Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Nguyễn Thị Hiền - CÒN NHỚ HAY ĐÃ QUÊN!

26 Tháng Sáu 201810:20 CH(Xem: 20927)
Thơ Nguyễn Thị Hiền - CÒN NHỚ HAY ĐÃ QUÊN!
Còn nhớ hay đã quên!

Còn nhớ hay đã quên! 

Tưởng đã qua đã chìm vào quên lãng,

Thuở học trò áo trắng tuổi ngây thơ

Đã qua rồi hơn ba mươi năm lẻ

Nợ áo cơm, trĩu nặng gánh gia đình

Cuốn thân ta vào bão nổi trầm luân

Thân viễn xứ nhưng lòng luôn khắc nhớ

Nhớ quê hương và nhớ cả mái trường

 

Do mong ước hay tình cờ run rủi

Mà thầy xưa, bạn cũ lại gặp nhau

Vui hớn hở bây giờ không đơn độc

Ta có thầy, có bạn, có trường xưa

Có mái ấm Ngô Quyền, đặc san, kỷ yếu

Tìm nơi đó bao thân tình nồng ấm

Hình ảnh thân thương, tình ý ngọt ngào

 

Ta tưởng mất nhưng giờ đây có cả

Đại gia đình thân thiết siết tay nhau

Ơi vui sướng bây giờ ta giàu có:

Tình yêu đời - thầy bạn đã cho ta

Nghĩ đến nhau là ấm cả tấm lòng

Vậy còn nhớ hay đã quên tất cả!?

 

NguyễnThị Hiền

(Thân tặng các bạn chs Ngô Quyền và đặc biệt cho các bạn cùng lớp Đệ Nhất B1 (1971) hiện đang ở Nam Cali: 
Phan Thị Ngọc Quỳnh, Nguyễn Hữu Dũng, Huỳnh Văn Tùng, Phạm Lê Việt Quốc, Bạch Thu...)

 

08 Tháng Hai 2010(Xem: 56542)
Ngày đó tung tăng áo học trò Tóc rối bay bay theo dốc mơ Đong đưa ánh mắt, tìm ai đó? Tan buổi chợ chiều, mà ngẩn ngơ
08 Tháng Hai 2010(Xem: 53654)
Còn nhớ không, lời hứa với em? Tình ta sẽ mãi giữ trong tim Lời thề năm ấy anh còn nhớ Tình lỡ xa rôi thương nhớ thêm .
06 Tháng Hai 2010(Xem: 71547)
Ngoài trời, mưa đã ngừng tuôn Nhìn Hoa rơi rụng cũng buồn lòng Ta Hợp đây rồi cũng chia xa Nhớ Em đẹp tựa đóa hoa “Anh Đào”.
18 Tháng Giêng 2010(Xem: 70747)
Tuyết rơi thành thơ – bài thơ tặng anh! Cuộc đời chồng vợ như gió mong manh Cùng trợ lực nhau - trọn thành nguyện ước Tuyết đã tan rồi – như vậy đi anh!
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 72219)
Bài thơ ơi, Hãy dừng lại ở vần điệu cuối Đừng viết tiếp lời tình yêu. Những lời nghẹn ngào, thổn thức,
17 Tháng Giêng 2010(Xem: 73771)
Hương bưởi ơi, tôi muốn dỗ dành Đồng Nai nước đục lại trong xanh Hương có bay đi xin trở lại Để mãi là hương của chúng mình.
08 Tháng Giêng 2010(Xem: 55984)
Sẽ không còn Thầy đứng trước bảng đen Không lời giảng bài giọng cao sang sảng Lớp phấn trắng từng bay theo lãng mạn Sẽ rơi nhanh, không đậu trên tóc Thầy
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 74741)
Vạn dặm đường xa, vạn dặm xa Khói chiều vương vấn bóng quê nhà Lòng nặng lòng nghe hoàng hôn xuống Một khối tình em, một mẹ già
07 Tháng Giêng 2010(Xem: 71223)
Cho tôi nhìn thấy nụ cười, Ở trên môi những cuộc đời tối tăm. Cho mây về phố trưa nằm, Làm mưa trôi hết lỗi lầm ra sông.
27 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 75776)
Cúi xuống bờ dậu nghe nao nao Mẹ ngày hè cũng như tháng giá Ngẩng lên thấy mồ hôi ướt áo Vai mẹ gầy như cánh hạc xa
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 73875)
Nhắc lại năm xưa tuổi còn thơ dại Áo trắng tan trường kẻ đón người đưa Một thoáng thầm yêu giấu trong sách vở Ấp ủ lâu ngày hoa mộng thành thơ
26 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74998)
Mùa xuân nghiêng bờ vai Ngắ m đào mai rực rỡ Trắng tinh chùm hoa đại Tỏa ngan ngát mùi thơm
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76639)
Anh về cõi trời mây Niết bàn muôn tia sáng Nghiệp chướng hết buộc ràng Nơi phương trời giải thoát
18 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74160)
Mỗi người một hướng đi Tôi ra ngoài sương gió Trung Nam phân nhị Kỳ Xuân Thu đồng nhất Ngộ
17 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 59452)
Ngày hay tin bạn mất Mây tím buồn rưng rưng Hai phương trời cách biệt Ôi tiếc nhớ vô cùng
10 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 74000)
Trên đường về lặng lẽ Ôm nỗi buồn trong tay Đông ngâm bài thơ cũ Mắt lệ nhòa không hay!
09 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 76800)
Rồi cơn đau buốt niềm riêng Anh sa trường bước vào miền chiến chinh Chờ anh mòn mỏi chờ anh    Bóng khuya vàng khuyết nửa vành trăng nghiêng
04 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 83108)
Áo trắng bây giờ xa thật xa, Gối mộng em vào giấc mơ hoa, Anh vẫn cô đơn đời sương gió, Vàng Thu áo trắng đã nhạt nhòa....
03 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 84104)
Sông buồn vẫn bóng hàng dừa Sóng tình lạc lõng đong đưa nỗi sầu   Mình em ngồi đếm vì sao Sương khuya bạc áo hồn đau khóc thầm
01 Tháng Mười Hai 2009(Xem: 82342)
Mười bảy năm sau tôi trở lại Nhà cũ, vườn xưa ̣đổi khác rồi Giòng sông thơ ấu không còn nửa Trăng buồn lơ lững...bóng ̣đơn côi...