Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Hạnh Phạm - GỞI NGƯỜI EM GÁI

07 Tháng Tám 201212:00 SA(Xem: 153377)
Hạnh Phạm - GỞI NGƯỜI EM GÁI

GỞI NGƯỜI EM GÁI

 

mai_and_hanh_1-large-content


 

Mai thương mến,

Hôm nay đúng là một tháng kể từ ngày Mai vĩnh viễn ra đi. Cứ tưởng rằng niềm thương tiếc sẽ dần dần phôi pha theo ngày tháng nhưng không hiểu sao cho đến hôm nay, hình ảnh Mai cứ vẫn lãng vãng mãi trong đầu chị. Mấy tuần qua, trên trang nhà Ngô Quyền của mình lúc nào cũng đầy ắp những bài văn, thơ viết cho Mai, thật là cảm động. Có cả nhiều bài viết bởi những người chỉ biết chứ chưa hề quen Mai. Đọc những lời văn thơ chân tình nhưng chan chứa với cảm xúc, nhiều lần chị không sao cầm được nước mắt. Đã vậy, kèm vào những bài này là những hình ảnh của Mai . Nhìn tấm hình với tóc dài bay bay theo gió hoặc hồn nhiên với mái tóc ngắn “bum bê” trong chiếc áo dài trắng học trò, thì thật là khó mà chấp nhận là Mai đã không còn đây nữa. Sự sống và cái chết sao thật gần, như đường tơ kẽ tóc. Mới thấy đó mà đã không còn nữa . Nhiều lúc chị nghĩ lẩn thẩn rồi đâm ra chán chường. Người chị cứ ươn lên như cá không muối đó Mai, chẳng còn thiết tha gì với cuộc sống. Những lúc như thế, chị cảm thấy cuộc đời thật là vô nghĩa, không mục đích. Tuy nhiên cái tâm trạng bi quan này chỉ lướt qua như làn gió thoảng rồi lại tan biến đi trong khoảnh khắc mỗi khi chị nghĩ đến sự chống chọi thật can đảm và kiên trì với tử thần của Mai trong những năm vừa qua. Lẽ ra chị phải cám ơn trời là chị vẫn còn may mắn dược nhìn mặt trời mọc một lần nữa vào sáng hôm nay vì còn có được thêm một ngày nữa để yêu thương. Không biết ngày mai sẽ ra sao nhưng thôi, hãy cứ sống cho trọn, sống cho có ý nghĩa từng giây phút mình còn có được. Chắc hẳn là em sẽ đồng ý hoàn toàn với chị ở điểm này, phải không Mai?

Anh Bình cũng thế, vẫn chưa nguôi ngoai về sự ra đi của người em gái, người mà anh ấy đã từng thân thương gọi là “cô út”. Anh thỉnh thoảng lại mail vài hàng cho chị tâm sự về Mai, để chia sẻ bớt nỗi buồn. Cũng tội anh ấy lắm Mai à, vẫn xót xa, chi phối bởi những hình ảnh của những ngày cuối cùng bên Mai. Tuy không có cơ hội như anh Bình, đến Utah để chia tay Mai nhưng chị cũng rất cảm kích và mãn nguyện đã được anh Bình thay mặt chị để đặt một đóa hoa thương tiếc trên chiếc quan tài của Mai.

Mai ơi,

Chị biết Mai từ thời áo trắng NQ. Mai học thua chị một lớp. Thời ấy, thường thì học trò con gái chỉ lập nhóm chơi riêng gồm hai ba đứa bạn là cùng nhưng nhóm “Thất Cô Nương“ của Mai lại gồm những bảy cô gái duyên dáng nhưng thật phá phách, nghịch ngợm. Chị có chơi với Liên, một thành viên của nhóm và biết Liên lì và phá đến thế nào nên chị rất nể mỗi khi nghe nhắc đến “Thất Cô Nương”.

Mấy chục năm sau, qua trang nhà Ngô Quyền, chị khám phá ra Mai không những là một cô gái nhí nhảnh, tinh nghịch, mà còn là một cây bút dạt dào tình cảm. Thơ văn của Mai thật ướt át, lãng mạn, lôi cuốn chị một cách đặc biệt.

“… Nếu có thể -Em xin làm cơn gió thoảng

Mang đến bên Anh một chút lãng mạn tình

Nếu có thể- Em hóa hạt cát mịn màng

Làm Anh cay mắt trong muôn vàn nỗi nhớ….”

(Xa Rồi Cổ Tích Tình Yêu)

 

Thực ra không phải chỉ qua thơ văn, chính Mai cũng đã thú nhận cái tính mộng mơ, đa cảm thật của mình ở ngoài đời, ngay khi ở tuổi còn khoác áo học trò.

“ ...Giờ ra chơi, thỉnh thoảng tôi hay ngồi lại một mình, bên khung cửa sổ lớp học, để có thể thả hồn mình bay bổng theo áng mây, tìm chút thơ thẩn, mộng mơ, lãng mạn, hình dung một ánh mắt, nụ cười… nào đó có thể làm cho tim tôi rung động chăng ?...”

(Ngày Tháng Phôi Pha)

 

Qua tâm sự của Mai, chị có cảm giác như thấy được hình ảnh và tâm trạng của chính mình, như một cái gương phản ảnh bóng hình. Chị cũng từng là một người mộng mơ không kém Mai à. Khi đọc bài của Mai, chị có một sự cảm thông tột cùng, như là chị em mình có cùng chung một “tần số” đã từ lâu. Chỉ có một điều Mai hơi khác chị một chút là văn thơ của em là luôn luôn chất chứa một nỗi buồn u uẩn, day dứt.

“…Có bao giờ anh hỏi ?

Vì sao em hay buồn ?

Vì sao em thường khóc ?

Lặng lẽ quay bước vội,

Khi nhìn người sánh đôi…”

(Cuộc Tình Tàn)

 

Đôi khi thật xót xa với những niềm nuối tiếc.

“Ngày của tôi xưa, hạnh phúc cả bốn mùa.

Ngày bây giờ rất vội, hạnh phúc lại bay xa

Dòng sông xưa nay đã trôi về biển,

Mang hạnh phúc tôi, loanh quanh dạt xa bờ…”

(Hạnh Phúc Tôi)

 

Ngay cả những tia nắng ấm của mùa xuân cũng không làm bớt đi sự trống trải, cô đơn tột cùng

 

“…Tôi nằm im, nghe đêm trôi đi thật chậm, thật chậm. Tôi nằm nghiêng, những giọt nước mắt âm ấm chảy từ khoé mắt tràn qua sống mũi rồi lan qua khoé mắt bên kia lành lạnh... Đã nhiều đêm như vậy, tôi quen rồi, nó như một thứ phản xạ tự nhiên, như thể màn đêm và sự trống trải cùng đồng tình với nỗi cô đơn tột cùng của tôi…..”

(Xuân Tương Tư)

Có lần chị đã không kềm được sự tò mò nên đã hỏi Mai tại sao thơ văn của em lại luôn chất chứa một nỗi buồn thì được Mai giải thích “Khi cảm hứng tạo nên dòng thơ tuôn trào thì không biết tâm trạng mình thế nào nữa...Thơ em buồn, day dứt... em cũng không biết tại sao, có lẽ vì con người em quá nhạy cảm trước những biến chuyển của đất trời, sự linh hoạt của cuộc sống và niềm ưu tư trước những biến cố trong tình yêu... cho nên lời thơ trở nên đa sầu đa cảm (???)

 

Đang trở thành quen thuộc, gần gũi với những dòng thơ văn lãng mạn của Mai thì bỗng dưng cây bút Tuyết Mai đột ngột ngừng xuất hiện trên trang nhà. Tuần này qua tuần nọ, tháng này đến tháng kia. Hỏi ra thì mới biết chuyện chẳng lành, Mai đang chống chọi với một căn bịnh hiểm nghèo!

 

Mai ơi,

Vắng bài của Mai, chị thấy thiêu thiếu làm sao. Như đêm mà không có sao; như sông mà không có đò. Thêm vào đó là nỗi phập phồng lo lắng về tình trạng của căn bịnh ác nghiệt đang đeo đuổi Mai. Thế nên sau này khi thỉnh thoảng nhận được những mails chuyển tiếp triết lý về cuộc sống, hoặc thiệp chúc Giáng Sinh, chúc Tết với vài dòng ngắn ngủi từ Mai, chị cũng cảm thấy an tâm là Mai vẫn “bình an”.

Biết Mai cần có thì giờ dưỡng bịnh và nhất là không muốn nhắc nhở đến bịnh tình, ngại Mai buồn nên chị không dám biên mail hỏi han nhiều. Lâu lâu thấy hơi sốt ruột thì mới gởi vài hàng hỏi thăm. Vậy mà lần nào Mai cũng cố gắng trả lời chị hết, không sớm thì muộn.

 

Kỳ hội ngộ cựu học sinh Ngô Quyền thế giới lần thứ hai năm ngoái, chị vừa vui lẫn ngạc nhiên khi thấy tên Mai trong số danh sách những học sinh tham dự. Điều ấy có nghĩa là Mai đã qua tai qua nạn khỏi chăng? Lại vui hơn nữa khi được hát chung với Mai trong “Tình Ca Một Thời Áo Trắng”. Mai thật là đa tài - đạo diễn, dàn xếp vai vế, đội hình các “ca sĩ” trong hoạt cảnh thật rõ ràng, chi tiết. Khổ nỗi, chị được Mai phân công hát có vài câu mà học hoài vẫn không thuộc lời. Cũng tại già mà còn ham. Ha ha ha! Mình lại có thêm một điểm giống nhau nữa rồi đó Mai. Cái tật mê văn nghệ đến giờ này vẫn chưa bỏ!

 

Cho đến hôm gặp Mai ở Cali để tập văn nghệ cho ngày hội ngộ thì chị mới biết được cái thực tế thật phũ phàng. Cuộc chiến đấu gay go với tử thần của Mai bao nhiêu năm qua hầu như đã trở thành vô vọng. Tương phản với ánh nắng rực rỡ của mùa hè Cali, Mai hôm ấy nhìn yếu đuối, xanh xao. Người gầy guộc, mảnh mai như một cành liễu. Với giọng thật yếu ớt, mệt nhọc, nói không ra hơi, Mai cố gắng hát đồng thời hướng dẫn các bạn hát diễn xuất, đi đứng cho đúng chỗ.

Ngày hôm sau, tại buổi tiệc hội ngộ, chị lại được ngồi chung bàn với Mai. Âm thanh ồn ào náo nhiệt của buổi tiệc đã làm hạn chế việc nói chuyện giữa những người cùng bàn. Mai lặng lẽ ngồi quan sát, nét mặt bình thản, an bình. Rồi thật là bất ngờ, Mai ngỏ ý muốn chụp chung với chị một tấm hình, chỉ có hai chị em. Chị thật là vui trước lời đề nghị mặc dầu trong lòng bỗng dưng thấy lo sợ vẩn vơ. Có thể đây là dìềm gì đây không?

Mai ơi,

Cái hình chụp hai chị em mình hôm ấy nhìn thật dễ thương nhưng cái điều chị lo sợ nay cũng đạ trở thành sự thật. Mai đã rời bỏ cuộc đời này. Mai ra đi và đã để lại đây với thật nhiều niềm thương tiếc. Niềm thương tiếc cho một chiếc lá chưa vàng đã rụng rơi. Trong niềm thương tiếc đó, chị vội biên vài hàng này gởi đến Mai. Để cho Mai thấy tình cảm của bạn bè, anh chị em trong gia đình Ngô Quyền dành cho Mai vẫn còn đây, vẫn đầy ắp. Để tận nơi nào đó, Mai vẫn còn được cái cảm giác ấm áp khi đón nhận tình thương yêu của bạn hữu như Mai đã từng tâm sự:

“Không một lời nói nào có thể diễn đạt được sự xúc động và lòng tri ân của TMai và gia đình khi đón nhận những tình yêu thương mà các anh chị em đã dành cho TMai trong suốt thời gian chống chọi với căn bệnh hiểm nghèo cứ đeo theo dai dẳng. Đã rất nhiều lần TMai được hưởng cái cảm giác thân thương, ưu ái... mà các anh chị em trao tặng, cái cảm giác ấm áp sâu tận đáy tim, len lỏi vào từng mạch máu... cứ lâng lâng, ngây ngất giống như khi đang đối diện với "lời tỏ tình đầu tiên".

…. TMai xin phép mượn ý tưởng của đoạn văn dưới đây để chia sẻ cùng anh chị em niềm cảm xúc thật chính xác với tâm tư tình cảm của TMai trong lúc này.

Ấm áp... không phải khi đang ngồi bên đống lửa, mà là bên cạnh người bạn thương yêu.
Ấm áp... không phải khi bạn mặc một lúc hai ba chiếc áo, mà là khi bạn đứng trước gió lạnh, từ phía sau có ai đó khoác lên bạn một tấm áo”

Mai ơi,

Chị gởi thêm một chiếc áo ấm cho người em gái nữa đây, dẫu biết rằng nơi em đến từ nay sẽ thật an bình và không còn những làn gió lạnh.

 

hanh_mai-large-content

Hạnh Phạm

5/8/2012

 





13 Tháng Ba 2021(Xem: 15904)
Tháng ba nắng ấm Xuân bâng khuâng Nàng Tiên dáng ngọc bước xuống trần Căn nhà ấm cúng hình dáng mẹ. Là nàng tiên nữ lạc bước chân.
12 Tháng Ba 2021(Xem: 11973)
Hãy nhìn đối phương suốt một quá trình chung sống để yêu thương và thông cảm. Bất cứ khi nào có thể, hãy nắm lấy bàn tay "Năm ngón em hết kiêu sa" mà chân thành tuyên bố: " Cám ơn em! bà xã của anh."
05 Tháng Ba 2021(Xem: 14774)
Xuân qua én lượn qua mau Phương hồng hè đến nhuốm màu thời gian Thu sang rồi đến đông tàn Nhớ ngày xưa ấy mênh mang sợi buồn.
02 Tháng Ba 2021(Xem: 9552)
Những dòng cuối của bài này tôi xin gửi lời cám ơn đến tất cả bạn bè, thân hữu và người thân đã gọi điện thoại hoặc gửi email để thăm hỏi trong những ngày tuyết rơi và giá lạnh.
01 Tháng Ba 2021(Xem: 12739)
Xuân chào đón Tết rực vườn hoa Cảnh sắc xinh tươi đẹp ngọc ngà Dâng ngập ý lời gieo vận đối Trải tuôn tình nghĩa kết thơ hoà
28 Tháng Hai 2021(Xem: 10365)
Đây là cái Tết đầu tiên mà tôi đón nhận với tất cả niềm vui hạnh phúc và hy vọng. Đêm nay tôi sẽ ngủ thật ngon với nhiều mộng đẹp tương lai. Mùa Xuân nơi đây, trong căn cứ này sẽ là mùa Xuân thần thoại của riêng tôi.
28 Tháng Hai 2021(Xem: 14438)
Mỗi tháng ngày rằm chị ăn chay Trăng treo đỉnh núi bài thơ này Xa quá chị không đọc lại được Chắp vá từng câu phận rủi may.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 12341)
Thiên tai là chuyện của đất trời Con người - hạt cát giữa trùng khơi Rủi may, may rủi nào ai biết Sống để làm sao đẹp với đời...
23 Tháng Hai 2021(Xem: 11755)
Đón hương xuân giao thoa trời đất Mùi nhang trầm quyên khắp từ đường Cha mặc áo dài kính vái tứ phương Mẹ lạy Phật mõ chuông đón Tết.
23 Tháng Hai 2021(Xem: 9362)
. Nếu dịch cúm qua đi, sinh hoạt đời sống sẽ hồi sinh. Rồi đây chị sẽ được đi thăm con, thăm cháu. Mong rằng kinh tế sẽ được phục hồi để mọi người có việc làm và nước Mỹ sẽ trở lại như xưa. CHÚC MỪNG NĂM MỚI .
18 Tháng Hai 2021(Xem: 8394)
Xin mời thưởng lãm tác phẩm mùa Xuân mới nhất của Duyên
18 Tháng Hai 2021(Xem: 10885)
Cùng nhau, nhân loại sẽ lần lượt ra khỏi đường hầm tối đen thăm thẳm. Nhưng khi ra khỏi đường hầm, người ta sẽ có một "bình thường mới" (a new normalcy), không giống cái bình thường đã có trước đại dịch.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10264)
Nguyện thế giới Hòa bình, chúng sinh An lạc. Kính chúc mọi người, mọi nhà một năm Tân Sửu Bình an Hạnh phúc.
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12801)
Xá chi thế sự vơi đầy, Lợi danh, khanh tướng... bèo mây một đời. Tửu phùng tri kỷ thiên bôi...(1) Lương bằng mỹ tửu... đời vui ngập tràn. Phúc hồng, lộc biếc, tâm an...
13 Tháng Hai 2021(Xem: 10520)
Thơ phú xây đời thêm hạnh phúc Văn chương tạo dựng chốn bình an Bàn tay đóng góp nền văn học Trí não làm vui tuổi lão làng
13 Tháng Hai 2021(Xem: 12184)
Ngũ quả mâm đầy...khơi ý đẹp Đôi bình rượu cạn...xóa tình cay Xuân về...xin chúc mừng thi hữu Bĩ cực qua rồi đón thái lai!
04 Tháng Hai 2021(Xem: 13561)
Muôn tâu Thượng Đế Vợ chồng Táo Thần Ở dưới dương trần Qua Zoom trình tấu. Dạ dạ Chuyện của thế gian Quả thật gian nan Hai không hai chục. Một năm lục đục Tang tóc thê lương. Thiên hạ nhiễu nhương Chết thôi như rạ
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10704)
Nó đã nghĩ ra một điều khá lý thú. Hãy sống bình dị như con trâu, con vật biểu tượng cho năm Tân Sửu. Làm hết sức mình, kiểm điểm lại những gì mình đã hành động để sửa sai. Như con trâu lặng lẻ nằm nhai lại cỏ.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 10780)
Sự kiện thể thao này cũng là một thử nghiệm để đời sống từng bước trở về với một bình thường mới (new normalcy). Mong vô cùng, thử nghiệm này thành công
03 Tháng Hai 2021(Xem: 14145)
Nhớ xưa áo trắng một thời Sân trường yêu dấu sống đời học sinh Cuộc đời đẹp tựa bình minh. Yêu thương, tha thứ chúng mình bên nhau.
03 Tháng Hai 2021(Xem: 13439)
Một ngày hạnh phúc ngất ngây? Ta cùng con cháu vui vầy hôm nay. Tuyết đang phủ lấp đắng cay. Giúp quên mười tháng cuồng quay xó nhà. Tân sửu chúc bạn gần xa. Thân tâm an lạc thiết tha yêu đời. Nhớ ngày thân ái tuyệt vời. Chúng ta vui khoẻ như thời xuân xưa.
25 Tháng Giêng 2021(Xem: 14291)
Tôi ra đời ở một làng nhỏ, làng Trình Phố thuộc tỉnh Thái Bình. Tôi sinh ra và lớn lên theo chiến tranh giữa Việt Minh và quân Pháp. Dù còn nhỏ nhưng tôi sợ cả hai.
24 Tháng Giêng 2021(Xem: 10968)
Thư này là lá thư thứ 49 nhưng lại là lá thư đầu tiên của năm 2021. Đáng lẽ là một thư vui, lạc quan, tràn đầy hy vọng và niềm tin.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 12860)
Phù du say ánh lửa hồng Sơ sinh hạt nắng giữa vòng tai ương. Chia nhau từng mảnh khốn cùng Che đời rách rưới trầm hương đâu rồi.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 15534)
Má ơi! cây trái giờ già cỗi Xơ xác tiêu điều như tóc con Kìa ai vừa nhắc cơm kho quẹt Nhớ má tủi lòng nghĩa sắc son.
22 Tháng Giêng 2021(Xem: 9893)
Hôm nay nhìn NHỮNG MÙA THU ĐI MÙA THU CHO EM ướt hoen mi MẮT LỆ CHO NGƯỜI TÌNH lần cuối LỆ THU đành vĩnh biệt Cali Nguyện linh hồn Lệ Thu được an nghỉ nơi cõi vĩnh hằng.
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 11227)
Mỗi con người Việt Nam khi ra đi đều mang theo mình hình ảnh quê hương và vô cùng trân trọng. Dẫu tôi có chết trên xứ người, thân xác có thành tro bụi, nhưng trái tim tôi vẫn yêu nơi này
11 Tháng Giêng 2021(Xem: 12500)
Những chiều buồn lưa thưa Lời ngọt ngào chưa ngỏ Thành cổ tích ngày xưa… Ngày xưa…ngày xưa……