Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Nguyễn Thị Thêm - NGÀY VUI HỘI NGỘ

27 Tháng Sáu 20151:34 SA(Xem: 27211)
Nguyễn Thị Thêm - NGÀY VUI HỘI NGỘ
vui nay hoi ngo

NGÀY  VUI  HỘI  NGỘ

 

Như trẻ con.

Ừ! mình như trẻ con thật.

Lòng nôn nao gặp lại bạn bè.

Tháng 7 về sao thấy vui ghê.

Mừng hội ngộ, lòng  rộn ràng từ lâu lắm.

Có người dặn:

Nhớ nghe, đi thật sớm.

Mình ngồi chung, tui sẽ kể chuyện vui.

Hứa trên phone. "Tui đã nghe rồi."

Và nôn nóng. Ôi ! Ngô Quyền một thuở.

Ngày họp mặt mừng vui không xiết kể.

Gặp thầy, cô, bạn hữu khắp năm châu.

Tuổi thần tiên dù tóc đã ngã màu.

Vẫn vui lắm. yêu một thời áo trắng.

 

Hôm nay chỉ còn hơn một tuần là ngày họp mặt Ngô Quyền hàng năm.

Tôi ngồi bên bàn  máy, bên cạnh ông chồng già nằm ngáy pho pho. Tôi lại nhớ đến bạn bè xưa một thời áo trắng.

 

Thuở ấy tôi là con gái nhà quê lên tỉnh lỵ trọ học. Ngồi trong lớp tôi vẫn giống như mọi người, nhưng về nhà tui vẫn là một người ở trọ. Ba tôi dặn dò, má tôi dặn dò và tự bản thân tôi cũng dặn dò mình " Phải lo học, đừng nghĩ gì hết." 

Được đi học tiếp lên Ngô Quyền là điều tôi không không dám ước mơ. Nhưng ước mơ đó đã thành sự thật.

 

Nhà tôi trọ là nhà bạn của ba tôi. Bác Sáu ở Biên Hòa nhưng làm việc ở Sở cao su Bình Sơn. Bác gái cũng về ở Bình Sơn với bác trai, nhà chỉ có bà nội già, và 3 người cháu. Người cháu lớn tên Tuyết là bạn tôi hồi còn nhỏ lúc bác Sáu còn ở Bình Sơn.( Tuyết học ở trường Trần Thượng Xuyên). Em gái kế tên Thu và một người em trai còn nhỏ tôi nhớ không lầm em tên là Trung. Chị hai tuyết tên Ánh đã lấy chồng và về ở bên nhà chồng.

 

Bác trai là một người đàn ông rất giỏi và tháo vác. Cứ độ 2 tuần là bác về nhà một lần. Mỗi khi về bác đem những gì cần thiết bác gái đã chuẩn bị sẳn. Bác đi mua những món cần cho 2 tuần vắng mặt. Bác kiểm tra mọi thứ và để tiền ăn lại cho Tuyết để chợ mỗi ngày rồi bác lại đi.

Bác hiền lắm nhưng chúng tôi đứa nào cũng sợ và kính nễ bác.

Bà nội của Tuyết . Mà không ! Bà nội của chúng tôi thiệt là dễ thương. Bà giống như một bà tiên già trong chuyện cổ tích. Bà thật đẹp, răng rụng sạch, miếng móm xọm. Mỗi khi ăn trầu ngoáy , nước bã trầu rịn ra bên mép theo mấy lằn nhăn thành những vệt chỉ đỏ trông vui vui. Bà luôn có cái ống nhổ bên mình. Mỗi khi nói gì thì phải nhổ nước trầu vào ống nhỗ đó mới nói được.  Không thôi nước bã trầu sẽ tràn ra miệng, tém mệt nghỉ , Nội chúm miệng lại, lấy khăn lau quanh miệng một cái rồi mới nói. Cử chỉ nhẹ nhàng, từ từ và rất đẹp.

 

Tôi trọ học nhà bác Sáu nhưng coi như người một nhà, tôi thương nội, kính hai bác, mến bạn và coi hai em Tuyết như em mình. Nhưng dù sao đó cũng không phải nhà mình nên ngoài nhớ gia đình tôi cũng phải giữ kẻ và biết cách sống sao cho đúng phép tắc.

 

Thú thật trong khi các bạn cùng trường Long Thành chuyển lên Ngô Quyền để học, được thoải mái đi chỗ này, chỗ kia cho biết thành phố Biên Hòa với người ta. Được đi xem phim tại rạp Biên Hùng, đi các club nhảy đầm hoặc dẫn bồ đi Cù lao Phố ngắm sông nước hữu tình thì tôi chỉ ru rú ở nhà.

Ra đi Ba có dặn dò,

"Chuyên tâm ăn, học, không cho đua đòi"

Má tôi rên rỉ :' Con ôi!

Khôn ba năm, dại một phút là đời đi tong.

Nhà mình nghèo lắm nghe không,

Tiêu xài dè xẻn, đừng hòng xin thêm"

Thế là tôi  ngoài giờ học ở trường, tôi phải kiếm thêm tiền để tiêu vặt và học thêm Pháp văn ở nhà thầy Thạc. Tôi ké với mấy cô bác trong xóm nhận đồ Mỹ về giặt. Công nhận đồ lính Mỹ nó to lắm. Tôi ỳ ạch chà giặt rồi nhúng hồ xong đem phơi.  nặng quá giơ lên sào muốn không nỗi. Qua một thời gian thấy tay chân học trò "chà đồ Mỹ" hoài chịu không thấu, tôi đổi qua chỉ nhận ủi thôi. Tưởng là nhẹ mà cũng không phải dễ. Bởi vì đồ đã nhúng hồ, nó dầy lắm. Phải xịt nước cho nó mềm lại rồi ủi mới thẳng. Phải bỏ tiền mua than , ủi bằng bàn ủi có hình con gà khóa lại. Quạt quạt, xịt xịt, tay đè thiệt mạnh đồ mới thẳng . Xong xếp lại, bỏ bịt đàng hoàng mới xong. Sau một buổi lao động miệt mài hai tay nhấc lên không muốn nỗi.

Ngày giặt đồ Mỹ thỉnh thoảng còn nhặt được vài đồng đô xanh còn sót trong túi áo, túi quần. Qua tới mục ủi đồ thì chả có gì hết, tiền công cũng ít mà nóng ơi là nóng. Thế là sau khi hết khóa học thêm của thầy Thạc, tôi giả từ cái giếng nước, bàn chải và cái bàn ủi hiệu con gà.

Đến nay 50 năm đã trôi qua, tôi vẫn còn nhớ hình ảnh mình trong cái xóm nhỏ với những tình cảm thân thương mà các cô bác đã dành cho tôi. Nhớ con bé Tư ( con của dì Tư) dễ thương luôn miệng tíu tít. Nhớ dì Hai với một bầy con đông quá cỡ. Nhớ anh chàng Hai, anh chàng Đông khá đẹp trai hay nhìn tôi cười cười với con mắt có đuôi. Có một dạo hè năm đệ Tam cả hai anh dám dẫn nhau lên thăm tại nhà ba má tôi. Ông bà bô hiểu lầm chửi tôi một trận tắt bếp luôn. Thiệt là oan thị Kính cho tôi quá.

Rời trường Ngô Quyền tôi vào đời như  dề lục bình trên sông Đồng Nai. Có lúc thênh thang thả êm đềm trên dòng nước. Có lúc bị tấp vào bờ với biết bao rác rến vây quanh. Có lúc dập vùi theo dòng nước xoáy. Con sông Đồng Nai vẫn là quê mẹ thương yêu. Ngôi trường Ngô Quyền dù chỉ hai năm vẫn cho tôi một tình mến thương lưu luyến.

 Những người bạn một thời Trung học Đệ nhị cấp cũng tan tác rã hàng. Để rồi cũng như tôi, trôi theo dòng đời nghiệt ngã của một dân tộc bị làm bia đở đạn cho cuộc chiến tranh ý thức hệ. Thân phận người dân trong một nước nhược tiểu,  bị lợi dụng, bị trao đổi trên bàn cờ chính trị thật quá thảm thương. Bao nhiêu người bạn của chúng tôi  nằm xuống trong cuộc chiến. Bao nhiêu người bị đày đọa trong trại tù CS với thân tàn ma dại. Bao nhiêu người di tản, bao nhiêu người vượt biên và bao nhiêu người đi theo dạng HO. Tôi mù mịt tin tức về họ, về những gì còn nằm trong nỗi nhớ.

50 năm  sau, một sự tình cờ tôi đã tìm lại được hai người bạn thời Tam C đã một thời  bên trời lận đận. Mừng quá một thuở ngây thơ được mấy bà già lôi ra tâm sự.

Nhớ con nhỏ Mai rất tomboy, quần Jean áo thun rất hợp thời trang trong những lẫn dã ngoại. Mái tóc ngắn, gương mặt đầy kiêu hãnh và tự tin Nó một thời là cây đinh của những nam sinh trường tôi. Một bông hoa sáng giá của mái trường NQ thời đó.

Bây giờ nó ra sao? Con bạn già của tôi đã khép càng về làm vợ làm mẹ, làm bà. Nó hiền hơn tôi bây giờ không bạn bè ảo tùm lum trên Web, không thả hồn lang thang theo hoa, theo bướm. Nó chỉ có cái Ipad để làm quen với thế giới hiện đại bên ngoài. Sau cơn bão 75 dìu vập, nó lao vào đời để tìm kế sinh nhai cho gia đình và lo cho ông chồng đi tù CS. Nó thấm vị đắng cay cuộc đời và ngộ ra nhiều thứ.

Hình như nó tu rồi, tu thật rồi dù nó không theo đạo Phật. Nó đạo Tin Lành.

Một con bạn khác của tôi là nhỏ Đông. Nhớ ngày nào nhỏ Đông gương mặt tròn tròn, má hồng, môi thắm. Mái tóc dài buông lơi che một bên mặt . Nụ cười thẹn thùng e ấp của cô gái miền Trung mộng mơ. Có ai ngờ khi tôi rời trường Ngô Quyền và bước ra đời. Nó lại được về làm phu nhân của một người khá nỗi tiếng thời bấy giờ. Người hùng, chủ bút của tờ báo Lý Tưởng  Không Quân thời đó. Nhỏ Mai nói với tôi:

- Nếu ngày xưa ông xã tui với ông xã bà gặp ông xã nhỏ Đông phải rập chận đưa tay chào nghiêm chỉnh.

Thì ra vậy, hèn chi Đông Phương của tui làm thơ hay quá xá.

Gặp nhau trên Web biết bao điều để nói, để kể cho nhau nghe. Và nhất là kể về một người bạn rất thân của ba đứa.

 Bạn tôi đã nằm xuống vĩnh viễn trong một bi kịch gia đình. Nước mắt chúng tôi rơi mỗi lần nhắc đến nó. Gương mặt thật đẹp, đôi môi lúc nào cũng ướt át như báo hiệu trước số phận hồng nhan. Người con gái trong một gia đình nhiều vấn đề, người chị cả trong gia đình 7 đứa em còn nhỏ. Bạn tôi mặt sáng như gương mà hai bàn tay thô ráp, khô cằn, xấu xí vì mỗi ngày phải giặt cả thau quần áo đầy ngập.

Cuộc đời nó có lẽ đàng sau nụ cười là bi kịch. Đàng sau sắc đẹp là số phận hẩm hiu. Nó đã nằm xuống gần nữa thế kỷ mà chúng tôi mỗi lần nhắc đến vẫn nhớ gương mặt và nụ cười để rồi rưng rưng lệ.

Đừng nói nữa, tôi nhủ thầm đừng nhắc, vì tôi muốn cho bạn mình thật sự bình yên an nghĩ. Đừng nhắc đến tên vì sẽ kêu gọi sự trở về của một câu chuyện thương tâm cứ nung nấu mãi trong lòng tôi. Thương quá. Ngô Quyền là vậy, nhiều điều  để nhớ. nhiệc việc để vui.

Lần họp mặt NQ năm nay chúng tôi có những người anh, người chị khóa 1, khóa 2 rũ nhau về hội ngộ. Nhìn danh sách mở đầu dài những tên các anh khóa một. Lòng đàn em vui quá là vui. Các anh là những con chim đầu đàn đã bay ra khắp phương trời. Bây giờ cánh chim đã mõi một dịp bay về chốn cũ, đáp xuống ngôi trường xưa để nhớ thuở quần xanh áo trắng học trò. Hoan nghênh các anh, đón mừng các anh. Những người anh cả trong đại gia đình NQ. Mong rằng, đại diện các anh sẽ lên sân khấu kể cho chúng em nghe thuở mới lập trường. Thuở những con chim đầu đàn mới ra ràng trong tổ ấm Chờ thầy cô mớm cho đầy những kiến thức và văn hóa để chim đủ lông, đủ cánh ra đời. Chúng em, những khóa đàn em chào mừng các anh.

Riêng tôi, chị Tuyết, em Hồng, những người bạn của nhóm Dễ Thương cũng hân hoan đón mừng các anh chị từ Canada về thăm các em và tham dự hội ngộ Ngô Quyền. Các anh có người một thời biết về Biên Hòa, có người chỉ nghe trên Web. nhưng muốn cùng tham dự và chia sẻ niềm vui với những người em gái từng là học sinh Ngô Quyền. Giá có chị Oanh , anh Hùng  cùng về được thì vui biết mấy.

Khi tôi viết tới đây thì dưới lầu thằng rễ đang mở TV. Trận banh đầu tiên hôm nay lúc 1:00Pm là Pháp đá với Đức.

Mùa Women's World cup đang diễn ra ác liệt, Đội Hoa kỳ đã vào giải tứ kết và hứa hẹn nhiều triển vọng. Chiều nay 4:30 pm đội banh nữ của Mỹ sẽ giao tranh với đội Trung quốc. Tôi không phải là nhà bình luận bóng đá , tôi chỉ biết coi nhưng cũng ao ước đội Mỹ sẽ thắng oanh liệt.

Tôi lại ngồi vào máy khi trận đấu giữa Đức và Pháp kết thúc. Máu mê đá banh khiến tôi không thể bỏ rơi màn hình khi trận đấu diễn ra quá tuyệt vời. Ai nói phụ nữ không thể đá banh. Những đường banh tuyệt vời, những cú lừa ngoạn mục và những cú shoot thần tốc. Trận đấu vừa qua cho tôi nhiều cảm tình với đội nữ Pháp. Đá đẹp, ăn rơ, tấn công liên tiếp và làm bàn thật đẹp. Nếu đội Đức không có được cú phạt trực tiếp vào khuôn thành đội Pháp thì không hề có trận extra time và những cú đá Penaltries nhớ đời. Phải nói đá banh diễn biến từng phút giây và hên xui trông thấy. Cho nên con gà lôi Pháp đành thảm bại dưới cổ xe tăng của Đức một cách đau thương. Nhìn người nữ vận động viên cắn áo đồng đội để ngăn chận sự hối hận thất bại của mình mà thương quá. Sự chiến thắng nào cũng phải trả giá cho một quá trình luyện tập và rèn luyện. Nhìn những nữ vận động viên bị thương rồi cố gắng đứng dậy đá tiếp tôi vô cùng cảm phục họ.

Những người con gái mái tóc vàng cột cao phất phơ đong đưa trên sân cỏ. Những gương mặt thanh tú , trẻ trung, hấp dẫn. Cũng có những gương mặt nám nắng vì tập luyện ngoài trời. Những nụ cười mừng vui thắng trận khiến họ đẹp hẳn ra. Rực rỡ như những  đóa hoa hồng dưới ánh nắng gay gắt của mùa hè.

Tôi lại bỏ bàn máy và theo dõi trấn đấu của đội Mỹ và đội Trung Quốc.  Kết quả như mong đợi là đội Mỹ đã thắng một cách vinh quang. Thật lòng tôi thích đội nữ của Mỹ hơn đội Nam. Các nữ cầu thủ Mỹ cô nào cũng đẹp và đá thật hay. Nhìn phong cách đá và cách biểu hiện, đội Mỹ tỏ ra trên cơ đội Trung Quốc rất nhiều. Họ đá chững chạc, bình tỉnh và lịch sự. Họ tấn công liên tiếp và cú làm bàn thật ngoan mục không thể nào chê. (Nữ đội trưởng Carli Lloyd với một pha đội đầu quá đẹp và bất ngờ đã đâm thủng lưới đội tuyển Trung quốc vào phút thứ 51).

Đội Trung quốc chuyền banh đẹp, giữ banh chắc nhưng kỹ thuật đá và thể lực thua đội Mỹ. Họ phòng thủ khá đẹp và phá vỡ nhiều màn tấn công vũ bão của đội tuyển Hoa Kỳ.

Nhưng! Nói thật tôi không thích cái văn hóa đá banh của đội Trung Quốc. Những tiếng chí chóe, la hét, kêu gọi nhau vang lên trên làn sóng . Người thủ môn mỗi lần chụp được một trái banh thì lại la hét, nhăn nhăn như bực bội đồng đội. Trái với nữ thủ môn Hoa Kỳ, cô nàng Solo cao lớn xinh đẹp, gương mặt bình tỉnh, điềm đạm  chụp banh tài tình và lúc nào gương mặt cũng xinh xắn, tự tin.

Tôi cũng đã thấy sự khác biệt giữa hai huấn luyện viên Hoa Kỳ và Trung Quốc. Bà Jill Ellis của đội tuyển Hoa Kỳ gương mặt dù căng thẳng nhưng không tỏ vẽ gì quá đáng và lúc nào cũng ân cần hòa nhã với vận động viên. Còn người nam huấn luyện viên của đội Trung Quốc đầy kích thích, mặt nhăn nhăn, cau có, tôi thấy ông ta la hét và có lần nhìn một cầu thủ đá ông la to rồi đưa ngón tay chỉ xuống đất chê bai. Khi tan trận đấu, ông ra bắt tay cầu thủ gương mặt khó đăm đăm trông khó có cảm tình.

Nghe đâu được vào vòng tứ kết này, mỗi vận động viên Trung Quốc được thưởng 1 triệu nhân dân tệ.(160.000$ US) Một phần thưởng lớn nhất từ trước tới giờ. Mà cũng đúng và xứng đáng vì các nữ cầu thủ Trung Quốc đã đá hết sức mình và làm rất đẹp.

Tôi xin lỗi vì ngòi bút tôi lại chạy lan man theo trái banh trên sân cỏ, theo những người con gái xinh đẹp có đôi chân vàng.

Trường ta tổ chức hội ngộ vào mùa tranh giải túc cầu và đúng vào ngày Lễ Độc Lập Hoa Kỳ. Chúng ta những người công dân Hoa kỳ cũng rộn ràng mừng vui. Ngày Independent Day của Hoa Kỳ còn đánh dấu một kỷ nguyên mới của thế giới. Đã thổi vào mỗi quốc gia  một làn gió tự do, bình đẳng. Làn gió đó bay qua, gieo vào mọi người một ý tưởng mới về quyền làm người và khao khát tự do.

Cám ơn đất nước Hoa Kỳ. Cám ơn những người ân nhân đã đưa những người VN lưu vong đến nơi này. Một chân trời mới có tự do, tình người và xinh đẹp.

Cám ơn ngôi trường Ngô Quyền yêu dấu. Cám ơn các thầy, cô, cám ơn những người ăn cơm nhà, vác ngà voi đã tạo cơ hội cho chúng tôi gặp nhau, hội họp, ăn uống, tâm sự buồn vui.

Cám ơn nhiều lắm với một tấm lòng.

Mong gặp tất cả các bạn trong  "Ngày vui hội ngộ"

 

Nguyễn thị Thêm.

26/6/15.

 

 

 

12 Tháng Chín 20142:15 SA(Xem: 29439)
Không cần xem lịch hoặc đọc báo, cũng không cần bước ra ngoài sân hoặc lên “nét,” tôi vẫn biết mùa thu đang đến qua ánh mắt buồn hiu hắt của vợ.
12 Tháng Chín 20141:12 SA(Xem: 31344)
Mùa thu sang em áo dài nón lá Đi trong mưa náo nức buổi tựu trường Thôi tạm biệt những ngay Hè thư thả Đi trở về cùng sách vở thân thương
11 Tháng Chín 20142:39 SA(Xem: 38266)
Viết cho Nguyễn Xuân Hoàng - người bạn đã một thời cùng chung dưới mái trường của Platon, hiện đang ở bên bờ tử sinh.
06 Tháng Chín 20141:42 SA(Xem: 27751)
Thuở còn bé Mẹ chỉ vầng trăng sáng, Bảo Hằng Nga đẹp lắm ngự trên trời Một vầng nhỏ đen đen là chú cuội. Bỏ trâu ăn lúa bởi ham chơi.
05 Tháng Chín 20143:36 CH(Xem: 29387)
Nhân mùa trăng Trung Thu, xin gửi đến quý vị một vài hình ảnh họa theo dòng nhạc của thời xa xưa, những ngày còn ấu thơ thường đùa vui ca hát dưới ánh trăng
05 Tháng Chín 20142:09 CH(Xem: 18964)
Tính đến nay, Gia Phả cựu hướng đạo sinh Ngô Quyền – Biên Hòa đã lên đến 408 thành viên rồi anh chị em ơi!...
05 Tháng Chín 20143:04 SA(Xem: 28281)
Nắng lang thang góc phố Ghé vào trang sách thơm Sợi treo dòng thác đỗ Cho thơ chảy thành nguồn
30 Tháng Tám 20147:43 CH(Xem: 29259)
Bây giờ khi bay về ngang khung cửa Ngôi trường Ngô Quyền một thuở thân thương Mây có dừng lại thiết tha trìu mến Như ngày xưa theo áo trắng đến trường
29 Tháng Tám 20142:05 CH(Xem: 28199)
Tháng tám, mưa nặng hạt tuôn. Dòng sông nước cuộn xa nguồn về xuôi. Lũ mang nguồn sống cho đời. Bập bềnh hai tiếng khóc cười trầm luân.
28 Tháng Tám 20149:19 CH(Xem: 29675)
Bước chân lạc giữa hư không. dẫm vào vạt nắng cuối dòng nhân gian ngẩn ngơ đếm những lá vàng Dòng đời muôn mối ngổn ngang ưu phiền
23 Tháng Tám 20143:27 SA(Xem: 32517)
Bởi Sinh Nhật anh rơi vào tháng tám buồn Giọt mưa Ngâu nát lòng Ngưu Lang Chức Nữ Nhưng mưa đã cột hai mình từ hai nửa Thành một mình nên tháng tám tình thân
23 Tháng Tám 20142:57 SA(Xem: 30348)
Năm nay, lần thứ ba tôi về họp mặt với những người yêu tiếng Việt, những người muốn tiếng Việt ngày càng phát triển theo chiều hướng đi lên ngay cả trên quê người.
22 Tháng Tám 201411:42 CH(Xem: 33345)
hai em đã tô điểm cuộc sống bằng chữ tâm với lời nhắn nhủ, con người sống trên đời cần có một tấm lòng….
22 Tháng Tám 201410:39 SA(Xem: 27909)
Cái góc bếp ấy thật là dễ thương. Nói không phải nhiều chuyện. Đó là nơi phát nguồn vui buồn và sự hưng thịnh của một ngôi chùa.
16 Tháng Tám 20142:34 SA(Xem: 33775)
Lạy Mẹ mùa Vu Lan đến rồi. Từ bao tiền kiếp của luân hồi Phước báo tái sinh làm con Mẹ Ơn đức cù lao tựa biền trời
15 Tháng Tám 201411:58 CH(Xem: 28278)
Chuyện cổ tích của con kể bắt đầu bằng ngày xưa con có ba, ngày xưa con có má, ba má là mãi mãi ... là cho đi không đòi lại bao giờ ...
15 Tháng Tám 201410:16 SA(Xem: 24787)
Biết đến bao giờ tôi lại trở về? Để được sống yên bình ngắm hàng phượng vĩ vào mỗi mùa Hè, và sống lại thời xưa cùng các bạn vui chơi những ngày Hè thong thả....
14 Tháng Tám 20141:30 CH(Xem: 27336)
vẫn chiều tôi ngồi garage vẽ cả bầu trời mênh mông mênh mông bỗng thấy một đàn chim cánh nhỏ lượn chao rồi mất hút khi nào …
13 Tháng Tám 20144:29 CH(Xem: 25330)
"Mẹ mày có khỏe không?' Ông ơi! câu hỏi ngọt ngào này của ông làm tôi vui biết mấy. Tôi khỏe lắm ông à! Tôi sẽ nắm tay ông, cùng ông đi cho hết đoạn đường trần gian.
09 Tháng Tám 20141:26 SA(Xem: 29179)
Xin mượn những dòng này để làm món quà dâng lên Mẹ của chúng con. Cầu mong Mẹ luôn được thân tâm an lạc để tụi con có dịp đền bù phần nảo những hy sinh Mẹ đã dành cho tụi con.
08 Tháng Tám 20143:16 CH(Xem: 40498)
Tháng Bảy mưa Ngâu sắp đến rồi. Nhân mùa báo hiếu gửi Mẹ tôi. *Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: BÀ MẸ QUÊ - Nhạc Phạm Duy - Đặng Thế Luân trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube
08 Tháng Tám 201411:37 SA(Xem: 34828)
Dòng sữa mẹ nuôi con tấm bé Len vào lòng vạn nẻo tình thương. Dù cho dòng sữa cạn nguồn, Tình thương trời biển còn vương hương đời. *Xin bấm vào phần audio bên dưới để thưởng thức TÌNH MẸ - Thơ vhp - Nhạc Huỳnh Trọng Tâm - Ca sĩ Thùy An
06 Tháng Tám 201410:39 CH(Xem: 23313)
Những ước muốn thật xanh, thật đẹp đã dường như liên kết “mây khói” với hiện thực cuộc đời. Ai bảo”Người đi trên mây” dửng dưng? Kính thăm Thầy – xin cầu chúc mọi sự an lành thanh thản.
02 Tháng Tám 20143:01 SA(Xem: 29306)
Về nghe tháng bảy mùa chay. Thương cha nhớ mẹ vòng quay định tuần. Cũng là hệ mẫu số chung. Nào ai tránh khỏi hòa cùng luật chơi.
02 Tháng Tám 20141:50 SA(Xem: 30682)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: BÊN THỀM TRĂNG SÁNG - Hà Thanh trình bày Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube. Vu Lan về con bâng khuâng nhớ lắm Nhớ Mẹ Cha đã cho con vào đời...
02 Tháng Tám 201412:37 SA(Xem: 28390)
Khi tôi viết những dòng này thì đại diện gia đình đang chuẩn bị để lên những chuyến bay về tham dự buổi lễ gắn lon Chuẩn Tướng cho Việt
27 Tháng Bảy 20141:02 CH(Xem: 16257)
Mù Sương, Sinh Nhật vọng lời Khu Rừng Hực Lửa chiều trôi đỏ chiều Kẻ Tà Đạo tiếng lòng xiêu Căn Nhà Ngói Đỏ dắt dìu nhớ sang...
26 Tháng Bảy 20144:21 SA(Xem: 36378)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Vẫn Biết Là Thế Đó. Trình bày: Thuỳ An. Nhạc: Bằng Giang Hòa âm: Cao Ngọc Dung. Lời: Hoàng Ánh Nguyệt
26 Tháng Bảy 20143:42 SA(Xem: 22014)
Tôi đã từng mơ, sẽ đưa anh chị em cựu HĐS. Trấn Biên – Bửu Long cùng tôi dự trại. Đến hôm nay, giấc mơ xưa của tôi đã thành sự thật. Cả hai gia đình Trấn Biên – Bửu Long của anh chị em tôi đã được đoàn tụ tại Thẳng Tiến 10.
26 Tháng Bảy 201412:50 SA(Xem: 41236)
Von véo khúc tình rộn nhạc ve! Đỏ màu hoa phượng trổ sang hè Còn không tuyết khuất, trăng thầm đợi Vắng trống chiều xa, chim lắng nghe
22 Tháng Bảy 201411:05 CH(Xem: 23251)
Nguyễn Xuân Hoàng là người nghệ sĩ đích thực, nhưng tư chất nhà giáo đặt ra những giới hạn không thể vượt qua cả trong cuộc đời lẫn trong nghệ thuật. Hình như A. Camus bảo nghề giáo là chỗ sa lầy ...
17 Tháng Bảy 201410:15 CH(Xem: 29766)
buổi trưa nhà Lữ Quỳnh buổi chiều nhà Nguyễn Xuân Hoàng ôi một ngày hạnh phúc ở San Jose một ngày Hoàng rất vui…
17 Tháng Bảy 20149:58 CH(Xem: 30205)
Mừng anh thêm một tuổi, anh thương yêu, bây giờ tháng bảy, Hồn em, quà mừng sinh nhật, tay anh giữ đã từ lâu.
12 Tháng Bảy 20143:04 SA(Xem: 17128)
Đã hai ngày mà tui vẫn còn lừ đừ. Nửa như say sóng xe, nửa thật mệt và buồn ngủ, nhưng niềm vui vẫn cứ như in trong đầu. Cho nên nhiều lúc đang nấu cơm lại bật cười một mình.
11 Tháng Bảy 20143:34 SA(Xem: 31261)
Hai ngày theo phái đoàn Nam Cali xuôi về miền Bắc dự Hội Ngộ Ngô Quyền lần thứ 13 đã cho tôi nhiều kỷ niệm, nhiều tình thương và quyến luyến. Nếu tôi có thêm hai tay nữa, tôi cũng sẽ bấm hết ra, viết hết ra...
11 Tháng Bảy 20142:29 SA(Xem: 29476)
"Hãy đem niềm vui đến cho gia đình mình, bạn bè mình, những người chung quanh mình ". Sự góp mặt và đóng góp những gì mình có thể làm được cho những lần Hội Ngộ Ngô Quyền trong tương lai cũng là điều mà tôi sẽ và phải làm.
04 Tháng Bảy 20147:48 CH(Xem: 26212)
Lần nào thăm anh về lòng cũng nặng bầu trời mây những đám mây không có dấu chân Hoàng cầu mong anh vượt qua, vượt qua, vượt qua được ...
04 Tháng Bảy 201412:55 SA(Xem: 30160)
Tháng Bảy này Ngô Quyền mình họp bạn Có nhiều người lại vắng mặt nữa đây Xiết tay nước mắt đong đầy Mừng vui hội ngộ khóc hoài cố nhân
03 Tháng Bảy 20142:54 SA(Xem: 26787)
"Để ghi ơn Thầy cô đã một thời đem hết nhiệt tình dạy dỗ chúng em nên người, và cùng nhớ lại kỷ niệm đẹp của tuổi học trò.
03 Tháng Bảy 20142:21 SA(Xem: 28549)
Ngày vui tháng bảy nở hoa. Chúc mừng họp mặt đậm đà tình thân. Thầy tôi đi trọn đường trần. Cô tôi thắt chặt nghĩa ân học trò. Bạn tôi cười nói vui đùa. Ngô vương dậy sóng trường xưa theo về.
28 Tháng Sáu 20144:13 SA(Xem: 30746)
tìm trong ngọn sóng triều lên dấu chân người bước qua miền phù vân chiều nay chợt nhớ bâng khuâng chút hương mùa cũ bỗng chừng đâu đây ngày xuân, tháng hạ hao gầy thuyền xưa, bến cũ đã đầy tuyết sương!
28 Tháng Sáu 20142:00 SA(Xem: 30978)
• Việt Nam trong thế kỷ 20 vừa qua có ba điều bất hạnh xảy ra trùng hợp:... Trong ba cái bất hạnh ấy, cái thứ ba là nguy hiểm và tồi tệ nhất.
27 Tháng Sáu 201410:58 CH(Xem: 29006)
Tôi rất thương cánh cổng trường mở rộng Đón bạn bè áo trắng bước chân chim Thật hồn nhiên và tràn đầy mơ mộng Ngô Quyền xưa bao dấu ấn êm đềm.
21 Tháng Sáu 20147:43 SA(Xem: 30059)
Giữa văn chương và dạy học Hoàng thấy thế nào. Nguyễn Xuân Hoàng cho biết Văn là ý nghĩa chính của cuộc đời. Đi dậy chỉ là phụ. Cô Vy nói thêm. Nhưng cái phụ nuôi cái chính.
20 Tháng Sáu 201410:17 CH(Xem: 29569)
Hoàng thì đã và đang sống một cuộc sống tràn đầy, nên tôi cũng hiểu rằng bất cứ lúc nào bất cứ ở đâu, bạn tôi cũng đã sẵn sàng chuẩn bị cho dặm cuối của một chặng đường cheo leo trên con dốc tử sinh.
13 Tháng Sáu 20149:31 SA(Xem: 29835)
Ở Mỹ, ngày “Từ Phụ” “Father’s Day” thường tổ chức vào ngày Chủ Nhật của tuần Lễ thứ ba trong tháng Sáu. ...Mục đích của ngày lễ là để con cái tỏ lòng biết ơn và vinh danh cha mình.
13 Tháng Sáu 20144:12 SA(Xem: 24112)
Mỗi khi nghĩ đến cha thì hình ảnh hiện ra trong đầu tôi là một người cha đạo mạo và nghiêm khắc. Tôi không muốn như vậy. Tôi muốn ông cười, nụ cười thật từ ái và hiền lành.
12 Tháng Sáu 20141:56 SA(Xem: 33610)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: CHÚT TÌNH AI GỬI CHO AI - Thơ Trần Kiêu Bạc - Hồng Vân diễn ngâm
07 Tháng Sáu 201412:48 SA(Xem: 32567)
cùng lúc xem trên web. Ngô Quyền vừa mới post tấm ảnh thầy trò xưa thầy Hoàng dạy triết cravate thả lỏng rất Don Juan. làm sao không nhớ thời yêu Vy làm sao không nhớ thời ĐàLạt
07 Tháng Sáu 201412:39 SA(Xem: 30677)
Dù sinh hoạt cuộc sống hằng ngày với bao lo toan, trách nhiệm gia đình và xã hôi. Nhưng chúng tôi vẫn luôn dành những ngày cuối tuần cho những buổi họp mặt để có những niềm vui.
06 Tháng Sáu 20141:01 CH(Xem: 30775)
Cha là bóng cả trên cao, dưỡng dục cù lao nghĩ nặng sâu Tình Cha non Thái như biển rộng Còm cõi nắng mưa bạc mái đầu
06 Tháng Sáu 201411:41 SA(Xem: 29220)
Chúc mừng đại hội Ngô Quyền. Các anh các chị đoàn viên một nhà Họp mặt vang tiếng hát ca Thầy xưa trò cũ mặn mà tình thân
31 Tháng Năm 20143:22 SA(Xem: 28419)
Còn 2 ngày nữa là hết tháng năm. Mùa hè đã về. Các cháu được hưởng những ngày hè vui vẽ bên gia đình.... Hình như tháng Sáu đang gỏ cửa . Còn 2 ngày nữa mới tới. Tháng Sáu ơi.
31 Tháng Năm 20141:55 SA(Xem: 23567)
*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: HẢI NGOẠI THƯƠNG CA - Nhạc Nguyễn Văn Đông - Trình bày Hà Thanh
29 Tháng Năm 20142:11 SA(Xem: 23413)
Bao nhiêu năm qua, chị Kim Kết vẫn nhớ như in lời chúc của thầy Nguyễn Xuân Hoàng ghi trong quyển Giai phẩm Xuân Tứ 2 của chị : “ Chúc cô bé có bím tóc dài nhất và lâu nhất luôn học giỏi…”