Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Phan Phú Hiệp - Z30-A KÝ SỰ

04 Tháng Ba 202211:59 CH(Xem: 5708)
Phan Phú Hiệp - Z30-A KÝ SỰ

Z30-A KÝ SỰ

 


Ga Biên Hòa vào một buổi sáng sớm mùa hè năm 1978, có một bạn trẻ độ khoảng 18-19 tuổi , dáng người gầy ốm khệ nệ xách một giỏ đệm gồm đường tán, mắm ruốc, thực phẩm khô và một ít thuốc men, cố gắng chen lấn trong đám đông để mua vé xe lửa Biên Hòa- Xuân Lộc. Vất vả một hồi, cuối cùng bạn ấy cũng mua được vé. Bạn lại tiếp tục xách giỏ đệm, đi tìm chỗ ngồi trên tàu. Lúc ấy, tàu đã chật kín người và hàng hoá. Loay hoay mãi mà bạn ấy không thể nào tìm được chỗ để chen vào, dù là một chỗ để đứng bên trong toa. Cuối cùng, khi chỉ còn vài phút là tàu lăn bánh, bạn cũng tìm được một chỗ đứng rất nhỏ, đủ để đặt một bàn chân trái trên bậc lên xuống của toa tàu, còn chân phải thì để lơ lững bên ngoài không trung. Giỏ đệm thì bạn thắt dây quai đeo quàng qua cổ, tay trái nắm chặt tay vịn, tay phải ôm chiếc giỏ. Bạn nghĩ thầm: thôi cũng được, dù gì mình cũng còn may mắn. Còn bao nhiêu người bị bỏ lại ở sân ga vì không lên được tàu.

Tàu bắt đầu chuyển bánh. Trên lộ trình gần 100 km, đứng một chân như đang làm xiếc, bạn không sợ trượt té mà chỉ sợ bị kẻ xấu giật mất chiếc giỏ đệm. Tay chân mỏi nhừ, nhưng làn gió mát bên ngoài làm bạn cảm thấy dễ chịu hơn và miên man hồi tưởng lại những sự việc xảy ra trong gia đình, như một đoạn phim quay chậm:

…. Sau ngày 30/4/1975, hai người anh là sĩ quan cảnh sát của bạn trình diện đi học tập trung tại địa phương. Nhưng rồi khi trình diện đi học theo kế hoạch mười ngày, trở thành chuyến đi một tháng, một năm, hai năm, và đến nay đã hơn ba năm mà các anh vẫn biệt tăm. Gia đình bạn chờ tin hai anh trong mỏi mòn vô vọng. Hết lên phường, lên thành phố, lên tỉnh, hết nhờ người này đến người khác, tin tức về hai anh vẫn chỉ là những câu trả lời mơ hồ. Để rồi tiếp tục chờ đợi. Cuộc sống của gia đình có thân nhân là sĩ quan cải tạo trên một quê hương đã mất thật không dễ dàng chút nào. Mẹ bạn đã bán dần hết những gì có thể bán được để tồn tại, chờ ngày đón các con trở về. Vì có người thân đi cải tạo, nên con đường vào đại học của bạn trở nên gập ghềnh khó khăn hơn, khi mà lý lịch đã có tì vết nên không thuộc diện ưu tiên . Nỗi vất vả tủi nhục, đớn đau mà những người trong cuộc như bạn mới cảm nhận được.

Vào một ngày đầu năm 1976 , gia đình bạn vui mừng đón tiếp người bà con rất gần, là cán bộ cao cấp tập kết, ở Hà Nội về thăm họ hàng sau 20 năm xa cách. Mừng mừng tủi tủi, như chết đuối giữa dòng tìm được phao cứu sinh. Mẹ bạn khóc nức nở, nài nỉ người bà con ấy thương tình mà đứng đơn bảo lãnh cho hai người con sớm trở về. Người bà con rất gần ấy trả lời một cách lạnh lùng: “Chị hãy để cho các cháu đi học tập, lao động để các cháu quán triệt đường lối chính sách của nhà nước, để chúng nó tiến bộ hơn.”  Câu trả lời thẳng thắn ấy của người bà con đã đặt dấu chấm hết niềm hy vọng của mẹ bạn.

Mãi đến 1978, gia đình bạn mới nhận được giấy phép thăm nuôi người anh lớn tại trại Z30-A - Gia Ray - Xuân Lộc. Bạn cảm thấy nôn nao khi hôm nay sẽ gặp lại người anh sau ba năm bặt tin. Nghe nhiều người kể những câu chuyện khắc nghiệt ở các trại cải tạo, bạn nghĩ không biết người anh gầy ốm của mình có chịu đựng nỗi những gian truân này hay không? Rồi khi biết được những chuyện không vui xảy ra trong gia đình, liệu anh ấy có bình tâm và chịu đựng được hay không? ...

Tiếng còi vang lên  báo hiệu tàu đã đến ga Hố Nai, đã cắt ngang dòng suy nghĩ, và đưa bạn trở về với thực tại. Không thấy hành khách xuống ga, mà chỉ có người tìm cách chen lên và cố chất thêm hàng lên tàu. Trong toa bây giờ có đủ các mùi: cá khô, khoai củ, mắm muối và mồ hôi người ... làm cho không gian trong toa tàu vô cùng ngột ngạt. Bạn thấy mình còn may mắn được hít thở không khí ngoài trời , dù tay chân bắt đầu mỏi nhừ. Tàu lại tiếp tục lăn bánh đến các ga: Trảng Bom, Dầu Giây, Long Khánh, Bảo Chánh và đến ga Gia Ray lúc hơn 10 giờ. Trời nắng gắt, tay chân của bạn tê cóng và đau nhức kinh khủng.

Bạn xuống ga Gia Ray. Ở đó có một vài người cùng đi thăm thân nhân tại trại Z30-A. Thế là bạn nhập nhóm với họ. Từ ga Gia Ray, cả nhóm đi bộ ra đường cái để đón xe đi Căn Cứ 4 ( cách đó khoảng 20 km). Trên lộ trình này, chỉ có duy nhất loại xe than để chở hành khách. Một chuyến xe bão táp lại tiếp diễn. Trên xe than cũng chật cứng người. Lớp ngồi trên các bao hàng trên sàn, lớp đứng đeo theo phía sau. Nhưng may mắn hơn trước, bạn cũng tìm được một chỗ ngồi chật ních trên xe. Có vài người ngồi trên mui xe. Chở nặng, chiếc xe như quằn xuống. Tuy vậy, nó cũng ì ạch bò, lúc nào đến nơi thì đến. Như tên gọi, người ta đốt than để chạy xe thay cho xăng. Thỉnh thoảng, người lơ xe cầm một khúc gỗ đập rầm rầm vào bình than hình trụ để than xuống đều. Hơi nóng tỏa ra từ bình than giữa trưa hè làm cho không khí trong xe vô cùng ngột ngạt và nóng bức. Bạn nghe rõ tiếng than cháy nghe rèn rẹt. Nhìn ra hai bên thân xe, những tia lửa xẹt ra , chớp chớp như pháo bông một lúc rồi tắt lịm trên đường nhựa.

Xe chạy ì ạch khoảng gần một giờ mới đến được ngã ba Ông Đồn. Tại đây, những người đi thăm nuôi tại Z30-A đều xuống xe. Tại ngã ba này có một bến xe lam nhỏ khoảng 4-5 chiếc để đón khách thăm nuôi vào trại cách đó khoảng 7-8 km. Bạn lại xách giỏ đệm lên một chiếc xe lam, trên xe sẵn có một nhóm 3-4 bạn trẻ khác người Sài Gòn đi thăm cha. Biết  là dân cùng cảnh ngộ với nhau, nên bạn hòa đồng với nhóm rất nhanh. Trò chuyện rôm rả. Chiếc xe lam chạy trên con đường đất đỏ dẫn vào trại, để lại phía sau đám bụi đỏ mịt mù. Hai bên đường là rừng cây bạt ngàn, nhiều cây cổ thụ rất to. Thời ấy, chiến tranh vừa mới kết thúc, nên chưa có nạn phá rừng ồ ạt bởi lâm tặc như hiện nay. Trên đoạn đường còn cách trại độ 3-4 km, xuất hiện một đoàn người cải tạo đi thành hàng dọc bên lề đường, cứ cách 7-8 người, có một vệ bình cầm súng AK đi canh chừng bên cạnh. Khi xe chạy ngang qua, những người cải tạo len lén ngước lên và nhìn theo xe như để tìm người quen.

Cuối cùng, cổng trại Z30-A cũng thấp thoáng hiện ra từ xa. Xe lam đậu cách cổng trại hơn 1 km vì trại không cho xe đến gần. Cổng trại làm bằng vỏ đạn pháo binh. Trên giàn giá bằng sắt ấp chiến lược ở giữa có căng một băng rôn bằng vải thật lớn, nền đỏ chữ vàng: "Không có gì quý hơn Độc Lập,Tự Do ". Bên dưới cái khẩu hiệu ấy là cổng sắt lớn, hai bên bao phủ bởi một lớp kẽm gai dầy đặc. Phía bên trái cổng là một tháp canh của vệ binh. Sự thật mỉa mai là Tự do ở đâu không thấy mà ở đây chỉ thấy cảnh tượng u ám của một trại giam (!)

Sau khi xuất trình giấy phép thăm nuôi và chiếc giỏ đệm được mở ra để vệ binh xét, bạn và mọi người được đưa vào phòng chờ. Nói là phòng cho oai, chứ thật ra đó là một cái lán rộng, mái lợp bằng lá buông, được dựng lên bằng các cọc tre, dãy ghế ngồi cũng được làm từ sóng buông. Ngồi trong phòng chờ, bạn lại nghĩ lung tung : Ông anh mình  người cao gầy dáng vẻ thư sinh. Ở trong hoàn cảnh nghiệt ngã nầy, không biết anh ấy có chịu đựng nổi hay không? Suốt hơn 4 tiếng đồng hồ trên xe lửa, xe than, ngồi trên chiếc xe lam chật chội mà bạn không thấy lâu bằng thời gian ngồi trong phòng đợi này.

Cuối cùng, người thăm nuôi được gọi vào phòng thăm gặp, đó là một phòng giống như phòng chờ, có đặt một dãy bàn dài . Một bên là chỗ thân nhân ngồi. Bên đối diện dành cho các anh cải tạo . Cán bộ ngồi ở đầu bàn quan sát và nhắc nhở mọi người bằng những lời chắc nịch: “ Chỉ được gặp mặt thân nhân 30 phút, chỉ thăm hỏi và nói những điều tích cực, có tính cách động viên, không được than khóc, trao quà xong, hết giờ phải nhanh chóng ra ngoài "…

Ngồi đợi khoảng 30 phút, quản giáo dẫn một đoàn cải tạo viên khoảng 10-15 người. Căn phòng sôi động hẳn lên, tiếng hỏi thăm vồn vã hòa điệu cùng tiếng khóc nấc nho nhỏ của một vài người. Hầu hết các anh cải tạo, người nào cũng gầy còm, đen đúa, mệt mỏi như nhau, nhưng nếu quan sát kỹ, bạn vẫn dễ dàng nhận ra được từ các anh phong thái đĩnh đạc, thông minh, nho nhã, hiền hậu của những người có tri thức,  khác biệt hẳn với những người đang canh giữ các anh. Sau một thời gian dài không gặp, bạn đã không kịp nhận ra ngay người anh. Nhưng từ xa, người anh đã nhận ra và gọi tên bạn. Người anh đã thay đổi diện mạo quá nhiều đến nỗi bạn không thể tưởng tượng được: gầy ốm nên trông anh nhỏ bé hẳn ra, mắt thâm quầng, mặt đen sạm, trông anh rất hom hem và thiểu não. Người anh mặc quần áo lính cũ đã sờn rách, được chấp vá bằng vải bao cát, đầu đội nón lá đã rách tươm. Ngồi đối diện người anh, bạn luôn tự nhủ phải thật cứng rắn, thật bản lĩnh , giữ tinh thần lạc quan để động viên anh. Nhưng không hiểu sao, lúc ấy bạn lại nghẹn ngào không nói nên lời, nước mắt cứ tuôn chảy trên khóe mắt không thể kiểm soát được. Người anh cũng không kềm chế được cảm xúc. Sau một vài phút nghẹn ngào, người anh hỏi: "Mẹ có khỏe không? Các em thế nào ? Gia đình anh thế nào?..."

Bạn lấy lại bình tĩnh và trả lời như đã lập trình sẵn từ trước: "Mẹ khỏe, gia đình rất vui và luôn chấp hành tốt các chính sách của nhà nước. Các cháu học giỏi và tích cực tham gia các đoàn thể ..bla.. bla..bla..." Bạn đã cố giấu đi những điều uất nghẹn mà không thể nói ra được. Bạn cũng động viên người anh giữ gìn sức khỏe và giữ vững tinh thần lạc quan. Hai tay người anh đặt trên bàn, gầy guộc, đen sẫm, nhăn nheo, chai sạn. Trong giây phút chạnh lòng theo cảm tính, bạn với tay nắm lấy bàn tay người anh. Chợt thấy cán bộ ngồi đầu bàn mắt nhìn chằm chằm như để cảnh cáo. Bạn vội rút tay nhanh vì sợ người anh bị kỷ luật đưa về trại, và phạt không cho nhận quà. Ba mươi phút ngắn ngủi qua nhanh, cán bộ bảo:" Nhận quà, hết giờ ".

Bạn trao nhanh chiếc giỏ đệm cho người anh. Rồi cùng với mọi người đứng dậy ra ngoài, mắt dõi theo các anh bước trở vào trại cho đến khi khuất dạng. Lòng bạn se thắt lại. Bốn giờ chiều , bạn theo đoàn người thăm nuôi, trở ra đường đất đỏ đón xe lam, tiếp tục cuộc hành trình trên các chuyến xe bão táp để về nhà.

Được gặp lại người anh, dù trong thân thể xác xơ, tiều tụy, nhưng bạn lại cảm thấy an ủi trong lòng, vì biết có bao nhiêu người vợ, người mẹ, người em, người con... đã không còn cơ hội đi thăm thân nhân, bởi người thân của họ đã vĩnh viễn nằm xuống trong nấm mồ hoang lạnh giữa núi rừng, vì không có thuốc trị bệnh, vì đói khát kiệt sức, hay vì cách đối xử khắc nghiệt của những người canh giữ....

Bạn tạm biệt người anh và những người tù không có bản án. Thật vậy, tất cả các anh đều không có bản án. Một năm, hai năm… năm năm, mười năm, mười lăm năm... Không một ai biết được ngày về. Nhưng các anh ơi, các anh cứ cho là tuần sau, tháng sau sẽ về đi.  Các anh hãy cứ lạc quan mà tin rằng " Một mai qua cơn mê, sông cạn lại thành dòng, Xuôi về ngọt quê hương "... các anh sẽ có ngày trở về với gia đình để cảm thấy lòng nhẹ nhàng thanh thản hơn, để còn một chút hy vọng cho tương lai, để còn làm lại cuộc đời cho anh, cho người bạn đời, cho mẹ già, cho đàn con nhỏ dại của các anh nữa, phải không?

Thời gian trôi qua, niềm mơ ước tưởng chừng như ảo vọng ấy cũng đã đến. Hai người anh của bạn cũng được rời trại cải tạo để trở về nhà vào những năm 1980-1981, vất vả làm công dân hạng dưới đáy của xã hội trọn 10 năm. Sau đó hai người anh mới  "quán triệt " được ý nghĩa của câu " Không có gì quý hơn độc lập, tự do ", khi họ chính thức được hít thở không khí tự do thật sự tại đất nước Cờ Hoa. Một kết thúc có hậu thông  qua chương trình H.O , nhưng sự nghiệt ngã của số phận đã lấy mất đi những năm tháng đẹp nhất trong độ tuổi tràn đầy năng lượng sống của các anh.

Khi hồi tưởng lại những năm tháng đau buồn, mất mát, chia lìa, đổ vỡ, tù đày, bị phân biệt đối xử... của nhiều người dân miền nam, trong đó có gia đình mình, bạn cảm thấy trong lòng trĩu nặng và man mác buồn. Nhiều lần bạn muốn quên phứt đi cho khỏe, nhưng lại cứ trăn trở mãi. Vì đó là sự thật lịch sử, những biến cố ấy đã từng hiện hữu trong một thời gian dài, không thể dễ dàng xóa đi được. Bạn phải nhớ, để sau này kể lại cho con cháu biết rằng thế hệ cha ông của chúng đã từng trải qua một thời kỳ vất vả gian truân như thế nào trước khi đến được bến bờ tự do.

Vì vậy, cần phải trân quý giá trị của hai chữ Tự Do.

Z30-A

(Ảnh sưu tầm)


Hiệp Phan - 02/2022

22 Tháng Mười 201510:48 CH(Xem: 22540)
Chỉ là cơn gió qua thôi. Chỉ là mộng ảo một đời rong chơi. Chỉ là những giọt lệ rơi. Chỉ là một kiếp đến rồi lại đi.
22 Tháng Mười 201510:10 CH(Xem: 27376)
(kính tặng quý Thầy Trần Phiên và Hà Tường Cát trường TH Ngô Quyền, Biên Hoà)
22 Tháng Mười 201511:24 SA(Xem: 11378)
Bây giờ trời đã vào thu. Gió mơn man nhẹ lời ru tháng Mười. Đóa hoa sen trắng mỉm cười. Đón cô công chúa tháng mười hạ sinh
17 Tháng Mười 20158:54 SA(Xem: 21194)
Cũng là một thoáng rong chơi Mừng người nhập thế, khóc người thiên thu.
16 Tháng Mười 201510:44 CH(Xem: 22310)
Làm sao hốt hết tơ vương Làm sao tỉnh lặng như gương mặt hồ
16 Tháng Mười 201510:31 CH(Xem: 23589)
là ta đó nhọc nhằn cạn kiệt.nằm trơ ra con cháu tiếc thương
16 Tháng Mười 201510:03 CH(Xem: 16709)
Vĩnh biệt em trai của chị.Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
16 Tháng Mười 20157:50 CH(Xem: 19636)
tôi muốn em thăm quê tôi, nhưng quê hương ấy quá xa vời
16 Tháng Mười 20157:46 CH(Xem: 17789)
Hương sắc phơi nhòa môi má lạnh Nước hồ soi nhạt ánh trăng mờ Trường canh bạn vắng đời hiu quạnh Vương vấn trông diều cánh lửng lơ.
15 Tháng Mười 201510:22 CH(Xem: 18882)
Nhưng Trời ơi!...Chỉ là mơ! Còn em như cánh nhạn mờ xa khơi Mỗi lần Thu!...Lá vàng rơi!.. Nhắc tôi đừng dại... tin lời người dưng!
13 Tháng Mười 20151:12 SA(Xem: 17469)
Ngày nào tóc đen, áo trắng quần xanh, bây mái tóc của nhau đã bạc màu sương gió, nắng úa thời gian. Nhưng kỷ niệm không phai mờ.
10 Tháng Mười 201512:39 SA(Xem: 23256)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TRỜI KHÔNG CÒN CHÚT MÀU XANH - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
09 Tháng Mười 20158:52 CH(Xem: 25284)
Giữa đêm, mưa vẫn còn, ngập ngừng, dằn dỗi. Như muốn dừng. Như vẫn muốn rơi. Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
09 Tháng Mười 201512:48 CH(Xem: 28083)
Thuở thơ ngây nhìn theo diều giấy Thấy con đê gần cánh đồng xa Tim căng tròn như diều vươn cánh Thương vô cùng cơn gió không nhà.
08 Tháng Mười 20153:20 CH(Xem: 25903)
Tháng mười thẳm thẳm lạnh sầu đông. Chốn xa hư ảo chuyện viễn vông. Đá vẫn xanh xao dòng lệ cũ. Nhớ nhung còn giữ mãi trong lòng.
08 Tháng Mười 20151:24 SA(Xem: 17292)
Mùa hè ngày xưa sân trường phượng đỏ, Mùa hè bên này phượng tím thật buồn. Chiều SanJose nhớ nhớ thương thương Tiếc thật đó, một thời áo trắng"
03 Tháng Mười 20151:40 SA(Xem: 24377)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh HÀ NỘI MÙA TRỞ GIÓ - Trọng Đại sáng tác - Vũ Khanh trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
03 Tháng Mười 201512:32 SA(Xem: 23515)
Thầy dự định sẽ viết lại chuyện này khi khoẻ hơn. Không may, dự định đó chẳng bao giờ thành sự thật. Xin được thay Thầy kể lại chuyện này như một nén tâm hương tưởng nhớ nhân giỗ đầu của Thầy.
03 Tháng Mười 201512:24 SA(Xem: 16863)
Quý anh chị cựu học sinh tìm về Ngô Quyền năm 2016. Như đến với “ Một Tối Ngô Quyền” vì thời gian không còn bao lâu nữa…
02 Tháng Mười 20156:33 CH(Xem: 36145)
Hôm nay tôi muốn viết về đám cưới con gái của một người anh Ngô Quyền. Tôi biết đây là chuyện cá nhân, riêng tư không phải là đề tài chính. Nhưng niềm vui hội ngộ đó tôi muốn chia sẻ với mọi người.
02 Tháng Mười 20156:02 CH(Xem: 20790)
Vui thay Hưng Thái bên trời Luôn tay vun quén lá rơi khắp vườn Là cây hạnh phúc dấn thân Ráng vun chắc gốc cây thần ấy nghe .
02 Tháng Mười 20155:36 CH(Xem: 25748)
Dung* ngơ ngẩn Chúa chiều ly biệt Trăng ngậm ngùi ta phận lá lay Lòng vẫn trách hờn Diên Thọ tặc Bày chi nét chấm dưới mi ngài !!!
02 Tháng Mười 20155:31 CH(Xem: 25338)
Ngồi bên chiều nhớ lại thời tuổi ngọc Nhớ ngôi trường và con dốc thân quen Nhớ nắng vàng reo trên đường đi học Nhớ ngõ về áo trắng bước người theo.
02 Tháng Mười 20151:58 SA(Xem: 26523)
Phố đông vui vẫn thấy buồn Tìm trong phố cũ áo thương nhung mềm. Lạy trời dứt hạt mưa êm Vờn quanh kỷ niệm đi tìm dáng xưa.
30 Tháng Chín 20154:57 CH(Xem: 28645)
Trăm năm chợt đến thuyền ra biển Ngàn đêm tỉnh giấc mộng ảo huyền Nếu khóc than mà đổi được đời Nước mắt tôi chảy mãi không thôi
30 Tháng Chín 20152:38 CH(Xem: 22173)
Từ nhiều nguồn khác nhau, tôi đã sưu tầm hình ảnh của anh chị em cùng chung gia đình Hướng Đạo Biên Hòa khi xưa. Dù cố gắng rất nhiều, nhưng chưa thể nào đủ số ...
26 Tháng Chín 20151:35 SA(Xem: 23631)
Thu của tôi đã đi xa, vĩnh viễn đi xa như thời thơ ngây tuổi trẻ của tôi không còn. Tôi hái một lá thu vàng thổi bay theo gió. - Bay đi, bay đi chiếc lá nhỏ mùa thu dễ thương. -Bay đi, bay lên cõi vĩnh hằng tươi đẹp, Thu thiên thần ngày đó của tôi.
25 Tháng Chín 201511:11 CH(Xem: 33771)
Gọi là trà nhưng tất cả đều là những cánh hoa mai trong vườn nhà, được thầy tôi tự tay hái nhặt, chế biến và pha uống như trà. Trà Hoa Mai được pha trong tách sứ hoặc thủy tinh, có thể ngắm từng đóa hoa xoay tròn, mong manh trong nước.
25 Tháng Chín 20158:48 CH(Xem: 19008)
1/ Ngân hàng đầu tư Goldman Sachs của Mỹ đã bất ngờ đưa ra thông báo quyết định ngưng đầu tư vào Trung Cộng. 2/ Tập đoàn Lý Gia Thành đã chuyển dần tài sản từ Trung Quốc sang Châu Âu
25 Tháng Chín 20155:33 CH(Xem: 21340)
Trung Thu lại đến, tôi nhớ anh, nhớ những ngày cắm trại trong phi trường Biên Hòa, nhớ những chiếc xe hoa hình con trâu, con khủng long…Tôi viết mấy dòng nầy riêng dành cho anh. Người huynh trưởng mà tôi luôn yêu quý.
25 Tháng Chín 20151:00 CH(Xem: 29685)
Tết Trung Thu là lễ hội cổ xưa của Việt Nam đặc biệt dành cho trẻ con thường tổ chức vào trung tuần tháng 8 âm lịch. Truyền thống này đã có từ những ngàn xưa, cách đây khoảng 15-20 ngàn năm trước ...
25 Tháng Chín 201512:22 CH(Xem: 31173)
Rừng xưa đã khép dần bao trăn trở Xa lắm rồi vẫn đọng mãi trong tim Ngày hôm qua dẫu buồn sao mà nhớ Những bồi hồi thân ái nỗi niềm riêng.
25 Tháng Chín 201511:15 SA(Xem: 45240)
Tóc xưa giờ cũng bạc màu Trăng đâu có biết tình đau nghìn trùng Gửi em sợi tóc nhớ nhung Theo trăng đi khắp tận cùng nhân gian Đợi em, trăng có úa vàng...
25 Tháng Chín 20155:38 SA(Xem: 25119)
Chờ ngày họp mặt rộn ràng Tay trong tay nắm ngỡ ngàng tưởng mơ Nhớ về “ NGUYỄN TRÃI” tuổi thơ Yêu Thầy, quý Bạn đơn sơ vì tình.
25 Tháng Chín 20151:13 SA(Xem: 27307)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức MÙA TRĂNG CUỐI CÙNG - Nhạc Phạm Chinh Đông Đoàn Minh trình bày
25 Tháng Chín 201512:43 SA(Xem: 21879)
Mời thưởng thức 1 tác phẩm tuyệt vời, mới nhất của Hạnh Phạm
19 Tháng Chín 20152:41 SA(Xem: 23495)
Bé Nhè ơi! Dì xin lỗi con, dì đã không thể thực hiện ước mơ ngày nào của con. Ước mơ chỉ làm một người con gái bình thường nghèo nàn. Dùng hai bàn tay của mình lao động để mưu sinh
19 Tháng Chín 20152:12 SA(Xem: 27272)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức ."Mùa Thu Đông kinh" - Nhạc Hoàng Thi Thơ - tiếng hát Thái Thanh. Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
18 Tháng Chín 20151:42 CH(Xem: 16870)
Tháng 9 năm 2014 sau một thời gian bị thập diện mai phục đến phải ngọa hổ tàng long ở Standford, người hùng đã nhắm mắt xuôi tay buông cả Ỷ Thiên kiếm lẫn Đồ Long đao.
18 Tháng Chín 20153:04 SA(Xem: 24038)
. Giá như có thể thực hiện được một đêm lửa trại, mà thôi chỉ cần một buổi sáng Chủ Nhật đông đủ anh em là thú vị lắm rồi. Và lúc đó không cần củi lửa gì, anh Trưởng lão Đặng Ngọc Tới vẫn có thể cất cao giọng hát:
18 Tháng Chín 20152:48 SA(Xem: 24450)
Tạm xa Bạn quý trên đời, Và "Thần Tiên Đảo", buồn ơi là buồn, Người về tím cả lòng luôn, Nắng vàng, Thu sớm là nguồn vui thôi.
17 Tháng Chín 20157:58 CH(Xem: 22253)
Mời quý vị đọc bài viết sau đây để rút tỉa thêm kinh nghiệm về chứng bệnh này nếu chẳng may mắc phải.
17 Tháng Chín 201510:09 SA(Xem: 25342)
Thôi đi nhé, giã từ bao mộng mị, Gió sẽ đưa mây về cuối chân trời. Ta vẫn thế, vẫn một đời phiêu lãng, Ngẫm cuộc đời, chỉ là giấc mơ qua.
17 Tháng Chín 20152:43 SA(Xem: 26555)
Tiếng chim khuya vừa gọi Buông cánh vào hư không Tim mùa thu đau nhói Như chạm vào mênh mông.
17 Tháng Chín 20151:56 SA(Xem: 19820)
Thu đến rồi chưa sao lá bay? Khung trời bàng bạc một làn mây Giòng sông vẫn điểm màn sương mỏng Áo lụa còn phô dáng liễu gầy
16 Tháng Chín 20151:35 SA(Xem: 19607)
Nơi em về có đi qua phố quận Giữ dùm tôi màu áo lụa vàng mơ Để tôi biết, mùa thu xa rất nhẹ Thuở tình xưa hoài vẫn nhớ không mờ.
12 Tháng Chín 20152:21 SA(Xem: 27178)
(Kính tặng Thầy Phạm Gia Hưng) Hawaii xứ sở đẹp xinh. Biển xanh non nước hữu tình người ơi!
12 Tháng Chín 20152:08 SA(Xem: 28310)
Em nằm đó, thiên thần gẫy cánh. mặc khải một cuộc đời bất hạnh, lắm tai ương. ôi cuộc đời. những đứa bé, không may. đời đã là bể khổ. như em vậy, người em bé bỏng. …đã đến rồi.
12 Tháng Chín 20151:43 SA(Xem: 20916)
Khắc họa bút tích và chữ ký thầy cô giáo cũ lên tranh sơn mài, là một trong những ý tưởng mang ý nghĩa “tôn sư, trọng đạo” của học trò xưa.
11 Tháng Chín 201510:47 CH(Xem: 27994)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Thu Khóc Trên Ngàn--Ngô Thụy Miên, Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
11 Tháng Chín 20159:03 CH(Xem: 25157)
Cám ơn anh Kiều với cái bắt tay thật chặt ông xã của tôi. Những người lính VNCH dù khác binh chủng nhưng vẫn là huynh đệ chi binh.
11 Tháng Chín 20155:04 CH(Xem: 37399)
"Hãy nói lời yêu thương với người mình thương yêu. Đừng ngần ngại mà giữ lại trong lòng vì biết đâu mình sẽ không còn có cơ hội để bày tỏ nữa....."
09 Tháng Chín 20154:58 CH(Xem: 22751)
Thung Lũng Hoa Vàng mùa Thu tháng Tám Đã xa rồi ngày cũ, bước tới đây Rừng phong xưa bát ngát còn ai đợi? Bao năm qua theo vạt nắng tàn phai!
09 Tháng Chín 20154:56 CH(Xem: 29648)
Sao tôi dệt mãi gấm nhung lại Tìm thoáng hương xưa chửa tỏ bày Sao tôi cố kéo tơ trời xuống Cột nỗi niềm riêng, em có hay?
09 Tháng Chín 20154:45 CH(Xem: 35828)
Bạn tôi và con đò Tháng năm trôi vời vợi Một đời sông gắn bó Cùng lục bình chơi vơi.
09 Tháng Chín 20152:14 SA(Xem: 25475)
Thu đi, chiếc lá vàng rơi Mờ xa mây xám chân trời Tay tròn ôm xuôi kỷ niệm Ngàn năm vĩnh biệt Thu ơi!!
05 Tháng Chín 20151:55 SA(Xem: 35989)
Giữa bộn bề cuộc sống đầy rẫy những lo toan, và giữa muôn trùng nỗi niềm chung riêng cần đối phó… Nhưng may mắn làm sao, chúng tôi vẫn còn một chỗ dựa quá đỗi êm đềm và ấm áp cho tâm hồn.
05 Tháng Chín 20151:52 SA(Xem: 21130)
Anh làm sao hiểu được. Những cánh buồm ký ức có thể mang chở tình yêu của chúng ta trở về, nguyên vẹn, tràn đầy. như buổi ban đầu. như những trang nhật ký đã một thời thao thức cùng em!
04 Tháng Chín 201511:18 CH(Xem: 22930)
Một phần thưởng nhỏ nhiều hạnh phúc. Ngô Quyền trường cũ đáng yêu thay. Con cám ơn thầy đã đến với con bằng tất cả tấm lòng . Cám ơn thầy Hoàng Phùng Võ của con.
04 Tháng Chín 20153:18 CH(Xem: 24263)
Quê nhà tháng hạ nóng nung thiêu Em có phôi pha nét diễm kiều Đêm vắng võ vàng trăng gió nhạt Ngày hoang thổn thức nắng mưa nhiều
04 Tháng Chín 20152:19 SA(Xem: 23585)
Ngày mai thức dậy ở một bãi cát thần tiên nào đó con sẽ lại gặp mẹ, gặp anh và con sẽ lại chơi đi trốn đi tìm.
04 Tháng Chín 20151:46 SA(Xem: 20336)
Vu Lan về rồi con đang ở xa. Không đi chùa không cả hương hoa. Để tưởng niệm đốt hương lạy má Bà mẹ miền Nam một đời vất vả
03 Tháng Chín 201511:16 CH(Xem: 26725)
Chút gì đó nhớ nhung Về một thuở xuân thì Mùa thu vàng lá rụng Giờ thành chim thiên di.
03 Tháng Chín 20154:48 CH(Xem: 29183)
Mùa Thu trống điểm khai trường Em mang cặp vở ngát hương ngọc ngà Mai nầy bạn hữu chia xa Tìm trong sách vở tuổi hoa học trò.
03 Tháng Chín 20154:31 CH(Xem: 25713)
Tôi ước gì Tôi có được phép lạ nhiệm-mầu để biến Mẹ Tôi trở thành “một người trường sanh bất-tử”… Tôi ước rằng Tôi được là “Thời-gian” để Tôi có thể dừng Thời-Gian lại."
28 Tháng Tám 201511:53 CH(Xem: 23194)
Những tiếng nhẹ nhàng, thầm thì của cha, của mẹ sẽ thay thế lời ru đem văn chương, chữ nghĩa, luân l‎‎ý đạo đức dẫn cháu vào đời.
28 Tháng Tám 201511:26 CH(Xem: 43581)
Hạnh phúc nào đã chìm trong lãng quên? Tôi khờ khạo nên suốt đời lơ đễnh!
28 Tháng Tám 20159:22 CH(Xem: 27638)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: " Vu lan nhớ Mẹ" Thơ Kiều Oanh Trịnh - Nhạc LSMT- TâmThư trình bày
28 Tháng Tám 20159:19 CH(Xem: 22462)
Nhân gian dường cũng tiêu điều Ngóng trông Hoàng Hạc bóng chiều chênh vênh Tà huy rớt xuống đầu ghềnh Dặm trường lữ khách buồn tênh nhớ người
28 Tháng Tám 20151:44 SA(Xem: 27652)
Những phụ nữ Việt Nam tôi từng gặp, đã rời xa quê hương Biên Hòa hơn nửa đời người. Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn ...
28 Tháng Tám 20151:06 SA(Xem: 22143)
Có nhiều điều tôi muốn tâm sự, muốn chia sẻ đang tràn dâng trong lòng tôi. Tôi muốn trao ra và cám ơn tất cả bạn bè với tất cả tấm lòng yêu thương và qu‎ý‎ mến.
28 Tháng Tám 20151:05 SA(Xem: 23554)
Em thơ ngây ngày ấy giờ chạm mặt với hoàng hôn Bàng hoàng cài hoa hồng trắng lên ngực áo rưng buồn Mùa Vu Lan Nhìn màu hoa nhớ mẹ Nhớ trái rừng thành cổ tích yêu thương.
26 Tháng Tám 20155:11 CH(Xem: 24798)
Mùa thu nào xao xuyến, Mùa thu nào ở lại, Người về qua có nhớ, Mùa lá vàng bay bay.
26 Tháng Tám 20154:29 CH(Xem: 37017)
Bông hồng màu trắng tóc tang Cài lên ngực trái vô vàn nhớ thương Lung linh nhang tỏa khói hương U minh cửa mở rộng đường tháng chay.
26 Tháng Tám 20151:10 SA(Xem: 24545)
Tôi vẫn không sao kiềm được nước mắt tôi rớt xuống vì Mẹ ơi, Mẹ đã thật sự xa Con rồi. Con nhớ Mẹ vô cùng. Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.
22 Tháng Tám 20153:53 SA(Xem: 22006)
Trong buổi lễ trao giải Viết Về Nước Mỹ năm thứ 16, được tổ chức tại Moon Light Banquet, Westminster vào chiều Chủ Nhật 16 tháng Tám, với khoảng 400 quan khách tham dự, nhật báo Việt Báo đã công bố và trao tặng các giải sau
22 Tháng Tám 20153:41 SA(Xem: 23179)
“ Ai trên đời này mà không cần có một bà Mẹ, những người không còn mẹ nữa, lại cần hơn ai hết phải không? Từ ý tưởng vàng ngọc này, xin được một đời kính mến cô Đặng Thị Trí với Bàn Tay Người Mẹ.
22 Tháng Tám 20152:22 SA(Xem: 26286)
....nhân mùa Trung thu sắp về, xin cùng "nháy mắt với trăng" để tưởng niệm Neil Amstrong và nhớ những đêm trăng rằm tháng 8 của tuổi thơ bình yên @ Biên Hòa.
22 Tháng Tám 20152:15 SA(Xem: 24476)
Mây vẫn bay trên trời xanh ngát Lang thang hoài giữa chốn thinh không Mà tin thư dấu yêu bằn bặt Chinh phụ sầu vạn cổ mênh mông.
22 Tháng Tám 20152:05 SA(Xem: 30282)
Sầu thương dạ mãi đợi mong hoài ! Lối rẽ ai còn ai mất ai? Dâu sắc úa hoang vườn héo úa Mắt màu phai lạnh phấn phôi phai
21 Tháng Tám 20158:21 CH(Xem: 26870)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NHẠC PHẨM " BIẾT NÓI LỜI NÀO CHO MẸ " TRÌNH BÀY BẢO YẾN
21 Tháng Tám 20158:11 CH(Xem: 20315)
Từ khi gãy gánh văn chương Ta về chống gậy lên đường lãng du Đào thôn* mây trắng sương mù Ngày nung lửa hạ, đêm mờ giá đông.
21 Tháng Tám 20153:40 SA(Xem: 44117)
Mẹ Cha khổ nhọc vô vàng Cho em áo rộng vai ngang đủ đầy Nghĩa sâu ơn nặng đôi vai Thâm ân báo đáp tóc phai đợi chờ.
20 Tháng Tám 20155:28 CH(Xem: 25181)
Câu hỏi quen quen chợt đến với mình Nhờ ai cho đôi vai mình vươn lớn? Một trí thông minh, tâm hồn trong sáng Luân lưu dòng máu đỏ chảy trong người?
20 Tháng Tám 20152:32 SA(Xem: 18127)
Cánh diều giấy cũng tan theo hẹn ước Tay nắm nhảy dây cũng đã buông lơi Chân cò cò theo vòng xoáy cuộc đời Đẩy đưa tình mình xuyên qua thế kỷ...
15 Tháng Tám 20152:11 SA(Xem: 24014)
Tôi vô vàn cám ơn cuộc sống này. Dù cuộc sống của tôi không được yên vui, sung sướng như người khác. Nhưng ơn trên đã cho tôi sức khỏe và một trái tim yêu thương....
15 Tháng Tám 20152:02 SA(Xem: 29152)
Hạ nồng nàn, trời xanh thêm xanh mãi Phượng vỹ còn tô thắm buổi sáng trong Nắng nhớ nhung một sớm má em hồng Cũng là lúc tuổi biết buồn vừa đến
14 Tháng Tám 201510:29 CH(Xem: 26484)
Tỉnh thức nhìn xem chuyện thế gian Đổi thay hưng thịnh, tiếp suy tàn Quê xưa giờ khuất ngàn mây bạc Tình cũ chừ phai giấc mộng vàng
14 Tháng Tám 20154:45 CH(Xem: 29275)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức TIỄN NHAU MÙA ĐÔNG - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Kyra trình bày.
14 Tháng Tám 20152:16 CH(Xem: 28047)
Vài năm, Mẹ cũng lại theo cha Để lại đàn con mắt nhạt nhòa Cha Mẹ giờ đây vui tiên cảnh Cánh hoa hồng trắng, nhớ Mẹ-Cha
14 Tháng Tám 20152:53 SA(Xem: 27434)
Nhớ ai như nhớ thuốc lào, Đã chôn điếu xuống, lại đào điếu lên, ...
13 Tháng Tám 20152:17 SA(Xem: 26184)
Mưa rơi thêm nỗi âu sầu Cánh chim vẫn còn lẩn khuất Xa xôi núi rừng giăng mắc Nhớ nhung chẳng biết đường về…
13 Tháng Tám 20151:33 SA(Xem: 28392)
Bốn mươi năm trăn trở Lá rụng cuối mùa thu Hoa vàng xưa mấy độ Sương giăng trắng mịt mù.
13 Tháng Tám 20151:13 SA(Xem: 26225)
Em tóc dài huyền thoại, Tôi một sớm trông ai, Nghe tơ lòng chùng lại, Trong một buổi sớm mai.
12 Tháng Tám 20156:01 CH(Xem: 22286)
Mùa Hạ lúc nào cũng là mùa Hạ, nhưng vì lòng người sôi động nên mới cảm thấy có lúc vui lúc buồn,..
08 Tháng Tám 20153:06 SA(Xem: 37360)
Tình cờ ta gặp em đây Xuân xanh rớt phủ vai gầy áo ai Bây giờ nước mắt phân hai Nửa chăn gối lẽ, nửa dài nhớ mong.
08 Tháng Tám 20152:02 SA(Xem: 26017)
… Bằng tinh thần “sắp sẵn” của một cựu hướng đạo sinh, chính Luân đã “giúp ích” tinh thần anh chị em trong gia đình cựu HĐS.NQBH nhà mình mỗi lúc một vững vàng hơn.
07 Tháng Tám 201510:48 CH(Xem: 28123)
Đến một lúc, tôi chợt nhận ra rằng, không có gì là vô nghĩa trong cuộc đời này, dù cho nó có vẻ như tình cờ, nhưng thật ra, không có gì là tình cờ cả.
07 Tháng Tám 201510:05 CH(Xem: 24046)
Tui vui lắm, lòng nôn nao muốn gặp lại thằng em. Không biết nó mày râu nhẳn nhụi hay rậm rạp như mấy ông Á rập. Nó mập hay ốm và gương mặt thay đổi thế nào.
07 Tháng Tám 20152:23 SA(Xem: 29415)
Bao đêm dài như thế Nhìn bóng mình lặng câm ? Cuộc đời đầy dâu bể Phiến đá buồn trăm năm