Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - GHEN

27 Tháng Bảy 20202:27 CH(Xem: 12815)
Nguyễn Thị Thêm - GHEN
Ghen NTT



Còn 3 ngày nữa là sinh nhật anh ấy, năm nay lại rơi vào ngày chủ nhật cuối tuần. Thật tuyệt.

Em dự tính cả rồi, sẽ làm món ăn anh ấy thích nhất. Món mì với nước lèo đúng điệu, tôm thịt và thật nhiều mực tươi. Em sẽ thái nhiều hành rí, hành tây. Giá và cải đài loan sẽ bỏ thêm vào cho có màu sắc. Còn gì nữa nhỉ? Phải có vài cái trứng cút. Em cũng sẽ bắt chước trong Youtube cắt trái cây và sắp màu mè thật đẹp. Chúng em sẽ có một sinh nhật hết sức ngọt ngào.

Em không nói ý định của em cho anh ấy biết đâu. Hôm trước đi chợ em đã mua tất cả rồi. Em sẽ đặt một cái bánh sinh nhật có chocolate trang trí chiếc tàu và những cô nàng tiên cá. Những nàng tiên cá của biển khơi vì anh từng là lính Hải quân trong quân đội Hoa Kỳ. Quà sinh nhật ư? Em đã chuẩn bị xong, anh ấy sẽ ngạc nhiên lẫn xúc động lắm đây.

Chẳng là hôm vừa rồi em thấy cái ví anh đã sờn và cũ quá. Em bảo:

- Thôi vứt đi, mua cái mới đi anh.

Anh cười hiền và nói:

- Đàn ông mà, cái ví để đựng thẻ và ít tiền vặt, có ai bỏ nhiều mà em lo. Đàn ông chứ có phải như phụ nữ em đâu mà đẹp với xấu. Với lại! (Anh ấy lại cười cười háy mắt với em) cái ví này là quà của em tặng khi sinh nhật anh đầu tiên hai đứa mình yêu nhau.

Thương anh ấy thật, quà của em từ lúc quen nhau tới giờ có con anh vẫn còn giữ. Em sẽ thay bằng cái ví khác mới đẹp và xinh hơn. Em sẽ thay tấm hình em trong đó bằng tấm hình cả gia đình và một tờ giấy bạc 2$. Người ta bảo tờ 2$ hên lắm. Tiền sẽ đầy túi, anh ấy sẽ bớt làm thêm giờ để ở nhà với mẹ con em.

Những dự tính này em sẽ không nói ra với ai đâu, kể cả anh ấy. Em nói với anh bạn thân hai đứa, sáng chủ nhật đến rũ anh ấy đi chạy bộ vì em có tí việc riêng. Như vậy em có thời gian ở nhà chuẩn bị. Em quyết giữ bí mật để cho anh có một sinh nhật tuyệt vời. Bởi vì anh ấy rất hời hợt, sinh nhật em thì anh ấy nhớ mà sinh nhật anh ấy năm nào em cũng phải nhắc. Thế mới lạ.

 

Chiều thứ sáu anh đi làm về trễ, nghe đâu anh phải xong projet cuối tuần. Anh lo cho em phải thức chờ anh về nên anh nhắn tin:

- Em à! Hôm nay anh về trễ, tụi anh làm xong sẽ đi ăn ở tiệm Liên gần hãng. Em đừng chờ cơm. Ăn xong anh về nhà liền.

Thế là em ăn cơm trước, tắm rửa con rồi cho đi ngủ sớm. Em tính thưởng cho anh một đêm thật đẹp để cám ơn anh đã yêu và lo lắng chu toàn cho mẹ con em.

Em tắm rửa và thay bộ đồ ngủ thật dễ thương. Em đi ra đi vô ngắm mình trong gương. Đã hơn 4 năm chúng em cưới nhau.

…..

Bố mẹ em sống với nhau như nước với lửa. Mẹ em vốn tính cần kiệm, bà làm đồng nào chắt chiu đồng đó, tính toán thiệt hơn. Bố em tính lại rộng rãi chỉ cần đủ ăn đủ mặc. Cuối tuần ông hay vui với bạn bè, sống khá thoải mái và vô lo. Mẹ không đồng ý điều đó, bà muốn bố phải tập trung lo cho gia đình, làm nhiều tiền hơn, chi tiêu tính toán hơn để ít nhất trả dứt nợ nhà, nợ xe và bao nhiêu dự tính khác.

Thế là hai người không lúc nào thuận thảo với nhau về tiền bạc. Em và em gái còn nhỏ, sau giờ học có cô đi đón con trai và rước luôn hai chị em về nhà cô. Tan giờ làm mẹ mới đến đón về. Có khi buổi tối hai chị em ăn cơm nhà cô, có khi mẹ ghé tiệm mua food to go đem về, khi nào vui hay ngày nghỉ mẹ nấu cơm cho ăn một bữa.

Bố làm ca đêm nên bố về thì cả nhà đều ngủ. Bố dậy thì mấy mẹ con đã ra khỏi nhà. Cuối tuần được ngày bố nghỉ thì bố mẹ lại cãi nhau. Hai chị em đóng cửa ở mãi trong phòng học bài, chơi game hay nhìn nhau rồi khóc. Căn nhà ít có tiếng cười, chỉ có những lời chì chiết của mẹ và sự chịu đựng của bố.

Cuộc sống cứ thế mà trôi qua giữa những cặp vợ chồng không hòa hợp nhưng phải sống với nhau vì những đứa con. Những đứa con là em và em gái. Giá bố mẹ đừng sinh chúng em ra có lẽ họ hạnh phúc hơn nhiều. Em yêu bố mẹ, nhưng cũng có lúc em muốn ra khỏi gia đình để trả tự do cho hai người thân sinh. Những lần mẹ la to, hét lớn với bố cứ in trong đầu em:

- Anh phải nghĩ đến vợ đến con anh. Anh vô trách nhiệm, anh cứ tàn tàn như thế này bao giờ mới trả dứt nợ, mình mới đi lên.

- Thế em muốn tôi phải thế nào. Tôi chẳng bồ bịch, bài bạc, tôi cũng lo cho gia đình chứ có bỏ bê gì đâu.

- Lo cho gia đình! Thế anh làm gì cho gia đình. Sáng anh ngủ no tới trưa, tôi vừa lo cho con ăn sáng, vừa chở con đi học. Tối về phải nấu ăn, coi bài vở cho con. Tôi mệt lắm anh có biết không?

- Thế em bảo tôi làm sao. Tôi làm ca tối cần ngủ thêm buổi sáng. Các con tan học đã có cô Loan rước về nhà, tôi đi rước con thì trễ giờ làm mà cũng phải chở qua nhà cô Loan để gửi. Tôi phải làm sao mới vừa lòng em.

- Thế cuối tuần anh làm gì cho nhà này?

- Cuối tuần em cũng đi làm. Tôi bận cắt cỏ, rửa xe rồi bao nhiêu là việc trong nhà.

- Việc, việc, việc đi ăn, đi nhậu với bạn chứ gì. Lương tiền thì ít mà cứ thế tà tà ăn uống với tán dóc, Karaoke. Hát hò có trả được tiền nhà, tiền xe không?

- Tiền, tiền, tiền! Có khi nào em nghĩ đến cha con tôi không? Có chịu bỏ một vài ngày cùng tôi dẫn con đi chơi không? Đối với em tiền là trên hết, làm một tuần 7 ngày em mệt là phải. mệt rồi bực bội la hét bố con tôi. Em …

- Tôi chả thèm đôi co với anh. Tôi không làm ra tiền bố con anh xách gói ra khỏi nhà này từ lâu rồi. Đàn ông gì mà không biết tính toán, đàn ông vô dụng...t.ồ.i.

Mẹ nói tiếng tồi nhỏ lại và bước ra khỏi cửa với gương mặt hầm hầm bực tức. Bố ngồi xuống ghế, mặt xụ xuống. Tiếng tồi của mẹ như ly nước lạnh tạt vào mặt bố. Bố thấy mình nhu nhược và hèn. Cái hèn của một người đàn ông không làm ra được nhiều tiền ở đất nước văn minh đầy cạnh tranh này.

Bố mẹ qua đây một chữ tiếng Anh cũng không có, bố vừa đi học thêm vừa tìm việc làm ở hãng tư để nuôi sống bản thân. Mẹ cũng đến nước Mỹ với người em ruột, hai chị em cũng vất vả nơi xứ lạ. Thế rồi mẹ học nghề làm móng tay, nghề này không cần vốn liếng tiếng Anh nhiều nên hai chị em đùm bọc nhau cũng đủ sống. Khi cưới nhau tay nghề mẹ đã cao, tiền kiếm ra trọn vẹn không đóng thuế nên nhiều hơn bố. Mẹ mua nhà, mua xe mới. Mẹ có cao vọng sang tiệm để làm chủ, nên mẹ cố gom góp thật nhiều tiền mà bố thì cứ lương ba cọc ba đồng bảo sao mẹ không nỗi giận.

 

Khi hai chị em xong trung học, bố và mẹ quyết định ly dị. Họ đã nhịn nhau lâu đến vậy chỉ vì hai con. Giờ con đã 18 tuổi, họ đã xong bổn phận. Mẹ bảo: “Mẹ qua đây cũng chỉ có hai chị em, vốn liếng không, bằng cấp không thế mà vẫn sống tốt. Hai chị em phải tự lập, khi nào thật khó khăn cứ nói với mẹ. Mẹ sẽ tùy trường hợp giúp đỡ”. Nhà bố mẹ bán chia đôi, mẹ đi qua tiểu bang khác làm việc, vừa kiếm nhiều tiền hơn, vừa tránh mặt bố. Bố ly dị xong, không bao lâu thì hãng thua lỗ nên đóng cửa. Bố thất nghiệp, mẹ có cớ để mỗi lần trò chuyện với em trên phone lại chì chiết bố. Bố lận đận tìm việc làm mãi không được, bố chuyển qua học nail.  Thế là mẹ và bố lại có cùng nghề. Giá hai người đừng ly dị thì có thể mở tiệm và làm chung, gia đình lại sum họp. Thế nhưng đã trễ lắm rồi. Trên chặng đường gian nan tìm việc, bố đã gặp người cùng gánh hoạn nạn với bố. Còn mẹ đi qua chỗ khác cũng có bàn tay ai đó nắm lấy nâng đỡ bước đầu. Mỗi người đều có một nơi riêng để gắn bó an ủi để mặc hai đứa con gái nắm tay dìu bước nhau đi.

 

Hai chị em mướn một cái studio nhỏ để ở, cùng đi học đi làm. Bố ở cùng thành phố nhưng bố có tổ ấm riêng của bố. Hai chị em bảo nhau tôn trọng đời sống của cả bố lẫn mẹ. Ý thức mình đã lớn phải tự lập cho nên hai chị em không lấy việc bố mẹ ly dị làm điều đau lòng. Cám ơn hai người đã hy sinh tuổi thanh xuân chịu đựng nhau cho đến ngày hai chị em trưởng thành.

Chúng em tự lo cho mình, tập nấu ăn và tiết kiệm mọi chi dụng để không phải làm phiền bố mẹ. Nói là nói vậy, chứ từ nhỏ cứ ăn cơm nhà cô hoặc food to go nên chuyện bếp núc hai chị em đều không biết. Muốn tiết kiệm phải tự nấu ăn, thế nên cứ rau luộc, trứng luộc, mì gói cầm hơi. Chiên trứng cũng sợ bỏng nói gì xào nấu hay chiên cá.

Một ngày em đã gặp anh ấy. Một người con trai cá tính, hài hước lại biết đảm đang nhiều việc. Mỗi lần đến thăm, anh ấy đều mua hoa tặng em. Em nghĩ anh ấy ra chiêu trò hoặc nhiều bạn gái. Khi em hỏi anh ấy cười và nói:” Anh chỉ tặng hoa cho em và mẹ anh thôi. Bởi vì mẹ anh rất thích hoa, nhất là hoa ly ly”.

Em tin tưởng anh ấy sẽ là bờ vai cho em nương tựa suốt đời. Anh ấy không vô tư như bố, không đặt nặng đồng tiền giống mẹ. Lúc nào em cần, anh ấy đều có mặt để giúp đỡ và bảo vệ. Em yêu anh ấy và anh cũng yêu em. Lúc đầu em gái không tán thành, một phần sợ xa chị, một phần chưa tin tưởng người con trai lạ mặt này. Có một lần anh ghé nhà em, em gái em tập chiên trứng. Loay hoay thế nào lửa phừng lên bốc cháy, em ấy hoảng hốt, còn em sợ quá đứng ngây người. Anh ấy bình tỉnh đến dập tắt lửa, dọn dẹp bếp và ra tay nấu cho chúng em một bữa ăn đơn giản gia đình. 

Anh đã khéo léo và chân thành đối xử với bố, mẹ và mọi người thân trong gia tộc nên mọi người đều thích. Em gái em bỏ thành kiến không tốt về anh. Em ấy vốn khép kín và tâm lý thất thường. Thế nhưng anh đã mở được cánh cửa tâm hồn đầy bi thương của em, để em ấy nhìn đời tươi vui hơn khi trước.  Có điều gì cần sự góp ý em ấy mạnh dạn nhờ anh cố vấn. Dần dần em ấy tán thành hôn nhân của em và yêu quý anh ấy như anh ruột.

Hôn lễ chúng em thật vui, mọi người đều chúc mừng hai đứa đẹp đôi. Anh ấy lo lắng cho gia đình vẹn toàn. Yêu thương vợ con và lúc nào cũng làm em cười. Nụ cười hạnh phúc.

….

Anh ấy về đã khuya. Con khóc, em chạy vội vào phòng con để dỗ cho con ngủ lại. Anh hé cửa nhìn vào phòng, nói thầm thì ra dấu anh ấy đi tắm. Thế nhưng em dỗ con xong rồi, ngồi đợi mãi chẳng thấy anh ra. Em vừa giận vừa hồi hộp không biết chuyện gì xảy ra cho anh trong ấy. Em đập cửa phòng tắm, anh ló đầu ra, tay cầm phone, ra dấu anh đang nói chuyện.

Em lại lên giường đợi, sốt cả ruột mà anh ấy vẫn còn trong đó. Mãi lâu sau em nghe tiếng nước chảy, thì ra bây giờ mới tắm. Nãy giờ nói cái gì mà lâu như thế.

Anh bước ra khỏi phòng tắm chưa kịp ngắm em thì phone lại reo. Em điên tiết lắm nhưng đành nhịn. Nửa khuya rồi, bao nhiêu niềm vui em dự tính vụt biến mất vì những cú phone phá đám. Anh ấy đang nói chuyện với người bạn thân ngày còn đi học. Loáng thoáng em nghe anh nhắc thật nhiều lần đến tên người yêu cũ mà trước khi cưới anh có nói với em. Người gọi phone là Toàn chồng của cô ấy. Giọng anh nói nghe rất lo lắng và quan trọng. Cứ nhắc mãi tên của cô ta mà chẳng biết chuyện gì. Anh thì thầm to nhỏ như không muốn em nghe, thảo nào mà mãi nói chuyện quên cả vợ. Câu chuyện này có dính líu tới anh không? Tình cũ không rủ cũng tới. Có khi nào anh nối lại tình xưa nên bạn anh ghen. Hay cô ta làm gì có lỗi với chồng mà có dính líu tới anh. Anh đang giấu em chuyện gì? Anh đã phản bội em, vẫn liên lạc với người xưa? Anh và cô ta có điều gì không? Sao lại thì thầm to nhỏ cả đêm.

Em cố ngăn chặn những ý nghĩ, những nghi vấn liên tục xuất hiện trong đầu. Em nhắm mắt lại giả vờ đã ngủ, anh cúi xuống hôn em rồi cầm phone đi ra phòng khách. Em muốn bật dậy nắm cái phone quăng đi cho xa. Nhưng lỡ nhắm mắt nên em đành nằm im.

Tiếng chân anh xa dần, em bật dậy, len lén nhìn ra phòng khách, anh vẫn còn cầm phone nói chuyện, giọng nghe căng thẳng, lo lắng và vẫn nghe nhắc liên tục tên cô ta. Em vào giường nằm lại, nỗi bực bội dâng lên tràn đầy, mệt mỏi một ngày vất vả em chìm vào giấc ngủ đầy mộng mị.

 

Buổi sáng em thức dậy thì anh đang chơi với con. Em hờn dỗi không nói chuyện mặt hầm hầm khiêu khích. Anh dẫn con ra công viên chơi, rủ em đi, em lắc đầu. Còn lâu em mới đi, em biết tỏng anh đi ra ngoài đó để dễ tâm sự với cô ta. Em không ghen đâu, nhưng mà léng phéng thì coi chừng em. Em sẽ không tha cho anh, cô ta lẫn những ai dính líu. Em vào phòng đóng cửa lại, bỏ quên ăn sáng và ấm ức một mình.

Anh về, vào phòng gọi em:

- Nào, chuẩn bị chưa em, mình đi biển chơi đi em. Hôm nay trời đẹp.

- Đẹp với xấu gì em cũng không đi.

- Sao thế! Có chuyện gì à?

- Chuyện gì thì anh biết chứ.

- Anh biết, mà chuyện gì nào?

- Chuyện tối qua…

- Tối qua anh về trễ, xin lỗi em

- Không phải chuyện về trễ, anh nói phone…

- À! Chuyện Hoa, hôm qua Hoa… Em ngắt ngang

- Em chả cần nghe chuyện cô ta, mặc xác cô ta. Hôm nay em đã có hẹn rồi, em đi chơi với bạn. Anh ở nhà giữ con.

Nói xong em mới giật mình, em nào có hẹn với ai. Hôm nay dự trù cả nhà đi biển mà. Thế nhưng cơn ghen lại nổi lên đầy ứ. Em thay đồ đẹp và ra khỏi nhà mặc cho anh ngơ ngác, thằng con đòi mẹ. Em sẽ cho anh một ngày tự do nói chuyện với bồ cũ, tự do chăm con, tự do nói phone, tự do làm gì anh thích. Em không cần anh, anh không yêu em thì em mặc kệ. Em đi chơi cả ngày hôm nay cho bỏ ghét. Em off phone, không cho anh gọi lại cũng không muốn ai quấy rầy. Hôm nay em sẽ làm một người độc thân tự do, muốn làm gì thì làm.

Em lang thang vào siêu thị, các cửa hàng mà tâm hồn ở mãi đâu đâu. Em nhớ con, nhớ anh mà cũng giận anh vô cùng. Không biết anh làm gì ở nhà, có nhớ em không? Anh có phải vẫn còn yêu cô bạn gái cũ hay không? Họ có gì với nhau, gia đình họ đã xảy ra chuyện gì? Sao anh để em chờ đợi trong hụt hẫng như vậy. Anh có nhớ ngày sinh nhật mình không? Anh có biết em để hết tâm trí cho ngày này không?

Cuối tuần em lại đi lang thang một mình vô ý thức. Em mua ít thức ăn, thẫn thờ lái xe về nhà mẹ để vào phòng riêng nằm khóc một mình. Mặc ai hỏi em cũng không nói, chỉ nói muốn tự do rảnh rang nghỉ ngơi một ngày.

 

Chiều tối em trở về nhà, căn nhà vắng vẻ không ai. Em thấy một mảnh giấy ở bàn. Thư anh viết cho em

- Em à! Anh gọi em mãi mà không được, mẹ không khỏe nên anh và con phải về thăm. Nếu mẹ không có gì thì ngày mai cha con anh về. Anh có làm món gỏi mà em thích. Anh để trong tủ lạnh. Em ăn và ngủ sớm. Anh yêu em.

Em cầm mảnh giấy trên tay, mở tủ lạnh, món gỏi anh làm có tôm, thịt rau thơm và những hạt đậu phộng trang trí lên trên. Những lát ớt đỏ tươi bắt mắt. Em đã no khi ăn nhà mẹ, nhưng vẫn nhón một tí ăn thử. Gỏi vừa miệng, chua chua, cay cay. Em lại nhớ câu anh nói:

- Em người Nam mà ăn cay như nhồng. Chắc là em ghen dữ lắm đây

- Thì anh cứ thử đi rồi sẽ biết. Em đã từng nói với anh như vậy.

Bóng tối bao trùm căn nhà, phòng con vắng vẻ, không có ai bên cạnh, em thấy mình cô đơn. Em bấm phone gọi anh:

- Mẹ ra sao rồi anh?

- Mẹ tự dưng khó thở nên cả nhà phải đem mẹ vào bệnh viện, giờ đã đem mẹ về nhà. Bố con anh sẽ ở đây xem mẹ thế nào. Ngày mai anh sẽ về. Con vẫn ngoan, em yên tâm. Giờ con vừa vào giường, anh cúp phone nha, nghe tiếng em con sẽ đòi mẹ, khó dỗ lắm. Ngày mai anh sẽ nói chuyện nhiều hơn. Em ngủ ngon.

Giọng anh thì thào vì sợ con nghe rồi khóc. Em không cách gì nói nhiều hơn hay gây sự với anh. Em nằm im suy nghĩ cảm thấy mình có gì sai sai. Em có quá ghen, quá cố chấp không? Anh đã làm điều gì có lỗi với mẹ con em? Em không thể trả lời mà cũng không xua tan được ý nghĩ anh vẫn còn yêu, còn liên lạc với người tình xưa.

 

Buổi sáng, người bạn tới nhà rũ anh đi chạy bộ như lời em dặn. Em pha cho anh ta một ly cà phê rồi bắt đầu điều tra:

- Hôm qua có chuyện gì ở gia đình anh Toàn hả Phi?

- Hôm qua chị Toàn bị té và vỡ ối, anh Toàn sợ quá gọi bạn bè rối rít

- Tôi biết! Hôm qua anh Toàn có gọi anh Minh nhà tôi

- Phải rồi, tụi này độc thân có biết gì đâu nên xúi anh Toàn gọi cho anh Minh, vì anh Minh có con chắc rành hơn.

Em cố ngăn xúc động lẫn tự trách

- Thế cô Hoa ra sao rồi?

- Chị Toàn đã kịp vào bệnh viện, BS phải mổ để lấy con ra. Cả đêm qua anh Toàn trực ở bệnh viện. Nghe nói anh ấy gọi anh Minh liên tục để bớt sợ và hỏi ý kiến.

- Thế giờ cô Hoa ra sao?

- Cũng may là gần sáng mọi việc cũng xong. Mẹ tròn, con vuông. Một cháu gái nghe nói giống anh Toàn như đúc.

Em lí nhí gửi lời chúc mừng vợ chồng Toàn và xin lỗi vì anh Minh không có ở nhà để chạy bộ như lời hứa. Người bạn về rồi, em ngồi im như thóc. Biết nói và làm gì đây khi mọi việc kết quả bất ngờ như vậy.

Có tiếng chuông cửa reo vang, em ra ký nhận hộp bánh sinh nhật của chồng. Mở hộp bánh ra em hối hận muốn khóc. Tự trách mình quá ghen và thiếu sự tin cậy. Giá em không nghi ngờ thì đâu đến nỗi phải mang trong đầu bao nhiêu nghi vấn và tốn nhiều nước mắt tủi thân.

Em mở tủ lạnh, cất hộp bánh vào và lôi đồ nghề ra. Hôm nay em sẽ nấu cho chồng cho con một nồi mì thật ngon. Em có dư thời gian sẽ chăm chút cho phần trang trí trái cây thật đẹp.

Chiều nay chồng con về lại nhà, em sẽ dành cho anh một sự bất ngờ thích thú. Ngày sinh nhật này có ý nghĩa lớn lao đối với em. Em sẽ dành cho chồng em những gì lãng mạn nhất để chuộc lỗi lầm.

Đương nhiên em sẽ giấu kín như bưng chuyện ngày hôm qua, một ngày vô vị nhất trong cuộc đời em. Tất cả điều tồi tệ xảy ra vì em đã quá GHEN.

 

Nguyễn thị Thêm.

 

 

 

 

29 Tháng Mười 201512:41 CH(Xem: 23602)
Dù sao một lần được một hồn ma có giang cũng là một kỷ niệm hy hữu trong cuộc đời của Tâm. Một người làm việc nơi bệnh viện, chứng kiến nhiều trường hợp chết chóc đáng sợ...
29 Tháng Mười 20158:25 SA(Xem: 39615)
Mưa đi qua mùa thu, mưa giăng lối, Tiếng mưa đêm nghe rả rích buồn tênh. Phố bên sông ngập tràn trong bóng tối, Em có về để nghe tiếng mưa rơi.
29 Tháng Mười 20151:27 SA(Xem: 20736)
Thu mơ trăng đợi bên thềm Tháng mười sắp hết rồi em có buồn Có nghe chăn gối lạnh đơn Mùa Đông lạnh lẽo gió vờn heo may.
23 Tháng Mười 201511:17 CH(Xem: 27895)
Sài Gòn bây giờ trở lại, thấy mình trở thành một du khách trên một xứ sở hoàn toàn lạ lẫm. Tôi thương Sài Gòn và thương cho chính mình, đã hư hao một chốn để về.
23 Tháng Mười 201511:05 CH(Xem: 20676)
Thì thôi giấc mộng trăm năm Yêu đương tình lỡ xa tầm tay đau Tháng mười gió thoảng mưa mau Chờ em biết tháng năm nào gặp đây...
23 Tháng Mười 201510:55 CH(Xem: 31114)
Tôi mãi đi tìm bóng của tôi Mười ba hay thuở mới lên mười? Hạ về chợt mất... bâng khuâng hạ Người đến rồi đi...tiếc nhớ người
23 Tháng Mười 201510:49 CH(Xem: 26719)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới ÁO EM THU VÀNG --Nhạc ngoại quốc--Ngọc Lan trình bày Kiều Oanh thực hiện youtube
23 Tháng Mười 201510:37 CH(Xem: 20289)
Hãy yên nghĩ đi anh, một đời người đã qua, anh đã dành cho mẹ con em đến giờ phút cuối cùng. Em sẽ kiên cường vượt qua sự đau đớn mất mát này để sống vì các con
23 Tháng Mười 20159:48 CH(Xem: 23065)
hôm nay lại có thêm anh Nguyễn Văn Lượng lìa bỏ Thầy Cô, bạn bè ra đi. Xin cầu chúc hương linh anh Nguyễn Văn Lượng sớm vãng sanh lạc quốc.
23 Tháng Mười 20157:26 CH(Xem: 30528)
Đi lang thang giữa hoàng hôn tím Chờ trăng lên hóa kiếp phù sinh Chút mơ màng trong hồ mầu nhiệm Với sao trời ngàn thuở lung linh.
22 Tháng Mười 201510:48 CH(Xem: 22572)
Chỉ là cơn gió qua thôi. Chỉ là mộng ảo một đời rong chơi. Chỉ là những giọt lệ rơi. Chỉ là một kiếp đến rồi lại đi.
22 Tháng Mười 201510:10 CH(Xem: 27412)
(kính tặng quý Thầy Trần Phiên và Hà Tường Cát trường TH Ngô Quyền, Biên Hoà)
22 Tháng Mười 201511:24 SA(Xem: 11399)
Bây giờ trời đã vào thu. Gió mơn man nhẹ lời ru tháng Mười. Đóa hoa sen trắng mỉm cười. Đón cô công chúa tháng mười hạ sinh
17 Tháng Mười 20158:54 SA(Xem: 21226)
Cũng là một thoáng rong chơi Mừng người nhập thế, khóc người thiên thu.
16 Tháng Mười 201510:44 CH(Xem: 22334)
Làm sao hốt hết tơ vương Làm sao tỉnh lặng như gương mặt hồ
16 Tháng Mười 201510:31 CH(Xem: 23620)
là ta đó nhọc nhằn cạn kiệt.nằm trơ ra con cháu tiếc thương
16 Tháng Mười 201510:03 CH(Xem: 16742)
Vĩnh biệt em trai của chị.Hãy yên nghỉ vĩnh hằng.
16 Tháng Mười 20157:50 CH(Xem: 19659)
tôi muốn em thăm quê tôi, nhưng quê hương ấy quá xa vời
16 Tháng Mười 20157:46 CH(Xem: 17831)
Hương sắc phơi nhòa môi má lạnh Nước hồ soi nhạt ánh trăng mờ Trường canh bạn vắng đời hiu quạnh Vương vấn trông diều cánh lửng lơ.
15 Tháng Mười 201510:22 CH(Xem: 18911)
Nhưng Trời ơi!...Chỉ là mơ! Còn em như cánh nhạn mờ xa khơi Mỗi lần Thu!...Lá vàng rơi!.. Nhắc tôi đừng dại... tin lời người dưng!
13 Tháng Mười 20151:12 SA(Xem: 17577)
Ngày nào tóc đen, áo trắng quần xanh, bây mái tóc của nhau đã bạc màu sương gió, nắng úa thời gian. Nhưng kỷ niệm không phai mờ.
10 Tháng Mười 201512:39 SA(Xem: 23295)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: TRỜI KHÔNG CÒN CHÚT MÀU XANH - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
09 Tháng Mười 20158:52 CH(Xem: 25328)
Giữa đêm, mưa vẫn còn, ngập ngừng, dằn dỗi. Như muốn dừng. Như vẫn muốn rơi. Như tôi dùng dằng hoài, không buông tay kỹ niệm, nên thao thức hoài, đếm mưa...
09 Tháng Mười 201512:48 CH(Xem: 28119)
Thuở thơ ngây nhìn theo diều giấy Thấy con đê gần cánh đồng xa Tim căng tròn như diều vươn cánh Thương vô cùng cơn gió không nhà.
08 Tháng Mười 20153:20 CH(Xem: 25935)
Tháng mười thẳm thẳm lạnh sầu đông. Chốn xa hư ảo chuyện viễn vông. Đá vẫn xanh xao dòng lệ cũ. Nhớ nhung còn giữ mãi trong lòng.
08 Tháng Mười 20151:24 SA(Xem: 17321)
Mùa hè ngày xưa sân trường phượng đỏ, Mùa hè bên này phượng tím thật buồn. Chiều SanJose nhớ nhớ thương thương Tiếc thật đó, một thời áo trắng"
03 Tháng Mười 20151:40 SA(Xem: 24404)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới và bấm vào ô vuông ở cuối khung góc phải (Full screen) để mở lớn màn ảnh HÀ NỘI MÙA TRỞ GIÓ - Trọng Đại sáng tác - Vũ Khanh trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
03 Tháng Mười 201512:32 SA(Xem: 23539)
Thầy dự định sẽ viết lại chuyện này khi khoẻ hơn. Không may, dự định đó chẳng bao giờ thành sự thật. Xin được thay Thầy kể lại chuyện này như một nén tâm hương tưởng nhớ nhân giỗ đầu của Thầy.
03 Tháng Mười 201512:24 SA(Xem: 16883)
Quý anh chị cựu học sinh tìm về Ngô Quyền năm 2016. Như đến với “ Một Tối Ngô Quyền” vì thời gian không còn bao lâu nữa…
02 Tháng Mười 20156:33 CH(Xem: 36180)
Hôm nay tôi muốn viết về đám cưới con gái của một người anh Ngô Quyền. Tôi biết đây là chuyện cá nhân, riêng tư không phải là đề tài chính. Nhưng niềm vui hội ngộ đó tôi muốn chia sẻ với mọi người.
02 Tháng Mười 20156:02 CH(Xem: 20832)
Vui thay Hưng Thái bên trời Luôn tay vun quén lá rơi khắp vườn Là cây hạnh phúc dấn thân Ráng vun chắc gốc cây thần ấy nghe .
02 Tháng Mười 20155:36 CH(Xem: 25781)
Dung* ngơ ngẩn Chúa chiều ly biệt Trăng ngậm ngùi ta phận lá lay Lòng vẫn trách hờn Diên Thọ tặc Bày chi nét chấm dưới mi ngài !!!
02 Tháng Mười 20155:31 CH(Xem: 25358)
Ngồi bên chiều nhớ lại thời tuổi ngọc Nhớ ngôi trường và con dốc thân quen Nhớ nắng vàng reo trên đường đi học Nhớ ngõ về áo trắng bước người theo.
02 Tháng Mười 20151:58 SA(Xem: 26559)
Phố đông vui vẫn thấy buồn Tìm trong phố cũ áo thương nhung mềm. Lạy trời dứt hạt mưa êm Vờn quanh kỷ niệm đi tìm dáng xưa.
30 Tháng Chín 20154:57 CH(Xem: 28669)
Trăm năm chợt đến thuyền ra biển Ngàn đêm tỉnh giấc mộng ảo huyền Nếu khóc than mà đổi được đời Nước mắt tôi chảy mãi không thôi
30 Tháng Chín 20152:38 CH(Xem: 22298)
Từ nhiều nguồn khác nhau, tôi đã sưu tầm hình ảnh của anh chị em cùng chung gia đình Hướng Đạo Biên Hòa khi xưa. Dù cố gắng rất nhiều, nhưng chưa thể nào đủ số ...
26 Tháng Chín 20151:35 SA(Xem: 23668)
Thu của tôi đã đi xa, vĩnh viễn đi xa như thời thơ ngây tuổi trẻ của tôi không còn. Tôi hái một lá thu vàng thổi bay theo gió. - Bay đi, bay đi chiếc lá nhỏ mùa thu dễ thương. -Bay đi, bay lên cõi vĩnh hằng tươi đẹp, Thu thiên thần ngày đó của tôi.
25 Tháng Chín 201511:11 CH(Xem: 33818)
Gọi là trà nhưng tất cả đều là những cánh hoa mai trong vườn nhà, được thầy tôi tự tay hái nhặt, chế biến và pha uống như trà. Trà Hoa Mai được pha trong tách sứ hoặc thủy tinh, có thể ngắm từng đóa hoa xoay tròn, mong manh trong nước.
25 Tháng Chín 20158:48 CH(Xem: 19056)
1/ Ngân hàng đầu tư Goldman Sachs của Mỹ đã bất ngờ đưa ra thông báo quyết định ngưng đầu tư vào Trung Cộng. 2/ Tập đoàn Lý Gia Thành đã chuyển dần tài sản từ Trung Quốc sang Châu Âu
25 Tháng Chín 20155:33 CH(Xem: 21369)
Trung Thu lại đến, tôi nhớ anh, nhớ những ngày cắm trại trong phi trường Biên Hòa, nhớ những chiếc xe hoa hình con trâu, con khủng long…Tôi viết mấy dòng nầy riêng dành cho anh. Người huynh trưởng mà tôi luôn yêu quý.
25 Tháng Chín 20151:00 CH(Xem: 29742)
Tết Trung Thu là lễ hội cổ xưa của Việt Nam đặc biệt dành cho trẻ con thường tổ chức vào trung tuần tháng 8 âm lịch. Truyền thống này đã có từ những ngàn xưa, cách đây khoảng 15-20 ngàn năm trước ...
25 Tháng Chín 201512:22 CH(Xem: 31196)
Rừng xưa đã khép dần bao trăn trở Xa lắm rồi vẫn đọng mãi trong tim Ngày hôm qua dẫu buồn sao mà nhớ Những bồi hồi thân ái nỗi niềm riêng.
25 Tháng Chín 201511:15 SA(Xem: 45279)
Tóc xưa giờ cũng bạc màu Trăng đâu có biết tình đau nghìn trùng Gửi em sợi tóc nhớ nhung Theo trăng đi khắp tận cùng nhân gian Đợi em, trăng có úa vàng...
25 Tháng Chín 20155:38 SA(Xem: 25140)
Chờ ngày họp mặt rộn ràng Tay trong tay nắm ngỡ ngàng tưởng mơ Nhớ về “ NGUYỄN TRÃI” tuổi thơ Yêu Thầy, quý Bạn đơn sơ vì tình.
25 Tháng Chín 20151:13 SA(Xem: 27341)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức MÙA TRĂNG CUỐI CÙNG - Nhạc Phạm Chinh Đông Đoàn Minh trình bày
25 Tháng Chín 201512:43 SA(Xem: 21901)
Mời thưởng thức 1 tác phẩm tuyệt vời, mới nhất của Hạnh Phạm
19 Tháng Chín 20152:41 SA(Xem: 23520)
Bé Nhè ơi! Dì xin lỗi con, dì đã không thể thực hiện ước mơ ngày nào của con. Ước mơ chỉ làm một người con gái bình thường nghèo nàn. Dùng hai bàn tay của mình lao động để mưu sinh
19 Tháng Chín 20152:12 SA(Xem: 27486)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức ."Mùa Thu Đông kinh" - Nhạc Hoàng Thi Thơ - tiếng hát Thái Thanh. Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
18 Tháng Chín 20151:42 CH(Xem: 16879)
Tháng 9 năm 2014 sau một thời gian bị thập diện mai phục đến phải ngọa hổ tàng long ở Standford, người hùng đã nhắm mắt xuôi tay buông cả Ỷ Thiên kiếm lẫn Đồ Long đao.
18 Tháng Chín 20153:04 SA(Xem: 24080)
. Giá như có thể thực hiện được một đêm lửa trại, mà thôi chỉ cần một buổi sáng Chủ Nhật đông đủ anh em là thú vị lắm rồi. Và lúc đó không cần củi lửa gì, anh Trưởng lão Đặng Ngọc Tới vẫn có thể cất cao giọng hát:
18 Tháng Chín 20152:48 SA(Xem: 24470)
Tạm xa Bạn quý trên đời, Và "Thần Tiên Đảo", buồn ơi là buồn, Người về tím cả lòng luôn, Nắng vàng, Thu sớm là nguồn vui thôi.
17 Tháng Chín 20157:58 CH(Xem: 22268)
Mời quý vị đọc bài viết sau đây để rút tỉa thêm kinh nghiệm về chứng bệnh này nếu chẳng may mắc phải.
17 Tháng Chín 201510:09 SA(Xem: 25369)
Thôi đi nhé, giã từ bao mộng mị, Gió sẽ đưa mây về cuối chân trời. Ta vẫn thế, vẫn một đời phiêu lãng, Ngẫm cuộc đời, chỉ là giấc mơ qua.
17 Tháng Chín 20152:43 SA(Xem: 26579)
Tiếng chim khuya vừa gọi Buông cánh vào hư không Tim mùa thu đau nhói Như chạm vào mênh mông.
17 Tháng Chín 20151:56 SA(Xem: 19846)
Thu đến rồi chưa sao lá bay? Khung trời bàng bạc một làn mây Giòng sông vẫn điểm màn sương mỏng Áo lụa còn phô dáng liễu gầy
16 Tháng Chín 20151:35 SA(Xem: 19629)
Nơi em về có đi qua phố quận Giữ dùm tôi màu áo lụa vàng mơ Để tôi biết, mùa thu xa rất nhẹ Thuở tình xưa hoài vẫn nhớ không mờ.
12 Tháng Chín 20152:21 SA(Xem: 27387)
(Kính tặng Thầy Phạm Gia Hưng) Hawaii xứ sở đẹp xinh. Biển xanh non nước hữu tình người ơi!
12 Tháng Chín 20152:08 SA(Xem: 28337)
Em nằm đó, thiên thần gẫy cánh. mặc khải một cuộc đời bất hạnh, lắm tai ương. ôi cuộc đời. những đứa bé, không may. đời đã là bể khổ. như em vậy, người em bé bỏng. …đã đến rồi.
12 Tháng Chín 20151:43 SA(Xem: 20943)
Khắc họa bút tích và chữ ký thầy cô giáo cũ lên tranh sơn mài, là một trong những ý tưởng mang ý nghĩa “tôn sư, trọng đạo” của học trò xưa.
11 Tháng Chín 201510:47 CH(Xem: 28028)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Thu Khóc Trên Ngàn--Ngô Thụy Miên, Khánh Ly trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
11 Tháng Chín 20159:03 CH(Xem: 25182)
Cám ơn anh Kiều với cái bắt tay thật chặt ông xã của tôi. Những người lính VNCH dù khác binh chủng nhưng vẫn là huynh đệ chi binh.
11 Tháng Chín 20155:04 CH(Xem: 37421)
"Hãy nói lời yêu thương với người mình thương yêu. Đừng ngần ngại mà giữ lại trong lòng vì biết đâu mình sẽ không còn có cơ hội để bày tỏ nữa....."
09 Tháng Chín 20154:58 CH(Xem: 22774)
Thung Lũng Hoa Vàng mùa Thu tháng Tám Đã xa rồi ngày cũ, bước tới đây Rừng phong xưa bát ngát còn ai đợi? Bao năm qua theo vạt nắng tàn phai!
09 Tháng Chín 20154:56 CH(Xem: 29679)
Sao tôi dệt mãi gấm nhung lại Tìm thoáng hương xưa chửa tỏ bày Sao tôi cố kéo tơ trời xuống Cột nỗi niềm riêng, em có hay?
09 Tháng Chín 20154:45 CH(Xem: 35858)
Bạn tôi và con đò Tháng năm trôi vời vợi Một đời sông gắn bó Cùng lục bình chơi vơi.
09 Tháng Chín 20152:14 SA(Xem: 25502)
Thu đi, chiếc lá vàng rơi Mờ xa mây xám chân trời Tay tròn ôm xuôi kỷ niệm Ngàn năm vĩnh biệt Thu ơi!!
05 Tháng Chín 20151:55 SA(Xem: 36023)
Giữa bộn bề cuộc sống đầy rẫy những lo toan, và giữa muôn trùng nỗi niềm chung riêng cần đối phó… Nhưng may mắn làm sao, chúng tôi vẫn còn một chỗ dựa quá đỗi êm đềm và ấm áp cho tâm hồn.
05 Tháng Chín 20151:52 SA(Xem: 21339)
Anh làm sao hiểu được. Những cánh buồm ký ức có thể mang chở tình yêu của chúng ta trở về, nguyên vẹn, tràn đầy. như buổi ban đầu. như những trang nhật ký đã một thời thao thức cùng em!
04 Tháng Chín 201511:18 CH(Xem: 22948)
Một phần thưởng nhỏ nhiều hạnh phúc. Ngô Quyền trường cũ đáng yêu thay. Con cám ơn thầy đã đến với con bằng tất cả tấm lòng . Cám ơn thầy Hoàng Phùng Võ của con.
04 Tháng Chín 20153:18 CH(Xem: 24319)
Quê nhà tháng hạ nóng nung thiêu Em có phôi pha nét diễm kiều Đêm vắng võ vàng trăng gió nhạt Ngày hoang thổn thức nắng mưa nhiều
04 Tháng Chín 20152:19 SA(Xem: 23615)
Ngày mai thức dậy ở một bãi cát thần tiên nào đó con sẽ lại gặp mẹ, gặp anh và con sẽ lại chơi đi trốn đi tìm.
04 Tháng Chín 20151:46 SA(Xem: 20349)
Vu Lan về rồi con đang ở xa. Không đi chùa không cả hương hoa. Để tưởng niệm đốt hương lạy má Bà mẹ miền Nam một đời vất vả
03 Tháng Chín 201511:16 CH(Xem: 26749)
Chút gì đó nhớ nhung Về một thuở xuân thì Mùa thu vàng lá rụng Giờ thành chim thiên di.
03 Tháng Chín 20154:48 CH(Xem: 29212)
Mùa Thu trống điểm khai trường Em mang cặp vở ngát hương ngọc ngà Mai nầy bạn hữu chia xa Tìm trong sách vở tuổi hoa học trò.
03 Tháng Chín 20154:31 CH(Xem: 25747)
Tôi ước gì Tôi có được phép lạ nhiệm-mầu để biến Mẹ Tôi trở thành “một người trường sanh bất-tử”… Tôi ước rằng Tôi được là “Thời-gian” để Tôi có thể dừng Thời-Gian lại."
28 Tháng Tám 201511:53 CH(Xem: 23223)
Những tiếng nhẹ nhàng, thầm thì của cha, của mẹ sẽ thay thế lời ru đem văn chương, chữ nghĩa, luân l‎‎ý đạo đức dẫn cháu vào đời.
28 Tháng Tám 201511:26 CH(Xem: 43620)
Hạnh phúc nào đã chìm trong lãng quên? Tôi khờ khạo nên suốt đời lơ đễnh!
28 Tháng Tám 20159:22 CH(Xem: 27686)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: " Vu lan nhớ Mẹ" Thơ Kiều Oanh Trịnh - Nhạc LSMT- TâmThư trình bày
28 Tháng Tám 20159:19 CH(Xem: 22485)
Nhân gian dường cũng tiêu điều Ngóng trông Hoàng Hạc bóng chiều chênh vênh Tà huy rớt xuống đầu ghềnh Dặm trường lữ khách buồn tênh nhớ người
28 Tháng Tám 20151:44 SA(Xem: 27683)
Những phụ nữ Việt Nam tôi từng gặp, đã rời xa quê hương Biên Hòa hơn nửa đời người. Nhưng thẳm sâu trong tâm hồn các chị, vẫn hoài vương vấn ...
28 Tháng Tám 20151:06 SA(Xem: 22177)
Có nhiều điều tôi muốn tâm sự, muốn chia sẻ đang tràn dâng trong lòng tôi. Tôi muốn trao ra và cám ơn tất cả bạn bè với tất cả tấm lòng yêu thương và qu‎ý‎ mến.
28 Tháng Tám 20151:05 SA(Xem: 23592)
Em thơ ngây ngày ấy giờ chạm mặt với hoàng hôn Bàng hoàng cài hoa hồng trắng lên ngực áo rưng buồn Mùa Vu Lan Nhìn màu hoa nhớ mẹ Nhớ trái rừng thành cổ tích yêu thương.
26 Tháng Tám 20155:11 CH(Xem: 24838)
Mùa thu nào xao xuyến, Mùa thu nào ở lại, Người về qua có nhớ, Mùa lá vàng bay bay.
26 Tháng Tám 20154:29 CH(Xem: 37060)
Bông hồng màu trắng tóc tang Cài lên ngực trái vô vàn nhớ thương Lung linh nhang tỏa khói hương U minh cửa mở rộng đường tháng chay.
26 Tháng Tám 20151:10 SA(Xem: 24580)
Tôi vẫn không sao kiềm được nước mắt tôi rớt xuống vì Mẹ ơi, Mẹ đã thật sự xa Con rồi. Con nhớ Mẹ vô cùng. Ngày Vu Lan nhớ Mẹ.
22 Tháng Tám 20153:53 SA(Xem: 22056)
Trong buổi lễ trao giải Viết Về Nước Mỹ năm thứ 16, được tổ chức tại Moon Light Banquet, Westminster vào chiều Chủ Nhật 16 tháng Tám, với khoảng 400 quan khách tham dự, nhật báo Việt Báo đã công bố và trao tặng các giải sau
22 Tháng Tám 20153:41 SA(Xem: 23264)
“ Ai trên đời này mà không cần có một bà Mẹ, những người không còn mẹ nữa, lại cần hơn ai hết phải không? Từ ý tưởng vàng ngọc này, xin được một đời kính mến cô Đặng Thị Trí với Bàn Tay Người Mẹ.
22 Tháng Tám 20152:22 SA(Xem: 26667)
....nhân mùa Trung thu sắp về, xin cùng "nháy mắt với trăng" để tưởng niệm Neil Amstrong và nhớ những đêm trăng rằm tháng 8 của tuổi thơ bình yên @ Biên Hòa.
22 Tháng Tám 20152:15 SA(Xem: 24531)
Mây vẫn bay trên trời xanh ngát Lang thang hoài giữa chốn thinh không Mà tin thư dấu yêu bằn bặt Chinh phụ sầu vạn cổ mênh mông.
22 Tháng Tám 20152:05 SA(Xem: 30321)
Sầu thương dạ mãi đợi mong hoài ! Lối rẽ ai còn ai mất ai? Dâu sắc úa hoang vườn héo úa Mắt màu phai lạnh phấn phôi phai
21 Tháng Tám 20158:21 CH(Xem: 27116)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: NHẠC PHẨM " BIẾT NÓI LỜI NÀO CHO MẸ " TRÌNH BÀY BẢO YẾN
21 Tháng Tám 20158:11 CH(Xem: 20364)
Từ khi gãy gánh văn chương Ta về chống gậy lên đường lãng du Đào thôn* mây trắng sương mù Ngày nung lửa hạ, đêm mờ giá đông.
21 Tháng Tám 20153:40 SA(Xem: 44193)
Mẹ Cha khổ nhọc vô vàng Cho em áo rộng vai ngang đủ đầy Nghĩa sâu ơn nặng đôi vai Thâm ân báo đáp tóc phai đợi chờ.
20 Tháng Tám 20155:28 CH(Xem: 25329)
Câu hỏi quen quen chợt đến với mình Nhờ ai cho đôi vai mình vươn lớn? Một trí thông minh, tâm hồn trong sáng Luân lưu dòng máu đỏ chảy trong người?
20 Tháng Tám 20152:32 SA(Xem: 18172)
Cánh diều giấy cũng tan theo hẹn ước Tay nắm nhảy dây cũng đã buông lơi Chân cò cò theo vòng xoáy cuộc đời Đẩy đưa tình mình xuyên qua thế kỷ...
15 Tháng Tám 20152:11 SA(Xem: 24157)
Tôi vô vàn cám ơn cuộc sống này. Dù cuộc sống của tôi không được yên vui, sung sướng như người khác. Nhưng ơn trên đã cho tôi sức khỏe và một trái tim yêu thương....
15 Tháng Tám 20152:02 SA(Xem: 29191)
Hạ nồng nàn, trời xanh thêm xanh mãi Phượng vỹ còn tô thắm buổi sáng trong Nắng nhớ nhung một sớm má em hồng Cũng là lúc tuổi biết buồn vừa đến
14 Tháng Tám 201510:29 CH(Xem: 26632)
Tỉnh thức nhìn xem chuyện thế gian Đổi thay hưng thịnh, tiếp suy tàn Quê xưa giờ khuất ngàn mây bạc Tình cũ chừ phai giấc mộng vàng
14 Tháng Tám 20154:45 CH(Xem: 29354)
*Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức TIỄN NHAU MÙA ĐÔNG - Nhạc&Lời: Phạm Chinh Đông - Kyra trình bày.
14 Tháng Tám 20152:16 CH(Xem: 28088)
Vài năm, Mẹ cũng lại theo cha Để lại đàn con mắt nhạt nhòa Cha Mẹ giờ đây vui tiên cảnh Cánh hoa hồng trắng, nhớ Mẹ-Cha