Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Kiều Oanh Trịnh - TIẾNG HÁT GIỮA TRỜI VÀ CHUYỆN GIÀN THIÊN LÝ

28 Tháng Ba 201412:00 SA(Xem: 30507)
Kiều Oanh Trịnh - TIẾNG HÁT GIỮA TRỜI VÀ CHUYỆN GIÀN THIÊN LÝ

Tiếng Hát Giữa Trời và

Chuyện Giàn Thiên Lý

 

 
gian_thien_ly-content

Mấy hôm nay nghe thiên hạ bàn tán về một “tiếng hát giữa trời” tại khu chợ ABC ở Little Saigon -- Tiếng hát Phương Hùng đang làm cho khách qua đường ở Little Saigon say mê, và anh cũng được phỏng vấn trên đài truyền hình 56.5 nữa… thì sáng nay trên đường đến sở, qua khỏi trạm Metro Court House, tôi chợt nhìn thấy một người đàn ông Mỹ độ tuổi trung niên đang đứng ở một góc mái hiên của trạm métro, với cây đàn trên tay vừa đàn vừa hát bản nhạc “Scarborough Fair". 

“Scarborough Fair”-- Là một bàn đồng ca truyền thống của Anh Quốc, thuộc về thị trấn Yorkshire Scarborough.

Bài hát tả về câu chuyện của một người đàn ông trẻ, kể lại cho mọi người nghe về mối tình của mình với người yêu cũ đã bỏ anh ra đi rồi muốn trở lại, vì muốn người yêu chứng tỏ tình yêu của nàng đối với anh, nên anh ra điều kiện là cô ta phải chịu làm cho anh ta một số việc rất khó thực hiện được: chẳng hạn như may cho anh một chiếc áo sơ mi nhưng không để dấu đường may, rồi đem giặt áo trong một cái giếng khô không có nước, v.v... Anh nói rằng: Nếu nàng làm được các công việc khó khăn này thì mới chứng tỏ là nàng thực sự yêu anh.

Thường bài hát “Scarborough Fair” hay được nghe qua những người hát dạo thời đó, khi họ di chuyển từ làng này qua thành phố nọ, mỗi nơi lời và cách hòa âm có thay đổi đôi chút. Có khi được hát song ca 1 nam, 1 nữ như một vở kịch, và chỉ có 1 điệu trầm trầm, không điệp khúc.


“Scarborough Fair”

Are you going to Scarborough Fair?

Parsley, sage, rosemary and thyme
Remember me to one who lives there
For once she was a true love of mine

Have her make me a cambric shirt

Parsley, sage, rosemary and thyme
Without no seam nor fine needle work
And then she'll be a true love of mine

Tell her to weave it in a sycamore wood lane

Parsley, sage, rosemary and thyme
And gather it all with a basket of flowers
And then she'll be a true love of mine

 Have her wash it in yonder dry well

Parsley, sage, rosemary and thyme
where water never sprung nor drop of rain fell
And then she'll be a true love of mine

Have her find me an acre of land

Parsley, sage, rosemary and thyme
Between the sea foam and over the sand
And then shéll be a true love of mine

Plow the land with the horn of a lamb

Parsley, sage, rosemary and thyme
Then sow some seeds from north of the dam
And then shéll be a true love of mine….

Giọng hát truyền cảm của người đàn ông thật ấm, hòa lẫn tiếng đàn, đem đến cho người nghe một âm hưởng dịu dàng, ngọt ngào vào buổi sáng của một ngày thứ Hai đầu tuần. Tuy ai nấy đều tất bật đến sở làm, dù Trời đã vào Xuân, nhưng một trận bão tuyết vừa đổ xuống thủ đô để lại những cơn buốt lạnh. Trên đường phố vẫn còn tuyết đóng, có chỗ còn bị đông đá. Thế mà trong co ro lạnh lẽo, người đàn ông chỉ khóac ngoài một tấm áo lạnh mỏng manh, đứng run rẩy dưới mái hiên vừa đàn, vừa hát thật hay, đã khiến cho nhiều người dù đang tất tả đến sở, cũng ngừng lại bỏ vài đòng bạc lẻ vào chiếc nón đang để dưới chân ông ta. Tôi chợt bâng khuâng, tự nghĩ: Một đất nước giàu mạnh như nước Mỹ mà sao vẫn còn có những người phải sinh nhai bằng nghề hát dạo trong cơn giá lạnh như thế này nhỉ? Có lẽ ông ta thấy thoải mái hay là vì yêu nghề chăng? Thật ra thì vẫn có những trung tâm cung cấp nhà cho những người nghèo túng ở, nhưng có lẽ ông ta thích sống thoải mái ở ngoài và dùng tiếng hát thiên phú của mình cho mọi người thưởng thức và kiếm chút tiền? Lòng càng xót xa khi nghĩ đến những “tiếng hát giữa trời” ở quê nhà, không biết có biết bao nhiêu người đang dùng tiếng hát của mình để tìm miếng cơm manh áo độ nhật qua ngày…

 Với giai điệu nhẹ nhàng, giản dị, Nhạc Sĩ Phạm Duy đã cảm tác bài “Scarborough Fair” và chuyển dịch thành một bài hát tình yêu rất lãng mạn. Nhạc phẩm “Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa”:

Tội nghiệp thằng bé cứ nhớ thương mãi quê nhà

Giàn thiên lý đã xa, đã rời xa
Đứa bé lỡ yêu, đã lỡ yêu cô em rồi
Tình đã quên mỗi sớm mai lặng trôi

Này nàng hỡi! nhớ may áo cho người

Giàn thiên lý đã xa tít mùi khơi
Tấm áo cắt ngay, đã cắt trên khăn lụa là
Là chiếc chăn đắp chung những ngày qua

Tìm một miếng đất cho gã si tình

Giàn thiên lý đã xa mãi nghìn xanh
Miếng đất cát hoang, miếng đất ngay bên giáo đường
Biển sẽ ru tiếng hát bên trùng dương

Giờ đã đến lúc tan ánh mặt trời
Giàn thiên lý đã xa mãi người ơi!
Lắp đất, hố tôi, lắp với đôi tay cô nàng
Thì hãy chôn, trái tim non buồn thương

Tôi lại nao nao nhớ về mảnh vườn nhỏ của Mẹ tôi ngày xưa nơi quê nhà, Mẹ tôi cũng trồng một giàn hoa thiên lý ở một góc vườn, lúc nào cũng thoang thoảng mùi hương thơm ngát, và càng nhớ nhiều đến những bát canh cua đồng nấu hoa thiên lý của Mẹ. Ôi! Giàn Thiên Lý đã xa, thật xa rồi!

Mời quý vị thưởng thức tiếng hát Ái Vân trong nhạc phẩm “Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa” của nhạc sĩ Phạm Duy và bài thơ “Giàn Thiên Lý” của Kiều Oanh đang nhớ về những kỷ niệm xưa với căn nhà nho nhỏ, xinh xinh có giàn thiên lý trữ tình của một thời tuổi trẻ, và "Scarborough Fair" - do 1 nữ ca sĩ trong nhóm Celtic Woman trình bày.


*Xin bấm vào link bên dưới để thưởng thức:

Scarborough Fair - Celtic Woman live performance

http://youtu.be/wiZJP_XLmrQ


*Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức:

"Ôi Giàn Thiên Lý Đã Xa"-Nhạc: Phạm Duy; Ái Vân Trình bày

Kiều Oanh Trịnh thực hiện youtube

 

 


29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76194)
  Hỡi cô Cựu Nữ Sinh Ngô Quyền, hỡi cô bạn hàng xóm của tôi ơi!   Tôi rất cảm phục và trân quí cô.   Nếu giữa cô và tôi không có thứ tình cảm nào khác thì trong tôi sẵn có có một thứ tình keo sơn gắn bó với cô từ lâu, từ thời thơ ấu đến tuổi trưởng thành, kéo dài cho đến tuổi…sồn sồn bây giờ và tuổi già sắp tới, đó là tình bạn.   Còn cô thì sao?
29 Tháng Giêng 2009(Xem: 76786)
Từ chia tay ở Tân Mai, tôi không hề biết Th giờ ra sao? Cuộc chiến qua đi thật xa. Bao thăng trầm trãi xuống cho quê hương, cho đời người. Thì thôi, hãy là những lời cầu nguyện bình an cho nhau. Dẫu mai đời có thế nào?
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73833)
  “Muốn sang phải bắt cầu Kiều, Muốn con hay chữ phải yêu kính Thầy”  
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 73935)
( Tựa bài được đặt theo hai câu thơ của nhà thơ Vũ Đình Liên “ Người muôn năm cũ bây giờ ở đâu?” để thành kính thắp nén hương lòng tưởng nhớ đến các Thầy Cô đã về với “hạc nội mây ngàn”, và các Cựu học sinh NQ đã vĩnh viễn “bỏ cuộc chơi”).
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72677)
    Có lẽ mọi người đang thắc mắc tại sao lại gọi là đứa con nuôi của trường Ngô Quyền? Bởi vì hầu hết các học sinh được vào học bắt đầu từ lớp 6 và trưởng thành ở lớp 12 rồi vào đại học, nên được xem như con đẻ...
28 Tháng Giêng 2009(Xem: 72019)
    * Bài viết cho linh hồn thầy Nguyễn Phong Cảnh, một tinh thần đáng học hỏi cho toàn thể hội viên Hội Ái Hữu Cựu Học Sinh Ngô Quyền Biên Hòa.      
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 75546)
  Qua những hình ảnh, các bài viết của thầy cô bạn bè, chúng ta đang thấy lại từng khuôn mặt, dáng hình, tính cách của các ân sư, đưa chúng ta trở về con đường phát triển của mái trường xưa. Qua đó, câu nói “Cơm Cha-Áo Mẹ-Công Thầy” càng mang ý nghĩa sâu đậm hơn!
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 74218)
Dẫu cho ngày tháng có phôi pha, buồn vui dù ít hay nhiều đều là những kỷ niệm đẹp của một thời áo trắng…Hy vọng những cuộc tương ngộ, trùng phùng của ngày hôm nay sẽ nhắc nhở chúng ta một quá khứ ươm bằng mật ngọt, và mãi cầu mong một tương lai đến cho vừa đẹp lòng người.
24 Tháng Giêng 2009(Xem: 80502)
  Có những sự việc tình cờ suy gẫm lại hình như được sắp xếp sẵn. Y và tôi ngồi cạnh nhau, từ ngày học Thất 2 cho đến khi ra trường. Ban đầu tôi rất ghét cái tính thật thà   thẳng tánh của Y, vì nó dám nói rằng trường tiểu học Trần Quốc Tuấn ở Tam Hiệp, nơi tôi đi học, chưa hề nghe nói đến. Trái lại Y là học sinh giỏi của trường Nữ Tiểu Học Biên Hòa .
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 74097)
Học sinh Ngô Quyền ngày xưa, lưu lạc bốn biển năm châu, với đời sống rất riêng của mỗi người, nhưng hình như chúng tôi vẫn có một tập hợp giao, giống nhau ở chỗ chúng tôi vẫn kính trọng và biết ơn tất cả các thầy cô như từ thuở nào, chúng tôi còn nhỏ dại, ngồi ở ghế học trò của trung học Ngô Quyền.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 75840)
Thật ra, nói bạn tôi là bà mai không đúng mà cũng không sai. Không đúng vì làm gì có chuyện Ngọc Dung giới thiệu tôi với anh Nhiên. Nhưng không sai vì nếu không chơi thân với Dung thì không chắc tôi vướng lụy lưới tình...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69096)
  Những thằng bạn ấy bây giờ ra sao rồi nhỉ? Mới chỉ có hơn ba mươi năm, lớp Tứ Bốn giờ đây có bạn sắp sữa hồi hưu, có bạn đã làm ông nội, ông ngoại, có bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhìn lại mình, mái tóc muối đã có phần nhiều hơn tiêu.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 73740)
         Ngày vui sao qua mau!   Cuộc vui rồi cũng đến lúc chia tay. Những ngày qua, bọn chúng tôi như sống lại thuở học trò vui vẻ, vô tư không chút gì vướng bận. Có lẻ không ai phủ nhận thiên đường học sinh trong mỗi chúng ta ai cũng có...
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 69342)
  Đến rồi đi, đó là lẽ vô thường sống động nhất của tạo hoá không dành một biệt lệ cho ai.
22 Tháng Giêng 2009(Xem: 66518)
  “Hãy đến với nhau một lần vì sợ rằng sẽ không còn được thấy nhau nữa” .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 73071)
Hãy cho Tôi lại ngày xưa ấy Tôi sẽ là Tôi của dạo nào, Để nhìn Em khuất sau khung cửa, Để làm lưu bút, mỗi Em ghi .  
19 Tháng Giêng 2009(Xem: 65427)
Thắm thoát mà thời gian qua nhanh thật. Tôi tưởng như mới ngày nào đây thôi, bọn chúng tôi còn vô tư vui vẻ với những niềm vui bất tận của tuổi học trò ngây thơ...
17 Tháng Mười Hai 2008(Xem: 76746)
Những kỷ niệm đời xin mãi như ngọn nến hồng của ngày sinh nhật cứ thắp sáng lên để làm tươi thắm thêm tuổi đời chẳng còn được là bao!