VÙNG LÊN CỨU NƯỚC
Quê hương Việt nhớ muôn đời,
Ngày nay đất nước tơi bời vì đâu?
Bạo quyền gian ác đã lâu,
Mưu toan hại nuớc bầy sâu bọ này.
Dân ta bị chúng đọa đày,
Bao giờ bánh Đúc, bánh Dày có xương?
Thì tin Cộng sản dễ thương,
Họ lo xây dựng quê hương sang giầu.
Việt Nam thoát lệ thuộc Tầu,
Không còn quì mọp khấu đầu, đứng lên.
Ngàn năm nô lệ sao quên?
Đồng bào không sợ vùng lên biểu tình.
Đình công, bãi khóa an bình,
Trong ngoài cả nước chúng mình đồng tâm.
Đuổi Tầu Cộng, lũ ngoại xâm,
Bảo toàn nước Việt khỏi quân bạo tàn.
Dậy đi Tổ quốc nguy nan,
Bảo toàn biển đảo núi ngàn Rồng Tiên.
Xin đừng ngủ mãi triền miên,
Nqô Quyền, Hưng Đạo đứng lên đuổi Tầu.
Diên Hồng hội nghị lần đầu,
Sơn hà nguy biến trưng cầu toàn dân.
Vua quan cùng với dân quân,
Hy sinh cứu nước, gian truân chẳng màng.
Tổ tiên vất vả vô vàn,
Mở mang bờ cõi muôn ngàn dặm xa.
Hoàng Trường Sa của chúng ta,
Biết bao xương máu Ông Cha bảo toàn.
Vượt Trường Sơn núi với ngàn,
Mở đường Nam tiến muôn vàn gian nan.
Từ Cà Mau tới Nam Quan,
Nam Quan Tầu chiếm, giang san mất dần!
Toàn dân Việt hãy hợp quần,
Tạo nên sức mạnh bao lần thành công.
Làng thôn thành thị núi sông,
Giữ từng tấc đất Cha Ông tạo thành.
Việt Hưng/PGH