Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS. Thu Lê - TƯỞNG NHỚ HÀ BÍCH LOAN

03 Tháng Chín 201212:00 SA(Xem: 145440)
GS. Thu Lê - TƯỞNG NHỚ HÀ BÍCH LOAN


Tưởng nhớ Hà Bích Loan...

 

  Bài của Thu Lê

 

co_hbloan-large

Năm 1990: Gặp các giáo sư Ngô Quyền ở nhà cô Phan Ngọc Tuấn.

hàng ngồi: Cô Tuấn, cô Loan; hàng đứng: Các cô Anh Nga, Kiều Tiên, Vinh, Mộng Vân, Thu


Mấy hôm nay tôi cứ vương vấn một điều gì mà nghĩ mãi không ra. Đến lúc bóc tờ lịch của tháng 9 mới chợt nhận ra là thời gian đi quá mau và hình như giờ này năm ngoái, một người bạn thâm giao của tôi, cô Hà Bích Loan, đã thình lình từ bỏ cõi đời. 

Bằng giờ này năm ngoái, tôi được tin Loan vào nhà thương sau vài tuần ốm đau bình thường mà Loan cứ nghĩ là cảm cúm nhưng bị ho cả tháng không dứt. Cô Tường Vinh, bạn tôi và cũng là bạn rất thân của Loan cho tôi biết và tôi gọi điện thoại vào đúng lúc Vinh vào thăm Loan ở bệnh viện. Tôi nhớ rõ đó là một sáng thứ bẩy. Chúng tôi nói chuyện chừng 15 phút, tôi hỏi thăm sức khỏe của Loan và nghe chừng tinh thần bạn còn rất tốt, an nhiên tự tại, giọng nói còn sang sảng, mạnh mẽ, và nói cười vui vẻ. Tôi còn nhớ Loan nói bình thản: “Cái gì phải đến sẽ đến…” và khi tôi dặn dò: “Loan ráng ăn uống cho đầy đủ, đáng ăn 1 thì ăn 2; đáng ăn 2 thì ăn 3 cho chóng khỏe nhé.” Loan cười, “Ráng ăn cả 10 ấy chứ..”. Tôi không hề nghĩ đó là lần chót nói chuyện với Loan mặc dù sau đó Tường Vinh có nói chuyện với tôi ở ngoài hành lang bệnh viện là: “không có hy vọng gì, chỉ là đang chờ Tuấn - em của Loan từ Pháp về mà thôi…”. Và thứ tư sau đó, Loan từ giã cõi đời.

Lần cuối cùng tôi gặp Bích Loan, nói đúng ra là cả Loan và Tường Vinh là tháng 11 năm 2010. Tôi quen cả 2 người rất thân, nên mỗi khi có dịp về Việt Nam thì thường là nhắn gặp cả hai. Với Loan, tôi có nhiều kỷ niệm những năm đi dạy Ngô Quyền, cùng chung nhà trọ và hay đi cùng với cô Chân Phương, cô Trí, cô Anh Nga, cô Bàn ... Những năm sau này thì mỗi người một phương, nhưng riêng tôi khi thời gian bắt đầu có người về thăm VN thì tôi chỉ còn gặp Loan và Vinh mỗi khi có dịp. Tường Vinh có cái xe gắn máy, mỗi lần đi gặp tôi đều chở Loan đi cùng. Lần cuối cùng là tháng 11 năm 2010 thì tôi ở khách sạn ngay gần chợ Bến Thành. Loan theo Vinh đến thăm chúng tôi 1 ngày. Cả bọn kéo nhau đi tới tiệm cơm “Bà Cả Đọi” ở đường Lê Thánh Tôn. Ăn xong quyết định đi thăm chùa Hong Pháp ở Hóc Môn, bên ngoài thành phố HCM. Lúc trở về thì trời mưa tầm tã, cả bọn ngồi nói chuyện mãi ở khách sạn mà mưa không dứt. Các cô quyết định cứ đi về trong mưa gió. Vinh mặc dù bà già cũng sấp sỉ 70 tuổi, vẫn tỏ vẻ nữ anh hùng xa lộ VN. Tôi còn nhớ hình ảnh Loan mặc áo mưa mũ chum đầu, ngồi đằng sau xe, tay vẫy vẫy sau khi chúng tôi chào nhau và tôi tặng mỗi cô một lọ nước hoa. Tôi nghĩ xưa nay bạn Loan lúc nào cũng đẹp đẽ , khỏe mạnh, áo quần tươm tất, lại hay đi du lịch, và “diện” hơn là cô bạn Vinh gầy ốm, lúc nào cũng vất vả, tất tả của tôi nên tôi tặng Loan lọ nước hoa lớn và Vinh một lọ nhỏ. Tôi lại nói đùa, bồi thêm một câu: “Lọ nước hoa to thế này thì dùng đến chết cũng chẳng hết...” và cả 3 đứa cùng cười rộ. Bây giờ nghĩ lại không ngờ lời nói thành sự thật. Có lẽ Loan cũng chưa có dịp dùng tới nước hoa và tôi không hiểu những phút sau cùng của cuộc đời Loan có nhớ đến lời nói bông đùa của tôi không, và tôi cảm thấy ân hận.

co_loan_vinh_thay_dat-hocmon-large

năm 2010: cô Vinh, Loan và thầy Đạt ở chùa Hoằng Pháp, Hóc Môn.


Sau tháng 11 năm 2010 tôi trở về Mỹ, cũng chưa viết thư cho nhau thêm được lần nào thì nghe tin bạn vào bệnh viện và nói chuyện được một lần đó. Và cũng là lần cuối.

Theo Tường Vinh kể lại, mọi sự đều xẩy ra quá nhanh. Loan lúc nào cũng khỏe, ăn mặc gọn gàng, lịch sự, gọn ghẽ và tươm tất. Tháng trước vừa mới đi du lịch ở đâu về, bắt đầu ho và cảm cúm lai rai, chứ chẳng có gì gọi là “liệt giường liệt chiếu”. Lúc gọi xe cấp cứu để đi vào nhà thương thì cũng vấn bình thường, đàng hoàng, tươm tất, chỉ là thấy khó thở. Nhân viên cấp cứu đến đón 2 bà, thấy cô Vinh lại tưởng là bệnh nhân vì cô này loẻo khoẻo, gầy ốm, mặt mày tái xanh chứ không được như Bích Loan. Thấy các bà đi đứng nhanh nhẹn, bình thản thì họ lại than: “Các bà còn khỏe mạnh thì đi taxi dùm con chứ sao lại gọi xe cấp cứu…” Khi vào nhà thương, cũng có 1 vài người quen làm việc ở đó, lấy xe đẩy mời cô Loan thì Loan đòi đi bộ. Nhưng mọi người không chịu bảo là “Cô tưởng là cô khỏe chứ cô không khỏe đâu.” sau đó người ta chụp phổi, thử mọi thử thì đã thấy phổi trắng xóa rồi…

Lần nào tôi về VN cũng đều để dành thì giờ gặp 2 cô bạn thân là Loan và Vinh. Lần đầu tiên là năm 1990, khi tôi về chịu tang mẹ tôi. Đó cũng là thời điểm sau khi VN mới “mở cửa”còn rất ít người dám về và tôi thì liều về vì tang chế nên cũng chẳng đi đâu. Nhưng rất vui được gặp lại các bạn ở nhà cô Phan Ngọc Tuấn gặp các cô Loan, Vinh, Anh Nga, Kiều Tiên (dạy Ngô Quyền) và Mộng Vân (dạy ở Công Thanh)-(xin xem hình trên đầu bài) và gặp cả thầy Hiệp ở đó, cùng cô Hiệp ở chỗ cô đang bán hàng.

Những lần sau có dịp về thì lần nào cũng rủ nhau đi chơi, trong ngoài Saigon, thăm thầy cũ, trường cũ. Có lần rủ nhau đi Biên Hòa thăm trường Ngô Quyền, lúc đó vừa xây lại và gặp cô Võ Thu Thủy tại tiệm ăn của cô. Có lần đi Nha Trang, Đà Lạt, Phan Rang, Phan Thiết, resort ở Mũi Né. Lúc thì rủ nhau đi ăn cơm đập, cơm niêu, lúc ngồi ở khách sạn, trải chiểu xuống đất ăn cua rang me mà Loan Vinh đem tới. Có lần đi theo Loan đi thăm thầy hiệu trưởng Phạm Đức Bảo sau khi biết thầy từ Đức về VN ở luôn, và cũng có lần nói chuyện với Hạnh là con gái của thầy.

co_hbl_nq_2002-1-large

Năm 2002: Trước cổng trường Ngô Quyền

Thời gian đi nhanh, mỗi năm mỗi tuổi mỗi già. Mỗi lần vể VN gặp bạn đều ý thức được cái già đó vì không còn đi lung tung nhiều nữa, không gặp 3,4 lần trong 1 tuần lễ nữa. Nhưng lần gặp tháng 11 năm 2010 thì tôi cũng không hề nghĩ là sẽ là lần cuối.

Hôm nay, ngồi nghĩ lại năm trước, nhìn lại những hình xưa, mở những cuốn sách mà Bích Loan đã tặng tôi mỗi lần gặp lại nhau, tôi tưởng như thời gian đã dừng lại với bao nhiêu hình ảnh và kỷ niệm. Trong cuốn thơ “Hãy cho Nhau” của Tôn Nữ Hỷ Khương mà Loan đã tặng tôi, với nhiều bài có tư tưởng phật giáo và thiền, về cuộc sống vô thường, tôi gặp lại dòng chữ rắn rỏi nhưng bay bướm của Bích Loan viết tặng:

Trăm năm trước thì ta chưa gặp

Trăm năm sau biết gặp lại không?

Cuộc đời sắc sắc không không

Thôi thì ta sống hết lòng với nhau.

 

Không biết đây có phải là thơ của Tôn nữ Hỷ Khương, hay là thơ của chính Hà Bích Loan, bây giờ đang ngao du nơi cõi tiên cảnh phật?

Nhân dịp giỗ đầu của Hà Bích Loan, tôi xin thắp nén tâm hương gửi đến bạn hiền, cũng là một người thầy tận tâm, người bạn thâm giao học rộng hiểu nhiều, hết lòng với bạn bè, chia sẻ tâm tình kiến thức với người với đời, đồng thời vui hưởng cuộc sống, lúc nào cũng an nhiên tự tại để rồi ra đi hành trang cũng rất nhẹ nhàng, thanh thản như cuộc đời của Loan.

 

THU LÊ (9/2012)

 


co_hbl-co_thu-large-content

 năm 1996: Cô Thu, Loan ở Thung lũng tình yêu -Đà lạt

co_tri_loan_nga_thu-2001-large-content

năm 2001 ở CA: cô Trí, Loan, Thu, Anh Nga

 

co_loan_thu_vinh_o_buylong-2002-large-content

năm 2002: Cô Loan, Thu, Vinh ở Bửu Long, Biên Hòa

 

co_hbl_2004-large-content

 năm 2004: Cô Loan, Thu, Vinh ở Sài gòn

 

28 Tháng Bảy 2009(Xem: 70976)
Còn nỗi nhớ nằm vắt ngang qua tim Không còn gì trên dòng sông xẻ nửa
27 Tháng Bảy 2009(Xem: 75777)
Con lớn lên đi về đâu muôn nẻo Vẫn nhớ quặn lòng tiếng mẹ thương yêu.
22 Tháng Bảy 2009(Xem: 92312)
Tôi như lang thang trên những con phố Biên Hoà, những con đường dẫn tôi đến sân trường cũ, ở đó lời Thầy Cô còn vang vọng, tiếng lao xao của bạn bè còn nghe rõ như in, tà áo dài ai trắng đến tinh khôi...
20 Tháng Bảy 2009(Xem: 34612)
Trong số những "nhà thơ học trò" này, có hai anh Hồ Văn Tân và Hà Xuân Son mà sáng tác từ tâm tình của hai anh thời mới lớn đã bày tỏ được lòng biết ơn Thầy Hoàng Phùng Võ, thầy giáo Việt văn lớp Đệ Ngũ B2 (nk 1958-1959 )
19 Tháng Bảy 2009(Xem: 65740)
Ngô Quyền về gặp nhau đây Hạ vàng lên kỷ niệm đầy trường xưa
18 Tháng Bảy 2009(Xem: 65550)
Con đường phố nhỏ dòng sông Biên Hòa tỉnh lẻ mãi trong tim mình
17 Tháng Bảy 2009(Xem: 75482)
Chuyến bay VN 7640 của Hàng Không Việt Nam cất cánh đúng 6 giờ 30 sáng ngày 13 tháng 9 năm 1994, trên đường bay đến Hong Kong. Trong đám đông thân nhân đang nhốn nháo vẩy tay trên sân thượng kia có đủ mặt bốn đứa con của chúng tôi, mặc dầu, qua cửa sổ máy bay, tôi không còn nhận ra chúng nữa.
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 70044)
Nắng rưng rưng trên cổ thành đại nội Hoài niệm về lối cũ đã rêu phong
15 Tháng Bảy 2009(Xem: 68907)
Ở một nơi xa nhớ quê nhà Cái nhớ trong lòng thật thiết tha
12 Tháng Bảy 2009(Xem: 162074)
Năm nay, tiệc mừng họp mặt Truyền Thống kỳ thứ 8 được tổ chức tại nhà hàng Seafood Kingdom: 9802 Katella Ave, Anaheim, CA trưa ngày chủ nhật 05 tháng 7, 2009.
04 Tháng Bảy 2009(Xem: 84430)
(Để tưởng nhớ thi sĩ Nguyễn Tất Nhiên, nhân ngày giỗ th ứ 15 của anh / tháng Tám, 2008) Giờ đây, dưới những tàn cây, bóng mát trong nghĩa trang này, tôi đến thăm mộ anh, thắp nén hương lòng hoài niệm về một thời quá khứ buồn nhiều hơn vui giữa chúng tôi, dù không biết rằng những việc làm trước kia đối với anh là đúng hay sai, nhưng tôi cũng muốn nói với anh lời tạ lỗi.
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 64615)
Trầm Mặc Hoa Huyền tên thật Trần Bửu Hòa, sanh năm 1949 quê quán Nhơn Trạch, Biên Hòa, là Cựu học sinh Trung Học Long Thành và Trung Học Ngô Quyền (Trong Giai Phẩm Xuân Ngô Quyền năm Bính Ngọ 1965 có đăng bài kịch thơ “Quán Vắng Chiều Xuân” và “Sớ Táo Quân”).
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 68889)
Họp mặt năm nay không về được Nằm nhớ bạn bè như đã quên
02 Tháng Bảy 2009(Xem: 76152)
Với lòng biết ơn của Cựu HS Ngô Quyền với những “người lái đò” xưa đã đưa chúng em đến bến bờ thành công Kính tặng Thầy Nguyễn Phi Long, kính tưởng nhớ Thầy Phùng Thái Toàn
01 Tháng Bảy 2009(Xem: 68426)
Về ngang thành phố cũ Hương bưởi rộn ràng bay
30 Tháng Sáu 2009(Xem: 67390)
Về Cầu Mát nghe sóng tình than thở Dòng sông buồn còn in bóng đôi ta
28 Tháng Sáu 2009(Xem: 41915)
Ân sâu nghĩa nặng tình dài Khóc Thầy khóc mãi biết đời nào nguôi
25 Tháng Sáu 2009(Xem: 93406)
Việc thi cử ở nước ta đã có một truyền thống lâu đời truyền lại. Miền Nam sau này việc thi cử phần nào cũng tiếp nối cái tinh thần của truyền thống ấy. Thật vậy, nước ta đã có gần 20 thế kỷ dùng chữ Hán kể từ thời Bắc thuộc. Và 10 thế kỷ chữ Nôm đánh dấu thời kỳ tự chủ. Việc thi cử tính ra cũng được ngàn năm.
23 Tháng Sáu 2009(Xem: 70576)
Các bạn ơi! Hơn bốn mươi năm gặp lại Biết bao nhiêu nước chảy qua cầu.
19 Tháng Sáu 2009(Xem: 71135)
Em, áo trắng bay bên hàng sao im bóng Ơi bông sao buồn như trốt xoáy hồn anh
15 Tháng Sáu 2009(Xem: 69171)
Mùa hè bên ấy có vui không? Ngày xưa em nhớ mãi trong lòng
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 68938)
Khi anh đến không còn chi nghi ngại, Bởi thiên đàng, địa ngục… cũng gần nhau!
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 70075)
Làm sao dám quay về - Dù rất nhớ Căn nhà xưa dàn hoa tím hiền hòa
12 Tháng Sáu 2009(Xem: 71806)
Sóng gió đệm đàn cho biển hát Khúc hạ ca ấm áp nắng vàng
11 Tháng Sáu 2009(Xem: 73134)
Con đường ấy em qua ngày hai bận Rất bình thường như sáng nắng chiều mưa
10 Tháng Sáu 2009(Xem: 146926)
Ngày họp mặt Truyền Thống Ngô Quyền năm nay đã được dời lại vào ngày lễ Labor Day 31 tháng 8 tại nhà hàng Hong Kong Seafood Buffet,
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 71550)
Đi về phía anh là về phía biển Có thùy dương bãi cát sóng xô bờ
04 Tháng Sáu 2009(Xem: 70305)
Buồn vui là những đóm lửa. Những đóm lửa nhen nhóm hồn tôi. Tro tàn là những bài thơ này. Làm sao khơi dậy những đóm lửa rực rỡ bằng chút tro tàn đong đầy niềm đam mê, chung thủy của một thời đã xa xôi không thể tìm lại được.