Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

GS, Nguyễn Văn Lục - NHỮNG KỶ NIỆM ĐẸP KHÓ QUÊN CỦA MỘT BOAT PEOPLE TRÊN ĐƯỜNG TỴ NẠN SAU 1975

20 Tháng Mười Một 202212:17 SA(Xem: 4519)
GS, Nguyễn Văn Lục - NHỮNG KỶ NIỆM ĐẸP KHÓ QUÊN CỦA MỘT BOAT PEOPLE TRÊN ĐƯỜNG TỴ NẠN SAU 1975

Những kỷ niệm đẹp khó quên của một Boat people

trên đường tỵ nạn sau 1975

Nguyễn Văn Lục

Cuộc vượt biên bằng đường bộ hay đường biển nào cũng đầy bất trắc và mối nguy hiểm cả đến tính mạng. Mười người vượt biển, rơi rụng cách này cách khác, bao nhiêu người đến được bến bờ tự do, không ai đoán trước được.

Đã có nhiều người vượt biển hay vượt biên đã trả giá bằng chính mạng sống của mình, hoặc bạn bè, hoặc chính vợ con họ. Và nhiều người sau này, có đủ tư cách hơn tôi, họ đã viết thành sách. Những bi kịch ấy hoặc đầy phẫn nộ, hận oán cộng sản, hoặc đầy thương tâm vì những hoàn cảnh đầy éo le, mất mát đọc mà nhiều khi đến rơi lệ.

blank
Người tị nạn Việt Nam đến Hong Kong, 1981. Credit: © UNHCR/J.Micaud Copyright: © UNHCR/J.Micaud

 Thương cho họ, thương cho mình và thương cho hoàn cảnh đất nước lâm cảnh chia lìa, nhà tan cửa nát không cách chi đền bù được.

Vì thế, thật ít có ai nói đến những kỷ niệm đẹp, những may mắn, những niềm hy vọng đôi khi cũng xảy ra, cũng có thật.

Phải chăng do may mắn? Phải chăng còn do số mệnh? Tất cả đều có thể. Và có thể điều ấy rơi vào hoàn cảnh của  bản thân kẻ viết bài này. Những may mắn mỏng manh như chỉ mành treo chuông, nhiều khi hồi tưởng lại như thể một giấc mơ.

Sau 1975, dù không phải đi học tập cải tạo, tôi cũng cảm thức được sự bức bách, kềm kẹp, một nỗi đau hiện tại và một mất mát một quá khứ vàng son cộng thêm mẹ mất, các anh em tứ tán một người một nơi nên tôi quyết tâm tìm cách phải vượt biển như nhiều người khác.

Tôi xin được kể lại hành trình vượt biển  như một kỷ niệm cũng đầy lo lắng, trằn trọc toan tinh mất ngủ, sợ hãi cũng không thiếu.

Số là năm 1979, nhà nước cộng sản có xung đột với Tàu cộng sản nên có chính sách xua đuổi người Hoa ra khỏi Việt Nam dưới dạng đi bán chính thức. Và nhiều người gó Hoa đã lâu đời đã bám rễ làm ăn ở Việt Nam cũng quyết định ra đi.

 Người Hoa đứng ra tổ chức các chuyến đi này. Họ bán tài sản, thu gom tiền bạc rồi thuê tàu thuyền, thuê tài công, liên lạc với nhà nước cộng sản, thu tiền một cách công khai mỗi người như một cách đóng hụi chết. Chính quyền cộng sản nhất là giới công an địa phương thì vừa có lợi nhuận, vừa hợp chính sách nhà nước, một công đôi ba việc, bên nào cũng có lợi.

Tôi qua trung gian một người bạn, anh này quen anh tài công cũng đóng tiền cả một năm trước, tổng cộng 18 lạng vàng. Tôi 12 lạng, con trai tôi 6 lạng. Chuyện họ chia chác thế nào giữa chủ tàu, tiền mua tầu, tiền nộp cho chính quyền cộng sản tôi không biết. Và cũng chẳng cần biết.

Chiếc tàu vượt biển của tôi vốn là một tầu đánh cá xa bờ, bloc 6 máy, dài độ 21 mét. Hình thù nó đặc biệt, mũi nhọn — tàu đánh cá trên sông lạch mũi tròn — vỏ tàu bằng gỗ và chở hơn 400 người. Họ làm thêm một khoang trên mặt tàu như một căn nhà hai tầng, một tầng hầm và một tầng nổi. Sau khi ra khơi, nó chồng chềnh nghiêng ngửa, nặng trên nhẹ dưới nên đành quay về. Nó dạt vào  nơi nào,  tôi cũng không biết. Chỉ biết, chỗ đó, đường đi đầy những con tép phơi để làm mắm, dài chừng 5, 10 phân lẫn với bùn đất.  Chủ tàu cho người về thành phố mua nhiều can nhựa và những túi đựng cát tại địa phương để chèn xuống hầm tàu cá. Họ tuyển thêm được một thợ máy vốn chuyên làm các tảng nước đá đông lạnh. Sau này, anh thợ máy này đã cứu sống chúng tôi, vì đã sửa được máy tàu hư giữa biển.

Hai ba cái hên dồn dập

 Cái hên lớn nhất là khi gặp trục trặc phải quay về đất liền, Boat People chúng tôi được quây lại, thong dong, không bị tội giam vì vượt biên.

Vì thế, ngày khởi hành đã định, tôi đi chính thức tại Mỹ Tho, có sự chứng kiến của công an địa phương. Tên giả của tôi là Tchen Chin Ho. Công an cầm danh sách tên từng người một mỗi khi chủ tàu đọc tên. Đến lúc họ đọc tên Tchen Chin Ho, tôi đã cố học thuộc lòng, nhưng luống cuống thế nào quên béng mất, đọc hai ba lần mới sực tỉnh và vội dắt thằng con trai lớn mới 7 tuổi lên tàu. Thật hú vía. Tên công an gắt nhặng xị, nhưng tôi đoán biết y cũng biết tôi là người Việt mà vẫn lờ đi.

 Chỉ có điều kỳ quặc, ông chủ tàu quát: Anh kia đứng ra một bên. Tôi sợ hãi líu ríu đứng ra một bên. Ngay lập tức, tôi thấy anh tài công tiến lại chỗ ông chủ tàu đứng, nói nhỏ điều gì với tên chủ tàu không biết. Ông chần chừ một lát lại quát: Anh kia lên tàu.

Chuyện xảy ra chớp nhoáng không đầy một hai phút đã thay đổi số phận bố con tôi từ chỗ chết đến chỗ sống. Giả dụ, tôi không được đi thì số phận con tôi và vợ với một con nhỏ ở nhà sẽ ra sao. Chúng nó có thể trở thành cu ly, cu leo, đâu có cái cơ may làm người như hiện nay ở xứ người.

Chuyến ra khơi với niềm hy vọng

Thật ra, lúc  ở ngoài biển, tôi chỉ có một nỗi lo. Nếu xảy ra chuyện gì thì tội cho con trai tôi, vì nó chẳng biết gì lại chôn vùi nơi biển cả.

Thật vậy, chẳng biết ra ngoài khơi, anh tài công, vốn là trung sĩ quân cảnh, kinh nghiệm trên biển hẳn là không. Anh lái thế nào mà loanh quanh ngoài biển đến 7 ngày đêm.

Những ngày đầu tiên, thuyền chúng tôi đi như trong cõi vô định, không biết đâu là bến bờ, chỉ biết cứ hướng Nam mà đi. Chủ thuyền và con cái thắp hương, khấn vái thấy mà lo. Đâu đây, nhiều tiếng A Di Đà Phật.

Đặc biệt mùa tháng năm, cái may trời cho người tỵ nạn là biển lặng như tờ. Có lúc thuyền chết máy; lúc này trông chờ vào anh thợ máy loay hoay sửa chữa; một chốc sau máy tàu nổ lại, kêu xình xịch.

Ban đêm, nhô mình nhìn làn sóng lăn tăn như mặt nước hồ. Tôi thầm nghĩ trong bụng không nói ra. Nhưng đúng là một phép lạ Hy Lạp.

Thuyền chúng tôi cứ hướng Nam trực chỉ không biết là ngày thứ mấy và thay vì giạt vào Mã Lai hay Thái Lan, nó chạy tuốt đến ngày thứ sáu thấy một vùng sáng như một thành phố.

Thuyền chúng tôi cứ thế hướng tới đầy hy vọng và phấn khởi vì nghĩ rằng đã đến được bến bờ. Lúc đến gần mới té ra chỉ là một giàn khoan dầu.

Tôi được anh tài công chỉ định làm thông dịch viên dởm cùng với tài công lúc này trở thành ông thuyền trưởng đại diện lên giàn khoan. Giàn khoan có một căn phòng rộng rãi, đầy bản đồ, người đại diện  chuyền những bi đông nước, dầu cặn và thực phẩm không biết là bao nhiêu, rồi người đại diện còn chỉ vẽ cho ông thuyền trưởng hướng đi, tọa độ, địa điểm. Tôi chỉ thấy ông thuyền trưởng gật đầu lia lịa như am hiểu hết cái gì cũng  Yes,Sir. Phần tôi, đứng ngu ngơ như vịt nghe sấm, chữ được chữ không.

Trên đường vào đất liền, thuyền chúng tôi gặp nhiều thuyền đánh cả của dân địa phương lô nhô tình nguyện dẫn đường vào đất liền một cách rất thân thiện.

Hình như họ đã quen với chuyện dẫn đường này rồi, cũng không đòi tiền mãi lộ chi cả.

Đến nơi mới được biết đây là đất nước Indonesia mà tuyệt đại đa số đều theo Hồi giáo.  Hơn 230 triệu dân, 87%. Tôi không cần biết Hồi giáo quá khich, cực đoan như sau này biết được.

Mặc ai nói thế nào, những người Hồi giáo Indonesia là những người tử tế có đầy tình người.

blank
Gần 800 km đường chim bay từ Mỹ Tho, Viết Nam đến Terempa, Indonesia. Nguồn: Google Maps


Chúng tôi đến được ở trên một đảo nhỏ có tên là Terempa, nơi đó có khoảng 3000 người dân tỵ nạn tập trung về đây rồi. Gần đó còn có đảo Cucu, có thể đi xuyên rừng qua lại gặp nhau, tìm người quen.

Chẳng bao lâu sau, Ủy Ban LHQ đến lập danh sách, phát phần gạo và thực phẩm, phần lớn là cá khô.

Tôi lại tình cờ có duyên may gặp ông Bánh bao Cả Cần; ông vốn có phần hùn với chủ tầu nên cuộc sống rất dư dả. Ông cũng là người bỏ tiền thuê người lên rừng đốn gỗ, làm một cây cầu bắc qua suối cho bà con tắm rửa. Ông lại nghe ai nói, tôi vốn là thày giáo — mà hễ cứ là thày giáo thì hẳn thông thạo tiếng Anh, tiếng Pháp — nên nhờ tôi dạy các con gái ông như Mỹ Tiên, Mỹ Trinh, các con trai như Tiến, Tới, v.v. Đã cùi hủi còn sợ chi, tôi liều mình nhận dạy. Chữ Pháp vốn thông thạo, chữ Anh thì tôi nhặt nhạnh các tờ báo rồi đoán ra, thày học trước, hôm sau dạy cho học trò.

Mỗi tháng, ông trả cho tôi khoảng 10.000 Rupia — tương đương độ 100 đô la Mỹ, tôi không nhớ rõ lắm — nên tôi có tiền chợ mua cá tươi, rau tươi và đặc biệt, ở đây có rất nhiều sầu riêng, ăn thả cửa mà dân địa phương làm thực phẩm ăn mỗi ngày. Nhân tiện đây xin thưa với quý vị là cây Sầu Riêng được trồng trên các khu đồi mà cây cao cỡ vài chục thước. Quả chi chít. Người muốn hái sầu riêng phải núp dưới gốc cây, chờ một cơn gió thổi mạnh, quả rơi lộp độp xuống mặt đất, vội chạy ra nhặt vào, rồi lại đợi cơn gió tới. Tuy nhiên, một người trai tráng khỏe mạnh chỉ vác được 6, 7 trái là cùng. Tham cũng không được. Chưa kể, gai cứa vào người khi vác đi.

Sau này, ông Cả Cần cũng dọn về thành phố Montreal cùng một nơi tôi ở. Tôi đã có thời gian ban đầu, khi ông mở nhà hàng, giúp ông các chuyện này, chuyện nọ, giao thiệp như một nhân viên nhà hàng. Và tình nghĩa ấy sau 40 chục năm, thỉnh thoảng, tôi dẫn các con cháu đến quán Cả Cần, nhất là restaurant với Mỹ Tiên sau này.

Cái hên bị lừa đảo

Sau này, khi đã ổn định trên đảo, trong lúc ngồi rảnh rỗi, trà dư tửu hậu, anh tài công tên Chín có dịp hỏi tôi. Anh có biết tại sao khi chủ tàu gạt tôi sang một bên, rồi lại được cho đi không. Tôi cho biết là quả tình không biết. Anh Chín cho biết, nghĩ thương tình hai bố con anh, tôi nói nhỏ với chủ tàu, ông này vốn là thày giáo, trên tàu cần một  người thông thạo tiếng Anh để khi gặp tàu ngoại quốc có thể cứu giúp hoặc chỉ đường. Ông chủ tàu ngần ngại rồi chấp thuận. Số là người bạn tôi tên Đạo chỉ giao nộp có một lượng vàng và y cất giữ số còn lại nên chủ tàu loại tôi ra.

Nhân dịp này, tôi xin một lòng tạ ơn anh Chín, một người tốt bụng với vợ con đùm đề và đi định cư tại Đức. Anh là một người đáng kính.

Còn riêng Đạo, tôi hoàn toàn im lặng như thể không có chuyện gì xảy ra. Sau này, anh đi định cư tại Mỹ, có viết thư. Tôi im lặng không trả lời. Anh quả thực là một người xấu.

Phần tôi, tôi chỉ nhìn nhận mình trong cái rủi có cái may mà thôi.

Người Hồi giáo dưới con mắt của tôi

blank
Một gia đình người Indonesia ở Terempa. Nguồn: https://dolanesia.travel/


Lại nói về người Indonesia, phần đông dân chúng ở xa các thành thị đều rất hiền lành và chất phác. Các viên chức huyện hành chánh ngay cả các ông mà dân gọi là Chúa đảo cũng đến thăm trại và nói chuyện thân tình.

Sau này, nghe đến Hồi Giáo thời tổng thống W. Bush con gọi là Hồi giáo cực đoan qua cái chết Saddam Hussein, tôi nghĩ cũng cần xét lại cho công bằng.

Từ trại, chúng tôi có thể đi bộ ra huyện hành chánh nơi đây có thể mua thực phẩm — trừ thịt heo vì đạo Hồi cấm không cho phép ăn — hoặc mua sắm quần áo, máy móc như các máy Cassette đủ loại. Khi rời đảo, nhiều người khệ nệ vác theo các máy cassette chẳng có dấu vết gì của dân tỵ nạn khốn khổ cả.

Sự tử tế còn thể hiện đầy chân tình khi chúng tôi rời nơi đây để tập trung về đảo Galang trước khi định cư. Trên bờ, trước khi tàu rời bến, người dân, nhất là phụ nữ Indonesia vẫy tay chào.

Nhiều người gạt nước mắt tiễn đưa.

Tôi tự hỏi, người Mã Lai, nhất là người dân chài Thái Lan, xứ của Đức Phật sao tàn bạo như thế với những vụ cướp biển, bóc lột tiền bạc, hãm hiếp phụ nữ đến kinh hoàng khi được nghe kể lại.

Tôi vẫn thấy cần biện hộ, dựa trên một thứ triết lý vụn là sự độc ác nhiều khi là do một chế độ và nhất là do hoàn cảnh. Vấn đề còn lại vẫn là con người với con người. Chiến thắng chính bản thân mình vẫn là đòi hỏi cao thượng và khó nhất. Thực tế mà nói, cuộc đời muôn mặt, có kẻ tốt người xấu biết đâu mà lường hết được.

 Có nhiều kẻ dốt trong cộng đồng hiện nay; phải cho họ cái quyền được dốt phải không.

Tôi sống chung với thế giới Hồi giáo

blank
Trung tâm Hồi giáo tỉnh bang Québec. Nguồn: Wikipedia.org

Lắng đi đến mấy chục năm, vật đổi sao dời, khi về già, các con trai tôi thuê một Condo, trên đường Marcel Laurin cho gần các cháu. Tình cờ duyên phận, chung cư tôi ở, đối diện đi vài chục bước là một nguyện đường Hồi giáo. Ngoài cái vòm Dome như bất cứ oqe thánh địa Hồi giáo nào. Nơi đây chỉ ghi trước mặt tiền là Centre Islamique du Québec — dịch sang tiếng Việt là Trung tâm Hồi giáo tỉnh bang Québec.

 Vì thế, thói thường, các đường chung quanh trung tâm, có rất nhiều người cư dân Hồi giáo cư ngụ, lan tỏa ra khắp các vùng phụ cận với nhiều cửa hàng ăn đủ loại sắc dân như Tunisie, Algérie, Ấn độ, Pakistan. Với các tên tiệm như Marché Zaman, Tahoor, Sohnier, Zandoor Plus. Cuisine Pakistanaise et Indienne.  Các tiệm thuốc Tây trên trục lộ chính đường Marcel Laurin mà chủ nhân đều là người Hồi giáo.

Đặc biệt có tiệm hớt tóc Coiffure Sirous, giá bình dân chỉ có 15 đồng, rẻ hơn nhiều tiệm khác. Tôi là khách quen thuộc.

Có một tiệm thực phẩm khác tôi cũng hay ghé vào là Marché Tunisie, vì có hai món tôi ưa thích là các trái dattes khô, rất thông dụng và đặc biệt, có các hộp cá mòi — không phải cá sardines sốt cà chua quen thuộc của Ma rốc trước 1975. Nhưng là các hộp cá mòi, sốt dầu và đặc biệt có một quả ớt trang điểm trên mặt. cay đậm.

Ngay tai chung cư tôi ở, tôi dự đoán, một phần ba dân chung cư là người Hồi Giáo, đủ sắc dân và đủ mầu da. Họ dành thời giờ mỗi ngày 5 lần ra đền thờ cầu nguyện. Hỏi họ, tại sao không cầu nguyện kín đáo ở nhà. Nhưng do truyền thống, do thói quen tập tục cũng có, họ vẫn thích cầu nguyện chung nơi đền thờ.

Điều đó cũng dễ hiểu thôi. Bên Công giáo, chỗ nào có nhà thờ thì cũng có bên cạnh một trường học và một nghĩa địa gọi là đất thánh. Chẳng hạn, khu Hố Nai có vài chục làng công giáo, quy tụ hàng vạn giáo dân. Hiện nay, khu Hố Nai đã có những Trung tâm hành hương mà con chiên lũ lượt tụ về đông đảo.

Tôi đã nhiều lần đi bộ và tha thẩn trên các con đường chung quanh kiểu thăm dân cho biết sự tình. Một lần duy nhất bắt gặp một phụ nữ người Việt, vốn là một Phật tử thuần thành, làm thiện nguyện nơi một ngôi chùa nào đó. Như vậy khu này ngoài phụ nữ đó ra có thêm tôi.

Những vang bóng một thời

Đi thêm một hai đoạn đường nữa, tôi gặp cái Parc Goulet. Công viên này để tưởng niệm linh mục Eugène Goulet (1903-1999).

Có một tấm bảng đồng ghi: En l’honneur du curé. Fondateur de la Paroisse Notre Dame-du-Bois-Franc.


Cạnh công viên còn trơ chọi một một thánh đường Eglise Notre Dame du Bois-Franc. Mỗi chủ nhật có một thánh lễ do một linh mục người da đen và một số giáo dân cũng người da đen vào lúc 11 giờ.. Nó chỉ còn là một dư âm của một thời thịnh hạnh của giáo dân trên đà tản mát và suy tàn trước ngày tàn rụi.

Bên cạnh đó, Hồi giáo đổ về mỗi ngày mỗi đông đúc. Từng đàn trẻ nhỏ bên cạnh một phụ nữ, đầu quấn khăn voan — không che mặt– tay bế, tay bồng, le te vài con nhỏ tuổi sít soát nhau như thể mỗi năm đẻ một. Nhưng không thấy người đàn ông nào đi kèm cũng như chưa lần nào bắt gặp đàn ông, đàn bà Hồi giáo ôm nhau ngoài đường.

 Đã một thời như thế — một thời thịnh vượng cả về mặt tôn giáo và nhất là dân số. Chúng ta dần dần ý thức được một cái melting pot đang hình thành và đang phát triển.

Tôi có vài lần vào Trung tâm Hồi giáo. Thấy người lạ, có người hỏi tôi, tôi trả lời vì tò mò muốn hiểu biết. Trên lầu dành riêng cho các bà. Tôi không được phép lên. Nhưng chắc cũng giống cách cầu nguyện của các ông. Dưới tầng hầm, dành cho đàn ông, chưa hoàn tất. Sàn nhà tạm trải các tấm carton. Không có chum nước rửa chân như bên Indonesia. Chỉ cần cởi giầy dép để trên các kệ có sẵn.

Trên bàn thờ, tạm gọi như thế, chỉ có một vòng cung và không trưng bày ảnh tượng gì. Được hiểu là có một Đấng Thượng Đế Allah — Đấng Thượng Đế tuyệt đối, chỉ có một, vô hình, vô thủy vô chung.

Trong lúc cầu nguyện, thoạt tiên, có một ông rành kinh Coran, gọi là Imam, đọc to tiếng kinh. Khoảng chừng 10 phút.

Sau đó mọi người đứng lên, tụm lại, quỳ xuống chổng mông  và cùng đọc to tiếng, rồi bái lạy nhiều lần trong khoảng thời khắc 5 phút là hoàn tất, rải rác ra về.

 Có thể, theo sự hiểu biết sơ thiển của tôi, đó là những giây phút thiêng liêng và quan trọng nhất trong buổi cầu kinh.

Trong chung cư tôi ở, tôi nhận thấy phần đông họ đều lịch sự mà xem ra có đời sống khá sung túc. Xe cộ thường xe sịn, đời mới, ngay cả Mercedes . Khá nhiều người trẻ chỉ thấy dẫn chó đi dạo, chẳng hiểu họ làm gì để sinh sống. Có thể, có nhiều cặp vợ chồng trẻ, cha mẹ ở xa cung cấp tiền bạc để họ học hành. Có một nữ sinh trung học, thấy mặc đồng phục, hẳn là học trường tư, đi học có taxi đưa đón. Biết đâu có thể là con một gia đình gia thế của xứ Ả Rập.

Trong số ấy tôi được quen biết có một anh tên Abel Khabbag Malik. Tôi có nhiều dịp trò chuyện với anh và trao đổi. Anh có bà vợ, tôi có gặp đôi lần. Người phụ nữ này mặt tròn, mắt to, mũi cao, khá xinh xắn. Anh cho biết, họ đã ly dị nhau. Ba đứa con trai hiện ở với anh. Hình như chúng cũng không học hành gì, ngoài chuyện tập võ.

Anh Abel là người có học chuyên môn bên Tunisie, có công việc làm ổn định. Chúng tôi thường trao đổi về phong tục, chính trị, xã hội, tôn giáo.Tôi thường đặt câu hỏi, tại sao Đạo Hồi cấm ăn thịt heo, nhưng lại ăn thịt cừu, thịt bò. Và nhiều tại sao khác như: Tại sao đấng Mahomet chỉ là một đấng tiên tri lại được tôn kính và nhắc nhở thay vì vị thần linh chúa tể? Tại sao đàn ông Hồi giáo chiếm ưu thế trong xã hội mà người đàn bà không được học hành, không được tiếp xúc với hội bên ngoài? Đàn ông lại có thể lấy nhiều vợ?

Những câu hỏi ấy thường làm Abel khó chịu và biện hộ một cách bướng bỉnh. Chẳng hạn, anh cho rằng, đàn ông lấy nhiều vợ là để bảo vệ đàn bà, tôn trọng sự trong sạch, tinh khiết. Vì thế, không có hiện tượng đàn bà Hồi giáo bê tha, hoặc dĩ chí phải làm điếm.

Nhưng có lúc anh than thở rằng, phần lớn đàn bà Hồi giáo, tiếp cận văn minh Tây Phương, đã buông thả và đòi tự lập.

Đó là một xã hội tôn giáo đang trên đà phá sản và thay đổi theo chiều hướng nghịch lý khi tiếp xúc với ây Phương. Và thành phần trổi bật nhất, chính là thế giới phụ nữ.

Điều mà Abel tỏ ra lo ngại nhất. Theo tôi, đó là một bi kịch Hồi giáo, nó làm cho xã hội Hồi giáo trở nên bi đát trước đà tiến triển. Nó đi theo bước xe đổ của Thiên Chúa giáo trước đây.

Cái giá phải trả cho sự hội nhập. Không thể lấy thước nào mà đo đếm được. Đành chịu và bất lực trước những khuynh hướng bảo thủ như một tiếng thở dài.

Nguồn: 2022 DCVOnline

 

 

24 Tháng Tư 20242:01 SA(Xem: 902)
Cho đến trung tuần tháng tư năm hai không hai bốn, Sáo đại diện gia đình cựu hđs.BH lần cuối “siết bàn tay trái” cựu hđs.BH thầy giáo Lâm Xuân Dương,
23 Tháng Tư 202412:26 SA(Xem: 173)
Thế là gia đình tôi đã tham gia vượt biên đủ cả đường biển và đường bộ, ngoài ra còn đi chính thức bằng đường bay.
22 Tháng Tư 202411:01 CH(Xem: 196)
Tôi viết lại bài này như một hồi ức đau buồn đã qua. Nó cũng giống như ngày nào “ Miền Nam sau ngày giải phỏng”. Bởi vì Đảng vĩ đại ngay cả trong những sai lầm của họ.
22 Tháng Tư 20242:22 SA(Xem: 103)
Vào tháng ba và đầu tháng tư năm nay, tôi đã đi du lịch 28 ngày bằng đường thủy và đường bộ. Chuyến đi kỳ này gồm hai giai đoạn:
22 Tháng Tư 20242:21 SA(Xem: 173)
Làm sao để trở về ngày xưa ấy Ngồi trên cỏ xanh đón giọt nắng vàng Hạnh phúc thay thời tuổi hồng thơ dại Có thiên đường quanh gót nhỏ thênh thang.
22 Tháng Tư 20241:46 SA(Xem: 159)
Về đến nhà với nỗi lo âu tột cùng, suốt ngày hôm đó, 30 tháng tư hình như tôi không có một hạt cơm trong bụng, tôi như người thất thần,
22 Tháng Tư 20241:37 SA(Xem: 218)
Mong sao tiếng dạ lời thưa sẽ tiếp tục được duy trì và sẽ không trở thành một thứ “Cổ Ngữ” hoặc là hàng hiếm trong tương lai.
22 Tháng Tư 20241:31 SA(Xem: 85)
Ngày xưa “cởi áo từ quan” Ngày nay “cởi áo từ trần” bạn ơi! Bây giờ còn sống hết chơi Tùy theo sức khỏe ráng bơi qua ngày Hết rồi liệng chén lăn quay “Đầy ly cạn, cạn ly đầy” giữa mày với tao!
22 Tháng Tư 20241:20 SA(Xem: 172)
Tôi không khóc trong những ngày 30/4 sao được khi biết mình và mọi người sẽ không bao giờ tìm lại được những ngày tháng hạnh phúc như trước ngày 30/4/75
22 Tháng Tư 20241:03 SA(Xem: 151)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NIỆM KHÚC THÁNG TƯ Nhạc Phạm Chinh Đông, trình bày Mạnh Đạt
22 Tháng Tư 202412:55 SA(Xem: 456)
Một ngày giáo gãy cờ buông Tuổi tên gửi lại con đường nắng mưa Bốn vòng kẽm thép rào thưa Ta ngồi đối mặt sao vừa đổi ngôi...
12 Tháng Tư 20241:08 SA(Xem: 597)
lúc ấy tôi còn trẻ lắm so với phần lớn các đồng nghiệp của tôi ở trường Ngô Quyền. Do đó tôi kết bạn với hai người bạn đồng lứa với tôi là anh Trần Văn Phúc dạy sử địa và Nguyễn Phi Long dạy toán.
11 Tháng Tư 20244:44 SA(Xem: 435)
Tôi thích hai chữ “Xóm Đạo” từ thuở biết yêu “thơ” vào những năm đầu bậc trung học. Bài thơ có hai chữ “Xóm Đạo” tôi đọc dầu tiên là bài “Tha La Xóm Đạo” của tác giả Vũ Anh Khanh
11 Tháng Tư 20242:48 SA(Xem: 376)
Trong bài này tác giả xin nói về sự đóng góp của hai người phụ nữ Việt Nam từng là hai bé gái khi đặt chân đến Canada, bây giờ là hai nhà văn đem lại một luồng gió mới...
10 Tháng Tư 20244:28 SA(Xem: 839)
Tưởng như mộng mị đêm qua Thời giờ quá lẹ Tôi già thật nhanh 76 năm kể từ sinh Còn bao lâu nữa? Đời mình cáo-chung! Lắm khi nghĩ ngợi mông lung Phù du thân mạng mịt mùng tâm tư
10 Tháng Tư 20243:03 SA(Xem: 493)
Tháng Tư lại về, nỗi buồn len lén con tim. Thương lắm người vì ngày này mà chịu nhiều khổ nạn tai ương, tủi nhục ngút ngàn, biết bao gia đình ly tán chia lìa, ngậm ngùi chua xót.
10 Tháng Tư 20241:41 SA(Xem: 699)
Từ tháng 4/1975 đến nay, đã gần nửa thế kỷ rồi, nhưng mỗi lần đến tháng tư, tôi cứ hay trăn trở và hồi tưởng lại những sự kiện xảy ra sau thời khắc lịch sử ấy.
10 Tháng Tư 20241:32 SA(Xem: 448)
Tu tập theo đạo Phật không phải để sở hữu được điều gì, mà thực ra là để buông xả không bám víu với bất kỳ những gì ở trên đời... mà chỉ nhận biết rõ ràng những gì đến rồi đi,
10 Tháng Tư 20241:12 SA(Xem: 879)
Đưa em mọi nẻo đường Cho đến ngày nhắm mắt Cầm tay nhau siết chặt Nguyện son sắt cả đời
07 Tháng Tư 20242:26 SA(Xem: 911)
Ba mươi tháng tư. Quê hương một mảng Cây cỏ cúi đầu. Dân tộc để tang Tổ quốc thương đau. Lộn ngược thiên đàng Và một mình tôi. Khô dòng lệ chảy...
07 Tháng Tư 20241:54 SA(Xem: 910)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: CÒN ĐÓ HÀNG LAN Nhạc Phạm Chinh Đông, trình bày Mạnh Đạt
01 Tháng Tư 20242:35 SA(Xem: 880)
Di tản sang Hoa Kỳ năm 1975, tên tuổi ông một lần nữa bừng sáng của đỉnh cao văn học. Một lần nữa như thể được tái sinh. Sách của ông được bày bán khắp các tiệm sách.
01 Tháng Tư 20241:21 SA(Xem: 6033)
Dẫu biết cuộc sống không bán vé khứ hồi, hành trình vươn tới ước mơ cũng chưa chắc tạo nên điều kỳ diệu…
31 Tháng Ba 20245:44 SA(Xem: 1194)
Mỗi khi nghĩ về quê hương xứ sở, tôi lại luôn có nhiều cảm xúc và hoài niệm đẹp về những bữa cơm gia đình thơm ngon và đậm vị yêu thương như vậy.
31 Tháng Ba 20245:22 SA(Xem: 851)
Hoàn cảnh của Ukraine hiện nay gần giống như VNCH ngày xưa khi mối bận tâm của Mỹ đặt vào cuộc chiến ở Trung Đông. Nhưng may mắn thay tên đao phủ thủ
31 Tháng Ba 20243:06 SA(Xem: 798)
Bây giờ, tuổi đã nhiều, cuộc sống đã ổn định, tôi có thể tìm cho mình những bộ áo quần vừa ý, hợp thời, may cắt khéo léo. Tôi có điều kiện tìm hiểu trang phục thích hợp.
31 Tháng Ba 20242:27 SA(Xem: 1676)
Mưa rơi réo rắt cung đàn Giọt buồn rớt xuống lang thang khắp cùng Tháng Tư Tình Đọng bao dung Đôi bờ nỗi nhớ có cùng niềm vui...
31 Tháng Ba 20242:15 SA(Xem: 1126)
"có những vô tình như gió đẩy xa mây..."1 . để lại đây chiều khô Núi Sọ2 tả tơi treo -- -- giọt nắng cuối . đây thống khổ loài người dù lỗi đã được xóa dù tội đã được quên dù qua đêm thống hối .
31 Tháng Ba 20241:37 SA(Xem: 766)
Năm nào cũng vậy, người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài, dù đang ở trong bất cứ hoàn cảnh nào cũng đều nhớ đến ngày tết âm lịch thường được gọi là tết Ta để phân biệt với tết Tây.
30 Tháng Ba 20246:00 SA(Xem: 2097)
Nếu tiễn Tôi, hãy vỗ tay Đừng rơi nước mắt khóc vay thường tình!Luật tạo hoá có sinh có tử Tứ đại tàn lữ thứ thiêu thân! Đến khi dứt tức đứt căn Cầu kinh siêu thoát miễn phần lễ tang!
20 Tháng Ba 202412:32 SA(Xem: 1519)
Cuộc vui kéo dài mãi cho đến bốn giờ chiều mọi người mới lưu luyến chia tay ra về mang theo hình ảnh của buổi họp mặt ấm cúng trong tình đồng hương Biên Hòa, đồng môn Ngô Quyền
19 Tháng Ba 20241:45 SA(Xem: 1132)
Cuộc vui nào cũng tàn, điều thú vị là đã ghi lại kỷ niệm để tạo mong ước cho người tham dự sẽ có cuộc hội ngộ vui vẻ như vừa qua.
18 Tháng Ba 202411:34 CH(Xem: 2003)
Cầu còn ba nhịp phân hai Bộ hành qua lại tàu dài chợ khuya Tám năm hồn đá dựng bia Sông quê nước vẫn đầm đìa ngược xuôi Cầu Gành Biểu Tượng Quê Tôi...
18 Tháng Ba 20242:42 SA(Xem: 1234)
Với nền giáo dục nhân bản và khai phóng, trong gần 20 năm tồn tại cùng Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa, Trường NQ sản sinh biết bao nhân tài cho đất nước.
18 Tháng Ba 20242:31 SA(Xem: 1192)
Như vậy, ngay tại khuôn viên của trường, Đạo làm Thầy, Đạo làm trò và Tinh thần Tôn Sự Trong Đạo đã được đề cao và xem trọng, như là một tiêu chí căn bản mang đậm ý nghĩa giáo dục của trường THCT.
18 Tháng Ba 202412:59 SA(Xem: 1066)
Từng đám mây xanh lợn lờ trôi dưới cánh của chiếc westjet, cuộc sống vốn dĩ phải ganh đua; rồi… tiền bạc, danh tiếng, hạnh phúc có mãi mãi theo ta xuống mồ chăng?
18 Tháng Ba 202412:59 SA(Xem: 807)
Hát Rong được gọi là Troubadour, tên của một nhà soạn nhạc và nghệ sĩ biểu diễn vào thời kỳ trung cổ ở Âu Châu. Người phụ nữ hát rong được gọi là Troubairitz.
18 Tháng Ba 202412:35 SA(Xem: 1126)
Hôm nay là Ngày Giỗ của Nhị Vị Trưng Nữ Vương, bé Phú có làm mấy bài thơ để Vọng Tưởng đến Hai Bà. Xin kính mời Quý Thầy Cô cùng Quý vị thưởng lãm.
18 Tháng Ba 202412:28 SA(Xem: 1801)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Ở ĐÓ, MÙA XUÂN Nhạc Phạm Chinh Đông, trình bày Kim Oanh
16 Tháng Ba 20242:00 SA(Xem: 1097)
Trong những đêm cuối tháng 4 năm 1975, tôi thường trực đêm trong trung tâm giáo dục Hồng Bàng với các ban đồng nghiệp. Chúng tôi uống bia và đánh xập xám chướng để quên đi những lo âu
13 Tháng Ba 20244:39 SA(Xem: 6935)
Chuyến đi thăm Thầy Xưa ngày đầu năm mới 2024 của chị em mình lần này thấm đẫm ân tình, vô cùng ấm áp đúng không chị?
12 Tháng Ba 20243:54 CH(Xem: 2207)
Sống thêm hơn chục năm thôi Để xem sự thế đỏ đời thăng hoa Chúc Mừng Sinh Nhật chị ba Niềm vui bất tận tuổi già an nhiên...
10 Tháng Ba 20244:38 SA(Xem: 2061)
Gần nửa thế kỷ biền biệt xa cách Ngô Quyền. Cứ tưởng tượng một buổi chiều nào đó có người học trò trở về thăm trường cũ để rồi cảm thấy cõi lòng xa xót bơ vơ, ngậm ngùi thương nhớ cảnh cũ người xưa.
09 Tháng Ba 202411:58 CH(Xem: 1381)
Năm nay xuân Giáp Thìn cây anh đào tật nguyền lại nở rộ từ những ngày chớm tết cho đến giờ này. Ông dự định sẽ mời vài người bạn thân ghé nhà để uống trà thưởng hoa như dạo nào…
09 Tháng Ba 202411:21 CH(Xem: 691)
Bài viết này dựa trên kinh Nikãya nhằm cung ứng một vài khía cạnh cần biết trên đường tu học của thiền sinh Phật tử muốn tìm hiểu lộ trình tu tập trong đạo Phật như thế nào.
09 Tháng Ba 20243:32 SA(Xem: 1706)
Xuân về ! tuyết giá ngậm ngùi Nhớ em, còn tận phương trời nào...xa Xuân là Xuân của mọi nhà Chỉ mình anh vẫn thiết tha đợi người Mai đây, Xuân lại qua rồi Người đi biền biệt ngàn khơi, không về.
09 Tháng Ba 20242:23 SA(Xem: 2409)
Nắng sớm theo em lên đồi thông Quấn quýt chân em vạt nắng hồng Hoa cỏ xôn xao mừng em đến Anh một mình đứng giữa trời không… Mây trắng theo em lên đồi thông Chân chim mắt biếc tóc bềnh bồng
09 Tháng Ba 20241:44 SA(Xem: 589)
Tuy nhiên, vẫn phải nhìn nhận những nhà văn trẻ vừa và thật trẻ vẫn là niềm hy vọng của sinh hoạt Văn Học Di Dân Việt Nam như những đóm lửa của hy vọng còn chờ đợi
09 Tháng Ba 202412:51 SA(Xem: 2328)
Vượt qua sóng gió ba đào Cám ơn em giữ trọn màu thủy chung Qua rồi tuổi Lễ Tình Nhân Ngày Ba Tháng Tám có phần bậu đây
09 Tháng Ba 202412:40 SA(Xem: 2449)
Dù cho đi ngược về ngang Tháng Ba Ngày Tám tặng nàng bó hoa Thương nhau ân nghĩa đậm đà Nghĩa tình sâu lắng bài ca hạnh tồn...
08 Tháng Ba 202411:34 CH(Xem: 2619)
Xuân từ “Lục bát “bước ra? Ngắm Anh Đào nở sắc Hoa trắng ngần! Xuân đi Xuân đến bao lần? Mời tới Lễ Hội ân cần thiết tha!
01 Tháng Ba 20245:28 CH(Xem: 580)
Nếu “nhận thức về vô thường” được tu tập như vậy ngay trên tự thân, được làm cho sung mãn như vậy ngay trên tự thân ngũ uẩn, thì “tất cả dục tham được chấm dứt, tất cả các sắc tham được chấm dứt
01 Tháng Ba 20244:54 CH(Xem: 745)
Chỉ tồn tại có 21 năm, từ di sản của nền giáo dục thuộc địa của Pháp chế độ Việt Nam Cộng Hoà đã khai sinh một nền giáo dục Dân tộc, Nhân bản và Khai phóng mà giá trị đến ngày nay không ai có thể phủ nhận được.
01 Tháng Ba 20243:09 CH(Xem: 1136)
Anh hùng chỉ là người của một thời, một giai đoạn. Nhưng người tử tế đòi hỏi sự hy sinh thiệt thòi cả một đời! Miền Nam Việt Nam có thể không có nhiều anh hùng, nhưng những người có một tấm lòng và người tử tế thì không thiếu.
01 Tháng Ba 202411:40 SA(Xem: 1236)
Cũng đã khá lâu tôi có nghe vài người bạn kể rằng họ có xem một bộ phim Đại Hàn có tựa đề là “Bản Tình Ca Mùa Đông”. Tôi nghe rồi cũng bỏ qua chứ không quan tâm gì
01 Tháng Ba 202411:31 SA(Xem: 837)
Tôi cám ơn bác sĩ rồi theo con ra khỏi phòng mạch. Mọi sự vật trong toà nhà như sáng hẳn lên và rõ ràng, khi ra ngoài, tôi nắm lấy tay con gái, reo lên -Mẹ đã thấy được chiếc lá cây rung rinh trong gió… từng chiếc lá, không phải một khối xanh lay động như trước nữa.
01 Tháng Ba 202411:14 SA(Xem: 1057)
Trong tiếng Việt giàu đi với sang. Nhưng thời nay, giàu tiền thì nhiều nhưng mà sang thì không có mấy, đốt đuốc cũng khó tìm ra.Bởi sang nằm trong cốt cách, trong cách ứng xử, trong ngôn ngữ thể hiện,
01 Tháng Ba 202410:24 SA(Xem: 1131)
Cây ngọc lan nhân chứng cuối cùng của nhà xứ Tâng đã chứng kiến bao nhiêu cảnh vật đổi sao rời không còn nữa. Cảnh vật và con người trăm năm cũ nay chỉ còn là chuyện kể khúc còn, khúc mất mà thôi.
01 Tháng Ba 20249:30 SA(Xem: 469)
Tháng ba này, bác sĩ Quang lại lên đường sang Ukraine trong ba tháng.. Tháng bảy mới trở về. Tôi gợi ý anh nên viết hồi ký ghi lại những sụ việc, biến cố của từng ngày,
01 Tháng Ba 20248:53 SA(Xem: 2053)
những tánh người đồng nghĩa với địa danh Tân Mai, Tân Uyên, Dĩ An, Phước Hải, ... ánh mắt ở đây đẹp hơn từ ánh mắt tình chưa ai mà đã nhớ thương ai
24 Tháng Hai 20245:33 CH(Xem: 2160)
Kính chia sẻ đến quý anh chị CHƯƠNG TRÌNH CÙNG NHAU TU HỌC lớp Tìm Hiểu và Ứng Dung kinh NGUYÊN THỦY do Tuệ Huy- Tô Đăng Khoa phụ trách
24 Tháng Hai 20243:40 CH(Xem: 1367)
Người già tức là người lớn tuổi, còn gọi là người nhiều tuổi hay người cao niên… Thế thì bao nhiêu tuổi mới được gọi là người già, người lớn tuổi hoặc người cao niên?
24 Tháng Hai 20243:30 CH(Xem: 3629)
Mùa trăng đầu năm tháng giêng Trông như ánh mắt mẹ hiền yêu thương Dù cho xa cách hai phương Sáng soi vằng vặc độ lường nguyên tiêu.
23 Tháng Hai 202411:26 SA(Xem: 1290)
Tình yêu thật sự đã hiếm; tình bạn thật sự còn hiếm hơn”. Tình bạn giữa tôi và Cát Đằng quả là hiếm có. Cát Đằng, tên một loài hoa leo có màu xanh pha tím, mỏng mảnh. Bạn tôi cũng dịu dàng, mềm mại, quý phái như hoa.
23 Tháng Hai 202410:49 SA(Xem: 606)
Chính qua sự chú ý, chúng ta không chỉ tương tác với thế giới mà còn duy trì, quyết định phẩm chất của sự tồn tại của mình một cách chân thực nhất.
23 Tháng Hai 202410:16 SA(Xem: 1176)
Hãy viết thêm lời nguyền trên là - Lá vẫn xanh xanh mùa thủy chung - Cho trăm năm chỉ là chút tình - Hãy nâng niu giọt nắng mong mamh
23 Tháng Hai 20248:35 SA(Xem: 1781)
Khi hay tin một người bạn đồng nghiệp mới qua đời làm tôi hồi tưởng lại những kỷ niệm khi tôi mới bước chân vào nghề. Những kỷ niệm có vui có buồn đã theo tôi suốt cả cuộc đời dù muốn quên cũng không quên được.
17 Tháng Hai 20245:25 CH(Xem: 1621)
Lại một năm nữa sắp trôi qua, dù trí thông minh nhân tạo ngày nay đã có thể viết văn, sáng tác thơ, làm phim ảnh một cách dễ dàng, nhưng tôi vẫn thích theo lối cũ, ngồi mò mẫm để viết chút tản mạn chuẩn bị chào đón năm Giáp Thìn 2024.
17 Tháng Hai 20244:34 CH(Xem: 1617)
Làm sao quên được cái thời hoang sơ của thành phố Đà Lạt. Phong cảnh hữu tình và người thì dễ thương…
16 Tháng Hai 20246:07 CH(Xem: 1466)
Ý Như Vạn Sự là sự bùng vỡ của Trí Tuệ và Từ Bi cùng lúc. Trí Tuệ vì nhận chân bản tánh Như của vạn sự. Từ Bi vì sự bùng vỡ của tình thương yêu bình đẳng đối với vạn sự, cho phép vạn sự là chính nó, tự vận hành theo chu kỳ tuần hoàn sinh-trụ-hoại-diệt của chính nó.
16 Tháng Hai 20248:23 SA(Xem: 1558)
Hà ô Lôi là ai nhỉ? Chỉ được biết Hà Ô Lôi là một tiếng hát tuyệt vời, ảo diệu có thể làm mê hoặc lòng người. Nhưng vì cách đây đã năm thế kỷ nên không có cách gì ghi lại được tiếng hát đó. Người đời sau muốn nghe lại được nó, chỉ còn mỗi một con đường : nghe câu truyện kể về Hà ô Lôi
16 Tháng Hai 20248:03 SA(Xem: 1250)
Bởi vậy, nếu có chàng nào ngơ ngác lạc vào xóm tui, hỏi nhà cô Loan, thì phần nhiều sẽ nhận được câu trả lời rất... chảnh, rất lạnh lùng rằng: - Xóm này hổng có ai tên Loan hết á! Ủa, đang yên đang lành, Tết đến mần chi, để tôi bỗng nhớ da diết xóm cũ thương yêu của tôi thế này! Thôi, tui đi khóc đây.
16 Tháng Hai 20247:45 SA(Xem: 2575)
Mùa Xuân đó, tôi với anh gặp gỡ Ngày Ba Mươi nơi mảnh đất tạm dung Kẻ lưu vong nghe thương nhớ bâng khuâng Hình bóng quê nhà mới vừa bỏ lại
16 Tháng Hai 20247:26 SA(Xem: 2101)
Bây giờ Mẹ đã xa xôi 50 năm niềm nhớ bồi hồi vọng ngân Con ngồi đón gió mùa xuân Tìm đâu ánh mắt thiên thần Mẹ yêu...
16 Tháng Hai 20247:17 SA(Xem: 1367)
Hôm qua lội bộ Sài Gòn Ngang Dinh Độc Lập thấy còn nguy nga Tối nay có mặt ở nhà Cali về lại như là giấc mơ!
13 Tháng Hai 202410:11 SA(Xem: 1780)
Kim Phú viết một số bài thơ về Xuân, kính mời quý vị nhàn lãm. Trân trọng. KimPhú Nguyễn
08 Tháng Hai 20242:02 SA(Xem: 7126)
Tôi cảm thấy điều may mắn nhất cuộc đời tôi có được, đó là tình thương yêu của thầy cô giáo trường xưa - cho dù thầy cô đã từng trao tôi con chữ hoặc không -
07 Tháng Hai 20243:39 SA(Xem: 2299)
Giáp Thìn… Tân Xuân chúc Ông-Bà Cùng lời thân kính chúc Mẹ-Cha Bách Niên, sức khỏe cao như núi Vui vẻ đoàn viên vui cửa nhà Kính chúc Thầy Cô, chúc bạn bè Đón Xuân họp mặt tay nâng ly
07 Tháng Hai 20243:21 SA(Xem: 2316)
Trong cuộc sống của chúng ta đôi khi có những cuộc gặp gỡ thật tinh cờ … dù ngắn ngủi nhưng cũng để trong lòng nhau những tình cảm quý mến chân tinh và trân trọng
07 Tháng Hai 20243:14 SA(Xem: 2153)
CHÀO xuân đáo tuế niên lai ĐÓN năm mới với bạc tài đầy rương GIÁP che cờ xí mở đường THÌN uy trấn vũ vô cương cưỡng cầu.
06 Tháng Hai 20243:48 SA(Xem: 1208)
Phải chăng Tiếu ngạo giang hồ thể hiện được tính lãng mạn cao độ, khát vọng tự do của con người? Phải chăng đó cũng là tâm thức và nỗi khát vọng của chính tác giả Kim Dung?
05 Tháng Hai 20245:48 CH(Xem: 1219)
Các cựu học sinh nổi tiếng của trường này là hoàng đế Bảo Đại, quốc vương Sihanouk, tổng trưởng dân vận chiêu hồi Hoàng Đức Nhã, chuẩn tướng Dương Mộng Bảo…
05 Tháng Hai 20243:58 CH(Xem: 2435)
Anh chị em chúng tôi đã có một buổi chiều cuối năm âm lịch đáng nhớ, Tết Giáp Thìn đang về rất gần, chúng tôi vui vì mình đã cùng nhau "mời người lên xe tìm về quá khứ"
05 Tháng Hai 20243:47 CH(Xem: 804)
Đó là mùa Xuân không sinh không diệt. Chất Xuân vượt ra ngoài cảm xúc của con người, nó vượt ra khỏi thời gian, không gian. Nó không bị ảnh hưởng bởi quy luật vô thường
03 Tháng Hai 20241:59 SA(Xem: 1596)
Xin bấm vào link tên bài hát bên dưới hoặc youtube để thưởng thức: NHỚ MỘT CHIỀU XUÂN - Nhạc sĩ Nguyễn Văn Đông Tiếng hát Kim Phụng - Hòa âm Hoàng Cung Fa
03 Tháng Hai 20241:32 SA(Xem: 2829)
Có thể nói đọc báo Xuân trong những ngày Tết là thú tiêu khiển tao nhã, là món ăn tinh thần lành mạnh, là nét đẹp văn hóa của cha ông đã có từ xa xưa,
29 Tháng Giêng 202410:26 CH(Xem: 3529)
Nhưng së sang sông Đồng Nai về thăm lại trường cũ, gặp lại Thầy xưa, để biết mình từ đâu và biết chốn để quay về. Ngô Quyền như tiếng gọi trường xưa
29 Tháng Giêng 20243:43 CH(Xem: 1480)
Tết con rồng thứ ba của thế kỷ 21 sẽ bắt đầu từ ngày 10 tháng 2 – 2024. Mong rằng suốt năm con rồng đừng có thêm biến cố chết người để khỏi nghe các lời bàn của các nhà mê tiên tri
29 Tháng Giêng 20242:00 SA(Xem: 1124)
Chương trình Nhạc Tình Chọn Lọc với chủ đề “ CHÚC XUÂN" do Như Hương và bạn hữu tổ chức ngày thứ bảy Jan 13rd - 2024. Do chị Kiều Oanh chuyển
28 Tháng Giêng 202411:27 CH(Xem: 2342)
Mưa thắm non xanh, hồng cỏ biếc, Nhớ mờ dâu biển, lạc vân hài. Em ơi, Xuân khóc, mười phương lệ, Tình đắm phương nào, có nhạt phai?
28 Tháng Giêng 20241:03 SA(Xem: 2800)
Tết Tây xong, tới Tết Ta Cả hai cái Tết chả tha cái nào! Tết Việt không có countdown Cúng giao thừa lạy đón chào tổ tiên Nhan đèn, ngũ quả Bàn-Thiên Bao lì xì đựng sẵn tiền mới tinh
28 Tháng Giêng 202412:30 SA(Xem: 1453)
Trong phạm vi bài này xin chỉ nhắc đến một số trường trung học tiêu biểu ở các đô thị lớn như Sài Gòn, Huế , Cần Thơ...
27 Tháng Giêng 202411:05 CH(Xem: 1572)
Không biết mấy chục năm sau những lứa tuổi học trò ngày nay tại Việt Nam họ cũng sẽ họp mặt trường lớp cũ, họ cũng có những kỷ niệm đẹp dưới mái trường xưa với thày cô, bạn bè,
27 Tháng Giêng 20241:50 SA(Xem: 2811)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: CHÚC THƯ MÙA ĐÔNG Nhạc Phạm Chinh Đông, trình bày Cẩm Bình.
27 Tháng Giêng 202412:13 SA(Xem: 1459)
Tôi chỉ kể chuyện cá nhân chứng kiến (bên đây), và xem video ( bún chửi Hà Nội), chớ không vơ đũa cả nắm cho bất cứ nơi chốn nào.
26 Tháng Giêng 20244:08 CH(Xem: 1769)
Thưa đó là những thành phần có ăn học, được các chính phủ thời Đệ Nhất và Đệ Nhị Cộng Hòa cho học bổng đi học tại Pháp, tại Mỹ,
15 Tháng Giêng 20242:50 SA(Xem: 3583)
Họp mặt mini của Thầy trò Ngô Quyền ở thủ phủ Austin ở một tiểu bang được mệnh danh là "Everything's big here" vào cuối tháng 11 năm 2023 được chúng tôi gọi là "Tạ ơn ở Austin".
15 Tháng Giêng 20242:47 SA(Xem: 2786)
nhưng thành phố của tôi có những góc nhỏ duyên dáng và dễ thương khiến người dân bản địa sẽ nhớ hoài như: con đường đẹp dốc tòa, con đường Nguyễn văn Trị (NVT) dọc theo bờ sông
14 Tháng Giêng 20243:49 SA(Xem: 992)
Đã có nhiều tác giả viết hoặc bình luận khen chê trực tiếp hay gián tiếp về cuốn tiểu thuyết Vòng tay học trò của nhà văn Nguyễn Thị Hoàng.