Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Trần Kiêu Bạc - BÊN DÒNG THƠ MẸ *** (Phần {II)

22 Tháng Năm 202312:20 SA(Xem: 4013)
Trần Kiêu Bạc - BÊN DÒNG THƠ MẸ *** (Phần {II)

Trần Kiêu Bạc 

BÊN DÒNG THƠ MẸ *** 
(Phần II)




me

 

11 

ĐÊM BÊN ẢNH MẸ. 

Đêm quỳ bên ảnh Mẹ
Lại thấy xa thật xa 

Xa như hồi thơ trẻ 

Ôm chân Mẹ đòi quà 

Nhìn lâu vào mắt Mẹ
Lại thấy gần thật gần
Mắt khô mà có lệ 

Nhìn một trời bao dung 

Mẹ cách con một bước
Mà xa như ngàn trùng
Tưởng đưa tay nắm được
Còn khoảng mờ hư không 

Mẹ gần con tiếng khóc
Như ngày con ra đời
Mẹ bây giờ cách biệt
Con bây giờ mồ côi 

Mẹ xa con tiếng nấc
Ngày đưa Mẹ xuống mồ
Mẹ cầm theo nước mắt
Con trở về bơ vơ 

Ôm bóng Mẹ xa xăm
Thấy Mẹ gần thật gần
Đâu hay trời rạng sáng
Lá trải vàng đầy sân!

TRẦN KIÊU BẠC 

12  

CON ĐƯỜNG MẸ ĐÃ ĐI QUA. 

Những dấu chân mòn mỏi Mẹ đi qua 

Nhiều khi Mẹ không ngoái đầu nhìn lại
Sương thấm trên vai ướt mềm áo vải
Nắng nhuộm đen đôi gót nhỏ chai sần 

Cứ vầy Mẹ lao vào cõi gian truân 

Ngày có nhiều sao đêm đầy tia sáng 

Những phút vô thường mưa hoà trong nắng
Mẹ âm thầm theo nhật nguyệt thời gian
 

Mẹ cứ đi theo vằng vặc ánh trăng 

Cùng lúc đó các con đang say ngủ 

Chờ rạng đông ghé qua khung cửa sổ
Chân mỏi nhừ cho giấc ngủ con say 

Ở cuối đường hoa cúc trắng màu mây
Hương thơm ngọc lan quanh chân
Mẹ bước Mơ tìm lại niềm vui mình có được 

Mà Mẹ xa rồi biết Mẹ nơi đâu! 

Con cúi đầu khóc suốt đêm thâu 

Quanh gót Mẹ đẫm vô vàn nước mắt 

Mẹ đã qua những cung đường gai góc
Xin Mẹ an lòng an nghỉ thảnh thơi! 

TRẦN KIÊU BẠC

13 

ĐÊM MỘT MÌNH CHỜ MẸ. 

Đêm thức một mình mới thấy cô đơn
Vắng Mẹ nhà như rộng thêm đôi chút
Đường về nhà bỗng dài ra hun hút 

Bởi vắng một người, chỉ một Mẹ thôi 

Lòng ước ao trở lại tuổi lên mười 

Mẹ vá áo cứ đo dài tay áo 

Cầu con lớn nhanh giữa đời giông bão
Cứ mỗi năm thêm một bước nên người 

Ước chi mình về lại tuổi đôi mươi 

Thấy mắt Mẹ mừng tin con thi đậu 

Giọt mồ hôi khô vừa trên lưng áo 

Nạm ngọc nụ cười hãnh diện về con 

Phải chi còn mưa vột rớt hoàng hôn 

Nép vai Mẹ cho vai mình khỏi ướt 

Vời vợi tình thương nói hoài không hết
Canh cánh nỗi lo nặng đến bạc đầu 

Đêm một mình dõi thấu suốt canh thâu
Ao ước là ước ao không có thật 

Úp mặt vào đêm đến sưng đôi mắt 

Mẹ đâu giờ… Mẹ đã khuất ngàn xa 

Đêm thức một mình chờ Mẹ ghé qua…

TRẦN KIÊU BẠC

14  

ĐÊM THẤY MẸ VỀ THĂM. 

Thưa Mẹ! Đêm rồi con chiêm bao 

Thấy Mẹ trẻ như Mẹ thuở nào 

Thuở dắt con qua cầu ao nhỏ 

Tóc màu xanh mướt những hàng dâu 

Trong mơ tiếng Mẹ vẳng bên tai 

Tiếng ru thơ ấu mộng mơ đầy 

Tiếng ru ao ước dành cho trẻ 

Khôn lớn chim trời thẳng cánh bay 

Thấy lại bước con theo bước Mẹ 

Trong sớm hừng đông trải nắng vàng
Chân sáo tung tăng vào cửa lớp 

Mẹ tần ngần đứng cuối hành lang 

Thấy lại tuổi thơ lúc khổ nghèo 

Tưởng đời mơ một chút nắng reo 

Mà mưa giông tới như cuồng nộ 

Để Mẹ con mình những hắt hiu 

Thưa Mẹ! Đêm rồi con lại mơ 

Mẹ đứng bên con mắt đã mờ 

Đầu Mẹ đội vòm hoa mây trắng 

Tay cầm không vững những ưu tư 

Nhớ con, lắm bận Mẹ về thăm 

Trong những đêm mơ thấy Mẹ gần 

Thật ra Mẹ cách xa ngàn dặm 

Chiêm bao bóng Mẹ đến trăm năm. 

 TRẦN KIÊU BẠC

15 

ĐÓM LỬA TỪ TAY MẸ. 

Mẹ nhóm lên đóm lửa 

Từ dăm lá cây khô 

Niềm tin gieo vào đó 

Theo con mãi đến giờ 

Con một mình dong ruổi
Xa Mẹ mười mấy năm
Lửa reo hoài không tắt
Dù qua mấy trầm luân 

Sau những lần ngã xuống
Lại thấy lửa bùng lên 

Càng trôi theo con sóng
Càng thấy lửa bừng thêm 

Chỉ là dăm xác lá 

Đã chín nồi bánh chưng
Giờ đã thành biển lửa
Nên niềm tin không cùng 

Con nhớ hòai đóm lửa
Nhỏ nhoi Mẹ cho con
Mười mấy năm trăn trở
Chỉ còn Mẹ hư không 

Mẹ về đâu không biết
Dấu lửa mãi còn đây
Quê người xa biền biệt
Lòng thương Mẹ thêm đầy.

TRẦN KIÊU BẠC 

16  

GIỖ MÁ. 

Hôm Má một mình ra đồng vắng
Hồn con theo Má xuống mộ phần
Chị em khóc ngất trong tang trắng
Con tưởng mình ôm cổ áo quan 

Xa lắm con về đâu còn kịp 

Trăm điều đã trễ nói Má nghe
Má chỉ lặng im đôi mắt khép
Mặc tiếng ru xưa rụng sau hè 

Sắc không đời chỉ còn không sắc
Má một tay buồn nắm tay không
Một tay cố níu đàn con nhỏ 

Hai tay hai nắm cỏ phù vân 

Tưởng như con khóc bên phần mộ
Quỳ nghe tiếng Má gọi con hoài
Đêm ở bên đây ngày bên đó
Làm sao đáp được tiếng Má ơi! 

Hơn mười năm lẻ không về được
Mười năm con dựa vách mồ côi
Con không còn dáng con ngày trước
Thuở Má cầm tay dắt vào đời

Lâu quá, lâu rồi không gặp lại 

Muôn đời con dõi mắt trông theo 

Bước chân Má buồn qua luân ải 

Chắc đã mỏi rồi khúc quạnh hiu 

Hôm nay giỗ Má con buồn lắm 

Một chút khói hương gởi quê nhà 

Má đi trong cõi xa ngàn dặm 

Xin về cho ấm đứa con xa 

Khói trắng làn hương như tóc trắng 

Nấm mồ chưa kịp phủ màu xanh 

Con đốt hưong bay trong đêm vắng 

Nửa gởi quê xa, nửa cho mình! 

TRẦN KIÊU BẠC

17

LẬP ĐÔNG LẠY MẸ. 

Mẹ ơi! Con trở về đây! 

Không còn thấy Mẹ trong ngày lập Đông
Mẹ đi qua cõi không cùng 

Mưa mùa thấm đất trời chung vạt sầu

Loanh quanh tìm Mẹ nơi đâu 

Trơ khung bếp lạnh trơ màu trắng tang
Còn không hạt muối trắng ngần 

Mẹ chia mỗi đứa một phần chung riêng

Còn không cái lạnh vào đêm 

Lũ con sưởi ấm bằng tim của Người 

Còn không hạt gạo cầm hơi 

Mẹ chia mỗi đứa chén vơi chưa đầy 

Mẹ ơi! con trở về đây 

Con quỳ lạy Mẹ trong ngày lập Đông 

TRẦN KIÊU BẠC

18

LỜI THĂM MẸ TỪ MỘT NƠI XA. 

Khuya rồi, thưa Mẹ ngủ chưa? 

Mền thì vẫn thiếu, chiếu thừa một bên
Không con, Mẹ vẫn nằm nghiêng 

Chừa con khoảng trống không quên mỗi ngày

Chiếc giường như chở gió mây 

Vào riêng một cõi chứa đầy tình thuơng
Bên đây vắng Mẹ con buồn 

Bên kia Mẹ đợi thằng con chưa về 

Lời ru cũ con thường nghe 

Đêm khuya như Mẹ vỗ về lòng con 

Ngày dài buồn lại buồn hơn 

Nghĩ cây già nhớ lộc non cồn cào 

Vì con đời Mẹ xanh xao 

Biết bao giờ trút gánh sầu hai vai 

Trời đêm đã mọc sao Mai 

Ngủ đi, sao Mẹ thức hoài đêm thâu 

Thức chi đêm lụn dầu hao 

Khuya rồi, Mẹ thức càng lâu càng buồn!

TRẦN KIÊU BẠC 

19  

MẸ VẪN MÃI BÊN CON. 

Mẹ giờ trong khói hương bay 

Mẹ không về giữa ban ngày nữa đâu! 

Mẹ về trong những đêm sâu 

Nhớ con lòng Mẹ nôn nao, Mẹ về 

Thăm con một chút Mẹ đi 

Trả đời tay trắng trở về tay không 

Mẹ đi vào cõi vô cùng 

Tưởng như hình Mẹ vẫn còn đâu đây 

Mẹ ơi con thấy Mẹ hoài 

Trong vần con đọc trong bài học xưa 

Trong cơn gió chướng trái mùa 

Trán con hâm nóng Mẹ ru thì thầm 

À ơi! Con lớn cho ngoan 

Nay con khôn lớn ngang bằng người ta 

Mẹ ơi Mẹ vội đi xa 

Mẹ như tăm cá Mẹ là bóng chim 

Trong từng mũi chỉ đường kim 

Mẹ trên vai áo, Mẹ chìm trong khăn 

Mẹ còn quanh những bữa ăn 

Mẹ còn theo những bước chân đường đời

Mẹ vui khi thấy con cười 

Mẹ buồn theo cảnh nổi trôi dặm trường 

Mẹ đi, nào có đi luôn 

Mẹ còn ở lại, Mẹ còn quanh đây 

Mẹ bên con những tháng ngày 

Cho con hơi ấm gởi đầy tình thương 

Mẹ không về giữa ngày thường 

Đêm đêm con thấy trong sương Mẹ về. 

 TRẦN KIÊU BẠC

20 

MƯA TRÊN MỒ MẸ. 

Về thăm mồ Mẹ chiều nay 

Chùm hoa xưa đã nở đầy lòng con 

Mưa từ sông cũ bay lên 

Trải trên mồ Mẹ buồn tênh nỗi buồn 

Mưa vào hiên tạt sau vườn 

Giàn hoa mướp đọng mùi hương thật thà 

Con về thăm lại Mẹ xa 

Đắng qua trầu héo cay qua vôi nồng 

Cái thời hát tập tầm vông 

Cũng theo tay có tay không lâu rồi 

Nhìn qua mưa thấy Mẹ ngồi 

Nhuộm đầy vôi trắng tóc thôi xanh màu 

Sau hè rụng xác hoa cau 

Chuồn chuồn thôi hết đuổi nhau quanh vườn
Con nhìn Mẹ thấy thương hơn 

Mấy năm con đã lạc đường trần ai 

Nên đời con cứ mưa hoài 

Một đời chìm mãi bóng mây chập chùng 

Nhìn theo mưa lạnh rưng rưng 

Cùng con khóc Mẹ trên từng xót đau 

Mai đây tóc trắng trên đầu 

Biết đâu tìm mẹ biết đâu ngày về 

Mưa từ ngày mới ra đi 

Bây giờ mưa nữa mong gì nắng say 

Về thăm mồ Mẹ chiều nay 

Hình như mưa đã rớt đầy hồn con. 


TRẦN KIÊU BẠC   


(Còn Tiếp)





31 Tháng Ba 2024(Xem: 1337)
Mưa rơi réo rắt cung đàn Giọt buồn rớt xuống lang thang khắp cùng Tháng Tư Tình Đọng bao dung Đôi bờ nỗi nhớ có cùng niềm vui...
31 Tháng Ba 2024(Xem: 821)
"có những vô tình như gió đẩy xa mây..."1 . để lại đây chiều khô Núi Sọ2 tả tơi treo -- -- giọt nắng cuối . đây thống khổ loài người dù lỗi đã được xóa dù tội đã được quên dù qua đêm thống hối .
30 Tháng Ba 2024(Xem: 1701)
Nếu tiễn Tôi, hãy vỗ tay Đừng rơi nước mắt khóc vay thường tình!Luật tạo hoá có sinh có tử Tứ đại tàn lữ thứ thiêu thân! Đến khi dứt tức đứt căn Cầu kinh siêu thoát miễn phần lễ tang!
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1483)
Cầu còn ba nhịp phân hai Bộ hành qua lại tàu dài chợ khuya Tám năm hồn đá dựng bia Sông quê nước vẫn đầm đìa ngược xuôi Cầu Gành Biểu Tượng Quê Tôi...
18 Tháng Ba 2024(Xem: 907)
Hôm nay là Ngày Giỗ của Nhị Vị Trưng Nữ Vương, bé Phú có làm mấy bài thơ để Vọng Tưởng đến Hai Bà. Xin kính mời Quý Thầy Cô cùng Quý vị thưởng lãm.
18 Tháng Ba 2024(Xem: 1448)
Xin bấm vào phần Youtube bên dưới để thưởng thức: Ở ĐÓ, MÙA XUÂN Nhạc Phạm Chinh Đông, trình bày Kim Oanh
12 Tháng Ba 2024(Xem: 1549)
Sống thêm hơn chục năm thôi Để xem sự thế đỏ đời thăng hoa Chúc Mừng Sinh Nhật chị ba Niềm vui bất tận tuổi già an nhiên...
10 Tháng Ba 2024(Xem: 1426)
Gần nửa thế kỷ biền biệt xa cách Ngô Quyền. Cứ tưởng tượng một buổi chiều nào đó có người học trò trở về thăm trường cũ để rồi cảm thấy cõi lòng xa xót bơ vơ, ngậm ngùi thương nhớ cảnh cũ người xưa.
10 Tháng Ba 2024(Xem: 1280)
- Nhạc sĩ Bằng Giang (sinh 1939) là một nhạc sĩ người Việt Nam. Ông là tác giả một số ca khúc được nhiều người biết đến trước năm 1975 như Đêm Buồn Tỉnh Lẻ, ...
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1420)
Sau bao năm thăng trầm trong cuộc đời có nhiều mất mát có nhiều thay đổi nhưng tình yêu âm nhạc trong anh vẫn sống mãi. Anh đã vui trong niềm vui và buồn trong nỗi buồn ...
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1248)
Xuân về ! tuyết giá ngậm ngùi Nhớ em, còn tận phương trời nào...xa Xuân là Xuân của mọi nhà Chỉ mình anh vẫn thiết tha đợi người Mai đây, Xuân lại qua rồi Người đi biền biệt ngàn khơi, không về.
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1865)
Nắng sớm theo em lên đồi thông Quấn quýt chân em vạt nắng hồng Hoa cỏ xôn xao mừng em đến Anh một mình đứng giữa trời không… Mây trắng theo em lên đồi thông Chân chim mắt biếc tóc bềnh bồng
09 Tháng Ba 2024(Xem: 1710)
Vượt qua sóng gió ba đào Cám ơn em giữ trọn màu thủy chung Qua rồi tuổi Lễ Tình Nhân Ngày Ba Tháng Tám có phần bậu đây
09 Tháng Ba 2024(Xem: 2095)
Dù cho đi ngược về ngang Tháng Ba Ngày Tám tặng nàng bó hoa Thương nhau ân nghĩa đậm đà Nghĩa tình sâu lắng bài ca hạnh tồn...
08 Tháng Ba 2024(Xem: 2334)
Xuân từ “Lục bát “bước ra? Ngắm Anh Đào nở sắc Hoa trắng ngần! Xuân đi Xuân đến bao lần? Mời tới Lễ Hội ân cần thiết tha!
01 Tháng Ba 2024(Xem: 1820)
những tánh người đồng nghĩa với địa danh Tân Mai, Tân Uyên, Dĩ An, Phước Hải, ... ánh mắt ở đây đẹp hơn từ ánh mắt tình chưa ai mà đã nhớ thương ai
24 Tháng Hai 2024(Xem: 3171)
Mùa trăng đầu năm tháng giêng Trông như ánh mắt mẹ hiền yêu thương Dù cho xa cách hai phương Sáng soi vằng vặc độ lường nguyên tiêu.
16 Tháng Hai 2024(Xem: 2373)
Mùa Xuân đó, tôi với anh gặp gỡ Ngày Ba Mươi nơi mảnh đất tạm dung Kẻ lưu vong nghe thương nhớ bâng khuâng Hình bóng quê nhà mới vừa bỏ lại
16 Tháng Hai 2024(Xem: 1887)
Bây giờ Mẹ đã xa xôi 50 năm niềm nhớ bồi hồi vọng ngân Con ngồi đón gió mùa xuân Tìm đâu ánh mắt thiên thần Mẹ yêu...
16 Tháng Hai 2024(Xem: 1204)
Hôm qua lội bộ Sài Gòn Ngang Dinh Độc Lập thấy còn nguy nga Tối nay có mặt ở nhà Cali về lại như là giấc mơ!