Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - TÌNH YÊU CỦA VÚ

11 Tháng Tám 20244:26 CH(Xem: 2482)
Nguyễn Thị Thêm - TÌNH YÊU CỦA VÚ
Tình Yêu Của Vú Tựa NTT


Ngày Nụ về nhà chồng làm dâu Nụ thấy lạ là ba chồng ít khi ở nhà. Nhà chỉ có hai vợ chồng Nụ, thằng cháu chồng và má chồng sống với nhau. Nụ ngạc nhiên cũng phải vì khi đi cưới Nụ, đàng trai đi đủ cặp mà sao về đây chỉ thấy má chồng lui cui một mình. Nụ hỏi Long:

- Ba đi đâu mà em không thấy.

Long háy mắt về phía sau nhà, Nụ nhìn theo, ở đó Vú đang cho đàn heo trong chuồng ăn. Long kéo tay Nụ vào phòng nói đủ hai vợ chồng nghe:

- Ba ở với cô Hương ngoài phố huyện.

- Vậy còn Vú? Long thở dài:

- Thì Vú ở nhà hồi nào tới giờ.

- Vậy ba có về không?

- Thỉnh thoảng ổng về, ở đôi ba bữa, gom ít trái cây, lúa gạo gì đó rồi lại đi.

- Sao ba kỳ vậy? Cổ có con không?

- Có! Nhưng là con của chồng cổ.

- Hả? Vậy là sao? Vú có ghen không?

- Vú ghen hay không anh không biết. Chỉ biết Ba cứ đi rong như vậy

- Rồi Vú tính sao?

- Sao với trăng gì. Hồi nào tới giờ là vậy. Vú làm thinh, ba cứ đi. Quen rồi.

Nụ giằng tay Long ra, mắt long lên:

- Đàn ông bội bạc. Anh có như vậy không? Anh có giống ba không?

Long ôm lấy vợ siết chặt vào lòng:

- Anh thương Vú, anh thề với em sẽ không bao giờ như ba.

- Em mà biết anh hó hé với con nào, em chặt đẹp cho anh coi.

Long vùi đầu hôn vào cổ vợ.

- Anh biết em dữ như sư tử Hà Đông rồi mà....

 

 

Không biết sao ở nhà này các con kêu mẹ bằng Vú, lúc đầu mới nghe Nụ ngạc nhiên. Sao rồi nhập gia tùy tục Nụ cũng phải gọi mẹ chồng bằng Vú. Lúc đầu mới gọi, mặt Nụ đỏ bừng thấy kỳ kỳ. Nhưng rồi ngày tháng quen dần, Nụ thấy gần gũi Vú hơn. Nụ không thấy Vú xa cách với mình như một người mẹ chồng khó tánh. Gọi mẹ chồng là Vú, Nụ lại có cảm giác như bà là mẹ ruột đã cho mình bú mớm. Được Vú bao bọc bằng ánh mắt nhìn đầy tình thương. Cô dâu mới như Nụ nhờ tiếng gọi Vú mà thấy mình hạnh phúc. Nụ không còn sợ mẹ chồng hay từng đêm nhớ mẹ nhớ nhà.

 

 Vú ốm yếu nhưng dẻo dai làm việc cả ngày. Vú ít cười nhưng thật hiền trong ánh mắt chan chứa yêu thương. Nhà mẹ chồng có hai cô con gái. Cô con gái thứ hai lấy chồng xa thỉnh thoảng mới về thăm nhà. Cô chị đầu đã mất để lại một đứa con trai. Vú đem về nhà nuôi năm nay cũng vào mẫu giáo. Long là đứa con trai duy nhất cũng là con út nên Vú rất cưng. Tất cả những gì tốt đẹp ngon lành nhất Vú dành cho Long. Nhờ vậy Nụ cũng được hưởng sự chiều chuộng đó.

 

Long kể là sau khi sinh Long, Vú có mang thêm một lần nữa nhưng không giữ được vì vú bị té ở bờ ruộng. Vú bước đi bị hụt chân cái bụng đập vào bờ đất, Vú bị rớt xuống ruộng lăn mấy vòng máu ra lênh láng. Khi đem được Vú lên trạm xá cái thai không giữ được. Long rướm nước mắt hỏi Nụ:

- Em có biết lúc ấy ba ở đâu không?

- Làm sao em biết.

Long cúi mặt giọng như nghẹn đi:

- Ba đang ăn nhậu với bạn bè ở nhà cô Hương. Lúc Vú nguy cấp ba không có mặt, chiều  hôm sau ba tỉnh rượu về nhà thì nội đã đem cái thai chôn ở nghĩa trang gia tộc.

 

Vú suýt chết vì ra máu quá nhiều lại buồn rầu vì chồng không đếm xỉa tới mình nên vú bệnh một trận thật lâu. Từ đó vú ít nói và không can thiệp vào đời sống của ba nữa.

 

Vú sinh ra trong một gia đình nông dân nghèo. Cha đau yếu bệnh tật. Mẹ tảo tần lo cho chồng cho con từng bữa cơm bữa cháo. Do vậy ngay từ nhỏ Vú không được đến trường để học đến nơi đến chốn.

Trong khi đó gia đình ông nội chồng Nụ giàu có, cậu con trai độc nhất được nuông chiều từ nhỏ. Cha chồng Nụ ham chơi ỷ lại, sống phung phí với vai trò cậu ấm. Thấy cậu ấm như con ngựa không cương, gia đình lại giàu có, tài sản nhiều cần người tin cậy biết quán xuyến trong ngoài. Thế là nhà chồng đã đi hỏi vợ cho con. Vú là cô gái được chọn vì Vú ngoan hiền, xinh đẹp, giỏi giang. Ba chồng Nụ đồng ý cưới vợ vì không muốn bị cha mẹ cắt tiền tiêu xài. Lễ cưới được tổ chức đúng nghi lễ, đàng hoàng trang trọng. Tiền nạp lễ cho nhà gái được dùng vào việc trị bệnh cho người cha già đau yếu của Vú.

 

Vú tâm sự: "Vú không biết chưng diện lại ít học nên không được chồng thương. Chồng cưới về để làm việc nhà nhiều hơn làm vợ". Người chồng  vẫn bay bướm cô này cô kia bên ngoài. Vú chỉ là vợ hờ ở nhà mỗi khi cần thiết. Sinh con bé đầu lòng mẹ chồng nói tuổi con bé xung khắc với tuổi cha và mẹ nên bảo cháu nội gọi mẹ là Vú để dễ nuôi. Cứ thế rồi quen dần, tất cả các con sinh sau đều gọi mẹ ruột là Vú. Có ai không biết cứ tưởng mẹ chồng Nụ là vú nuôi vì tính xuề xòa và lam lũ của bà.

 

Thế nhưng trời bất dung gian gia đình suy sụp. Sau 1975 ông bà nội chồng Nụ buồn rầu lâm bệnh rồi mất, gia sản đi theo thuốc thang tàn lụi chỉ còn lại cái nhà. Căn nhà lớn lại bị nhà nước trưng dụng vì bị quy là tư sản. Căn nhà nhỏ phía sau dành cho người làm là nơi náu nương cho cả gia đình. Một tay mẹ chồng Nụ bươn chải lo cho con và giữ lại miếng đất sau nhà coi như là đất đai hương quả. Cha chồng Nụ không quen khổ cực nên ông tìm cách đi làm ăn xa tự túc bản thân. Vốn quen thói vô trách nhiệm nên ông như người khách trong gia đình mặc cho Vú xoay sở trong thời buổi cơm bo bo, rau độn.

 

Các con lớn dần, lấy vợ, lấy chồng một tay vú lo lắng. Ngày cưới ông ăn mặc chỉnh tề làm chủ hôn. Cho nên ngày cưới Nụ có mặt cha chồng.

 

Nụ đã hiểu vì sao mẹ chồng lúc nào mặt cũng bình thản không cãi lại với cha chồng. Nụ biết trái tim bà đã khép chặt lại không còn có chỗ để cha chồng chen vào đó ảnh hưởng. Ông ấy bây giờ cũng chỉ là một khách trọ trong nhà này. Ông vui buồn hay trăng gió với ai bà cũng không còn cảm xúc hay muốn tranh giành. Điều đó khiến cho cha chồng Nụ tự ái thấy mình thừa thãi, bị vợ khinh thường nên ông hay gây sự vô lý. Mẹ chồng Nụ lặng thinh. Bà không muốn hơn thua với ông để con cái xấu hổ. Bà thương yêu bảo bọc các con bằng mọi giá, còn chồng bà đã cạn tình hết nghĩa.

 

Nụ về làm dâu được một thời gian thì mẹ chồng chuẩn bị một chuyến vượt biên. Bà bán hết bầy heo trong chuồng, gà vịt ngoài vườn và kêu người cháu về ở trong nhà để đề phòng nhà nước lấy. Không may lúc đó Nụ lại cấn bầu đứa con đầu lòng. Nụ ốm nghén không ăn uống được chỉ nằm vùi chịu trận. Ngày cả nhà men theo bờ ruộng lên chiếc xuồng con để ra ghe lớn, Nụ lội sình không nổi tưởng đâu bị bỏ lại. Vú và Long hai người kè hai bên cố gắng dìu Nụ vượt bãi kịp giờ. Chuyến đi vượt biển cam go nhưng may mắn được tàu lớn cứu đưa vào trại tị nạn. Nếu không có Vú một lòng chăm sóc lo lắng cho dâu thì Nụ chắc sẽ không sống được. Từ đó Nụ thề với lòng mình coi Vú như mẹ ruột để chăm lo, phụng dưỡng.

 

Khi lên đảo làm thủ tục nhập trại, Vú nói với hai vợ chồng Nụ là Vú sẽ khai làm hồ sơ riêng. Vú và đứa cháu chung một hồ sơ. Hai vợ chồng Long một hồ sơ. Vú lý giải là vợ chồng Long còn trẻ hãy lo lắng cho nhau. Thằng Dũng là cháu ngoại Vú đem nó theo Vú phải có trách nhiệm với nó. Vú không muốn một già một con nít làm gánh nặng cho vợ chồng Long.

Lý luận thứ hai là mình chưa biết phải về đâu sau này. Hai hồ sơ riêng có gì sẽ hổ trợ cho nhau.

 

Thật ra đi vượt biên là tìm đường sống trong cõi chết. Cái mạng còn sống là còn hy vọng để đổi đời. Đi về đâu, sống thế nào là đợi chờ định mệnh. Như Vú tiếng Việt không học hành đến nơi đến chốn, tiếng Anh, tiếng Pháp một câu cũng không nói được. Ôm theo thằng bé con 6 tuổi thì qua xứ người phải sống thế nào. Nhưng mặc kệ, cứ liều, người ta cứu mình trên biển thì không thể để mình chết đói chết lạnh ở đất nước họ. Đừng lo.

 

Mấy mẹ con bà cháu được cấp chung một gian nhà ở trại tạm cư. Cái thai Nụ lớn dần, Nụ được mẹ chồng và chồng chăm sóc cho đến ngày sinh nở. Một đứa bé gái chào đời trong trại tị nạn. Long đặt tên cho bé là Ái Phi ngụ ý đứa con yêu quý sinh ra ở trại tị nạn Phi Luật Tân.

 

Không thân nhân ở nước ngoài đứng ra bảo lãnh nên cả nhà chỉ biết chờ đợi những người xa lạ từ tâm nhận về. Vận may Vú và bé Dũng được hội nhà thờ Tin Lành nhận về miền Nam California. Ngày Vú rời trại để lên máy bay  cũng là lúc vợ chồng Nụ và Ái Phi được tin một gia đình người Mỹ đã đồng ý bảo trợ họ về tiểu bang Utah Hoa Kỳ.

 

Tiễn mẹ chồng rời trại tị nạn Nụ khóc sưng cả mắt vì thương. Không có Vú ai săn sóc bé Phi, ai lo lắng cơm nước cho gia đình. Cali ở đâu? có xa Utah không? Chừng nào gặp lại mẹ chồng. Nụ đã bỏ lại cha mẹ ở VN, giờ đây lại rời xa mẹ chồng? Nụ ôm lấy Long khóc hàng đêm vì nhớ Vú.

 

Vú và cả gia đình Nụ cũng không ngờ, ở Mỹ chính sách trợ cấp dành cho người tị nạn quả là thiên đường. Một đất nước quá ưu đãi với những người di dân tay trắng. Liều chết đi vượt biên chỉ là trốn tránh sự đàn áp bất công, đến nơi này rồi mới thấy sự lựa chọn ra đi của mình quá đúng.

 

Gia đình Vú đến Cali được hội nhà thờ giúp đỡ đem bà cháu đi làm các thủ tục cần thiết. Bé Dũng còn nhỏ nên theo luật Vú được hưởng tiền Welfare nuôi bé Dũng đến lúc 18 tuổi. Mỗi tháng tiền mặt được gửi tận nhà. Thức ăn có Food Stamps trợ cấp. Bệnh đau đi bệnh viện, đi bác sĩ cũng khỏi trả tiền. Hội nhà thờ lại giới thiệu hai bà cháu đến share phòng một gia đình người Đại Hàn già tốt bụng. Những vật dụng, quần áo được mọi người trong Hội chung tay giúp đỡ. Đứng trong căn phòng đầy đủ tiện nghi, Vú ôm đứa cháu ngoại vào lòng rưng rưng nước mắt. Tiền nhà, tiền ăn, đời sống của hai bà cháu ở xứ người là những lo âu nặng trĩu trong lòng Vú, bây giờ đã được gở xuống nhẹ nhàng. Bây giờ tất cả đều có chính phủ đài thọ. Vú vốn tiện tặn, nên từng ấy trợ cấp Vú và Dũng sẽ được ấm no. Một cuộc đời mới sẽ bắt đầu. Vú chính thức bỏ lại sau lưng một quá khứ đau buồn đeo bám cả cuộc đời của Vú.

 

Ngày nhận được tấm check đầu tiên, Vú đã gửi ngay qua cho Long một ít để hai vợ chồng mua thêm thức ăn bồi dưỡng. Vú về miền Nam Cali ấm áp, khu vườn sau nhà bỏ hoang cỏ mọc đầy. Vú xin chủ nhà cho mình trồng ít rau để ăn. Thế là Vú biến miếng đất sau nhà thành khu vườn có hoa, có rau, bầu, bí, mướp, cà chua... Chủ nhà cũng vui với khu vườn xinh đẹp. Bầu đất trái bò tràn lan, mướp sai trái treo mình trên giàn, cà chua đỏ rực. Ăn không hết, Vú cắt đem ra chợ ABC bán rẻ cho khách đi chợ. Dần dà Vú làm thêm ít bánh ít, bánh giò, bánh ú bán kèm kiếm thêm thu nhập. Tiền có ra có vô, Vú tiện tặn gửi làm từ thiện ở VN, gửi cho con gái còn nhiều khó khăn trong nước.

 

Hai vợ chồng Nụ qua Utah không bao lâu thì tới mùa đông. Trời phủ đầy tuyết trắng xóa không làm ăn gì được. Nụ quen khí hậu ấm, chịu lạnh không nổi bệnh lên bệnh xuống. Vú đau lòng bàn với hai đứa về Cali sinh sống cho có mẹ có con.

 

Tình cờ một hôm ngồi bán rau ở cửa chợ ABC, Vú gặp lại một người quen chung xóm ở VN trước kia. Gia đình họ qua Mỹ theo diện con lai hiện sống ở Riverside. Nơi đây giá nhà rẻ hơn Orange County. Khu vực yên tịnh cũng không khó tìm việc làm. Họ rủ Vú và gia đình Long về Riverside. Nhờ có người quen tìm nhà và giúp đỡ nên không bao lâu mấy mẹ con đã có cuộc sống đoàn viên tạm ổn định.

 

Vú khuyên Long nên đi học một nghề đàng hoàng để có tương lai sau này. Người hàng xóm ngày xưa giới thiệu Nụ may gia công để kiếm thêm thu nhập. Lúc đầu Nụ để con cho Vú chăm sóc, mình đến hãng may làm việc. Sau một thời gian dành dụm Nụ mượn thêm tiền chủ hãng mua máy may trả góp và nhận hàng về nhà may. Nụ may đồ, Vú chăm cháu và lo cơm nước. Cả gia đình sống đùm bọc yêu thương nhau. Có nhiều khi hàng may hư, Vú đã thức cùng con dâu, con trai  tháo chỉ và sửa lại cho kịp giao hàng đúng hẹn. Long đã tìm được việc làm ổn định, Nụ sinh thêm một cô con gái và một cậu con trai út.

Ba đứa cháu nội cho Vú thấy mình hạnh phúc và quên đi bao nỗi nhọc nhằn. Dũng rất có hiếu với ngoại, hết giờ học là Dũng về nhà giúp  cậu mợ những việc nặng nhọc. Vốn thông minh, chuyên cần học tập Dũng tốt nghiệp Trung học loại giỏi và có học bỗng để tiếp tục Đại học. Khi Dũng  18 tuổi thì Vú cũng đã đủ tuổi để nhận tiền già.

Căn nhà ngày xưa ở Việt Nam Vú đã dành dụm gửi tiền về sửa lại tươm tất. Vú kêu cô con gái về ở để hương khói cho ông bà. Những lúc trẻ trung hào phóng đã qua rồi, cha chồng Nụ bị người tình đá ra không thương tiếc. Ông về sống nương tựa với con gái với bệnh viêm gan khá nặng. Vú và Long lại gửi tiền về để chăm sóc ông, đem ông đi bệnh viện, mua thuốc điều trị.

Khi phát hiện ra bệnh viêm gan của ba chồng Nụ đã không thể chữa trị, Bác sĩ cho ông về nhà. Con gái phải đi làm, con rể cũng bận. Nghe lời Vú, con gái mướn người đến chăm sóc cho ba, nhưng vì đau đớn ông luôn gắt gỏng, la lối gây khó dễ với họ.

Thế là Vú quyết định trở về VN lo cho ông cuối đời. Nụ và Long không đồng ý nói Vú già rồi hãy lo cho mình trước đã. Vú nói với hai con là Vú về không phải còn yêu thương gì ông mà vì cái nghĩa vợ chồng. Cả đời Vú đã sống cho gia đình bên chồng, thì đây là lần cuối Vú quyết làm tròn bổn phận của mình. Ai sai ai đúng ơn trên soi xét, nghiệp quả tự nhận.

Vú về VN chăm sóc cho cha chồng Nụ độ chừng hai tháng là ông mất. Sau khi lo tang sự cho ông hoàn chỉnh, Vú quay về Mỹ với con, với cháu. Ngày thằng Dũng tốt nghiệp đại học Vú đang nằm bệnh viện không tham dự được. Dũng mặc nguyên bộ đồ ra trường vào bệnh viện với ngoại. Cháu nhờ người chụp hình mình với ngoại coi như ngoại đã tham dự ngày vinh quang nhất của đời mình. Ơn của ngoại Dũng không bao giờ quên. Ngoại là bà, là mẹ, là cha đã bảo bọc hy sinh cho Dũng cả cuộc đời. 

 

Bà Vú trong câu chuyện tôi viết trên đây là một nhân vật có thật. Bà là mẹ chồng của Nụ bạn của con gái tôi. Những ngày tôi mới đến Mỹ, Nụ nhận hàng rồi chia bớt cho con tôi. Long nhận phần lấy hàng và giao hàng cho hãng. Tôi vừa may gia công cho hãng vừa chăm sóc mẹ chồng đau yếu. Chị Vú là người tôi thường tiếp xúc. Chúng tôi coi như là bạn già để tâm sự. Chị Vú đã cho tôi một cái nhìn lạc quan của cuộc đời. Cái gì buông bỏ được thì nên buông. Đừng bám víu những gì ngoài tầm tay chỉ khiến mình thêm đau khổ. Cả đời chị không có được tình yêu với chồng. Đó là nghiệp duyên từ kiếp trước cho nên chị không oán hận, không mong cầu. Chị toàn tâm toàn ý làm tròn trách nhiệm với cha mẹ chồng và con cái.

Bây giờ chị Vú đã mất và gia đình Nụ đã chuyển qua tiểu bang khác khi con gái đã trưởng thành và lấy chồng.

Ai nói mẹ chồng không thương con dâu. Bà mẹ chồng tôi viết ở đây là minh chứng cho tình yêu thương tuyệt vời của một người mẹ. Hãy mở lòng ra và yêu thương chân thật, ta sẽ nhận lại được nhiều hơn ta nghĩ.

 

Nguyễn thị Thêm.

10/8/2024

03 Tháng Mười Một 20232:52 SA(Xem: 3239)
Trong hành trình tìm kiếm hạnh phúc, người tu “Hạnh buông xả” sẽ có cơ hội trải nghiệm được sự bình an nội tại. Buông xả ít thì giải thoát ít, buông xả nhiều thì giải thoát nhiều,
24 Tháng Mười 202312:49 SA(Xem: 7907)
Thoạt nghe tưởng chuyện chiến trường “Mỡ-Đường-Máu” tự tìm đường thoát thân Mạng mình, mấy kẻ bất cần? Không lo sống chết phước phần do thiên!
23 Tháng Mười 20233:25 SA(Xem: 6311)
Mọi người đều không tránh khỏi Sinh, Lão, Bệnh, Tử. Không có ngoại lệ, đời là thế. Đừng sợ hãi hay ưu tư khi bạn trở bệnh. Hãy sắp xếp trước mọi việc và sẵnsàng ra đi
23 Tháng Mười 20231:53 SA(Xem: 8363)
Cũng đành, nói giã từ em Nào đâu Cõi Mộng vô biên...vô cùng Đảo điên một kiếp hồng trần Nhân sinh hữu hạn, phù vân nghĩa gì !
23 Tháng Mười 202312:03 SA(Xem: 9126)
Đắm chìm trong cõi nhân luân Lại về Lễ Halloween hạn kỳ Oan hồn khóc nghẹn tử qui Chỉ là hư ảnh chút gì vấn vương Theo chân các thánh chỉ đường...
21 Tháng Mười 20232:22 SA(Xem: 6406)
tôi đã không có cơ hội nào thực hiện cái lời hứa ấy. Sau này, gặp lại được hai dì cùng lứa tuổi dì Xinh tỵ nạn sang đây. Họ đã không biết gì về số phận dì Xinh nữa.
21 Tháng Mười 20232:21 SA(Xem: 8857)
Trăng thu trăng viễn xứ kìa Một mình ngắm ánh trăng khuya… một mình Trăng vàng tỏa sáng lung linh Bỗng nghe thu nhạc khúc tình duyên thơ
21 Tháng Mười 20232:08 SA(Xem: 6196)
“…Em yêu phút giây này Thầy em, tóc như bạc thêm Bạc thêm vì bụi phấn đã cho em bài học hay Mai sau lớn nên người .Làm sao, có thể nào quên?
21 Tháng Mười 20231:59 SA(Xem: 7944)
Thôi thì trao đổi số phone Sẽ liên lạc lại để ôn chuyện đời Giã từ chóng vánh nghẹn lời Ôm nhau nhớ thuở thiếu thời thơ ngây “Tao+Mày” tiếp tục qua đây Tình-Quê gắn bó tháng ngày xa xưa
21 Tháng Mười 20231:37 SA(Xem: 9206)
Chương trình Nhạc Tình Chọn Lọc với chủ đề “ Thu Hát Cho Người “ do Như Hương và bạn hữu tổ chức ngày thứ bảy Aug 26th - 2023. Do chị Kiều Oanh chuyển
20 Tháng Mười 202312:28 SA(Xem: 5478)
Vòng tròn có một cái tâm sẽ là tín hiệu báo tin “hết dấu đường” nhằm kết thúc hành trình một trò chơi lớn… Để rồi hàng thế kỷ qua “hết dấu đường” đã trở thành biểu tượng Gone home,
06 Tháng Mười 20231:08 SA(Xem: 5930)
Những tiến bộ điện tử giúp ích con người nhiều mặt nhưng cũng có mặt chúng làm thui chột trí óc và thể chất của chúng ta tỉ như làm chúng ta lười suy nghĩ
06 Tháng Mười 202312:35 SA(Xem: 8656)
Mắt là cửa sổ linh hồn Người Đời gọi CỤ khiến bồn chồn lo Tưởng rằng nhỏ hóa ra to Hai con mắt lão lệ rò rỉ rơi
05 Tháng Mười 20234:06 SA(Xem: 10954)
NGÔ QUYỀN HÀNH KHÚC này cũng chỉ là một Quyết tâm, một Ý chí, một ước mơ của Học sinh Trung Học NGÔ QUYỀN hôm nay và mai sau
24 Tháng Chín 202310:55 CH(Xem: 8681)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: LỆ ĐÁ - Nhạc Trần Trịnh - Trình bày: Quý Hương
23 Tháng Chín 202311:55 CH(Xem: 6424)
Có những nhà văn mà phong cách trí thức cũng như tình người để lại trong tôi những dấu ấn sâu sắc đến khó quên.
23 Tháng Chín 20231:22 SA(Xem: 7139)
Kể từ đó tôi đã có hướng nhìn rõ hơn về tương lai của mình là khi lớn lên tôi phải trở thành một nhà giáo, đó là một mơ ước mà tôi phải cố gắng biến nó thành hiện thực.
23 Tháng Chín 20231:20 SA(Xem: 9257)
Dòng đời như gió thoảng mây bay Ngẫm lại buồn vui được mấy ngày Sự nghiệp, công danh dường giấc mộng Giàu sang, phú quý tựa cơn say
23 Tháng Chín 20231:05 SA(Xem: 6596)
sau gần nửa thế kỷ tồn tại qua những thăng trầm biến động của thời cuộc, rạp KH vẫn còn hiện hữu mãi trong ký ức của người dân BH xưa về một thời huy hoàng tráng lệ ...
23 Tháng Chín 202312:30 SA(Xem: 6561)
giáo chức sĩ quan biệt phái tức là những thầy giáo do lệnh tổng động viên đã phải nhập ngũ một thời gian trưỡc khi được “biệt phái” về dạy học lại cũng phải đi “học tập cải tạo”.
22 Tháng Chín 202311:09 CH(Xem: 8493)
Bạn đi trước Tôi sẽ theo sau! Chắc chắn chúng mình gặp lại nhau... Thế gian này đâu ai sống mãi ? Rồi đây phiên Tớ vắng Bạn chào...!
12 Tháng Chín 202311:42 CH(Xem: 6751)
Chúng ta “ăn để mà sống” hay “sống để mà ăn”? Tôi vẫn nghĩ rằng, mọi người đều phải trải qua cả hai giai đoạn kể trên, khi còn trẻ sung sức thì “sống để ăn”, và khi tuổi về xế chiều thì “ăn để sống”.
12 Tháng Chín 202312:30 SA(Xem: 5740)
Xin ghi nhận như một lời chia sẻ về một nhà văn lớn đã khuất. Tôi nghĩ viết một nhà văn lớn không bao giờ là thừa, dù thời đã qua.
11 Tháng Chín 202311:35 CH(Xem: 9496)
Đà thôn* mây thấp, sương mù Thọ tang từ mẫu hồn Thu não buồn. Ta tìm đến cỗng Sài Môn Quán Thơ lặng lẽ, bên tường lá rơi
11 Tháng Chín 202311:25 CH(Xem: 3419)
Kể từ khi phi công Charles Lindbergh được chọn là Nhân vật của năm 1927 – Person of the year – đến nay đã 95 năm. Tuy nhiên Time không những chỉ chọn một cá nhân...
11 Tháng Chín 20239:45 CH(Xem: 9660)
Thắp nén trầm hương lòng khấn nguyện Anh về thanh thản chốn Thiên Tiên Cầu mong chín suối hồn anh đến Phật dẫn anh đi, cõi Tịnh Thiền.
10 Tháng Chín 202311:55 CH(Xem: 6836)
Mất một chiếc vớ kể như mất cả đôi, chẳng thể mang một chiếc nhảy lò cò mọi nơi. Còn một thúng vớ lẻ bạn đang nằm thương nhớ kẻ bạc tình thì sao?
10 Tháng Chín 202311:05 CH(Xem: 8170)
Âu là mọi sự do thiên Mỗi Người một số phận riêng an bày Hiện nay Tôi sống từng ngày An vui cảnh giới bồng-lai tuyệt-trần Nhất Tâm hủy diệt tham-sân!
10 Tháng Chín 202310:41 CH(Xem: 6871)
Bây giờ chúng ta đã ở ngưỡng cửa của mùa thu. Ngày xưa, rất nhiều nhạc sĩ của ta đã cảm xúc cái mùa lành lạnh với lá vàng rơi rụng nhưng rất lãng mạn này và đã cho ra những tuyệt tác để đời.
09 Tháng Chín 202311:19 CH(Xem: 9470)
Thùng thùng Trống Điểm Khai Trường Quần xanh áo trắng ngát hương học trò Cầm tay chữ nghĩa âu lo Bảng đen phấn trắng hẹn hò mỗi năm.
02 Tháng Chín 202311:51 CH(Xem: 7690)
đã xưng tội trong mùa chay nhưng vẫn luôn phạm tội vì đường trần còn tơ vương khanh tướng, giữa chốn vô thường chỉ là tạo vật. Chúa và Phật phải chọn ai đây chỉ cầu mong còn có những cơn mưa…
28 Tháng Tám 202312:50 SA(Xem: 6311)
Tọa lạc ở chợ BH ngay giữa ngã ba đường Lê văn Lễ và Cô Giang, vào những thập niên 1960-1970s, Tứ Lợi là tiệm tạp hóa lớn do người Hoa làm chủ, chuyên bán sỉ và lẻ đủ loại nhu yếu phẩm
27 Tháng Tám 20238:27 CH(Xem: 8908)
Năm năm Mẹ đã quy tiên Không còn buồn khổ lụy phiền nghĩa ân Chắp tay con nguyện Mẫu Thân An lạc Phật Giới cao thâm Cõi Thiền.
27 Tháng Tám 202312:45 SA(Xem: 9020)
Lệ thời tháng bảy mỗi năm Phật môn rộng mở ngày rằm vinh vang Vu Lan Báo Hiếu trai đàn Bông hồng cài áo đạo vàng tâm ghi.
26 Tháng Tám 202310:10 CH(Xem: 6741)
Có bao giờ chúng ta chân thành xin lỗi cha mẹ chưa? Một câu xin lỗi xuất phát từ trái tim sám hối. Một câu hỏi mà bây giờ đứng cận con đường sinh tử ta hỏi lại mình .
26 Tháng Tám 202310:06 CH(Xem: 8109)
Khi con tôi ở xa trở về Niềm vui như bừng nở Đoàn viên có ngủ chật cũng vui Một nồi phở, húp xì xà xì xụp Không gì ngon bằng thức ăn mẹ nấu. Cháu lần đầu được nội ôm vào lòng Nụ cười trẻ thơ ngọt lịm
26 Tháng Tám 202310:03 CH(Xem: 9205)
Cần chi chữ rụng ít nhiều Cũng như lá mục quạnh hiu chỗ nằm Đổi thay thế sự thăng trầm Chỉ còn hai chữ Tri Âm cuối đường
26 Tháng Tám 20239:59 CH(Xem: 7398)
Bão Hillary mới quét ngang Nhồi thêm động đất bàng hoàng nhân sinh Coi TV lại hoảng kinh Toàn là hình ảnh dân tình khổ đau Khẩn cầu tai biến qua mau!
24 Tháng Tám 202311:01 CH(Xem: 4835)
Phần tôi khiêm tốn nghĩ rằng: đôi khi chúng ta đòi hỏi những điều mà thật sự nó đã nằm sẵn trong túi chúng ta mà chúng ta không biết.
22 Tháng Tám 202311:43 CH(Xem: 6041)
Trong mùa tựu trường năm nay, người giáo già như tôi không khỏi trăn trở khi nghĩ đến những cháu nhỏ ở Việt Nam ngày nay bao giờ sẽ hưởng được một nền giáo dục dân tộc
21 Tháng Tám 202312:26 SA(Xem: 10286)
Thời gian qua, tội tình mái tóc Mấy ông già quá tuổi bảy mươi Hôm nay không tụ họp khơi khơi Mà có bạn phương xa (*) về gặp
17 Tháng Tám 202310:42 CH(Xem: 6400)
Bài học của tôi là thế đó. Tôi đã tự nhủ với mình đừng làm gì khác hơn vui chơi mà vẫn bị sụp hầm. Từ nay tôi sẽ mắt sáng như sao, thật cảnh giác để không bao giờ lọt bẫy mấy tên hacker kia nữa.
17 Tháng Tám 202310:37 CH(Xem: 7973)
Nếu không ta rủ kiếp sau Tụi mình tái ngộ đổi trao chuyện cười Thương lớp mình lắm bạn ơi Tuổi già thiệt oải gửi lời thăm nhau.
17 Tháng Tám 202310:34 CH(Xem: 8907)
Nhớ bao kỷ niệm thời thơ ấu Nhớ những người thân thuở mến thương Nhớ cánh cò bay trên ruộng lúa Nhớ cây trái ngọt phía sau vườn
17 Tháng Tám 202310:30 CH(Xem: 7791)
Sửa mình gõ mõ, khỏ chuông Ngân nga kinh, chú tập buông bỏ dần Cuối đời lặng lẽ tu thân Vượt xong bễ khổ mãn phần phận Tôi.
12 Tháng Tám 202312:05 SA(Xem: 6836)
Tôi viết bài này như một lời chia tay, chưa biết ai là kẻ thắng cuộc, ai là kẻ thua cuộc. Hẹn kỳ World Cup bốn năm tới với nhiều hứa hẹn mới.
11 Tháng Tám 202310:59 CH(Xem: 7603)
Xin vĩnh biệt người thầy đáng kính của nhiều thế hệ và chúc thầy an bình thanh thản nơi cõi vĩnh hằng sau khi đã hoàn thành sứ mạng cao cả của một lương sư.
11 Tháng Tám 20234:49 CH(Xem: 6647)
Vậy đó, tự bao giờ mà chúng ta, những bạn bè quen biết từ lâu, bỗng dưng nghi ngờ cảnh giác lẫn nhau? “Hiện đại là hại điện” đấy thôi, mọi sự phát triển luôn kèm theo những bất cập, những sơ hở hiểm nguy,
11 Tháng Tám 20231:43 SA(Xem: 8796)
“Bảo tàng Hướng Đạo thế giới (HĐTG) Paxtu vẫn được bảo đảm an toàn, ngay khi khách sạn Outspan được tiếp quản bởi chủ sở hữu mới…” đó là khẳng định của Trưởng Anthony Gitonga, ...
11 Tháng Tám 20231:09 SA(Xem: 7261)
Một nén hương lòng để tưởng nhớ đến Dì Sáu - một bà tiên giữa đời thường trong lòng tôi. Nguyện cầu cho Dì được an nghỉ đời đời trong tình yêu của Chúa, nơi Dì suốt đời nương tựa và dâng lên niềm tin tuyệt đối.
11 Tháng Tám 20231:00 SA(Xem: 8284)
Do có năng khiếu về âm nhạc, giỏi về nhạc lý, Ba tôi được tuyển chọn làm giáo sư âm nhạc của trường trung học Ngô Quyền từ những năm 1960…
09 Tháng Tám 20236:32 CH(Xem: 7127)
Bây giờ quá tuổi bảy mươi Hết còn hăng hái như hồi thanh niên Thôi thì mọi sự do thiên Mỗi người có số phận riêng an bài Rồi Ai đi trước Ai đây? Ai người nặng nghiệp sống dai khổ đời!
09 Tháng Tám 20236:28 CH(Xem: 9105)
Nhớ Bà, thao thức đêm đêm Ủ ê tâm sự, ướt mèm gối chăn Ba năm.. .rồi ... Một Ngàn Năm Thiên thu, vĩnh viễn...biệt tăm sao ? Bà Hè xưa : nhớ tuổi học trò Từ nay, hè đến ngẩn ngơ não nề.
05 Tháng Tám 20231:53 SA(Xem: 7014)
Tôi gấp sách lại vì đã đọc đến chữ cuối… và tôi nhớ lại tôi trong cái đêm cuối thăm thẳm, thinh lặng, tôi lên sân thượng nhà tôi và bật khóc một mình.
05 Tháng Tám 20231:38 SA(Xem: 3391)
Trong nhiều năm qua, chúng ta thường tụng “Bát Nhã Tâm Kinh”. Tụng hoài mà nhiều người vẫn còn than khổ! Đó là do mình học kinh mà không chịu ứng dụng kinh vào đời sống của mình.
05 Tháng Tám 202312:39 SA(Xem: 9140)
Mùa về chiều tối lắm mưa Khúc ca đồng vọng trêu đùa gió mây Đêm trôi ảo giác trăng gầy Chào Em Tháng 8 tràn đầy yêu thương...
30 Tháng Bảy 20236:09 CH(Xem: 4805)
Ngày họp mặt Ngô Quyền VỀ LẠI TRƯỜNG XƯA đã kết thúc, tôi đã có hai ngày nói nhiều, cười nhiều và chụp hình nhiều. Tôi muốn ghi lại những gì bên lề ngày vui còn giữ lại trong tôi.
30 Tháng Bảy 202312:26 SA(Xem: 4872)
Vài bữa nữa về lại SaiGon tôi sẽ giới thiệu cho thêm nhiều bạn bè biết đến trang BHQT và trang ngoquyen ở xa 1/2 vòng trái đất có nhiều trái tim vẫn cùng đập chung một nhịp.
29 Tháng Bảy 202310:37 CH(Xem: 4533)
Đây là những hình ảnh về ngày Hội Ngộ Ngô Quyền rất đẹp . Thầy cô, học trò và những kỷ niệm. Xin gửi đến các bạn một chút bâng khuâng.
29 Tháng Bảy 20235:32 CH(Xem: 7966)
Tôi sẽ nguyện chung thân làm nô lệ Hết đời tôi cho Bà được hài lòng Tôi nợ Bà, một lần xa xưa ấy Còng lưng trả hoài, mãn kiếp chưa xong.
29 Tháng Bảy 20231:53 SA(Xem: 3156)
Hôm nay, tình cờ nghe No Milk Today, dư âm của những ngày xa lắc ấy trỗi dậy, tôi lại thấy căn nhà xưa, xóm học, giàn hoa giấy mộng mơ, và những chàng trai thiếu nữ tuổi thanh xuân
29 Tháng Bảy 202312:47 SA(Xem: 6646)
Những năm sau này, ván đã đóng thuyền, tôi vẫn theo chồng về quê Biên Hoà, nhìn dòng sông chảy, nhìn lục bình trôi, tôi nói với chàng “dòng sông này vẫn là dòng sông Định Mệnh,
28 Tháng Bảy 202310:28 CH(Xem: 5570)
Chính nhờ những người dám đứng ra gánh vác ngà voi như vậy, mà những người như chúng ta mới có cơ hội được đến gặp lại những người thân quen,
28 Tháng Bảy 20236:03 CH(Xem: 7584)
Từ đó đôi mình đã mất nhau Anh giận mình giận cả trời cao Bất chợt anh thấy đời vô nghĩa Nhớ em nước mắt lại tuôn trào.
27 Tháng Bảy 20235:13 CH(Xem: 6904)
Vần vũ tuổi đời trôi cuồn cuộn Ngày Sinh có, Ngày Mất còn chờ Bảy mươi lăm năm niên-kỷ luống! Còn bao lâu nữa khéo hững hờ?
27 Tháng Bảy 20234:29 CH(Xem: 10014)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: MỘT THUỞ VÔ TÌNH Nhạc Phạm Chinh Đông. - Thơ Tường Vi Tiếng hát: Cẩm Bình
21 Tháng Bảy 20236:03 CH(Xem: 6872)
Rủ nhau về lại "NGÔ QUYỀN" Gặp thầy, gặp bạn huyên thuyên nói cười "TRƯỜNG XƯA" in dấu trong tôi DIAMOND SEAFOOD đón mời thân thương
20 Tháng Bảy 202310:50 CH(Xem: 4486)
. Hãy phát huy những tài hoa, tinh túy của môn phái để tên tuổi Ngô Quyền mãi sáng chói trên vòm trời quốc tế. Hẹn nhau văn ôn võ luyện, chờ ngày đại hội năm sau
20 Tháng Bảy 20239:27 CH(Xem: 4139)
Until next year we bid farewell with fond memories and sometimes we wish we could just rewind back to the old days and press
20 Tháng Bảy 20238:56 CH(Xem: 10009)
Tham dự buổi Picnic hôm nay, gồm cựu học sinh NQ, thân quyến và một số thân hữu của Anh Phẩm, Chị Lynh khóa 6, vốn có cảm tình đặc biệt với NQ,
20 Tháng Bảy 20232:55 CH(Xem: 7574)
Dường như quân tử đến gần Mùi hương em quyện bước chân hẹn thề Hay là gió thoảng quanh đây Hồn em thôi đã đầm đìa trĩu sương
20 Tháng Bảy 20231:26 SA(Xem: 11428)
Trần gian cõi tạm vô thường Nào ai tránh được bước đường vĩnh ly Giàu sang nghèo khó khác chi Xấu - đẹp cũng vậy đồng thì như nhau
20 Tháng Bảy 20231:16 SA(Xem: 8072)
Quê tôi: Xứ bưởi Biên Hoà Đến nay dù đã cách xa nghìn trùng Lòng tôi luôn vẫn nhớ nhung Mỗi mùa Xuân đến nổi lòng xót xa Quê xưa no ấm nhà nhà Núi sông xinh đẹp, bao la ruộng vườn
16 Tháng Bảy 20233:11 CH(Xem: 6904)
Chúng mình nay già cả giống nhauTâm tịnh giữa thế gian vô ngã! Mỗi năm vỏn-vẹn gặp một lần Sang năm tùy đầu gối đôi chân? “Ừ thì hẹn nhưng để trời tính” “Ngô-Quyền cố-gắng” hứa lần khân!
16 Tháng Bảy 20231:35 SA(Xem: 9279)
Vượt qua sóng gió gian nan, An nhiên cuộc sống nhẹ nhàng lòng vui. Thả phiền trôi khổ biển khơi. Mười bảy tháng bảy tiếng cười vang vang
12 Tháng Bảy 202311:20 CH(Xem: 13020)
chuyến đi Mũi Đôi - Cực Đông lần này rất ý nghĩa với tôi. Rằng thế giới này dù đảo điên hỗn loạn đến đâu, vẫn còn nhiều lắm những người trẻ tuổi có tri thức có ý thức, cư xử tử tế ...
12 Tháng Bảy 20233:12 CH(Xem: 12553)
Bầu trời tháng Bảy đẹp như mơ Sinh Nhật 6 nàng tặng rổ…thơ HOÀI NIỆM, NGUYÊN NHUNG tài khó đoán TƯỞNG DUNG, PHƯƠNG THUÝ giỏi không ngờ!
02 Tháng Bảy 20231:44 SA(Xem: 9759)
Mùa hè giọt nắng lao xao Ngô Quyền vẫy gọi sóng gào Đằng Giang Với tay xua bóng mây tan Trường Xưa Về Lại ngập tràn nhớ nhung.
02 Tháng Bảy 202312:04 SA(Xem: 5852)
Ta về họp mặt trường Ngô Quyền Để nghe vừa nhớ lại vừa thương Website gửi đến người muôn ngã Nhớ lại một thời ta vấn vương
01 Tháng Bảy 20239:23 SA(Xem: 8284)
Ú òa Anh đã bắt được em Từ thuở thanh xuân Cho đến tuổi già Ta yêu nhau Tình mãi đậm đà Gữi mãi nụ cười Cho đời nở hoa
01 Tháng Bảy 20239:19 SA(Xem: 9814)
Anh không còn trẻ như xưa! Tuổi U chín chục nắng mưa là thường? Hè xưa Phượng đỏ sân trường! Nhớ chiều tan học phố phường áo bay!
30 Tháng Sáu 20237:08 CH(Xem: 9119)
Hãy trả cho em tuổi học trò Ngồi bên song cửa ghép vần thơ Đêm về mộng thấy Bà Tiên đến Se sợi chỉ hồng, kết tóc tơ. Hãy góp cho em sắc nắng chiều Trên đồng cỏ úa gió đìu hiu
30 Tháng Sáu 20237:05 CH(Xem: 10481)
Ung dung xa lánh cõi trần Người đâu còn nữa tháng năm tội tình Nặng nề một bóng hư linh Đi trong phố vắng cảm mình bơ vơ.
28 Tháng Sáu 20231:14 SA(Xem: 13709)
Suy cho cùng “trong nguy rồi cũng có cơ…” mà, ông bà xưa đã dạy vậy rồi. Chuyến đi Mỹ vừa qua của tôi có 16 ngày, thì vợ chồng bạn Trần Thanh Châu đã “cưu mang” tôi hết 9 ngày.
28 Tháng Sáu 20231:01 SA(Xem: 9708)
Trong chỗ riêng tư, tôi chia xẻ những tâm tình với Bùi Giáng, với Phạm Công Thiện trong sự ngậm ngùi về số phận không may dành cho họ.
28 Tháng Sáu 202312:49 SA(Xem: 7325)
Phân bua, Vợ nói Sân-Si: “Muốn đi, cứ tự nhiên đi một mình”! Tôi bèn “ngậm-miệng làm thinh” May ra “mai-mốt” tình hình đổi thay Hơn-Thua biết nói sao đây? Thì-giờ cạn-kiệt, ai hay giùm mình?
18 Tháng Sáu 20238:21 CH(Xem: 11021)
(Cảm xúc qua lời tâm sự của anh Mai Quan Vinh về sự vất vả tìm con bao năm trường nhưng con gái vẫn còn là ẩn số) Hôm nay Lễ Cha trên đất Mỹ Con ở nơi nào có biết không Mong gặp con, không buông hy vọng Nên đêm đêm lệ vắt thành dòng!
18 Tháng Sáu 202312:16 CH(Xem: 5816)
Ngày mai là ngày Father's Day, tôi nhớ ba tui quá nên viết bài này. Đứa con gái ông yêu thương đã là một bà già, nhưng có lẽ dưới mắt ông tui mãi mãi là con gái nhỏ ông yêu thương chiều chuộng.
18 Tháng Sáu 202312:12 CH(Xem: 9786)
Xin bấm vào link bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: VỢ LÍNH - Tác giả: Nguyễn Thị Thêm Đọc truyện: Tiểu Thu Kiều Oanh thực hiện youtube
18 Tháng Sáu 202312:22 SA(Xem: 8698)
Ấn tượng về bác sĩ Vương Tú Toàn hình thành trong ký ức tôi, nhờ vào hình ảnh lung linh xinh đẹp của cô giáo Việt Văn lớp 10B4 trung học Ngô Quyền Biên Hòa của tôi ngày ấy.
17 Tháng Sáu 202311:39 CH(Xem: 7783)
Khi Ba bé Phú nhập ngũ, bé Phú chỉ mới 7 tuổi… Hơn 70 năm trôi qua, hình bóng Cha vẫn còn hiện hữu trong tim bé Phú như thuở xa xưa…
17 Tháng Sáu 202311:10 CH(Xem: 9608)
Nơi đây cuộc sống thênh thang! Ngày Cha Hạnh phúc cũng đang tới gần! Tình cha chan chứa ân cần! Lo toan vất vả không lần than van!
17 Tháng Sáu 202311:05 SA(Xem: 7178)
Lặng lẽ một mình cà phê sáng Âm thầm vị đắng một mình ta Đường cao vị ngọt cần phải tránh Cơm, bún, mì: tinh bột cố xa
17 Tháng Sáu 202312:59 SA(Xem: 6345)
Việc gắn bó gần gũi với chợ LB ngay từ hồi niên thiếu đã cho tôi một miền ký ức ngọt ngào khó quên dù đã nhiều năm sống xa quê hương.
16 Tháng Sáu 20231:14 SA(Xem: 7923)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: TÌNH CHA CÒN ĐÓ ĐẸP THAY - Thơ-Nhạc: Mạc Giang - Thu Giang trình bày
15 Tháng Sáu 202312:25 SA(Xem: 7082)
Bây giờ dù đã bước đến buổi hoàng hôn của cuộc đời ta vẫn ước ao có phép mầu nào đưa ta đi ngược thời gian trở về tuổi học trò mơ mộng
11 Tháng Sáu 20232:22 SA(Xem: 7072)
Cho đến bây giờ, tôi cũng không biết làm sao Ông có đủ thì giờ và sức khỏe để hoàn thiện tất cả mọi chuyện, mọi vai trò từ trong gia đình ra đến xã hội.
11 Tháng Sáu 20231:23 SA(Xem: 7247)
“Người con gái phi thường” đó là cô Nguyễn Thị Oanh, một người con gái 27 tuổi, cao 1 thước 50, nặng 45 kí. Tuy trước đó cô đã 8 lần đoạt huy chương trong nhiều lần tranh giải SEA Games
10 Tháng Sáu 20231:40 CH(Xem: 8355)
Bắt thang lên hỏi Ông-Trời: Tuổi già u-uẩn ai người không qua? Cũng đành giữa chốn “Ta-Bà” Lội xong “cõi-tạm” là qua đời mình