Danh mục
Số lượt truy cập
1,000,000

Thơ Lâm Văn Bảnh - THƠ CHO NGƯỜI ĐI XA

09 Tháng Ba 201712:52 CH(Xem: 17489)
Thơ Lâm Văn Bảnh - THƠ CHO NGƯỜI ĐI XA


THƠ CHO NGƯỜI ĐI XA

(Để tưởng nhớ đến Ông Nguyễn Tấn Xê)

 memory
Sáng chúa nhật ấy... trời buồn se lạnh,

Mây mờ giăng kín nẻo đường xa,

Trời âm u chờ hạt nắng pha,

Đọng trên lá, sương co mình say ngủ...

 

Từ sáng sớm, thói quen mọi bữa,

Ông đi một vòng ra chùa... về, tới cửa không vào!

Người qua đường vội vã lao xao,

Tôi chạy tới đỡ Ông ngồi dậy.

 

Ông ngã bao giờ? Không động đậy!

Ambulance sơ cứu... đưa đi vội vàng,

Trời bỗng tối sầm... nặng hạt mưa lan...

Dung, con gái ông, thẩn thờ như người mất vía!

 

Phòng cấp cứu... đưa Ông lên tầng 7,

Bác sĩ, y tá chăm sóc ân cần,

Tôi đến đây chẳng nói chẳng rằng,

Không gian buồn đang trùm bịnh viện.

 

Bác sĩ bảo Ông tai biến,

Ngã té, máu tụ trong đầu,

Đôi ba ngày chích, uống thuốc xem sao,

Hy vọng... chúc Ông mau bình phục.

 

Từ lúc Ông vào bịnh viện,

Luôn hôn mê không nói câu nào,

Đôi mắt nhắm nghiền, cũng chẳng rên đau,

Sắc diện vẫn hồng hào như cũ.

 

Hai ngày sau... lắm điều đã khác,

Bác sĩ mời con cháu gấp về,

Máu tụ trong đầu tràn, ứ thêm ra,

Chỉ có mổ mới còn hy vọng.

 

Nếu mổ: một trên mười sự sống,

Vì tuổi Ông, vì nhiều bệnh lúc già,

Một sáng buồn... trời phủ mưa sa!

Bao giọt lệ trào ra... mắt ứa!

 

Dòng lệ ấy, bây giờ còn "nửa"

Nửa, cho Mẹ rồi... sáu năm trước ra đi!

Ngậm ngùi giờ đây, biết nói năng gì?

Chả lẽ đã đến ngày chảy hết ?!

 

Bác sĩ bảo: nhiều thần kinh đã chết!

Đã hết cách rồi! Chỉ nằm đó chờ thôi!

Vị mặn liên hồi chảy xuống vành môi!

Văng vẳng bên tai... từng hồi chuông vĩnh biệt!

 

Ông nằm đó, không một lời rên xiết!

Mắt nhắm lìm... hồn đang thả về đâu...?

Về quê hương, đang bước qua cầu...

Hay thầm nhớ, những xe đò "Liên Hiệp" 

 

Về thăm lại nhà... vòng qua phố chợ,

Hai căn lầu, vắng chủ từ lâu,

Từ ngày "đổi đời" buồn bã lo âu,

Ông và các con xuống tàu qua Mỹ.

 

Hai dãy phố, đất, nhà... giao... nhận về trang giấy!

Xin lại nhà thờ, giữ bởi người em,

Ba mươi năm, sự nghiệp nhúm nhen,

Định mệnh trớ trêu... đổi tờ giắy trắng!

 

Ông hồi nhớ... sau những ngày mưa nắng...

Sáu tháng tạm cư - Indonesia - rồi đến xứ người,

Vất vả trăm bề... buồn bã ủ ê,

Ngôn ngữ bất đồng, chưa quen xứ lạ!

 

Bốn mươi năm, làm thân viễn xứ!

Chưa một lần về, thăm lại cố hương!

Nửa đời người, sao quá đoạn trường!

Ông nghiền ngẫm hai từ "giải phóng"

 

Những ngày gặp Ông... nụ cười còn đọng...

Kể tôi nghe chuyện cũ xa vời...

Ngẫm cuộc đời như lục bình trôi,

Rày đó, mai đây, bồng bềnh theo sóng.

 

Sáng thứ bảy vào thăm, Ông vẫn nằm bất động!

Đang nghe hồi kinh... người bạn cũ tụng vào,

Tim nhịp đều... có lúc lên cao,

Hơi thở dập dồn... bác sĩ lo âu, có gì muốn nói?

 

12g 10 Ông đi... chưa kịp hỏi:

Hai đứa con xa, đã kịp về chưa?

Một ngày trời buồn, vần vũ cơn mưa!

Ông đã ra đi... không một lời trăn trối!

 

Bốn con, hai cháu, vây quanh tơ vò, bối rối...!

Đã hết rồi, còn gì nữa mà mong!

Thuyền đã chìm... đâu còn ở trên dòng,

Thôi đành bỏ... mặc đời xuôi ngược!

 

Ông xuôi tay... cuộc đời bỏ hết!

Những lụy phiền gởi lại trần gian,

Cõi Vĩnh Hằng vui với gió trăng ngàn...

Hồn thanh thản Non Bồng Nước Nhược.

 

Tiếng mỏ vang đều... lẫn tiếng chuông từng bước...

Những lần tụng niệm: Di Đà Kinh,

Không gian u buồn, trầm mặc thiết tha...!

Nhà quàn đưa Ông vào, nhập quan, tẩn liệm.

 

Cảnh nào buồn hơn: cảnh phát tang!

Lắng động tâm tư... lệ đôi hàng,

Đầu chít khăn tang, lòng tan tác,

Lại thêm một lần, đau xót biệt ly!

 

Ngày viếng Ông, nắng ấm chan hoà,

Người thân, bạn bè... lắm kẻ gần xa,

Thắp nén hương cho trọn tình thân thiết,

Cầu Ông siêu thăng nơi Cực Lạc an bình.

 

Viếng Ông lần cuối, mọi người đi quanh...

Xá Ông, vẫy tay, đặt hoa... ân cần...

Nắp quan đóng lại, coi như hết!

Mai Ông xa rồi... biết tìm đâu?!

 

Thân cát bụi, trở về cát bụi,

Mớ tro tàn, theo sóng biển nhấp nhô,

Đời phù du, kiếp sống vô thường,

Buông thả hết, chúc Ông đi... đến nơi... Ông muốn đến!

 

Lâm Văn Bảnh

K2 NQ Minnesota

09 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 127997)
Thư tình anh gửi lần đầu Em còn cất giữ những câu tình nồng Bây giờ em đã sang sông Còn mong chi nữa để lòng đớn đau
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125835)
Luân thường gìn giữ cho nhau Xem như mình lại lỡ tàu nửa đêm Vẫn là anh... vẫn là em... Hãy đem dĩ vãng êm đềm chôn sâu.
02 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125639)
Sao phương nào tụ lại Theo gió ngàn lung lay Ngọn đông phong tê tái Chiếc lá cuối cùng bay.
01 Tháng Mười Hai 2010(Xem: 125098)
Tuyết trắng bay bay lạnh buốt đời Nhớ người năm cũ lệ buồn rơi Tình thư còn đó người đâu nửa Người biết hay chăng đã một thời...
28 Tháng Mười Một 2010(Xem: 121489)
Lễ Tạ Ơn, chính mùa đoàn tụ Con cháu khắp nơi dắt díu về Quây quần ấm cúng bên cha mẹ Kể chuyện tâm tình cho thỏa thuê…
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 93049)
Từ một góc riêng nhìn tiệc rượu phủ phê Thoáng giây phút thương thời khô mưa, khát nắng
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124895)
Đi phương nào thì đường xưa vẫn nhớ Dốc Ngô Quyền ký ức nhớ đầy tim Không bạc lòng áo trắng hiền muôn thuở Nắng gió Biên Hòa vẫn còn đó thương yêu.
18 Tháng Mười Một 2010(Xem: 122819)
Thầy đứng lại để con bước tới Bóng hoàng hôn tỏa ánh nhân từ Ấm lòng con tình thầy vời vợi Tuổi học trò chẳng chút ưu tư .
12 Tháng Mười Một 2010(Xem: 88676)
anh vẫn thế là mặt trời cháy đỏ dấu yêu đầu như hạt nắng long lanh
12 Tháng Mười Một 2010(Xem: 120095)
Có phải xa mười năm mà anh nhớ Sàigon Hay nhìn một chút nắng lên mà thương về bên ấy?
05 Tháng Mười Một 2010(Xem: 124805)
Bây giờ mây đang bay vào cô tịch Vẫn nhớ nao lòng sông lạnh chiều xa Ở đó có hàng sa kê thật tuyệt Và một người đàn mãi khúc tình ca.
02 Tháng Mười Một 2010(Xem: 135041)
Mẹ đã thay cha buổi sớm chiều Dạy con cao cả một chữ YÊU Dạy con hiếu đạo tròn ân nghĩa Cơm cha, áo Mẹ buổi kinh chiều
31 Tháng Mười 2010(Xem: 118617)
Vết thương nào rướm máu Vết cắn nào in sâu Cho muôn đời muôn kiếp Ta vẫn là của nhau
30 Tháng Mười 2010(Xem: 116100)
Hoa hướng dương cần nắng Để đong đưa sắc vàng Xòe hết cánh xinh tươi Mặt tròn xoe duyên dáng.
29 Tháng Mười 2010(Xem: 124391)
Thu đến rồi tàn, thu lại sang Ngoài kia sắc lá đỏ, cam, vàng Gió thu vi vút se se lạnh Muôn thuở tình thu, nhớ mênh mang...
27 Tháng Mười 2010(Xem: 281321)
... để thấy mùa Thu năm nay khởi sắc, lãng mạn và nồng ấm hơn bao giờ hết với đất trời vàng ươm màu áo mới và lòng người như vương vấn chút heo may... Xin bấm vào tựa bài muốn đọc:
23 Tháng Mười 2010(Xem: 112346)
Phải chi từ biệt là quên hết Không còn ray rứt phút thương đau Phải chi chia cắt mà tình chết Mình chẳng nhớ nhau đến bạc đầu.
22 Tháng Mười 2010(Xem: 112459)
Có phải chiều nay mưa hắt hiu Sương mù tỏa kín khắp buổi chiều Gió mơn man tung làn tóc rối Mắt nhạt nhòa giọt lệ buồn thiu
21 Tháng Mười 2010(Xem: 125169)
Một năm thoáng chốc trôi qua Nhớ anh em cảm xót xa trong lòng Dòng thơ rưng rức não nùng Từng đêm nước mắt lưng tròng lại rơi
20 Tháng Mười 2010(Xem: 124257)
Lá vàng rụng cánh đầu tiên Mùa Thu thức dậy nửa đêm tháng Mười Mây còn đang mãi rong chơi Gọi nhau về nhuộm sắc trời vàng êm