Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Trần Diệu Hương - TẢN MẠN CUỐI NĂM

01 Tháng Giêng 201212:00 SA(Xem: 36314)
Nguyễn Trần Diệu Hương - TẢN MẠN CUỐI NĂM

Tản mạn cuối năm

tan_man_cuoi_nam-large-content

 

Mấy ngày nghỉ lễ cuối năm, trời mùa đông lạnh buốt dưới độ đông đá, tôi đóng cửa nằm nhà đọc sách đề nếu có soi gương thấy mặt mày mình vẫn còn phảng phất nét học trò… già. Tôi có dịp đọc lại Tuyển tập NQ 2011 để cùng rớt nước mắt với Nguyễn Thị Hoa như Hoa đã viết rất chân tình về đặc san NQ 2006 phát hành nhân dịp họp mặt chs NQ toàn thế giới lần đầu :

“- Một ngày đẹp trời, có một quyển đặc san NQ bay nửa vòng trái đất về đến tay tôi. Mừng đến rơi nước mắt...”

Tướng là chỉ có mình sống đời lưu lạc, mất quê hương, mất trường xưa mới hay mau nước mắt khi nhắc đến "quê hương nếu ai không nhớ thì không lớn nổi thành người" không ngờ cô bạn ròm ngày xưa cũng giọt ngắn giọt dài như khi tìm lại được Ngô Quyền xưa trên những trang giấy.

Nước mắt chưa kịp lau bằng Kleenex, giọt cũ chưa ráo thì lại có giọt khác tiếp nối khi đọc lại bài của đàn anh Huỳnh Văn Huê về chuyện anh nâng niu, gìn giữ một viên gạch hình khối chữ nhật anh lượm được khi trường xưa bị san bằng để xây trường mới. Viên gạch mà anh Huê đã lục lạo tìm kiếm trong đống gạch vụn đổ nát ngày trường xưa về với cát bụi trước “…ánh mắt ngạc nhiên lẫn hiếu kỳ của nhiều người..."

 

Xin được phép "nói chuyện riêng" với anh Huê và Hoa.

“-Thưa anh Huê, không có mặt ở trường xưa, "thánh địa" êm ái hồn nhiên thời học trò của anh em mình và của rất nhiều chs NQ, đề cùng anh Huê "đãi cát tìm vàng", nhưng đàn em hiểu cảm giác mất mát của anh. Em tin là trong một góc nhỏ của ký ức thầy trò NQ, trường xưa vẫn còn nguyên, không bao giờ bị san bằng. Ngày nào chs NQ khóa 19 trở về trước còn tồn tại trên đời, ngày đó cửa Khổng sân Trình NQ thời Trung học của mình vẫn còn nguyên. Em tin chắc như vậy.”

“- Hoa thân mến, không phải chỉ một mình mày rớt nước mắt khi đọc lại hồi ức về trường xưa. Hồi đó tụi mình cùng cười giòn giã mỗi ngày từ đường Quốc lộ 1, đến đường Trịnh Hoài Đức, rồi đường Nguyễn Hữu Cảnh. Bây giờ tụi mình cùng khóc âm thầm khi nhắc đến thời đi học, nhất là nhắc đến BC, YN, C. đi mãi không về. Điều khác biệt là ngày xưa mình cười cạnh nhau, chỉ cần giơ tay lên là có thể tay bắt mặt mừng; bây giờ mình ở xa nhau nửa vòng trái đất. Thế hệ trước đã cùng "khóc cười với vận nước nổi trôi”. Mình tài hèn sức mọn hơn chỉ dám cùng khóc cười với kỷ niệm thời mới lớn ở NQ yêu dấu ngày xưa phải không Hoa?

 

Một năm cũ sắp khép lại, thời gian trôi nhanh cuốn theo nhiều thứ và cả nhiều người thân yêu về với cát bụi.

"Tính sồ cuối năm" trong công việc có đủ cộng, trừ, nhân, chia. Chỉ cần chuyển dịch "con chuột" và "mũi tên" trên monitor thì các phép tính thay đổi được theo ý muốn. Nhưng quyển sổ cuộc đời thì dù có tính kiểu nào đi nữa, dấu cộng cùa thời gian vẫn vô tình, tàn nhẫn phân phát đều đặn cho tất cả động vật và thực vật. Dấu nhân của tình cảm vẫn thầm lặng khắc ghi. Dấu trừ luôn luôn có mặt trong sức khỏe và sắc diện. Dấu chia hiện diện trong tư tưởng nên thiên tài luôn hiếm quý ở trần gian. Ước gì con người hoán đổi được vị trí của bốn phép tính tưởng như đơn giản mà phức tạp hơn cả mọi lớp toán cao cấp trên đời. Chẳng hạn nếu dấu cộng nằm trước sức khỏe và tuổi trẻ. Dấu trừ đi theo ích kỷ, và oán thù. Dấu chia hiện diện cùng ân sủng và hạnh phúc. Dấu nhân gắn bó với chia xẻ và thương yêu thì thiên đàng rất gần và có thật ở đời sống hàng ngày.

 

Ngày xưa học lớp 12 chuyên toán, chúng tôi giải được rất nhiều bài toán khó từ lượng giác, đạo hàm đến tích phân... Vậy mà hơn nửa cuộc đời vẫn vất vả loay hoay , đôi khi bó tay, trước những cộng trừ nhân chia đơn giản của cuộc đời.

Và vì vậy Hoa ơi, bạn bè thân mến ơi, Huỳnh Phước Minh đã làm thơ, và Hương đã viết văn để bù lại cho tội không giải được bài toán cuộc đời. Hồi xưa còn học Ngô Quyền tụi mình cứ ngây thơ tưởng nếu giải được những bài toán khó thì giái được mọi ẩn số của cuộc đời như trẻ thơ tin ông già Noel có thật trên đời. Trong cái ngây thơ, cả tin ở đời sống, mình đã có được một hành trang kỷ niệm ngọt ngào để mang theo canh cánh bên lòng…

 

Nguyễn Trần Diệu Hương – Christmas 2011

 viết cho chs NQ khóa 15, 16, 17, và 18

 

 

 

18 Tháng Hai 2011(Xem: 143543)
Sông ngưng trôi mà đêm chẳng ngừng trôi Đêm qua hết, sông vẫn dòng sông cũ Nước vẫn nước xưa, gió vẫn qua lối nhỏ Chỉ có ngày thơ đi mất theo dòng đời!
11 Tháng Hai 2011(Xem: 57945)
Xin lòng chỉ bâng khuâng Tim chớ nên thổn thức Xưa ta dại, ta khờ Nay ta mãi còn ta!?
10 Tháng Hai 2011(Xem: 136382)
Niềm vui đầu năm đến bất ngờ. Nhờ trang web Ngô Quyền, nhờ kỹ thuật khoa học tiến bộ, nửa thế kỷ sau mình tìm gặp được bạn bè. Xin cảm ơn tấm lòng thành của nhau, của những người xa xứ.
10 Tháng Hai 2011(Xem: 117750)
Đầu năm khai bút viết gì đây? Đào, Mai đua sắc báo Xuân đầy Non sông một dãy bao hoa gấm Tổ quốc triệu người bấy nhiêu mong
10 Tháng Hai 2011(Xem: 131543)
Tôi nhớ câu của St. Ex có lần K. nói: “C’est tellement mystérieux, le pays des larmes.” Mối tình ấy có thật không hay chỉ là trong trí tưởng của tôi?Mối tình ấy có thật không hay chỉ là trong trí tưởng của tôi?
06 Tháng Hai 2011(Xem: 127481)
Thêm một mùa Xuân xa quê hương Ba mươi mấy năm nhớ phố phường Nhớ hàng hoa thắm hàng bánh mứt Nhớ mái học đường, thật thân thương
05 Tháng Hai 2011(Xem: 133280)
Và khi biết anh tuổi Mẹo, Duyên suýt bật cười vì chợt nhớ đến câu “thần chú” của mẹ ngày xưa: “Hợi Mẹo Mùi, là duyên tam hạp”. Mình là tuổi Mùi. Anh ấy là tuổi Mẹo, vậy là tốt duyên rồi!
02 Tháng Hai 2011(Xem: 121685)
hơn 1 tháng nữa bước qua tuổi 61 ta, trở lại một vòng tuần hoàn của cuộc đời. Bất chợt mình ngẫm nghĩ lại cuộc đời mình. Mình lấy giấy bút ra, tính sổ cuộc đời, 60 mùa xuân mình đã trải qua, có vui buồn lẫn lộn.
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130798)
Anh biết không? Hương vị Tết bên này chỉ mới vừa phảng phất đôi chút chưa kịp đọng lại thì đã bay biến đi đâu mất rồi...
31 Tháng Giêng 2011(Xem: 130706)
Xuân bây giờ, Xuân trải rộng ngàn sau Mãi mãi Xuân trong tình thương của Mẹ Mãi mãi con của những ngày thơ bé Dẫu xa Mẹ rồi lòng mong nhớ nào nguôi.
30 Tháng Giêng 2011(Xem: 125154)
Đông sẽ tàn, Xuân về trời lại xanh. Giọt sương mai tan nỗi nhớ long lanh. Bước thênh thang, con say đời vẫy gọi Mẹ sẽ cười thay giòng lệ mừng rơi.
25 Tháng Giêng 2011(Xem: 48663)
... ông ước ao đám mây trắng ngang trời kia sau khi bay vòng quanh... quả đất tròn sẽ lại bay về đây!
25 Tháng Giêng 2011(Xem: 125137)
Yêu người em vẫn mong chờ Anh đi quên cả trời mơ thuở nào Để em nhỏ giọt lệ sầu Khóc thầm cho mối tình đầu dở dang
23 Tháng Giêng 2011(Xem: 137152)
Mùa Xuân có về cho người ly hương??? Một thoáng rưng rưng -lóng lánh giọt buồn... Bên tách trà xanh-nhớ mùa Xuân cũ Thầm hỏi ngày về ?... xa tít mù sương...
21 Tháng Giêng 2011(Xem: 133964)
Tất cả đi tìm nhau đều gặp gỡ Giữa trời xuân hương nồng ấm an hòa Chỉ riêng em tìm hoài trong nỗi nhớ Một mình chim én nhỏ chẳng mùa xuân
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 138883)
Bây giờ muôn nẻo hoàng hôn Ánh trăng vàng võ ngõ hồn xanh xao Trả anh âu yếm ngày nào Bước chân lầm lỡ lạc vào lối yêu.
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 129880)
Tình mình trở gót long đong Đại dương hai đứa nghìn trùng cách xa Xuân về sương nhỏ lệ hoa Chuỗi sầu giăng mắc ngõ nhà còn vương
20 Tháng Giêng 2011(Xem: 131519)
Xuân về lòng chạnh nhớ thêm Những ngày xưa cũ êm đềm giấc mơ Trăm thương ngàn nhớ đôi bờ Gởi người phiêu lãng mộng chờ kiếp sau