đã ngước cặp mắt ngây thơ lên nhìn Mẹ. Chỉ cần ánh mắt đó thôi đủ làm tim Mẹ tan chảy ra. Ôi! Mẹ yêu con biết dường nào…!

 

 Con biết không? Kể từ ngày ấy, một ngày Mẹ đã trông đợi mòn mõi sau tám năm trời ròng rã. Con đã rẽ cuộc đời Mẹ bước sang một ngã đường tươi mát hơn, hạnh phúc hơn bao giờ hết! Con đã dạy cho Mẹ biết thiên chức làm Mẹ. Điều đó có ý nghĩa dường nào và cao quí biết bao nhiêu.

 Mẹ yêu mọi điều từ nơi con, từ lọn tóc máu ướt sát da đầu ngày con mới sanh đến từng ngón chân ngón tay tròn bụ bẫm. Ánh mắt nụ cười của con như phép lạ nhiệm màu, biến hóa một ngày tầm thường của Mẹ thành tràn đầy ý nghĩa, mãi cho đến bây giờ. Con đã biến Mẹ từ một người đàn bà ích kỷ, chỉ biết săn sóc bản thân mình, thích nhận lãnh hơn là ban phát. Bỗng chốc! Con người ấy trở nên xa lạ. Mẹ không còn là con người ấy nữa… Một cái nhíu mày của con cũng đã làm Mẹ đau đớn cuống cuồng. Mẹ muốn uống hết vào lòng những dòng nước mắt con rơi xuống và những khi con đau yếu, Mẹ chắp tay xin Thiên Chúa hãy cho Mẹ gánh bớt mọi đau đớn thay con. Phải đấy con! Mẹ rất vui sướng để chịu đựng tất cả cho con, vì con…

 

 Mẹ nhớ mãi lần đầu con bập bẹ tiếng: “Con thương Mẹ!” rồi con dang hai cánh tay bé bỏng, cố vươn dài ra hai bên để diễn tả cho hết tình yêu con dành cho Mẹ, một cách ngây thơ và đáng yêu quá chừng: “Bằng này nè Mẹ...! Mẹ nhìn con nè Mẹ…!. Ôi con thân yêu! Những lúc con sợ hãi, hai tay quấn lấy chân Mẹ như gà con nấp dưới cánh gà mẹ. Mặt con úp vào lòng Mẹ cho Mẹ cái cảm giác, trái tim bé nhỏ của con đang đập thình thịch bên trong. Mẹ bỗng biết ngay là sẽ có thể làm mọi việc để che chở cho con, từ đây cho đến hết cuộc đời.

 

 Con trai yêu quí ơi!

 Bây giờ con ngồi đây. Trước ly café đắng. Con chia sẻ với Mẹ những băn khoăn về công việc làm, một chút bẽn lẽn khi nói đến người con yêu. Ánh mắt con ngời sáng với những ước mơ tương lai. Mái đầu con cúi xuống và Mẹ đã nhìn thấy tóc con đã điểm vài cọng bạc lạc loài. Mẹ muốn giơ tay vuốt đầu con như những ngày xưa con còn bé, Mẹ muốn âu yếm nâng niu khuôn mặt con đã lún phún những cọng râu cằm mọc chung quanh… dù con có lớn như thế nào đi nữa… con mãi mãi là cậu bé nhỏ nhoi trong lòng Mẹ ngày nào…

 Nhớ không con? Mỗi sáng thức dậy, Mẹ đều nghe tiếng bước chân con chạy vội vã qua phòng Mẹ. Con xin Mẹ ôm con một chút, thương con một chút trước khi thay quần áo đi học. Con luôn ê a kể Mẹ nghe giấc mơ đêm qua trước khi con quên mất. “Vui lắm Mẹ ơi! Ngộ lắm Mẹ ơi!”

 Mỗi ngày Mẹ thấp thỏm đợi con trước cổng trường để chỉ muốn thấy bóng dáng nhỏ bé của con đang cố kéo lê cái cặp da nhét đầy sách vở. Mặt mày đôi lúc dơ bẩn vì lăn lộn trên sân cỏ, quần áo thì xốc xếch vì đánh nhau với chúng bạn. Nhưng con không bao giờ quên tặng cho Mẹ một nụ cười thật tươi và rộn rã từ xa xa. Rồi con đã líu lo kể lể những chuyện như thế cho hết đoạn đường về. Ồ! Mẹ trân trọng và quí vô cùng những giây phút chúng ta chia sẻ với nhau, ngay cả từ lúc con còn bé xíu học Mẫu giáo, rồi Tiểu học, rồi đến hết Trung học… Thời gian cứ trôi qua vun vút con nhỉ? Ngay cả những đêm con về khuya từ trường Đại học, con vẫn không quên gõ nhẹ vào cửa phòng Mẹ, rón rén bước vào và hôn lên trán Mẹ. “ Good night. Mẹ nhé!”

 Như thế đấy! Hai mươi lăm năm trôi qua như một giấc mơ tuyệt vời! Mẹ và con đã quấn quýt bên nhau trong Thiên Đường của riêng chúng ta. Bây giờ con đã trưởng thành. Trở nên một thanh niên đẹp trai, mạnh mẽ từ thể chất lẫn tinh thần. Mẹ hãnh diện mà buông tay con ra, con nhé!Nhưng! Ánh mắt Mẹ sẽ luôn luôn dõi theo bước chân con.

 Con hãy nhớ kỹ lời Mẹ dặn! Mẹ sẽ luôn luôn đứng phía sau con, để những khi chân con trợt ngã, Mẹ sẽ lại nâng con lên cho con tiếp tục bước tới. Mẹ sẽ đi bên cạnh con như người bạn hữu thân thiết nhất, để lắng nghe tiếng con tâm sự. Mẹ sẽ đi phía trước con lúc cần thiết, để gánh chịu hết tất cả cuồng nộ của thử thách trường đời… Con của Mẹ sẽ không bao giờ cô đơn.

 Con ơi! Ông Bà xưa đã nói đúng! “Mưa từ trên cao mưa xuống”hay “Nước mắt chảy xuôi”. Con là khúc ruột. Con là mạch sống của Ta. Từ đây cho đến ngày Mẹ nhắm mắt lìa đời. Con mãi mãi là HẠT NGỌC LONG LANH trong tim Mẹ. Nhớ nhé con trai thân yêu!

 

  Hoang TNP. 

 14.10.2012

28 Tháng Bảy 2009(Xem: 71273)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa
27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75868)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92322)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
20 Tháng Bảy 2009(Xem: 34614)
Trong số những "nhà thơ học trò" này, có hai anh Hồ Văn Tân và Hà Xuân Son mà sáng tác từ tâm tình của hai anh thời mới lớn đã bày tỏ được lòng biết ơn Thầy Hoàng Phùng Võ, thầy giáo Việt văn lớp Đệ Ngũ B2 (nk 1958-1959 )
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65745)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65560)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75488)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 70223)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 69169)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
12 Tháng Bảy 2009(Xem: 162191)
Năm nay, tiệc mừng họp mặt Truyền Thống kỳ thứ 8 được tổ chức tại nhà hàng Seafood Kingdom: 9802 Katella Ave, Anaheim, CA trưa ngày chủ nhật 05 tháng 7, 2009.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84542)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64719)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 68995)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76249)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68522)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67491)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta
28 Tháng Sáu 2009(Xem: 42022)
Ân sâu nghĩa nặng tình dài Khóc Thầy khóc mãi biết đời nào nguôi
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93526)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
23 Tháng Sáu 2009(Xem: 70699)
Các bạn ơi! Hơn bốn mươi năm gặp lại Biết bao nhiêu nước chảy qua cầu.
19 Tháng Sáu 2009(Xem: 71231)
Em, áo trắng bay bên hàng sao im bóng Ơi bông sao buồn như trốt xoáy hồn anh
15 Tháng Sáu 2009(Xem: 69329)
Mùa hè bên ấy có vui không? Ngày xưa em nhớ mãi trong lòng
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 69013)
Khi anh đến không còn chi nghi ngại, Bởi thiên đàng, địa ngục… cũng gần nhau!
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 70245)
Làm sao dám quay về - Dù rất nhớ Căn nhà xưa dàn hoa tím hiền hòa
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 71815)
Sóng gió đệm đàn cho biển hát Khúc hạ ca ấm áp nắng vàng
11 Tháng Sáu 2009(Xem: 73307)
Con đường ấy em qua ngày hai bận Rất bình thường như sáng nắng chiều mưa
10 Tháng Sáu 2009(Xem: 146942)
Ngày họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền năm nay đã được dời lại vào ngày lễ Labor Day 31 tháng 8 tại nhà hàng Hong Kong Seafood Buffet,
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 71551)
Đi về phía anh là về phía biển Có thùy dương bãi cát sóng xô bờ
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 70406)
Buồn vui là những đóm lửa. Những đóm lửa nhen nhóm hồn tôi. Tro tàn là những bài thơ này. Làm sao khơi dậy những đóm lửa rực rỡ bằng chút tro tàn đong đầy niềm đam mê, chung thủy của một thời đã xa xôi không thể tìm lại được.