Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Đỗ Hữu Nam - VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH (1955-1965)

16 Tháng Bảy 201212:00 SA(Xem: 158044)
Đỗ Hữu Nam - VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH (1955-1965)

Lời Giới Thiệu:

Bài Văn Tế sau đây do cố Kiến Trúc Sư Đỗ Hữu Nam (vừa mệnh chung ngày 13 tháng 7 năm 2012, tại Biên Hòa) viết và đọc nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống của nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh, để thành kính dâng lên các vị Thầy đã khuất. Tưởng cũng nên biết qua, trường Trung Học Tư Thục Phan Chu Trinh, thành lập năm 1955, là ngôi trường trung học đầu tiên của tỉnh Biên Hòa, có mặt trước cả trường Trung Học Công Lập Ngô Quyền (1956), với thành phần sáng lập là một nhóm trí thức di cư từ Bắc vào Nam. Anh Đỗ Hữu Nam là cựu học sinh khóa đầu tiên của trường này và là phu quân của chị Nguyễn Thị Minh Vân (CHS Ngô Quyền khóa 3) và là anh rể của các CHS Ngô Quyền như Nguyễn Minh Sơn, Nguyễn Minh Châu và Nguyễn Thị Minh Thủy.

Nhận thấy đây là một bài viết đầy cảm động và giá trị, ban biên tập xin đăng tải lên trang nhà, xem như nén hương tưởng niệm một bậc đàn anh vừa khuất bóng.

***

 

VĂN TẾ CÁC THẦY DẠY HỌC TẠI TRƯỜNG

TRUNG HỌC TƯ THỤC PHAN CHU TRINH

(1955-1965)

 

do_huu_nam_-_1981-large-content

Đỗ Hữu Nam (1981)


Than rằng:

Đã sanh không được gặp thời

Tha hương cố lý một đời đắng cay,

Tang bồng hồ thỉ chí trai,

Công danh nửa gánh, bể sầu khôn nguôi.

 

Nhớ xưa:

Đất nước chia đôi, lòng người ly tán,

Gồng gánh gia đình, theo bước lưu dân,

Nhìn lại quê hương, thấy đêm dài tăm tối,

Hướng về miền Nam, chờ nắng gội ban mai?

 

May mắn thay!

Đất Biên Hòa, Đồng Nai, cây xanh trái ngọt,

Người Sông Phố, Bửu Long, thân ái, hiền hòa,

Trời xanh, trời chẳng phụ ta,

Chỉ đường sinh lộ, soi đường lập thân.

Đây rồi! Nơi chốn dừng chân,

Đất lành chim đậu, thỏa lòng ước mơ.

Quyết tâm dựng lại cơ đồ,

Xua tan ác mộng, đón chờ tương lai.

 

Vui sướng biết bao nhiêu!

Công đức biết bao nhiêu!

 

Các Thầy đã:

Thu gom gạch đá, xin đất xây trường,

Góp nhặt ngói cây, mượn người giúp sức…

Ngất ngưởng, tường xây mấy bức,

Trống trơn, rào cổng bên đường.

 

Đối với chúng con:

Ngôi trường tuy nhỏ, nhưng là cả một tấm lòng,

Là chiếc cầu phao, là con đò chăm chỉ,

Nhọc nhằn không ngơi nghỉ,

Tháng ngày kiên trì đưa lũ trẻ sang sông.

 

Trường Phan Chu Trinh!

Trường Phan Chu Trinh!

Tường gạch chưa tô, trước sau thiếu cửa,

Mái trường ngói đỏ, lớp học mấy gian,

Trước trường, lò gạch khói than,

Sau trường, rau muống ngổn ngang ai trồng,

Văn thư, chỉ được một phòng,

Ngăn đôi một nửa là phòng giáo sư,

Mùa mưa, nước ngập có dư,

Tai nghe ếch nhái, nhạc hòa như ru.

 

Thưa các Thầy:

Chúng con đây, một bầy con trẻ,

Áo quần xốc xếch, giày dép chưa quen,

Chân đất ngày đêm, tóc tai lếu láo,

Đứa còn mê bắn bi, đánh đáo,

Đứa còn ham đánh vụ, đá banh.

Sân trường nhỏ hẹp loanh quanh,

Cỏ hoa chẳng mọc, cây xanh khó trồng.

 

Vinh quang thay!

Các Thầy đã dắt dìu chúng con vào con đường khoa học, say mê kiến thức, quý trọng nghệ thuật, yêu thích văn chương.

Bằng nếp sống hàn vi, các Thầy đã nêu gương, đã dạy cho chúng con thế nào là đạo đức, là hy sinh, là tinh thần trách nhiệm.

Ngồi nhắc lại vài câu thơ xưa Thầy đã dạy, lại nhớ Thầy, lại nhớ lắm, lại thương:

 

“Kinh luân khởi tâm thượng,

Binh giáp tàng hung trung,

Vũ trụ chi gian giai phận sự,

Nam nhi đáo thử thị hào hùng…”

“Cũng có lúc mưa dồn sóng vỗ,

Quyết ra tay buồm lái với cuồng phong,

Chí những toan xẻ núi lấp sông,

Làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ,”

 

Nay lũ chúng con:

Đầu xanh đã bạc, nhuệ khí cũng chẳng còn,

Trải bao cơn chớp bể với mưa nguồn,

Ngồi đếm lại có đứa còn, đứa mất,

Ba bồ chữ Thầy cho đều thuộc hết,

Đến cuối đời có đứa đã dùng đâu.

 

Cảm thương thay!

Cảm thương thay!

Thương là thương các Thầy:

Hai lần ly hương, hai lần thất nghiệp,

Sóng dồn mưa dập, kiếp khổ nào hơn,

Nghề giáo viên, gieo rắc bấy công ơn,

Ngày nhắm mắt, trông có trò nào tới?

Nắm tro tàn tạm vùi nơi đất mới,

Mong được ngày về đất tổ quê hương.

 

Sách có chữ:

Nhân sinh tự cổ thùy vô tử,

Lại nhớ câu:

Trọng Đạo, tôn Sư.

Với chúng con:

Ở lứa tuổi lập chí, lập thân, nếu không có duyên gặp các Thầy, thì tương lai còn ở nơi bùn nhơ, đất thấp.

 

Nay cuối năm Mậu Tý, nhân ngày Sinh Hoạt Truyền Thống, nhóm Cựu Học Sinh Phan Chu Trinh chúng con:

- đốt nén hương nầy:

Tưởng nhớ đến các Thầy, gọi là Mang Ơn Giáo Dục,

Cầu chúc cho các Thầy, được An Lạc Cảnh Bồng Lai.

- dâng chung rượu nầy:

Mời các Thầy, cùng các bạn bè quá cố của chúng con về vui cùng hưởng.

 

Thượng Hưởng

 

Biên Hòa ngày 02 tháng 02 năm 2011

Viết và đọc văn tế

Trưởng tràng

Đỗ Hữu Nam


 

 

18 Tháng Hai 2011(Xem: 143093)
Sông ngưng trôi mà đêm chẳng ngừng trôi Đêm qua hết, sông vẫn dòng sông cũ Nước vẫn nước xưa, gió vẫn qua lối nhỏ Chỉ có ngày thơ đi mất theo dòng đời!
11 Tháng Hai 2011(Xem: 57866)
Xin lòng chỉ bâng khuâng Tim chớ nên thổn thức Xưa ta dại, ta khờ Nay ta mãi còn ta!?
10 Tháng Hai 2011(Xem: 136293)
Niềm vui đầu năm đến bất ngờ. Nhờ trang web Ngô Quyền, nhờ kỹ thuật khoa học tiến bộ, nửa thế kỷ sau mình tìm gặp được bạn bè. Xin cảm ơn tấm lòng thành của nhau, của những người xa xứ.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 117442)
Đầu năm khai bút viết gì đây? Đào, Mai đua sắc báo Xuân đầy Non sông một dãy bao hoa gấm Tổ quốc triệu người bấy nhiêu mong
10 Tháng Hai 2011(Xem: 131487)
Tôi nhớ câu của St. Ex có lần K. nói: “C’est tellement mystérieux, le pays des larmes.” Mối tình ấy có thật không hay chỉ là trong trí tưởng của tôi?Mối tình ấy có thật không hay chỉ là trong trí tưởng của tôi?
06 Tháng Hai 2011(Xem: 127145)
Thêm một mùa Xuân xa quê hương Ba mươi mấy năm nhớ phố phường Nhớ hàng hoa thắm hàng bánh mứt Nhớ mái học đường, thật thân thương
05 Tháng Hai 2011(Xem: 133184)
Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi!
02 Tháng Hai 2011(Xem: 121603)
hơn 1 tháng nữa bước qua tuổi 61 ta, trở lại một vòng tuần hoàn của cuộc đời. Bất chợt mình ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Mình lấy giấy bút ra, tính sổ cuộc đời, 60 mùa xuân mình đã trải qua, có vui buồn lẫn lộn.
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130696)
Anh biết không? Hương vị Tết bên này chỉ mới vừa phảng phất đôi chút chưa kịp đọng lại thì đã bay biến đi đâu mất rồi...
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130439)
Xuân bây giờ, Xuân trải rộng ngàn sau Mãi mãi Xuân trong tình thương của Mẹ Mãi mãi con của những ngày thơ bé Dẫu xa Mẹ rồi lòng mong nhớ nào nguôi.
30 Tháng Giêng 2011(Xem: 125023)
Đông sẽ tàn, Xuân về trời lại xanh. Giọt sương mai tan nỗi nhớ long lanh. Bước thênh thang, con say đời vẫy gọi Mẹ sẽ cười thay giòng lệ mừng rơi.
25 Tháng Giêng 2011(Xem: 48576)
... ông ước ao đám mây trắng ngang trời kia sau khi bay vòng quanh... quả đất tròn sẽ lại bay về đây!
25 Tháng Giêng 2011(Xem: 124888)
Yêu người em vẫn mong chờ Anh đi quên cả trời mơ thuở nào Để em nhỏ giọt lệ sầu Khóc thầm cho mối tình đầu dở dang
23 Tháng Giêng 2011(Xem: 137004)
Mùa Xuân có về cho người ly hương??? Một thoáng rưng rưng -lóng lánh giọt buồn... Bên tách trà xanh-nhớ mùa Xuân cũ Thầm hỏi ngày về ?... xa tít mù sương...
21 Tháng Giêng 2011(Xem: 133735)
Tất cả đi tìm nhau đều gặp gỡ Giữa trời xuân hương nồng ấm an hòa Chỉ riêng em tìm hoài trong nỗi nhớ Một mình chim én nhỏ chẳng mùa xuân
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 138381)
Bây giờ muôn nẻo hoàng hôn Ánh trăng vàng võ ngõ hồn xanh xao Trả anh âu yếm ngày nào Bước chân lầm lỡ lạc vào lối yêu.
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 129687)
Tình mình trở gót long đong Đại dương hai đứa nghìn trùng cách xa Xuân về sương nhỏ lệ hoa Chuỗi sầu giăng mắc ngõ nhà còn vương
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 131327)
Xuân về lòng chạnh nhớ thêm Những ngày xưa cũ êm đềm giấc mơ Trăm thương ngàn nhớ đôi bờ Gởi người phiêu lãng mộng chờ kiếp sau