Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Võ Thị Tuyết - Cho Một Người Ở Biên Hòa.

23 Tháng Ba 200912:00 SA(Xem: 69927)
Thơ Võ Thị Tuyết - Cho Một Người Ở Biên Hòa.

blank

Bưởi Tân Triều (Biên Hòa)

 

 

Cho một người ở Biên Hòa...

 

Ai về xóm bưởi Tân Triều,

Tìm dùm người cũ của chiều hẹn xưa.

Đồng Nai trong lúc giao mùa,

Hai ta cùng đến lễ chùa Bửu Long.

Rồi đời anh lại long đong

Bỏ đi có nhớ dòng sông Biên Hòa?

Đường Nguyễn Hữu Cảnh giờ xa,

Chừng như kỷ niệm tình ta nhạt nhòa.

Công viên Cầu Mát chiều tà,

Trường xưa còn đó, đôi ta lạc loài.

Biên Hòa em vẫn thương hoài

Ngô Quyền ngày trước, áo dài màu xanh.

Thẹn thùng mỗi lúc gặp anh,

Anh khen em nhỏ hiền lành dễ thương.

Vì đời sóng gió nhiễu nhương,

Xa anh em mất thiên đường, vỡ tim.

Tam An còn những chiều êm,

Long Thành giờ đã chuốc thêm nỗi sầu.

Cây Chàm vắng bóng từ lâu,

Anh xa đường cũ, mất nhau nghẹn lời

 

Võ thị Tuyết B.H 2/13/09

 

blank

Chiều trên sông Đồng Nai. 

 

07 Tháng Sáu 2013(Xem: 40756)
Cùng nhau về họp mặt Ngô Quyền Như đã từ lâu thắm nợ duyên Trường vẫn lung linh màu lãng mạn Lớp còn rực rỡ sắc hồn nhiên
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36835)
Lá theo gió chạy ngang triền dốc nhỏ Nơi có nhiều đá cuội trắng tròn xinh Quần tụ bên nhau hàng hàng thạch thảo Đón lá ngu ngơ quay quắt một mình.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 32764)
Bao nhiêu năm qua trở lại trường, Nhìn tà áo trắng nhớ người thương. Chẳng hiểu người có còn vương vấn, Một khối tình si, một tấm lòng.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 34372)
Năm nay, tháng bảy ngày hè. Cali nắng ấm tiếng ve gọi bầy. Ừ thôi, rủ nhau về đây. Thổi bùng ngọn lửa ấm ngày hoàng hôn.
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36704)
Con nhớ dáng Mẹ hiền bên ngưỡng cửa Trên võng đưa - ngồi nhắc chuyện ngày xưa. Kỷ niệm Mẹ Cha đong đầy nỗi nhớ Mãi theo con đến cuối quãng đường đời...
07 Tháng Sáu 2013(Xem: 36083)
Cứ nghe bản nhạc tình buồn: “Đêm Sương Vọng Gác” lại tuôn lệ sầu! Biết giờ Người ở nơi đâu ? Đã tàn cuộc chiến… sao lâu không về ???
02 Tháng Sáu 2013(Xem: 37564)
Trường xưa cánh cổng khép chào. Thầy ơi, có biết ngày nào gặp đây? Tìm trong hơi ấm bàn tay. Ngô Quyền hội ngộ nắng say hương lòng.
01 Tháng Sáu 2013(Xem: 36672)
anh em, cuộc sống người một phương, dù anh cách Út chỉ con đường, còn cô em gái, lơi thăm hỏi, nhưng tận đáy lòng, anh rất thương!
30 Tháng Năm 2013(Xem: 39177)
Một thời vẫy vùng, anh mang tấm thẻ bài. Giờ chỉ còn đây: chiếc lắc đeo tay. Hai món vật vô tri đi theo số phận Nó cũng như em, bên anh hằng ngày.
30 Tháng Năm 2013(Xem: 43436)
Lang thang như kẻ không nhà Khi tan lúc hợp bóng tà pha sương Níu Gió Mây hỏi đêm trường Buồn vui đố biết được đường Mây bay...?
30 Tháng Năm 2013(Xem: 38187)
Rừng núi quanh tôi bỗng chốc xanh rì Bằng lăng tím ngàn cây khoe sắc thắm. Tôi bỗng thấy một niềm vui sâu thẳm Ai dám bảo rằng bằng lăng tím không vui?
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36130)
Hẹn hò gió lạc bờ môi Trắng mây trong áo, một trời sắc hương Áo dài, thương quá dễ thương Nắng chen chút, nắng dọc đường eo cong!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 45461)
Bài Thơ Áo Trắng - Pham T. Xoàn - (thương tặng Khóa I - Tam C (TH Ngô Quyền Ngày xưa) - Hoa Bướm Ngày Xưa (Nhạc Nguyễn Hiền & Trúc Mai trình bày)
29 Tháng Năm 2013(Xem: 36301)
Em vẫn nhớ, bài thơ tình da diết! Anh viết cho người con gái của riêng anh! Người con gái năm nào có mái tóc xanh, Người con gái suốt đời yêu màu đỏ!
29 Tháng Năm 2013(Xem: 56538)
Gió mùa cứ thổi miên man Cứ run những chiếc lá vàng cuối Thu Trời Thu mây phủ âm u Mưa rơi héo hắt như ru nỗi buồn
29 Tháng Năm 2013(Xem: 38538)
Nhè nhẹ đi qua, tình nhẹ qua, Tình thời áo trắng, tình đã xa, Trôi theo năm tháng quỳnh hoa nở. Tình đã khuất xa, góc bụi mờ.
25 Tháng Năm 2013(Xem: 41066)
Cầu nguyện cho người, cầu nguyện mãi, Còn ở thế gian, xây tiếp tương lai, Ở lại nơi này, xin lời cầu nguyện, Mang đến cho người giấc ngủ bình yên
24 Tháng Năm 2013(Xem: 38881)
Ta xa phố thị hoa đèn. Tay ôm thép súng lên miền đảo hoang. Ở đây gió núi trăng ngàn. Đêm ru nổi nhớ đốt vàng tuổi ta.
23 Tháng Năm 2013(Xem: 44810)
Để giờ đây hai phương trời cách biệt Nỗi nhớ còn tràn ngập trái tim ta!
23 Tháng Năm 2013(Xem: 43520)
Quên Thương Quên Nhớ Quên Sầu, Quên đường lối cũ xóa màu thời gian,