Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Trần Kiêu Bạc - THƠ BỐN CÂU (DÒNG THƠ TIẾP NỐI)

22 Tháng Tư 20181:43 SA(Xem: 18840)
Trần Kiêu Bạc - THƠ BỐN CÂU (DÒNG THƠ TIẾP NỐI)


TH
Ơ BN CÂU

(DÒNG THƠ TIP NI)

tranh-thuy-mac

Giai thoại Thơ Đường Trung Quốc có kể chuyện “Bốn Câu Là Đủ Ý”: Có một chàng thư sinh trẻ tên Tố Vịnh quê ở Lạc Dương đến Tràng An dự kỳ thi Hội.

 

Đề thi được ra là “Chung Nam vọng dư tuyết” (dịch nghĩa: Núi Chung Nam ngắm tuyết còn sót lại). Thí sinh phải làm bài thơ năm chữ tả cảnh gồm sáu vần trong mười hai câu.

 

Tố Vịnh suy nghĩ và trầm ngâm, sau cùng chỉ viết ra bốn câu như sau:

 

(phiên âm Hán Việt)

Chung Nam âm lĩnh tú

Tích tuyết phù vân đoan

Lâm biểu minh tễ sắc

Thành trung tăng mộ hàn.

 

(dịch nghĩa)

 Đỉnh phía Bắc núi Chung trơ trụi

Mây và tuyết thường đọng lại

Phía ngoài rừng ngày sáng rỡ

Trong thành thì giá buốt hơn.

 

Viết xong, Tố Vịnh đứng lên nộp bài. Quan chủ khảo xem, ngạc nhiên hỏi: Sao không làm trọn mười hai câu? Tố Vịnh cười nói: “Khi làm thơ viết văn, đáng đi thì đi, đáng dừng thì dừng. Ý tôi đã hết, há có thể lải nhải viết bừa cho đủ số câu?”

 

Theo trường qui, với bài thơ thiếu tám câu, Tố Vịnh sẽ bị đánh rớt. Nhưng quan chủ khảo sau khi thấy lạ, đọc kỹ bài thơ thì thấy dù chỉ bốn câu, thí sinh đã tả cảnh rất hay, từ ngọn núi đến rừng cây, từ ngày sáng đến chiều tà qua cái lạnh khi tuyết xuống. Ý thơ toàn vẹn, quả là thơ hay!

Ông cảm kích bèn tâu Vua, đề nghị phá lệ, cho Tố Vịnh đỗ Tiến Sĩ. Việc đó thành một giai thoại trong thi cử ở Trung Hoa. Sau nầy bài thơ của Tố Vịnh được tuyển vào Đường Thi Tam Bách Thủ, thành một kiệc tác được lưu truyền dài lâu. 

(theo Hoài Anh/ Giai Thoại Thơ Đường và Tác Giả/ Nhà Xuất bản Văn Nghệ 2002)

 

“Bốn Câu Là Đủ Ý”, tôi suy nghĩ hoài! Vâng, thì không cần nhiều, chỉ cần bốn câu thôi!     

Tôi sẽ đưa ra vài bài bốn câu, không dám cho là Tứ Tuyệt vì dù muốn tạo ngạc nhiên hay gây ra cái mới ở câu cuối vẫn thấy đâu đó ý thơ còn vụng về, luật thơ chưa thể chỉnh như thơ cổ, và việc gây thỏa mãn cho người đọc chắc không thể chu toàn, nên chỉ dám mạo muội gởi đi như sau:

 

TỨ TUYỆT

 

Làm thơ viết chỉ bốn câu

Như phòng kín cửa như lầu một căn

Như giày vừa khít bàn chân

Vẫn tròn đủ ý dẫu văn ít lời.

 

ĐẾM LẠI THỜI GIAN

 

Chia tay năm ấy bảy mươi lăm

Giờ chừng đã quá bốn mươi năm

Dẫu ngày dài thêm hay ngắn lại

Chờ nhau trăng khuyết tới trăng rằm.

 

PHÂN NỬA

 

Cà phê rơi giọt nửa ly

Bước thêm nửa bước thầm thì nửa câu

Tóc xanh bạc nửa mái đầu

Tình yêu xẻ nửa cho đau nửa đời!

 

MỘT CHÚT THỜI GIAN

 

Một sát na hạnh phúc

Bằng cả đời hy sinh

Cả đêm nằm thao thức

Chờ sát na bình minh.

 

TẾT

Phải chi trở lại khi mười tuổi

Áo mới xênh xang chẳng biết buồn

Bây giờ tóc pha màu sương khói

Đón Tết xa nhà nước mắt tuôn!

 

BỖNG GẶP MÙA XUÂN

 

Mai vàng chợt nở quanh đây

Dù là hoa giả cũng bày sắc Xuân

Tết như còn lạc bước chân

Mà Xuân vẫn đến theo vần thơ say!

 

TỰ HỎI LÒNG MÌNH

 

Sao tình đi lạc mới tìm nhau?

Quên lúc bên nhau thuở ban đầu

Tìm nhau mới biết tình đi mất

Tình đã xa rồi mới biết đau!

 

NÓN HUẾ

 

Huế ơi sao có nón bài thơ?

Khuấy động tim ai lúc đợi chờ

Thơ đan trên nón thơ mời gọi

Xa nón rồi tiếc ngẩn tiếc ngơ!

 

TẠI MƯA

 

Mưa làm anh ướt loi ngoi

Làm sao găp được mà đòi gặp em

Mưa làm em ướt lem nhem

Áo em ướt mỏng không thèm gặp anh.

 

BÊN MỒ MẸ

 

Ngồi bên mồ Mẹ cỏ còn xanh

Mất Mẹ như dao cắt thân mình

Cỏ đã thay màu nay vàng úa

Vết thương vẫn đỏ mãi không lành.

 

MỴ CHÂU

 

Yêu thương đến thác vẫn còn

Dấu lông ngỗng trắng vết son không mờ

Mặc ai dối gạt tình thơ

Thủy chung một kiếp đợi chờ ngàn năm!

 

TRỌNG THUỶ

 

Tạ tình anh khóc khúc Mỵ Châu

Một nỏ oan khiên mấy gánh sầu

Non nước chưa tàn cơn khói lửa

Anh dìm tình hận đáy giếng sâu!

 

NHỚ THẦY 1

(tưởng nhớ mà không khóc như lời Thầy Nguyễn Xuân Hoàng dặn)

 

Ngập ngừng Thu mới ghé qua đây

Lá ngập ngừng rơi tiếc nhớ Thầy

Nửa gánh văn chương chưa thoả chí

Một đời giáo chức đã tròn vai.

 

NHỚ THẦY 2

 

Biền biệt xa “Căn Nhà Ngói Đỏ”*

Cô độc như “Người Đi Trên Mây”**

Ai tiếc ai thương xin gởi lại

Thầy đi phủi sạch nợ trần ai!

 

BUỒN MỘT MÌNH

 

Đun thêm vài que củi 

Cho ngọn lửa bùng lên

Tưởng buồn thành tro bụi

Mà buồn vẫn y nguyên.

 

NỮ TIẾP VIÊN

 

Quanh em tràn ngập tiếng cười

Tràn ly bia lạnh ngập mùi đàn ông

Đêm đêm trang điểm má hồng

Soi gương mới biết mình không nụ cười!

 

CUỐI NĂM

 

Nhìn tờ lịch cuối sắp rơi

Một năm sắp hết một đời sẽ qua

Lạ thay vẫn nhớ quê nhà

Năm nào cũng vậy cũng ta với mình!

 

CHÔN THƠ

 

Thử chôn thơ vào đất

Xem thơ chết được không

Nào ngờ thơ không mất

Mà nở hoa trắng đồng.

 

HẠNH PHÚC

 

Cây hạnh phúc lang thang hoài đâu đó

Đôi tay trần tìm mãi chẳng được đâu

Hay hạnh phúc mất đi rồi mới có

Không bây giờ không cả đến ngàn sau!

 

TRONG MƠ

 

Nằm mơ thấy Mẹ còn xanh tóc

Tay dắt con đi đến cỗng trường

Xa Mẹ mấy giờ mà con khóc

Giờ xa muôn kiếp mãi còn thương!

 

 

BÀ TẮM CHÁU

(kính tặng quý Bà Nội Bà Ngoại)

 

Hôm nay tắm cháu sạch trơn

Ngạc nhiên thấy cháu dài hơn thường ngày

Áo quần chật chẳng kịp thay

Bà mong cháu lớn lòng đầy niềm vui.

 

 

XÍCH LÔ

Người ta hai bánh ngược xuôi

Có người bốn bánh cười tươi bốn mùa

Còn mình ba bánh sớm trưa

Đạp đôi chân mỏi may vừa đủ ăn!

 

QUẬN BƯỞI 

 

Nghe nói Quận Cam thành Quận Bưởi

Từ ngày thẩm mỹ bước lên ngôi

Vòng một không còn vòng một nữa

Sửa to nên đáng gọi vòng mười!

 

EVA và ADAM

 

Cầm tay trái táo ngập ngừng

Nửa như muốn cắn nửa mừng nửa lo

Một bên nhận một bên cho

Adam chìm đắm bên bờ Eva!

 

TIẾC 

(theo Ca Dao Việt Nam)

 

Thương em anh nối sợi dây dài

Thả đo lòng giếng thử đêm ngày

Đắn đo chưa biết sâu hay cạn

Giếng cạn nên đành tiếc sợi dây!

 

TẠM NGƯNG

 

Thơ bốn câu chuyên chở buồn vui

Buồn nghe thơ hát khúc ngậm ngùi

Vui thấy cuộc đời như trẻ lại

Bốn câu ngưng đọng nét son tươi!

 

* và ** là 2 tác phẩm của nhà văn Nguyễn Xuân Hoàng

 

TRẦN KIÊU BẠC 

07 Tháng Chín 2012(Xem: 120589)
Ta vẫn tin - như mặt trời vẫn mọc Mùa đông tàn, báo hiệu tiết xuân vui Sẽ trở về một mùa xuân dân tộc Thanh bình ca, vang khúc hát yêu đời.
07 Tháng Chín 2012(Xem: 120366)
Xứ lạ Ca-Li vẫn nhớ́ mong Sài Gòn bên ấy có mưa không? Cho em gửi gió niềm thương mến Trao hết về anh với nỗi lòng ....
06 Tháng Chín 2012(Xem: 117640)
Ngày xưa còn tuổi thơ ngây. Cùng nhau xếp giấy dán đầy tuổi thơ. Xem hoa vướng vất vẩn vơ. Đêm về trong giá buốt thơ tơ chùng.
05 Tháng Chín 2012(Xem: 116052)
Kỷ niệm xưa muốn kim quay ngược. Như hát lại phiên khúc tình ca. Nhưng thời gian bao giờ trở lại? Và Tình yêu quay lại thuở đầu?
05 Tháng Chín 2012(Xem: 109658)
Soi gương ngắm vạt áo hồng Áo ơi ai ngắm phải lòng cùng ta Vấn vương kỷ niệm đã qua Vòng tay siết chặt tình ta với người
04 Tháng Chín 2012(Xem: 125523)
Vang hồi trống điểm khai trường. Chào em buổi sáng tỏa hương học trò. Một năm học những âu lo. Vẩy tay chào hạ, hẹn hò năm sau.
03 Tháng Chín 2012(Xem: 118907)
Tuổi chồng chất - mắt Mẹ giờ mờ nhạt Tóc bạc lưng còng, chân yếu tay run Chỉ một cơn gió nhẹ thoảng qua nhanh "Gió lay Mẹ rụng - con thời mồ côi"…
31 Tháng Tám 2012(Xem: 124622)
Cà phê ngưng giọt đong đưa Tóc bay theo gió nên trưa quên chiều Bây giờ ngồi giữa cô liêu Khuấy quanh nỗi nhớ những chiều cà phê
31 Tháng Tám 2012(Xem: 127407)
Bồng bềnh nỗi nhớ vô biên Những ngày đằm thắm êm đềm xa xôi Chín mươi ba tuổi mẹ ơi Làm sao con níu được thời gian qua?
31 Tháng Tám 2012(Xem: 125235)
Mừng ngày đại lễ Vu Lan. Vào chùa khấn nguyện độ đàn cầu kinh. Nghe lời Phật dạy hiền minh. Cầu mong xóa những tội tình khổ đau.
31 Tháng Tám 2012(Xem: 117384)
Xin là sợi tơ đỏ cột chặt đời vào nhau Kiếp này thôi đã lỡ Xin duyên tròn kiếp sau...
29 Tháng Tám 2012(Xem: 115221)
Chiếc áo phong sương cũ đă nhàu Tôi còn mặc mãi đến bao lâu Còn ôm thật chắc tình yêu dấu Còn mãi trong tôi, mối tình đầu
29 Tháng Tám 2012(Xem: 136231)
Đây là một bài thơ Tuyết Mai viết dở dang trong lúc đang bệnh và gửi cho người anh kết nghĩa là Đinh Quang Bình nhờ anh viết tiếp dùm.
29 Tháng Tám 2012(Xem: 128806)
Nắng hơ Giọt khô rơi Nhưng vẫn ướt Nỗi buồn Đêm tối Ôm gối mềm Ngủ mơ giấc Trẻ thơ...
27 Tháng Tám 2012(Xem: 127697)
Thắm thoát thu nay đến giỗ rồi Ba Năm hiu hắt lặng lờ trôi Âm dương cách biệt buồn khôn xiết Trần thế xa rời nhớ chẳng nguôi
27 Tháng Tám 2012(Xem: 114918)
Phật ở trong tâm, ở mọi nơi, Mẹ ở trong con suốt một đời, Chắp tay, con lắng lòng con lại, Nguyện cho an lạc khắp nơi nơi.
27 Tháng Tám 2012(Xem: 119104)
Thất tuần mồ cỏ xanh hơn Nỗi đau còn đó chập chờn cạnh bên Biết bao người tiếc thương em Cầu em thanh thản êm đềm cõi xa
27 Tháng Tám 2012(Xem: 119946)
Có nỗi đau nào hơn, Nỗi buồn thương tiễn biệt, Lời tạ từ da diết, Có níu kéo được chi, Khi người đã ra đi, Rời xa, rời xa mãi...
27 Tháng Tám 2012(Xem: 113490)
Sáng hôm ấy Utah không còn nắng Mưa thì thầm, nức nở tiễn người đi Phút cuối đời chưa kịp nói năng chi Xin chậm bước, em ơi đừng đi vội!
26 Tháng Tám 2012(Xem: 111819)
Còn đâu dịu ngọt lẫn dấu yêu? Còn đâu, vui vẻ buổi cơm chiều? Giờ đây, hiu quạnh Mẹ nằm đó Con đã mất rồi, mất Mẹ yêu